Em Vượt Đại Dương Để Yêu Anh (D.o)
Chương 46
Sooyoung1993
25/10/2019
Anh bước ra đóng cửa nhẹ nhàng, bên trong cô tâm sự phủ kín, thật sự để nói nếu không phải ghen tỵ thì không đúng nhưng cô nghĩ mình quá vô lý rồi
dù như nào cũng chỉ là người cũ thôi sao cô phải ghen tị với người cũ mà người ấy còn mang tổn thương cho anh.Suy nghĩ một hồi :" thực sự cô ấy
rất xinh đẹp"
Cô cố gắng không nghĩ nữa,thấy người hơi mệt cô cũng chìm vào giấc ngủ.
Kyungsoo mở cửa phòng,thấy cô vẫn ngủ say anh tiến gần giường vén tóc cô,thơm lên trán cô. Cô khẽ mở mắt,vẫn ngái ngủ nói:" ba anh về rồi à vậy em dạy chúng ta xuống dọn cơm"
Kyungsoo gật đầu:" em ngủ ngon vậy chắc mệt lắm đúng không?"
Sooyoung:" dạo gần đây em rất dễ ngủ, đặt lưng là ngủ luôn ấy"
Kyungsoo:" ừm ngủ ngon là tốt rồi"
Cô cùng anh đi xuống nhà, ba anh đã trờ về.
Sooyoung:" con chào bác ạ, bác về rồi ạ"
Ba Do:" ừm Sooyoung tới rồi đấy hả, mệt không con"
Sooyoung:" dạ con ngủ được một giấc khỏe hơn nhiều rồi. Chiều nay bác gái cùng bọn con tới chỗ bác tham quan được không ạ"
Ba Do:" được chứ luôn hoan nghênh con đó"
Sooyoung:" dạ con cảm ơn bác ạ"
Cả nhà cùng ăn cơm vui vẻ, ăn cơm xong cô rửa bát,anh cũng muốn phụ cô:" vậy anh lau bát đi để em rửa"
Ba Do và mẹ Do ngồi ngoài phòng khách nhìn chúng tình cảm rất vui. Sau khi rửa bát xong cô ra phòng khách nói:" bữa trước con gửi về cho bác ít trà nhài, bác đã nhận được chưa ạ"
Ba Do:" ừm bác nhận được rồi, lúc đó hai đứa trở về Việt Nam à"
Kyungsoo:" dạ bọn con quay chương trình nên Sooyoung mua về cho ba đó"
Ba Do:" cảm ơn con nha, đi làm công việc vẫn nhớ đến hai bác là tốt rồi"
Mẹ Do nắm tay cô nói:" con cũng như con cái trong nhà vậy, thi thoảng về thăm hai bác như này là tốt rồi không cần mua gì bày vẽ nha"
Sooyoung mỉm cười:" con cảm ơn bác"
BaDo:" hai đứa nghỉ ngơi đi rồi chiều qua chỗ ba nha"
Kyungsoo:" ba đi làm luôn sao, không nghỉ ngơi một chút"
Mẹ Do:" ba con vậy à kệ ông ấy đi, mẹ nằm một chút"
Sooyoung:" dạ bác nghỉ ngơi đi ạ"
Sooyoung:" anh cũng nghỉ ngơi đi"
Kyungsoo:" em thì sao?"
Sooyoung:" em muốn đi dạo một chút anh cứ nghỉ ngơi đi lát chuẩn bị đi thì gọi em nhé"
Kyungsoo:" đi được không?"
Sooyoung:" yên tâm đi anh, em sẽ cẩn thận"
Kyungsoo:" ừm cẩn thận đó, một lát anh gọi"
Cô mặc áo khoác, đội mũ, đeo kính khẩu trang hoàn tất khâu trang bị rồi đi ra ngoài. Con đường này anh thường đi qua mỗi ngày đi học anh đều đi qua đây sao? Nghe nói anh học trường trọng điểm của tỉnh,chắc chắn học rất giỏi đây. Đi được một đoạn cô thấy một khu vui chơi nhỏ, có xích đu, cầu trượt cô nghĩ có lẽ ngày bé anh hay chơi ở đây rồi. Cô đi tới xích đu ngồi đánh đu, thời tiết thật tuyệt,trời không quá nóng. Nhưng cô bỗng nhớ tới ngày bé, ở chỗ cô không được đầy đủ như Hàn quốc phải đi rất lâu hoặc tới một vườn trẻ mới có một khu vui chơi như này. Bỗng nhiên cô nhớ đến món kem, ngày trước cô rất thích ăn kem. Ở quê chỉ có những quán hàng rong mỗi lần đi qua đều bóp còi:" kem mút kem mút" là cả bọn trẻ trong xóm nhao nhao ra mua.
Cô đi tới một quán tạp hóa nhỏ cách đó không xa,vào quán chọn một cây kem dâu, thanh toán rồi đi ra. Vừa bước ra khỏi cửa, cô thấy một người con gái đang xách túi đồ, túi này túi kia rất nhiều. Một trong những cái túi bị rách,đồ trong túi rơi ra nhưng cô gái đó không biết, cô vội nhặt lên giúp cô ấy,vội gọi cô ấy:" xin lỗi, bạn gì ơi đồ của bạn rơi rồi". Cô ấy nghe thấy tiếng gọi liền quay lại.
Một giây, hai giây, ba giây cô ngây người mất ba giây,cô gái đó là cô gái trong ảnh. Cô nhanh chóng lấy lại tinh thần:" đồ của bạn rơi này"
" Ôi cảm ơn bạn nhé" cô gái đỡ lấy đồ cô nhặt hộ cúi đầu cảm ơn. Giọng nói ngọt ngào dễ nghe khiến trái tim cô chấn động nhẹ.
Sooyoung:" không có gì đâu, đợi chút mình vào quán xin cho bạn cái bịch đựng" nói xong cô chạy thật nhanh vào quán tạp hóa vừa rồi xin bịch bóng. Hai người sống cùng một khu phố sao? Cô mải suy nghĩ,người bán hàng gọi cô:" bạn ơi đồ đây" cô giật mình cầm lấy bịch bóng đi ra. Mải suy nghĩ quá khiến cô đập đầu vào cánh cửa. Lúc này anh đi đến cửa tạp hóa nhìn thấy cô tông vào cửa mỉm cười mở cửa cho cô.
Kyungsoo:" em lại mải nghĩ cái gì vậy"
Cô sửng sốt nhìn anh, sao anh lại ở đây vậy:" dạ không có gì ạ" cô bước ra khỏi cửa cố gắng làm mặt thật tự nhiên đi đến chỗ cô gái đó:
" bạn ơi bịch đây mình giúp bạn bỏ đồ vào nhé"cô cúi xuống bỏ đồ giúp người ta.
Cô gái nhìn thấy anh, ngừng lại một chút thẫn thờ. Anh nhìn thấy cô ấy, bất ngờ không kịp phản ứng. Đã rất lâu rồi anh chưa gặp lại mối tình đầu này. Không ngờ một ngày gặp lại lại là lúc đi cùng cô.
" Do Kyung Soo, gặp lại cậu rồi"
Kyungsoo kéo cô đứng dạy nói:" ừm chào cậu"
Cô đành tỏ ra ngạc nhiên:" hai người quen nhau sao?"
" Ừm mình học chung cấp ba với Kyungsoo. Mình là Kim Hye jin" hai từ kyungsoo phát ra ngọt ngào thân thiết khiến cô thấy như có kim châm từng phát nhẹ nhàng vào trái tim cô. Cô mỉm cười:
" Ừm mình là Sooyoung"
Hyejin:" ừm mình biết bạn, bạn hát rất hay đó"
Sooyoung:" ừm cảm ơn bạn, hãy nghe nhạc và ủng hộ mình nhé" cô đưa tay ra bắt tay với cô ấy.
Hyejin:" hai người là..." cô chưa kịp nói anh đã trả lời
Kyungsoo:" là bạn gái mình"
Hyejin hơi sững sờ nhưng rất nhanh lấy lại vẻ biểu cảm nói:" Kyungsoo bây giờ mình cũng ở Seoul đó, khi nào rảnh chúng ta đi uống coffe chứ. Hay là bây giờ nổi tiếng rồi quên hết bạn bè"
Kyungsoo:" ừm khi nào rảnh thì gặp, bây giờ mình có việc rồi. Sooyoung chúng ta về mẹ đang chờ ở nhà. Chào cậu"
Hyejin:" ừm vậy hai người về đi. Cảm ơn cậu nhé Sooyoung. Àh cậu vẫn dùng số cũ chứ" anh không trả lời nắm tay cô kéo đi.
Sooyoung:" giữ bí mật giúp mình nhé Hyejin"
Hyejin:" ừm được rồi byebye" nụ cười nở trên môi khiến cho cô cũng như bị sét đánh vậy. Một người con gái xinh đẹp, tính cách lại hiền dịu như vậy quả thực là mẫu người anh thích.
Cô cố gắng không nghĩ nữa,thấy người hơi mệt cô cũng chìm vào giấc ngủ.
Kyungsoo mở cửa phòng,thấy cô vẫn ngủ say anh tiến gần giường vén tóc cô,thơm lên trán cô. Cô khẽ mở mắt,vẫn ngái ngủ nói:" ba anh về rồi à vậy em dạy chúng ta xuống dọn cơm"
Kyungsoo gật đầu:" em ngủ ngon vậy chắc mệt lắm đúng không?"
Sooyoung:" dạo gần đây em rất dễ ngủ, đặt lưng là ngủ luôn ấy"
Kyungsoo:" ừm ngủ ngon là tốt rồi"
Cô cùng anh đi xuống nhà, ba anh đã trờ về.
Sooyoung:" con chào bác ạ, bác về rồi ạ"
Ba Do:" ừm Sooyoung tới rồi đấy hả, mệt không con"
Sooyoung:" dạ con ngủ được một giấc khỏe hơn nhiều rồi. Chiều nay bác gái cùng bọn con tới chỗ bác tham quan được không ạ"
Ba Do:" được chứ luôn hoan nghênh con đó"
Sooyoung:" dạ con cảm ơn bác ạ"
Cả nhà cùng ăn cơm vui vẻ, ăn cơm xong cô rửa bát,anh cũng muốn phụ cô:" vậy anh lau bát đi để em rửa"
Ba Do và mẹ Do ngồi ngoài phòng khách nhìn chúng tình cảm rất vui. Sau khi rửa bát xong cô ra phòng khách nói:" bữa trước con gửi về cho bác ít trà nhài, bác đã nhận được chưa ạ"
Ba Do:" ừm bác nhận được rồi, lúc đó hai đứa trở về Việt Nam à"
Kyungsoo:" dạ bọn con quay chương trình nên Sooyoung mua về cho ba đó"
Ba Do:" cảm ơn con nha, đi làm công việc vẫn nhớ đến hai bác là tốt rồi"
Mẹ Do nắm tay cô nói:" con cũng như con cái trong nhà vậy, thi thoảng về thăm hai bác như này là tốt rồi không cần mua gì bày vẽ nha"
Sooyoung mỉm cười:" con cảm ơn bác"
BaDo:" hai đứa nghỉ ngơi đi rồi chiều qua chỗ ba nha"
Kyungsoo:" ba đi làm luôn sao, không nghỉ ngơi một chút"
Mẹ Do:" ba con vậy à kệ ông ấy đi, mẹ nằm một chút"
Sooyoung:" dạ bác nghỉ ngơi đi ạ"
Sooyoung:" anh cũng nghỉ ngơi đi"
Kyungsoo:" em thì sao?"
Sooyoung:" em muốn đi dạo một chút anh cứ nghỉ ngơi đi lát chuẩn bị đi thì gọi em nhé"
Kyungsoo:" đi được không?"
Sooyoung:" yên tâm đi anh, em sẽ cẩn thận"
Kyungsoo:" ừm cẩn thận đó, một lát anh gọi"
Cô mặc áo khoác, đội mũ, đeo kính khẩu trang hoàn tất khâu trang bị rồi đi ra ngoài. Con đường này anh thường đi qua mỗi ngày đi học anh đều đi qua đây sao? Nghe nói anh học trường trọng điểm của tỉnh,chắc chắn học rất giỏi đây. Đi được một đoạn cô thấy một khu vui chơi nhỏ, có xích đu, cầu trượt cô nghĩ có lẽ ngày bé anh hay chơi ở đây rồi. Cô đi tới xích đu ngồi đánh đu, thời tiết thật tuyệt,trời không quá nóng. Nhưng cô bỗng nhớ tới ngày bé, ở chỗ cô không được đầy đủ như Hàn quốc phải đi rất lâu hoặc tới một vườn trẻ mới có một khu vui chơi như này. Bỗng nhiên cô nhớ đến món kem, ngày trước cô rất thích ăn kem. Ở quê chỉ có những quán hàng rong mỗi lần đi qua đều bóp còi:" kem mút kem mút" là cả bọn trẻ trong xóm nhao nhao ra mua.
Cô đi tới một quán tạp hóa nhỏ cách đó không xa,vào quán chọn một cây kem dâu, thanh toán rồi đi ra. Vừa bước ra khỏi cửa, cô thấy một người con gái đang xách túi đồ, túi này túi kia rất nhiều. Một trong những cái túi bị rách,đồ trong túi rơi ra nhưng cô gái đó không biết, cô vội nhặt lên giúp cô ấy,vội gọi cô ấy:" xin lỗi, bạn gì ơi đồ của bạn rơi rồi". Cô ấy nghe thấy tiếng gọi liền quay lại.
Một giây, hai giây, ba giây cô ngây người mất ba giây,cô gái đó là cô gái trong ảnh. Cô nhanh chóng lấy lại tinh thần:" đồ của bạn rơi này"
" Ôi cảm ơn bạn nhé" cô gái đỡ lấy đồ cô nhặt hộ cúi đầu cảm ơn. Giọng nói ngọt ngào dễ nghe khiến trái tim cô chấn động nhẹ.
Sooyoung:" không có gì đâu, đợi chút mình vào quán xin cho bạn cái bịch đựng" nói xong cô chạy thật nhanh vào quán tạp hóa vừa rồi xin bịch bóng. Hai người sống cùng một khu phố sao? Cô mải suy nghĩ,người bán hàng gọi cô:" bạn ơi đồ đây" cô giật mình cầm lấy bịch bóng đi ra. Mải suy nghĩ quá khiến cô đập đầu vào cánh cửa. Lúc này anh đi đến cửa tạp hóa nhìn thấy cô tông vào cửa mỉm cười mở cửa cho cô.
Kyungsoo:" em lại mải nghĩ cái gì vậy"
Cô sửng sốt nhìn anh, sao anh lại ở đây vậy:" dạ không có gì ạ" cô bước ra khỏi cửa cố gắng làm mặt thật tự nhiên đi đến chỗ cô gái đó:
" bạn ơi bịch đây mình giúp bạn bỏ đồ vào nhé"cô cúi xuống bỏ đồ giúp người ta.
Cô gái nhìn thấy anh, ngừng lại một chút thẫn thờ. Anh nhìn thấy cô ấy, bất ngờ không kịp phản ứng. Đã rất lâu rồi anh chưa gặp lại mối tình đầu này. Không ngờ một ngày gặp lại lại là lúc đi cùng cô.
" Do Kyung Soo, gặp lại cậu rồi"
Kyungsoo kéo cô đứng dạy nói:" ừm chào cậu"
Cô đành tỏ ra ngạc nhiên:" hai người quen nhau sao?"
" Ừm mình học chung cấp ba với Kyungsoo. Mình là Kim Hye jin" hai từ kyungsoo phát ra ngọt ngào thân thiết khiến cô thấy như có kim châm từng phát nhẹ nhàng vào trái tim cô. Cô mỉm cười:
" Ừm mình là Sooyoung"
Hyejin:" ừm mình biết bạn, bạn hát rất hay đó"
Sooyoung:" ừm cảm ơn bạn, hãy nghe nhạc và ủng hộ mình nhé" cô đưa tay ra bắt tay với cô ấy.
Hyejin:" hai người là..." cô chưa kịp nói anh đã trả lời
Kyungsoo:" là bạn gái mình"
Hyejin hơi sững sờ nhưng rất nhanh lấy lại vẻ biểu cảm nói:" Kyungsoo bây giờ mình cũng ở Seoul đó, khi nào rảnh chúng ta đi uống coffe chứ. Hay là bây giờ nổi tiếng rồi quên hết bạn bè"
Kyungsoo:" ừm khi nào rảnh thì gặp, bây giờ mình có việc rồi. Sooyoung chúng ta về mẹ đang chờ ở nhà. Chào cậu"
Hyejin:" ừm vậy hai người về đi. Cảm ơn cậu nhé Sooyoung. Àh cậu vẫn dùng số cũ chứ" anh không trả lời nắm tay cô kéo đi.
Sooyoung:" giữ bí mật giúp mình nhé Hyejin"
Hyejin:" ừm được rồi byebye" nụ cười nở trên môi khiến cho cô cũng như bị sét đánh vậy. Một người con gái xinh đẹp, tính cách lại hiền dịu như vậy quả thực là mẫu người anh thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.