Fanfic[Chanbaek] Yêu Ma Cà Rồng Thì Sao?
Chương 12: Đối Mặt
My_Hanh
08/03/2016
Ya (này)....Cậu nói thế mà nghe được à......Thường ngày cậu là đại gia ấy mà!
-Hứ....Cậu thật là keo kiệt cái mũ này có bao nhiêu đâu mà chã mua cho tớ....Phải chi có Suho Hyung ở đây thì tốt biết mấy...Má Hào ơi em nhớ anh quá à!
Baekhyun đá chân Chanyeol một cái, cái mặt lườm lườm trông thương lắm chắc đang gato với Suho hyung đây mà. Miệng thì lẩm bẩm cào nhào
-Đi về Mĩ ngay lập tức về ấy mà gặp Suho hyung đi nhá! tôi không chứa cậu nữa
-Không biết, mua cho tớ đi mà Baek...mua đi mòa...đi mòa...năng nỉ luôn đó
-Thôi thôi
Baekhyun chịu hết nổi cái trò năn nỉ ỉ ôi sến súa của Chanyeol lắm rồi nên chỉ biết chiều lòng. Rồi kéo túi áo lấy ra cái thẻ tín dụng rồi đưa cho Chanyeol
-Nè
Mặt Chanyeol cười toe toét trông bạn ấy vui lắm. Rồi cầm cái thẻ tín dụng chạy một cái vèo ra ngoài quầy thu ngân. Còn Baekhyun thì vẫn ở lại nhóm lên ngồi xuống lựa giày.
30 phút sau........(nữa tiếng sau...............)
Cuối cùng thì Bún nhà mình cũng lựa được hai đôi giày ưng ý rồi nhỉ! Xem nào tặng ai mà mua đến hai đôi chẳng lẽ tụi nó mang giày cặp? Baekhyun đúng là "phát-sình-ních" lắm chọn 2 đôi toàn màu đen có viền màu dạ quang không. Đôi của anh Luhan là màu đen có viền màu xanh biển dạ quang còn đôi kia số to hơn chắc là mua cho Chanyeol. ôi Chanyeol mà thấy đôi giày này là thích lắm luôn á. Trông Baekhyun vui lắm, cậu hí hửng ca hát rồi tung tăng đi đến quầy thu ngân để tính tiền nhưng mà cái thẻ Tín dụng Dẹo nó mang đi mất tiêu rồi, tiền đâu mà trả. thế là cứ đứng chờ Chanyeol. Nhưng mà Chanyeol cậu ấy mất tích rồi. Baekhyun lấy điện thoại gọi cho Chanyeol nhưng gọi mãi cũng chỉ nghe mỗi tiếng tít.......tít.........tít......Kéo dài. Baekhyun bắt đầu thấy lo cho Chanyeol, Mặt cậu trầm ngâm tay thì đưa lên môi cắn móng tay, chân thì không yên cứ nhịp nhịp ngón chân. Chắc là lo lắm đấy. Rồi tiếng chuông điện thoại của Baekhyun reo lên, bất giác Bún hấp tấp bắt máy và phun nguyên một lèo bao nhiêu là lời trách móc quan tâm mà từ nãy giờ cậu đang chịu
-Chan, cậu đi đâu thế hả? làm gì mà gọi không nghe máy. Quay lại đây nhanh lên
-(Phía bên kia vẫn im lặng)
-(Giọng lo lắng cực độ) Chan à! trả lời đi...Chanyeol..Chanyeol
-Xin chào cậu Byun Baek Hyun
-Ông là ai? Ông đã làm gì bạn của tôi mau đưa máy cho cậu ấy
-Đâu có được chúng ta chỉ mới nói chuyện với nhau thôi mà. Làm gì mà hấp tấp thế chúng ta còn có nhiều chuyện để nói với nhau lắm. Hãy bình tĩnh bạn của cậu đang ngủ say cậu ấy sẽ không biết chúng ta nói gì đâu. Nếu muốn đón cậu ấy thì hãy đến chỗ ta
-Ông đang ở đâu? Đừng vội mà đụng vào bạn tôi, nếu ông dám đụng đến một sợi tóc của cậu ấy thì tôi sẽ không để cho ông yên một giây nào
-Haha..Ta đã có người dẫn đường cho cậu rồi hãy cố bám theo người của ta
Người ấy cúp máy, Baekhyun vội nhìn quanh chổ mình mắt cậu liếc nhìn từng góc nhỏ trong quầy hàng và cả bên ngoài nữa. Và từ trong một góc nhỏ ở bên ngoài cạnh cửa hàng tiện lợi có một bóng đen chạy thật nhanh qua cậu. Baekhyun vội chạy thật nhanh ra ngoài cậu cố bám theo người đó. Hình như những đặc tính của ma cà rồng đã dần trỗi dậy trong Baekhyun cậu ấy chạy thật sự rất nhanh, có thể nhanh như một tia chớp (Không hề phóng đại đâu nhá ma cà rồng chậy rất nhanh). Gương mặt bầu bĩnh dễ thương của Baekhyun dần hiện lên gân máu, 10 ngón tay bé xinh xinh bây giờ đã mọc những vuốt nhọn. Hai cây răng nhỏ hai bên cũng mọc dài và nhọn ra và đôi mắt đen lấp lánh bây giờ nó đã chuyển màu xanh trông rất đáng sợ.
Tới nơi rồi Baekhyun cẩn thận đi từng bước một, từng bước một vào căn nhà hoang ấy. Cậu đi sâu vào bên trong và rồi một giọng nói trầm vang lên sau lưng cậu
-Đã lâu không gặp
Baekhyun từ từ quay lưng lại và hình như cậu đã đoán ra được đó là ai rồi nên Baekhyun bình tĩnh mà quay lưng đối diện với người đó
-(cười nhạt) Đúng đã lâu không gặp ông, Britan
Baekhyun cười nhếch môi với hắn rồi cậu lao như chớp thẳng đến hắn. Tay cậu bóp chặc lấy cổ hắn với đôi mắt tràn đầy thù hận
-Phải rồi đã lâu không gặp, tôi đã chờ ông 10 năm rồi đấy
Britan cười giòn giã rồi áp mặt sát vào tai của Baekhyun mà nói thầm
-hahah thì bây giờ chúng ta đã tái ngộ thật vui khi được gặp lại cậu
Baekhyun vội đẩy đầu của ông ta ra, cậu hét lớn:
-Hôm nay chính tay tôi sẽ giết ông
Baekhyun càng bấu chặt lấy cổ hắn, cậu dùng hết sức lực để bóp thật mạnh vào cổ hắn. Nhưng hắn vẫn giữ cái gương mặt giả tạo của mình rồi giơ cái điện thoại của Chanyeol lên mà đe dọa
-Cứ giết ta nếu cậu có thể nhưng một khi ta chết thì anh bạn của cậu ta e rằng hắn sẽ là bạn tri kỉ nơi âm phủ của ta đấy (hahah...cười lớn đầy quyền lực)
-Ông dám (càng bóp chặt hơn nữa) hôm nay tôi phải giết ông
Tên ấy vẫn ngang ngạnh, hắn còn với tay bật điện thoại lên và chìa ra cố cho Baekhyun xem. Hắn bật một đoạn video nhỏ chừng 30s trong đó là một cậu con trai mặt áo len trắng hình như là Chanyeol, Chanyeol đang nằm bất động trên một cái ghế sofa tay và chân thì bị trói
-Bạn của mi hắn đang ngủ say và nếu hắn ngủ luôn thì sao đây? Ta không nói đùa đâu nhóc à
Baekhyun dần buông tay ra hai tay cậu bấu chặt lấy nhau. Một tên kẻ thù mà suốt 10 năm qua cuối cùng cậu cũng đã đối mặt với hắn nhưng cũng chính lúc này cậu không thể nào giết chết được hắn. Cậu đã chờ đợi để gặp hắn để chính tay cậu giết chết hắn trả thù cho ba mẹ nhưng lúc này cậu chẳng thể làm gì được ngoài việc nghe những lời giả tạo từ Britan
-Cậu yên tâm ta không làm hại bạn cậu đâu. ta chỉ muốn nói chuyện với cậu thôi mà. Chúng Ta đều là cùng một loài ăn máu tươi sao lại đối xử với nhau như thế
-Tôi không có bất cứ quan hệ gì với ông cả. Đồ giả tạo
-Ấy ba mẹ cậu và đã ta đã từng là bạn mà
-(lại cười nhếch môi) Bạn à! chính ông đã giết chết họ. Đừng lôi trò mèo khóc chuột ra đây
-Cậu không tin ta à! nhưng hôm nay ta đến đây là để giúp cậu
-Giúp à! tôi không cần xin hãy tránh xa người thân của tôi ra đừng chạm vào họ nếu không tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng như hôm nay đâu và chắc rằng lúc đó tôi sẽ giết chết ông dù cho có hi sinh bất cứ ai?
-Khoang, ta có thiện chí muốn giúp cậu trở thành người thôi mà
Đôi mắt đầy thù hậu và khinh bỉ của Baekhyun dần lắng xuống khi nghe 2 chữ "Làm người" một khát khao mà Baekhyun luôn muốn thực hiện. Baekhyun! cậu không thể tin hắn, đừng tin hắn. Hắn đang lợi dụng ước mơ của cậu. Hãy tỉnh lại đi đừng để hắn gieo rắc những điều xấu xa vào đầu cậu
-Hứ....Cậu thật là keo kiệt cái mũ này có bao nhiêu đâu mà chã mua cho tớ....Phải chi có Suho Hyung ở đây thì tốt biết mấy...Má Hào ơi em nhớ anh quá à!
Baekhyun đá chân Chanyeol một cái, cái mặt lườm lườm trông thương lắm chắc đang gato với Suho hyung đây mà. Miệng thì lẩm bẩm cào nhào
-Đi về Mĩ ngay lập tức về ấy mà gặp Suho hyung đi nhá! tôi không chứa cậu nữa
-Không biết, mua cho tớ đi mà Baek...mua đi mòa...đi mòa...năng nỉ luôn đó
-Thôi thôi
Baekhyun chịu hết nổi cái trò năn nỉ ỉ ôi sến súa của Chanyeol lắm rồi nên chỉ biết chiều lòng. Rồi kéo túi áo lấy ra cái thẻ tín dụng rồi đưa cho Chanyeol
-Nè
Mặt Chanyeol cười toe toét trông bạn ấy vui lắm. Rồi cầm cái thẻ tín dụng chạy một cái vèo ra ngoài quầy thu ngân. Còn Baekhyun thì vẫn ở lại nhóm lên ngồi xuống lựa giày.
30 phút sau........(nữa tiếng sau...............)
Cuối cùng thì Bún nhà mình cũng lựa được hai đôi giày ưng ý rồi nhỉ! Xem nào tặng ai mà mua đến hai đôi chẳng lẽ tụi nó mang giày cặp? Baekhyun đúng là "phát-sình-ních" lắm chọn 2 đôi toàn màu đen có viền màu dạ quang không. Đôi của anh Luhan là màu đen có viền màu xanh biển dạ quang còn đôi kia số to hơn chắc là mua cho Chanyeol. ôi Chanyeol mà thấy đôi giày này là thích lắm luôn á. Trông Baekhyun vui lắm, cậu hí hửng ca hát rồi tung tăng đi đến quầy thu ngân để tính tiền nhưng mà cái thẻ Tín dụng Dẹo nó mang đi mất tiêu rồi, tiền đâu mà trả. thế là cứ đứng chờ Chanyeol. Nhưng mà Chanyeol cậu ấy mất tích rồi. Baekhyun lấy điện thoại gọi cho Chanyeol nhưng gọi mãi cũng chỉ nghe mỗi tiếng tít.......tít.........tít......Kéo dài. Baekhyun bắt đầu thấy lo cho Chanyeol, Mặt cậu trầm ngâm tay thì đưa lên môi cắn móng tay, chân thì không yên cứ nhịp nhịp ngón chân. Chắc là lo lắm đấy. Rồi tiếng chuông điện thoại của Baekhyun reo lên, bất giác Bún hấp tấp bắt máy và phun nguyên một lèo bao nhiêu là lời trách móc quan tâm mà từ nãy giờ cậu đang chịu
-Chan, cậu đi đâu thế hả? làm gì mà gọi không nghe máy. Quay lại đây nhanh lên
-(Phía bên kia vẫn im lặng)
-(Giọng lo lắng cực độ) Chan à! trả lời đi...Chanyeol..Chanyeol
-Xin chào cậu Byun Baek Hyun
-Ông là ai? Ông đã làm gì bạn của tôi mau đưa máy cho cậu ấy
-Đâu có được chúng ta chỉ mới nói chuyện với nhau thôi mà. Làm gì mà hấp tấp thế chúng ta còn có nhiều chuyện để nói với nhau lắm. Hãy bình tĩnh bạn của cậu đang ngủ say cậu ấy sẽ không biết chúng ta nói gì đâu. Nếu muốn đón cậu ấy thì hãy đến chỗ ta
-Ông đang ở đâu? Đừng vội mà đụng vào bạn tôi, nếu ông dám đụng đến một sợi tóc của cậu ấy thì tôi sẽ không để cho ông yên một giây nào
-Haha..Ta đã có người dẫn đường cho cậu rồi hãy cố bám theo người của ta
Người ấy cúp máy, Baekhyun vội nhìn quanh chổ mình mắt cậu liếc nhìn từng góc nhỏ trong quầy hàng và cả bên ngoài nữa. Và từ trong một góc nhỏ ở bên ngoài cạnh cửa hàng tiện lợi có một bóng đen chạy thật nhanh qua cậu. Baekhyun vội chạy thật nhanh ra ngoài cậu cố bám theo người đó. Hình như những đặc tính của ma cà rồng đã dần trỗi dậy trong Baekhyun cậu ấy chạy thật sự rất nhanh, có thể nhanh như một tia chớp (Không hề phóng đại đâu nhá ma cà rồng chậy rất nhanh). Gương mặt bầu bĩnh dễ thương của Baekhyun dần hiện lên gân máu, 10 ngón tay bé xinh xinh bây giờ đã mọc những vuốt nhọn. Hai cây răng nhỏ hai bên cũng mọc dài và nhọn ra và đôi mắt đen lấp lánh bây giờ nó đã chuyển màu xanh trông rất đáng sợ.
Tới nơi rồi Baekhyun cẩn thận đi từng bước một, từng bước một vào căn nhà hoang ấy. Cậu đi sâu vào bên trong và rồi một giọng nói trầm vang lên sau lưng cậu
-Đã lâu không gặp
Baekhyun từ từ quay lưng lại và hình như cậu đã đoán ra được đó là ai rồi nên Baekhyun bình tĩnh mà quay lưng đối diện với người đó
-(cười nhạt) Đúng đã lâu không gặp ông, Britan
Baekhyun cười nhếch môi với hắn rồi cậu lao như chớp thẳng đến hắn. Tay cậu bóp chặc lấy cổ hắn với đôi mắt tràn đầy thù hận
-Phải rồi đã lâu không gặp, tôi đã chờ ông 10 năm rồi đấy
Britan cười giòn giã rồi áp mặt sát vào tai của Baekhyun mà nói thầm
-hahah thì bây giờ chúng ta đã tái ngộ thật vui khi được gặp lại cậu
Baekhyun vội đẩy đầu của ông ta ra, cậu hét lớn:
-Hôm nay chính tay tôi sẽ giết ông
Baekhyun càng bấu chặt lấy cổ hắn, cậu dùng hết sức lực để bóp thật mạnh vào cổ hắn. Nhưng hắn vẫn giữ cái gương mặt giả tạo của mình rồi giơ cái điện thoại của Chanyeol lên mà đe dọa
-Cứ giết ta nếu cậu có thể nhưng một khi ta chết thì anh bạn của cậu ta e rằng hắn sẽ là bạn tri kỉ nơi âm phủ của ta đấy (hahah...cười lớn đầy quyền lực)
-Ông dám (càng bóp chặt hơn nữa) hôm nay tôi phải giết ông
Tên ấy vẫn ngang ngạnh, hắn còn với tay bật điện thoại lên và chìa ra cố cho Baekhyun xem. Hắn bật một đoạn video nhỏ chừng 30s trong đó là một cậu con trai mặt áo len trắng hình như là Chanyeol, Chanyeol đang nằm bất động trên một cái ghế sofa tay và chân thì bị trói
-Bạn của mi hắn đang ngủ say và nếu hắn ngủ luôn thì sao đây? Ta không nói đùa đâu nhóc à
Baekhyun dần buông tay ra hai tay cậu bấu chặt lấy nhau. Một tên kẻ thù mà suốt 10 năm qua cuối cùng cậu cũng đã đối mặt với hắn nhưng cũng chính lúc này cậu không thể nào giết chết được hắn. Cậu đã chờ đợi để gặp hắn để chính tay cậu giết chết hắn trả thù cho ba mẹ nhưng lúc này cậu chẳng thể làm gì được ngoài việc nghe những lời giả tạo từ Britan
-Cậu yên tâm ta không làm hại bạn cậu đâu. ta chỉ muốn nói chuyện với cậu thôi mà. Chúng Ta đều là cùng một loài ăn máu tươi sao lại đối xử với nhau như thế
-Tôi không có bất cứ quan hệ gì với ông cả. Đồ giả tạo
-Ấy ba mẹ cậu và đã ta đã từng là bạn mà
-(lại cười nhếch môi) Bạn à! chính ông đã giết chết họ. Đừng lôi trò mèo khóc chuột ra đây
-Cậu không tin ta à! nhưng hôm nay ta đến đây là để giúp cậu
-Giúp à! tôi không cần xin hãy tránh xa người thân của tôi ra đừng chạm vào họ nếu không tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng như hôm nay đâu và chắc rằng lúc đó tôi sẽ giết chết ông dù cho có hi sinh bất cứ ai?
-Khoang, ta có thiện chí muốn giúp cậu trở thành người thôi mà
Đôi mắt đầy thù hậu và khinh bỉ của Baekhyun dần lắng xuống khi nghe 2 chữ "Làm người" một khát khao mà Baekhyun luôn muốn thực hiện. Baekhyun! cậu không thể tin hắn, đừng tin hắn. Hắn đang lợi dụng ước mơ của cậu. Hãy tỉnh lại đi đừng để hắn gieo rắc những điều xấu xa vào đầu cậu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.