Quyển 2 - Chương 47: Tra Vấn
SamyYuu
20/03/2014
“ Hai em về cẩn thận nha. ” – Chị Thảo cầm tay San trìu mến nói. San San gật đầu, nó liếc mắt nhìn Thiên Nam thì thấy anh cũng đang nhìn nó. Thế là San vội đưa mắt sang chỗ khác ngay. Sau đêm hôm qua, nó đã không thể nhìn thẳng vào mắt anh.
Mà San cũng chẳng hiểu cái tên Thiên Nam bị cái gì mà từ sáng đến giờ cứ nhìn nó mãi không thôi.
“ Chẳng biết chừng nào mới gặp lại nữa. ” – San thở dài, điều nó nói cũng là điều chị Thảo bận tâm.
Bảy năm xa cách là thời gian dài, gặp nhau không lâu thì phải rời xa nhau. Nhưng cuộc sống không bao giờ như ý mình muốn, đành chịu. Cả hai người họ chỉ mong, sau này có dịp sẽ gặp lại nhau.
Thiên Nam và San San rời cô nhi viện mà bắt xe buýt về resort. Trên xe, cả hai ngồi mà không nói với nhau câu nào. Thiên Nam bật điện thoại lên thì thấy 4 cuộc gọi nhỡ từ Huy. Anh nghĩ cũng đúng vì họ biến mất cùng nhau cả đêm mà.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
“ Rốt cuộc hai người đã làm gì ? ” – Huy khoanh tay đứng trước mắt cả hai khi thấy bóng Nam và San xuất hiện trong resort.
San San im lặng, nó không nói gì cả. Còn Thiên Nam thì vẫn tỉnh queo, anh liếc nhìn sang San San, thấy biểu hiện của nó là biết San không muốn nói rồi.
“ Tôi nghĩ cậu không muốn biết đâu. ” – Nam nói.
Anh Huy, Pêu và cả San nghe xong liền quay mặt lại nhìn hoảng hốt. Nói như thế chẳng khác nào thừa nhận những ý nghĩ đen tối trong đầu Huy và Pêu, nói như thế thì Nam quả có làm San giật mình.
Thiên Nam quay sang nhìn San, anh không nói gì. Chẳng biết Nam nghĩ gì nhưng nhìn nét mặt Nam thì Huy, San, Pêu đều nghĩ anh đang nói với San rằng: “ Tôi không ngại đâu, cô nói đi. ”
Ai mà thèm quan tâm anh ngại hay không, điều San quan tâm là bản thân nó đang ngại muốn xì khói luôn rồi. Thế là San đi nhanh vào phòng nữ. Bỏ cả ba: hai người, một chuột ở lại. Một người thì rất tỉnh, một người và một chuột thì gương mặt bần thần thấy rõ.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
“ Nè, rốt cuộc hai người đã làm gì ? ” – Bọn con gái quyết định tra hỏi San San kể từ nó đặt chân vào phòng.
Câu hỏi của họ quả thực giống Huy không tả được. Như khi nãy, San không khai ra điều gì hết, nhưng nó làm thế, bọn con gái càng rít lên vì cùng có ý nghĩ như Huy và Pêu.
“ Không có gì đâu. ” – San nói bừa, San chẳng quan tâm về những gì bọn con gái này nghĩ.
“ Nói dối, nam nữ đi với nhau qua đêm mà nói không có gì ! ” – Một cô gái kết tội San.
San San im lặng, thì ra bọn này nghĩ Nam và San đã xảy ra ba chữ “x” với nhau. San ngủ cùng chị Thảo, Nam ngủ phòng khác thì quái nào có chuyện đó được. Thế nhưng, sự thật thì chỉ có Nam và San biết, vậy thì San sẽ làm cả đám con gái này sửng sốt tí, kiểu như trả đũa lại đợt cãi nhau hôm qua vậy.
“ À thì… cảm giác lạ lắm. ” – San mặt e thẹn nói, nó cúi mặt xuống, mắt chớp nhẹ.
Phải nói là bọn con gái sốc toàn tập. Thế là xong, những gì họ sợ đã thành hiện thực. Chàng trai tài năng nổi tiếng ấy đã thuộc về cô gái cùng đội, có vẻ đây sẽ là một đối thủ khó vượt qua đây.
Ai lần lượt đi về giường nấy. Riêng Thanh Mai vẫn nằm trên giường, tay cầm cuốn sách đang đọc dở mà mở to mắt nhìn về phía San.
Mỉm cười…
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Sau khi nghe thông báo của những quản trị viên thì thành viên mỗi đội lần lượt đi lấy áo nhóm cho đội mình về để chuẩn bị buổi kiểm tra – đúng nghĩa với mục đích của cuộc thi.
San San nhận áo từ Huy thì bị cậu nói một câu xanh rờn: “ Nói với tôi là hai người đừng có gì đi. ”.
San thở dài, thì ra ý nghĩ của Huy chẳng thay đổi gì cả. Nói thế, có vẻ Nam đã chẳng kể gì cho cậu.
Nhưng đối với San, Huy không giống như những cô gái cùng phòng nó nên dù thời gian để thay đồ rất gấp, San vẫn mỉm cười và nói:
“ Nam với tôi không có gì đâu. ” – Rồi chạy lẹ vào phòng.
Anh Huy đứng đó, cười tủm tỉm một mình trong suốt thời gian trở về và thay đồ khiến ai cũng phải nhìn .
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Mỗi đội xếp thành một hàng, mỗi hàng ba người. Tổng cộng có 7 hàng gồm 7 sắc cầu vòng, ba người trong đội mặc độ giống nhau.
“ Okay, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu bài kiểm tra. ” – Chị quản trị viên tóc búi cao xinh xắn nói – “ Các bạn đã ăn sáng rồi đúng không ? ”
“ Dạ rồi ! ” – Đám đông dạ ran.
“ Tốt lắm. Các bạn nên giữ thể lực thật tốt vì buổi kiểm tra này sẽ kéo dài đến chiều tối. Và chúng tôi xin nói trước, nó không dễ đâu. ” – Chị ấy mỉm cười, rồi cùng những quản trị viên còn lại phát cho mỗi đội băng tay có in tên đội cũng như biểu tượng infinity của cuộc thi và mỗi người một tờ giấy.– “ Giờ thì xin hãy nhìn vào tờ giấy, đó là lịch trình của buổi kiểm tra hôm nay. ”
9h: Đo Chiều Cao
9h30: Chạy tiếp sức
12h: Ăn Trưa
13h30: Bơi
15h30: Leo Núi
18h: Tổng Kết – Kết Thúc
Từ 9h đến 18h, đúng là từ sáng đến chiều tối thật đấy. Xem tờ lịch trình xong, ít nhất nửa số người có mặt tại đây đều ngán ngẩm. Nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng thực sự không đùa được đâu, nhất là sau khi ăn trưa lúc 12h xong, nghỉ được 1 tiếng hơn thì họ lại phải tiếp tục tham gia rất nhiều trò thể thao cho đến 18h hơn mới được ăn tối. Có vẻ thời gian nghỉ trưa dư dả thật chính vì sau đấy là một mưa bom thể thao dội vào đầu mỗi đội. Ở trường thì có thể xem nhẹ nhưng đây là buổi kiểm tra trong cuộc thi Strongest Students thì dù mang danh nghĩa là “ kiểm tra ” chứ thực sự lại giống một vòng thi ngầm thì đúng hơn.
Theo như bản danh sách thì ngay bây giờ, họ sẽ đo chiều cao rồi chuyển địa điểm để đến với bài kiểm tra đầu tiên: Chạy.
Mà San cũng chẳng hiểu cái tên Thiên Nam bị cái gì mà từ sáng đến giờ cứ nhìn nó mãi không thôi.
“ Chẳng biết chừng nào mới gặp lại nữa. ” – San thở dài, điều nó nói cũng là điều chị Thảo bận tâm.
Bảy năm xa cách là thời gian dài, gặp nhau không lâu thì phải rời xa nhau. Nhưng cuộc sống không bao giờ như ý mình muốn, đành chịu. Cả hai người họ chỉ mong, sau này có dịp sẽ gặp lại nhau.
Thiên Nam và San San rời cô nhi viện mà bắt xe buýt về resort. Trên xe, cả hai ngồi mà không nói với nhau câu nào. Thiên Nam bật điện thoại lên thì thấy 4 cuộc gọi nhỡ từ Huy. Anh nghĩ cũng đúng vì họ biến mất cùng nhau cả đêm mà.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
“ Rốt cuộc hai người đã làm gì ? ” – Huy khoanh tay đứng trước mắt cả hai khi thấy bóng Nam và San xuất hiện trong resort.
San San im lặng, nó không nói gì cả. Còn Thiên Nam thì vẫn tỉnh queo, anh liếc nhìn sang San San, thấy biểu hiện của nó là biết San không muốn nói rồi.
“ Tôi nghĩ cậu không muốn biết đâu. ” – Nam nói.
Anh Huy, Pêu và cả San nghe xong liền quay mặt lại nhìn hoảng hốt. Nói như thế chẳng khác nào thừa nhận những ý nghĩ đen tối trong đầu Huy và Pêu, nói như thế thì Nam quả có làm San giật mình.
Thiên Nam quay sang nhìn San, anh không nói gì. Chẳng biết Nam nghĩ gì nhưng nhìn nét mặt Nam thì Huy, San, Pêu đều nghĩ anh đang nói với San rằng: “ Tôi không ngại đâu, cô nói đi. ”
Ai mà thèm quan tâm anh ngại hay không, điều San quan tâm là bản thân nó đang ngại muốn xì khói luôn rồi. Thế là San đi nhanh vào phòng nữ. Bỏ cả ba: hai người, một chuột ở lại. Một người thì rất tỉnh, một người và một chuột thì gương mặt bần thần thấy rõ.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
“ Nè, rốt cuộc hai người đã làm gì ? ” – Bọn con gái quyết định tra hỏi San San kể từ nó đặt chân vào phòng.
Câu hỏi của họ quả thực giống Huy không tả được. Như khi nãy, San không khai ra điều gì hết, nhưng nó làm thế, bọn con gái càng rít lên vì cùng có ý nghĩ như Huy và Pêu.
“ Không có gì đâu. ” – San nói bừa, San chẳng quan tâm về những gì bọn con gái này nghĩ.
“ Nói dối, nam nữ đi với nhau qua đêm mà nói không có gì ! ” – Một cô gái kết tội San.
San San im lặng, thì ra bọn này nghĩ Nam và San đã xảy ra ba chữ “x” với nhau. San ngủ cùng chị Thảo, Nam ngủ phòng khác thì quái nào có chuyện đó được. Thế nhưng, sự thật thì chỉ có Nam và San biết, vậy thì San sẽ làm cả đám con gái này sửng sốt tí, kiểu như trả đũa lại đợt cãi nhau hôm qua vậy.
“ À thì… cảm giác lạ lắm. ” – San mặt e thẹn nói, nó cúi mặt xuống, mắt chớp nhẹ.
Phải nói là bọn con gái sốc toàn tập. Thế là xong, những gì họ sợ đã thành hiện thực. Chàng trai tài năng nổi tiếng ấy đã thuộc về cô gái cùng đội, có vẻ đây sẽ là một đối thủ khó vượt qua đây.
Ai lần lượt đi về giường nấy. Riêng Thanh Mai vẫn nằm trên giường, tay cầm cuốn sách đang đọc dở mà mở to mắt nhìn về phía San.
Mỉm cười…
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Sau khi nghe thông báo của những quản trị viên thì thành viên mỗi đội lần lượt đi lấy áo nhóm cho đội mình về để chuẩn bị buổi kiểm tra – đúng nghĩa với mục đích của cuộc thi.
San San nhận áo từ Huy thì bị cậu nói một câu xanh rờn: “ Nói với tôi là hai người đừng có gì đi. ”.
San thở dài, thì ra ý nghĩ của Huy chẳng thay đổi gì cả. Nói thế, có vẻ Nam đã chẳng kể gì cho cậu.
Nhưng đối với San, Huy không giống như những cô gái cùng phòng nó nên dù thời gian để thay đồ rất gấp, San vẫn mỉm cười và nói:
“ Nam với tôi không có gì đâu. ” – Rồi chạy lẹ vào phòng.
Anh Huy đứng đó, cười tủm tỉm một mình trong suốt thời gian trở về và thay đồ khiến ai cũng phải nhìn .
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Mỗi đội xếp thành một hàng, mỗi hàng ba người. Tổng cộng có 7 hàng gồm 7 sắc cầu vòng, ba người trong đội mặc độ giống nhau.
“ Okay, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu bài kiểm tra. ” – Chị quản trị viên tóc búi cao xinh xắn nói – “ Các bạn đã ăn sáng rồi đúng không ? ”
“ Dạ rồi ! ” – Đám đông dạ ran.
“ Tốt lắm. Các bạn nên giữ thể lực thật tốt vì buổi kiểm tra này sẽ kéo dài đến chiều tối. Và chúng tôi xin nói trước, nó không dễ đâu. ” – Chị ấy mỉm cười, rồi cùng những quản trị viên còn lại phát cho mỗi đội băng tay có in tên đội cũng như biểu tượng infinity của cuộc thi và mỗi người một tờ giấy.– “ Giờ thì xin hãy nhìn vào tờ giấy, đó là lịch trình của buổi kiểm tra hôm nay. ”
9h: Đo Chiều Cao
9h30: Chạy tiếp sức
12h: Ăn Trưa
13h30: Bơi
15h30: Leo Núi
18h: Tổng Kết – Kết Thúc
Từ 9h đến 18h, đúng là từ sáng đến chiều tối thật đấy. Xem tờ lịch trình xong, ít nhất nửa số người có mặt tại đây đều ngán ngẩm. Nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng thực sự không đùa được đâu, nhất là sau khi ăn trưa lúc 12h xong, nghỉ được 1 tiếng hơn thì họ lại phải tiếp tục tham gia rất nhiều trò thể thao cho đến 18h hơn mới được ăn tối. Có vẻ thời gian nghỉ trưa dư dả thật chính vì sau đấy là một mưa bom thể thao dội vào đầu mỗi đội. Ở trường thì có thể xem nhẹ nhưng đây là buổi kiểm tra trong cuộc thi Strongest Students thì dù mang danh nghĩa là “ kiểm tra ” chứ thực sự lại giống một vòng thi ngầm thì đúng hơn.
Theo như bản danh sách thì ngay bây giờ, họ sẽ đo chiều cao rồi chuyển địa điểm để đến với bài kiểm tra đầu tiên: Chạy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.