Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Chương 100: Chương 59-3
Điềm Tức Chính Nghĩa
01/05/2020
Ninh Thu Thu dường như có chút hiểu ra buổi gặp mặt ngày hôm nay rồi .
Diệp Tri Thu nghe lời người khác , cho rằng Ninh Thu Thu dựa vào quan hệ để có được vai diễn , < Học sinh cá biệt > là tâm huyết của anh ta , anh ta và tác giả nguyên tác đều không nỡ bị một người dùng quan hệ hủy diệt , mặc dù đạo diễn Tiếu đã giải thích rõ đối phương không dùng quan hệ , mà cũng không tin .
Chương 57 . 3 :
Vì vậy mới có một màn này , xem Ninh Thu Thu đến cùng là người hay là yêu , ước chừng nếu không phải Cù Hoa vừa vặn có những đoạn nhỏ của < Phiêu diêu > thì bọn họ còn muốn để cô và Tống Sở thể hiện bản lĩnh diễn xuất ngay tại hiện trường .
Vừa rồi Tiếu Thanh một mực ở trong phòng chuẩn bị đồ ăn , rõ ràng là trong lòng tức giận , không muốn tham gia .
Đây không phải là thật khéo , người đồng nghiệp kia , mười phần mười là Phùng Đình .
Ninh Thu Thu cười lạnh trong lòng , có người sao lại cứ thích tìm đường chết thế nhỉ ?
Ăn uống xong , từ trong nhà Tiếu Thanh đi ra thì đã 9 giờ tối , Diệp Tri Thu uống nhiều , Ninh Thu Thu nói cù Hoa đưa anh ta về , Lộc Yếm tự lái xe tới , Ninh Thu Thu thì có xe của nhà họ Triển đến đón , Tống Sở vô liêm sỉ mà muốn đi nhờ xe .
" Tôi uống rượu , không thể lái xe ! " , Đối phương chí khí hùng hồn . “
Anh không biết thuê người lái sao ? "
Ninh Thu Thu muốn đánh chết anh ấy , “ Một người đàn ông như cậu không biết xấu hổ để một người phụ nữ đưa về sao ? "
“ Không phải cậu tự xưng là fan mẹ sao , đưa tôi về một cái thì làm sao ! "
Tống Sở mặt dày mày dạn , “ Hơn nữa tôi sợ người lái thuê thấy tôi xinh đẹp , sẽ nhịn không được hạ độc thủ với tôi " .
" . . . Cậu có mặt mũi chút đi ! "
Cuối cùng Ninh Thu Thu để cho anh ấy lên xe , chỗ ở của Tổng Sở tương đối gần , trước tiên đưa anh ấy về , sau đó trở về nhà họ Triển .
Trở về vừa vặn 10 giờ , trong phòng khách tối lửa tắt đèn . . . sớm như vậy đã lại nghỉ ngơi hết rồi .
Ninh Thu Thu lên lầu , đi tới cửa hành lang , vừa vặn bắt gặp Tinh Tinh đi ra từ trong phòng Triển Thanh Việt .
Nếu không phải cô tin tưởng tuyệt đối Tinh Tinh là một người chăm sóc siêu nghiêm chỉnh , thì thật sự hoài nghi cô ấy có thể có quan hệ với Triển Thanh Việt hay không .
" Cô Ninh đã về rồi ! " .
Tinh Tinh thấy cô , vui vẻ chào hỏi với cô . Ninh Thu Thu gật đầu , vừa liếc nhìn cánh cửa phòng đóng chặt của Triển Thanh Việt , vừa lo lắng hỏi : “ Anh ấy . . . lại có chuyện gì rồi ? "
Từ lúc có thể bước đi , mỗi tối bình thường Triển Thanh Việt sẽ không để nhân viên chăm sóc hầu hạ anh , tắm táp gì gì đó đều tự mình giải quyết , trừ khi có đôi khi chân rút gân gì gì đó .
“ Không có không có , cô Ninh cô không cần lo lắng "
Tinh Tinh xua tay nói , “ Là anh Triển ngày mai phải đi công tác , nói tôi qua giúp anh ấy thu thập đồ dùng công tác , lấy một rương hành lý , mệt chết tôi ! "
Ninh Thu Thu : ? ? ?
Ngày mai là lễ tình nhân mà !
Người này vậy mà lại đi công tác ngay ngày lễ tình nhân , hơn nữa một vali hành lý đồ dùng . . . nếu cô đi công tác về trong ngày , cơ bản mang một số đồ bổ trang gì đó , còn có điện thoại di động , sạc , đồ nhét tai , những các khác không mang , xách một túi nhỏ liền đi .
Anh thu thập một vali hành lý , ước chừng phải đi vài ngày .
“ Cô cũng đi ? " .m, Ninh Thu Thu hỏi cô ấy .
“ Anh Triển nói anh ấy mang theo Chu Dương , cho tôi ở nhà chăm sóc ông nội Triển . ”
Đuổi Tinh Tinh đi , Ninh Thu Thu về phòng , hơi buồn bực tháo trang sức ra tắm .
Trước khi ngủ , vẫn không quên chửi một câu : Đồ chó .
Sáng sớm ngày hôm sau , cô nghe động tĩnh ngoài cửa , hình như là giọng nói của Triển Thanh Việt và Chu Dương , mặc dù cửa phòng cách âm tốt , nhưng vẫn nghe được mơ hồ , chỉ là nội dung không rõ ràng lắm , chắc là đi công tác .
Ninh Thu Thu liếc nhìn thời gian , chỉ mới 6 giờ , ngoài trời còn chưa sáng , đổi thành bình thường , Ninh Thu Thu bị đánh thức giờ này có thể che chăn ngủ tiếp thêm 3 giờ nữa , nhưng hôm nay làm thế nào cũng không ngủ được , lật qua lật lại trên giường đến 7 giờ , phiền muộn rời giường .
Cô rửa mặt xong , mở cửa phòng , lại nhìn thấy một túi văn kiện đặt ở cửa , ở trên còn dán một tờ giấy , viết vài chữ cứng cáp có lực : cô Ninh đích thân mở .
Hửm ?
Trong lòng Ninh Thu Thu nhảy rầm rầm , không biết bên trong là vật gì , cô khẽ run tay lấy ra , là hai tờ giấy .
“ Chi tiết về việc nắm giữ cổ đông của công ty truyền thông Trác Nghệ ? " .
Ninh Thu Thu có chút lơ ngơ , truyền thông Trác Nghệ , chẳng lẽ là tên của công ty giải trí ?
Ninh Thu Thu tiếp tục nhìn xuống , tên thứ nhất trên cột cổ đông bất ngờ viết ba chữ Ninh Thu Thu .
Nhìn xuống phía dưới , loại hình cổ đông cá nhân , đứng thứ nhất , nắm giữ 43 , 52 % cổ phần , vốn đầu tư . . . hơn 1000 vạn .
Cái này . . . là quà tặng lễ tình nhân sao ?
Người này thực sự là . . .
Ninh Thu Thu không nhịn được mà hai gò má nóng hổi , cô nhìn một tờ giấy khác , là Triển Thanh Việt để lại cho cô .
Gửi cô Ninh đang chiến tranh lạnh : Nhớ trả thù lao .
Ghi chú : Không trả nổi có thể bán thân trả nợ .
Ninh Thu Thu : " ? ? ? "
Diệp Tri Thu nghe lời người khác , cho rằng Ninh Thu Thu dựa vào quan hệ để có được vai diễn , < Học sinh cá biệt > là tâm huyết của anh ta , anh ta và tác giả nguyên tác đều không nỡ bị một người dùng quan hệ hủy diệt , mặc dù đạo diễn Tiếu đã giải thích rõ đối phương không dùng quan hệ , mà cũng không tin .
Chương 57 . 3 :
Vì vậy mới có một màn này , xem Ninh Thu Thu đến cùng là người hay là yêu , ước chừng nếu không phải Cù Hoa vừa vặn có những đoạn nhỏ của < Phiêu diêu > thì bọn họ còn muốn để cô và Tống Sở thể hiện bản lĩnh diễn xuất ngay tại hiện trường .
Vừa rồi Tiếu Thanh một mực ở trong phòng chuẩn bị đồ ăn , rõ ràng là trong lòng tức giận , không muốn tham gia .
Đây không phải là thật khéo , người đồng nghiệp kia , mười phần mười là Phùng Đình .
Ninh Thu Thu cười lạnh trong lòng , có người sao lại cứ thích tìm đường chết thế nhỉ ?
Ăn uống xong , từ trong nhà Tiếu Thanh đi ra thì đã 9 giờ tối , Diệp Tri Thu uống nhiều , Ninh Thu Thu nói cù Hoa đưa anh ta về , Lộc Yếm tự lái xe tới , Ninh Thu Thu thì có xe của nhà họ Triển đến đón , Tống Sở vô liêm sỉ mà muốn đi nhờ xe .
" Tôi uống rượu , không thể lái xe ! " , Đối phương chí khí hùng hồn . “
Anh không biết thuê người lái sao ? "
Ninh Thu Thu muốn đánh chết anh ấy , “ Một người đàn ông như cậu không biết xấu hổ để một người phụ nữ đưa về sao ? "
“ Không phải cậu tự xưng là fan mẹ sao , đưa tôi về một cái thì làm sao ! "
Tống Sở mặt dày mày dạn , “ Hơn nữa tôi sợ người lái thuê thấy tôi xinh đẹp , sẽ nhịn không được hạ độc thủ với tôi " .
" . . . Cậu có mặt mũi chút đi ! "
Cuối cùng Ninh Thu Thu để cho anh ấy lên xe , chỗ ở của Tổng Sở tương đối gần , trước tiên đưa anh ấy về , sau đó trở về nhà họ Triển .
Trở về vừa vặn 10 giờ , trong phòng khách tối lửa tắt đèn . . . sớm như vậy đã lại nghỉ ngơi hết rồi .
Ninh Thu Thu lên lầu , đi tới cửa hành lang , vừa vặn bắt gặp Tinh Tinh đi ra từ trong phòng Triển Thanh Việt .
Nếu không phải cô tin tưởng tuyệt đối Tinh Tinh là một người chăm sóc siêu nghiêm chỉnh , thì thật sự hoài nghi cô ấy có thể có quan hệ với Triển Thanh Việt hay không .
" Cô Ninh đã về rồi ! " .
Tinh Tinh thấy cô , vui vẻ chào hỏi với cô . Ninh Thu Thu gật đầu , vừa liếc nhìn cánh cửa phòng đóng chặt của Triển Thanh Việt , vừa lo lắng hỏi : “ Anh ấy . . . lại có chuyện gì rồi ? "
Từ lúc có thể bước đi , mỗi tối bình thường Triển Thanh Việt sẽ không để nhân viên chăm sóc hầu hạ anh , tắm táp gì gì đó đều tự mình giải quyết , trừ khi có đôi khi chân rút gân gì gì đó .
“ Không có không có , cô Ninh cô không cần lo lắng "
Tinh Tinh xua tay nói , “ Là anh Triển ngày mai phải đi công tác , nói tôi qua giúp anh ấy thu thập đồ dùng công tác , lấy một rương hành lý , mệt chết tôi ! "
Ninh Thu Thu : ? ? ?
Ngày mai là lễ tình nhân mà !
Người này vậy mà lại đi công tác ngay ngày lễ tình nhân , hơn nữa một vali hành lý đồ dùng . . . nếu cô đi công tác về trong ngày , cơ bản mang một số đồ bổ trang gì đó , còn có điện thoại di động , sạc , đồ nhét tai , những các khác không mang , xách một túi nhỏ liền đi .
Anh thu thập một vali hành lý , ước chừng phải đi vài ngày .
“ Cô cũng đi ? " .m, Ninh Thu Thu hỏi cô ấy .
“ Anh Triển nói anh ấy mang theo Chu Dương , cho tôi ở nhà chăm sóc ông nội Triển . ”
Đuổi Tinh Tinh đi , Ninh Thu Thu về phòng , hơi buồn bực tháo trang sức ra tắm .
Trước khi ngủ , vẫn không quên chửi một câu : Đồ chó .
Sáng sớm ngày hôm sau , cô nghe động tĩnh ngoài cửa , hình như là giọng nói của Triển Thanh Việt và Chu Dương , mặc dù cửa phòng cách âm tốt , nhưng vẫn nghe được mơ hồ , chỉ là nội dung không rõ ràng lắm , chắc là đi công tác .
Ninh Thu Thu liếc nhìn thời gian , chỉ mới 6 giờ , ngoài trời còn chưa sáng , đổi thành bình thường , Ninh Thu Thu bị đánh thức giờ này có thể che chăn ngủ tiếp thêm 3 giờ nữa , nhưng hôm nay làm thế nào cũng không ngủ được , lật qua lật lại trên giường đến 7 giờ , phiền muộn rời giường .
Cô rửa mặt xong , mở cửa phòng , lại nhìn thấy một túi văn kiện đặt ở cửa , ở trên còn dán một tờ giấy , viết vài chữ cứng cáp có lực : cô Ninh đích thân mở .
Hửm ?
Trong lòng Ninh Thu Thu nhảy rầm rầm , không biết bên trong là vật gì , cô khẽ run tay lấy ra , là hai tờ giấy .
“ Chi tiết về việc nắm giữ cổ đông của công ty truyền thông Trác Nghệ ? " .
Ninh Thu Thu có chút lơ ngơ , truyền thông Trác Nghệ , chẳng lẽ là tên của công ty giải trí ?
Ninh Thu Thu tiếp tục nhìn xuống , tên thứ nhất trên cột cổ đông bất ngờ viết ba chữ Ninh Thu Thu .
Nhìn xuống phía dưới , loại hình cổ đông cá nhân , đứng thứ nhất , nắm giữ 43 , 52 % cổ phần , vốn đầu tư . . . hơn 1000 vạn .
Cái này . . . là quà tặng lễ tình nhân sao ?
Người này thực sự là . . .
Ninh Thu Thu không nhịn được mà hai gò má nóng hổi , cô nhìn một tờ giấy khác , là Triển Thanh Việt để lại cho cô .
Gửi cô Ninh đang chiến tranh lạnh : Nhớ trả thù lao .
Ghi chú : Không trả nổi có thể bán thân trả nợ .
Ninh Thu Thu : " ? ? ? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.