Gả Cho Ma Ốm Cách Vách, Vô Sinh Ta Lại Có Mang
Chương 39:
Thanh Mặc Ca
25/11/2024
Cô ngồi ngoan ngoãn ở chỗ cũ. Không lâu sau, ông chủ quán cháo tới, vừa mở cửa hàng vừa vui vẻ chào hỏi cô:
“Hôm nay cháu tới sớm thế?”
“Vâng ạ. Cháu mang đến cho chú 80 quả hột vịt muối rồi.”
“Tốt quá!” Ông chủ quán nhanh chóng mở cửa, sau đó vào nhà phía sau để bê nồi cháo đã nấu sẵn ra.
Nhà ông ở ngay phía sau quán nên việc này khá thuận tiện.
Sau khi chuẩn bị xong, ông kiểm tra số lượng hột vịt muối, vừa khớp 80 quả, không thiếu một quả nào. Ông lập tức thanh toán cho Chu Quân Di 10 đồng, rồi quay lại tiếp đón khách hàng.
Chu Quân Di ngồi bên cạnh, lấy một chiếc bánh dưa muối ra và bắt đầu ăn.
Mùi thơm của bánh dưa muối nhanh chóng lan tỏa, thu hút sự chú ý của người đi ngang qua. Một chú trung niên tò mò hỏi:
“Cô bé, bánh này nhân gì mà thơm thế?”
“Dưa muối ạ. Dưa muối nhà cháu được ướp theo bí quyết riêng, vỏ bánh làm từ bột mì trắng và mỡ heo, đảm bảo ngon tuyệt! Chỉ 1 xu một chiếc thôi, chú có muốn thử không ạ?”
“Được, cho chú một cái nếm thử xem sao.”
Chu Quân Di nhanh tay gói một chiếc bánh dưa muối nóng hổi đưa cho ông.
Người đàn ông trả tiền xong, đứng bên cạnh ăn thử. Vừa cắn miếng đầu tiên, mắt ông sáng lên, lập tức ăn nhanh hơn vì vị ngon của bánh.
Bánh không lớn, đối với một người đàn ông trưởng thành thì phải ăn hai cái mới thấy no. Ăn xong một chiếc, ông hỏi tiếp:
“Cô bé, trước đây chú cũng từng mua trứng gà của cháu. Trứng gà mua nhiều được giảm giá, thế bánh này mua nhiều có được giảm không? Chú muốn mua thêm mang về cho vợ con nếm thử.”
“Có, mua mười cái được tặng thêm một cái.” Chu Quân Di nói ngay.
“Vậy cho tôi mười cái.” Ông chú lập tức lấy tiền ra trả.
Chu Quân Di nhanh tay gói mười một cái bánh dưa muối rồi đưa cho ông chú, nhận đúng một đồng tiền.
Mùi thơm của bánh dưa muối lan tỏa, ngay lập tức thu hút thêm nhiều người xung quanh.
Người này mua hai, ba cái. Người kia ăn thử một cái ngay tại chỗ, rồi giống như ông chú lúc nãy, quay lại mua thêm mười cái. Có người còn mua cả trứng gà, mỗi lần lấy luôn hai mươi cái.
Cả buổi sáng hôm đó, công việc buôn bán của Chu Quân Di bận rộn không kể xiết, doanh thu tốt đến mức không cần bàn cãi!
Trước khi xuyên không, cô đã tranh thủ học vội vài cách làm món ăn trong một khóa dạy nấu ăn gia đình. Những món học được khi ấy giờ đây trở nên cực kỳ hữu ích. Trong số đó, bánh dưa muối chính là một món đặc biệt.
***
Buổi sáng hôm nay, Chu Quân Di làm đầy một sọt bánh dưa muối, bán sạch không còn cái nào. Đến trưa, ăn cơm cùng Chu Đại Khải xong, buổi chiều cô quay về, lấy thêm bánh từ trong không gian ra, lại chất đầy sọt.
Đến lúc Chu Đại Khải tan làm và chở cô về nhà, Chu Quân Di mới cẩn thận lấy ra hai cái bánh dưa muối, đưa cho ông:
“Ba, đây là con mua, ba nếm thử xem, ngon lắm!”
“Ba không ăn, con ăn đi.” Chu Đại Khải vội nói. “Con còn đang tuổi lớn, ăn nhiều vào một chút.”
“Còn phải ăn cơm tối nữa mà, con đâu ăn nhiều như vậy được. Ba ăn đi!” Chu Quân Di vừa nói vừa đẩy cái bánh tới trước mặt ông.
Chu Đại Khải cảm động nhận lấy, vừa cắn một miếng bánh, mắt ông liền sáng lên: “Bánh này ngon thật đấy! Nhưng mà giá cả chắc không rẻ đâu, con gái? Bánh làm từ bột trắng thế này, một cái bán bao nhiêu?”
“Một hào tiền một cái. Hôm nay con còn bán sạch cả trứng gà rồi! Vì trứng gà nhiều, con làm chương trình khuyến mãi: một quả một hào tư, mười quả một đồng ba, hai mươi quả hai đồng rưỡi. Chưa tới buổi trưa, hơn một trăm quả trứng đã bán sạch. Hôm nay con lãi ba đồng rưỡi đó!”
“Nhiều vậy sao!” Chu Đại Khải ngạc nhiên, “Bây giờ làm ăn dễ kiếm thế hả con?”
“Dĩ nhiên rồi ba! Ba thử tính xem, cứ cho là trứng gà toàn bị người ta mua sỉ hai mươi quả đi. Mẹ thu vào hai đồng, con bán ra hai đồng rưỡi, mỗi lần lãi năm hào. Một trăm quả, chẳng phải lãi hẳn hai đồng rưỡi rồi sao? Còn chưa kể bán lẻ trứng, lợi nhuận cũng cao nữa. Mỗi sáng con chỉ tiêu tốn một hào tiền thôi. Ba đừng làm việc quá sức, con thấy con cũng đủ sức tự kiếm học phí cho mình rồi!”
“Hôm nay cháu tới sớm thế?”
“Vâng ạ. Cháu mang đến cho chú 80 quả hột vịt muối rồi.”
“Tốt quá!” Ông chủ quán nhanh chóng mở cửa, sau đó vào nhà phía sau để bê nồi cháo đã nấu sẵn ra.
Nhà ông ở ngay phía sau quán nên việc này khá thuận tiện.
Sau khi chuẩn bị xong, ông kiểm tra số lượng hột vịt muối, vừa khớp 80 quả, không thiếu một quả nào. Ông lập tức thanh toán cho Chu Quân Di 10 đồng, rồi quay lại tiếp đón khách hàng.
Chu Quân Di ngồi bên cạnh, lấy một chiếc bánh dưa muối ra và bắt đầu ăn.
Mùi thơm của bánh dưa muối nhanh chóng lan tỏa, thu hút sự chú ý của người đi ngang qua. Một chú trung niên tò mò hỏi:
“Cô bé, bánh này nhân gì mà thơm thế?”
“Dưa muối ạ. Dưa muối nhà cháu được ướp theo bí quyết riêng, vỏ bánh làm từ bột mì trắng và mỡ heo, đảm bảo ngon tuyệt! Chỉ 1 xu một chiếc thôi, chú có muốn thử không ạ?”
“Được, cho chú một cái nếm thử xem sao.”
Chu Quân Di nhanh tay gói một chiếc bánh dưa muối nóng hổi đưa cho ông.
Người đàn ông trả tiền xong, đứng bên cạnh ăn thử. Vừa cắn miếng đầu tiên, mắt ông sáng lên, lập tức ăn nhanh hơn vì vị ngon của bánh.
Bánh không lớn, đối với một người đàn ông trưởng thành thì phải ăn hai cái mới thấy no. Ăn xong một chiếc, ông hỏi tiếp:
“Cô bé, trước đây chú cũng từng mua trứng gà của cháu. Trứng gà mua nhiều được giảm giá, thế bánh này mua nhiều có được giảm không? Chú muốn mua thêm mang về cho vợ con nếm thử.”
“Có, mua mười cái được tặng thêm một cái.” Chu Quân Di nói ngay.
“Vậy cho tôi mười cái.” Ông chú lập tức lấy tiền ra trả.
Chu Quân Di nhanh tay gói mười một cái bánh dưa muối rồi đưa cho ông chú, nhận đúng một đồng tiền.
Mùi thơm của bánh dưa muối lan tỏa, ngay lập tức thu hút thêm nhiều người xung quanh.
Người này mua hai, ba cái. Người kia ăn thử một cái ngay tại chỗ, rồi giống như ông chú lúc nãy, quay lại mua thêm mười cái. Có người còn mua cả trứng gà, mỗi lần lấy luôn hai mươi cái.
Cả buổi sáng hôm đó, công việc buôn bán của Chu Quân Di bận rộn không kể xiết, doanh thu tốt đến mức không cần bàn cãi!
Trước khi xuyên không, cô đã tranh thủ học vội vài cách làm món ăn trong một khóa dạy nấu ăn gia đình. Những món học được khi ấy giờ đây trở nên cực kỳ hữu ích. Trong số đó, bánh dưa muối chính là một món đặc biệt.
***
Buổi sáng hôm nay, Chu Quân Di làm đầy một sọt bánh dưa muối, bán sạch không còn cái nào. Đến trưa, ăn cơm cùng Chu Đại Khải xong, buổi chiều cô quay về, lấy thêm bánh từ trong không gian ra, lại chất đầy sọt.
Đến lúc Chu Đại Khải tan làm và chở cô về nhà, Chu Quân Di mới cẩn thận lấy ra hai cái bánh dưa muối, đưa cho ông:
“Ba, đây là con mua, ba nếm thử xem, ngon lắm!”
“Ba không ăn, con ăn đi.” Chu Đại Khải vội nói. “Con còn đang tuổi lớn, ăn nhiều vào một chút.”
“Còn phải ăn cơm tối nữa mà, con đâu ăn nhiều như vậy được. Ba ăn đi!” Chu Quân Di vừa nói vừa đẩy cái bánh tới trước mặt ông.
Chu Đại Khải cảm động nhận lấy, vừa cắn một miếng bánh, mắt ông liền sáng lên: “Bánh này ngon thật đấy! Nhưng mà giá cả chắc không rẻ đâu, con gái? Bánh làm từ bột trắng thế này, một cái bán bao nhiêu?”
“Một hào tiền một cái. Hôm nay con còn bán sạch cả trứng gà rồi! Vì trứng gà nhiều, con làm chương trình khuyến mãi: một quả một hào tư, mười quả một đồng ba, hai mươi quả hai đồng rưỡi. Chưa tới buổi trưa, hơn một trăm quả trứng đã bán sạch. Hôm nay con lãi ba đồng rưỡi đó!”
“Nhiều vậy sao!” Chu Đại Khải ngạc nhiên, “Bây giờ làm ăn dễ kiếm thế hả con?”
“Dĩ nhiên rồi ba! Ba thử tính xem, cứ cho là trứng gà toàn bị người ta mua sỉ hai mươi quả đi. Mẹ thu vào hai đồng, con bán ra hai đồng rưỡi, mỗi lần lãi năm hào. Một trăm quả, chẳng phải lãi hẳn hai đồng rưỡi rồi sao? Còn chưa kể bán lẻ trứng, lợi nhuận cũng cao nữa. Mỗi sáng con chỉ tiêu tốn một hào tiền thôi. Ba đừng làm việc quá sức, con thấy con cũng đủ sức tự kiếm học phí cho mình rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.