Gả Cho Quan Quân Tàn Phế Làm Quả Phụ, Mỹ Nhân Con Đàn Cháu Đống

Chương 40:

Lâm Vũ Mộc

24/12/2024

Diệp Sơ Hạ thật sự muốn ôm lấy mẹ chồng một cái. Bà tốt quá đi mất! Bà nói thẳng luôn ngày cô đi học lại!

Cô liên tục gật đầu, vui vẻ đáp: “Dạ được ạ, con nghe mẹ hết!”

Cô không từ chối ý tốt của mẹ chồng. Dưới sự giục giã của bà, cô lên phòng nghỉ ngơi.

Điều quan trọng nhất bây giờ là cô phải nhanh chóng tìm ra thông tin về thân phận của mình.

Có chứng minh thư hay sổ hộ khẩu gì không?

Cô đang học ở trường nào đây? Trong sổ hộ khẩu có ghi không nhỉ?!

Trời ơi là trời!

Giọng của Tiểu Ngọt Ngào vang lên trong không gian: "Thời này chưa có chứng minh thư đâu!

Năm 1984 mới có chứng minh thư cơ, còn sổ hộ khẩu mà cậu muốn tìm chắc chắn không có trong phòng cậu. Những thứ này thường do người lớn tuổi trong nhà cất giữ, khả năng cao nằm trong phòng của Trương Văn Tuệ."

Diệp Sơ Hạ quay lại phòng mình, đóng cửa rồi tựa người vào tấm cửa gỗ, ngao ngán nói:

"Giờ phải làm sao đây? Tôi rốt cuộc học trường nào? Đến lúc đi học thì tôi biết đi đâu đây?!"



Trời ơi là trời, cô không dám tưởng tượng nếu đến lúc đó không biết phải đi học ở đâu, thì giải thích với bà nội kiểu gì nữa.

Tiểu Ngọt Ngào gợi ý: "Hay là về nhà hỏi mẹ cậu đi? Mẹ cậu chắc chắn biết!"

Diệp Sơ Hạ búng tay một cái, hào hứng nói: "Cũng là một cách! Mẹ tôi giờ sao rồi? Nhà có xảy ra chuyện gì kỳ lạ không?"

Tiểu Ngọt Ngào đáp: "Tôi đang ngồi trên tường theo dõi đây, hiện tại chưa thấy có gì bất thường. Nếu phát hiện tôi sẽ gọi cậu ngay."

Diệp Sơ Hạ nhìn màn hình lớn trong không gian. Trên màn hình hiển thị cảnh Tiểu Ngọt Ngào quan sát được.

Cô nhìn thấy mẹ, bà nội và em trai ăn cơm xong thì ai về phòng nấy nghỉ ngơi.

Còn thím Hai đến nửa đêm vẫn chưa về, chắc thím ấy đang ở bệnh viện chăm sóc Diệp Vãn Thu.

Diệp Sơ Hạ mệt mỏi quá, nằm xuống giường vừa trở mình đã ngủ say.

Trong mơ, cô lại mơ thấy người đàn ông tối qua. Cơ bắp của anh ta tạo nên những đường nét hoàn hảo đến mê hoặc.

Chỉ cần chạm vào một cái cũng khiến người ta không nỡ buông tay. Cô rất muốn nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông kia, nhưng trong giấc mơ, mọi thứ lại mờ ảo, đen thui, chẳng thấy gì cả.



Đang cố gắng hết sức để nhìn cho rõ, thì giọng Tiểu Ngọt Ngào đột nhiên vang lên: "Sơ Hạ, mau dậy đi! Có chuyện rồi!"

Diệp Sơ Hạ choàng tỉnh dậy, mở mắt ra thì thấy màn hình trong không gian hiện lên cảnh tượng tối om, giữa màn đêm có vài bóng người mờ mờ ảo ảo.

Không chỉ một bóng, mà là hai bóng người!

Một bóng tỏa ra luồng hồn lực mạnh mẽ, bóng còn lại thì yếu hơn một chút, khí thế không lớn bằng.

Đồng tử của cô co rút lại, vội vàng ngồi bật dậy: "Đúng như đứa trẻ đó nói, hồn ma kia đã đi gọi viện trợ rồi!"

Tiểu Ngọt Ngào gào lên với hai hồn ma kia, giọng của nó vang lên đầy xé ruột xé gan, cố ngăn cản chúng lại gần sân nhà của Diệp gia.

Diệp Sơ Hạ biết rằng chỉ dựa vào sức của Tiểu Ngọt Ngào thì không thể ngăn nổi con ma mạnh kia, cô nhất định phải về nhà ngay lập tức.

Cô vội vàng mặc quần áo rồi chạy nhanh xuống lầu. Đứng trước cửa phòng Trương Văn Tuệ, cô hơi do dự. Giờ này bà chắc đã ngủ say rồi.

Thôi bỏ đi, không nên làm phiền bà ngủ. Xử lý xong chuyện ở nhà, cô sẽ quay lại.

Cô lấy chìa khóa xe đạp treo ở móc trong sảnh rồi nhanh chóng ra cửa.

Ở thời này, đèn đường rất ít, hầu như chỉ đóng vai trò như ngọn hải đăng, còn để soi đường thì đừng có mơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Cho Quan Quân Tàn Phế Làm Quả Phụ, Mỹ Nhân Con Đàn Cháu Đống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook