[Gb,Edit] Tôi Nuôi Dưỡng Một Tên Sát Thủ Biến Thái

Chương 5: Cắm tôi đi

Tiểu Dương Cật Hoa

18/06/2022

Ngụy Lam sống 24 năm, lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bị quấy rồi tình dục nhưng không đẩy đối phương ra còn tùy ý để người nọ ở trong lòng cô dụi qua dụi lại, hơn nữa còn cảm thấy, đối phương thật đáng thương.

An Kiêu kẹp hai chân lên đùi Ngụy Lam, tư thế nửa cưỡi trên người cô, bên dưới nước cũng dần chảy ra. Cái quần vận động của cô sớm đã bị hắn thấm ướt một mảng, lớp vải quần cũng không còn là trở ngại nữa, Ngụy Lam cảm nhận được rõ mồn một cái môi âm hộ mềm mềm dụi trên đùi mình. Hắn cúi xuống, ôm lấy cổ Ngụy Lam, dán mình vào người cô mà rên rỉ.

"A. . .thật thoải mái. . .Ngụy Lam. . .A!. . .Chủ nhân, Lam Lam, ư. . ."

An Kiêu liên tục đưa đẩy vòng eo xinh đẹp của mình, kẹp ở hai đầu vú không ngừng cạ lên trên người Ngụy Lam. Mỗi lần kẹp vú bị chà xát, giọng An Kiêu kêu rên lại càng thêm ngọt ngào.

"Đừng cọ, quần ướt, tôi đi ra ngoài không. .được. . ." Ngụy Lam hơi đẩy hắn ra, tuy cô là một viên cảnh sát tràn đầy tinh thần hiến thân vì nhiệm vụ, nhưng mà không phải hiến thân kiểu này.

"Nếu không, tôi tìm giúp cậu cái. . chỗ đó?"

Ngụy Lam nhẹ nhàng chạm vào eo của An Kiêu, hắn liền để tiểu huyệt ướt đẫm của mình di dời một cách khó nhằn đến trên tay cô, không nói đến chuyện Ngụy Lam có thể đi ra ngoài hay không, An Kiêu cũng không thể đem bộ dạng bây giờ của hắn đi ra ngoài.

"Cô giúp tôi. . .giúp giúp tôi. . ." An Kiêu ngẩng đầu lên, gương mặt hắn bây giờ hoàn toàn bị dục vọng ướt át bao phủ. Hắn vươn đầu lưỡi đỏ hồng của mình liếm lên sườn cổ của Ngụy Lam, lại mút mút một chút, khát cầu trong ánh mắt dường như có thể đem cô nuốt chửng trong đó: "Đâm tôi. . .cầu cô, đâm tôi đi. . ."

Là một nữ nhân thật sự quá tốt. Ngụy Lam sống đến nay, lần đầu tiên ý thức được bản thân không có công cụ gây án thật sự quá may mắn.

"Ngón tay, nắm tay, thủ đoạn gì đó, gì cũng được. .cắm vào. . .làm tôi đi. . ."

Biến thái vĩnh viễn là biến thái, tam quan của viên cảnh sát này hôm nay lại lần nữa đổi mới.

Nếu thật sự cắm vào, cô chịu trách nhiệm với hắn không nổi. Vô luận An Kiêu là nam hay nữ, hai người bọn họ xét từ thân phận đến quan hệ với nhau đều hoàn toàn không thích hợp để làm loại chuyện như thế này.



Nếu dương vật của An Kiêu giống người bình thường hứng tình lên, Ngụy Lam còn có thể nhắm mắt lừa dối chính mình đi vuốt một đống thịt chết. Nhưng hiện tại An Kiêu rên to đến độ cùng mèo cái tới kỳ động dục hoàn toàn giống nhau, dương vật phía trước hắn không có phản ứng gì, chỉ là phía dưới thì hoàn toàn mất khống chế không ngừng rỉ ra dịch thể.

An Kiêu không có phương pháp nào để dựa vào đằng trước mà đạt đến khoát cảm, chỉ có thể chịu đựng hoa huyệt trống rỗng đang ngứa đến tê dại, càng ngày càng khiến hắn mất khống chế.

"....Tôi giúp cậu, cậu ngoan một chút, được không?" Ngụy Lam dụ dỗ, tay vuốt vuốt đầu hắn. Đều nói rằng tóc mềm thì tính tình người đó cũng ngoan, ngược lại, tóc An Kiêu lại có chút sơ cứng. Ngụy Lam gãi một chút nơi tóc mai của hắn, mu bàn tay lại tiếp tục xoa đỉnh đầu: "Chúng ta vào phòng vệ sinh có được không?"

An Kiêu bắt đầu cố chấp. Hắn không hề muốn cái loại ôn nhu tinh tế đối đãi này, vì vậy tiếp tục nghẹn đến đôi mắt đều đỏ lên, nhất quyết cũng không chịu đi.

Rõ ràng, tính tình một chút đều không tốt.

Ngụy Lam bất đắc dĩ, chần chờ một chút, sau cùng giật thẳng dây xích cổ của hắn, thuận tiện vỗ vài cái vào mông. Tối hôm qua cô xuống tay mạnh bạo như vậy, hiện tại cặp thịt trắng hồng đó vẫn còn in đậm hai bông hồng tím. An Kiêu chắc chắn là bị đau, nhưng bị đánh xong hắn càng ngẩng mông lên, bộ dạng ngược lại có chút yêu kiều.

Người này nhớ đánh không nhớ ăn, chỉ cần chưa đập hắn đến nát, không thì hắn vẫn còn khát cầu bị chơi đến hỏng.

Xích cổ của An Kiêu bị kéo, hắn liền ảo tưởng bản thân là một con chó cái bị chủ nhân lôi đi. Từ phòng khách đến nhà vệ sinh chỉ là một đoạn đường ngắn, nhưng khi hắn bò đi qua, ngực cọ vào nhau, lúc đi hết đường đã lưu lại một vệt nước dài lóng lánh.

Vào phòng vệ sinh, Ngụy Lam trực tiếp dùng lực ôm An Kiêu lên, hiện tại đầu gối của hắn cùng khớp xương nơi khuỷu tay đều đã bị chà xát đến có chút đỏ. Ngụy Lam không nghĩ đến An Kiêu không đi mà bò, tên này quả thật không thể khống chế bản thân, chỉ cần mềm lòng do dự một chút thì hắn đã chà đạp chính mình muốn nát.

"Đừng điên nữa, để tôi ôm cậu!"

Ngụy Lam đem người ấn xuống bồn cầu, để cánh tay của An Kiêu ôm lấy hai đầu gối hắn đang dang rộng ra, một tay cô nắm lấy mắt cá chân hắn giơ lên, chế trụ lại một tư thế. Lúc này, Ngụy Lam cảm thấy đầu mình hơi nóng, mặt cũng nóng, cũng cùng lúc đó mà trước mặt cô dần lộ ra một cái hoa huyệt bị dâm thủy làm cho nhầy nhụa.

Ngụy Lam càng cường thế bao nhiêu, An Kiêu càng ngoan bấy nhiêu. Hắn cũng chẳng sợ tư thế này sẽ đè tới cái mông đang sưng tím của mình, ôm chân bất động.

Không biết đây có phải lần đầu tiên của đối phương hay không. Muốn Ngụy Lam cắm vào chắc chắn cô không làm được, nhưng, người song tính chắc là có khả năng dựa vào âm vật lên đỉnh đi?



Cô bắt đầu lôi đống kiến thức ở trường học ra, nghiêm túc lướt lại từ đầu đến cuối. Chốc lát, Ngụy Lam cầm lên vòi xịt nước bên cạnh, tay còn lại tách ra hai cánh môi mềm mại nơi âm hộ của đối phương, bắt đầu sờ soạng tới cái tiểu hạch hồng hào trong đó.

Thật sự rất ẩm ướt, lại ấm ấm.

Ngón tay dính nước sờ lên, An Kiêu bị lạnh đến hút khí, tuy nhiên trong lòng lại bừng lên ngọn lửa cực kỳ nóng, tiểu huyệt ấm áp bên dưới nhiệt tình co giãn mấy khối thịt ý đồ muốn hút cái vật xa lạ đang lần mò trên thân nó.

Đúng, chính là như vậy. Lạnh lẽo một chút, thô bạo một chút, biến hắn thành một thứ đồ vật, một món đồ chơi, ra lệnh cho hắn, ngày ngày lấp đầy.

"Cậu kiềm lại một chút, tôi sờ không tới."

Ngụy Lam uy hiếp đem hai chân đang dang rộng ra của An Kiêu đè mạnh xuống. Tiểu huyệt của hắn hiện tại chảy ra quá nhiều chất lỏng, làm tay cô cũng muốn trơn trượt theo.

"A!.....Đau....."

Thân thể An Kiêu vốn cũng không quá dẻo dai, tư thế banh thẳng hai chân ra nãy giờ đã khiến gân háng hắn thật sự rất căng, hiện tại Ngụy Lam đột ngột như thế làm hắn có cảm giác bản thân sắp bị bẻ gãy ra làm hai.

"...Tự tìm đi." Tuy rằng nói như vậy, Ngụy Lam vẫn thả nhẹ lực tay, cuối cùng tìm được đến cái nơi hơi nhô lên kia. Nó so với âm vật bình thường của nữ nhân lớn hơn một chút, khoảnh khắc mà cô sờ đến nó, An Kiêu đã đứt quãng rên rỉ một tiếng thất thanh.

"A...Lam Lam, đến rồi...dùng sức một chút...Còn, còn chưa đủ...." Lam Lam là biệt danh ở nhà mà chỉ cha mẹ Ngụy Lam mới có thể kêu, hiện tại bị An Kiêu đem ra rên rỉ. Hắn nâng mông mình về phía tay của cô đong đưa, giây lát bỗng nhiên chà xát nó với móng tay của Ngụy Lam. Cái thứ đau đớn bén nhọn ập tới lập tức khiến hắn kêu lên thành tiếng, lại càng thêm mê loạn.

Ngụy Lam lại không ý thức được An Kiêu vừa làm gì, chỉ là nhìn vết sẹo trên mu bàn tay mình, cảm giác có lẽ hắn sẽ thích những xúc cảm thổ rát kiểu này. Đây là vết sẹo do đánh quyền trong lúc luyện võ mà xuất hiện, cuối cùng đọng lại ở mu bàn tay hình thành một cái kén nho nhỏ.

Cả người An Kiêu đột nhiên mềm xuống, hai chân xụi lơ của hắn hơi dang ra hướng về phía sườn hông, kiểu này lại khiến cho Ngụy Lam dễ dàng đưa tay miết nhẹ môi âm hộ đem nó mở ra, tay còn lại dùng khớp xương ngón tay nhẹ cọ xát âm vật của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Gb,Edit] Tôi Nuôi Dưỡng Một Tên Sát Thủ Biến Thái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook