[Gb,Edit] Tôi Nuôi Dưỡng Một Tên Sát Thủ Biến Thái
Chương 4: Song Tính
Tiểu Dương Cật Hoa
18/06/2022
"Ây, cậu đừng." Ngụy Lam đặt tai nghe xuống: "Cậu đột nhiên lại quỳ, mông, mông cậu còn chưa bớt sưng đâu."
Ngụy Lam bắt đầu sốt ruột muốn dìu hắn dậy, kết quả An Kiêu nhanh hơn cô một bước, áo sơ mi vừa mới đổi trên người đã bị hắn thô bạo kéo bung núc, bên trong kia dần hiện ra cặp vú no đủ đầy đặn đâm thẳng vào trong mắt Ngụy Lam.
". . . ."
Ngụy Lam thật sự chấn kinh rồi.
An Kiêu. . kỳ thật?
Không có khả năng! Thân phận đã được chứng thực sao còn có thể sai được.
Tay cô dừng lại ở giữa không trung, tựa như muốn đi sờ cặp vú kia. Chưa kịp thu tay lại, An Kiêu đã bắt lấy tay cô, đem kẹp vú đính đá quý đẹp mắt nhét vào trong tay Ngụy Lam, nhéo nhéo tay cô chỉ cách mở kẹp vú ra: "Cái này, dùng như thế này. . ."
Đẩy nó tới gần đầu vú, buông tay, cái kẹp đàn hồi hung hăng mà đem hạt đậu hồng hào nơi đầu vú kẹp thành một viên anh đào nhỏ.
Mặt trên cái kẹp có một ít dung dịch kết tủa, làm giảm đi một ít đau đớn. Nhưng lúc trước An Kiêu để nó mở ra căng hết độ, cái kẹp lại nhanh chóng đàn hồi, buông tay ra là đem đầu vú hồng hào mềm mại kẹp đến sưng đỏ. Đá quý cùng thủy tinh ở mặt trên tiếp xúc với da thịt, run rẫy mà dẫm đạp nhau, phát ra những âm thanh tuy nhỏ nhưng lại thanh thúy.
Ngụy Lam theo bản năng trực tiếp đem người ôm vào lòng, An Kiêu thật bị đau đến ra nước mắt, ở trong lòng ngực cô đáng thương run nhẹ. Ngụy Lam hơi luống cuống muốn mở cái kẹp ra, nhưng ngay khi cô chạm vào An Kiêu đã lập tức hơi run, đành chỉ có thể ôm hắn, chờ từng cơn đau của hắn từ từ trung hòa với nhau hòa hoãn dịu xuống.
Người này, luôn thích làm bản thân bị thương là như thế nào đây. Ngụy Lam có chút bất đắc dĩ nhẹ nhàng hướng đến đầu vú hắn thổi thổi, khi đến gần mới phát hiện, đầu vú hắn còn có một cái động nho nhỏ, tượng trưng cho đã xỏ khuyên vú trước đó.
Thịt trắng, nơi đỉnh đầu hồng hào, đi chung với kẹp vú màu đen tinh xảo đính đá thật sự rất đẹp mắt, tựa như một chén dâu tây cùng mứt trái cây, lại pha cùng Oreo sữa đặc.
"Cô muốn nhìn thu tàng phẩm của tôi không?"
An Kiêu ngẩng đầu, đôi mắt xám trong vắt không rõ ý định. Nói xong, hắn cũng đã bò dậy đi lấy rương hành lý của mình.
Thu tàng phẩm.
Ngụy Lam trong đầu căng như dây đàn, thu tàng phẩm của một tên sát thủ biến thái, đây không nghi ngờ chính là thứ có thể định tội An Kiêu. Thời điểm nhìn đến thứ "thu tàng phẩm" kia, cũng là thời điểm cô có đủ chứng cứ để khống chế hắn quy phục.
Nhưng, Ngụy Lam có một tia do dự. Tuy nó không đủ để ảnh hưởng đến quyết định của cô, nhưng do dự vẫn là do dự. An Kiêu hoàn toàn tín nhiệm cô, cái bộ dạng này là muốn đem bảo bối mà mình âu yếm chia sẻ với đồng bọn, để cho hai đứa cùng thưởng thức mà nhảy nhót. Nghĩ đến đây, bỗng nó khiến cô không quá dễ chịu.
Một cái bao da màu đen, thoạt nhìn chắc sẽ không chứa được đồ vật quá lớn, chỉ có thể chứa móng tay hoặc tóc linh tinh. Ngụy Lam nhìn chằm chằm vào nó, ngón tay sờ về lỗ tai của mình, dự định mở tai nghe ghi âm ra.
"Này, đó. . .là cái gì?"
Ngụy Lam nhìn một đống đồ vật với hình thù kỳ quái, đại bộ phận là làm bằng da, có thể nhìn ra chúng bôi thêm dầu trơn. Chất liệu da này rất tốt, có đóng mấy cái đinh, hoặc là tổ hợp thành một cái gì đó. Có mấy thứ cô có thể nhìn ra, là còng tay bằng da cùng kim loại, kẹp vú do vừa được khai thông, một ít roi cùng dây thừng, tổng lại cũng trên hai mươi dạng đồ chơi.
Tóm lại là không phải như trong tưởng tượng của cô, không phải tàng phẩm án mạng.
"Cô, quả nhiên cái gì cũng không biết. . ."
Ánh mắt An Kiêu dần trở nên mê loạn, hắn cử động một chút, hai cái kẹp vú tinh xảo trước ngực liền phát ra tiếng vang. Hắn dùng miệng ngậm từ trong rương ra một cái vòng cổ, mặt trên cái vòng có treo một cái lục lạc cùng dây xích, ở duối dây xích còn có một chỗ để nắm tay. Vòng cổ này trên mặt cũng được khảm đá quý, nhìn trên xuống cư nhiên lại rất xứng đôi với hai cái kẹp vú đang yên tọa trước ngực hắn.
Trực giác của Ngụy Lam khiến cô biết thứ này không phải đồ tốt lành gì, lại cảm thấy đống đồ vật trước mặt cùng cái tên An Kiêu này giống nhau, đều khiến cô phải đau đầu.
"Cậu đợi chút."
Ngụy Lam ngăn cản động tác đang bò lại cô của An Kiêu: "Giải thích chút đi, không, trước nhất giải thích bản thân cậu." Cô chỉ ngực của hắn, cẩn thận nói: "Cái này, ngực của cậu, trên người cậu. Này, cậu sinh bệnh có phải hay không? Không sao, chúng tôi ở đây có nhân lực để chữa bệnh..."
An Kiêu lúc này chủ động đem cái vòng gắn lên cổ mình, đưa dây xích về phía Ngụy Lam: "Nắm cái này, cô nắm tôi liền nói cô biết."
Lại lôi kéo sang chủ đề khác rồi.
Nghĩ đến có người nắm, giọng An Kiêu liền run lên.
Được thôi, nói đi cũng phải nói lại, tốt xấu lần này cũng không muốn cô đánh đít hắn. Nghĩ vậy, cô tiếp nhận dây xích. Thế nhưng không nghĩ rằng, An Kiêu ở ngay trước mặt cô trực tiếp đem quần áo cởi hết xuống, Ngụy Lam ngăn cũng không kịp.
Thật muốn đào lỗ chui xuống. Ngụy Lam hung hăng nghĩ, vì công tác, khỏa thân thì khỏa thân, nhìn luôn đi. Đến lúc đó cô cũng là con ma liều mạng của Chương đội, cái danh này ít nhiều về sau cũng có tiền trợ cấp tai nạn lao động.
"A. . ."
Ngụy Lam ngây người.
Thân thể An Kiêu thật sự rất sạch sẽ, trắng trẻo, tinh tế mà xinh đẹp, hạ thân càng không có tý gì gọi là lông. Cũng vì không có lông, dương vật ở dưới liền lồ lộ ra ngoài, xem được rõ ràng.
Ở trên là dương vật đặc thù của nam giới, nhưng ở ngay phía dưới tinh hoàn một chút lại là một nơi có hai mép môi âm hộ, ướt át mà hồng hào phấn nộn, nói rõ lên rằng hắn cũng có một cái âm đạo của nữ giới.
"Tôi là. . .người song tính, có hai bộ phận sinh dục của cả nam và nữ." An Kiêu muốn triển lãm cho Ngụy Lam nhìn thấy toàn bộ thân thể của mình, vì vậy hắn dang rộng chân ra, nhìn qua thật giống một chó con đưa ra cái bụng mềm mại cho chủ: "Là. . . . trời sinh dâm tiện. . .Bị người đánh đau cũng sẽ ướt, luôn muốn bị người ta đè đâm, là một con đĩ. . ."
Hắn khóc.
Ngụy Lam lúc này không phân biệt được, hắn khóc thật hay là sang chấn nữa rồi.
Nhưng mà hắn vẫn thật sự đang khóc.
Lúc này nghĩ cũng không nghĩ được nữa, Ngụy Lam trực tiếp kéo mạnh dây xích mình đang nắm trong tay, cái vòng treo trên cổ An Kiêu bị mạnh mẽ kéo tới, kéo theo cả hắn. Cô đưa hắn vào trong lòng mình, dùng cái hoodie đang mặc trên người gắt gao bao bọc lấy An Kiêu.
"Không, không phải. Thân thể của cậu rất xinh đẹp." Ngụy Lam nhanh chóng nói: "Ham muốn làm tình cao một chút đâu có sai, ai mà không có mấy niềm đam mê nho nhỏ?"
Cô rất nhiệt tình cho là như vậy. An Kiêu diện mạo chỉ có thể gọi là thanh tú, nhưng cơ thể lại đẹp đến lóa mắt người nhìn, xinh đẹp tinh mỹ, thịt dư thịt thừa lại càng không. Ngay cả vú cùng âm đạo của hắn, so với nữ nhân bình thường còn muốn đẹp hơn gấp trăm lần.
An Kiêu bị thái độ hùng hổ của Ngụy Lam làm cho trì trệ.
"Nhưng, tôi. . . ."
"Không có nhưng!" Ngụy Lam đột nhiên bá đạo lên: "Cậu, về sau là do tôi quản, tôi nói đẹp thì chính là đẹp!"
Có trời mới biết, thời điểm cô liên tưởng cái con người đem thân lõa lồ trước mặt mình này, với An Kiêu thiếu tự trọng, hành động tùy tiện lúc trước gộp lại với nhau khiến cô có bao nhiêu khó chịu.
An Kiêu nhìn tên cảnh sát đang dùng lời lẽ chính đáng ôm hắn trong ngực mà nói chuyện, rất muốn bật cười. Tuy rằng như vậy, hắn vẫn ý thức được đây là một cơ hội cực kỳ tốt cho mình.
Cảm động? Một chút hắn cũng không có.
"Vậy cô có thể. . .giúp tôi sao?" An Kiêu trực tiếp chôn vùi trong lòng ngực Ngụy Lam: "Nuôi dưỡng tôi, được không? Tôi muốn bị ra lệnh, bị người khác nhục nhã đè đánh mà sinh ra khoái cảm, nhưng trừ bỏ cô. . . .không còn người nào nữa. Họ chỉ thấy tôi ghê tởm. . . ."
A, hắn cũng phải vỗ tay cho kỹ thuật diễn của chính mình.
". . .Nuôi dưỡng là một từ ngữ không đàng hoàng lắm." Ngụy Lam nghiêm túc nhìn vào mắt hắn: "Đổi lại, nói rằng tôi sắp ở bên cậu, bảo hộ cho cậu, như vậy thì tôi miễn cưỡng đồng ý."
Nói xong, cô lại có chút do dự: "Cậu giết người, cùng việc bản thân là người song tính có liên quan với nhau không?"
"Không có. Hơn nữa, tôi không có giết người." An Kiêu mắt không hề chớp, rõ ràng rành mạch nói từng chữ.
Bên này, Ngụy Lam thở hắt ra một hơi. Không có quan hệ, vậy thì, cũng không cần báo cáo cho bên Chương đội đi?
Kẹp vú cùng việc bị cái xích cổ lôi kéo mang đến cảm giác thỏa mãn, nhưng cũng chỉ trong chốc lát. An Kiêu vẫn luôn liếc mắt đến đạo cụ trong bao đen: còng tay, ball gag*, ống hút vú, giang tắc*,...
"Lam Lam, giúp tôi. . ."
_
Ball gag: đồ bịt miệng aka cái cục tròn tròn với dây đeo.
Giang tắc: Nút tắc để cắm vào cúc hoa.
Ngụy Lam bắt đầu sốt ruột muốn dìu hắn dậy, kết quả An Kiêu nhanh hơn cô một bước, áo sơ mi vừa mới đổi trên người đã bị hắn thô bạo kéo bung núc, bên trong kia dần hiện ra cặp vú no đủ đầy đặn đâm thẳng vào trong mắt Ngụy Lam.
". . . ."
Ngụy Lam thật sự chấn kinh rồi.
An Kiêu. . kỳ thật?
Không có khả năng! Thân phận đã được chứng thực sao còn có thể sai được.
Tay cô dừng lại ở giữa không trung, tựa như muốn đi sờ cặp vú kia. Chưa kịp thu tay lại, An Kiêu đã bắt lấy tay cô, đem kẹp vú đính đá quý đẹp mắt nhét vào trong tay Ngụy Lam, nhéo nhéo tay cô chỉ cách mở kẹp vú ra: "Cái này, dùng như thế này. . ."
Đẩy nó tới gần đầu vú, buông tay, cái kẹp đàn hồi hung hăng mà đem hạt đậu hồng hào nơi đầu vú kẹp thành một viên anh đào nhỏ.
Mặt trên cái kẹp có một ít dung dịch kết tủa, làm giảm đi một ít đau đớn. Nhưng lúc trước An Kiêu để nó mở ra căng hết độ, cái kẹp lại nhanh chóng đàn hồi, buông tay ra là đem đầu vú hồng hào mềm mại kẹp đến sưng đỏ. Đá quý cùng thủy tinh ở mặt trên tiếp xúc với da thịt, run rẫy mà dẫm đạp nhau, phát ra những âm thanh tuy nhỏ nhưng lại thanh thúy.
Ngụy Lam theo bản năng trực tiếp đem người ôm vào lòng, An Kiêu thật bị đau đến ra nước mắt, ở trong lòng ngực cô đáng thương run nhẹ. Ngụy Lam hơi luống cuống muốn mở cái kẹp ra, nhưng ngay khi cô chạm vào An Kiêu đã lập tức hơi run, đành chỉ có thể ôm hắn, chờ từng cơn đau của hắn từ từ trung hòa với nhau hòa hoãn dịu xuống.
Người này, luôn thích làm bản thân bị thương là như thế nào đây. Ngụy Lam có chút bất đắc dĩ nhẹ nhàng hướng đến đầu vú hắn thổi thổi, khi đến gần mới phát hiện, đầu vú hắn còn có một cái động nho nhỏ, tượng trưng cho đã xỏ khuyên vú trước đó.
Thịt trắng, nơi đỉnh đầu hồng hào, đi chung với kẹp vú màu đen tinh xảo đính đá thật sự rất đẹp mắt, tựa như một chén dâu tây cùng mứt trái cây, lại pha cùng Oreo sữa đặc.
"Cô muốn nhìn thu tàng phẩm của tôi không?"
An Kiêu ngẩng đầu, đôi mắt xám trong vắt không rõ ý định. Nói xong, hắn cũng đã bò dậy đi lấy rương hành lý của mình.
Thu tàng phẩm.
Ngụy Lam trong đầu căng như dây đàn, thu tàng phẩm của một tên sát thủ biến thái, đây không nghi ngờ chính là thứ có thể định tội An Kiêu. Thời điểm nhìn đến thứ "thu tàng phẩm" kia, cũng là thời điểm cô có đủ chứng cứ để khống chế hắn quy phục.
Nhưng, Ngụy Lam có một tia do dự. Tuy nó không đủ để ảnh hưởng đến quyết định của cô, nhưng do dự vẫn là do dự. An Kiêu hoàn toàn tín nhiệm cô, cái bộ dạng này là muốn đem bảo bối mà mình âu yếm chia sẻ với đồng bọn, để cho hai đứa cùng thưởng thức mà nhảy nhót. Nghĩ đến đây, bỗng nó khiến cô không quá dễ chịu.
Một cái bao da màu đen, thoạt nhìn chắc sẽ không chứa được đồ vật quá lớn, chỉ có thể chứa móng tay hoặc tóc linh tinh. Ngụy Lam nhìn chằm chằm vào nó, ngón tay sờ về lỗ tai của mình, dự định mở tai nghe ghi âm ra.
"Này, đó. . .là cái gì?"
Ngụy Lam nhìn một đống đồ vật với hình thù kỳ quái, đại bộ phận là làm bằng da, có thể nhìn ra chúng bôi thêm dầu trơn. Chất liệu da này rất tốt, có đóng mấy cái đinh, hoặc là tổ hợp thành một cái gì đó. Có mấy thứ cô có thể nhìn ra, là còng tay bằng da cùng kim loại, kẹp vú do vừa được khai thông, một ít roi cùng dây thừng, tổng lại cũng trên hai mươi dạng đồ chơi.
Tóm lại là không phải như trong tưởng tượng của cô, không phải tàng phẩm án mạng.
"Cô, quả nhiên cái gì cũng không biết. . ."
Ánh mắt An Kiêu dần trở nên mê loạn, hắn cử động một chút, hai cái kẹp vú tinh xảo trước ngực liền phát ra tiếng vang. Hắn dùng miệng ngậm từ trong rương ra một cái vòng cổ, mặt trên cái vòng có treo một cái lục lạc cùng dây xích, ở duối dây xích còn có một chỗ để nắm tay. Vòng cổ này trên mặt cũng được khảm đá quý, nhìn trên xuống cư nhiên lại rất xứng đôi với hai cái kẹp vú đang yên tọa trước ngực hắn.
Trực giác của Ngụy Lam khiến cô biết thứ này không phải đồ tốt lành gì, lại cảm thấy đống đồ vật trước mặt cùng cái tên An Kiêu này giống nhau, đều khiến cô phải đau đầu.
"Cậu đợi chút."
Ngụy Lam ngăn cản động tác đang bò lại cô của An Kiêu: "Giải thích chút đi, không, trước nhất giải thích bản thân cậu." Cô chỉ ngực của hắn, cẩn thận nói: "Cái này, ngực của cậu, trên người cậu. Này, cậu sinh bệnh có phải hay không? Không sao, chúng tôi ở đây có nhân lực để chữa bệnh..."
An Kiêu lúc này chủ động đem cái vòng gắn lên cổ mình, đưa dây xích về phía Ngụy Lam: "Nắm cái này, cô nắm tôi liền nói cô biết."
Lại lôi kéo sang chủ đề khác rồi.
Nghĩ đến có người nắm, giọng An Kiêu liền run lên.
Được thôi, nói đi cũng phải nói lại, tốt xấu lần này cũng không muốn cô đánh đít hắn. Nghĩ vậy, cô tiếp nhận dây xích. Thế nhưng không nghĩ rằng, An Kiêu ở ngay trước mặt cô trực tiếp đem quần áo cởi hết xuống, Ngụy Lam ngăn cũng không kịp.
Thật muốn đào lỗ chui xuống. Ngụy Lam hung hăng nghĩ, vì công tác, khỏa thân thì khỏa thân, nhìn luôn đi. Đến lúc đó cô cũng là con ma liều mạng của Chương đội, cái danh này ít nhiều về sau cũng có tiền trợ cấp tai nạn lao động.
"A. . ."
Ngụy Lam ngây người.
Thân thể An Kiêu thật sự rất sạch sẽ, trắng trẻo, tinh tế mà xinh đẹp, hạ thân càng không có tý gì gọi là lông. Cũng vì không có lông, dương vật ở dưới liền lồ lộ ra ngoài, xem được rõ ràng.
Ở trên là dương vật đặc thù của nam giới, nhưng ở ngay phía dưới tinh hoàn một chút lại là một nơi có hai mép môi âm hộ, ướt át mà hồng hào phấn nộn, nói rõ lên rằng hắn cũng có một cái âm đạo của nữ giới.
"Tôi là. . .người song tính, có hai bộ phận sinh dục của cả nam và nữ." An Kiêu muốn triển lãm cho Ngụy Lam nhìn thấy toàn bộ thân thể của mình, vì vậy hắn dang rộng chân ra, nhìn qua thật giống một chó con đưa ra cái bụng mềm mại cho chủ: "Là. . . . trời sinh dâm tiện. . .Bị người đánh đau cũng sẽ ướt, luôn muốn bị người ta đè đâm, là một con đĩ. . ."
Hắn khóc.
Ngụy Lam lúc này không phân biệt được, hắn khóc thật hay là sang chấn nữa rồi.
Nhưng mà hắn vẫn thật sự đang khóc.
Lúc này nghĩ cũng không nghĩ được nữa, Ngụy Lam trực tiếp kéo mạnh dây xích mình đang nắm trong tay, cái vòng treo trên cổ An Kiêu bị mạnh mẽ kéo tới, kéo theo cả hắn. Cô đưa hắn vào trong lòng mình, dùng cái hoodie đang mặc trên người gắt gao bao bọc lấy An Kiêu.
"Không, không phải. Thân thể của cậu rất xinh đẹp." Ngụy Lam nhanh chóng nói: "Ham muốn làm tình cao một chút đâu có sai, ai mà không có mấy niềm đam mê nho nhỏ?"
Cô rất nhiệt tình cho là như vậy. An Kiêu diện mạo chỉ có thể gọi là thanh tú, nhưng cơ thể lại đẹp đến lóa mắt người nhìn, xinh đẹp tinh mỹ, thịt dư thịt thừa lại càng không. Ngay cả vú cùng âm đạo của hắn, so với nữ nhân bình thường còn muốn đẹp hơn gấp trăm lần.
An Kiêu bị thái độ hùng hổ của Ngụy Lam làm cho trì trệ.
"Nhưng, tôi. . . ."
"Không có nhưng!" Ngụy Lam đột nhiên bá đạo lên: "Cậu, về sau là do tôi quản, tôi nói đẹp thì chính là đẹp!"
Có trời mới biết, thời điểm cô liên tưởng cái con người đem thân lõa lồ trước mặt mình này, với An Kiêu thiếu tự trọng, hành động tùy tiện lúc trước gộp lại với nhau khiến cô có bao nhiêu khó chịu.
An Kiêu nhìn tên cảnh sát đang dùng lời lẽ chính đáng ôm hắn trong ngực mà nói chuyện, rất muốn bật cười. Tuy rằng như vậy, hắn vẫn ý thức được đây là một cơ hội cực kỳ tốt cho mình.
Cảm động? Một chút hắn cũng không có.
"Vậy cô có thể. . .giúp tôi sao?" An Kiêu trực tiếp chôn vùi trong lòng ngực Ngụy Lam: "Nuôi dưỡng tôi, được không? Tôi muốn bị ra lệnh, bị người khác nhục nhã đè đánh mà sinh ra khoái cảm, nhưng trừ bỏ cô. . . .không còn người nào nữa. Họ chỉ thấy tôi ghê tởm. . . ."
A, hắn cũng phải vỗ tay cho kỹ thuật diễn của chính mình.
". . .Nuôi dưỡng là một từ ngữ không đàng hoàng lắm." Ngụy Lam nghiêm túc nhìn vào mắt hắn: "Đổi lại, nói rằng tôi sắp ở bên cậu, bảo hộ cho cậu, như vậy thì tôi miễn cưỡng đồng ý."
Nói xong, cô lại có chút do dự: "Cậu giết người, cùng việc bản thân là người song tính có liên quan với nhau không?"
"Không có. Hơn nữa, tôi không có giết người." An Kiêu mắt không hề chớp, rõ ràng rành mạch nói từng chữ.
Bên này, Ngụy Lam thở hắt ra một hơi. Không có quan hệ, vậy thì, cũng không cần báo cáo cho bên Chương đội đi?
Kẹp vú cùng việc bị cái xích cổ lôi kéo mang đến cảm giác thỏa mãn, nhưng cũng chỉ trong chốc lát. An Kiêu vẫn luôn liếc mắt đến đạo cụ trong bao đen: còng tay, ball gag*, ống hút vú, giang tắc*,...
"Lam Lam, giúp tôi. . ."
_
Ball gag: đồ bịt miệng aka cái cục tròn tròn với dây đeo.
Giang tắc: Nút tắc để cắm vào cúc hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.