[Gb,Edit] Tôi Nuôi Dưỡng Một Tên Sát Thủ Biến Thái

Chương 8: Phòng An Toàn (2)

Tiểu Dương Cật Hoa

18/06/2022

Ngụy Lam cả kinh bật dậy, lại quên An Kiêu đang dính trên người mình, hắn cũng không chịu buông tay. Vì vậy lúc cô đứng lên, tay cũng bất đắc dĩ mà nâng mông hắn, tránh cho người bị ngã xuống đất.

"Không phải nói số 11 vẫn còn sống sao? Bây giờ sao lại tìm tiếp được một cái ngón tay?" Ngụy Lam tâm trạng rơi xuống vực, càng nhiều tứ chi của người bị hại được phát hiện, tỷ lệ sống sót của người đó càng nhỏ đi. Vốn dĩ số 11 đã mất đi tay phải cùng cánh tay, bây giờ lại phát hiện ngón tay....

Số 11 vốn cũng chỉ là một sinh viên vừa tròn 19 tuổi, Ngụy Lam không muốn nghĩ tới cái hậu quả kia.

Bọn họ tìm bao lâu, cũng chỉ tìm được những mảnh rời rạc của tứ chi, mai sau là càng nhiều thi thể.

An Kiêu hơi dịch mông, cuối cùng cũng đem một cái đầu ngón tay của bản thân nuốt vào bên dưới, hắn hưng phấn đến đỏ cả mặt. Không đợi hắn tiếp tục, một lực đạo mãnh mẽ phút chốc ném hắn xuống đất, cổ chân cũng bị ném trẹo đến muốn trật. Chưa đợi hắn ú ớ cái gì, Ngụy Lam liền nổi giận kéo kéo lên:

"Cậu nói người còn sống!"

Không hổ là người của tên Chương Bình, tính tình hấp tấp như chó. Mắt cá chân của An Kiêu cảm giác đau như bị xé rách, hắn lại biểu hiện không có chuyện gì, tiếp tục dựa sát vào người Ngụy Lam.

Bất quá, cái kiểu tính tình này đặt trên người Chương Bình sẽ làm hắn bật cười, còn đặt trên người Ngụy Lam....Xem hiện tại hắn ướt đến bao nhiêu liền biết.

"Tôi có nói sao?" An Kiêu ngã lên giường, nhìn Ngụy Lam sinh khí giống như bị lừa, hắn cũng không phát hiện dưới đáy mắt chính mình có chút ý cười bất đắc dĩ: "Hình như là có nói như vậy." Ngụy Lam bế hắn, hắn dán vào người cô, trong điện thoại nói cái gì hắn đều nghe được hết.

Không có lệnh của hắn, người nọ sẽ không giết số 11.

"Nhưng tôi chỉ nói người còn sống, không nói người sẽ không bị tổn thương. Càng kéo dài, bộ phận trên cơ thể cô ta sẽ bị vứt càng nhiều...."

Ném đi ném lại, người cũng sắp chết đến nơi rồi.

Ngụy Lam đột nhiên nhớ tới, An Kiêu từng nói qua với cô dùng "dạy bảo" để trao đổi vị trí của số 11, lại dùng một ít manh mối với Chương Bình đội trưởng bên kia để đổi người bảo hộ là Ngụy Lam.

Tất nhiên, An Kiêu vẫn luôn chú ý cái đầu tiên, thậm chí thành ý là mười phần.

"Cậu từng nói muốn trao đổi, không phải vụ trao đổi với Chương đội, mà là với tôi." Ngụy Lam cưỡng chế tâm tình bình tĩnh lại, tay bóp nhẹ eo An Kiêu: "Cậu còn giấu giếm át chủ bài."

Thời tiết sáng sớm luôn lạnh, cộng với da hắn vốn lạnh, bị cái tay ấm áp của cô bóp tới sẽ phát run một chút. Đồng dạng đều là con người có máu có thịt với nhau, nhưng hệ tư tưởng An Kiêu không ổn chút nào, Ngụy Lam thật muốn chạy đi xem tâm hắn có phải hay không đen lòm một bãi rồi.

Lửa giận trong lòng bắt đầu thiêu đốt Ngụy Lam, nhưng vốn là người cực kỳ lý trí, chốc lát sau nó khiến cô bình tĩnh trở lại.

Chỉ ở với hắn, Ngụy Lam luôn giả vờ lạnh nhạt nhưng đôi khi lại lộ ra vài phần mềm mỏng. Nhưng mà thứ mà An Kiêu khát cầu lại là lạnh nhạt thật sự, như thể tất cả trước mắt cô chỉ là mấy thứ đồ vật, mạnh bạo đối đãi đến khi chúng thần phục mới thôi.



"Quỳ xuống." Ngụy Lam nhẹ nhàng nói.

Theo cái quỳ của An Kiêu, bàn tay vốn đang bóp eo hắn của cô cũng dần dần trượt lên nơi yết hầu.

Bị người bóp đến chỗ trí mạng, cảm giác này khiến An Kiêu càng không muốn rời xa, ậm ừ vài tiếng cọ cọ mặt lên cánh tay của Ngụy Lam, không hề để tâm đến việc bản thân hít thở không thông: "Tôi muốn nâng giá...hiện tại, chút dạy bảo này không đổi được...A!"

An Kiêu bị đau đến cả người hơi cong lại.

Tay Ngụy Lam dừng lại ở nơi vú của hắn, nước mắt của hắn liền hơi rỉ ra, run rẩy mà nâng đầu vú của mình lên: "Đây là một vụ mua bán lớn...Ngụy cảnh sát, nhiêu đây tuyệt đối không hề đủ...."

Không phải Ngụy Lam, cũng không phải Lam Lam, là Ngụy cảnh sát. Cái tên gọi này tựa như đang nhắc nhở cô cái gì đó.

Ngụy Lam lôi ra còng tay từ áo khoác, túm dây xích trên vòng cổ An Kiêu kéo đi, cũng mặc kệ hắn có té ngã lộn nhào gì ở đằng sau. Ở đầu giường phòng hắn có một cái cột trang trí, cô trực tiếp cưỡi trên người hắn vươn tay đem hắn còng lại ở đầu giường.

Mấy cái đạo cụ trong bao của An Kiêu vứt hết trên đầu giường, hiện tại Ngụy Lam cũng đã biết mấy thứ đó dùng để làm gì. Cô lấy lên một cái roi khảm đinh, lại nhìn sang cái lưng trắng nõn không một vết xước của An Kiêu một chút, cuối cùng thay đổi thành một cái roi khác.

Roi này có thiết kế nhằm phân tán lực đánh, sẽ bớt đau hơn khảm đinh.

"Đếm tới mười một."

An Kiêu cong mông lên, mông hắn sớm đã hết sưng tím, hiện chỉ còn một lớp thịt trắng mịn. Ngụy Lam vung xuống roi đầu tiên, lớp thịt trắng đó liền in hằn một vệt đỏ chói mắt.

"A....một...hai....ba....thật nứng..." An Kiêu yêu kiều mà kêu mấy cái, vài roi vung xuống bắt đầu lôi kéo cái sở thích bị đau của hắn phóng lên cao, chưa tới mười một roi đã lớn giọng rên rỉ. Mỗi lần roi hạ xuống một chỗ ngẫu nhiên, hắn vừa sảng lại cảm thấy hơi trống rỗng.

"Cắm vào....cắm vào tới, tôi liền nói cho cô...." An Kiêu giờ mặt cũng đã đầy nước mắt, quay đầu hướng Ngụy Lam rên rỉ: "Lấp đầy cái lỗ dâm này, ngón tay, ngón tay nhét vào..."

Hắn phải đặt một bộ đồ chơi cho Ngụy Lam, một bộ "đồ chơi" độc nhất vô nhị chỉ có hai người bọn họ mới có, như vậy về sau Ngụy Lam thật sự có thể cắm vào hắn.

Ngụy Lam lại hơi khựng lại. Nếu cắm vào, lần một sẽ có lần hai, về sau An Kiêu nhất định sẽ đòi tiếp.

Nhưng quay đi quay lại, mạng người so với một cái màng trinh mỏng manh là không đáng nhắc tới. Huống chi An Kiêu là đem trinh tiết của chính mình đưa tới cầu Ngụy Lam chọc thủng, cũng chưa chắc hắn để ý mấy chuyện như thế này.

Ngụy Lam dùng khăn giấy lau tay một lượt, nhìn cái mông đã in đỏ rực mười một vết roi dài của An Kiêu, chậm rãi đưa hai ngón tay tiến vào hoa nguyệt mềm mại đầy đặn của hắn.

Bất luận cắm hay không cắm, An Kiêu cũng sẽ không chịu buông tha cho cô.

Ngón tay tiếp xúc với huyệt thịt trơn trượt mềm mại, Ngụy Lam thăm dò bên trong một chút, cảm nhận được huyệt thịt ướt át đang nhiệt tình liếm mút hai ngón tay mình, xác nhận nó hoàn toàn chịu được hai ngón tay thì tiếp tục nhét vào thêm một ngón nữa. Ngón thứ ba tiến vào tuy hơi chật, nhưng chung quy Ngụy Lam cũng biết An Kiêu sẽ chịu được, vì vậy dùng một cái tay khác bóp môi âm hộ hắn vừa ấn vừa xoa, làm An Kiêu sảng đến duỗi chân.



"Ư ư, ưm...a..."

Ngón tay đương nhiên so ra kém với dương vật, nhưng lên đỉnh bằng âm vật thì chỉ cần vài phút cùng là được. Huống chi bản tính thống trị của Ngụy Lam hiện tại bộc phát, lúc An Kiêu tránh né hai luồng kích thích mà hơi nâng mông, cô đã nhanh chóng đè hắn lại, tiếp tục thọc vào rút ra bên trong cái dâm huyệt của hắn.

Ngụy Lam hiện tại dùng sức mạnh đến nỗi khóa chặt hắn ở một tư thế, nhúc nhích một cái cũng không được.

"Ư..ưm....A!..Ư...ư.... A!!"

Vì để làm An Kiêu không có sức lực cò kè mặc cả lẫn áp chế cô, sau khi hắn cao trào xong Ngụy Lam vẫn không buông tay, tiếp tục thọc vào rút ra mặc kệ An Kiêu lớn tiếng khóc ra tới, trước sau đều không hề dừng lại.

Còng tay cọ vào nhau mà leng keng vang lên, trên giường là một người toàn thân đều bị tình dục nhuốm cho đỏ hồng, trên mông lẫn lưng đều là những vệt roi đỏ, mông lại nặng hơn, sưng lên tới giống như hai trái đào tím. Hai cái đùi hắn run rẩy kịch liệt, thân thoát lực, toàn bộ khăn trải giường đều ướt, nào là dịch thể, tinh dịch, còn có một vệt nước tiểu nho nhỏ bị trào ra tới.

An Kiêu chôn đầu xuống đệm, nhưng cả người vô lực, phía sau lưng lẫn mông còn bị mồ hôi mặn thấm vào mà nóng rát dấy lên cơn đau, âm vật bị bóp mà cọ xát toàn bộ đều sắp sưng đến tím. Hắn hiện tại chỉ có thể hơi nâng mông, nếu không âm vật tiếp xúc với khăn trải giường, cảm giác muốn đi tiểu sẽ liền bao trùm lấy hắn.

Nước tiểu từ dương vật bắn ra, nếu lại thêm chút kích thích, không chừng cũng sẽ từ âm vật mà bắn ra tới.

Lúc này Ngụy Lam hơi xoa tay, di động kế bên đã ring ring.

"Tìm được số 11 rồi!" Âm thanh cao hứng của đồng sự từ bên đầu dây kia vang lên: "Tuy rằng để tên sát thủ thứ hai chạy mất, nhưng người còn sống!"

".....Ừ?" Ngụy Lam cảm thấy cô bị ảo giác rồi.

Cảm giác phẫn nộ qua đi, Ngụy Lam quả thật không dám quay đầu lại nhìn tình hình trên giường.

Bị cô chơi đến như vậy, An Kiêu ít nhiều cũng đi nửa cái mạng. Phía sau lưng cùng mông càng không cần phải nói, đầu vú hắn lại có vài dấu tát, mắt cá chân lại sưng đến bầm tím.

Mình vừa làm gì rồi?

Đại não Ngụy Lam hiện tại thật trống rỗng.

_

[Lời tác giả (không phải editor)]:

Cốt truyện trinh thám vẫn có một chút không hợp lý, hy vọng mọi người bao dung ta một chút, ta sẽ tận lực nghiên cứu tài liệu, làm cốt truyện thêm nhiều chút logic.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Gb,Edit] Tôi Nuôi Dưỡng Một Tên Sát Thủ Biến Thái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook