Chương 14: Cuộc thi và những rắc rối (tiếp)
Linda Nguyễn
21/07/2016
Chap
14: Cuộc thi và những rắc rối (tiếp)
-Hnay, như hàng năm, cô có chuyện muốn thông báo. Cuộc thi “The Queen of Super Rtar school!” sẽ diễn ra. Bây giờ cô sẽ thông báo qua thể lệ thi rồi các em cùng bầu ra bạn nữ các em cho là xứng đáng nhất nhé! – Cô giáo nói rồi lấy trong cặp ra tờ giấy, xong cô tiếp:
-Thể lệ thi như sau. CUộc thi có 5 phần:
Phần 1: Ứng xử.
-Phần 2: Tài năng
Phân 3: Thể thao
Phần 4: Trí tuệ
Phần 5: Sắc đẹp.
Tổng có 1000 thí sih tham gia. Vòng thứ nhất loại 500 người, vòng 2 loại 250 người, vòng 3 loại 125 người, vòng 4 loại 123 người còn 2 người cuối cùng. Nếu ngang tài ngang sức sẽ có phần thi phụ là thi IQ. Các thí sinh có 1 tuần để chuẩn bị tất cả. Cuộc thi sẽ diễn ra trong 1 tháng. Các em sẽ nghỉ học trong tháng này vì thực tế thì lúc này cũng là các em cũng thi xong cuối học kì 2 rồi còn gì. Rồi, bây giờ các em bầu 5 bạn đi.
-Thưa cô, em đề cử 2 người ạ!
-Là ai vậy em! – Cô giáo cười rạng rỡ.
- Là em và… Ngọc yến ạ!- QUỳnh Anh cũng cười tươi không kém.
Cô giáo mặt méo mó nhìn Quỳnh Anh. Cả lớp cũng nhìn với ánh mắt kinh ngạc. Ngay cả H.Ân cũng phải há hốc mồm. Vì anh biết, Quỳnh Anh ghét nó.
-Mọi người phản đối? – Quỳnh Anh vẫn cười nhưng giọng đầy thách thức.
-Vậy Phạm QUỳnh Anh và Nguyễn Ngọc Yến là 2 thí sinh đầu tiên nhé. CÒn ai nữa không?... – Cô giáo ghi vào sổ rồi ngẩng mặt lên nhìn cả lớp.
Nó khẽ nhếch môi. Chỉ là khẽ thôi, và cái nhếch môi đó biến đi trong chốc lát… như thể chưa từng tồn tại.
(t/g tua nhanh qua phần chuẩn bị nhá. Mà thực ra thì nó có chuẩn bị gì đâu @@!)
Thấm thoắt, 1 tuần đã trôi qua. Cuối cùng thì ngày cuộc thi bắt đầu cũng đã đến. Trước khi đến trường. ba kéo nó lại, cười ấm áp:
-Thi tối nhé con gái yêu!
Nói bằng chất giọng khàn trầm ấm rồi ông đưa tay nhẹ nhàng vuốt đầu nó. Vậy mà nó cứ đứng yên ko hất tay ông ra. Có lẽ … trong lòng nó ông vẫn là nguwoif ba như ngày nào, chỉ là nó cố gắng lấy cái cớ hận thù để che giấu tình cảm của mình thôi…
Anh nó cũng cười:
-Em gái yêu cố lên nhé!
Chả hiểu sao chỉ là 2 câu nói mà thôi…. Chỉ là 2 lời chúc giản đơn, rất đỗi bình thường mà … ấm áp quá. Nó khẽ cười, giọng nhẹ như gió thoảng:
-Cảm ơn!
2 từ ấy không biết với ai … nhưng với nó … thật khó để nói ra. Anh và ba nó nghe vậy, liền nở nụ cười hạnh phúc. Cuối cùng thì nó đã chịu mở lòng.Từ bao giờ, “tòa lâu đài” này đã được hơi ấm của tình thân lấn át đi sự lạnh lẽo?
…
Vòng thì thứ nhất đã bắt đầu. vì quá nhiều thí sinh nên có 250 ban giám khảo. 1 người chấm phần thi của 4 thí sinh và trong 4 người sẽ có 2 người bị loại. Thật trùng hợp khi số phòng nó bốc thăm lại cùng phòng với QUỳnh Anh… và ban giám khảo của phòng bọn nó là… thầy hiệu trưởng. Những học sinh không tham gia có thể chọn bất kì một phòng nào để xem… và điều đáng chú ý là phòng nó có số người xem chiếm hơn ½ học sinh toàn trường (không tính những thí sinh nhé). Trong đó đương nhiên là cũng bao gồm cả 3H. À… thì ra đây chính là lí do thu hút các khán giả nữ đến phòng này.
Sau khi 2 thí sinh nào đó đã hoàn thành phần thi, thầy đọc tên nó:
-Nguyễn Ngọc Yến!
Bước lên chỗ trung tâm, nó liếc quanh phòng và dừng mắt ở 3H khá lâu. Nó thấy Hoàng Ân và Tuấn Phong nháy mắt với mình còn hắn thì đưa ngón tay trỏ lên cười hì hì. Nó bốc câu hỏi đưa cho thấy HT. Thầy đọc câu hỏi của nó:
Em hãy phát biểu cảm nghĩ nếu em đạt giải nhất cuộc thi này!
Nhận chiếc micro từ thầy, nó đưa mắt nhìn vào không trung 1 lát rồi cất vang giọng nói lạnh lùng quen thuộc:
-Xin lỗi nhưng em không có cảm nghĩ gì vì em chưa và sẽ không bao h nghĩ mình đạt giải nhất! Em xin hết!.- Nói rồi nó đặt micro lên bàn thầy và về chỗ. Thầy nhìn nó khẽ cười hài lòng.
-Phạm QUỳnh Anh!
Nghe gọi tên mình, Quỳnh Anh đứng dậy cười đắc thắng nhìn nó và bước lên chỗ trung tâm.
- Câu hỏi của em là: Em có tự tin về bản thân không? Vì sao? Vì sao không?
- Thưa thầy cùng các bạn có mặt trong phòng này, em rất tự tin về bản thân. Thứ nhất : Có thể em chưa thật giỏi, thật thông minh những em cũng năm trong top 10 của trường. Thứ 2: Em có thể chắc rằng ngoại hình của mình là điều mà nhiều cô gái mơ ước. Thứ 3: Em cảm thấy may mắn khi sinh ra trong một gia đình có điều kiện kinh tế đầy đủ, cũng có thể coi là khá giả… với AI ĐÓ. Em xin hết! – Quỳnh Anh cố nhấn mạnh từ ai đó. Còn nó thì biết là cô bạn đang nói mình nên trong ánh mắt có cợt nhả.
- Chúc mừng các em đã hoàn thành tốt phần thi. Vòng thi thứ nhất đến đây kết thúc. Chiều sẽ có kq gửi về nhà cho các em.
Bây giờ khán phòng như ong vỡ tổ. Ai cũng vây lại Quỳnh Anh để khen ngợi, chúc mừng… và có cả hắn trong đó.
-Hnay, như hàng năm, cô có chuyện muốn thông báo. Cuộc thi “The Queen of Super Rtar school!” sẽ diễn ra. Bây giờ cô sẽ thông báo qua thể lệ thi rồi các em cùng bầu ra bạn nữ các em cho là xứng đáng nhất nhé! – Cô giáo nói rồi lấy trong cặp ra tờ giấy, xong cô tiếp:
-Thể lệ thi như sau. CUộc thi có 5 phần:
Phần 1: Ứng xử.
-Phần 2: Tài năng
Phân 3: Thể thao
Phần 4: Trí tuệ
Phần 5: Sắc đẹp.
Tổng có 1000 thí sih tham gia. Vòng thứ nhất loại 500 người, vòng 2 loại 250 người, vòng 3 loại 125 người, vòng 4 loại 123 người còn 2 người cuối cùng. Nếu ngang tài ngang sức sẽ có phần thi phụ là thi IQ. Các thí sinh có 1 tuần để chuẩn bị tất cả. Cuộc thi sẽ diễn ra trong 1 tháng. Các em sẽ nghỉ học trong tháng này vì thực tế thì lúc này cũng là các em cũng thi xong cuối học kì 2 rồi còn gì. Rồi, bây giờ các em bầu 5 bạn đi.
-Thưa cô, em đề cử 2 người ạ!
-Là ai vậy em! – Cô giáo cười rạng rỡ.
- Là em và… Ngọc yến ạ!- QUỳnh Anh cũng cười tươi không kém.
Cô giáo mặt méo mó nhìn Quỳnh Anh. Cả lớp cũng nhìn với ánh mắt kinh ngạc. Ngay cả H.Ân cũng phải há hốc mồm. Vì anh biết, Quỳnh Anh ghét nó.
-Mọi người phản đối? – Quỳnh Anh vẫn cười nhưng giọng đầy thách thức.
-Vậy Phạm QUỳnh Anh và Nguyễn Ngọc Yến là 2 thí sinh đầu tiên nhé. CÒn ai nữa không?... – Cô giáo ghi vào sổ rồi ngẩng mặt lên nhìn cả lớp.
Nó khẽ nhếch môi. Chỉ là khẽ thôi, và cái nhếch môi đó biến đi trong chốc lát… như thể chưa từng tồn tại.
(t/g tua nhanh qua phần chuẩn bị nhá. Mà thực ra thì nó có chuẩn bị gì đâu @@!)
Thấm thoắt, 1 tuần đã trôi qua. Cuối cùng thì ngày cuộc thi bắt đầu cũng đã đến. Trước khi đến trường. ba kéo nó lại, cười ấm áp:
-Thi tối nhé con gái yêu!
Nói bằng chất giọng khàn trầm ấm rồi ông đưa tay nhẹ nhàng vuốt đầu nó. Vậy mà nó cứ đứng yên ko hất tay ông ra. Có lẽ … trong lòng nó ông vẫn là nguwoif ba như ngày nào, chỉ là nó cố gắng lấy cái cớ hận thù để che giấu tình cảm của mình thôi…
Anh nó cũng cười:
-Em gái yêu cố lên nhé!
Chả hiểu sao chỉ là 2 câu nói mà thôi…. Chỉ là 2 lời chúc giản đơn, rất đỗi bình thường mà … ấm áp quá. Nó khẽ cười, giọng nhẹ như gió thoảng:
-Cảm ơn!
2 từ ấy không biết với ai … nhưng với nó … thật khó để nói ra. Anh và ba nó nghe vậy, liền nở nụ cười hạnh phúc. Cuối cùng thì nó đã chịu mở lòng.Từ bao giờ, “tòa lâu đài” này đã được hơi ấm của tình thân lấn át đi sự lạnh lẽo?
…
Vòng thì thứ nhất đã bắt đầu. vì quá nhiều thí sinh nên có 250 ban giám khảo. 1 người chấm phần thi của 4 thí sinh và trong 4 người sẽ có 2 người bị loại. Thật trùng hợp khi số phòng nó bốc thăm lại cùng phòng với QUỳnh Anh… và ban giám khảo của phòng bọn nó là… thầy hiệu trưởng. Những học sinh không tham gia có thể chọn bất kì một phòng nào để xem… và điều đáng chú ý là phòng nó có số người xem chiếm hơn ½ học sinh toàn trường (không tính những thí sinh nhé). Trong đó đương nhiên là cũng bao gồm cả 3H. À… thì ra đây chính là lí do thu hút các khán giả nữ đến phòng này.
Sau khi 2 thí sinh nào đó đã hoàn thành phần thi, thầy đọc tên nó:
-Nguyễn Ngọc Yến!
Bước lên chỗ trung tâm, nó liếc quanh phòng và dừng mắt ở 3H khá lâu. Nó thấy Hoàng Ân và Tuấn Phong nháy mắt với mình còn hắn thì đưa ngón tay trỏ lên cười hì hì. Nó bốc câu hỏi đưa cho thấy HT. Thầy đọc câu hỏi của nó:
Em hãy phát biểu cảm nghĩ nếu em đạt giải nhất cuộc thi này!
Nhận chiếc micro từ thầy, nó đưa mắt nhìn vào không trung 1 lát rồi cất vang giọng nói lạnh lùng quen thuộc:
-Xin lỗi nhưng em không có cảm nghĩ gì vì em chưa và sẽ không bao h nghĩ mình đạt giải nhất! Em xin hết!.- Nói rồi nó đặt micro lên bàn thầy và về chỗ. Thầy nhìn nó khẽ cười hài lòng.
-Phạm QUỳnh Anh!
Nghe gọi tên mình, Quỳnh Anh đứng dậy cười đắc thắng nhìn nó và bước lên chỗ trung tâm.
- Câu hỏi của em là: Em có tự tin về bản thân không? Vì sao? Vì sao không?
- Thưa thầy cùng các bạn có mặt trong phòng này, em rất tự tin về bản thân. Thứ nhất : Có thể em chưa thật giỏi, thật thông minh những em cũng năm trong top 10 của trường. Thứ 2: Em có thể chắc rằng ngoại hình của mình là điều mà nhiều cô gái mơ ước. Thứ 3: Em cảm thấy may mắn khi sinh ra trong một gia đình có điều kiện kinh tế đầy đủ, cũng có thể coi là khá giả… với AI ĐÓ. Em xin hết! – Quỳnh Anh cố nhấn mạnh từ ai đó. Còn nó thì biết là cô bạn đang nói mình nên trong ánh mắt có cợt nhả.
- Chúc mừng các em đã hoàn thành tốt phần thi. Vòng thi thứ nhất đến đây kết thúc. Chiều sẽ có kq gửi về nhà cho các em.
Bây giờ khán phòng như ong vỡ tổ. Ai cũng vây lại Quỳnh Anh để khen ngợi, chúc mừng… và có cả hắn trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.