Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc
Chương 386: Vô sỉ không giới hạn
Khốc Lạp Đóa Đóa
24/10/2015
Lâm Tử Lam nhíu mày,
nhìn Mặc Thiếu Thiên, một dáng vẻ khó có thể tin, cũng không biết Mặc
Thiếu Thiên nói rốt cuộc là thật hay là giả.
Nếu thật sự. . . . . . Không được, anh làm sao có thể bình tĩnh như vậy!?
“Anh xác định, anh thật sự không được !?” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nhíu mày hỏi, tuyệt không cảm giác thảo luận vấn đề này có gì xấu hổ.
Nhưng mà đối với Mặc Thiếu Thiên mà nói, cũng phụ nữ thảo luận vấn đề như vậy, vốn chính là không muốn nói.
“Em không tin!?” Mặc Thiếu Thiên nhíu mày nhìn Lâm Tử Lam hỏi, khóe miệng ẩn hiện ý cười.
Lâm Tử Lam nhìn như thế nào, cũng thấy Mặc Thiếu Thiên không giống như là người “Không được “.
Nào có người đàn ông nào thấy mình không được lại có một dáng vẻ bình tĩnh như vậy.
Lâm Tử Lam nhìn anh, trong lòng suy đoán xem có phải là thật không, sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên,” Mặc tổng, không nghĩ tới năng lực của anh lại lớn như vậy, biết mình “không được “ lại có thể bình tĩnh như vậy!” Lâm Tử Lam nhìn anh nói.
Từ ngày biết Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên biết nữ nhân này nói chuyện đủ một hồi thấy máu.
Có đôi khi, rõ ràng là dáng vẻ cười, rõ ràng lời nói là suy nghĩ cho anh, nghe lại, rất chói tai.
Chỉ là, đối với Mặc Thiếu Thiên đã thành thói quen.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên càng thêm sát vào Lâm Tử Lam, cả người nhanh áp lên trên người Lâm Tử Lam, khóe miệng mang theo nụ cười tà ác,” Lâm Tử Lam, anh không được , em cũng không có “tính” phúc!”
“Anh cảnh cáo em, nếu anh thật sự không được , em cũng chỉ có thể thủ tiết!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từng chữ một nói.
Nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, nghe lời của anh, Lâm Tử Lam không nói gì.
“ Mặc tiên sinh, anh thật sự suy nghĩ nhiều quá, không nói đến, lúc trước tôi với anh có quan hệ gì, cho dù đính hôn thì như thế nào, chúng ta còn không có kết hôn!” Lâm Tử Lam nhìn anh từng chữ một nói.
Lời này, chính là trêu tức Mặc Thiếu Thiên.
Chẳng biết tại sao, Lâm Tử Lam chính là muốn chọc tức anh.
Nghe lời Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên biến sắc, “Có ý gì, chẳng lẽ em còn muốn gả cho người khác!?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Ít nhất, tôi còn có quyền lựa chọn!” Lâm Tử Lam nhíu mày, cười nói, mang theo một tia đắc ý.
Nhìn Mặc Thiếu Thiên khẩn trương, cô cảm thấy có chút vui vẻ.
“ Hừ, nghĩ cũng đừng có nghĩ!” Mặc Thiếu Thiên nói một câu chặn lại.
“Phụ nữ của Mặc Thiếu Thiên, em đời này chỉ có thể là của anh, ai dám muốn em, anh liền phế hắn!” Mặc Thiếu Thiên hung hăng nói.
Lúc này, Lâm Tử Lam nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Mặc Thiếu Thiên, vừa muốn phản bác, lúc này Mặc Thiếu Thiên nhìn cô bổ sung, “Cho dù là Tiêu Dật , cũng không thể!”
Một câu, chặn lại những lời Lâm Tử Lam định nói!
Cô tin tưởng, người đàn ông này tuyệt đối nói được , làm được!
Hơn nữa, có tư cách này!
Chỉ là, Lâm Tử Lam cảm thấy, Mặc Thiếu Thiên coi cô, như sở hữu của riêng anh, điểm ấy, làm cho cô cảm thấy khó chịu!
“ Mặc tiên sinh, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên( mình giỏi còn có người giỏi hơn), vẫn là nên đừng quá tự tin!” Lâm Tử Lam nói.
“Thì sao, cho dù phải liều mạng, cũng muốn giết hắn, cũng lắm thì đồng qui vu tận(cùng nhau chết chung)!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lâm Tử Lam vừa muốn vỗ tay bảo hay, muốn nói, người chết, tất cả, chẳng phải thành không sao!
Nhưng mà Lâm Tử Lam còn chưa có nói ra, Mặc Thiếu Thiên chặn lời của cô,” Yên tâm, anh nhất định sẽ mang theo em!”
Kết quả.
Lâm Tử Lam hoàn toàn không muốn cũng anh tranh cãi!
Lâm Tử Lam cũng không rõ là anh ta nói là thật hay giả.
Nhưng mà, Lâm Tử Lam tin tưởng, nam nhân này yêu, cùng nam nhân khác không giống nhau.
Thậm chí, có một loại cảm giác, trực tiếp đánh vào đáy lòng Lâm Tử Lam, làm cho cô khát vọng, lại mang theo một chút sợ hãi!
Nhìn dáng vẻ Lâm Tử Lam không phản đối, Mặc Thiếu Thiên cười nhìn cô,”Như thế nào? Không phản đối?”
“Có!”
“Nói cái gì?”
"BT!"
Nghe thế cái, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên cười, nhìn ánh mắt Lâm Tử Lam, phát ra thâm thúy mê ly.
Ánh mắt như vậy, làm cho Lâm Tử Lam hoảng hốt.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, dán sát vào cô.
“Anh làm gì!?” Lâm Tử Lam lui về phía sau, nhưng lại không có chỗ để lui, chỉ có như vậy nhìn Mặc Thiếu Thiên.
“Đương nhiên làm việc BT!” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô từ từ mở miệng nói.
Lâm Tử Lam nhíu mày, nhìn Mặc Thiếu Thiên, cũng không biết anh nói thật hay giả.
Người đàn ông này nhìn không đứng đắn, nhưng lại sâu không lường được , có đôi khi cảm thấy anh không làm được , anh lại làm được .
Cho nên, Lâm Tử Lam thật sự không hiểu, Mặc Thiếu Thiên rốt cuộc muốn làm gì.
“Mặc Thiếu Thiên, anh tốt nhất đừng làm loạn!” Lâm Tử Lam nhìn anh nói.
Bằng không , lần này, cô càng dùng sức!
“Anh có làm gì đâu, anh chỉ muốn em phụ trách với anh!” Mặc Thiếu Thiên từ từ mở miệng, một dáng vẻ thân sĩ mang theo chút lưu manh, một chút cảm giác BT.
“Anh nghĩ tôi nên phụ trách như thế nào!?” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Đương nhiên tự mình kiểm ta, xem hắn rốt cuộc có phải hỏng không , nếu không có, anh sẽ tha cho em một mạng, nếu hỏng, em sẽ phải phụ trách cả đời!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt sâu thẳm, như thế nào cũng không nghĩ, người đàn ông này đứng ở cao nhất thế giới.
Rõ ràng, thoạt nhìn, chính là một dáng vẻ thật tà ác.
Thời điểm Lâm Tử Lam đang nghĩ cái gì, Mặc Thiếu Thiên chậm rãi kề sát vào Lâm Tử Lam, miệng trực tiếp hướng đến môi Lâm Tử Lam, tay, trực tiếp hướng thắt lưng của cô tập kích.
Động tác như vậy, lập tức gọi suy nghĩ của Lâm Tử Lam quay về.
Giây tiếp theo, Lâm Tử Lam đột nhiên xoay người lại, nhìn hành động Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam đột nhiên nhấc đầu gối, dùng sức hướng giữa hai chân Mặc Thiếu Thiên.
Nhưng mà lúc này, Mặc Thiếu Thiên sớm phòng bị, thời điểm Lâm Tử Lam hướng anh tập kích, Mặc Thiếu Thiên vươn tay bắt được chân cô.
Lâm Tử Lam sửng sốt, nhìn về phía Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên lại nhìn cô,” Cùng một động tác không nên dùng hai lần!”
Lần đầu tiên không phản ứng kịp, là anh trúng chiêu.
Nhưng lần thứ hai, sẽ không đơn giản như vậy.
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, không nghĩ tới bị anh bắt được, có chút tức giận, nhưng không có cách nào thoát ra.
Giây tiếp theo, Mặc Thiếu Thiên nhẹ nhàng động một cái chân, vì thế một động tác sinh ra.
Hai người song song ngã lên giường.
Mặc Thiếu Thiên thuận thế đặt Lâm Tử Lam trên giường.
Một khắc chờ mong, đã đến.
“Mặc Thiếu Thiên, anh làm gì?!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam hỏi.
“Làm gì?”
“Đến bây giờ em còn không có nhìn ra sao!?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam cười tà hỏi.
Tay, to gan ở trên người Lâm Tử Lam.
Lâm Tử Lam nhíu mày, chỉ cảm tay Mặc Thiếu Thiên mang theo ma lực, đến mức, làm cho cô khiếp sợ.
Cái loại lực này đánh vào, vừa xa lạ lại quen thuộc, Lâm Tử Lam không nhớ rõ chuyện trước kia, cho nên giờ khắc này, có chút không vui.
“Mặc Thiếu Thiên, anh buông ra!” Lâm Tử Lam nhìn anh nói.
“Lâm Tử Lam, em vẫn là cười đi, trực tiếp tuôn ra tâm tình của mình, anh còn có chút không quen!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Vẫn là thói quen nhìn khuôn mặt trước kia của Lâm Tử Lam.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam nhíu mày, “ Buông ra!”
“Buông ra? Em cảm thấy có khả năng sao!?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói, thật vất vả tới tay, làm sao có thể buông ra.
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, bỗng nhiên cảm thấy, một chút biện pháp cũng không có.
Lúc này, Lâm Tử Lam giống như nghĩ đến cái gì.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, “Đang suy nghĩ gì!? Nghĩ làm gì để anh buông em ra!?”
Lâm Tử Lam nhíu mày.
Người đàn ông này có thể đọc được suy nghĩ người khác sao?
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, cười,” Với anh mà nói, có thể dùng được mỹ nhân kế, chỉ là hôm qua đã dùng qua!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
Hơn nữa, mỹ nhân kế thành kế phản gián.
Nghe lời Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam mím môi, nghĩ trả lời như thế nào.
“Chỉ là………….” Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam chậm rãi mở miệng, nhìn dáng vẻ của cô, “Mỹ nhân kế đối với đàn ông mà nói, trăm lần đều linh, em có thể thử lại…………”
“Chỉ là ngày hôm nay cũng không đơn giản như ngày hôm qua, em có thể chậm rãi dụ anh, sau đó thừa dịp anh không chú ý, đánh anh ngất xỉu!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từng chữ một nói.
Lâm Tử Lam nghe Mặc Thiếu Thiên nói, thật sự có một cảm giác muốn điên lên.
Nếu thật sự mắc mưu, Mặc Thiếu Thiên làm gì nói với cô!
Giờ khắc này, trong lòng Lâm Tử Lam các loại khinh bỉ đối với Mặc Thiếu Thiên!
“Thế nào? Suy nghĩ thế nào?!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lần này mặc kệ như thế nào, đều muốn vớt chút phúc lợi!
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn, sau đó lộ ra một chút cười, “ Tôi cảm thấy, có vài phần đạo lý!”
“ Nếu có đạo lý, em có thể bắt đầu, nhưng mà anh nói cho em biết, hiện tại không phải em cười, là có thể!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
Ăn một thua thiệt nhìn xa trông rộng.
Mặc Thiếu Thiên không phải người dễ trúng mỹ nhân kế, nhưng ngày hôm qua, sẽ không nghĩ tới Lâm Tử Lam lại dùng.
Nhưng hôm nay, thì không rồi.
Mặc Thiếu Thiên là người thông minh, cũng một chuyện, anh sẽ không phạm phải lần hai.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam nằm ở trên giường, trong lòng cười châm chọc, nhưng mà trên mặt, như trước mang theo cười ôn hòa.
“Giới hạn của Mặc tổng?” Lâm Tử Lam nhìn anh hỏi.
“Tối thiểu, cũng phải có chút phúc lợi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe thế cái, Lâm Tử Lam không khỏi run rẩy.
Mặc Thiếu Thiên, trình độ không biết xấu hổ của anh giới hạn là đâu!!!!
Tuy rằng trong lòng sớm mang Mặc Thiếu Thiên mắng cả trăm ngàn lần, nhưng mà trên mặt Lâm Tử Lam, liên tục cười.
“ Mặc tiên sinh, cho dù muốn tôi sử dụng mỹ nhân kế, anh cũng phải đứng dậy trước!” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nói.”Bằng không , phát huy như thế nào!?”
Nghe Lâm Tử Lam nói, khóe miệng Mặc Thiếu Thiêng gợi lên, nặng nề đè lên Lâm Tử Lam, một chút ý đứng dậy cũng không có.
“Cũng không nhất định phải đứng dậy, cho dù anh ở trên người em , cũng không hạn chế tự do…………” Mặc Thiếu Thiên tà mị nói, nhưng mà ánh mắt lướt qua bộ ngực Lâm Tử Lam,” Không bằng, em cởi áo trước, cho anh xem!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt tràn đầy se tình nói.
Lâm Tử Lam run rẩy một chút, nhìn biểu tình của Mặc Thiếu Thiên, thật sự có chút không chịu được !
“Mặc Thiếu Thiên!!!!!” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nhịn không được hô lên.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nhìn cô, “ NoNoNo, dịu dàng một chút…….anh thích dịu dàng một chút!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từ từ nói, một dáng vẻ trấn an cô, nhưng mà càng như vậy, Lâm Tử Lam càng muốn điên!
Nhìn cảm xúc Lâm Tử Lam muốn bùng nổ, anh tuyệt đối không để ý, ngược lại, thật thích.
Nói thật.
Anh rất thích cùng Lâm Tử Lam đối thoại như vậy.
Giống như, bọn họ trở lại như trước vậy.
Cô vẫn là cái dáng vẻ phúc hắc lời nói ác độc, tất cả đều không có thay đổi.
“Dịu dàng em gái anh!” Lâm Tử Lam nhịn không được nói.
Cô dám đánh cuộc, Mặc Thiếu Thiên cố ý!
Cố ý dụ cô quyến rũ anh, để cho anh thực hiện được ý đồ của mình!
“Em gái anh rất dịu dàng, hơn nữa, rất đẹp !” Mặc Thiếu Thiên không sợ chết nói.
Lâm Tử Lam, ". . . . . ."
Ít nhất, Mặc Lưu Ly thoạt nhìn, thật dịu dàng, thật hiền lành .
Vì thế, nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam hoàn toàn hết chỗ nói, có chút cảm giác hỏng mất.
Không nghĩ tới công phu giả ngu của Mặc Thiếu Thiên, cũng làm cô sửng sốt.
Thật sự làm cho người ta phát điên!
"Khốn khiếp!" Lâm Tử Lam nhịn không được thốt ra.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên không vui nhíu mày, một tay nắm cằm Lâm Tử Lam, nhìn cô từng chữ một cảnh cáo, “Lâm Tử Lam, em thử nói lại lời thô tục cho anh xem!”
“Tôi nói thì sao!?” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên không vui nói.
Hạn chế động tác của cô, đến lời nói cũng muốn quản sao.
“Em cứ việc thử xem, em nói một câu, anh liền hôn cho em không thở nổi mới thôi!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từng chữ một nói.
Lâm Tử Lam, ". . . . . ."
Thiệt tình bội phục trình độ không biết xấu hổ của Mặc Thiếu Thiên.
"Mặc Thiếu Thiên, anh còn có thể còn mặt mũi một chút không !” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nói, nghiên răng nghiến lợi nói.
"Phải không? Em muốn xem sao! ?" Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói, như vậy, thật sự hận không thể ăn sống nuốt tươi Lâm Tử Lam.
"Anh bảo đảm, rất đặc sắc, hơn nữa, không có hạn cuối!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
Lâm Tử Lam, ". . . . . ."
Trình độ vô sỉ này, Lâm Tử Lam muốn ghi lại.
Quên đi, cùng Mặc Thiếu Thiên đối thoại, Lâm Tử Lam thật sự có cảm giác muốn nổi điên.
"Không cần, cám ơn!" Lâm Tử Lam nói.
Thời điểm đang nói hai chữ cảm ơn kia, Mặc Thiếu Thiên cảm giác được Lâm Tử Lam nghiến răng nghiến lợi nói.
Nhưng là càng như vậy, Mặc Thiếu Thiên lại càng cao hứng.
"Không cần rất khách khí, giữa chúng ta, không cần phải nói câu này!” Mặc Thiếu Thiên nói, vì thế, hai tay bắt đầu không an phận ở trên người Lâm Tử Lam.
Cũng có thể nói, tay anh, vốn không có dừng lại.
Chỉ là trong quá trình Lâm Tử Lam tức giận, xem nhẹ cánh tay kia.
"Mặc Thiếu Thiên, anh rốt cuộc muốn làm gì!" Cuối cùng, Lâm Tử Lam thật sự không có cách nào , nhìn Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hỏi.
"Em cứ nói đi! ?" Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam hỏi lại.
Kỳ thật, mục đích của anh có rất nhiều, chính là, không biết nên nói cái gì.
Nghe câu hỏi lại, Lâm Tử Lam càng thêm tức giận, "Không cần quanh co lòng vòng , anh rốt cuộc muốn làm gì!"
"Coi trọng em!" Mặc Thiếu Thiên trực tiếp nói.
Lâm Tử Lam, ". . . . . ."
Đối với trình độ vô sỉ của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam không biết nên dùng cái gì để hình dung!
Nếu thật sự. . . . . . Không được, anh làm sao có thể bình tĩnh như vậy!?
“Anh xác định, anh thật sự không được !?” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nhíu mày hỏi, tuyệt không cảm giác thảo luận vấn đề này có gì xấu hổ.
Nhưng mà đối với Mặc Thiếu Thiên mà nói, cũng phụ nữ thảo luận vấn đề như vậy, vốn chính là không muốn nói.
“Em không tin!?” Mặc Thiếu Thiên nhíu mày nhìn Lâm Tử Lam hỏi, khóe miệng ẩn hiện ý cười.
Lâm Tử Lam nhìn như thế nào, cũng thấy Mặc Thiếu Thiên không giống như là người “Không được “.
Nào có người đàn ông nào thấy mình không được lại có một dáng vẻ bình tĩnh như vậy.
Lâm Tử Lam nhìn anh, trong lòng suy đoán xem có phải là thật không, sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên,” Mặc tổng, không nghĩ tới năng lực của anh lại lớn như vậy, biết mình “không được “ lại có thể bình tĩnh như vậy!” Lâm Tử Lam nhìn anh nói.
Từ ngày biết Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên biết nữ nhân này nói chuyện đủ một hồi thấy máu.
Có đôi khi, rõ ràng là dáng vẻ cười, rõ ràng lời nói là suy nghĩ cho anh, nghe lại, rất chói tai.
Chỉ là, đối với Mặc Thiếu Thiên đã thành thói quen.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên càng thêm sát vào Lâm Tử Lam, cả người nhanh áp lên trên người Lâm Tử Lam, khóe miệng mang theo nụ cười tà ác,” Lâm Tử Lam, anh không được , em cũng không có “tính” phúc!”
“Anh cảnh cáo em, nếu anh thật sự không được , em cũng chỉ có thể thủ tiết!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từng chữ một nói.
Nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, nghe lời của anh, Lâm Tử Lam không nói gì.
“ Mặc tiên sinh, anh thật sự suy nghĩ nhiều quá, không nói đến, lúc trước tôi với anh có quan hệ gì, cho dù đính hôn thì như thế nào, chúng ta còn không có kết hôn!” Lâm Tử Lam nhìn anh từng chữ một nói.
Lời này, chính là trêu tức Mặc Thiếu Thiên.
Chẳng biết tại sao, Lâm Tử Lam chính là muốn chọc tức anh.
Nghe lời Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên biến sắc, “Có ý gì, chẳng lẽ em còn muốn gả cho người khác!?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Ít nhất, tôi còn có quyền lựa chọn!” Lâm Tử Lam nhíu mày, cười nói, mang theo một tia đắc ý.
Nhìn Mặc Thiếu Thiên khẩn trương, cô cảm thấy có chút vui vẻ.
“ Hừ, nghĩ cũng đừng có nghĩ!” Mặc Thiếu Thiên nói một câu chặn lại.
“Phụ nữ của Mặc Thiếu Thiên, em đời này chỉ có thể là của anh, ai dám muốn em, anh liền phế hắn!” Mặc Thiếu Thiên hung hăng nói.
Lúc này, Lâm Tử Lam nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Mặc Thiếu Thiên, vừa muốn phản bác, lúc này Mặc Thiếu Thiên nhìn cô bổ sung, “Cho dù là Tiêu Dật , cũng không thể!”
Một câu, chặn lại những lời Lâm Tử Lam định nói!
Cô tin tưởng, người đàn ông này tuyệt đối nói được , làm được!
Hơn nữa, có tư cách này!
Chỉ là, Lâm Tử Lam cảm thấy, Mặc Thiếu Thiên coi cô, như sở hữu của riêng anh, điểm ấy, làm cho cô cảm thấy khó chịu!
“ Mặc tiên sinh, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên( mình giỏi còn có người giỏi hơn), vẫn là nên đừng quá tự tin!” Lâm Tử Lam nói.
“Thì sao, cho dù phải liều mạng, cũng muốn giết hắn, cũng lắm thì đồng qui vu tận(cùng nhau chết chung)!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lâm Tử Lam vừa muốn vỗ tay bảo hay, muốn nói, người chết, tất cả, chẳng phải thành không sao!
Nhưng mà Lâm Tử Lam còn chưa có nói ra, Mặc Thiếu Thiên chặn lời của cô,” Yên tâm, anh nhất định sẽ mang theo em!”
Kết quả.
Lâm Tử Lam hoàn toàn không muốn cũng anh tranh cãi!
Lâm Tử Lam cũng không rõ là anh ta nói là thật hay giả.
Nhưng mà, Lâm Tử Lam tin tưởng, nam nhân này yêu, cùng nam nhân khác không giống nhau.
Thậm chí, có một loại cảm giác, trực tiếp đánh vào đáy lòng Lâm Tử Lam, làm cho cô khát vọng, lại mang theo một chút sợ hãi!
Nhìn dáng vẻ Lâm Tử Lam không phản đối, Mặc Thiếu Thiên cười nhìn cô,”Như thế nào? Không phản đối?”
“Có!”
“Nói cái gì?”
"BT!"
Nghe thế cái, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên cười, nhìn ánh mắt Lâm Tử Lam, phát ra thâm thúy mê ly.
Ánh mắt như vậy, làm cho Lâm Tử Lam hoảng hốt.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, dán sát vào cô.
“Anh làm gì!?” Lâm Tử Lam lui về phía sau, nhưng lại không có chỗ để lui, chỉ có như vậy nhìn Mặc Thiếu Thiên.
“Đương nhiên làm việc BT!” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô từ từ mở miệng nói.
Lâm Tử Lam nhíu mày, nhìn Mặc Thiếu Thiên, cũng không biết anh nói thật hay giả.
Người đàn ông này nhìn không đứng đắn, nhưng lại sâu không lường được , có đôi khi cảm thấy anh không làm được , anh lại làm được .
Cho nên, Lâm Tử Lam thật sự không hiểu, Mặc Thiếu Thiên rốt cuộc muốn làm gì.
“Mặc Thiếu Thiên, anh tốt nhất đừng làm loạn!” Lâm Tử Lam nhìn anh nói.
Bằng không , lần này, cô càng dùng sức!
“Anh có làm gì đâu, anh chỉ muốn em phụ trách với anh!” Mặc Thiếu Thiên từ từ mở miệng, một dáng vẻ thân sĩ mang theo chút lưu manh, một chút cảm giác BT.
“Anh nghĩ tôi nên phụ trách như thế nào!?” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Đương nhiên tự mình kiểm ta, xem hắn rốt cuộc có phải hỏng không , nếu không có, anh sẽ tha cho em một mạng, nếu hỏng, em sẽ phải phụ trách cả đời!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt sâu thẳm, như thế nào cũng không nghĩ, người đàn ông này đứng ở cao nhất thế giới.
Rõ ràng, thoạt nhìn, chính là một dáng vẻ thật tà ác.
Thời điểm Lâm Tử Lam đang nghĩ cái gì, Mặc Thiếu Thiên chậm rãi kề sát vào Lâm Tử Lam, miệng trực tiếp hướng đến môi Lâm Tử Lam, tay, trực tiếp hướng thắt lưng của cô tập kích.
Động tác như vậy, lập tức gọi suy nghĩ của Lâm Tử Lam quay về.
Giây tiếp theo, Lâm Tử Lam đột nhiên xoay người lại, nhìn hành động Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam đột nhiên nhấc đầu gối, dùng sức hướng giữa hai chân Mặc Thiếu Thiên.
Nhưng mà lúc này, Mặc Thiếu Thiên sớm phòng bị, thời điểm Lâm Tử Lam hướng anh tập kích, Mặc Thiếu Thiên vươn tay bắt được chân cô.
Lâm Tử Lam sửng sốt, nhìn về phía Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên lại nhìn cô,” Cùng một động tác không nên dùng hai lần!”
Lần đầu tiên không phản ứng kịp, là anh trúng chiêu.
Nhưng lần thứ hai, sẽ không đơn giản như vậy.
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, không nghĩ tới bị anh bắt được, có chút tức giận, nhưng không có cách nào thoát ra.
Giây tiếp theo, Mặc Thiếu Thiên nhẹ nhàng động một cái chân, vì thế một động tác sinh ra.
Hai người song song ngã lên giường.
Mặc Thiếu Thiên thuận thế đặt Lâm Tử Lam trên giường.
Một khắc chờ mong, đã đến.
“Mặc Thiếu Thiên, anh làm gì?!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam hỏi.
“Làm gì?”
“Đến bây giờ em còn không có nhìn ra sao!?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam cười tà hỏi.
Tay, to gan ở trên người Lâm Tử Lam.
Lâm Tử Lam nhíu mày, chỉ cảm tay Mặc Thiếu Thiên mang theo ma lực, đến mức, làm cho cô khiếp sợ.
Cái loại lực này đánh vào, vừa xa lạ lại quen thuộc, Lâm Tử Lam không nhớ rõ chuyện trước kia, cho nên giờ khắc này, có chút không vui.
“Mặc Thiếu Thiên, anh buông ra!” Lâm Tử Lam nhìn anh nói.
“Lâm Tử Lam, em vẫn là cười đi, trực tiếp tuôn ra tâm tình của mình, anh còn có chút không quen!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Vẫn là thói quen nhìn khuôn mặt trước kia của Lâm Tử Lam.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam nhíu mày, “ Buông ra!”
“Buông ra? Em cảm thấy có khả năng sao!?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói, thật vất vả tới tay, làm sao có thể buông ra.
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, bỗng nhiên cảm thấy, một chút biện pháp cũng không có.
Lúc này, Lâm Tử Lam giống như nghĩ đến cái gì.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, “Đang suy nghĩ gì!? Nghĩ làm gì để anh buông em ra!?”
Lâm Tử Lam nhíu mày.
Người đàn ông này có thể đọc được suy nghĩ người khác sao?
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, cười,” Với anh mà nói, có thể dùng được mỹ nhân kế, chỉ là hôm qua đã dùng qua!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
Hơn nữa, mỹ nhân kế thành kế phản gián.
Nghe lời Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam mím môi, nghĩ trả lời như thế nào.
“Chỉ là………….” Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam chậm rãi mở miệng, nhìn dáng vẻ của cô, “Mỹ nhân kế đối với đàn ông mà nói, trăm lần đều linh, em có thể thử lại…………”
“Chỉ là ngày hôm nay cũng không đơn giản như ngày hôm qua, em có thể chậm rãi dụ anh, sau đó thừa dịp anh không chú ý, đánh anh ngất xỉu!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từng chữ một nói.
Lâm Tử Lam nghe Mặc Thiếu Thiên nói, thật sự có một cảm giác muốn điên lên.
Nếu thật sự mắc mưu, Mặc Thiếu Thiên làm gì nói với cô!
Giờ khắc này, trong lòng Lâm Tử Lam các loại khinh bỉ đối với Mặc Thiếu Thiên!
“Thế nào? Suy nghĩ thế nào?!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lần này mặc kệ như thế nào, đều muốn vớt chút phúc lợi!
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn, sau đó lộ ra một chút cười, “ Tôi cảm thấy, có vài phần đạo lý!”
“ Nếu có đạo lý, em có thể bắt đầu, nhưng mà anh nói cho em biết, hiện tại không phải em cười, là có thể!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
Ăn một thua thiệt nhìn xa trông rộng.
Mặc Thiếu Thiên không phải người dễ trúng mỹ nhân kế, nhưng ngày hôm qua, sẽ không nghĩ tới Lâm Tử Lam lại dùng.
Nhưng hôm nay, thì không rồi.
Mặc Thiếu Thiên là người thông minh, cũng một chuyện, anh sẽ không phạm phải lần hai.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam nằm ở trên giường, trong lòng cười châm chọc, nhưng mà trên mặt, như trước mang theo cười ôn hòa.
“Giới hạn của Mặc tổng?” Lâm Tử Lam nhìn anh hỏi.
“Tối thiểu, cũng phải có chút phúc lợi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe thế cái, Lâm Tử Lam không khỏi run rẩy.
Mặc Thiếu Thiên, trình độ không biết xấu hổ của anh giới hạn là đâu!!!!
Tuy rằng trong lòng sớm mang Mặc Thiếu Thiên mắng cả trăm ngàn lần, nhưng mà trên mặt Lâm Tử Lam, liên tục cười.
“ Mặc tiên sinh, cho dù muốn tôi sử dụng mỹ nhân kế, anh cũng phải đứng dậy trước!” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nói.”Bằng không , phát huy như thế nào!?”
Nghe Lâm Tử Lam nói, khóe miệng Mặc Thiếu Thiêng gợi lên, nặng nề đè lên Lâm Tử Lam, một chút ý đứng dậy cũng không có.
“Cũng không nhất định phải đứng dậy, cho dù anh ở trên người em , cũng không hạn chế tự do…………” Mặc Thiếu Thiên tà mị nói, nhưng mà ánh mắt lướt qua bộ ngực Lâm Tử Lam,” Không bằng, em cởi áo trước, cho anh xem!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt tràn đầy se tình nói.
Lâm Tử Lam run rẩy một chút, nhìn biểu tình của Mặc Thiếu Thiên, thật sự có chút không chịu được !
“Mặc Thiếu Thiên!!!!!” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nhịn không được hô lên.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nhìn cô, “ NoNoNo, dịu dàng một chút…….anh thích dịu dàng một chút!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từ từ nói, một dáng vẻ trấn an cô, nhưng mà càng như vậy, Lâm Tử Lam càng muốn điên!
Nhìn cảm xúc Lâm Tử Lam muốn bùng nổ, anh tuyệt đối không để ý, ngược lại, thật thích.
Nói thật.
Anh rất thích cùng Lâm Tử Lam đối thoại như vậy.
Giống như, bọn họ trở lại như trước vậy.
Cô vẫn là cái dáng vẻ phúc hắc lời nói ác độc, tất cả đều không có thay đổi.
“Dịu dàng em gái anh!” Lâm Tử Lam nhịn không được nói.
Cô dám đánh cuộc, Mặc Thiếu Thiên cố ý!
Cố ý dụ cô quyến rũ anh, để cho anh thực hiện được ý đồ của mình!
“Em gái anh rất dịu dàng, hơn nữa, rất đẹp !” Mặc Thiếu Thiên không sợ chết nói.
Lâm Tử Lam, ". . . . . ."
Ít nhất, Mặc Lưu Ly thoạt nhìn, thật dịu dàng, thật hiền lành .
Vì thế, nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam hoàn toàn hết chỗ nói, có chút cảm giác hỏng mất.
Không nghĩ tới công phu giả ngu của Mặc Thiếu Thiên, cũng làm cô sửng sốt.
Thật sự làm cho người ta phát điên!
"Khốn khiếp!" Lâm Tử Lam nhịn không được thốt ra.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên không vui nhíu mày, một tay nắm cằm Lâm Tử Lam, nhìn cô từng chữ một cảnh cáo, “Lâm Tử Lam, em thử nói lại lời thô tục cho anh xem!”
“Tôi nói thì sao!?” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên không vui nói.
Hạn chế động tác của cô, đến lời nói cũng muốn quản sao.
“Em cứ việc thử xem, em nói một câu, anh liền hôn cho em không thở nổi mới thôi!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từng chữ một nói.
Lâm Tử Lam, ". . . . . ."
Thiệt tình bội phục trình độ không biết xấu hổ của Mặc Thiếu Thiên.
"Mặc Thiếu Thiên, anh còn có thể còn mặt mũi một chút không !” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nói, nghiên răng nghiến lợi nói.
"Phải không? Em muốn xem sao! ?" Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói, như vậy, thật sự hận không thể ăn sống nuốt tươi Lâm Tử Lam.
"Anh bảo đảm, rất đặc sắc, hơn nữa, không có hạn cuối!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
Lâm Tử Lam, ". . . . . ."
Trình độ vô sỉ này, Lâm Tử Lam muốn ghi lại.
Quên đi, cùng Mặc Thiếu Thiên đối thoại, Lâm Tử Lam thật sự có cảm giác muốn nổi điên.
"Không cần, cám ơn!" Lâm Tử Lam nói.
Thời điểm đang nói hai chữ cảm ơn kia, Mặc Thiếu Thiên cảm giác được Lâm Tử Lam nghiến răng nghiến lợi nói.
Nhưng là càng như vậy, Mặc Thiếu Thiên lại càng cao hứng.
"Không cần rất khách khí, giữa chúng ta, không cần phải nói câu này!” Mặc Thiếu Thiên nói, vì thế, hai tay bắt đầu không an phận ở trên người Lâm Tử Lam.
Cũng có thể nói, tay anh, vốn không có dừng lại.
Chỉ là trong quá trình Lâm Tử Lam tức giận, xem nhẹ cánh tay kia.
"Mặc Thiếu Thiên, anh rốt cuộc muốn làm gì!" Cuối cùng, Lâm Tử Lam thật sự không có cách nào , nhìn Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hỏi.
"Em cứ nói đi! ?" Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam hỏi lại.
Kỳ thật, mục đích của anh có rất nhiều, chính là, không biết nên nói cái gì.
Nghe câu hỏi lại, Lâm Tử Lam càng thêm tức giận, "Không cần quanh co lòng vòng , anh rốt cuộc muốn làm gì!"
"Coi trọng em!" Mặc Thiếu Thiên trực tiếp nói.
Lâm Tử Lam, ". . . . . ."
Đối với trình độ vô sỉ của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam không biết nên dùng cái gì để hình dung!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.