Giá Như Anh Gặp Lại Em Sớm Hơn! [Quyển 1]
Chương 28: Truy sát (1)
Miin Miin
08/06/2021
Khiết Băng sau lời nói lầm lỡ ấy thì cuối cùng bị Đông Phương Hoàng Minh hành hạ suốt cả một đêm dài đằng đẳng.
Sáng nay cô muốn đi đâu đó để hít thở không khí trong lành.
Nhưng cô lại muốn một mình thưởng ngoạn nên đã để Đông Phương Hoàng Minh ở lại nhà chơi với ba mẹ chờ cô về.
Anh nhìn cô bằng ánh mắt thất vọng nhưng cô cũng chẳng lấy làm bận tâm. Cô chỉ muốn một mình tận hưởng.
Đông Phương Hoàng Minh thầm trách, tại sao lại có thể yêu một cô nàng vô tâm như vậy cơ chứ?
Từ biệt thự của Đông Phương gia ra trung tâm thành phố cũng khá gần, chỉ cách khoảng tầm 7,8 km.
Cô lấy đại một chiếc Ferrari ở trong garage rồi đi.
Cô nhớ đã lâu lắm rồi cô không đi shopping mua sắm nên bỗng dưng ngẫu hứng muốn đi.
Cô dạo lướt quanh một trung tâm thương mại sầm uất, bao nhiêu tín đồ hàng hiệu đều có mặt tại nơi đây.
Chưa kể ở trên lầu 5 của nơi này chính là một casino thu nhỏ. Cô không ngần ngại liền lên lầu làm vài ván.
Cô tốc chiến tốc thắng làm ai nấy đều xuýt xoa vì đã lỗ một món tiền lớn.
Quan Tiểu Tịch ngồi ở một bàn gần đó nhìn cô, không ngờ Khiết Băng lại lợi hại như vậy.
Trên bảng của Sát Thần vài ngày trước có tên “Bạch Khiết Băng”. Người giết được cô sẽ được nhận hẳn 5 000 000 000 USD, một con số không hề nhỏ.
Sau khi tìm hiểu chung chung thì cô cảm thấy Khiết Băng không phải dạng xấu nên đã xin cha gạch tên cô ấy đi, không thể để người tốt chết được.
Hôm nay, nhã hứng nên Tiểu Tịch về Việt Nam thăm bà ngoại, nào ngờ thấy được hình ảnh người con gái giỏi giang này. Vì thế nên Tiểu Tịch có phần hứng thú.
Đang tính lại chào hỏi thì cô liền bị Trần Bằng gọi than phiền chán nản, nhớ cô, bắt cô qua Campuchia chơi bài với anh cho bằng được nên Tiểu Tịch rời đi.
Trong lòng thầm nghĩ
“Có duyên ắt sẽ gặp lại, Bạch Khiết Băng!”
Khiết Băng thì mãi chìm đắm trong trò vui không hồi kết. Cô không ngờ ở một thành phố không mấy nổi tiếng này lại có một nơi hay ho, thú vị đến như thế.
Vì thắng quá nhiều nên cô không còn hào hứng nữa nên cô đi chỗ khác.
Bất chợt, số điện thoại quốc tế của Hắc Dạ gọi đến cho cô.
“Chị, chị đang ở đâu? Chị hãy cẩn thận.
Vài ngày trước trên bảng Sát Thần có tên chị nhưng rồi được gỡ xuống.
Em nghe nói King đã bỏ rất nhiều tiền để kiếm người giết chị đấy…”
Cô không mấy bận tâm, dù sao cũng chỉ là những tên sát thủ nghiệp dư. Nếu nói là “Vivian” thì may ra cô còn đề phòng.
“Được, em yên tâm!”
Sáng nay cô muốn đi đâu đó để hít thở không khí trong lành.
Nhưng cô lại muốn một mình thưởng ngoạn nên đã để Đông Phương Hoàng Minh ở lại nhà chơi với ba mẹ chờ cô về.
Anh nhìn cô bằng ánh mắt thất vọng nhưng cô cũng chẳng lấy làm bận tâm. Cô chỉ muốn một mình tận hưởng.
Đông Phương Hoàng Minh thầm trách, tại sao lại có thể yêu một cô nàng vô tâm như vậy cơ chứ?
Từ biệt thự của Đông Phương gia ra trung tâm thành phố cũng khá gần, chỉ cách khoảng tầm 7,8 km.
Cô lấy đại một chiếc Ferrari ở trong garage rồi đi.
Cô nhớ đã lâu lắm rồi cô không đi shopping mua sắm nên bỗng dưng ngẫu hứng muốn đi.
Cô dạo lướt quanh một trung tâm thương mại sầm uất, bao nhiêu tín đồ hàng hiệu đều có mặt tại nơi đây.
Chưa kể ở trên lầu 5 của nơi này chính là một casino thu nhỏ. Cô không ngần ngại liền lên lầu làm vài ván.
Cô tốc chiến tốc thắng làm ai nấy đều xuýt xoa vì đã lỗ một món tiền lớn.
Quan Tiểu Tịch ngồi ở một bàn gần đó nhìn cô, không ngờ Khiết Băng lại lợi hại như vậy.
Trên bảng của Sát Thần vài ngày trước có tên “Bạch Khiết Băng”. Người giết được cô sẽ được nhận hẳn 5 000 000 000 USD, một con số không hề nhỏ.
Sau khi tìm hiểu chung chung thì cô cảm thấy Khiết Băng không phải dạng xấu nên đã xin cha gạch tên cô ấy đi, không thể để người tốt chết được.
Hôm nay, nhã hứng nên Tiểu Tịch về Việt Nam thăm bà ngoại, nào ngờ thấy được hình ảnh người con gái giỏi giang này. Vì thế nên Tiểu Tịch có phần hứng thú.
Đang tính lại chào hỏi thì cô liền bị Trần Bằng gọi than phiền chán nản, nhớ cô, bắt cô qua Campuchia chơi bài với anh cho bằng được nên Tiểu Tịch rời đi.
Trong lòng thầm nghĩ
“Có duyên ắt sẽ gặp lại, Bạch Khiết Băng!”
Khiết Băng thì mãi chìm đắm trong trò vui không hồi kết. Cô không ngờ ở một thành phố không mấy nổi tiếng này lại có một nơi hay ho, thú vị đến như thế.
Vì thắng quá nhiều nên cô không còn hào hứng nữa nên cô đi chỗ khác.
Bất chợt, số điện thoại quốc tế của Hắc Dạ gọi đến cho cô.
“Chị, chị đang ở đâu? Chị hãy cẩn thận.
Vài ngày trước trên bảng Sát Thần có tên chị nhưng rồi được gỡ xuống.
Em nghe nói King đã bỏ rất nhiều tiền để kiếm người giết chị đấy…”
Cô không mấy bận tâm, dù sao cũng chỉ là những tên sát thủ nghiệp dư. Nếu nói là “Vivian” thì may ra cô còn đề phòng.
“Được, em yên tâm!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.