Chương 20
Tommitpyjama
03/08/2023
Buổi chiều hôm ấy ,tôi tự nhốt mình trong phòng ,tôi không thể ngờ đứa con ruột của tôi đầu tiên lại với người mà tôi chẳng yêu,cũng chẳng thể tin chỉ vài tiếng sau khi biết được sự có mặt của em ,tôi nhẫn tâm từ bỏ em
.Đau từng khúc ruột ,nhưng tôi vốn làm gì có sự chọn lựa nào khác. "Con yêu à,nếu oán hãy cứ oan hận mẹ,cả phần đời còn lại mẹ nguyện chịu sự trừng phạt của ông trời,thà như thế còn hơn con phải mamg tiếng con hoang ,đồ không cha"cuộc đời này hãy để mẹ chịu khổ thay con.....
Sáng sớm hôm sau,tôi thức dậy từ sớm để ra ngoài làm thủ thuật ,nhưng điều khiến tôi bất ngờ đó là bóng dáng cao lớn ấy ,,ngồi suy tư ở sofa. Hình như đêm qua cậu không hề chợp mắt,chỉ mới vài tiếng trước ,vẫn là cậu Duy năng động,nam tính và gọn gàng ,vậy mà giờ đây đôi mắt trũng sâu ,đôi môi khô khốc,râu mọc lởm chởm .Có lẽ không chỉ tôi đau đớn,đêm qua cũng có một người trằn chọc không ngủ...
-Sớm tinh mơ ,em đi đâu vậy ?Em định mang con của tôi đi chốn cùng nhân tình đúng không? Nói mau.
Vừa nói cậu vừa bóp chặt miệng khiến hô hấp tôi khó khăn không thể mở miệng được,tôi vùng vẫy,đôi mắt của cậu đỏ au,gằn lên từng tia máu.
-Cậu thảaa ra. A a a..
Tôi dùng hết sức bình sinh đẩy cậu ra
--Cậu im đi ,chính cậu nói là nghiệt chủng mà,chính cậu nói phá mà, cậu không nhận vậy tôi làm sao có can đảm sinh ra nó khi mà nó bị ghẻ lạnh từ cha nó . Cậu điên rồi ,cậu điên thật rồi ,đến cả việc cậu làm cậu cũng khômg dám nhận ,cậu quên ngày hôm đó cậu đã cưỡng đoạt tôi như thế nào sao? Tại sao cậu năm lần bảy lượt sỉ nhục ,hạ thấp lòng tự trọng của tôi vậy?Cậu không cần ,không cần nữa ,là do tôi ,do tôi sơ xuất nên mới khiến con tôi chưa kịp chào đời đã bị gọi là nghiệt chủng, chỉ vì nó hình thành do phút bốc đồng của cha nó.
Nói rồi ,tôi không muốn cậu nhìn thấy vẻ yếu đuối của tôi,tôi vội chạy ra ngoài. Chân tôi không dài như cậu chỉ mới đi được vài bước ,bàn tay vững trãi ấy ôm chặt tôi từ phía sau lưng :
-Tôi xin lỗi ,tôi xin lỗi ,là do tôi không tốt,em đừng đi mà Hoài. Lúc này tôi tưởng cậu nhầm tên tôi ,mọi người hay gọi tôi là An hoặc Nhiên,chưa ai gọi tôi là Hoài cả.
Mãi sau này tôi mới hiểu ,thì ra tình cảm của chúng tôi chỉ là tạm bợ ,là những diễn viên đóng thế đầy khổ đau.Thì ra cậu chưa từng yêu tôi,tôi cũng chưa từng quên được chồng tôi,nhưng khi tôi dần chấp nhận cậu là một phần trong cuộc sống ,là một phần của hơi thở ,thì chúng tôi đã bỏ lỡ nhau ,mãi mãi chẳng thể quay đầu nữa rồi...
-Tôi tên là An ,là An Nhiên ,cậu bị điên thật rồi ,ngay cả tên tôi cậu cũng nhớ nhầm. Cậu buông ra được chưa?
-Tôi sẽ chịu trách nhiệm ,tôi sẽ lấy em ,em đừng bỏ con ,đừng bỏ đi giọt máu của tôi.Em ghét tôi cũng được, từ nay tôi sẽ cố gắng làm một người cha tốt ,người chồng tốt. Tôi chưa từng làm cha nhưng tôi sẽ cố gắng ,xin em ,xin em hãy tin tôi.
Cậu Duy cao cao tại thượng trước đây mà tôi biết đâu mất rồi ,cậu vừa nói đôi mắt bi thương khiến tôi mủi lòng.Kì thực mỗi lần ở cạnh cậu ,hình bóng chồng tôi luôn hiện hữu,tôi cũng luôn mong có một ngôi nhà ,có tiếng cười của con trẻ,có mái ấm nhỏ xinh .Nhưng ngay bây giờ ,giữa việc kết hôn cùng một người mà tình cảm chưa sâu đậm để con có đủ cha đủ mẹ liệu đánh đổi có lớn quá không ,liệu sai tôi có quay đầu lại được không?
Trong khi tôi im lặng không đáp ,không biết bà chủ đã đứng ở đây từ lúc nào ,nghe hết cuộc nói chuyện của chũnag tôi không xót một từ nào. Gương mặt ấy thoáng chút buồn ,cả tôi cả cậu ,cả bà chủ ,ai cũng có những bất ngờ ,chỉ nhìn bằng ánh mắt ,tôi biết có lẽ ,tôi không thể quay đầu bỏ chạy được nữa rồi
-Thằng Duy,mày nói gì? Bỏ con An ra ,ban ngày ban mặt ôm ấp nhau . Đi vào thư phòng ,chuyện này để lộ ra ngoài ,không hay đâu.
Cậu và tôi lững thững đi vào nhà ,không ai nói lời nào,vì để xử lí êm đẹp ,có lẽ bà chủ sẽ ép tôi bỏ con ,sẽ cho tôi số tiền lớn,bởi chẳng ai chấp nhận con trai danh giá lại đi lấy một đứa quê mùa nhận đẻ thuê cho con gái mình cả ,vòng tròn luẩn quẩn như vậy ,bế tắc lắm.
-Hai đứa chúng mày bắt đầu từ khi nào?Cô An từ khi cô tới đây ,tôi luôn coi cô như con ,tại sao cô làm vậy ,nếu cô cần tiền cô cứ báo ra một con số ,đằng này cô để có thai với thằng Duy,cô lại còn muốn phá bỏ giọt máu nhà tôi nữa. Còn thằng Duy ,mày thiếu hả con ,bao nhiêu mối mày không chịu đùng cái làm người ta có chửa ,mà người ta một đời chồng đó mày có biết không?
Phải rồi ,ai mà chấp nhận thứ nạ dòng như tôi,có khi bà chủ lại nghĩ tôi sát chồng,thế như câu nói tiếp theo của bà khiến tôi đứng tim mấy giây
-Giờ lỡ rồi,không bỏ được ,ta sẽ xem ngày đẹp ,đón cả mẹ lẫn con về ...
.Đau từng khúc ruột ,nhưng tôi vốn làm gì có sự chọn lựa nào khác. "Con yêu à,nếu oán hãy cứ oan hận mẹ,cả phần đời còn lại mẹ nguyện chịu sự trừng phạt của ông trời,thà như thế còn hơn con phải mamg tiếng con hoang ,đồ không cha"cuộc đời này hãy để mẹ chịu khổ thay con.....
Sáng sớm hôm sau,tôi thức dậy từ sớm để ra ngoài làm thủ thuật ,nhưng điều khiến tôi bất ngờ đó là bóng dáng cao lớn ấy ,,ngồi suy tư ở sofa. Hình như đêm qua cậu không hề chợp mắt,chỉ mới vài tiếng trước ,vẫn là cậu Duy năng động,nam tính và gọn gàng ,vậy mà giờ đây đôi mắt trũng sâu ,đôi môi khô khốc,râu mọc lởm chởm .Có lẽ không chỉ tôi đau đớn,đêm qua cũng có một người trằn chọc không ngủ...
-Sớm tinh mơ ,em đi đâu vậy ?Em định mang con của tôi đi chốn cùng nhân tình đúng không? Nói mau.
Vừa nói cậu vừa bóp chặt miệng khiến hô hấp tôi khó khăn không thể mở miệng được,tôi vùng vẫy,đôi mắt của cậu đỏ au,gằn lên từng tia máu.
-Cậu thảaa ra. A a a..
Tôi dùng hết sức bình sinh đẩy cậu ra
--Cậu im đi ,chính cậu nói là nghiệt chủng mà,chính cậu nói phá mà, cậu không nhận vậy tôi làm sao có can đảm sinh ra nó khi mà nó bị ghẻ lạnh từ cha nó . Cậu điên rồi ,cậu điên thật rồi ,đến cả việc cậu làm cậu cũng khômg dám nhận ,cậu quên ngày hôm đó cậu đã cưỡng đoạt tôi như thế nào sao? Tại sao cậu năm lần bảy lượt sỉ nhục ,hạ thấp lòng tự trọng của tôi vậy?Cậu không cần ,không cần nữa ,là do tôi ,do tôi sơ xuất nên mới khiến con tôi chưa kịp chào đời đã bị gọi là nghiệt chủng, chỉ vì nó hình thành do phút bốc đồng của cha nó.
Nói rồi ,tôi không muốn cậu nhìn thấy vẻ yếu đuối của tôi,tôi vội chạy ra ngoài. Chân tôi không dài như cậu chỉ mới đi được vài bước ,bàn tay vững trãi ấy ôm chặt tôi từ phía sau lưng :
-Tôi xin lỗi ,tôi xin lỗi ,là do tôi không tốt,em đừng đi mà Hoài. Lúc này tôi tưởng cậu nhầm tên tôi ,mọi người hay gọi tôi là An hoặc Nhiên,chưa ai gọi tôi là Hoài cả.
Mãi sau này tôi mới hiểu ,thì ra tình cảm của chúng tôi chỉ là tạm bợ ,là những diễn viên đóng thế đầy khổ đau.Thì ra cậu chưa từng yêu tôi,tôi cũng chưa từng quên được chồng tôi,nhưng khi tôi dần chấp nhận cậu là một phần trong cuộc sống ,là một phần của hơi thở ,thì chúng tôi đã bỏ lỡ nhau ,mãi mãi chẳng thể quay đầu nữa rồi...
-Tôi tên là An ,là An Nhiên ,cậu bị điên thật rồi ,ngay cả tên tôi cậu cũng nhớ nhầm. Cậu buông ra được chưa?
-Tôi sẽ chịu trách nhiệm ,tôi sẽ lấy em ,em đừng bỏ con ,đừng bỏ đi giọt máu của tôi.Em ghét tôi cũng được, từ nay tôi sẽ cố gắng làm một người cha tốt ,người chồng tốt. Tôi chưa từng làm cha nhưng tôi sẽ cố gắng ,xin em ,xin em hãy tin tôi.
Cậu Duy cao cao tại thượng trước đây mà tôi biết đâu mất rồi ,cậu vừa nói đôi mắt bi thương khiến tôi mủi lòng.Kì thực mỗi lần ở cạnh cậu ,hình bóng chồng tôi luôn hiện hữu,tôi cũng luôn mong có một ngôi nhà ,có tiếng cười của con trẻ,có mái ấm nhỏ xinh .Nhưng ngay bây giờ ,giữa việc kết hôn cùng một người mà tình cảm chưa sâu đậm để con có đủ cha đủ mẹ liệu đánh đổi có lớn quá không ,liệu sai tôi có quay đầu lại được không?
Trong khi tôi im lặng không đáp ,không biết bà chủ đã đứng ở đây từ lúc nào ,nghe hết cuộc nói chuyện của chũnag tôi không xót một từ nào. Gương mặt ấy thoáng chút buồn ,cả tôi cả cậu ,cả bà chủ ,ai cũng có những bất ngờ ,chỉ nhìn bằng ánh mắt ,tôi biết có lẽ ,tôi không thể quay đầu bỏ chạy được nữa rồi
-Thằng Duy,mày nói gì? Bỏ con An ra ,ban ngày ban mặt ôm ấp nhau . Đi vào thư phòng ,chuyện này để lộ ra ngoài ,không hay đâu.
Cậu và tôi lững thững đi vào nhà ,không ai nói lời nào,vì để xử lí êm đẹp ,có lẽ bà chủ sẽ ép tôi bỏ con ,sẽ cho tôi số tiền lớn,bởi chẳng ai chấp nhận con trai danh giá lại đi lấy một đứa quê mùa nhận đẻ thuê cho con gái mình cả ,vòng tròn luẩn quẩn như vậy ,bế tắc lắm.
-Hai đứa chúng mày bắt đầu từ khi nào?Cô An từ khi cô tới đây ,tôi luôn coi cô như con ,tại sao cô làm vậy ,nếu cô cần tiền cô cứ báo ra một con số ,đằng này cô để có thai với thằng Duy,cô lại còn muốn phá bỏ giọt máu nhà tôi nữa. Còn thằng Duy ,mày thiếu hả con ,bao nhiêu mối mày không chịu đùng cái làm người ta có chửa ,mà người ta một đời chồng đó mày có biết không?
Phải rồi ,ai mà chấp nhận thứ nạ dòng như tôi,có khi bà chủ lại nghĩ tôi sát chồng,thế như câu nói tiếp theo của bà khiến tôi đứng tim mấy giây
-Giờ lỡ rồi,không bỏ được ,ta sẽ xem ngày đẹp ,đón cả mẹ lẫn con về ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.