Giá Như Hôm Ấy Ta Không Gặp Nhau
Chương 32: Ngoan! một lần nữa
Lê Thùy Nhi
06/07/2023
Tối đến
Gần tối Lam Sương, Lưu Anh và Lưu Nguyệt ngồi phòng khách chơi game Ngôi Sao Thời Trang là tựa game mà Lưu Anh và Lưu Nguyệt chơi, Lưu Nguyệt phối đồ rất giỏi ra được bậc cao nhất còn Lưu Anh phối mãi mới ra được bậc A.
"Lam Sương à, bà chơi game gì vậy?đồ họa đẹp quá!"Lưu Anh vừa phối vừa quay sang hỏi Lam Sương.
"Chơi game gì thì liên quan đến bà, dù gì bà có chơi đâu!"
"Giới thiệu mới chơi được chứ, cái này là do Lưu Nguyệt giới thiệu tui mới chơi được đó má"Lưu Anh đáp trả.
"Quán Trọ Hoa Thần đó vô chơi đi, sv2"
"Giới thiệu tổng quan đi"Lưu Anh dựa vào vai Lam Sương chưa dựa được 5s đã bị đẩy ra.
"Không rảnh vô chơi là biết!"
"À em có một acc ở sv đấy Hoa Sư cấp 5!"Lưu Nguyệt bất giác lên tiếng.
Lam Sương quay sang nhìn Lưu Nguyệt:"Ò chị Hoa Hoàng cấp 9"
"Chị chơi được bao lâu rồi?"
"Hơn một năm rưỡi"
Lưu Anh tắt điện thoại:"Trời trời tưởng cày nhanh,dẹp đi..."
Lam Sương cười ha hả:"Đấy! có giới thiệu thì bà cũng đâu có chơi"
Lưu Anh vào phòng bếp pha ba cốc trà đào thượng hạng đưa cho Lam Sương và Lưu Nguyệt uống.
Lam Sương nghi ngờ:"Bà có bỏ thuốc không đấy!"
"Yên tâm đi, lần này uy tín không bỏ thuốc, không tin hỏi người hầu"
Lưu Nguyệt ngây thơ hỏi:"Bỏ thuốc gì vậy?"
Lưu Anh cười cười:"Không có gì đâu, hôm trước chị dâu của em mệt nên chị bỏ thuốc cho uống thôi!"
Lam Sương không nói gì vừa uống cốc trà đào vừa lướt xem tin tức.
Cô dừng lại ở trang giao thông:Một chiếc xe đột nhiên bốc cháy ở đoạn đường X Thường Châu làm cho một người thiệt mạng tại chỗ hiện đang điều tra phát hiện nạn nhân là chủ tịch công ty Từ gia Từ Trung, trước đó công ty bị phá sản nợ nần trầm trọng,theo phỏng đoán của cảnh sát chắc là do trốn nợ nên tự sát.
Chắc là do Lưu Trần Lãng làm Lam Sương thầm nghĩ nhưng cũng đáng đời nếu cô không kịp né phát súng đó có lẽ đã vào bụng rồi.
Gần 10 giờ tối Lam Sương ngồi trong phòng cứ trông ngóng ở cửa sổ mò ra mò vào, đi đi lại lại, một chiếc xe Rolls-royce đi vào Lam Sương lập tức nhảy vào trong chăn giả vờ ngủ.
Lưu Trần Lãng đi vào Bạch Long chạy đến báo cáo kết quả nhiệm vụ, Lưu Trần Lãng gật đầu hài lòng rồi đi lên phòng.
Cạch!.
Tiếng mở cửa từ từ mở ra,Lam Sương nhắm chặt hai mắt lại giả vờ ngủ, Lưu Trần Lãng nhẹ nhàng đến gần ngồi lên giường nhìn chằm chằm vào cô, làm cô có chút lo sợ.
Anh đứng dậy từ từ vào phòng tắm,nghe thấy tiếng cửa 'rầm' một tiếng Lam Sương mới hé mắt ra nhìn thấy cửa phòng tắm đã đóng,cô bật dậy nhẹ nhàng đi đến trước cửa phòng tắm thấy cửa chưa khoá cô từ từ lấy chìa khóa khóa cửa lại, vừa khóa vừa cười.
Bụp!
Lưu Trần Lãng đập tay lên cửa, cứ ngỡ là đập từ bên trong phòng tắm nào ngờ lại từ phía cô,Lam Sương từ từ quay người lại nhìn thấy anh một tay chống lên cửa một tay ôm chặt lấy cô,anh vùi mặt vào cổ cô rồi lại nghịch tóc, gặm nhấm vành tai Lam Sương giọng khàn khàn.
"Hồ Ly nhỏ,em định nhốt anh trong đó sao?".
Bị nói trúng tim đen Lam Sương cúi gầm mặt :"Không có!".
Anh nở một nụ cười tà mị rồi nâng cằm cô lên :"Sợ anh về sẽ ăn em hửm?".
Lam Sương đẩy anh ra xa :"Đúng!"
Anh kéo cô lại bế cô lên giường nụ hôn như bão táp mưa sa :"Lúc đầu anh còn nghĩ em bị thương nên sẽ tha cho em nhưng bây giờ thì em biết rồi đấy"
Anh nâng cánh tay trái cô lên ôm cô vào lòng, nhưng do động tác quá mạnh bạo nên vết thương chảy một ít máu, thấy vết thương chảy máu ra Lưu Trần Lãng để nhẹ người cô xuống giường.
"Vết thương chảy máu rồi,anh sẽ...."
Lam Sương nghe thấy hai mắt đầy hi vọng:"Anh sẽ tha cho em đúng không?"
Lưu Trần Lãng cười như không cười từ từ kéo dây áo ngủ của Lam Sương ra:"Anh sẽ nhẹ nhàng"
Hai mắt đầy tia hy vọng ấy lại trầm xuống, Lam Sương lắc đầu rượt rượt, Lưu Trần Lãng cười cười :"Anh sẽ mạnh hơn...."
Lam Sương dùng sức lực yếu ớt của mình đẩy anh ra, nhưng tay cô đang bị thương không có tài nào mà đẩy anh ra khỏi giường được.
Đã 5 hiệp trôi qua,cả hai người thở hổn hển ,Lam Sương đứng dậy nhưng không có sức lực, Lưu Trần Lãng kéo cô vào lòng mình :"Ngoan! một lần nữa"
Lam Sương rơm rớm nước mắt, Lưu Trần Lãng hôn lên khoé mắt cô rồi lại tiếp tục trận chiến.
Gần tối Lam Sương, Lưu Anh và Lưu Nguyệt ngồi phòng khách chơi game Ngôi Sao Thời Trang là tựa game mà Lưu Anh và Lưu Nguyệt chơi, Lưu Nguyệt phối đồ rất giỏi ra được bậc cao nhất còn Lưu Anh phối mãi mới ra được bậc A.
"Lam Sương à, bà chơi game gì vậy?đồ họa đẹp quá!"Lưu Anh vừa phối vừa quay sang hỏi Lam Sương.
"Chơi game gì thì liên quan đến bà, dù gì bà có chơi đâu!"
"Giới thiệu mới chơi được chứ, cái này là do Lưu Nguyệt giới thiệu tui mới chơi được đó má"Lưu Anh đáp trả.
"Quán Trọ Hoa Thần đó vô chơi đi, sv2"
"Giới thiệu tổng quan đi"Lưu Anh dựa vào vai Lam Sương chưa dựa được 5s đã bị đẩy ra.
"Không rảnh vô chơi là biết!"
"À em có một acc ở sv đấy Hoa Sư cấp 5!"Lưu Nguyệt bất giác lên tiếng.
Lam Sương quay sang nhìn Lưu Nguyệt:"Ò chị Hoa Hoàng cấp 9"
"Chị chơi được bao lâu rồi?"
"Hơn một năm rưỡi"
Lưu Anh tắt điện thoại:"Trời trời tưởng cày nhanh,dẹp đi..."
Lam Sương cười ha hả:"Đấy! có giới thiệu thì bà cũng đâu có chơi"
Lưu Anh vào phòng bếp pha ba cốc trà đào thượng hạng đưa cho Lam Sương và Lưu Nguyệt uống.
Lam Sương nghi ngờ:"Bà có bỏ thuốc không đấy!"
"Yên tâm đi, lần này uy tín không bỏ thuốc, không tin hỏi người hầu"
Lưu Nguyệt ngây thơ hỏi:"Bỏ thuốc gì vậy?"
Lưu Anh cười cười:"Không có gì đâu, hôm trước chị dâu của em mệt nên chị bỏ thuốc cho uống thôi!"
Lam Sương không nói gì vừa uống cốc trà đào vừa lướt xem tin tức.
Cô dừng lại ở trang giao thông:Một chiếc xe đột nhiên bốc cháy ở đoạn đường X Thường Châu làm cho một người thiệt mạng tại chỗ hiện đang điều tra phát hiện nạn nhân là chủ tịch công ty Từ gia Từ Trung, trước đó công ty bị phá sản nợ nần trầm trọng,theo phỏng đoán của cảnh sát chắc là do trốn nợ nên tự sát.
Chắc là do Lưu Trần Lãng làm Lam Sương thầm nghĩ nhưng cũng đáng đời nếu cô không kịp né phát súng đó có lẽ đã vào bụng rồi.
Gần 10 giờ tối Lam Sương ngồi trong phòng cứ trông ngóng ở cửa sổ mò ra mò vào, đi đi lại lại, một chiếc xe Rolls-royce đi vào Lam Sương lập tức nhảy vào trong chăn giả vờ ngủ.
Lưu Trần Lãng đi vào Bạch Long chạy đến báo cáo kết quả nhiệm vụ, Lưu Trần Lãng gật đầu hài lòng rồi đi lên phòng.
Cạch!.
Tiếng mở cửa từ từ mở ra,Lam Sương nhắm chặt hai mắt lại giả vờ ngủ, Lưu Trần Lãng nhẹ nhàng đến gần ngồi lên giường nhìn chằm chằm vào cô, làm cô có chút lo sợ.
Anh đứng dậy từ từ vào phòng tắm,nghe thấy tiếng cửa 'rầm' một tiếng Lam Sương mới hé mắt ra nhìn thấy cửa phòng tắm đã đóng,cô bật dậy nhẹ nhàng đi đến trước cửa phòng tắm thấy cửa chưa khoá cô từ từ lấy chìa khóa khóa cửa lại, vừa khóa vừa cười.
Bụp!
Lưu Trần Lãng đập tay lên cửa, cứ ngỡ là đập từ bên trong phòng tắm nào ngờ lại từ phía cô,Lam Sương từ từ quay người lại nhìn thấy anh một tay chống lên cửa một tay ôm chặt lấy cô,anh vùi mặt vào cổ cô rồi lại nghịch tóc, gặm nhấm vành tai Lam Sương giọng khàn khàn.
"Hồ Ly nhỏ,em định nhốt anh trong đó sao?".
Bị nói trúng tim đen Lam Sương cúi gầm mặt :"Không có!".
Anh nở một nụ cười tà mị rồi nâng cằm cô lên :"Sợ anh về sẽ ăn em hửm?".
Lam Sương đẩy anh ra xa :"Đúng!"
Anh kéo cô lại bế cô lên giường nụ hôn như bão táp mưa sa :"Lúc đầu anh còn nghĩ em bị thương nên sẽ tha cho em nhưng bây giờ thì em biết rồi đấy"
Anh nâng cánh tay trái cô lên ôm cô vào lòng, nhưng do động tác quá mạnh bạo nên vết thương chảy một ít máu, thấy vết thương chảy máu ra Lưu Trần Lãng để nhẹ người cô xuống giường.
"Vết thương chảy máu rồi,anh sẽ...."
Lam Sương nghe thấy hai mắt đầy hi vọng:"Anh sẽ tha cho em đúng không?"
Lưu Trần Lãng cười như không cười từ từ kéo dây áo ngủ của Lam Sương ra:"Anh sẽ nhẹ nhàng"
Hai mắt đầy tia hy vọng ấy lại trầm xuống, Lam Sương lắc đầu rượt rượt, Lưu Trần Lãng cười cười :"Anh sẽ mạnh hơn...."
Lam Sương dùng sức lực yếu ớt của mình đẩy anh ra, nhưng tay cô đang bị thương không có tài nào mà đẩy anh ra khỏi giường được.
Đã 5 hiệp trôi qua,cả hai người thở hổn hển ,Lam Sương đứng dậy nhưng không có sức lực, Lưu Trần Lãng kéo cô vào lòng mình :"Ngoan! một lần nữa"
Lam Sương rơm rớm nước mắt, Lưu Trần Lãng hôn lên khoé mắt cô rồi lại tiếp tục trận chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.