Chương 11: Đánh dấu chủ quyền
phong linh
27/11/2024
Ngày giải bùa còn có một đám người Pháp tò mò cũng tới, trong đó có Louis, hiển nhiên rồi, anh là người giới thiệu mà. Ngoài ra còn có tay linh mục. Anh ta trẻ măng, chắc mới nhận giáo phận.
Mọi thứ diễn ra đơn giản vô cùng, không như trong truyện người ta cứ thích vẽ rắn thêm chân. Bà phù thủy người dân tộc moi bùa chú đã ếm trong hốc tường ra đốt đi rồi gọi:
"Độc dược ơi, em đi em về!"
Cứ sau mỗi lần gọi như thế, ùn ra từ lỗ chân lông của người bị yểm bùa là từng đám giòi đủ màu, đủ hình dạng, thậm chí có lông, có sừng.
Đờ đẫn đứng nhìn như bị thôi miên, Song Hà kinh hãi đến hồn xiêu phách lạc. Cô tự hứa với lòng mình tuyệt đối sẽ không gây thù chuốc oán với ai để bị ếm bùa.
Thấy người yêu mặt trắng bệch, mắt dại đi vì sợ, đứng không còn vững nữa, quên cả thỏa thuận giữa anh và cô về việc không thể hiện tình cảm chỗ đông người, Louis vội vàng lao tới bên Song Hà ôm cô thật chặt.
Anh chẳng dám nói câu gì đề phòng mọi người biết cô đang sợ, làm pháp sư gì chuyện cỏn con thế cũng sợ, còn đâu thể diện. Hành động của Louis còn gây sự chú ý hơn gấp vạn lần đám giòi đang đùn ra ùn ùn rồi tự tan vào không khí kia. Từ lúc ấy, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Song Hà.
Đã đến nước này rồi thì kệ xác thiên hạ, vả lại chuyện của hai người cũng cần phải được công khai chứ. Dịu dàng vuốt tóc cô, anh nói đầy ân cần:
"Về thôi nào, mọi việc cũng xong cả rồi!"
Chuyện của hai người nhanh chóng được lan truyền. Đi đâu người ta cũng xì xầm bàn tán. Một gã yếu sinh lý và một cô pháp sư tài năng xinh đẹp nổi bật, đúng là sự kết hợp kì quặc.
Bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu, có kẻ ác ý đã nhận xét như vậy. Hay những người làm công việc của cô nhu cầu nam nữ không quá cần thiết nên Song Hà mới chọn ở cạnh Louis?
Thi thoảng những lời gièm pha cũng lọt đến tai cô, Song Hà chỉ thấy buồn cười chứ chẳng mấy bận tâm. Anh "yếu" hay không cô lại chẳng rõ sao, chờ đến lượt mấy kẻ chầu rìa kia biết? Mà thiên hạ cũng đến là lạ, nắm rõ "sự thật" còn hơn cả bản thân chính chủ.
Đôi khi Song Hà giả vờ ngu ngơ, ngồi nghe người ta nói về mình và thấy sao thật là lôi cuốn. Mấy bộ phim tâm lý xã hội Thái Lan hay Ấn Độ chắc cũng chỉ hấp dẫn đến thế mà thôi.
Đang tung tăng trên phố Song Hà nghe có tiếng gọi:
"Cô pháp sư!"
Quay lại cô thấy một đám phụ nữ người Pháp đang ngồi uống cà phê ở quán ven đường. Nửa muốn nửa không cuối cùng cô vẫn tiến về phía họ. Với vẻ lịch thiệp rất kẻ cả họ mời Song Hà ngồi cùng.
Sau vụ trừ tà, cụ cố ngoại của cô trở nên rất nổi tiếng trong cộng đồng người Pháp sống ở An Nam. Theo đóm ăn tàn, Song Hà dựa hơi cụ mà nổi tiếng theo. Có khi cô còn nổi hơn ấy chứ vì tên cô gắn với tên Louis.
Còn chưa ngồi yên vị Song Hà đã nhận được một câu hỏi có phần sỗ sàng:
"Có phải cô là người yêu của Louis Imbert?"
"Phải!"
Song Hà thẳng thắn thừa nhận, đã đến lúc nên công khai chuyện của hai người, ai cũng biết mà vẫn giấu diếm chỉ khiến Louis thấy tổn thương.
Mấy cô nàng người Pháp nhìn nhau rồi tỏ vẻ ái ngại:
"Cô biết quá khứ của anh ta chứ? Cô có đảm bảo mình nắm rõ mọi chuyện trước khi đâm đầu vào mối quan hệ với anh ta? Bạn của tôi ơi, khuyên cô chân thành, phải tìm hiểu thật kĩ về người mình yêu đấy."
Ui chà, cảm động chưa, mèo khóc chuột. Song Hà trả lời một cách bình thản:
"Đương nhiên là tôi biết. Một người tuyệt vời như Louis còn gì để chê bai kia chứ?"
Một cô tóc vàng liếc xéo Song Hà một cái rồi nói với giọng bí mật:
"Đó là phần nổi của tảng băng chìm thôi chứ đằng sau vẻ lung linh hào nhoáng chưa chắc đã là món đồ chất lượng đâu. Anh ta bị bất lực đấy, chính người yêu anh ta xác nhận mà."
"Có phải là ả này không nhỉ, kẻ đã hủy hoại danh dự của Louis, chà đạp lên lòng tự trọng của anh, kéo cuộc đời anh xuống đáy?" Song Hà băn khoăn nghĩ, thầm quan sát người đang ngồi đối diện với mình.
"Vì lí do gì mà cô ta làm vậy nhỉ, ghét Louis à hay đơn giản chỉ là cô ta không có não?" Dù gì thì gì, nay Louis thuộc về Song Hà rồi, xấu chàng hổ ai, đừng hòng tiếp tục bôi xấu anh.
"Người yêu cũ!" Song Hà chỉnh lại với vẻ mặt đầy nghiêm túc rồi thản nhiên tiếp lời:
"Chắc gì cô ta đã nói đúng sự thực? Tình yêu là sự thăng hoa cảm xúc, Louis không làm nên cơm cháo gì có khi lỗi là ở người bạn gái cũ cũng nên, vô duyên đến mức chỉ nhìn thôi đã khiến Louis cụt hứng rồi.
Mà có những người phụ nữ leo lên giường rồi nằm đuồn đuỗn như con cá chết sau đó lại đổ lỗi cho người đàn ông. Thật nực cười. Cách lấp liếm đúng là đỉnh cao."
Nhìn vẻ mặt xám ngoét vì tức giận của kẻ ngồi chung bàn cô càng tin chắc như đinh đóng cột ả là người cũ của Louis. Thấy anh hiền nên bắt nạt à, chị đây thì chẳng hiền đâu nhé.
Vừa thong thả uống nốt li cà phê Song Hà vừa quan sát thái độ của đám phụ nữ cùng bàn. Cuối cùng cô đứng lên lịch thiệp chào lũ người xấu tính rồi chạy như bay về góc phố nơi Song Hà biết Louis đã đứng đợi từ nãy đến giờ.
Cười rạng rỡ cô sà vào lòng anh rồi hỏi một câu khiến Louis chết sững:
"Tóc vàng sậm áo chấm bi là người yêu cũ của anh hả?"
"Ừ. Cô ta nói gì với em?"
Nhìn vẻ căng thẳng cực độ trên mặt anh Song Hà bật cười:
"Chuyện phiếm thôi, chẳng có gì đáng bận tâm đâu. Cô ta không cập nhật thông tin, mấy thứ cũ rích cứ lôi ra nhai lại hoài không thấy chán, không như em, chuyện của em vừa mới vừa chân thực!"
Rồi vòng tay quanh cổ Louis Song Hà hôn anh đắm đuối. Nụ hôn này là để xác thực chủ quyền của cô cho ai kia đang nhìn lén biết rõ.
Mọi thứ diễn ra đơn giản vô cùng, không như trong truyện người ta cứ thích vẽ rắn thêm chân. Bà phù thủy người dân tộc moi bùa chú đã ếm trong hốc tường ra đốt đi rồi gọi:
"Độc dược ơi, em đi em về!"
Cứ sau mỗi lần gọi như thế, ùn ra từ lỗ chân lông của người bị yểm bùa là từng đám giòi đủ màu, đủ hình dạng, thậm chí có lông, có sừng.
Đờ đẫn đứng nhìn như bị thôi miên, Song Hà kinh hãi đến hồn xiêu phách lạc. Cô tự hứa với lòng mình tuyệt đối sẽ không gây thù chuốc oán với ai để bị ếm bùa.
Thấy người yêu mặt trắng bệch, mắt dại đi vì sợ, đứng không còn vững nữa, quên cả thỏa thuận giữa anh và cô về việc không thể hiện tình cảm chỗ đông người, Louis vội vàng lao tới bên Song Hà ôm cô thật chặt.
Anh chẳng dám nói câu gì đề phòng mọi người biết cô đang sợ, làm pháp sư gì chuyện cỏn con thế cũng sợ, còn đâu thể diện. Hành động của Louis còn gây sự chú ý hơn gấp vạn lần đám giòi đang đùn ra ùn ùn rồi tự tan vào không khí kia. Từ lúc ấy, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Song Hà.
Đã đến nước này rồi thì kệ xác thiên hạ, vả lại chuyện của hai người cũng cần phải được công khai chứ. Dịu dàng vuốt tóc cô, anh nói đầy ân cần:
"Về thôi nào, mọi việc cũng xong cả rồi!"
Chuyện của hai người nhanh chóng được lan truyền. Đi đâu người ta cũng xì xầm bàn tán. Một gã yếu sinh lý và một cô pháp sư tài năng xinh đẹp nổi bật, đúng là sự kết hợp kì quặc.
Bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu, có kẻ ác ý đã nhận xét như vậy. Hay những người làm công việc của cô nhu cầu nam nữ không quá cần thiết nên Song Hà mới chọn ở cạnh Louis?
Thi thoảng những lời gièm pha cũng lọt đến tai cô, Song Hà chỉ thấy buồn cười chứ chẳng mấy bận tâm. Anh "yếu" hay không cô lại chẳng rõ sao, chờ đến lượt mấy kẻ chầu rìa kia biết? Mà thiên hạ cũng đến là lạ, nắm rõ "sự thật" còn hơn cả bản thân chính chủ.
Đôi khi Song Hà giả vờ ngu ngơ, ngồi nghe người ta nói về mình và thấy sao thật là lôi cuốn. Mấy bộ phim tâm lý xã hội Thái Lan hay Ấn Độ chắc cũng chỉ hấp dẫn đến thế mà thôi.
Đang tung tăng trên phố Song Hà nghe có tiếng gọi:
"Cô pháp sư!"
Quay lại cô thấy một đám phụ nữ người Pháp đang ngồi uống cà phê ở quán ven đường. Nửa muốn nửa không cuối cùng cô vẫn tiến về phía họ. Với vẻ lịch thiệp rất kẻ cả họ mời Song Hà ngồi cùng.
Sau vụ trừ tà, cụ cố ngoại của cô trở nên rất nổi tiếng trong cộng đồng người Pháp sống ở An Nam. Theo đóm ăn tàn, Song Hà dựa hơi cụ mà nổi tiếng theo. Có khi cô còn nổi hơn ấy chứ vì tên cô gắn với tên Louis.
Còn chưa ngồi yên vị Song Hà đã nhận được một câu hỏi có phần sỗ sàng:
"Có phải cô là người yêu của Louis Imbert?"
"Phải!"
Song Hà thẳng thắn thừa nhận, đã đến lúc nên công khai chuyện của hai người, ai cũng biết mà vẫn giấu diếm chỉ khiến Louis thấy tổn thương.
Mấy cô nàng người Pháp nhìn nhau rồi tỏ vẻ ái ngại:
"Cô biết quá khứ của anh ta chứ? Cô có đảm bảo mình nắm rõ mọi chuyện trước khi đâm đầu vào mối quan hệ với anh ta? Bạn của tôi ơi, khuyên cô chân thành, phải tìm hiểu thật kĩ về người mình yêu đấy."
Ui chà, cảm động chưa, mèo khóc chuột. Song Hà trả lời một cách bình thản:
"Đương nhiên là tôi biết. Một người tuyệt vời như Louis còn gì để chê bai kia chứ?"
Một cô tóc vàng liếc xéo Song Hà một cái rồi nói với giọng bí mật:
"Đó là phần nổi của tảng băng chìm thôi chứ đằng sau vẻ lung linh hào nhoáng chưa chắc đã là món đồ chất lượng đâu. Anh ta bị bất lực đấy, chính người yêu anh ta xác nhận mà."
"Có phải là ả này không nhỉ, kẻ đã hủy hoại danh dự của Louis, chà đạp lên lòng tự trọng của anh, kéo cuộc đời anh xuống đáy?" Song Hà băn khoăn nghĩ, thầm quan sát người đang ngồi đối diện với mình.
"Vì lí do gì mà cô ta làm vậy nhỉ, ghét Louis à hay đơn giản chỉ là cô ta không có não?" Dù gì thì gì, nay Louis thuộc về Song Hà rồi, xấu chàng hổ ai, đừng hòng tiếp tục bôi xấu anh.
"Người yêu cũ!" Song Hà chỉnh lại với vẻ mặt đầy nghiêm túc rồi thản nhiên tiếp lời:
"Chắc gì cô ta đã nói đúng sự thực? Tình yêu là sự thăng hoa cảm xúc, Louis không làm nên cơm cháo gì có khi lỗi là ở người bạn gái cũ cũng nên, vô duyên đến mức chỉ nhìn thôi đã khiến Louis cụt hứng rồi.
Mà có những người phụ nữ leo lên giường rồi nằm đuồn đuỗn như con cá chết sau đó lại đổ lỗi cho người đàn ông. Thật nực cười. Cách lấp liếm đúng là đỉnh cao."
Nhìn vẻ mặt xám ngoét vì tức giận của kẻ ngồi chung bàn cô càng tin chắc như đinh đóng cột ả là người cũ của Louis. Thấy anh hiền nên bắt nạt à, chị đây thì chẳng hiền đâu nhé.
Vừa thong thả uống nốt li cà phê Song Hà vừa quan sát thái độ của đám phụ nữ cùng bàn. Cuối cùng cô đứng lên lịch thiệp chào lũ người xấu tính rồi chạy như bay về góc phố nơi Song Hà biết Louis đã đứng đợi từ nãy đến giờ.
Cười rạng rỡ cô sà vào lòng anh rồi hỏi một câu khiến Louis chết sững:
"Tóc vàng sậm áo chấm bi là người yêu cũ của anh hả?"
"Ừ. Cô ta nói gì với em?"
Nhìn vẻ căng thẳng cực độ trên mặt anh Song Hà bật cười:
"Chuyện phiếm thôi, chẳng có gì đáng bận tâm đâu. Cô ta không cập nhật thông tin, mấy thứ cũ rích cứ lôi ra nhai lại hoài không thấy chán, không như em, chuyện của em vừa mới vừa chân thực!"
Rồi vòng tay quanh cổ Louis Song Hà hôn anh đắm đuối. Nụ hôn này là để xác thực chủ quyền của cô cho ai kia đang nhìn lén biết rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.