Chương 47: Của nhau (H+)
Yên Đan (Amber)
11/08/2023
Bàn tay nam tính lả lướt dọc theo từng cúc áo, tinh tế cởi mở từng chút
một, hai đôi môi lại đan vào nhau. Anh đưa chiếc lưỡi không xương luồn
lách giữa hai hàm răng, tận hưởng dư vị trong miệng của đối phương. Nụ
hôn dần dần tiến đến lồng ngực phập phồng, nơi đóng quân của hai ngọn
đồi căng tròn bứt thở.
Chiếc áo đang khoát trên cơ thể cô nhanh chóng được cởi bỏ, anh đưa tay chạm vào đôi gò bồng đảo đang được che giấu dưới lớp áo ngực. Vì ở cùng nhà với anh nên cô phải mặc đồ bảo hộ, che chắn điểm nhạy cảm nhưng xem ra bây giờ cũng không giữ thân được nữa.
Anh cởi bỏ chiếc áo trên người, cơ bụng săn chắc như tạc tượng lập tức ló dạng. Bra áo che chắn hai quả đồi trên cơ thể cô nhanh chóng bị cởi bỏ, bầu ngực trần phơi bày ngay trước tầm mắt anh.
Hòa mình vào thứ ánh sáng mờ ảo, cả hai quấn lấy nhau, những thứ vướng víu trên cơ thể dần được cởi bỏ. Đôi tay anh chạm vào bầu ngực trần mềm mại, cảm giác đang thâu tóm một khối bột mịn màng trong lòng bàn tay. Cô ngại ngùng chẳng dám nhìn thẳng vào mắt anh. Phút chốc Ngạn Hy lại hôn lên xương quai xanh quyến rũ, lả lướt bàn tay chạm vào vòng eo con kiến rồi nhân tiện hạ tay xuống thấp, chạm vào phần lưng quần đang cần được cởi bỏ.
Hai nụ hoa nhỏ trên đỉnh đồi vươn mình cứng cáp. Anh không nhịn được liền áp môi đến gần, chẳng thể chần chừ thêm, cứ thế mút lấy chúng. Cảm giác nhột nhạt ban đầu khiến cô có chút khó chịu, nhưng rất nhanh sau đó cảm giác đã chuyển đổi thành khoái cảm bủa vây, sự kích thích khi chạm vào những yếu điểm nhạy cảm khiến cơ thể cô mềm nhũng.
Chiếc quần dài chậm rãi bị tuột khỏi đôi chân nuột nà. Trang phục bị vứt ngổn ngang trên sàn, cả cơ thể cô chỉ còn mỗi mảnh vải nhỏ đang che chắn vùng tam giác thần bí. Anh đưa tay vuốt mái tóc dài suôn mượt, áp đôi môi lên má cô, không ngừng hôn lên gương mặt xinh đẹp chẳng hề bị lu mờ trong điều điện thiếu ánh sáng.
Anh ghì chặt cổ tay nhỏ nhắn xuống giường, tay còn lại mò mẫn tìm đến vùng đất cấm. Cô khép chặt hai chân, cảm xúc hiện tại không tránh khỏi căng thẳng. Dù trước đó cả hai đã từng trải qua một đêm nhưng vì cô chẳng nhớ gì cả nên lần này chẳng khác nào lần đầu.
Xét cho cùng Điềm Manh vẫn là một cô gái ngây thơ, non nớt và chưa từng gần gũi với người đàn ông nào khác ngoài anh. Kinh nghiệm với cô gần như là con số không, mọi chuyện đều do sói già Ngạn Hy chủ động, ngay từ đầu cừu non đã được xác định nằm gọn trong tay anh.
Anh ngang nhiên ngồi vào giữa hai chân cô rồi nhẹ nhàng tách hai chân thon dài đang cố khép chặt để che giấu nơi tư mật. Vùng đất nhỏ phía dưới nhanh chóng được khai phá khi mảnh vải nhỏ vén sang một bên. Chiến mã cũng nhanh chóng được giải phóng khỏi nơi giam cầm chật chọi, sự tiếp xúc da thịt không ngừng đã kích thích vật to lớn nhanh chóng vươn dài cứng rắn, sẵn sàng cho cuộc hành trình khám phá nơi sâu thẳm bí ẩn.
Cô thấp thoáng trông thấy chiếc chài to dài đang hừng hực khí thế xung trận. Cơ thể cô nóng bừng cả lên dù trong phòng đang bật điều hòa mát lạnh. Bàn tay to lớn lại đặt lên bầu ngực to tròn, không ngừng xoa nắn nơi nhấp nhô đầy đặn thành đủ thứ hình dạng méo mó.
Phía dưới búp hoa nhỏ dần trở nên ẩm ướt bởi sự cọ xát khiêu khích của đầu chài đang không ngừng lả lướt bên ngoài cửa hang. Dòng điện khoái cảm chạy dọc khắp cơ thể, thoi thúc ham muốn vẫn luôn tồn tại trong bản năng lên đến đỉnh điểm, không thể chần chừ thêm được nữa sau màn dạo đầu đê mê khó cưỡng, anh đưa đoàn tàu to lớn thẳng tiến vào sâu bên trong đường hầm nhỏ hẹp.
Đây chỉ là lần thứ hai cô tiếp nhận sự thâm nhập từ bên ngoài, bên trong hang nhỏ vẫn chưa kịp thích nghi với kích thước to lớn, cảm giác vẫn thấy đau khi đoàn tàu đào hầm di chuyển vào trong.
Đôi chân dài miên man quấn anh eo anh, bàn tay to lớn mơn trớn trên da thịt mơn mởn, từ ngực đến mông đều không ngừng chạm tới. Từng cú thúc nhịp nhàng vào ra, chiếc chày lùi về sau rồi lại lấy đà tiến sâu vào trong, liên tục chẳng ngơi nghỉ. Cô chau mày vì đau, bàn tay bấu chặt lấy cánh tay anh, hai quả bóng to tròn trước ngực đung đưa theo từng nhịp nháp vào ra.
Sau một lúc vật vã, đoàn tàu rút lui khỏi hang nhỏ, nhưng chưa đầy một phút sau lại tiếp tục xâm nhập vào nơi chật hẹp tối tăm.
Bên dưới hang nhỏ ướt át càng tạo điều kiện thuận lợi để cây gậy to lớn trơn trượt vào trong. Đường hầm nhỏ hẹp co thắt dữ dội như thể muốn bóp chặt chiếc chày to lớn.
Vật vã nhiều phút trôi qua, cây gậy vẫn chưa có dấu hiện ngục ngã, tư thế vẫn cứng cáp hiên ngang đầy thách thức. Anh bắt con lươn ra khỏi hang rồi kéo cô ngồi lên đùi anh, cặp tuyết to tròn đập vào ngay trước tầm mắt, anh lập tức mút lấy chúng, tiện tay xoa nắn trêu đùa, tận hưởng mùi hương nước hoa ngọt ngào trên cơ thể cô đang len lỏi vào sâu trong khứu giác...
Chiếc áo đang khoát trên cơ thể cô nhanh chóng được cởi bỏ, anh đưa tay chạm vào đôi gò bồng đảo đang được che giấu dưới lớp áo ngực. Vì ở cùng nhà với anh nên cô phải mặc đồ bảo hộ, che chắn điểm nhạy cảm nhưng xem ra bây giờ cũng không giữ thân được nữa.
Anh cởi bỏ chiếc áo trên người, cơ bụng săn chắc như tạc tượng lập tức ló dạng. Bra áo che chắn hai quả đồi trên cơ thể cô nhanh chóng bị cởi bỏ, bầu ngực trần phơi bày ngay trước tầm mắt anh.
Hòa mình vào thứ ánh sáng mờ ảo, cả hai quấn lấy nhau, những thứ vướng víu trên cơ thể dần được cởi bỏ. Đôi tay anh chạm vào bầu ngực trần mềm mại, cảm giác đang thâu tóm một khối bột mịn màng trong lòng bàn tay. Cô ngại ngùng chẳng dám nhìn thẳng vào mắt anh. Phút chốc Ngạn Hy lại hôn lên xương quai xanh quyến rũ, lả lướt bàn tay chạm vào vòng eo con kiến rồi nhân tiện hạ tay xuống thấp, chạm vào phần lưng quần đang cần được cởi bỏ.
Hai nụ hoa nhỏ trên đỉnh đồi vươn mình cứng cáp. Anh không nhịn được liền áp môi đến gần, chẳng thể chần chừ thêm, cứ thế mút lấy chúng. Cảm giác nhột nhạt ban đầu khiến cô có chút khó chịu, nhưng rất nhanh sau đó cảm giác đã chuyển đổi thành khoái cảm bủa vây, sự kích thích khi chạm vào những yếu điểm nhạy cảm khiến cơ thể cô mềm nhũng.
Chiếc quần dài chậm rãi bị tuột khỏi đôi chân nuột nà. Trang phục bị vứt ngổn ngang trên sàn, cả cơ thể cô chỉ còn mỗi mảnh vải nhỏ đang che chắn vùng tam giác thần bí. Anh đưa tay vuốt mái tóc dài suôn mượt, áp đôi môi lên má cô, không ngừng hôn lên gương mặt xinh đẹp chẳng hề bị lu mờ trong điều điện thiếu ánh sáng.
Anh ghì chặt cổ tay nhỏ nhắn xuống giường, tay còn lại mò mẫn tìm đến vùng đất cấm. Cô khép chặt hai chân, cảm xúc hiện tại không tránh khỏi căng thẳng. Dù trước đó cả hai đã từng trải qua một đêm nhưng vì cô chẳng nhớ gì cả nên lần này chẳng khác nào lần đầu.
Xét cho cùng Điềm Manh vẫn là một cô gái ngây thơ, non nớt và chưa từng gần gũi với người đàn ông nào khác ngoài anh. Kinh nghiệm với cô gần như là con số không, mọi chuyện đều do sói già Ngạn Hy chủ động, ngay từ đầu cừu non đã được xác định nằm gọn trong tay anh.
Anh ngang nhiên ngồi vào giữa hai chân cô rồi nhẹ nhàng tách hai chân thon dài đang cố khép chặt để che giấu nơi tư mật. Vùng đất nhỏ phía dưới nhanh chóng được khai phá khi mảnh vải nhỏ vén sang một bên. Chiến mã cũng nhanh chóng được giải phóng khỏi nơi giam cầm chật chọi, sự tiếp xúc da thịt không ngừng đã kích thích vật to lớn nhanh chóng vươn dài cứng rắn, sẵn sàng cho cuộc hành trình khám phá nơi sâu thẳm bí ẩn.
Cô thấp thoáng trông thấy chiếc chài to dài đang hừng hực khí thế xung trận. Cơ thể cô nóng bừng cả lên dù trong phòng đang bật điều hòa mát lạnh. Bàn tay to lớn lại đặt lên bầu ngực to tròn, không ngừng xoa nắn nơi nhấp nhô đầy đặn thành đủ thứ hình dạng méo mó.
Phía dưới búp hoa nhỏ dần trở nên ẩm ướt bởi sự cọ xát khiêu khích của đầu chài đang không ngừng lả lướt bên ngoài cửa hang. Dòng điện khoái cảm chạy dọc khắp cơ thể, thoi thúc ham muốn vẫn luôn tồn tại trong bản năng lên đến đỉnh điểm, không thể chần chừ thêm được nữa sau màn dạo đầu đê mê khó cưỡng, anh đưa đoàn tàu to lớn thẳng tiến vào sâu bên trong đường hầm nhỏ hẹp.
Đây chỉ là lần thứ hai cô tiếp nhận sự thâm nhập từ bên ngoài, bên trong hang nhỏ vẫn chưa kịp thích nghi với kích thước to lớn, cảm giác vẫn thấy đau khi đoàn tàu đào hầm di chuyển vào trong.
Đôi chân dài miên man quấn anh eo anh, bàn tay to lớn mơn trớn trên da thịt mơn mởn, từ ngực đến mông đều không ngừng chạm tới. Từng cú thúc nhịp nhàng vào ra, chiếc chày lùi về sau rồi lại lấy đà tiến sâu vào trong, liên tục chẳng ngơi nghỉ. Cô chau mày vì đau, bàn tay bấu chặt lấy cánh tay anh, hai quả bóng to tròn trước ngực đung đưa theo từng nhịp nháp vào ra.
Sau một lúc vật vã, đoàn tàu rút lui khỏi hang nhỏ, nhưng chưa đầy một phút sau lại tiếp tục xâm nhập vào nơi chật hẹp tối tăm.
Bên dưới hang nhỏ ướt át càng tạo điều kiện thuận lợi để cây gậy to lớn trơn trượt vào trong. Đường hầm nhỏ hẹp co thắt dữ dội như thể muốn bóp chặt chiếc chày to lớn.
Vật vã nhiều phút trôi qua, cây gậy vẫn chưa có dấu hiện ngục ngã, tư thế vẫn cứng cáp hiên ngang đầy thách thức. Anh bắt con lươn ra khỏi hang rồi kéo cô ngồi lên đùi anh, cặp tuyết to tròn đập vào ngay trước tầm mắt, anh lập tức mút lấy chúng, tiện tay xoa nắn trêu đùa, tận hưởng mùi hương nước hoa ngọt ngào trên cơ thể cô đang len lỏi vào sâu trong khứu giác...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.