Chương 48: Tận sáng (H+)
Yên Đan (Amber)
11/08/2023
Bên dưới chày cối liên tục cọ xát
bên ngoài, cảm giác lâng lâng khiến cơ thể bứt rứt đến khó tả. Hai tay
anh ôm chặt lấy cô, tinh nghịch xoa bóp quả đào căng tròn, đôi môi vẫn
không ngừng mút lấy hai viên trân châu trên đỉnh đồi như trẻ con khát
sữa. Chiếc lưỡi không xương trêu đùa hai nụ hoa khiến cô nổi cả da gà vì nhột.
Máy khoan lại tiếp tục đào hầm, đi thẳng vào bên trong ở tư thế thuận lợi. Vật to lớn dứt khoát chạm đến nơi sâu thẳm tận cùng, anh bắt đầu chuyển động, hai cơ thể trần trụi không ngừng đẩy đưa, hòa quyện vào nhau tạo nên những khoái cảm khó cưỡng.
Tạm rời đôi gò bồng đảo đang không ngừng đung đưa, anh ngước mắt nhìn cô rồi đưa tay chạm vào bờ môi đỏ mọng. Ngạn Hy vén nhẹ phần tóc đang phủ lấy một bên mặt cô ra phía sau tai, anh khẽ nghiêng đầu, nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn.
Anh dúi mặt vào hõm cổ mảnh khảnh, liếm nhẹ từng vùng da mềm mại. Cô vẫn dùng mỗi loại sữa tắm hương nước hoa Pháp, mùi thơm lưu lại rất lâu trên cơ thể, tạo cảm giác quyến rũ khiến đối phương ngây dại.
Sau vài phút ở tư thế đối mặt, anh đặt cô nằm xuống giường, đoàn tàu tạm rời khỏi hang. Chiếc quần lót nhỏ đang vén sang một bên được cởi bỏ hẳn khỏi cơ thể cô.
Cả hai tiếp tục hòa làm một, vị trí kết nối tiếp tục những cú nhấp ra vào đều đặn. Âm thanh va chạm xác thịt vang lên khắp căn phòng khiến bất kỳ ai nghe thấy cũng phải nóng cả mặt.
Hôm nay chẳng thể ngủ sớm, cô không nghĩ anh vẫn tràn trề sức lực dù phải đi làm về rất trễ. Cuộc vui kéo dài gần một giờ đồng hồ, cô mệt lả người, cứ thế ngủ thiếp đi trong lòng anh. Ngạn Hy dịu dàng kéo chăn đắp cho cả hai rồi hôn lên trán cô, cứ thế cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
-----------------------------
Hai ngày sau, cô cùng anh đến buổi triển lãm tranh của một người bạn cùng giới showbiz. Anh ấy hiện đang là diễn viên điện ảnh, từ nhỏ đã có năng khiếu về hội họa, nhưng dòng đời đưa đẩy bén duyên với nghiệp diễn xuất. Sau bao năm nung nấu ước mơ, cuối cùng nam diễn viên đã mở cho mình một phòng triển lãm tranh để thỏa mãn đam mê.
Nhiều cánh phóng viên đã có mặt ở buổi triển lãm để sẵn sàng ghi hình cũng như phỏng vấn nhân vật chính của ngày hôm nay.
Ngạn Hy cùng cô đến tham dự, anh cũng chẳng ngại ngần để giới báo chí biết chuyện tình của cả hai. Dù sao anh cũng là người của công chúng, việc bị soi mói dòm ngó là điều không thể tránh khỏi và cũng không thể giấu mãi được, trước sau gì cũng phải công khai. Thôi thì cứ để mọi chuyện xảy đến theo cách tự nhiên nhất, cả hai cũng không cần phải cố gắng che đậy mối quan hệ hay né tránh thêm nữa.
- Em xem, cô gái trong bức tranh này rất giống em.
Cô ngắm nhìn bức chân dung cô gái nhỏ ngồi dưới gốc cây, tay cầm quyển tiểu thuyết, vẻ mặt đăm chiêu nghĩ ngợi.
- Giống em ở điểm nào chứ?
Anh vuốt nhẹ sống mũi cô, lời nói nhỏ nhẹ:
- Hay đăm chiêu suy nghĩ về tiểu thuyết.
Điềm Manh nở nụ cười, xem ra anh rất quan tâm đến cô, dạo gần đây cô đang tham gia một cuộc thi viết tiểu thuyết mạng nên nhiều lúc dán mắt vào laptop, cứ thế nghĩ suy suốt nhiều giờ đồng hồ.
Hai người nhìn nhau say đắm, đột ngột một giọng nói cất lên đã xóa tan bầu không khí lãng mạn:
- Venn, tôi biết ngay là anh cũng đến mà.
Điềm Manh khẽ xoay người rồi nhìn về hướng phát ra giọng nói, thì ra là nữ ca sĩ Thụy Ái.
Cô ta cùng trợ lý nhìn thấy anh đi cùng cô thì có chút ngạc nhiên. Bọn họ cứ nghĩ cô là nhân viên makeup, không hiểu lý do vì sao hôm nay cô lại cùng anh xuất hiện ở đây. Trong lòng Thụy Ái dấy lên linh cảm bất thường.
- Cô gái này...chẳng phải là nhân viên makeup sao?
Ánh mắt cô ta nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp của Điềm Manh với hàm ý dò xét. Ngay khoảnh khắc Ngạn Hy vừa định cất lời khẳng định mối quan giữa cả hai thì một giọng nói khác lại ập đến, nhưng lần này không phải gọi anh.
- Bách Ly, không ngờ lại gặp em ở đây.
Lúc này cô mới ngỡ ngàng mà chẳng dám tin vào hiện thực trước mắt, tất cả nhân vật đều hội tụ tại đây, sự trùng hợp này thật biết trêu ngươi.
Phía bên kia, cánh phóng viên vẫn không ngừng hướng máy ảnh về phía cả hai mà chụp hình, những ánh đèn chớp tắt từ camera khiến cô có cảm giác ngột ngạt lẫn hồi hộp. So với trí tưởng tượng của cô, khi đối diện thực tế vẫn căng thẳng hơn rất nhiều.
Kay cất bước tiến gần về phía cô, nhìn thấy Ngạn Hy, anh ấy vui vẻ cất lời:
- Venn, đã lâu không gặp.
Tuy không phải bạn bè thân thiết nhưng cùng hoạt động trong giới showbiz, là những ca sĩ cùng thế hệ, nổi tiếng hàng đầu giới giải trí trong nước nên anh và Kay đương nhiên biết nhau.
Nghe Kay gọi tên thật của cô thân mật như vậy, anh rất thắc mắc và cảm thấy không vui. Ngạn Hy lịch thiệp đưa tay về phía anh ấy, lời nói nhã nhặn:
- Đã lâu không gặp.
Kay bắt lấy tay anh, hai chàng trai từng có vài lần biểu diễn cùng show âm nhạc và tham gia gameshow, tuy nhiên mối quan hệ không thân thiết, chỉ dừng lại ở mức độ đồng nghiệp.
Máy khoan lại tiếp tục đào hầm, đi thẳng vào bên trong ở tư thế thuận lợi. Vật to lớn dứt khoát chạm đến nơi sâu thẳm tận cùng, anh bắt đầu chuyển động, hai cơ thể trần trụi không ngừng đẩy đưa, hòa quyện vào nhau tạo nên những khoái cảm khó cưỡng.
Tạm rời đôi gò bồng đảo đang không ngừng đung đưa, anh ngước mắt nhìn cô rồi đưa tay chạm vào bờ môi đỏ mọng. Ngạn Hy vén nhẹ phần tóc đang phủ lấy một bên mặt cô ra phía sau tai, anh khẽ nghiêng đầu, nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn.
Anh dúi mặt vào hõm cổ mảnh khảnh, liếm nhẹ từng vùng da mềm mại. Cô vẫn dùng mỗi loại sữa tắm hương nước hoa Pháp, mùi thơm lưu lại rất lâu trên cơ thể, tạo cảm giác quyến rũ khiến đối phương ngây dại.
Sau vài phút ở tư thế đối mặt, anh đặt cô nằm xuống giường, đoàn tàu tạm rời khỏi hang. Chiếc quần lót nhỏ đang vén sang một bên được cởi bỏ hẳn khỏi cơ thể cô.
Cả hai tiếp tục hòa làm một, vị trí kết nối tiếp tục những cú nhấp ra vào đều đặn. Âm thanh va chạm xác thịt vang lên khắp căn phòng khiến bất kỳ ai nghe thấy cũng phải nóng cả mặt.
Hôm nay chẳng thể ngủ sớm, cô không nghĩ anh vẫn tràn trề sức lực dù phải đi làm về rất trễ. Cuộc vui kéo dài gần một giờ đồng hồ, cô mệt lả người, cứ thế ngủ thiếp đi trong lòng anh. Ngạn Hy dịu dàng kéo chăn đắp cho cả hai rồi hôn lên trán cô, cứ thế cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
-----------------------------
Hai ngày sau, cô cùng anh đến buổi triển lãm tranh của một người bạn cùng giới showbiz. Anh ấy hiện đang là diễn viên điện ảnh, từ nhỏ đã có năng khiếu về hội họa, nhưng dòng đời đưa đẩy bén duyên với nghiệp diễn xuất. Sau bao năm nung nấu ước mơ, cuối cùng nam diễn viên đã mở cho mình một phòng triển lãm tranh để thỏa mãn đam mê.
Nhiều cánh phóng viên đã có mặt ở buổi triển lãm để sẵn sàng ghi hình cũng như phỏng vấn nhân vật chính của ngày hôm nay.
Ngạn Hy cùng cô đến tham dự, anh cũng chẳng ngại ngần để giới báo chí biết chuyện tình của cả hai. Dù sao anh cũng là người của công chúng, việc bị soi mói dòm ngó là điều không thể tránh khỏi và cũng không thể giấu mãi được, trước sau gì cũng phải công khai. Thôi thì cứ để mọi chuyện xảy đến theo cách tự nhiên nhất, cả hai cũng không cần phải cố gắng che đậy mối quan hệ hay né tránh thêm nữa.
- Em xem, cô gái trong bức tranh này rất giống em.
Cô ngắm nhìn bức chân dung cô gái nhỏ ngồi dưới gốc cây, tay cầm quyển tiểu thuyết, vẻ mặt đăm chiêu nghĩ ngợi.
- Giống em ở điểm nào chứ?
Anh vuốt nhẹ sống mũi cô, lời nói nhỏ nhẹ:
- Hay đăm chiêu suy nghĩ về tiểu thuyết.
Điềm Manh nở nụ cười, xem ra anh rất quan tâm đến cô, dạo gần đây cô đang tham gia một cuộc thi viết tiểu thuyết mạng nên nhiều lúc dán mắt vào laptop, cứ thế nghĩ suy suốt nhiều giờ đồng hồ.
Hai người nhìn nhau say đắm, đột ngột một giọng nói cất lên đã xóa tan bầu không khí lãng mạn:
- Venn, tôi biết ngay là anh cũng đến mà.
Điềm Manh khẽ xoay người rồi nhìn về hướng phát ra giọng nói, thì ra là nữ ca sĩ Thụy Ái.
Cô ta cùng trợ lý nhìn thấy anh đi cùng cô thì có chút ngạc nhiên. Bọn họ cứ nghĩ cô là nhân viên makeup, không hiểu lý do vì sao hôm nay cô lại cùng anh xuất hiện ở đây. Trong lòng Thụy Ái dấy lên linh cảm bất thường.
- Cô gái này...chẳng phải là nhân viên makeup sao?
Ánh mắt cô ta nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp của Điềm Manh với hàm ý dò xét. Ngay khoảnh khắc Ngạn Hy vừa định cất lời khẳng định mối quan giữa cả hai thì một giọng nói khác lại ập đến, nhưng lần này không phải gọi anh.
- Bách Ly, không ngờ lại gặp em ở đây.
Lúc này cô mới ngỡ ngàng mà chẳng dám tin vào hiện thực trước mắt, tất cả nhân vật đều hội tụ tại đây, sự trùng hợp này thật biết trêu ngươi.
Phía bên kia, cánh phóng viên vẫn không ngừng hướng máy ảnh về phía cả hai mà chụp hình, những ánh đèn chớp tắt từ camera khiến cô có cảm giác ngột ngạt lẫn hồi hộp. So với trí tưởng tượng của cô, khi đối diện thực tế vẫn căng thẳng hơn rất nhiều.
Kay cất bước tiến gần về phía cô, nhìn thấy Ngạn Hy, anh ấy vui vẻ cất lời:
- Venn, đã lâu không gặp.
Tuy không phải bạn bè thân thiết nhưng cùng hoạt động trong giới showbiz, là những ca sĩ cùng thế hệ, nổi tiếng hàng đầu giới giải trí trong nước nên anh và Kay đương nhiên biết nhau.
Nghe Kay gọi tên thật của cô thân mật như vậy, anh rất thắc mắc và cảm thấy không vui. Ngạn Hy lịch thiệp đưa tay về phía anh ấy, lời nói nhã nhặn:
- Đã lâu không gặp.
Kay bắt lấy tay anh, hai chàng trai từng có vài lần biểu diễn cùng show âm nhạc và tham gia gameshow, tuy nhiên mối quan hệ không thân thiết, chỉ dừng lại ở mức độ đồng nghiệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.