Giám Đốc Cưỡng Chế Yêu

Chương 23

An Nhiễm Nhiễm

26/11/2014

“ Mang thai ?” Tịch Hải Đường cả kinh hét rầm lên “ Làm sao có thể ?”

“ Như thế nào lại không thể ? Đêm đó chúng ta đã làm rất nhiều lần , còn có sáng ngày thứ hai mà chúng ta cũng không có sử dụng biện pháp an toàn .”

“ Đừng nói nữa. Tôi tuyệt đối không có mang thai .Tuyệt đối là không có .” Tịch Hải Đường đột nhiên trở nên bén nhọn , đột nhiên trong lúc đó cô từ một người phụ nữ yếu đuối biến thành một con nhím xù lông , cắn chặt môi lên khẽ run , chuyện cô bị kích thích như vậy không phải là chuyện đùa .

Cố Tích Tước mơ hồ phát giác được điều gì đó không đúng , một tay chế trụ nơi cổ tay cô “ Đi , chúng ta đi bệnh viện .”

“ Không , tôi không đi “ Cô quyền đấm cước đá , bộ dạng nổi điên kháng cự .

“ Đi hay không cũng không phải do em quyết định .” Người đàn ông quăng lời hung ác đó đồng thời dùng biện pháp mạnh ôm cô ra khỏi thang máy thẳn đến bãi đậu xe .

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Bênh Viện .

Cố Tích Tước chờ ở hành lang , nôn nóng đi tới đi lui .

Nếu như cô sinh con của hắn thì hắn phải làm cái gì bây giờ ? Muốn phả bỏ sao ? Không , bởi vì từ khi có quan hệ với Doãn Ngân , hắn đối với loại cha mẹ đã tạo ra sinh mạng con cái nhưng lại không chị trách nhiệm cảm thấy căm thù đến tận xương tủy nhưng lại hận chính mình .Chính hắn cũng là một số trong những người cha mẹ vô trách nhiệm kia .Nhưng nếu như để cô sinh hạ đứa trẻ kia thì tựa hồ cũng không ổn .Cho dù hắn đồng ý nhưng cô cũng chắc chắn sẽ không tiếp nhận hắn , loại chuyện như thế bức cô cũng vô dụng mà thôi .Hơn nữa trải qua một thời gian sống thân mật hắn cũng hiểu rất rõ tính tình của cô , biểu tượng của sự dịu dàng nhưng bản chất lại kiên cường đến không thể tưởng tượng được .Hắn thực tại rất khó tưởng tượng , hắn và cô trong lúc đó sẽ có thêm một đứa con như thế nào ?

Cảm xúc luống cuống xuất hiện trong tâm trí hắn khiến cho Cố Tích Tước giống như mất đi lý trí , vẻ mặt lạnh lùng dần dần để hở dấu vết ….Chết tiệt , rút cuộc là nên làm cái gì bây giờ ?

Cửa phòng bị bác sĩ từ bên trong mở ra , Cố Tích Tước gần như mất sự không chế mà bước đến trước mặt vị bác sĩ , thần sắc khẩn trương “ Bác sĩ , cô ấy thế nào ?”

“ Anh Cố , anh hãy bình tĩnh một chút ..”

“ Rút cuộc là như thế nào ?” Nắm chặt lấy cánh tay bác sĩ , gân xanh trên bàn tay nổi lên .



“ Cô Tịch … cô ấy …”

“ Cô Tịch … cô ấy … cô ấy không có mang thai cũng không thể nào mang thai được nữa .” Bị sự tức giận Cố Tích Tước dọa cho đến sợ ,bác sĩ thật vất vả mới nói được hết lời .

Thần sắc của Cố Tích Tước ngắn ngủi trong mấy giây đã đột biến kịch liệt “ Không thể nào mang thai là có ý gì ?”

“ Trải qua cuộc kiểm tra chúng tôi biết được , cách đây sáu bảy năm cô Tịch đã có một lần sinh con .Tình huống lúc ấy xảy ra chuyện gì tôi không biết nhưng khẳng định rằng lúc đó cô ấy bị điều gì đó kích thích đến nổi máu chảy liên tục không ngăn được , thành tử cung bị bào mỏng đi ,màng trong tử cung bị tổn thương nghiêm trọng về sau cũng khó có khả năng có thể có con .”

Đồng tử ngăm đen hơi co lại , Cố Tích Tước đột nhiên cảm giác được trái tim của mình có một chút chấn động mãnh liệt .Cảm giác mất mát cùng nuối tiếc thật sau thay thế cho cảm giác lo lắng cùng khẩn trường vừa trải qua , tin này so với khi cô mang thai lại càng làm cho hắn khó thừa nhận .Một ý nghĩ chợt đến , cô đời này chỉ biết có một đứa con là Doãn Ngân mà đứa bé này từ khi cô sinh ra đến tận bây giờ cô chưa từng gặp mặt qua .

Chậm rãi , hắn đẩy cửa phòng bệnh ra thu sự ưu thương của cô vào trong ánh mắt …

Cô đang khóc , khóc đến ẫn nhẫn và đầy kích động .

Hắn vươn tay ôm lấy cô vào trong lồng ngực , tâm tình của cô ngày càng bi phẫn dùng sức giãy giụa dùng cả chân tay thậm chí ngay cả hàm răng cùng móng đều dùng tới nhưng lại không thể nào rung chuyển hắn được một chút . Hắn tựa như vậy ôm cô sít sao , cảm thụ được nhịp tim bất quy tắc của cô . Hắn chịu để cho cô cắn , cho cô mắng chửi , cho cô đánh bởi vì sự đau đớn của cô của mình là do một tay hắn tạo thành ,nghiệp chướng nặng nề này là do hắn gây ra .

Nước mắt của cô , một giọt rồi một giọt chảy xuống tựa như thấm nguội lạnh của hơi thở của hắn .Tịch Hải Đường , nếu như anh bồi thường cho em , liệu có còn kịp hay không ?

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Không biết khóc thút thít bao lâu giống như nước mắt đều đã nhanh chảy khô , Tịch Hải Đường mới từ từ nâng con mắt lên chống lại ánh mắt tràn đầy áy náy của hắn . Cô mở trừng hai con mắt , cảm giác gặp phải ánh mắt đó hắn thật khó thừa nhận, có chút kinh hoảng cô giãy giụa muốn rời khỏi ngực của hắn .

“ Đừng động đậy …” Hắn ôm cô càng chặt hơn , đưa tay phất nhẹ mấy sợi tóc trên mặt cô .Khuôn mặt cô tái nhợt làm cho hắn có chút đau lòng , từ tính trầm thấp trong tiếng nói có nhiều phần khàn khàn đi “ Anh thực sự sẽ không làm tổn thương em “

Môi của hắn rơi trên bờ môi của cô , nhàn nhạt , nhẹ nhàng …



Không phải là lần đầu tiên bị hắn hôn nhưng lúc này đây cùng với những lần trước kia không giống , nụ hôn của hắn ôn nhu như nước .Tay của cô chống đỡ lại hắn nghĩ sẽ đẩy hắn ra nhưng hắn cũng không cho phép , bá đạo vây cô càng chặt hơn nhưng trong sự bá đạo đó lại mang theo rất nhiều sự nhu hòa trấn an cô .

Hắn tận lực biểu hiện sự ôn nhu ra mặt , từng điểm từng điểm mềm hóa cô.Cô không tự giác thốt ra một tiếng uhm giống như là một đồ vật gì đó lặng lẽ bất đồng . Đôi môi mỏng của hắn chống đỡ cô nói nhỏ “ Sau khi tan việc anh dẫn em đi gặp một người …”

Chiếc Spyker C8 chậm rãi ngừng lại ,Tịch Hải Đường nhìn qua cửa sổ xe thấy một toàn nhà khí thế theo kiến trúc cầu vồng đập vào mắt , một khoảng không trống lớn trông giống như cái đình viện . Người giúp việc ăn mặc chỉnh tề đứng xếp thành hai hàng nghênh đón nhất mực cung kính hướng phía hắn cúi người chào cũng đồng thời hướng cô hỏi thăm .Cảm xúc khẩn trương lập tức từ lòng bàn chân nhảy lên , Tịch Hải Đường nhịn không được có chút lùi bước , nghi ngờ hỏi Cố Tích Tước “ Đây là ..”

“ Nhà của anh .” Hắn lời ít mà ý nhiều , liền dắt tay của cô hướng nhà chính mà đi vào trong .Mười ngón tay đan xen trong nháy mắt thân thể của cô cứng đờ .

“ Giám đốc , anh dẫn tôi tới đây làm gì ?” Tịch Hải Đường cố gắng đem tay của mình rút về nhưng thủy chung lại không thể như ý nguyện .

“ Gặp con trai của anh “

Tịch Hải Đường có chút phát mộng , người đàn ông này mấy phút trước đây chỉ vì cô cùng con trai hắn gặp mặt nói chuyện mà giận dữ .Bây giờ như thế nào mà thoáng một cái lại mang cô đến đây gặp con trai hắn , đây không phải là hỉ nổ vô thường sao ?

Đối mặt với sự chần chừ của cô , Cố Tích Tước nhàn nhạt giải thích “ Doãn Ngân bị thương vì xích mích với bạn bè nên gần đây một mực ở nhà .Ngày mai Doãn Ngân sẽ phải lần nữa bắt đầu đi học .Anh hi vọng em giúp anh một việc “

“ Tôi? Tôi có thể giúp được cái gì ?”

“Nói cho Doãn Ngân biết sau khi đi học không cho phép cùng bạn học đánh nhau .”

Tịch Hải Đường nhíu nhíu mày , cảm thấy rất không thích hợp “ Chuyện như vậy thì người làm cha như anh phải nói chứ ? Chúng ta không quen biết , Doãn Ngân làm sao có thể nghe lời của tôi ?”

“ Doãn Ngân rất thích em , tấm hình kia Doãn Ngân xem như bảo bối luôn để ở đầu giường , lời của em nhất định Doãn Ngân sẽ nghe .”

Tịch Hải Đường liền giật mình , hồi tưởng bộ dạng bé trai ôm chặt cô không chịu buông tay ở khu vui chơi DisneyLan vào chủ nhật rồi .Trái tim cô lập tức đau xót , đau lòng khi nghĩ đến đứa trẻ kia từ nhỏ đã không có sự thương yêu của mẹ “ Được rồi , tôi sẽ nói chuyện với Doãn Ngân một chút .”

Đang nói thì một thân hình bé trai nhỏ nhắn mặc bộ quần áo rất tinh xảo xuất hiện ở chính cửa nhà ,con mắt lập tức sáng lên khi nhìn đến Cố Tích Tước làm bộ giống như sẽ chạy nhanh vào lòng hắn .Nhưng lập tức nhìn thấy Tịch Hải Đường một bên thì đôi mắt của bé trai mở to sáng ngời hơn rất nhiều lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ ngoài ý muốn .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Giám Đốc Cưỡng Chế Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook