Chương 33
An Nhiễm Nhiễm
26/11/2014
Âm thanh rống giận
bất ngờ chợt vang lên làm cho Tịch Hải Đường đang ôm Tiểu Thần đều bỗng
chốc run lên vô ý thức Tịch Hải Đường đem con gái ôm vào lòng chặt hơn . Quay đầu lại mang đôi mắt đẫm lệ nhìn hướng khuôn mặt Cố Tích Tước có
sự phẫn nộ đang hiên rõ , nghiễm nhiên giống như trước đây là ác ma đến
từ địa ngục để trừng phạt . Hắn chỉ đứng phía xa thôi nhưng nếu như hắn
muốn chống lại ý trời mặc cho sau lưng có dấy lên điều gì xấu đi chăng
nữa nhưng hắn đều muốn cố gắng để tất cả đều thuộc về chính bản thân hắn mà thôi .
“ Em nói rõ cho anh , đây rốt cuộc là như thế nào?” Cố Tích Tước nắm lại bả vai Tịch Hải Đường , bất ngờ đem sự tức giận của mình lên đôi tay đem cô tách ra khỏi Tiểu Thần . Tiểu nha đầu lảo đảo một cái liền ngã nhào ra đất , trước mặt bỗng tối sầm rồi ngất đi .
“ Tiểu Thần … Tiểu Thần , con làm sao vậy ? Con không cần phải dọa mẹ … Con mau tình lại …”
Bệnh Viện
Tịch Hải Đường lòng nóng như lửa đốt “ Bác sĩ , con gái của tôi thế nào rồi ?”
“ Yên tâ đi . Không có gì đáng ngại nhưng chỉ vì quá kinh sợ hơn nữa thể lực mới bị tiêu hao quá nhiều nên mới bị té xỉu . Nhưng vào thời điểm động đất quá sợ hãi mà thôi , không có gì , cô bé sẽ nhanh chóng tỉnh lại .”
“ Tôi có thể vào xem con bé được chưa ?”
“ Nửa giờ nữa đi , cô trước mắt nên đi làm thủ tục nhập viện cho cháu .”
“ Vâng , cảm ơn bác sĩ . Cảm ơn “ Tịch Hải Đường liên tục cảm ơn nước mắt không thể không chế đã bắt đầu chảy xuống . Tiểu Thần không có việc gì , thật tốt , thật tốt quá .
Cô đứng nhìn cánh cửa phòng bệnh đóng chặt một lúc , lưu luyến không rời nhưng lạ không thể không tạm thời rời đi .
“ Xin chào , tôi muốn làm thủ tục nhập viện cho con gái “ Tịch Hải Đường đưa ra thẻ căn cước cùng với tiền thế chấp nằm viện .
“ Cô hãy điền đẩy đủ các thông tin cần thiết “ Nhân viên làm việc đem một bản kê khai mới đưa tới .
Cầm lấy cây bút , Tịch Hải Đường phát hiện tay mình lại đang run rẩy nhất định phải rất cố gắng khống chế được tâm tình mới có thể đặt bút xuống những phần đầu tiên ..
Họ Tên : Tịch Tiểu Thần
Tuổi : 5 tuổi
“ 5 tuổi ? Cô bé đó 5 tuổi ?” Cố Tích Tước nghiến răng nghiến lợi , thanh âm không hề báo trước xuất hiện một bên cô , giọng điệu lạnh nhạt đến thấu xương , đáy mắt thâm thúy lại thiêu đốt lên ngọn lửa giận dữ phẫn nộ .
Doãn Ngân thì đã 6 tuổi mà tiểu nha đầu kia lại 5 tuồi , điều này nói rõ cái gì ? Giải thích rõ người phụ nữ trước mắt này nhìn thanh thuần nhưng sau khi sinh hạ Doãn Ngân một năm lại liền cùng người đàn ông khác có con sao ? Thiệt thòi cho hắn khi nghĩ rằng cô luôn giữ mình trong sạch , thiệt thòi cho hắn khi động đất mà đau lòng cho dáng vẻ bất lực yếu đuối của cô , thiệt thòi cho hắn trong một phút kia đã quyết định đem tất cả hỗn loạn trước đây chấm dứt và đưa Doãn Ngân đến quen biết với cô . Đúng là sau hai giờ ngắn ngủi , cô lại mang theo con gái của một người đàn ông khác đến trước mặt hắn . Sấm sét từ trên trời giáng xuống này thẳng tắp đem bổ vào đầu hắn khiến cho hắn choáng váng hoa mắt , tâm cũng theo đó mà nứt ra rồi . Hắn nắm mạnh cổ tay trắng ngần của cô “ Cô bé là con của ai ?”
Tịch Hải Đường bị thủ đoạn thô lỗ của hắn làm cho bị đau , đối với âm hồn bất tán của hắn càng cảm thấy tức giận “ Chuyện không liên quan đến anh “
“ Nói “ Lửa giận trong người hắn nghiễm nhiên đã không thể khống chế nổi . Nét mặt của cô như người vô tội , ánh mắt của cô lại thuần khiết đến như thế nhưng mà … Nhưng mà cô rõ ràng là đã sinh con của người đàn ông khác .
“ Không có gì đáng nói “ Cô dùng sức muốn xoay tay lại nhưng lại bị hắn nắm càng chặt hơn “ Đứa trẻ này rốt cuộc là con của ai ?”
“ Không biết “ Thanh âm của Tịch Hải Đường bén nhọn , bởi vì thực sự cô cũng không biết người đàn ông đã mạnh bạo mình là ai nữa ? Mà người đàn ông trước mắt này cũng là một kẻ khốn kiếp .
“ Đừng nghĩ qua loa . Em nói rõ cho anh “ Cố Tích Tước gân xanh bắt đầu nổi lên trên trán , người phụ nữ này hành động không biết kiềm chế cứ như thế mà muốn đuổi hắn đi sao ?
“ Tại sao tôi phải nói rõ với anh . Cố Tích Tước , công việc tại Bright Jewels của tôi đã hoàn thành . Giữa chúng ta một chút quan hệ cũng không có . Tôi từ nay về sau đều không muốn gặp lại anh “
Cố Tích Tước lông mày nhăn lên , biết rõ cô vô luận như thế nào cũng không chịu nói nhưng không có nghĩa là hắn sẽ để như thế . Hắn sẽ tự mình điều tra .
Hắn giận quá thành cười , giọng nói tỏ vẻ đùa cợt “ Giữa chúng ta vẫn chưa xong , Blood Diamond bị em đánh tráo , tất cả các nhân viên của bộ phận thiết kế đều bị hiềm nghi . Trước khi Blood Diamond chính thức được tìm về thì em còn chưa được rời khỏi công ty “
“..” Tịch Hải Đường cắn chặt môi , sự đau nhức đạt đến cực hạn nhưng cô cố nhịn không được khóc . Tiểu Thần cần cô , cô nhất định phải kiên cường . Xem lại những thông tin đã kê khai trong tờ giấy nhập viện , chữ số 5 tuổi như lan ra trog lòng cô làm cho lòng của cô càng đau thêm . Cô thật sự vô dụng , thời điểm ra nước ngoài không có công việc không có nơi nào để đi , không có cái gì để đảm bảo cho cuộc sống , cái gì cũng không có . Giấy khai sinh của Tiểu Thần liên tục làm không được , ngay cả tờ giấy tạm thời cũng không thể làm được … Về sau trường học giúp cô xử lý tốt hết tất cả , có visa có quyền công dân như những đứa trẻ bình thường khác đều có . Nhưng tuổi của cô khai trong giấy khai sinh cũng như hộ khẩu lại bị chậm 11 tháng . Cô cảm thấy rất có lỗi với con gái mình .
Cố Tích Tước trở lại hiện trường của Bright Jewels , đập vào mắt hắn là một cảnh tưởng hỗn độn vốn là có thể soi rõ bóng người trên sàn nhảy bị bịt kín bởi một tầng bụi đất nhưng quả thật trái tim hắn giờ đây thật ảm đạm .
Tần Hạo loay hoay sứt đầu mẻ trán nhưng vẫn liếc thấy điều gì đó không thích hợp của người bạn tốt “ Tước , anh làm sao vậy ? Có phải là Doãn Ngân đã xảy ra chuyện gì hay không ?”
“ Không có “ Cố Tích Tước sau khi nói ra hai từ này lại rơi vào một hồi trầm mặc thật lâu , muốn rút điếu thuốc nhưng lại phát hiện ra thói quen mình luôn để túi sạch sẽ trống trơn , bên khóe môi tự giễu lên một cách nhịp nhàng ăn khớp .
“ Tước …” Tần Hạo khẩn trương hắn từ trước đến nay chưa từng gặp qua một Cố Tích Tước như vậy , rất chán chường và cũng rất ảm đạm .
“ Tôi nghĩ tôi cần yên lặng một mình “
Trong không gian lặng im , hắn đứng như vậy rất côi cút , lưng theo vách tường song tay thì đút trong túi quần , đường cong nơi khuôn mặt nồng đậm rõ ràng . Giương mắt một cái toàn bộ không gian khắp nơi quanh hắn đều hóa thành nơi không tiếng động , hậu trường sau lễ đài vốn là thê lương vô hạn trong nháy mắt lại càng trở nên mênh mông vô hạn .
Chậm rãi hắn lấy đện thoại di động ra gọi cho người bạn ở Mĩ “ Lăng Duệ , chị của cậu quản lý hộ tịch ở New York vậy có thể giúp tôi một việc …”
Hai mươi phút sau , Lăng Duệ gọi về cho hắn “ Tước , đã tra được rồi . Người giám hộ của tiểu nha đầu kia là Tiêu Mục Viễn “
Đôi môi mỏng không tiếng động giơ lên , vẽ ra vẻ lạnh lùng , Tiêu Mục Viễn , thực sự là Tiêu Mục Viễn .
Ánh mắt của hắn trở nên càng thêm hung ác nham hiểm … Ngón tay thòn dài ở trên bàn phím nhấn , hắn nhanh chóng gửi cho cô một cái tin nhắn “ 10h tối nay , tại quán rượu Hừ Uy Phòng 2046 , trong một đêm ân oán của chúng ta tất cả đều xóa bỏ cả chuyện Blood Diamond tôi cũng sẽ không truy cứu nữa , cũng sẽ trả lại cho em những tấm ảnh đã chụp . Nghĩ kỹ em nhất định phải đến, chẳng phải là sẽ đạt được mong muốn sao ?”
Sau khi nhận được tin nhắn Tịch Hải Đường trong lòng cảm thấy rất căng thẳng , cô biết rõ Cố Tích Tước không chỉ đơn giản như vậy thôi đâu thế nhưng cô không nghĩ mọi việc lại tới nhanh như thế…
“ Mẹ ..” Trên giường bệnh , Tiểu Thần chậm rãi mở mắt ra , yếu ớt gọi cô .
Tịch Hải Đường liền tranh thủ đem di động bỏ lại vào trong túi xách , đem sự chú ý quay lại trên người con gái “ Tiểu Thần rốt cuộc con cũng tỉnh .. Con cảm thấy như thế nào ? Có chỗ nào cảm thấy không thoải mái hay không ?”
“ Con không có …” Tiểu Thần nhẹ nhàng lắc đầu nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn có vẻ nghiêm trọng như cũ . Tịch Hải Đường khẽ vuốt ve đầu con gái ôn nhu hỏi “ Tiểu Thần , con làm sao thế ?”
“ Không có gì, con chỉ cảm thấy hơi thất vọng mà thôi “ Tiểu Thần nhớ tới hình ảnh trước lúc té xỉu đã khiến cho tâm hồn của cô bé bị tổn thương “ Mẹ , con xin lỗi . Con đã gạt mẹ cùng với chú kỵ sĩ kia có mấy lần điện thoại cho nhau . Con cùng chú ấy học kiến thức về phương diện cổ phiếu nhưng hiện tại con biết chú ấy là người xấu . Chú ấy đối với mẹ thật hung dữ , đói với con cũng rất hung dữ … huhu … con quyết định sẽ không thích chú ấy nữa …”
Tiểu Thần nói ra ủy khuất của mình cảm thấy rất đau lòng , còn có rất nhiều rất nhiều thứ không thể hiểu . Trong cảm nhận của cô bé thì chú kỵ sĩ đâu có như vậy , chú ấy có vẻ tức giận thật đáng sợ .
“ Mẹ , con từ này về sau không muốn gặp lại chú ấy nữa … huhu .. chú ấy thật đáng ghét …” Nước mắt tuôn trào , Tiểu Thần thương tâm gào khóc .
“ Ngoan , bảo bối . Không khóc , không khóc , mẹ sẽ bảo vệ con “ Tịch Hải Đường ôm chặt lấy con gái , đứa con của cô thật đáng thương . Tiểu Thần muốn rời xa hắn , cô cũng vậy nhưng cô đêm nay phải đi đổi lấy điều này bởi vì cô muốn dùng một đêm đổi lấy cuộc sống bình yên sau này.
10h tối , trên đường dài trong đêm khuya , bầu trời đem đen nhánh một mảnh , không trăng không sao . Tịch Hải Đường rời khỏi cửa chính bệnh viện , vô ý thức che kín chiếc áo gió trên người từng bước từng bước đi xuống bậc tam cấp đi về hướng của địa ngục trần gian , Đi đến trước quán rượu Hừ Uy hai chân của cô đã chết lặng .Ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà chọc trời giữa bầu trời đêm cao vời vợi kia , vô ý thức tìm kiếm lấy gian phòng theo lời hắn nói nhưng mà trong bóng đêm mênh mang cô cái gì cũng không thấy rõ . Chân cũng không cách nào tiến lên phía trước , chỉ có đứng tại chỗ bồi hồi . Đêm lạnh như nước , gió thổi loạn mái tóc của cô như liên tục vào tận sâu trong đáy lòng cô . Đến giờ phút nay , Tịch Hải Đường mới phát hiện ra rốt cuộc bản thân mình thực sự không có dũng khí , đối với ý nghĩ đã quyết định từ trước thì nay lại có chút do dự .
Trong tin nhắn hắn đã nói rõ ràng , cô biết rõ sau khi đi lên sẽ gặp phải điều gì . Cô thực sự ngây ngốc đưa tới cửa cho hắn ăn sao ? Không như thế thì lời của hắn lại có ý thế nào đây ? Sẽ tiếp tục còn dây dưa với cô sao , hay là lại dụng Tiểu Thần để uy hiếp cô ? Thật là loạn … Cô nghĩ không thể nào rõ ràng được ..
Trong lúc hỗn loạn cô khẽ cắn răng hạ quyết tâm , thẳng lưng xông vào quán rượu …
Trước cửa phòng 2046 cửa khép từ trong khe hỡ không có xuyên thấu qua một tia sáng nào . Hắn không có ở đây ?
Hắn không có ở đây nhưng vì cớ gì cửa lại không có khóa ?
Thần kinh của cô lại càng trở nên khẩn trương , trong không gian rộng lớn như vậy quanh quẩn đều là tiếng thở hổn hển của cô
Tay cô nhẹ nhàng sờ hướng tay cầm cửa khẽ đẩy …
“ A….” Hắn đang ở đây . Hắn đang đợi cô !
Cảm giác khiếp sợ khó thể hình dung được , trong nháy mắt sự sợ hãi tràn ngập toàn thân , Hai tay rũ xuống bên người căng thẳng nắm thành quyền .
Trong căn phòng không có mở đèn chỉ có màu trắng bạc từ ánh trăng soi rọi vào từ cửa sổ sát đất mà thôi , trong không gian u ám cô nhìn thấy hắn đang nghiêng người dựa vào đầu giường lớn nhìn về phía cô làm cho cô nhìn thấy mà giật mình . Áo sơ mi không có cài nút áo , lộ ra hơn nửa đoạn xương đòn, hơi thở mơ hồ phát tán sự nguy hiểm .
“ Rất tốt , em không phải là kẻ chưa lâm trận đã chạy trốn “ Giọng điệu tà mị vang lên trog không khí yên tĩnh làm cho không khí xung quanh cô càng trở nên khác lạ đến khó thở , hai tròng sắc bén của hắn nhìn cô một cái cũng không chớp mắt .
Tịch Hải Đường run lên bần bật , hắn như thế nhưng muốn biết rõ khi nằm dưới thân hắn thì cô sẽ bồi hồi đến thế nào nữa ? Cô biết rồi , không khóa cửa bởi vì hắn chắc chắn cô không thể nào lại không dám đến . Cô cố gắng đè nén nghẹn ngào trong tiếng nói của mình “ Anh thật sự sẽ không truy cứu chuyện Blood Diamond , hơn nữa sẽ đem những hình ảnh lần trước trả cho tôi sao ?”
Cố Tích Tước cười nhạt một tiếng cái gì cũng không nói , lại không có lấy một cái chớp mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cô khiến cho cô vì khẩn trường mà mơ hồ run rẩy cả xương quai xanh .
Nhưng có lẽ đối với hắn bây giờ , xương quai xanh của người phụ nữ đang đứng trước mặt hắn cũng giống như linh hồn của người phụ nữa đó vậy . Giống như hai mảnh có thể bay lượn tự nhiên , lung linh giãn ra làm cho người phụ nữ này lại càng có nhiều ngõ nhỏ đi vào chốn vắng , một người có thể đáp ứng được thú vui tình thú của hắn , càng làm cho người phụ nữ này như tỏa ra hương vị khác từ khi bắt đầu , khóa hoàn toàn lấy cơ thể của cô . Mà xương quai xanh của Tịch Hải Đường như có xen lẫn cảm giác thanh thuần , đường cong rõ ràng , khí chất cao quý làm cảm giác của đôi mắt càng tinh xảo lại là người có tâm hồn mỹ cảm .
Tịch Hải Đường bị hắn nhìn chăm chú thấy hít thở không thông giống như trong lúc vô hình nào đó hắn trước mặt cô quăng một mẻ lưới khiến cô không thể thoát khỏi đó , trốn không thoát mà còn mất đi cả năng lực phản kháng .
Hắn dừng một hồi lâu , mỗi một phút mỗi một giây đều gây cho co cảm giác lăng trì , rút cuộc hắn có hành động. Đó là xuống giường , đi đến tủ rượu rót là một ly rượu mơ hồ như người đang thưởng thức rượu .
Với ly rượu trên tay , một bước chân dài hắn đi thẳng đến trước mặt cô
“ Em uống ly này “ Hắn đơn giản nói , không cho cô có đường cự tuyệt .
Tịch Hải Đường đầu tiên là muốn kháng cự nhưng lập tức lại nghĩ đến tửu lượng của chính mình lại không tốt nhưng uống rượu lại có thể cho cô thêm can đảm , không để cho cô trong lúc đang đối mặt với người đàn ông nguy hiểm này mà bỏ chạy mất .
Chậm rãi cô đưa tay tiếp nhận ly rượu , ngửa đầu đem bảy phần rượu trong ly uống dần , uống cho đến khi không còn một giọt dư thừa .
Cố Tích Tước bởi vì sự thuận theo của cô mà khiêu mi , cầm lấy chai rượu đặt một bên lần nữa vì cô mà rót hơn nửa ly nữa” Uống nữa , anh thích xem người phụ nữ của anh say rượu có bộ dạng trông như thế nào ?”
Hắn mãnh liệt ám hiệu như thế khiến cho tiếng lòng của Tịch Hải Đường run lên , ly rượu nắm chắc trong tay cũng không tự chủ được mà rung lên . Khi hắn dùng ánh mắt khiêu khích uy hiếp cô lại lần nữa đem rượu rót vào ly của cô .
Dạ dày nóng quá , độ nóng nhanh chóng lan tràn đến toàn thân của cô . Cô không phân rõ được sự hâm nóng của chính bản thân mình là vì rượu cay dộc hay là bởi vì sự tự tôn gặp chỗ phải khuất phục , hơi nước mông lung bịt kín hai trong mắt của cô như một màn sương tràn ngập .
“ Khụ … khụ khụ … “ Cô đột nhiên bị sặc , một giọt rượu từ môi tràn xuống dọc theo chiếc cằm mảnh khảnh trợt xuống theo nét duyên dáng của xương quai xanh chậm rãi rót vào trong quần áo của cô . Ánh mắt của người đàn ông trước mắt trở nên khác lạ, giống như là màu đen trong rừng rậm của mãnh thú . Hắn tiến đến gần cô , hơi thở ấm áp phả lên mặt cô , Tịch Hải Đường vô ý thức muốn trốn ..
“ Cũng không phải là lần đầu tiên , em khẩn trương cái gì ?” Mang theo giọng điệu châm chọc được phát ra từ đôi môi mỏng , bên môi dường như đang nhếch lên . Cô căng thẳng cắn môi không nói một lời . Từ khi cô bước vào căn phòng này mọi thứ đã bắt đầu thay đổi , sự tự ái cuối cùng của cô cũng đã bị hắn đoạt mất chỉ còn lại hai bàn tay trắng mà thôi . Con mắt sắc lạnh đến thấu xương của hắn nhìn cô , trong ánh mắt mang vẻ khinh bỉ “ Cởi quần áo “
Tịch Hải Đường phút chốc run lên , theo phản xạ có điều kiện dường như lùi về sau một bước nhưng một bàn tay của hắn liền đem cô giam giữ trở lại , lại dùng lực rất lớn như mang theo một tia hủy diệt vậy .
“ Nếu đã đến đây thì em sẽ không có ý định đổi ý chứ “ Ánh mắt của hắn nói cho cô biết cho dù cô có thay đổi ý định thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho cô bởi vì không có người nào đối với hắn – Cố Tích Tước mà dám lật lọng .
Tịch Hải Đường cúi đầu tóc đen xốc xếch , nổi bật lên giờ đây là bộ dạng gầy yếu của cô , bên tai phiếm hồng lộ ra vẻ khẩn trương mà hoàn toàn không hiểu được làm thế nào để đáp lại thái độ của hắn khiến cho Cố Tích Tước phải nhíu mày .
“ Anh nói cho em biết , em đêm nay dự định sẽ làm một con cá chết sao ? Đừng nói với anh rằng em thiếu kinh nghiệm , anh tin rằng Tiêu Mục Viễn đã sớm dạy em rồi chứ ?” Sự tức giận của hắn khó nén nổi , thanh âm càng trở nên lạnh hơn kiềm chế lực lên nơi cổ tay cô cũng càng trở nên lớn hơn , chỉ cần nghĩ tới cô cùng với Tiêu Mục Viễn thân mật để có một đứa bé thì tâm tình của hắn giống như nổi điên , nhịn không được dùng những lời khó nghe để vũ nhục cô .
Tịch Hải Đường khẽ động khóe mi nhẫn nhịn chịu sự vũ nhục của hắn . Giờ khắc này cô đã không còn tinh thần để cùng hắn làm sáng tỏ điều gì nữa , chỉ cần cô có thể nhịn qua đêm nay thì tất cả mọi thứ sẽ kết thúc.
Cố Tích Tước hai tròng mắt híp lại , khóe miệng kéo ra một tia nghiền ngẫm .Người phụ nữ này thực sự biết giả bộ , rõ ràng là đã sinh cho Tiêu Mục Viễn một đứa con như vậy nhưng bộ dáng luôn như phải chịu khổ . Cô cố gắng nhận nhượng vì lợi ích toàn cục nhưng thực sự đáng hận mà . Càng có thể hận chính là cho dù như vậy , hắn vẫn cảm thấy như xưa trên người cô luôn có một sức hấp dẫn khó nói nên lời , rất khó làm cho người ta dời đi ánh mắt , rất muốn đem cô ôm vào trong lồng ngực hay hung hăng mà muốn cô .
“ Động tác nhanh lên , anh không có kiên nhẫn đợi thêm nữa “
Tịch Hải Đường sít sao nhắm mắt lại , không dám nhìn hắn , gò má lại lần nữa dính vào một tầng ửng đỏ , đôi tay cùng thân thể càng không ngừng run rẩy lên , ngón tay mảnh khảnh trong bóng đêm lục lọi trên áo tìm cởi những nút áo . Mỗi thứ trên người được cởi bỏ như một nhát dao cứa thêm vào nỗi đau nhục nhã trong lòng cô . Mặc dù nhắm mắt lại không nhìn thấy nhưng cô vẫn như cũ có thể cảm nhận được ánh mắt sắc bén như chim ưng của người đàn ông trước mặt , phảng phất một cảm giác mãnh liệt . Dưới ánh nhìn của hắn Tịch Hải Đường cảm giác mình tựa như một con mồi bị hắn sít sao khóa lại , một mình khó chống mà cũng không có chỗ để có thể trốn .
Cố Tích Tước mâu quang trở nên sâu không lường được , không phải là dục vọng mà là một loại rất phức tạp , như một điều gì đó rất trầm trọng . Cô duy nhất chỉ có thể cảm giác được một điều duy nhất đó là phẫn nộ . Mà hắn như vậy đối với cô chỉ có một mục đích là vũ nhục cô , khiến cô nhục nhã mà thôi .
“ Mở mắt ra , nhìn anh “
Cô không có sự lựa chọn nào khác là phải khuất phục mệnh lệnh của hắn sau đó khí con ngươi trong mắt hắn nhìn thấy so với bóng đem có gì đó còn thâm trầm hơn . Cô lại không có cách nào duy trì tầm mắt thanh minh của chính bản thân mình chỉ có thể hiện lên sự hoảng loạn , luống cuống , sợ hãi đến mức ngã vào con ngươi kia. Rơi xuống nơi màu đe nơi dòng nước xoáy , lại rơi xuống , rơi xuống đến ngay cả cô cũng không còn cách nào tưởng tượng được vực sâu của nó …
Trong hốc mắt đã chẳng biết lúc nào chưa đựng những giọt nước mắt đầy sự xấu hổ và giận dữ muốn chết nhưng cô vẫn kiềm chế bản thân mình nhẫn nại . Tịch Hải Đường nhắc nhở chính mình , cơ thể người đàn ông trong người cô chỉ là một con dã thú mà thôi cô cũng chỉ là đang cùng một ma quỷ làm giao dịch mà thôi . Hắn cố ý làm đau cô , động tác vừa nhanh lại mãnh liệt , cô buông thả tất cả dường như là không có một tia kháng cự nào lại còn tùy ý đưa chính bản thân mình ngã vào bể triều tình dục vô cùng hắc ám . Trong lúc chìm nổi ,dục sinh dục tử chỉ cần một buổi tối nên cô có chết cũng muốn vượt qua .
Mồ hôi cùng nước mắt hỗn tạp cùng một chỗ , thiên đường cùng địa ngục cũng đồng thời có trong đau khổ của cô . Mở mắt ra , hình dáng khuôn mặt thâm thúy của hắn gần trong gang tấc , cả người cô bị hắn ôm vào trong lòng , hoài bão ấm áp nơi hắn như sít sao vây lấy cánh chim đang bay của cô , lòng bàn tay ấm áp thì ôn nhu khẽ vuốt ve lưng của cô . Rõ ràng là hắn đang mạnh bạo cô nhưng giờ phút này lại thật ôn nhu giống như người tình tri kỉ mà cô hằng mong muốn vậy . Mũi đau xót , nước mắt thiếu chút nưa rơi xuống cô mở to mắt không muốn nhìn thẳng vào hai tròng mắt sắc bén của hắn .
“ Nói , em thuộc về ai “ Chiếc cằm bị người đàn ông nâng lên , chống lại là đôi mắt sâu không thấy đáy của hắn .
“ Tôi … là của anh …”
“ Anh là ai ?”
“ Cố Tích Tước … Cố Tích Tước , tôi là của anh “
Cố rất thuận theo , thuận theo phải làm chi mình xem thường ngay cả chính bản thân mình nhưng không sao cô sớm đã không còn tôn nghiêm chỉ cần đêm nay có thể làm cho hắn hài lòng , cô cái gì cũng đều đồng ý làm .
Không cách nào hô hấp được , không có cách nào suy tư nổi chỉ có thể mặc cho hắn muốn gì được nấy , một đêm này thế giới của cô cũng chỉ còn lại sự hiện hữu của hắn mà thôi….
Hôm sau , Tịch Hải Đường từ trong đau đớn tỉnh lại toàn thân cơ hồ không có chỗ nào là không đau , đặc biệt nhất là nơi nhạy cảm kia lại càng đau hơn . Tối hôm qua , hắn ta đã làm rất nhiều lần . Ánh mặt trời từ một góc cửa sổ len lén rọi vào , bên miệng của cô khẽ trồi lên một nục cười . Hắc ám rút cuộc cũng đã trôi qua .
Trong phòng người đàn ông đã cùng cô đêm qua đã rời đi , lưu lại một xấp hình khỏa thần của cô . Hít một hơi thật sâu Tịch Hải Đường vội vàng muốn rời đi cái nơi làm cô một chút cũng hề có ý định nán lại thêm nữa . Đứng dậy, đang chuẩn bị xuống giường thì điện thoại vang lên .
Là hắn !
Do dự một chút cô cũng bắt máy “ Vâng ?”
“ Em tình cực kỳ sớm thế sao , xem ra tối qua anh vẫn còn chưa đủ cố gắng nhỉ ?” Một lời nói trêu tức trên điện thoại trền từ đầu kia đến , Tịch Hải Đường trên mặt trong nháy mắt bịt kín vẻ mặt lo lắng .
“ Cố Tích Tước , anh có việc gì nói mau “
“ Tốt . Nếu như em đã gấp gáp như vậy thì anh cũng không nên làm cho em thất vọng “ Trong giọng điệu của hắn mang theo một tia đắc ý bất thường “ Có một điều khiển từ xa bên gối nhìn thấy không ?”
Tịch Hải Đường cúi đầu rất dễ dàng liền tìm thấy “ Thấy rồi , nhưng là như thế nào đây ?”
“ Em mở ti vi lên “
Cô nhíu mày “ Anh lại muốn đùa giỡn dạng gì nữa đây ?”
“ Tự chính em xem đi “
Cô lông mày càng nhíu thật chặt lại hoang mang không hiểu cái điều khiển này dùng như thế nào . Cô đành nhẹ nhàng đè xuống chốt mở của điều khiển từ xa …
Tiếng thở dốc , thân hình của cô ,nước mắt , mồ hôi còn có cả máu tươi …
Màn kịch tình gần như tổn thương tối hôm qua , như muốn đem cô đến chỗ chết của sự chinh phục . Trên màn hình lớn đều bày ra tất cả ,những thanh âm điên cuồng kia cùng những hình ảnh đó trong căn phòng này như truyền đến lại vô cùng tinh tế .
Tịch Hải Dường bị hù dọa một tay liền lấy điều khiển từ xa rớt trên mặt đất , cô thét chói tai làm cho người đàn ông ở đầu kia điện thoại nhất thời nở nụ cười …
“ Cảm giác thế nào ? Coi được không ?” Hắn ác liệt giải thích cho cô nghe “ Anh dùng suốt sáu đài của máy chụp ảnh , toàn bộ các khung cảnh ở nhiều góc độ cùng với những khoảng cách xen kẽ như vậy mới có thể có hiệu quả hoàn mỹ “
“ Cố Tích Tước , anh đã nói sẽ đem phim ảnh trả cho tôi “
“ Trả lại cho em là lần trước . Lần này đây … lần sau anh sẽ trả “
Tịch Hải Đường quả thực không thẻ tin được chính mình đã nghe được cái gì , hắn sao lại có thể càng ngày càng vô sỉ như thế chứ ?
“ Anh cứ như vậy đùa giỡn tôi thú vị lắm sao ?”
“ Vô cùng thú vị “ Thanh âm của hắn nghe không ra hỉ nộ “ Chuẩn bị tâm lý thật tốt , trò chơi của anh không chỉ dừng lại ở đây đâu “
“ Anh còn muốn thế nào ? Này … này …” Điện thoại đã bị hắn cúp .
Cô hổn hển tiện tay nắm lấy bình hao ở trên bàn đập nát . Cô thực sự không chịu nổi những hình ảnh trên tivi lúc nãy , khốn kiếp đồ cặn bã !
Điện thoại di động bỗng nhiên lại vang lên , Tịch Hải Đường nhịn không được liền thét lên “ Anh là kẻ hèn hạ vô sỉ … Áh … thực xin lỗi , xin hỏi ông là … Trung tâm kiểm tra đo lường máu ? Các ông tìm được đứa con trai có nhóm máu tương đồng với tôi rồi sao ?”
“ Em nói rõ cho anh , đây rốt cuộc là như thế nào?” Cố Tích Tước nắm lại bả vai Tịch Hải Đường , bất ngờ đem sự tức giận của mình lên đôi tay đem cô tách ra khỏi Tiểu Thần . Tiểu nha đầu lảo đảo một cái liền ngã nhào ra đất , trước mặt bỗng tối sầm rồi ngất đi .
“ Tiểu Thần … Tiểu Thần , con làm sao vậy ? Con không cần phải dọa mẹ … Con mau tình lại …”
Bệnh Viện
Tịch Hải Đường lòng nóng như lửa đốt “ Bác sĩ , con gái của tôi thế nào rồi ?”
“ Yên tâ đi . Không có gì đáng ngại nhưng chỉ vì quá kinh sợ hơn nữa thể lực mới bị tiêu hao quá nhiều nên mới bị té xỉu . Nhưng vào thời điểm động đất quá sợ hãi mà thôi , không có gì , cô bé sẽ nhanh chóng tỉnh lại .”
“ Tôi có thể vào xem con bé được chưa ?”
“ Nửa giờ nữa đi , cô trước mắt nên đi làm thủ tục nhập viện cho cháu .”
“ Vâng , cảm ơn bác sĩ . Cảm ơn “ Tịch Hải Đường liên tục cảm ơn nước mắt không thể không chế đã bắt đầu chảy xuống . Tiểu Thần không có việc gì , thật tốt , thật tốt quá .
Cô đứng nhìn cánh cửa phòng bệnh đóng chặt một lúc , lưu luyến không rời nhưng lạ không thể không tạm thời rời đi .
“ Xin chào , tôi muốn làm thủ tục nhập viện cho con gái “ Tịch Hải Đường đưa ra thẻ căn cước cùng với tiền thế chấp nằm viện .
“ Cô hãy điền đẩy đủ các thông tin cần thiết “ Nhân viên làm việc đem một bản kê khai mới đưa tới .
Cầm lấy cây bút , Tịch Hải Đường phát hiện tay mình lại đang run rẩy nhất định phải rất cố gắng khống chế được tâm tình mới có thể đặt bút xuống những phần đầu tiên ..
Họ Tên : Tịch Tiểu Thần
Tuổi : 5 tuổi
“ 5 tuổi ? Cô bé đó 5 tuổi ?” Cố Tích Tước nghiến răng nghiến lợi , thanh âm không hề báo trước xuất hiện một bên cô , giọng điệu lạnh nhạt đến thấu xương , đáy mắt thâm thúy lại thiêu đốt lên ngọn lửa giận dữ phẫn nộ .
Doãn Ngân thì đã 6 tuổi mà tiểu nha đầu kia lại 5 tuồi , điều này nói rõ cái gì ? Giải thích rõ người phụ nữ trước mắt này nhìn thanh thuần nhưng sau khi sinh hạ Doãn Ngân một năm lại liền cùng người đàn ông khác có con sao ? Thiệt thòi cho hắn khi nghĩ rằng cô luôn giữ mình trong sạch , thiệt thòi cho hắn khi động đất mà đau lòng cho dáng vẻ bất lực yếu đuối của cô , thiệt thòi cho hắn trong một phút kia đã quyết định đem tất cả hỗn loạn trước đây chấm dứt và đưa Doãn Ngân đến quen biết với cô . Đúng là sau hai giờ ngắn ngủi , cô lại mang theo con gái của một người đàn ông khác đến trước mặt hắn . Sấm sét từ trên trời giáng xuống này thẳng tắp đem bổ vào đầu hắn khiến cho hắn choáng váng hoa mắt , tâm cũng theo đó mà nứt ra rồi . Hắn nắm mạnh cổ tay trắng ngần của cô “ Cô bé là con của ai ?”
Tịch Hải Đường bị thủ đoạn thô lỗ của hắn làm cho bị đau , đối với âm hồn bất tán của hắn càng cảm thấy tức giận “ Chuyện không liên quan đến anh “
“ Nói “ Lửa giận trong người hắn nghiễm nhiên đã không thể khống chế nổi . Nét mặt của cô như người vô tội , ánh mắt của cô lại thuần khiết đến như thế nhưng mà … Nhưng mà cô rõ ràng là đã sinh con của người đàn ông khác .
“ Không có gì đáng nói “ Cô dùng sức muốn xoay tay lại nhưng lại bị hắn nắm càng chặt hơn “ Đứa trẻ này rốt cuộc là con của ai ?”
“ Không biết “ Thanh âm của Tịch Hải Đường bén nhọn , bởi vì thực sự cô cũng không biết người đàn ông đã mạnh bạo mình là ai nữa ? Mà người đàn ông trước mắt này cũng là một kẻ khốn kiếp .
“ Đừng nghĩ qua loa . Em nói rõ cho anh “ Cố Tích Tước gân xanh bắt đầu nổi lên trên trán , người phụ nữ này hành động không biết kiềm chế cứ như thế mà muốn đuổi hắn đi sao ?
“ Tại sao tôi phải nói rõ với anh . Cố Tích Tước , công việc tại Bright Jewels của tôi đã hoàn thành . Giữa chúng ta một chút quan hệ cũng không có . Tôi từ nay về sau đều không muốn gặp lại anh “
Cố Tích Tước lông mày nhăn lên , biết rõ cô vô luận như thế nào cũng không chịu nói nhưng không có nghĩa là hắn sẽ để như thế . Hắn sẽ tự mình điều tra .
Hắn giận quá thành cười , giọng nói tỏ vẻ đùa cợt “ Giữa chúng ta vẫn chưa xong , Blood Diamond bị em đánh tráo , tất cả các nhân viên của bộ phận thiết kế đều bị hiềm nghi . Trước khi Blood Diamond chính thức được tìm về thì em còn chưa được rời khỏi công ty “
“..” Tịch Hải Đường cắn chặt môi , sự đau nhức đạt đến cực hạn nhưng cô cố nhịn không được khóc . Tiểu Thần cần cô , cô nhất định phải kiên cường . Xem lại những thông tin đã kê khai trong tờ giấy nhập viện , chữ số 5 tuổi như lan ra trog lòng cô làm cho lòng của cô càng đau thêm . Cô thật sự vô dụng , thời điểm ra nước ngoài không có công việc không có nơi nào để đi , không có cái gì để đảm bảo cho cuộc sống , cái gì cũng không có . Giấy khai sinh của Tiểu Thần liên tục làm không được , ngay cả tờ giấy tạm thời cũng không thể làm được … Về sau trường học giúp cô xử lý tốt hết tất cả , có visa có quyền công dân như những đứa trẻ bình thường khác đều có . Nhưng tuổi của cô khai trong giấy khai sinh cũng như hộ khẩu lại bị chậm 11 tháng . Cô cảm thấy rất có lỗi với con gái mình .
Cố Tích Tước trở lại hiện trường của Bright Jewels , đập vào mắt hắn là một cảnh tưởng hỗn độn vốn là có thể soi rõ bóng người trên sàn nhảy bị bịt kín bởi một tầng bụi đất nhưng quả thật trái tim hắn giờ đây thật ảm đạm .
Tần Hạo loay hoay sứt đầu mẻ trán nhưng vẫn liếc thấy điều gì đó không thích hợp của người bạn tốt “ Tước , anh làm sao vậy ? Có phải là Doãn Ngân đã xảy ra chuyện gì hay không ?”
“ Không có “ Cố Tích Tước sau khi nói ra hai từ này lại rơi vào một hồi trầm mặc thật lâu , muốn rút điếu thuốc nhưng lại phát hiện ra thói quen mình luôn để túi sạch sẽ trống trơn , bên khóe môi tự giễu lên một cách nhịp nhàng ăn khớp .
“ Tước …” Tần Hạo khẩn trương hắn từ trước đến nay chưa từng gặp qua một Cố Tích Tước như vậy , rất chán chường và cũng rất ảm đạm .
“ Tôi nghĩ tôi cần yên lặng một mình “
Trong không gian lặng im , hắn đứng như vậy rất côi cút , lưng theo vách tường song tay thì đút trong túi quần , đường cong nơi khuôn mặt nồng đậm rõ ràng . Giương mắt một cái toàn bộ không gian khắp nơi quanh hắn đều hóa thành nơi không tiếng động , hậu trường sau lễ đài vốn là thê lương vô hạn trong nháy mắt lại càng trở nên mênh mông vô hạn .
Chậm rãi hắn lấy đện thoại di động ra gọi cho người bạn ở Mĩ “ Lăng Duệ , chị của cậu quản lý hộ tịch ở New York vậy có thể giúp tôi một việc …”
Hai mươi phút sau , Lăng Duệ gọi về cho hắn “ Tước , đã tra được rồi . Người giám hộ của tiểu nha đầu kia là Tiêu Mục Viễn “
Đôi môi mỏng không tiếng động giơ lên , vẽ ra vẻ lạnh lùng , Tiêu Mục Viễn , thực sự là Tiêu Mục Viễn .
Ánh mắt của hắn trở nên càng thêm hung ác nham hiểm … Ngón tay thòn dài ở trên bàn phím nhấn , hắn nhanh chóng gửi cho cô một cái tin nhắn “ 10h tối nay , tại quán rượu Hừ Uy Phòng 2046 , trong một đêm ân oán của chúng ta tất cả đều xóa bỏ cả chuyện Blood Diamond tôi cũng sẽ không truy cứu nữa , cũng sẽ trả lại cho em những tấm ảnh đã chụp . Nghĩ kỹ em nhất định phải đến, chẳng phải là sẽ đạt được mong muốn sao ?”
Sau khi nhận được tin nhắn Tịch Hải Đường trong lòng cảm thấy rất căng thẳng , cô biết rõ Cố Tích Tước không chỉ đơn giản như vậy thôi đâu thế nhưng cô không nghĩ mọi việc lại tới nhanh như thế…
“ Mẹ ..” Trên giường bệnh , Tiểu Thần chậm rãi mở mắt ra , yếu ớt gọi cô .
Tịch Hải Đường liền tranh thủ đem di động bỏ lại vào trong túi xách , đem sự chú ý quay lại trên người con gái “ Tiểu Thần rốt cuộc con cũng tỉnh .. Con cảm thấy như thế nào ? Có chỗ nào cảm thấy không thoải mái hay không ?”
“ Con không có …” Tiểu Thần nhẹ nhàng lắc đầu nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn có vẻ nghiêm trọng như cũ . Tịch Hải Đường khẽ vuốt ve đầu con gái ôn nhu hỏi “ Tiểu Thần , con làm sao thế ?”
“ Không có gì, con chỉ cảm thấy hơi thất vọng mà thôi “ Tiểu Thần nhớ tới hình ảnh trước lúc té xỉu đã khiến cho tâm hồn của cô bé bị tổn thương “ Mẹ , con xin lỗi . Con đã gạt mẹ cùng với chú kỵ sĩ kia có mấy lần điện thoại cho nhau . Con cùng chú ấy học kiến thức về phương diện cổ phiếu nhưng hiện tại con biết chú ấy là người xấu . Chú ấy đối với mẹ thật hung dữ , đói với con cũng rất hung dữ … huhu … con quyết định sẽ không thích chú ấy nữa …”
Tiểu Thần nói ra ủy khuất của mình cảm thấy rất đau lòng , còn có rất nhiều rất nhiều thứ không thể hiểu . Trong cảm nhận của cô bé thì chú kỵ sĩ đâu có như vậy , chú ấy có vẻ tức giận thật đáng sợ .
“ Mẹ , con từ này về sau không muốn gặp lại chú ấy nữa … huhu .. chú ấy thật đáng ghét …” Nước mắt tuôn trào , Tiểu Thần thương tâm gào khóc .
“ Ngoan , bảo bối . Không khóc , không khóc , mẹ sẽ bảo vệ con “ Tịch Hải Đường ôm chặt lấy con gái , đứa con của cô thật đáng thương . Tiểu Thần muốn rời xa hắn , cô cũng vậy nhưng cô đêm nay phải đi đổi lấy điều này bởi vì cô muốn dùng một đêm đổi lấy cuộc sống bình yên sau này.
10h tối , trên đường dài trong đêm khuya , bầu trời đem đen nhánh một mảnh , không trăng không sao . Tịch Hải Đường rời khỏi cửa chính bệnh viện , vô ý thức che kín chiếc áo gió trên người từng bước từng bước đi xuống bậc tam cấp đi về hướng của địa ngục trần gian , Đi đến trước quán rượu Hừ Uy hai chân của cô đã chết lặng .Ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà chọc trời giữa bầu trời đêm cao vời vợi kia , vô ý thức tìm kiếm lấy gian phòng theo lời hắn nói nhưng mà trong bóng đêm mênh mang cô cái gì cũng không thấy rõ . Chân cũng không cách nào tiến lên phía trước , chỉ có đứng tại chỗ bồi hồi . Đêm lạnh như nước , gió thổi loạn mái tóc của cô như liên tục vào tận sâu trong đáy lòng cô . Đến giờ phút nay , Tịch Hải Đường mới phát hiện ra rốt cuộc bản thân mình thực sự không có dũng khí , đối với ý nghĩ đã quyết định từ trước thì nay lại có chút do dự .
Trong tin nhắn hắn đã nói rõ ràng , cô biết rõ sau khi đi lên sẽ gặp phải điều gì . Cô thực sự ngây ngốc đưa tới cửa cho hắn ăn sao ? Không như thế thì lời của hắn lại có ý thế nào đây ? Sẽ tiếp tục còn dây dưa với cô sao , hay là lại dụng Tiểu Thần để uy hiếp cô ? Thật là loạn … Cô nghĩ không thể nào rõ ràng được ..
Trong lúc hỗn loạn cô khẽ cắn răng hạ quyết tâm , thẳng lưng xông vào quán rượu …
Trước cửa phòng 2046 cửa khép từ trong khe hỡ không có xuyên thấu qua một tia sáng nào . Hắn không có ở đây ?
Hắn không có ở đây nhưng vì cớ gì cửa lại không có khóa ?
Thần kinh của cô lại càng trở nên khẩn trương , trong không gian rộng lớn như vậy quanh quẩn đều là tiếng thở hổn hển của cô
Tay cô nhẹ nhàng sờ hướng tay cầm cửa khẽ đẩy …
“ A….” Hắn đang ở đây . Hắn đang đợi cô !
Cảm giác khiếp sợ khó thể hình dung được , trong nháy mắt sự sợ hãi tràn ngập toàn thân , Hai tay rũ xuống bên người căng thẳng nắm thành quyền .
Trong căn phòng không có mở đèn chỉ có màu trắng bạc từ ánh trăng soi rọi vào từ cửa sổ sát đất mà thôi , trong không gian u ám cô nhìn thấy hắn đang nghiêng người dựa vào đầu giường lớn nhìn về phía cô làm cho cô nhìn thấy mà giật mình . Áo sơ mi không có cài nút áo , lộ ra hơn nửa đoạn xương đòn, hơi thở mơ hồ phát tán sự nguy hiểm .
“ Rất tốt , em không phải là kẻ chưa lâm trận đã chạy trốn “ Giọng điệu tà mị vang lên trog không khí yên tĩnh làm cho không khí xung quanh cô càng trở nên khác lạ đến khó thở , hai tròng sắc bén của hắn nhìn cô một cái cũng không chớp mắt .
Tịch Hải Đường run lên bần bật , hắn như thế nhưng muốn biết rõ khi nằm dưới thân hắn thì cô sẽ bồi hồi đến thế nào nữa ? Cô biết rồi , không khóa cửa bởi vì hắn chắc chắn cô không thể nào lại không dám đến . Cô cố gắng đè nén nghẹn ngào trong tiếng nói của mình “ Anh thật sự sẽ không truy cứu chuyện Blood Diamond , hơn nữa sẽ đem những hình ảnh lần trước trả cho tôi sao ?”
Cố Tích Tước cười nhạt một tiếng cái gì cũng không nói , lại không có lấy một cái chớp mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cô khiến cho cô vì khẩn trường mà mơ hồ run rẩy cả xương quai xanh .
Nhưng có lẽ đối với hắn bây giờ , xương quai xanh của người phụ nữ đang đứng trước mặt hắn cũng giống như linh hồn của người phụ nữa đó vậy . Giống như hai mảnh có thể bay lượn tự nhiên , lung linh giãn ra làm cho người phụ nữ này lại càng có nhiều ngõ nhỏ đi vào chốn vắng , một người có thể đáp ứng được thú vui tình thú của hắn , càng làm cho người phụ nữ này như tỏa ra hương vị khác từ khi bắt đầu , khóa hoàn toàn lấy cơ thể của cô . Mà xương quai xanh của Tịch Hải Đường như có xen lẫn cảm giác thanh thuần , đường cong rõ ràng , khí chất cao quý làm cảm giác của đôi mắt càng tinh xảo lại là người có tâm hồn mỹ cảm .
Tịch Hải Đường bị hắn nhìn chăm chú thấy hít thở không thông giống như trong lúc vô hình nào đó hắn trước mặt cô quăng một mẻ lưới khiến cô không thể thoát khỏi đó , trốn không thoát mà còn mất đi cả năng lực phản kháng .
Hắn dừng một hồi lâu , mỗi một phút mỗi một giây đều gây cho co cảm giác lăng trì , rút cuộc hắn có hành động. Đó là xuống giường , đi đến tủ rượu rót là một ly rượu mơ hồ như người đang thưởng thức rượu .
Với ly rượu trên tay , một bước chân dài hắn đi thẳng đến trước mặt cô
“ Em uống ly này “ Hắn đơn giản nói , không cho cô có đường cự tuyệt .
Tịch Hải Đường đầu tiên là muốn kháng cự nhưng lập tức lại nghĩ đến tửu lượng của chính mình lại không tốt nhưng uống rượu lại có thể cho cô thêm can đảm , không để cho cô trong lúc đang đối mặt với người đàn ông nguy hiểm này mà bỏ chạy mất .
Chậm rãi cô đưa tay tiếp nhận ly rượu , ngửa đầu đem bảy phần rượu trong ly uống dần , uống cho đến khi không còn một giọt dư thừa .
Cố Tích Tước bởi vì sự thuận theo của cô mà khiêu mi , cầm lấy chai rượu đặt một bên lần nữa vì cô mà rót hơn nửa ly nữa” Uống nữa , anh thích xem người phụ nữ của anh say rượu có bộ dạng trông như thế nào ?”
Hắn mãnh liệt ám hiệu như thế khiến cho tiếng lòng của Tịch Hải Đường run lên , ly rượu nắm chắc trong tay cũng không tự chủ được mà rung lên . Khi hắn dùng ánh mắt khiêu khích uy hiếp cô lại lần nữa đem rượu rót vào ly của cô .
Dạ dày nóng quá , độ nóng nhanh chóng lan tràn đến toàn thân của cô . Cô không phân rõ được sự hâm nóng của chính bản thân mình là vì rượu cay dộc hay là bởi vì sự tự tôn gặp chỗ phải khuất phục , hơi nước mông lung bịt kín hai trong mắt của cô như một màn sương tràn ngập .
“ Khụ … khụ khụ … “ Cô đột nhiên bị sặc , một giọt rượu từ môi tràn xuống dọc theo chiếc cằm mảnh khảnh trợt xuống theo nét duyên dáng của xương quai xanh chậm rãi rót vào trong quần áo của cô . Ánh mắt của người đàn ông trước mắt trở nên khác lạ, giống như là màu đen trong rừng rậm của mãnh thú . Hắn tiến đến gần cô , hơi thở ấm áp phả lên mặt cô , Tịch Hải Đường vô ý thức muốn trốn ..
“ Cũng không phải là lần đầu tiên , em khẩn trương cái gì ?” Mang theo giọng điệu châm chọc được phát ra từ đôi môi mỏng , bên môi dường như đang nhếch lên . Cô căng thẳng cắn môi không nói một lời . Từ khi cô bước vào căn phòng này mọi thứ đã bắt đầu thay đổi , sự tự ái cuối cùng của cô cũng đã bị hắn đoạt mất chỉ còn lại hai bàn tay trắng mà thôi . Con mắt sắc lạnh đến thấu xương của hắn nhìn cô , trong ánh mắt mang vẻ khinh bỉ “ Cởi quần áo “
Tịch Hải Đường phút chốc run lên , theo phản xạ có điều kiện dường như lùi về sau một bước nhưng một bàn tay của hắn liền đem cô giam giữ trở lại , lại dùng lực rất lớn như mang theo một tia hủy diệt vậy .
“ Nếu đã đến đây thì em sẽ không có ý định đổi ý chứ “ Ánh mắt của hắn nói cho cô biết cho dù cô có thay đổi ý định thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho cô bởi vì không có người nào đối với hắn – Cố Tích Tước mà dám lật lọng .
Tịch Hải Đường cúi đầu tóc đen xốc xếch , nổi bật lên giờ đây là bộ dạng gầy yếu của cô , bên tai phiếm hồng lộ ra vẻ khẩn trương mà hoàn toàn không hiểu được làm thế nào để đáp lại thái độ của hắn khiến cho Cố Tích Tước phải nhíu mày .
“ Anh nói cho em biết , em đêm nay dự định sẽ làm một con cá chết sao ? Đừng nói với anh rằng em thiếu kinh nghiệm , anh tin rằng Tiêu Mục Viễn đã sớm dạy em rồi chứ ?” Sự tức giận của hắn khó nén nổi , thanh âm càng trở nên lạnh hơn kiềm chế lực lên nơi cổ tay cô cũng càng trở nên lớn hơn , chỉ cần nghĩ tới cô cùng với Tiêu Mục Viễn thân mật để có một đứa bé thì tâm tình của hắn giống như nổi điên , nhịn không được dùng những lời khó nghe để vũ nhục cô .
Tịch Hải Đường khẽ động khóe mi nhẫn nhịn chịu sự vũ nhục của hắn . Giờ khắc này cô đã không còn tinh thần để cùng hắn làm sáng tỏ điều gì nữa , chỉ cần cô có thể nhịn qua đêm nay thì tất cả mọi thứ sẽ kết thúc.
Cố Tích Tước hai tròng mắt híp lại , khóe miệng kéo ra một tia nghiền ngẫm .Người phụ nữ này thực sự biết giả bộ , rõ ràng là đã sinh cho Tiêu Mục Viễn một đứa con như vậy nhưng bộ dáng luôn như phải chịu khổ . Cô cố gắng nhận nhượng vì lợi ích toàn cục nhưng thực sự đáng hận mà . Càng có thể hận chính là cho dù như vậy , hắn vẫn cảm thấy như xưa trên người cô luôn có một sức hấp dẫn khó nói nên lời , rất khó làm cho người ta dời đi ánh mắt , rất muốn đem cô ôm vào trong lồng ngực hay hung hăng mà muốn cô .
“ Động tác nhanh lên , anh không có kiên nhẫn đợi thêm nữa “
Tịch Hải Đường sít sao nhắm mắt lại , không dám nhìn hắn , gò má lại lần nữa dính vào một tầng ửng đỏ , đôi tay cùng thân thể càng không ngừng run rẩy lên , ngón tay mảnh khảnh trong bóng đêm lục lọi trên áo tìm cởi những nút áo . Mỗi thứ trên người được cởi bỏ như một nhát dao cứa thêm vào nỗi đau nhục nhã trong lòng cô . Mặc dù nhắm mắt lại không nhìn thấy nhưng cô vẫn như cũ có thể cảm nhận được ánh mắt sắc bén như chim ưng của người đàn ông trước mặt , phảng phất một cảm giác mãnh liệt . Dưới ánh nhìn của hắn Tịch Hải Đường cảm giác mình tựa như một con mồi bị hắn sít sao khóa lại , một mình khó chống mà cũng không có chỗ để có thể trốn .
Cố Tích Tước mâu quang trở nên sâu không lường được , không phải là dục vọng mà là một loại rất phức tạp , như một điều gì đó rất trầm trọng . Cô duy nhất chỉ có thể cảm giác được một điều duy nhất đó là phẫn nộ . Mà hắn như vậy đối với cô chỉ có một mục đích là vũ nhục cô , khiến cô nhục nhã mà thôi .
“ Mở mắt ra , nhìn anh “
Cô không có sự lựa chọn nào khác là phải khuất phục mệnh lệnh của hắn sau đó khí con ngươi trong mắt hắn nhìn thấy so với bóng đem có gì đó còn thâm trầm hơn . Cô lại không có cách nào duy trì tầm mắt thanh minh của chính bản thân mình chỉ có thể hiện lên sự hoảng loạn , luống cuống , sợ hãi đến mức ngã vào con ngươi kia. Rơi xuống nơi màu đe nơi dòng nước xoáy , lại rơi xuống , rơi xuống đến ngay cả cô cũng không còn cách nào tưởng tượng được vực sâu của nó …
Trong hốc mắt đã chẳng biết lúc nào chưa đựng những giọt nước mắt đầy sự xấu hổ và giận dữ muốn chết nhưng cô vẫn kiềm chế bản thân mình nhẫn nại . Tịch Hải Đường nhắc nhở chính mình , cơ thể người đàn ông trong người cô chỉ là một con dã thú mà thôi cô cũng chỉ là đang cùng một ma quỷ làm giao dịch mà thôi . Hắn cố ý làm đau cô , động tác vừa nhanh lại mãnh liệt , cô buông thả tất cả dường như là không có một tia kháng cự nào lại còn tùy ý đưa chính bản thân mình ngã vào bể triều tình dục vô cùng hắc ám . Trong lúc chìm nổi ,dục sinh dục tử chỉ cần một buổi tối nên cô có chết cũng muốn vượt qua .
Mồ hôi cùng nước mắt hỗn tạp cùng một chỗ , thiên đường cùng địa ngục cũng đồng thời có trong đau khổ của cô . Mở mắt ra , hình dáng khuôn mặt thâm thúy của hắn gần trong gang tấc , cả người cô bị hắn ôm vào trong lòng , hoài bão ấm áp nơi hắn như sít sao vây lấy cánh chim đang bay của cô , lòng bàn tay ấm áp thì ôn nhu khẽ vuốt ve lưng của cô . Rõ ràng là hắn đang mạnh bạo cô nhưng giờ phút này lại thật ôn nhu giống như người tình tri kỉ mà cô hằng mong muốn vậy . Mũi đau xót , nước mắt thiếu chút nưa rơi xuống cô mở to mắt không muốn nhìn thẳng vào hai tròng mắt sắc bén của hắn .
“ Nói , em thuộc về ai “ Chiếc cằm bị người đàn ông nâng lên , chống lại là đôi mắt sâu không thấy đáy của hắn .
“ Tôi … là của anh …”
“ Anh là ai ?”
“ Cố Tích Tước … Cố Tích Tước , tôi là của anh “
Cố rất thuận theo , thuận theo phải làm chi mình xem thường ngay cả chính bản thân mình nhưng không sao cô sớm đã không còn tôn nghiêm chỉ cần đêm nay có thể làm cho hắn hài lòng , cô cái gì cũng đều đồng ý làm .
Không cách nào hô hấp được , không có cách nào suy tư nổi chỉ có thể mặc cho hắn muốn gì được nấy , một đêm này thế giới của cô cũng chỉ còn lại sự hiện hữu của hắn mà thôi….
Hôm sau , Tịch Hải Đường từ trong đau đớn tỉnh lại toàn thân cơ hồ không có chỗ nào là không đau , đặc biệt nhất là nơi nhạy cảm kia lại càng đau hơn . Tối hôm qua , hắn ta đã làm rất nhiều lần . Ánh mặt trời từ một góc cửa sổ len lén rọi vào , bên miệng của cô khẽ trồi lên một nục cười . Hắc ám rút cuộc cũng đã trôi qua .
Trong phòng người đàn ông đã cùng cô đêm qua đã rời đi , lưu lại một xấp hình khỏa thần của cô . Hít một hơi thật sâu Tịch Hải Đường vội vàng muốn rời đi cái nơi làm cô một chút cũng hề có ý định nán lại thêm nữa . Đứng dậy, đang chuẩn bị xuống giường thì điện thoại vang lên .
Là hắn !
Do dự một chút cô cũng bắt máy “ Vâng ?”
“ Em tình cực kỳ sớm thế sao , xem ra tối qua anh vẫn còn chưa đủ cố gắng nhỉ ?” Một lời nói trêu tức trên điện thoại trền từ đầu kia đến , Tịch Hải Đường trên mặt trong nháy mắt bịt kín vẻ mặt lo lắng .
“ Cố Tích Tước , anh có việc gì nói mau “
“ Tốt . Nếu như em đã gấp gáp như vậy thì anh cũng không nên làm cho em thất vọng “ Trong giọng điệu của hắn mang theo một tia đắc ý bất thường “ Có một điều khiển từ xa bên gối nhìn thấy không ?”
Tịch Hải Đường cúi đầu rất dễ dàng liền tìm thấy “ Thấy rồi , nhưng là như thế nào đây ?”
“ Em mở ti vi lên “
Cô nhíu mày “ Anh lại muốn đùa giỡn dạng gì nữa đây ?”
“ Tự chính em xem đi “
Cô lông mày càng nhíu thật chặt lại hoang mang không hiểu cái điều khiển này dùng như thế nào . Cô đành nhẹ nhàng đè xuống chốt mở của điều khiển từ xa …
Tiếng thở dốc , thân hình của cô ,nước mắt , mồ hôi còn có cả máu tươi …
Màn kịch tình gần như tổn thương tối hôm qua , như muốn đem cô đến chỗ chết của sự chinh phục . Trên màn hình lớn đều bày ra tất cả ,những thanh âm điên cuồng kia cùng những hình ảnh đó trong căn phòng này như truyền đến lại vô cùng tinh tế .
Tịch Hải Dường bị hù dọa một tay liền lấy điều khiển từ xa rớt trên mặt đất , cô thét chói tai làm cho người đàn ông ở đầu kia điện thoại nhất thời nở nụ cười …
“ Cảm giác thế nào ? Coi được không ?” Hắn ác liệt giải thích cho cô nghe “ Anh dùng suốt sáu đài của máy chụp ảnh , toàn bộ các khung cảnh ở nhiều góc độ cùng với những khoảng cách xen kẽ như vậy mới có thể có hiệu quả hoàn mỹ “
“ Cố Tích Tước , anh đã nói sẽ đem phim ảnh trả cho tôi “
“ Trả lại cho em là lần trước . Lần này đây … lần sau anh sẽ trả “
Tịch Hải Đường quả thực không thẻ tin được chính mình đã nghe được cái gì , hắn sao lại có thể càng ngày càng vô sỉ như thế chứ ?
“ Anh cứ như vậy đùa giỡn tôi thú vị lắm sao ?”
“ Vô cùng thú vị “ Thanh âm của hắn nghe không ra hỉ nộ “ Chuẩn bị tâm lý thật tốt , trò chơi của anh không chỉ dừng lại ở đây đâu “
“ Anh còn muốn thế nào ? Này … này …” Điện thoại đã bị hắn cúp .
Cô hổn hển tiện tay nắm lấy bình hao ở trên bàn đập nát . Cô thực sự không chịu nổi những hình ảnh trên tivi lúc nãy , khốn kiếp đồ cặn bã !
Điện thoại di động bỗng nhiên lại vang lên , Tịch Hải Đường nhịn không được liền thét lên “ Anh là kẻ hèn hạ vô sỉ … Áh … thực xin lỗi , xin hỏi ông là … Trung tâm kiểm tra đo lường máu ? Các ông tìm được đứa con trai có nhóm máu tương đồng với tôi rồi sao ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.