Chương 38
An Nhiễm Nhiễm
26/11/2014
“ Tại sao phải cho
chú ấy ăn chứ?” Trả lời cho câu hỏi của Doãn Ngân không phải Tịch Hải
Đường mà là Tiểu Thần “ Chú ấy rất quá đáng , đã đem chiếc áo len mà mẹ
đan làm hư đi . Làm sao bạn còn như vậy mà quan tâm chú ấy chứ ?”
Doãn Ngân có chút khó xử , mặc dù cậu bé rất tức giận rất ủy khuất nhưng dù sao cha cũng đã sửa sai , hơn nữa bất kể thế nào cũng là một người cha , cậu bé không thể mãi không tha thứ cho cha mình như thế được .
Tịch Hải Đường nhìn ra tâm tư của Doãn Ngân , khẽ cắn môi dưới do dự một chút , đứng dậy đi trở về phòng bếp vòng qua Cố Tích Tước cầm một bộ bát đũa “ Tới dùng cơm đi …”
Cố Tích Tước đầu tiên là ngẩn ra lập tức thoải mái , bên khóe miệng nhếch lên bất giác cười yếu ớt .
Bàn ăn không lớn , Cố Tích Tước cúi đầu nhìn nhìn chỉ có Tiểu Thần đứng ở bên là quan sát . Không đợi Cố Tích Tước ngồi xuống , tiểu nha đầu liền ném cho hắn một cái trừng mắt , sau đó vểnh cái miệng nhỏ nhắn đem hắn dẫn tới hương toilet “ Chú phải rửa tay trước a “
Cố Tích Tước bị Tiểu Thần mang vào phòng tắm , diện tích vừa phải , bài trí lại rất đơn giản , Cố Tích Tước xem một lần trước sau lông mày nhẹ nhàng nhíu lại , trên kệ thậm chí còn có 3 cái bàn chải đánh răng sao ?
Hắn cứ nhìn chằm chằm vào chiếc bàn chải đánh răng màu lam kia , nhịn không được bèn hỏi Tiểu Thần “Cái này là của ai ?”
“ Của cháu “
Cố Tích Tước khóe miệng giật giật , là của tiểu nha đầu này mới là lạ . Chiếc bàn chải nhỏ bên cạnh mới là của tiểu nha đầu này . Tiểu nha đầu này thật đúng là ưa mang thù nha . Con mắt hắn khẽ nheo lại , hắn lại nhìn kỹ một chút chiếc bàn chải kia , tám chin phần là của Tiêu Mục Viễn . Đáng chết !
Tìm lại một hồi giận dữ . Tiểu Thần len lẽn liếc nhìn Cố Tích Tước một cái , đôi mắt xinh đẹp trong một thoáng đã hiện lên vẻ đắc ý . Hừ hừ ! Chú ấy muốn biết thì sẽ càng không cho biết .
“ Chú ơi , rửa tay rửa tay thôi . Đây là xà phòng “
“Xà phòng ?” Cố Tích Tước nhăn nhíu mi “ không có dịch rửa tay sao ?”
“ Không có , mẹ nói dịch rửa tay rất đắt . Vì thế dùng xà phòng hơn nữa cũng có thể dùng để tắm sạch sẽ , mà da cũng rất thoải mái không bị ngứa a “
Cố Tích Tước oán hận , cái tên Tiêu Mục Viễn kia làm gì mà đem vợ con của mình thành như vậy chứ ?
Mở đinh ốc vòi nước , Cố Tích Tước dùng nước lạnh rửa tay vẫn nhất quyết không động đến miếng xà phòng kia . Hắn không có thói quen dùng chung đồ với người khác , cảm giác thấy sờ tới sờ lui vẫn là không vệ sinh .
Tiểu Thần nghiêng đầu , kinh ngạc “ Chú à, chú thật sự có tính sạch sẽ nha “
“ Đúng “
“ Nhưng sao chú lại không dùng xà phòng rửa tay ? Rửa tay không sạch sẽ vẫn còn vi khuẩn ở trên tay “
“ Chú có rửa đi rửa lại nhiều lần mà “ Hắn lại tiếp tục vặn vòi nước , ào ào nước chảy trôi không ngừng .
Tiểu Thần rất chú ý “ Chú , chú lãng phí quá ! Một chút cũng không thể để nước chảy ra ngoài như vậy !”
Cố Tích Tước khẽ nhíu mày khẽ nguyền rủa , TMD ( con mẹ nó ) Tiêu Mục Viễn , không biết hắn ta còn có phải là đàn ông hay không ? Hắn để cho con gái của mình trải qua cực khổ như vậy , nước cũng phải dùng dè dặt !
“ Chú ơi ,chú đang nói thầm cái gì đấy ?”
“ Không có gì ?”
Tiểu Thần nhíu mày , cô bé rõ ràng là nghe được hắn đã nhỏ giọng nói cái gì đó thế nhưng không có thừa nhận .
Cố Tích Tước bớt phóng túng tâm tình , nhìn thoáng qua Tiểu Thần liền chợt phát hiện ra một vấn đề “ Cháu vì cái gì mà không gọi chú là chụ kỵ sĩ nữa ?”
“ Bởi vì hành động của chú căn bản không giống như là một kỵ sĩ nha “ Tiểu Thần nghiêm túc giải thích “Trong phim ảnh , chú kỵ sĩ là người có một chút bản lĩnh phong độ hơn nữa anh tuấn nhưng lại có chút tàn khốc . Hơn nữa đều rất thiện lương nhưng chú đã có nhưng hành động xấu “
Tiểu Thần đối với hành động của hắn ngày có động đất đó vẫn không thể nào quên , càng cảm thấy ghét đã lớn tiếng và hung dữ với cả hai mẹ con . Cho dù hôm nay hắn có giúp nhà Tiểu Thần sửa ống nước cũng không cải biến được ấn tượng lúc đó .
Cố Tích Tước một hơi giấu ở tim .Đúng vậy , ngày hôm đó hắn đã rất hung dữ hơn nữa còn làm cho tiểu nha đầu này ngã xuống . Nhưng trong lòng hắn cũng không thể nào chịu nổi đả kích này , tự dưng phát hiện Tịch Hải Đường đã có con cùng người khác . Sự thật này đánh thẳng vào hắn thật quá lớn khiến hắn khó có thể nào mà chấp nhận được .
Rửa tay xong vẫn đang ướt nhưng Tiểu Thần cũng không quan tâm thêm làm gì vì dù sao Cố Tích Tước cũng không thích dùng chung khăn với người khác . Tiểu Thần vội rời đi khỏi phòng tắm , trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập sự khó chịu mà khuôn mặt của Cố Tích Tước cũng chẳng sáng sủa hơn là bao nhiêu . Nếu như lúc này hai người vào soi gương liền sẽ phát hiện ra khuôn mặt của họ lúc này rất giống nhau , cái loại sự tình này có thể nói là máu mủ tình thâm chăng ?
Trên bàn ăn hình chữu nhật đặt hai món ăn một là sup , còn có một phần ba tê cà chua với mì trộn , rất mộc mạc . Nhưng mộc mạc mà đến nỗi Cố Tích Tước cũng chưa từng ăn nhưng hắn nhìn thấy được bộ dạng ăn rất ngon của Doãn Ngân cũng có chút động tâm , đúng là ..
“ Ăn đi . Bát đũa tôi đã lau rất sạch rồi , rất sạch sẽ “ Tịch Hải Đường mặc dù thái độ lạnh nhạt nhưng vẫn nhớ rõ hắn có một tật xấu là rất thích sạch sẽ .
“ Cha , cha mau ăn đi . Hương vị rất là ngon a “ Doãn Ngân cũng không ngừng nói , hộ trỡ hắn đưa đôi đũa qua .
Cố Tích Tước ừ một tiếng, nghĩ chọn một sợi mì gắp vào trong chén nhưng cơ hồ không biết làm như thế nào để nếm qua loại mì nấu như thế này nên động tác của hắn có vẻ ngốc . Ai mà chẳng biết ăn mì Ý thì đều dùng dao nữa nhưng ăn mì như thế này thì khuynh hướng cảm xúc cũng không giống nhau àh nha .
Khuôn mặt xinh đẹp của Tịch Hải Đường cau lại , sắc mặt âm trầm “ Để tôi giúp anh “
Cô tiếp nhận động tác trong tay hắn , chỉ với vài động tác đã có một chén mì đầy sau đó đem chén đặt trước mặt hắn , mí mắt cũng không giơ lên một chút . Cố Tích Tước trong lòng có điểm không được vui , hắn biết rõ nếu như không phải bởi vì Doãn Ngân thì cô nhất định sẽ trực tiếp cầm cây chổi mà đuổi hắn ra ngoài . Cô căn bản không nghĩ sẽ phải xơi cơm cho hắn , cô chỉ cần hiền lành với Tiêu Mục Viễn mà thôi . Khí tích tụ trong lòng lại dâng lên có chút không thể nào nuốt trôi cơm .
Tiểu Thần liếc nhìn đưa tay cầm lấy thìa nhỏ dùng sức xúc một muỗng lớn ba tê cà chua cho Cố Tích Tước “ Chú , chú cần ăn cái này đi bằng không sẽ nóng ruột “
Tiếng lòng Cố Tích Tước khẽ run lên , cái tiểu nha đầu này vừa rồi còn đối với hắn rất có thành kiến nhưng vẫn là rất quan tâm hắn nha . Đây là định nghĩa “ Thiện Lương “ của tiểu nha đầu này sao ?
Nơi cổ họng hắn một hồi khó chịu nhưng vẫn cố gắng nói “ Cảm ơn “
“ Không sao “ Tiểu Thần giương cao khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ cười ,lộ ra cả hàm răng trắng nhỏ theo sau đó là thói quen luôn liếm một chút .
Tịch Hải Đường nhắc nhở con gái “ Tiểu Thần , mẹ không phải là nói qua cho con nghe rồi sao . Con không được liếm vào răng bị siết như thế , như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự sinh trưởng mới của hàm răng “
“Oh “ Tiểu Thần O một chút “ Con lại quên mất a “
Doãn Ngân ở bên một nhịn không được ngừng cười trộm , miệng càng không thể đóng lại được .
Tiểu Thần nhìn nhìn bỗng hỏi “ Cậu cười cái gì ? Trẻ con cũng sẽ bị rụng răng nha . Chẵng lẽ cậu chưa bị lần nào sao ?”
“ A…”Doãn Ngân khẽ cúi đầu , bộ dạng có chút chột dạ .
Tiểu Thần mở to mắt , cúi người xuống từ dưới mặt bàn ngẩng mặt lên nhìn Doãn Ngân , đột nhiên cười thành tiếng “ Ha ha ha Cố Doãn Ngân , cậu cũng có răng siết như tớ mà hơn nữa có vị trí cũng giống với tớ nữa “
Doãn Ngân bên tai thoáng cái đã đỏ , có dáng vẻ lúng túng .
Tịch Hải Đường dùng ánh mắt ý bảo con gái “ Tiểu Thần , lúc ăn cơm không cho phép hi hi ha ha “
“A” Tiểu Thần ngoan ngoãn gật đầu , nhưng không ngừng vui vẻ thân thể nghiêng một cái , thiếu chút nữa là ngã ngay trên người Cố Tích Tước .
Cố Tích Tước thần hình cao lớn khẽ run lên , trong tích tắc không hiểu có một tia hoảng hốt liền đỡ được ngay Tiểu Thần . Nếu như tiểu nha đầu này là con gái của hắn thì tốt rồi ….
Sau bữa cơm tối , Tịch Hải Đường vốn định sửa lại chiếc áo lông trước nhưng nhìn thấy Doãn Ngân cùng Tiểu Thần chơi một chỗ với nhau rất vui vẻ liền đi rửa chén trước . Nhưng cô vừa rửa chén , vừa tâm ý phiền loạn bởi vì cô phát giác được cách đó không xa có một ánh mắt của người đàn ông đang nhìn cô rất chăm chú nhưng cũng rất sắc bén .
Trước ánh mắt soi mói của Cố Tích Tước , tay Tịch Hải Đường có chút không khống chế được mà khẽ run lên .Nếu không phải có hai đứa bé ở đây thì chắc chắn cô và hắn sẽ có cãi vã .
Đứng ở cửa phòng bếp , Cố Tích Tước đem bóng dáng mảnh mai và bận rộn của Tịch Hải Đường thu vào trong tầm mắt , bên môi nhếch lên một nụ cười nghiền ngẫm . Cô mặc một bộ đồ ở nhà nhẹ nhàng , buộc lên chiếc tạp dề trên tay đeo bao cao su lưu hóa nghiễm nhiên ra dáng của một người chủ nhà . Đó là hắn chưa bao giờ từng hiểu biết một loại người nhưng hắn lại cảm tháy cô một chút cũng không xa xôi , tồn tại như vậy rất tự nhiên làm cho hắn có một loại xúc động .Một cách tay đưa lên liền vây cô vào trong ngực , hắn có cảm giác chưa bao giờ có trong cuộc sinh hoạt của hắn . Hắn vô ý thức bước bộ đến gần ,
Tịch Hải Đường sống lưng một hồi lạnh cả người , hù doạn thiếu chút nữa để chém cơm trong tay rơi xuống đất , ngẩng đầu con mắt tràn đầy phòng bị “ Anh tiến tới làm cái gì ?”
“ Không làm cái gì cả . Chỉ muốn nhìn một chút “
Cô vặn mi giọng nói xa cách “ Rửa chén thì có gì hay mà xem ?”
Cố Tích Tước nghi hoặc bản thân mình một lúc , đúng vậy rửa chén có cái gì hay mà xem ? Nhưng hắn chính là nhịn không được .Rõ ràng là bát đũa bình thường như vậy , thức ăn cũng bình thường như vậy nhưng hắn không thể không thừa nhận vừa rồi cô nấu ăn rất ngon . Nhà bình thường bữa tối đều như vậy sao ? Chuyện thường ngày cũng đều vui vẻ hòa thuận như thế sao ?
Tịch Hải Đường nghiêng người đi cưỡng ép chính mình không đếm xỉa đến ánh mắt nghiền ngẫm của hắn , cúi đầu tiếp tục rửa chén .
“ Ôi , trên mặt em nơi này dính bọt …” Cố Tích Tước đưa tay ra giúp cô lau đi lớp bọt trên gương mặt nhưng lại hù dọa Tịch Hải Đường giật mình “ Anh cách xa tôi một chút “
Tay hắn dừng ở giữa không trung có chút cứng ngắc . Đúng lúc này , trong phòng khách đột nhiên truyền đến tiếng của Doãn Ngân “ Cha , cha tới đây một tý …”
Không khí mập mờ bị đánh bỏ , Tịch Hải Đường âm thầm thở phào nhẹ nhõm . Cố Tích Tước thì tâm tư phức tạp , trong lòng lượt qua một hồi buồn phiền .
Doãn Ngân có chút khó xử , mặc dù cậu bé rất tức giận rất ủy khuất nhưng dù sao cha cũng đã sửa sai , hơn nữa bất kể thế nào cũng là một người cha , cậu bé không thể mãi không tha thứ cho cha mình như thế được .
Tịch Hải Đường nhìn ra tâm tư của Doãn Ngân , khẽ cắn môi dưới do dự một chút , đứng dậy đi trở về phòng bếp vòng qua Cố Tích Tước cầm một bộ bát đũa “ Tới dùng cơm đi …”
Cố Tích Tước đầu tiên là ngẩn ra lập tức thoải mái , bên khóe miệng nhếch lên bất giác cười yếu ớt .
Bàn ăn không lớn , Cố Tích Tước cúi đầu nhìn nhìn chỉ có Tiểu Thần đứng ở bên là quan sát . Không đợi Cố Tích Tước ngồi xuống , tiểu nha đầu liền ném cho hắn một cái trừng mắt , sau đó vểnh cái miệng nhỏ nhắn đem hắn dẫn tới hương toilet “ Chú phải rửa tay trước a “
Cố Tích Tước bị Tiểu Thần mang vào phòng tắm , diện tích vừa phải , bài trí lại rất đơn giản , Cố Tích Tước xem một lần trước sau lông mày nhẹ nhàng nhíu lại , trên kệ thậm chí còn có 3 cái bàn chải đánh răng sao ?
Hắn cứ nhìn chằm chằm vào chiếc bàn chải đánh răng màu lam kia , nhịn không được bèn hỏi Tiểu Thần “Cái này là của ai ?”
“ Của cháu “
Cố Tích Tước khóe miệng giật giật , là của tiểu nha đầu này mới là lạ . Chiếc bàn chải nhỏ bên cạnh mới là của tiểu nha đầu này . Tiểu nha đầu này thật đúng là ưa mang thù nha . Con mắt hắn khẽ nheo lại , hắn lại nhìn kỹ một chút chiếc bàn chải kia , tám chin phần là của Tiêu Mục Viễn . Đáng chết !
Tìm lại một hồi giận dữ . Tiểu Thần len lẽn liếc nhìn Cố Tích Tước một cái , đôi mắt xinh đẹp trong một thoáng đã hiện lên vẻ đắc ý . Hừ hừ ! Chú ấy muốn biết thì sẽ càng không cho biết .
“ Chú ơi , rửa tay rửa tay thôi . Đây là xà phòng “
“Xà phòng ?” Cố Tích Tước nhăn nhíu mi “ không có dịch rửa tay sao ?”
“ Không có , mẹ nói dịch rửa tay rất đắt . Vì thế dùng xà phòng hơn nữa cũng có thể dùng để tắm sạch sẽ , mà da cũng rất thoải mái không bị ngứa a “
Cố Tích Tước oán hận , cái tên Tiêu Mục Viễn kia làm gì mà đem vợ con của mình thành như vậy chứ ?
Mở đinh ốc vòi nước , Cố Tích Tước dùng nước lạnh rửa tay vẫn nhất quyết không động đến miếng xà phòng kia . Hắn không có thói quen dùng chung đồ với người khác , cảm giác thấy sờ tới sờ lui vẫn là không vệ sinh .
Tiểu Thần nghiêng đầu , kinh ngạc “ Chú à, chú thật sự có tính sạch sẽ nha “
“ Đúng “
“ Nhưng sao chú lại không dùng xà phòng rửa tay ? Rửa tay không sạch sẽ vẫn còn vi khuẩn ở trên tay “
“ Chú có rửa đi rửa lại nhiều lần mà “ Hắn lại tiếp tục vặn vòi nước , ào ào nước chảy trôi không ngừng .
Tiểu Thần rất chú ý “ Chú , chú lãng phí quá ! Một chút cũng không thể để nước chảy ra ngoài như vậy !”
Cố Tích Tước khẽ nhíu mày khẽ nguyền rủa , TMD ( con mẹ nó ) Tiêu Mục Viễn , không biết hắn ta còn có phải là đàn ông hay không ? Hắn để cho con gái của mình trải qua cực khổ như vậy , nước cũng phải dùng dè dặt !
“ Chú ơi ,chú đang nói thầm cái gì đấy ?”
“ Không có gì ?”
Tiểu Thần nhíu mày , cô bé rõ ràng là nghe được hắn đã nhỏ giọng nói cái gì đó thế nhưng không có thừa nhận .
Cố Tích Tước bớt phóng túng tâm tình , nhìn thoáng qua Tiểu Thần liền chợt phát hiện ra một vấn đề “ Cháu vì cái gì mà không gọi chú là chụ kỵ sĩ nữa ?”
“ Bởi vì hành động của chú căn bản không giống như là một kỵ sĩ nha “ Tiểu Thần nghiêm túc giải thích “Trong phim ảnh , chú kỵ sĩ là người có một chút bản lĩnh phong độ hơn nữa anh tuấn nhưng lại có chút tàn khốc . Hơn nữa đều rất thiện lương nhưng chú đã có nhưng hành động xấu “
Tiểu Thần đối với hành động của hắn ngày có động đất đó vẫn không thể nào quên , càng cảm thấy ghét đã lớn tiếng và hung dữ với cả hai mẹ con . Cho dù hôm nay hắn có giúp nhà Tiểu Thần sửa ống nước cũng không cải biến được ấn tượng lúc đó .
Cố Tích Tước một hơi giấu ở tim .Đúng vậy , ngày hôm đó hắn đã rất hung dữ hơn nữa còn làm cho tiểu nha đầu này ngã xuống . Nhưng trong lòng hắn cũng không thể nào chịu nổi đả kích này , tự dưng phát hiện Tịch Hải Đường đã có con cùng người khác . Sự thật này đánh thẳng vào hắn thật quá lớn khiến hắn khó có thể nào mà chấp nhận được .
Rửa tay xong vẫn đang ướt nhưng Tiểu Thần cũng không quan tâm thêm làm gì vì dù sao Cố Tích Tước cũng không thích dùng chung khăn với người khác . Tiểu Thần vội rời đi khỏi phòng tắm , trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập sự khó chịu mà khuôn mặt của Cố Tích Tước cũng chẳng sáng sủa hơn là bao nhiêu . Nếu như lúc này hai người vào soi gương liền sẽ phát hiện ra khuôn mặt của họ lúc này rất giống nhau , cái loại sự tình này có thể nói là máu mủ tình thâm chăng ?
Trên bàn ăn hình chữu nhật đặt hai món ăn một là sup , còn có một phần ba tê cà chua với mì trộn , rất mộc mạc . Nhưng mộc mạc mà đến nỗi Cố Tích Tước cũng chưa từng ăn nhưng hắn nhìn thấy được bộ dạng ăn rất ngon của Doãn Ngân cũng có chút động tâm , đúng là ..
“ Ăn đi . Bát đũa tôi đã lau rất sạch rồi , rất sạch sẽ “ Tịch Hải Đường mặc dù thái độ lạnh nhạt nhưng vẫn nhớ rõ hắn có một tật xấu là rất thích sạch sẽ .
“ Cha , cha mau ăn đi . Hương vị rất là ngon a “ Doãn Ngân cũng không ngừng nói , hộ trỡ hắn đưa đôi đũa qua .
Cố Tích Tước ừ một tiếng, nghĩ chọn một sợi mì gắp vào trong chén nhưng cơ hồ không biết làm như thế nào để nếm qua loại mì nấu như thế này nên động tác của hắn có vẻ ngốc . Ai mà chẳng biết ăn mì Ý thì đều dùng dao nữa nhưng ăn mì như thế này thì khuynh hướng cảm xúc cũng không giống nhau àh nha .
Khuôn mặt xinh đẹp của Tịch Hải Đường cau lại , sắc mặt âm trầm “ Để tôi giúp anh “
Cô tiếp nhận động tác trong tay hắn , chỉ với vài động tác đã có một chén mì đầy sau đó đem chén đặt trước mặt hắn , mí mắt cũng không giơ lên một chút . Cố Tích Tước trong lòng có điểm không được vui , hắn biết rõ nếu như không phải bởi vì Doãn Ngân thì cô nhất định sẽ trực tiếp cầm cây chổi mà đuổi hắn ra ngoài . Cô căn bản không nghĩ sẽ phải xơi cơm cho hắn , cô chỉ cần hiền lành với Tiêu Mục Viễn mà thôi . Khí tích tụ trong lòng lại dâng lên có chút không thể nào nuốt trôi cơm .
Tiểu Thần liếc nhìn đưa tay cầm lấy thìa nhỏ dùng sức xúc một muỗng lớn ba tê cà chua cho Cố Tích Tước “ Chú , chú cần ăn cái này đi bằng không sẽ nóng ruột “
Tiếng lòng Cố Tích Tước khẽ run lên , cái tiểu nha đầu này vừa rồi còn đối với hắn rất có thành kiến nhưng vẫn là rất quan tâm hắn nha . Đây là định nghĩa “ Thiện Lương “ của tiểu nha đầu này sao ?
Nơi cổ họng hắn một hồi khó chịu nhưng vẫn cố gắng nói “ Cảm ơn “
“ Không sao “ Tiểu Thần giương cao khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ cười ,lộ ra cả hàm răng trắng nhỏ theo sau đó là thói quen luôn liếm một chút .
Tịch Hải Đường nhắc nhở con gái “ Tiểu Thần , mẹ không phải là nói qua cho con nghe rồi sao . Con không được liếm vào răng bị siết như thế , như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự sinh trưởng mới của hàm răng “
“Oh “ Tiểu Thần O một chút “ Con lại quên mất a “
Doãn Ngân ở bên một nhịn không được ngừng cười trộm , miệng càng không thể đóng lại được .
Tiểu Thần nhìn nhìn bỗng hỏi “ Cậu cười cái gì ? Trẻ con cũng sẽ bị rụng răng nha . Chẵng lẽ cậu chưa bị lần nào sao ?”
“ A…”Doãn Ngân khẽ cúi đầu , bộ dạng có chút chột dạ .
Tiểu Thần mở to mắt , cúi người xuống từ dưới mặt bàn ngẩng mặt lên nhìn Doãn Ngân , đột nhiên cười thành tiếng “ Ha ha ha Cố Doãn Ngân , cậu cũng có răng siết như tớ mà hơn nữa có vị trí cũng giống với tớ nữa “
Doãn Ngân bên tai thoáng cái đã đỏ , có dáng vẻ lúng túng .
Tịch Hải Đường dùng ánh mắt ý bảo con gái “ Tiểu Thần , lúc ăn cơm không cho phép hi hi ha ha “
“A” Tiểu Thần ngoan ngoãn gật đầu , nhưng không ngừng vui vẻ thân thể nghiêng một cái , thiếu chút nữa là ngã ngay trên người Cố Tích Tước .
Cố Tích Tước thần hình cao lớn khẽ run lên , trong tích tắc không hiểu có một tia hoảng hốt liền đỡ được ngay Tiểu Thần . Nếu như tiểu nha đầu này là con gái của hắn thì tốt rồi ….
Sau bữa cơm tối , Tịch Hải Đường vốn định sửa lại chiếc áo lông trước nhưng nhìn thấy Doãn Ngân cùng Tiểu Thần chơi một chỗ với nhau rất vui vẻ liền đi rửa chén trước . Nhưng cô vừa rửa chén , vừa tâm ý phiền loạn bởi vì cô phát giác được cách đó không xa có một ánh mắt của người đàn ông đang nhìn cô rất chăm chú nhưng cũng rất sắc bén .
Trước ánh mắt soi mói của Cố Tích Tước , tay Tịch Hải Đường có chút không khống chế được mà khẽ run lên .Nếu không phải có hai đứa bé ở đây thì chắc chắn cô và hắn sẽ có cãi vã .
Đứng ở cửa phòng bếp , Cố Tích Tước đem bóng dáng mảnh mai và bận rộn của Tịch Hải Đường thu vào trong tầm mắt , bên môi nhếch lên một nụ cười nghiền ngẫm . Cô mặc một bộ đồ ở nhà nhẹ nhàng , buộc lên chiếc tạp dề trên tay đeo bao cao su lưu hóa nghiễm nhiên ra dáng của một người chủ nhà . Đó là hắn chưa bao giờ từng hiểu biết một loại người nhưng hắn lại cảm tháy cô một chút cũng không xa xôi , tồn tại như vậy rất tự nhiên làm cho hắn có một loại xúc động .Một cách tay đưa lên liền vây cô vào trong ngực , hắn có cảm giác chưa bao giờ có trong cuộc sinh hoạt của hắn . Hắn vô ý thức bước bộ đến gần ,
Tịch Hải Đường sống lưng một hồi lạnh cả người , hù doạn thiếu chút nữa để chém cơm trong tay rơi xuống đất , ngẩng đầu con mắt tràn đầy phòng bị “ Anh tiến tới làm cái gì ?”
“ Không làm cái gì cả . Chỉ muốn nhìn một chút “
Cô vặn mi giọng nói xa cách “ Rửa chén thì có gì hay mà xem ?”
Cố Tích Tước nghi hoặc bản thân mình một lúc , đúng vậy rửa chén có cái gì hay mà xem ? Nhưng hắn chính là nhịn không được .Rõ ràng là bát đũa bình thường như vậy , thức ăn cũng bình thường như vậy nhưng hắn không thể không thừa nhận vừa rồi cô nấu ăn rất ngon . Nhà bình thường bữa tối đều như vậy sao ? Chuyện thường ngày cũng đều vui vẻ hòa thuận như thế sao ?
Tịch Hải Đường nghiêng người đi cưỡng ép chính mình không đếm xỉa đến ánh mắt nghiền ngẫm của hắn , cúi đầu tiếp tục rửa chén .
“ Ôi , trên mặt em nơi này dính bọt …” Cố Tích Tước đưa tay ra giúp cô lau đi lớp bọt trên gương mặt nhưng lại hù dọa Tịch Hải Đường giật mình “ Anh cách xa tôi một chút “
Tay hắn dừng ở giữa không trung có chút cứng ngắc . Đúng lúc này , trong phòng khách đột nhiên truyền đến tiếng của Doãn Ngân “ Cha , cha tới đây một tý …”
Không khí mập mờ bị đánh bỏ , Tịch Hải Đường âm thầm thở phào nhẹ nhõm . Cố Tích Tước thì tâm tư phức tạp , trong lòng lượt qua một hồi buồn phiền .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.