Chương 44: Lựa Chọn (2)
Chích Thì Giới 99
03/05/2021
“Tiểu Mia, có phải em biến tôi thành tên chiêu thức công kϊƈɦ của em không?”
Frederick bình tĩnh đi đến góc, ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào Mia, Mia ôm cổ anh, anh duỗi một cánh tay ra, bế cô lên ôm vào lòng, tay còn lại vuốt tóc cô, dịu dàng nói: “Rốt cuộc em vẫn không hiểu tình huống, dạy em lâu như vậy rồi mà vẫn thế.”
“Tôi rất sợ…”
Đầu Mia hỗn loạn, hoàn toàn không để ý đến lời nói của Frederick, khóc đến nỗi mũi đỏ lên: “Tôi vừa vào cửa bọn họ đã nhào lên người tôi.”
“Sau đó thì sao?”
“Những người chạm vào tôi sẽ ngất, tôi cứ hét cứ hét, toàn bộ bọn họ ngã xuống đất.”
“Cho nên em sợ cái gì?”
“Sợ bọn họ làm gì tôi! Anh không lo tôi sẽ bị làm sao ư? Sao anh lại lạnh lùng như vậy, dù tôi chỉ là công cụ sinh con, anh không thể quan tâm tôi hơn được sao?” Mia khóc lớn, ra sức đánh Frederick.
“Mia, tôi dạy siêu năng lực cho em để em học cách phán đoán tình huống. Dựa theo năng lực và kết quả em đạt được bây giờ, là bọn họ sợ em mới đúng, mà không phải em sợ bọn họ.” Ngữ khí của Frederick vẫn rất bình tĩnh, anh ôm Mia như đang ở nơi không người, thuận lợi đi ra khỏi biệt thự cao cấp, tiếp tục nói.
“Tôi quan tâm đến em, cho nên tôi ở bên cạnh em đích thân huấn luyện em, nói cho em chuyện quan trọng nhất, hy vọng em có năng lực tự bảo vệ mình.
Bởi vì bất kể tôi muốn bảo vệ em thế nào đi chăng nữa, cũng nhất định sẽ có lúc không thể đến bên cạnh em được, huống chi vừa nãy cô ta đặt tay lên người tôi, rõ ràng tản ra hơi thở chiếm hữu, không phải em không cảm nhận được, nhưng lại lựa chọn lảng tránh, còn đi với người hầu, để tôi và đối phương ở một mình.
Em không muốn công khai biểu thị chủ quyền, dễ dàng buông tay để tôi đi, tôi đoán nơi này không ai có thể tạo thành uy hϊế͙p͙ với em, đương nhiên sẽ để một mình em đối mặt với tình cảnh đó.”
Hiếm khi Frederick nói một chuỗi dài như vậy, nhưng Mia lại hoàn toàn không nghe vào, cô chỉ khóc: “Vì sao anh luôn lý trí như vậy chứ, tôi đã rất sợ! Tôi thật sự rất sợ hãi, những người đàn ông đó… muốn làm với tôi… vì sao anh không hôn tôi, nói với tôi rằng tất cả không sao rồi, anh nói với tôi nhiều như vậy căn bản tôi nghe không hiểu!”
Chương TrướcChương Tiếp
Frederick bỗng dừng chân không nói câu nào, Mia phát hiện thái độ của anh không thích hợp, cuối cùng cô an tĩnh lại, chỉ khóc thút tha thút thít.
Qua một lúc sau, cuối cùng Frederick cũng bước tiếp, đặt Mia lên ghế xe bay trêи không, anh vòng sang ngồi ghế lái.
Nhưng Frederick lại không lái xe, anh ấn tự động điều khiển, mặt vô cảm, trầm mặc nhìn phía trước.
Mia ngồi bên cạnh anh, bất an giật giật, thái độ của Frederick làm cô bình tĩnh lại, bắt đầu nghĩ xem vừa nãy cô đã nói gì làm anh có phản ứng này.
Có phải cô không nên nói lời muốn anh hôn cô, an ủi cô không. Jonah từng nói với cô, đa số người Mira đều kiêng dè thân cận phần đầu, bởi vì đó là gốc của năng lực, dựa đầu vào nhau, miệng đối miệng trao đổi thể dịch rất dễ phát động công kϊƈɦ trí mạng.
Không cần sức mạnh quá lớn, siêu năng lực đủ để phá hủy đại não, khiến nơi không đề phòng hoàn toàn bị đối phương khống chế, bởi vậy hôn môi đối với bất cứ người Mira có lý trí nào mà nói, đó là hành vi cấm kỵ.
Lúc đó Mia rất hoang mang, bởi vì so sánh siêu năng lực của cô với Frederick, căn bản chỉ là tôm với cá voi, dù thật sự hôn anh, cô cũng không có khả năng tạo ra tổn thương cho anh, vì sao Frederick vẫn kháng cự chứ.
Jonah giải thích kỹ, không hôn là một thói quen tự bảo vệ mình, đúng là trước mắt Mia hoàn toàn không có khả năng làm Frederick bị thương, nhưng không ai biết, nếu Frederick biến chuyện hôn thành thói quen thì tương lai sẽ có biến hoá gì. Huống chi nếu hoàn toàn buông lỏng phòng bị, thậm chí một lòng khát vọng đối phương, khi đó việc đấu sức mạnh chân chính không phải là đấu về mức cao thấp của năng lượng, mà là đấu về cảm xúc.
Frederick bình tĩnh đi đến góc, ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào Mia, Mia ôm cổ anh, anh duỗi một cánh tay ra, bế cô lên ôm vào lòng, tay còn lại vuốt tóc cô, dịu dàng nói: “Rốt cuộc em vẫn không hiểu tình huống, dạy em lâu như vậy rồi mà vẫn thế.”
“Tôi rất sợ…”
Đầu Mia hỗn loạn, hoàn toàn không để ý đến lời nói của Frederick, khóc đến nỗi mũi đỏ lên: “Tôi vừa vào cửa bọn họ đã nhào lên người tôi.”
“Sau đó thì sao?”
“Những người chạm vào tôi sẽ ngất, tôi cứ hét cứ hét, toàn bộ bọn họ ngã xuống đất.”
“Cho nên em sợ cái gì?”
“Sợ bọn họ làm gì tôi! Anh không lo tôi sẽ bị làm sao ư? Sao anh lại lạnh lùng như vậy, dù tôi chỉ là công cụ sinh con, anh không thể quan tâm tôi hơn được sao?” Mia khóc lớn, ra sức đánh Frederick.
“Mia, tôi dạy siêu năng lực cho em để em học cách phán đoán tình huống. Dựa theo năng lực và kết quả em đạt được bây giờ, là bọn họ sợ em mới đúng, mà không phải em sợ bọn họ.” Ngữ khí của Frederick vẫn rất bình tĩnh, anh ôm Mia như đang ở nơi không người, thuận lợi đi ra khỏi biệt thự cao cấp, tiếp tục nói.
“Tôi quan tâm đến em, cho nên tôi ở bên cạnh em đích thân huấn luyện em, nói cho em chuyện quan trọng nhất, hy vọng em có năng lực tự bảo vệ mình.
Bởi vì bất kể tôi muốn bảo vệ em thế nào đi chăng nữa, cũng nhất định sẽ có lúc không thể đến bên cạnh em được, huống chi vừa nãy cô ta đặt tay lên người tôi, rõ ràng tản ra hơi thở chiếm hữu, không phải em không cảm nhận được, nhưng lại lựa chọn lảng tránh, còn đi với người hầu, để tôi và đối phương ở một mình.
Em không muốn công khai biểu thị chủ quyền, dễ dàng buông tay để tôi đi, tôi đoán nơi này không ai có thể tạo thành uy hϊế͙p͙ với em, đương nhiên sẽ để một mình em đối mặt với tình cảnh đó.”
Hiếm khi Frederick nói một chuỗi dài như vậy, nhưng Mia lại hoàn toàn không nghe vào, cô chỉ khóc: “Vì sao anh luôn lý trí như vậy chứ, tôi đã rất sợ! Tôi thật sự rất sợ hãi, những người đàn ông đó… muốn làm với tôi… vì sao anh không hôn tôi, nói với tôi rằng tất cả không sao rồi, anh nói với tôi nhiều như vậy căn bản tôi nghe không hiểu!”
Chương TrướcChương Tiếp
Frederick bỗng dừng chân không nói câu nào, Mia phát hiện thái độ của anh không thích hợp, cuối cùng cô an tĩnh lại, chỉ khóc thút tha thút thít.
Qua một lúc sau, cuối cùng Frederick cũng bước tiếp, đặt Mia lên ghế xe bay trêи không, anh vòng sang ngồi ghế lái.
Nhưng Frederick lại không lái xe, anh ấn tự động điều khiển, mặt vô cảm, trầm mặc nhìn phía trước.
Mia ngồi bên cạnh anh, bất an giật giật, thái độ của Frederick làm cô bình tĩnh lại, bắt đầu nghĩ xem vừa nãy cô đã nói gì làm anh có phản ứng này.
Có phải cô không nên nói lời muốn anh hôn cô, an ủi cô không. Jonah từng nói với cô, đa số người Mira đều kiêng dè thân cận phần đầu, bởi vì đó là gốc của năng lực, dựa đầu vào nhau, miệng đối miệng trao đổi thể dịch rất dễ phát động công kϊƈɦ trí mạng.
Không cần sức mạnh quá lớn, siêu năng lực đủ để phá hủy đại não, khiến nơi không đề phòng hoàn toàn bị đối phương khống chế, bởi vậy hôn môi đối với bất cứ người Mira có lý trí nào mà nói, đó là hành vi cấm kỵ.
Lúc đó Mia rất hoang mang, bởi vì so sánh siêu năng lực của cô với Frederick, căn bản chỉ là tôm với cá voi, dù thật sự hôn anh, cô cũng không có khả năng tạo ra tổn thương cho anh, vì sao Frederick vẫn kháng cự chứ.
Jonah giải thích kỹ, không hôn là một thói quen tự bảo vệ mình, đúng là trước mắt Mia hoàn toàn không có khả năng làm Frederick bị thương, nhưng không ai biết, nếu Frederick biến chuyện hôn thành thói quen thì tương lai sẽ có biến hoá gì. Huống chi nếu hoàn toàn buông lỏng phòng bị, thậm chí một lòng khát vọng đối phương, khi đó việc đấu sức mạnh chân chính không phải là đấu về mức cao thấp của năng lượng, mà là đấu về cảm xúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.