Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng
Chương 28: Anh ta là chó săn.
Đồ Lạp Hồng Đậu
30/09/2018
“Cái này thì có liên quan gì đến cô?” Giọng anh lạnh lẽo như bóng đêm.
Lương Yên khẽ thở dài, “Anh có biết cô ấy đã lấy anh trai tôi không?”
Sao anh lại không biết? Mục đích của việc trở về là cái này sao.
Triển Mộ Nham trào phúng khẽ cong môi, đáy mắt có mấy phần cuồng ngạo, “Vậy cô nên trông chừng anh trai mình cẩn thận, anh ta không cẩn thận một cái là sẽ mất vợ đấy.”
Lương Yên sửng sốt, môi giật giật muốn nói gì đó nhưng Triển Mộ Nham đã nhanh chóng rời đi.
Lương Yên nhìn bóng lưng của anh biến mất không khỏi càng thêm lo lắng.
. . . . . .
Lương Yên ở dưới lầu đợi một lát thì Tịch Khuynh Viễn mới đến nơi. Một mình anh ta chở hai đứa bé đến.
“Yên Yên!” Xe vừa mời dừng lại thì hai đứa bé đã nhào xuống xe ôm lấy Lương Yên.
Trong ngực ấm áp khiến Lương Yên thỏa mãn cười khẽ. Dù tối nay có chút mát mẻ nhưng cô lại không cảm thấy lạnh. Có người nhà ở bên cạnh thật tốt!
“Công việc bận rộn lắm à, bận đến tận bây giờ sao?” Tịch Khuynh Viễn ôm hai đứa bé lên xe.
“Cũng tạm, em mới chuyển chức vụ, khó tránh khỏi phải làm quen một chút.” Lương Yên khom người thắt đai an toàn cho QQ, Tịch Khuynh Viễn lại thắt cho Vi Vi.
“Yên Yên, chỗ này của mẹ bị làm sao vậy?” QQ mở to mắt nhìn Lương Yên, ngón tay trắng mịn nhẹ nhàng xoa cằm cô, lông mày nhỏ nhắn nhíu chặt, “Có tên khốn kiếp nào bắt nạt mẹ sao?”
Vi Vi vừa nghe anh trai nói vậy liền nghiêng đầu nhìn, khuôn mặt trắng nõn non mềm nhăn nhúm như bánh bao nhỏ, “Yên Yên gặp gỡ chó sói sao?”
Lương Yên vuốt cái cằm còn hơi đau, vừa nghe con gái nói vậy lại nghĩ đến Triển Mộ Nham, lập tức liền cười, “Không phải chó sói, là chó săn lớn.”
“Chó săn lớn?” Hai đứa bé hai mặt nhìn nhau.
Chó sói lớn sẽ phải rất nguy hiểm mới đúng! Nhưng vì sao Yên Yên lại không hề có dáng vẻ sợ hãi?
Tịch Khuynh Viễn cũng không khỏi liếc mắt nhìn em gái. Chẳng lẽ mới vừa trở về nước đã gặp chuyện gì sao?
“Được rồi, đừng lo lắng cho Yên Yên. Chẳng lẽ các con đã quên Yên Yên là một nữ siêu nhân thiên hạ vô địch sao, một con chó săn mà thôi, không bắt nạt được Yên Yên đâu!” Lương Yên nhẹ giọng an ủi hai đứa bé đang lo lắng.
“Có thật không?”
“È hèm. Không tin thì các con hỏi cậu xem.”
“Ừ, mẹ các con là nữ siêu nhân đó! Đừng nói là chó săn, dù có là con sói háo sắc thì cũng không sợ.” Cậu lập tức nể tình bảo đảm.
Lương Yên ‘xì’ cười một tiếng, vuốt vuốt đầu hai đứa bé, lúc này mới đóng cửa xe lại đi vòng về bên ghế phụ.
Nếu hai đứa nhỏ biết con sói háo sắc bắt nạt cô là người ba mà hai đứa luôn nhắc đến, thật không biết sẽ trách móc bao nhiêu đâu!
. . . . . .
Sáng sớm hôm sau.
Triển Mộ Nham vừa đi về phía phòng làm việc vừa nghe A Tín báo cáo về lịch trình hôm nay, “Mười giờ sáng hẹn Tổng giám đốc VQV gặp ở sân golf Long Tuyền. Ba giờ chiều phải có mặt ở buổi công bố sản phẩm điện tử mới. Bảy giờ tối còn có một bữa tiệc tối.”
“Tiệc tối?” Triển Mộ Nham nghiêng đầu nhìn A Tín một cái, “Tiệc tối gì?”
“Là do Liên Thiếu sắp xếp, lần này toàn bộ nhưng tinh anh trẻ tuổi trong giới kinh doanh đều có mặt, Tổng giám đốc đến đó sẽ không có gì tốt hơn. Hơn nữa đối tác mới nhất của chúng ta cũng là Liên Thiếu”
“Ừ, tôi đã biết.” Anh nhàn nhạt gật đầu.
“Chỉ là trên thư mới có đặc biệt dặn dò phải dẫn theo bạn gái”
Triển Mộ Nham nhướng môi. Mang theo bạn gái? Nói thật dễ nghe! Ai mà không biết đó chỉ là nơi trao đổi phụ nữ mà thôi.
Lương Yên khẽ thở dài, “Anh có biết cô ấy đã lấy anh trai tôi không?”
Sao anh lại không biết? Mục đích của việc trở về là cái này sao.
Triển Mộ Nham trào phúng khẽ cong môi, đáy mắt có mấy phần cuồng ngạo, “Vậy cô nên trông chừng anh trai mình cẩn thận, anh ta không cẩn thận một cái là sẽ mất vợ đấy.”
Lương Yên sửng sốt, môi giật giật muốn nói gì đó nhưng Triển Mộ Nham đã nhanh chóng rời đi.
Lương Yên nhìn bóng lưng của anh biến mất không khỏi càng thêm lo lắng.
. . . . . .
Lương Yên ở dưới lầu đợi một lát thì Tịch Khuynh Viễn mới đến nơi. Một mình anh ta chở hai đứa bé đến.
“Yên Yên!” Xe vừa mời dừng lại thì hai đứa bé đã nhào xuống xe ôm lấy Lương Yên.
Trong ngực ấm áp khiến Lương Yên thỏa mãn cười khẽ. Dù tối nay có chút mát mẻ nhưng cô lại không cảm thấy lạnh. Có người nhà ở bên cạnh thật tốt!
“Công việc bận rộn lắm à, bận đến tận bây giờ sao?” Tịch Khuynh Viễn ôm hai đứa bé lên xe.
“Cũng tạm, em mới chuyển chức vụ, khó tránh khỏi phải làm quen một chút.” Lương Yên khom người thắt đai an toàn cho QQ, Tịch Khuynh Viễn lại thắt cho Vi Vi.
“Yên Yên, chỗ này của mẹ bị làm sao vậy?” QQ mở to mắt nhìn Lương Yên, ngón tay trắng mịn nhẹ nhàng xoa cằm cô, lông mày nhỏ nhắn nhíu chặt, “Có tên khốn kiếp nào bắt nạt mẹ sao?”
Vi Vi vừa nghe anh trai nói vậy liền nghiêng đầu nhìn, khuôn mặt trắng nõn non mềm nhăn nhúm như bánh bao nhỏ, “Yên Yên gặp gỡ chó sói sao?”
Lương Yên vuốt cái cằm còn hơi đau, vừa nghe con gái nói vậy lại nghĩ đến Triển Mộ Nham, lập tức liền cười, “Không phải chó sói, là chó săn lớn.”
“Chó săn lớn?” Hai đứa bé hai mặt nhìn nhau.
Chó sói lớn sẽ phải rất nguy hiểm mới đúng! Nhưng vì sao Yên Yên lại không hề có dáng vẻ sợ hãi?
Tịch Khuynh Viễn cũng không khỏi liếc mắt nhìn em gái. Chẳng lẽ mới vừa trở về nước đã gặp chuyện gì sao?
“Được rồi, đừng lo lắng cho Yên Yên. Chẳng lẽ các con đã quên Yên Yên là một nữ siêu nhân thiên hạ vô địch sao, một con chó săn mà thôi, không bắt nạt được Yên Yên đâu!” Lương Yên nhẹ giọng an ủi hai đứa bé đang lo lắng.
“Có thật không?”
“È hèm. Không tin thì các con hỏi cậu xem.”
“Ừ, mẹ các con là nữ siêu nhân đó! Đừng nói là chó săn, dù có là con sói háo sắc thì cũng không sợ.” Cậu lập tức nể tình bảo đảm.
Lương Yên ‘xì’ cười một tiếng, vuốt vuốt đầu hai đứa bé, lúc này mới đóng cửa xe lại đi vòng về bên ghế phụ.
Nếu hai đứa nhỏ biết con sói háo sắc bắt nạt cô là người ba mà hai đứa luôn nhắc đến, thật không biết sẽ trách móc bao nhiêu đâu!
. . . . . .
Sáng sớm hôm sau.
Triển Mộ Nham vừa đi về phía phòng làm việc vừa nghe A Tín báo cáo về lịch trình hôm nay, “Mười giờ sáng hẹn Tổng giám đốc VQV gặp ở sân golf Long Tuyền. Ba giờ chiều phải có mặt ở buổi công bố sản phẩm điện tử mới. Bảy giờ tối còn có một bữa tiệc tối.”
“Tiệc tối?” Triển Mộ Nham nghiêng đầu nhìn A Tín một cái, “Tiệc tối gì?”
“Là do Liên Thiếu sắp xếp, lần này toàn bộ nhưng tinh anh trẻ tuổi trong giới kinh doanh đều có mặt, Tổng giám đốc đến đó sẽ không có gì tốt hơn. Hơn nữa đối tác mới nhất của chúng ta cũng là Liên Thiếu”
“Ừ, tôi đã biết.” Anh nhàn nhạt gật đầu.
“Chỉ là trên thư mới có đặc biệt dặn dò phải dẫn theo bạn gái”
Triển Mộ Nham nhướng môi. Mang theo bạn gái? Nói thật dễ nghe! Ai mà không biết đó chỉ là nơi trao đổi phụ nữ mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.