Giáo Sư: Trái Tim Em Vẫn Luôn Hướng Về Anh
Chương 10: Đưa Em Về Nhà
Phạm Đào
22/12/2023
Hiện giờ đã hơn 9 giờ tối rồi ai nấy cũng chơi hết mình chỉ có Quân Hiên là ngồi một đống ở đó mà thôi.Ái Niên cô cũng không bận tâm cho lắm mà ngồi nói chuyện cùng mọi người..
" Ái Niên nghe nói là em cùng quê với Quân Hiên hả "
Cô khi nghe Kim Minh hỏi thì cô cũng gật đầu đồng ý " đúng vậy em và anh ấy hàng xóm "
" Ồ " ai nấy cũng đồng thanh mà oà lên.
"À, anh hiện nay cũng là giảng viên trường Thanh Hoa em có việc gì cần giúp đỡ thì tìm anh "
" Được,cám ơn anh Kim Minh "
" Quá trời anh hai rồi nhe có khi nào anh thích bạn em từ cái nhìn đầu tiên rồi không "
" Đúng,đúng ai bảo cô ấy đẹp như vậy chứ "
La Hiệp vừa nói vừa giơ 1 ngón tay cái lên biểu lộ nhiệt tình rồi tiếp tục đưa ly rượu lên uống cạn.Kim Minh nghe cậu ta nói vậy thì chỉ biết nghiến răng mà thôi.
" Em đừng có để tâm lời của 2 người này "
" Vâng,em hiểu mà "
__
Hiện bây giờ cũng đã khuya rồi nên Quân Hiên cũng gọi phục vụ vào tính bill, thường trong mấy cuộc chơi như thế này thì anh lạc người chi trả,bạn bè anh thấy giáo sư Hà này khá là hào phóng thì phải nhưng có mấy lần La Hiệp dành trả thì cậu ta cũng không chịu nên chỉ biết bất lực đồng tâm.
" Xong rồi,về thôi ".
Lúc này Quân Hiên đứng lên đi về phía cửa thì thấy có người còn ở trong toilet nên anh cũng khựng người lại vài phút...
" Quân Hiên về thôi "
" Cậu về trước đi "
" Ừm "
Ái Niên ngồi trong toilet mà nôn ra không ngừng,mặt mài thì xanh chành như một tờ lá chuối,tóc tay cũng không được gọn gàng cho lắm.
" Cốc,cốc,Ái Niên là em sao,lên tiếng đi.."
" Cạch.."
" Đã uống không được thì đừng có uống,em bị ngốc à.."
Khi thấy được giọng điệu khó nghe này càng làm cho cô thêm phần khó chịu hơn,tâm tình cũng trùng xuống không ít.
Cô cũng không nói nữa mà một mạch đi xuống lầu rồi đi ra cửa tìm kiếm cô bạn của mình nhưng khi bước ra ngoài thì đã không thấy Kim Châu đâu cả mà chỉ có mấy tên bảo vệ đứng canh cửa mà thôi..
" Lên xe "
Quân Hiên ngồi bên trong hạ kiếng xuống rồi nói vọng ra ngoài..
" Không cần,tôi tự về được.."
Hơi,cái cô nhóc này giờ này đã hơn 13 giờ khuya thì lấy xe đâu mà về còn thêm cái bộ dạng say rượu này nữa rồi lở đâu trên đường về bị người khác xàm sỡ rồi sao chỉ vừa nghĩ đến thôi mà anh đã không chịu được rồi.Và sau đó thì trực tiếp đi xuống rồi kéo cô lên ghế phụ ngồi xuống..
" Anh, tôi không muốn về chung với anh mà ''
Trong lúc cô vùng vẫy thì anh đã đeo dây an toàn vào cho cô rồi..
" Em đang say rượu nếu ở ngoài đường một mình thì không được an toàn.."
"Hà Quân Hiên tôi đi với anh mới không được an toàn đấy,đồ lừa đảo...."
" Em "
"..."
Nhất thời anh cũng chỉ biết cứng miệng mà không nói được gì,sau vài giây thì mới khởi động xe thì chạy đi.
Thảo My ngồi trên xe ở phía sau thì thấy hết tất cả,tay của cô ta xiết chặt vô lăng rồi đập mạnh lên đó vài cái cho đỡ tức giận.
" Hừ,đồ con nhóc thối tha "
Không khí ở trên xe khá là yên lặng anh thì lái xe còn cô thì dựa người vào ghế rồi nằm ngủ " khò khò " như một đứa con nít vậy.Hai tay thì ôm chặt vào nhau,chiếc túi xách được đeo vào cổ,hai chân được khép chặt vào nhau.
" Ái Niên,Ái Niên em ngủ rồi à.." anh lên tiếng xem cô có ngủ thật hay chỉ là giả vờ. Nhưng cuối cùng thì chỉ nghe được tiếng thở " điều điều" mà thôi..
" Chắc ngủ thật rồi.."
Tuy anh đang lái xe nhưng lâu lâu cũng lén nhìn cô một cái,ánh mắt anh giãn ra không có nhíu mày như lúc nãy nữa và có cả sự ôn nhu và nhẹ nhàng.Vài phút sao cô thay đổi tư thế là xoay người qua làm cho gương mặt cô ám sát vào bờ vai săn chắc kia khiến cho anh không chịu được khiến cho yết hầu lên xuống không ngừng.
" Bây giờ là tình hình gì đây,cô ấy là con nít không được.."
Lý trí không cho phép anh làm điều đó cho nên anh liền rẽ vào vỉa hè rồi chỉnh lại thế ngồi chờ Ái Niên xong xuôi thì anh mới tiếp tục lái xe về nhà....
" Ái Niên nghe nói là em cùng quê với Quân Hiên hả "
Cô khi nghe Kim Minh hỏi thì cô cũng gật đầu đồng ý " đúng vậy em và anh ấy hàng xóm "
" Ồ " ai nấy cũng đồng thanh mà oà lên.
"À, anh hiện nay cũng là giảng viên trường Thanh Hoa em có việc gì cần giúp đỡ thì tìm anh "
" Được,cám ơn anh Kim Minh "
" Quá trời anh hai rồi nhe có khi nào anh thích bạn em từ cái nhìn đầu tiên rồi không "
" Đúng,đúng ai bảo cô ấy đẹp như vậy chứ "
La Hiệp vừa nói vừa giơ 1 ngón tay cái lên biểu lộ nhiệt tình rồi tiếp tục đưa ly rượu lên uống cạn.Kim Minh nghe cậu ta nói vậy thì chỉ biết nghiến răng mà thôi.
" Em đừng có để tâm lời của 2 người này "
" Vâng,em hiểu mà "
__
Hiện bây giờ cũng đã khuya rồi nên Quân Hiên cũng gọi phục vụ vào tính bill, thường trong mấy cuộc chơi như thế này thì anh lạc người chi trả,bạn bè anh thấy giáo sư Hà này khá là hào phóng thì phải nhưng có mấy lần La Hiệp dành trả thì cậu ta cũng không chịu nên chỉ biết bất lực đồng tâm.
" Xong rồi,về thôi ".
Lúc này Quân Hiên đứng lên đi về phía cửa thì thấy có người còn ở trong toilet nên anh cũng khựng người lại vài phút...
" Quân Hiên về thôi "
" Cậu về trước đi "
" Ừm "
Ái Niên ngồi trong toilet mà nôn ra không ngừng,mặt mài thì xanh chành như một tờ lá chuối,tóc tay cũng không được gọn gàng cho lắm.
" Cốc,cốc,Ái Niên là em sao,lên tiếng đi.."
" Cạch.."
" Đã uống không được thì đừng có uống,em bị ngốc à.."
Khi thấy được giọng điệu khó nghe này càng làm cho cô thêm phần khó chịu hơn,tâm tình cũng trùng xuống không ít.
Cô cũng không nói nữa mà một mạch đi xuống lầu rồi đi ra cửa tìm kiếm cô bạn của mình nhưng khi bước ra ngoài thì đã không thấy Kim Châu đâu cả mà chỉ có mấy tên bảo vệ đứng canh cửa mà thôi..
" Lên xe "
Quân Hiên ngồi bên trong hạ kiếng xuống rồi nói vọng ra ngoài..
" Không cần,tôi tự về được.."
Hơi,cái cô nhóc này giờ này đã hơn 13 giờ khuya thì lấy xe đâu mà về còn thêm cái bộ dạng say rượu này nữa rồi lở đâu trên đường về bị người khác xàm sỡ rồi sao chỉ vừa nghĩ đến thôi mà anh đã không chịu được rồi.Và sau đó thì trực tiếp đi xuống rồi kéo cô lên ghế phụ ngồi xuống..
" Anh, tôi không muốn về chung với anh mà ''
Trong lúc cô vùng vẫy thì anh đã đeo dây an toàn vào cho cô rồi..
" Em đang say rượu nếu ở ngoài đường một mình thì không được an toàn.."
"Hà Quân Hiên tôi đi với anh mới không được an toàn đấy,đồ lừa đảo...."
" Em "
"..."
Nhất thời anh cũng chỉ biết cứng miệng mà không nói được gì,sau vài giây thì mới khởi động xe thì chạy đi.
Thảo My ngồi trên xe ở phía sau thì thấy hết tất cả,tay của cô ta xiết chặt vô lăng rồi đập mạnh lên đó vài cái cho đỡ tức giận.
" Hừ,đồ con nhóc thối tha "
Không khí ở trên xe khá là yên lặng anh thì lái xe còn cô thì dựa người vào ghế rồi nằm ngủ " khò khò " như một đứa con nít vậy.Hai tay thì ôm chặt vào nhau,chiếc túi xách được đeo vào cổ,hai chân được khép chặt vào nhau.
" Ái Niên,Ái Niên em ngủ rồi à.." anh lên tiếng xem cô có ngủ thật hay chỉ là giả vờ. Nhưng cuối cùng thì chỉ nghe được tiếng thở " điều điều" mà thôi..
" Chắc ngủ thật rồi.."
Tuy anh đang lái xe nhưng lâu lâu cũng lén nhìn cô một cái,ánh mắt anh giãn ra không có nhíu mày như lúc nãy nữa và có cả sự ôn nhu và nhẹ nhàng.Vài phút sao cô thay đổi tư thế là xoay người qua làm cho gương mặt cô ám sát vào bờ vai săn chắc kia khiến cho anh không chịu được khiến cho yết hầu lên xuống không ngừng.
" Bây giờ là tình hình gì đây,cô ấy là con nít không được.."
Lý trí không cho phép anh làm điều đó cho nên anh liền rẽ vào vỉa hè rồi chỉnh lại thế ngồi chờ Ái Niên xong xuôi thì anh mới tiếp tục lái xe về nhà....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.