Giấy Ngắn Tình Dài – The Cardesiseur [Hệ Liệt 2]
Đánh giá: 4/10 từ 6 lượt
Giấy Ngắn Tình Dài – The Cardesiseur [Hệ Liệt 2] của tác giả SUNQINGtheWriter là bộ thứ ba trong hệ liệt II. Lần này câu chuyện chính không còn xoay
quanh hận thù giữa các tộc với nhau nữa, vì Kỳ Họa Niên chỉ là một con
người thuần túy nhất.
Tóm tắt truyện huyền huyễn:
Tình yêu đến cùng là thứ gì?
Có người hỏi Kỳ Họa Niên như thế.
Khi đó, cậu chỉ nhìn vào bức họa ở trong phòng mình, mỉm cười dịu dàng đáp:
“Kia chính là tình yêu của tôi.”
Người nọ ngước mắt nhìn qua bức họa, im lặng đánh giá.
Đó là một bức chân dung. Màu sắc chủ đạo là màu đỏ, tạo cho người nhìn một cảm giác rất nóng, mạnh mẽ và bí bách.
Tại sao lại là bí bách? Người kia không trả lời được. Đó chỉ là cảm giác mà thôi.
Sau một hồi quan sát, người nọ chợt hỏi: “Đó là…bạn của cậu sao?”
Kỳ Họa Niên trầm ngâm như nghĩ ngợi, hồi sau lắc đầu phủ nhận.
“Là người tôi yêu.”
Vị khách đó sửng sốt nhìn cậu, từ trong ánh mắt có thể nhìn ra được một sự kỳ thị không hề nhỏ.
Sau đó, vị khách đã lựa chọn một bức họa để mua về làm quà tặng rồi lẳng lặng rời đi.
Kỳ Họa Niên ngồi ở chiếc ghế đẩu, chăm chú ngắm nghía bức chân dung.
Tình yêu của cậu quả thực là một người rất đẹp. Từng đường nét trên khuôn mặt đều khiến người đối diện phải ghi nhớ mãi.
Có điều, đôi mắt đỏ như máu ấy, thật vô cảm.
Kỳ Họa Niên duỗi ngón tay si mê chạm vào đôi mắt của người đó, cười như không cười.
Trong lòng cậu luôn tự hào rằng: Người cậu yêu là một người tài giỏi thông minh nhất.
Và cậu cứ ngỡ rằng mình sẽ không bao giờ thoát ra được tấm lưới ái tình ấy cho đến một ngày nọ.
Đó là ngày chính miệng cậu đã thốt ra một câu nói đau đớn thấm vào cốt tủy.
“Vưu Hạ, tôi hận anh đến hết đời này!”
Vưu Hạ nhìn vào đôi mắt dần biến thành một màu đục ngầu giận dữ, cõi lòng giằng xé không ngừng.
Anh bước đến trước mặt Kỳ Họa Niên, cả người quỳ xuống, đôi bàn tay gầy gò lạnh lẽo ấy ôm lấy gương mặt của cậu.
Vưu Hạ cúi mặt, cố gắng giữ bình tĩnh nói ra từng chữ: “Đây là cách cuối cùng tôi có thể làm vì cậu. Kỳ Họa Niên, tôi xin lỗi!”
Tóm tắt truyện huyền huyễn:
Tình yêu đến cùng là thứ gì?
Có người hỏi Kỳ Họa Niên như thế.
Khi đó, cậu chỉ nhìn vào bức họa ở trong phòng mình, mỉm cười dịu dàng đáp:
“Kia chính là tình yêu của tôi.”
Người nọ ngước mắt nhìn qua bức họa, im lặng đánh giá.
Đó là một bức chân dung. Màu sắc chủ đạo là màu đỏ, tạo cho người nhìn một cảm giác rất nóng, mạnh mẽ và bí bách.
Tại sao lại là bí bách? Người kia không trả lời được. Đó chỉ là cảm giác mà thôi.
Sau một hồi quan sát, người nọ chợt hỏi: “Đó là…bạn của cậu sao?”
Kỳ Họa Niên trầm ngâm như nghĩ ngợi, hồi sau lắc đầu phủ nhận.
“Là người tôi yêu.”
Vị khách đó sửng sốt nhìn cậu, từ trong ánh mắt có thể nhìn ra được một sự kỳ thị không hề nhỏ.
Sau đó, vị khách đã lựa chọn một bức họa để mua về làm quà tặng rồi lẳng lặng rời đi.
Kỳ Họa Niên ngồi ở chiếc ghế đẩu, chăm chú ngắm nghía bức chân dung.
Tình yêu của cậu quả thực là một người rất đẹp. Từng đường nét trên khuôn mặt đều khiến người đối diện phải ghi nhớ mãi.
Có điều, đôi mắt đỏ như máu ấy, thật vô cảm.
Kỳ Họa Niên duỗi ngón tay si mê chạm vào đôi mắt của người đó, cười như không cười.
Trong lòng cậu luôn tự hào rằng: Người cậu yêu là một người tài giỏi thông minh nhất.
Và cậu cứ ngỡ rằng mình sẽ không bao giờ thoát ra được tấm lưới ái tình ấy cho đến một ngày nọ.
Đó là ngày chính miệng cậu đã thốt ra một câu nói đau đớn thấm vào cốt tủy.
“Vưu Hạ, tôi hận anh đến hết đời này!”
Vưu Hạ nhìn vào đôi mắt dần biến thành một màu đục ngầu giận dữ, cõi lòng giằng xé không ngừng.
Anh bước đến trước mặt Kỳ Họa Niên, cả người quỳ xuống, đôi bàn tay gầy gò lạnh lẽo ấy ôm lấy gương mặt của cậu.
Vưu Hạ cúi mặt, cố gắng giữ bình tĩnh nói ra từng chữ: “Đây là cách cuối cùng tôi có thể làm vì cậu. Kỳ Họa Niên, tôi xin lỗi!”
5 chương mới nhất truyện Giấy Ngắn Tình Dài – The Cardesiseur [Hệ Liệt 2]
Danh sách chương truyện Giấy Ngắn Tình Dài – The Cardesiseur [Hệ Liệt 2]
- Chương 121 - Tại sao tôi phải khóc vì một đứa tệ bạc như cậu chứ?
- Chương 122 - Mối quan hệ mập mờ trở thành mối quan hệ đầu gối tay ấp
- Chương 123 - Nếu không chấp nhận thì tôi đã đá cậu xuống giường lâu rồi
- Chương 124 - Bẹc-giê nhà không độc, chỉ hơi láo tí thôi
- Chương 125 - Có thằng ngu thí mạng cùi hai lần
- Chương 126 - Lạc mất nhau sẽ khó tìm lắm, cùng đi nhé?
- Chương 127 - Thứ gì càng đẹp sẽ càng chết người
- Chương 128 - Chưa có người bị lạc, chưa cần chó phải sủa
- Chương 129 - Tim em vẫn đang đập vì anh đây này
- Chương 130 - Gặp đúng người là tự dựng nhanh thôi
- Chương 131 - Trưởng khoa, em có thể ở bên ngài suốt đời này không?
- Chương 132 - Đừng khen quá lời, vì tôi sẽ ghen
- Chương 133 - Kỳ Họa Niên là một liều thuốc an thần
- Chương 134 - Hầu mèo là một việc cần có kỹ năng
- Chương 135 - Từ hôm nay tôi sẽ là Niên Mù Quáng
- Chương 136 - Dỗ đàn ông thì chắc không tới nỗi nào
- Chương 137 - Nhìn người yêu bạn thân là hư lắm nhe!