Giết Chết Nữ Nhân Xuyên Không Cuối Cùng
Chương 41:
Tâm Toái Kê Đinh
22/12/2024
Chỉ vậy thôi sao?
Không đạt được phản ứng như mong đợi, Ngọc quý phi hệt như "thái giám nóng ruột hơn Hoàng đế", đầy vẻ bất lực xen lẫn ngượng ngùng:
"Ngươi ấy à, ngươi thật sự không thấy sợ sao? Đây là chốn thâm cung hiểm ác! Dù ngươi có hào quang nữ chính, nhưng ngươi vốn là một người hiện đại, lại chẳng hề biết tí gì về cốt truyện. Ngươi nghĩ mình có thể vượt qua mọi trắc trở, thuận lợi đi đến kết thúc đẹp mà không cần biết diễn biến câu chuyện sao?"
Thẩm Cầm Ương mở to đôi mắt sáng trong, điềm nhiên đáp: "Tất nhiên là ta sợ chứ. Nhưng cho dù không biết cốt truyện, ta chẳng phải vẫn còn có ngươi sao?"
Nàng cười tươi, vẻ mặt ngây thơ vô hại, chân thành nói: "Ta sẽ nghe lời ngươi hết."
Ngọc quý phi thoáng sững sờ, nhìn gương mặt ngây ngô không chút phòng bị ấy, nhất thời bối rối.
Quả là đại bác bắn muỗi, cần cẩu nâng cọng lông gà! Hóa ra từ đầu tới cuối, nàng ta khổ tâm tính toán, hết lòng bày vẽ, lời nói vòng vo che giấu dụng ý chỉ để người ta không nghi ngờ, vậy mà đối phương lại chẳng mảy may đề phòng, ngay từ đầu đã hoàn toàn tin tưởng nàng ta!
Ngọc quý phi lập tức trấn tĩnh, khôi phục nụ cười tự tin: "Ngươi nói đúng. Có ta ở đây, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi đi sai đường."
"Ta chỉ sẽ chặn hết đường ngay lối thẳng của ngươi mà thôi," nàng ta thầm bổ sung trong lòng.
Khi vừa xuyên vào cuốn sách, nghe nói thân phận của nữ chính là Hoàng hậu một nước, Ngọc quý phi từng rất kiêng dè. Cho dù nàng ta có học rộng tài cao thế nào, Hoàng hậu vẫn là thân phận cao quý vượt xa nàng ta. Nhưng sau khi biết nữ chính cũng là người xuyên không, nàng ta lại càng thêm lo lắng. Nếu phải đối đầu với một nữ chính hiểu rõ toàn bộ cốt truyện, chẳng phải nàng ta sẽ hoàn toàn thất bại sao?
Nữ chính trời chọn?
Thật tiếc thay, người nhập vào thân xác nữ chính lại là một kẻ không biết gì về cốt truyện, thậm chí còn ngây thơ đến mức... ngu ngốc.
Trời không tuyệt đường người!
Nàng ta hoàn toàn có thể dùng diễn biến cốt truyện để thao túng mọi hành động của nữ chính, biến nàng thành con rối trong tay mình. Không chỉ có nữ chính, mà ngay cả nam chính chẳng phải cũng mặc nàng ta sắp đặt sao?
Thậm chí, tại sao phải đi theo kịch bản gốc? Nếu tùy tiện sửa đổi cốt truyện mà gây hậu quả xấu cho một nhân vật nhỏ bé như nàng ta thì sao? Lỡ như nữ chính cứ đi theo cốt truyện cũ mà kết cục vẫn bị hút về phía nam chính thì sao?
Nàng ta là người duy nhất biết rõ câu chuyện, chẳng phải tất cả đều do nàng ta định đoạt sao?
Ngọc quý phi âm thầm hạ quyết tâm, nàng ta sẽ bịa ra một câu chuyện hoàn toàn mới, triệt để thay đổi số phận của nữ chính.
"Cuốn sách này tên là 'Vương gia cố chấp và Hoàng tẩu ác độc'. Hoàng đế Hạ Thành Diễn chỉ là một bạo quân phản diện, xuất hiện để hành hạ ngươi trong giai đoạn đầu. Còn nam chính thực sự, chính là người đệ đệ nhỏ nhất của y, hiện là Thân Vương duy nhất trong kinh thành – Thư vương Hạ Thành Diệp."
Không đạt được phản ứng như mong đợi, Ngọc quý phi hệt như "thái giám nóng ruột hơn Hoàng đế", đầy vẻ bất lực xen lẫn ngượng ngùng:
"Ngươi ấy à, ngươi thật sự không thấy sợ sao? Đây là chốn thâm cung hiểm ác! Dù ngươi có hào quang nữ chính, nhưng ngươi vốn là một người hiện đại, lại chẳng hề biết tí gì về cốt truyện. Ngươi nghĩ mình có thể vượt qua mọi trắc trở, thuận lợi đi đến kết thúc đẹp mà không cần biết diễn biến câu chuyện sao?"
Thẩm Cầm Ương mở to đôi mắt sáng trong, điềm nhiên đáp: "Tất nhiên là ta sợ chứ. Nhưng cho dù không biết cốt truyện, ta chẳng phải vẫn còn có ngươi sao?"
Nàng cười tươi, vẻ mặt ngây thơ vô hại, chân thành nói: "Ta sẽ nghe lời ngươi hết."
Ngọc quý phi thoáng sững sờ, nhìn gương mặt ngây ngô không chút phòng bị ấy, nhất thời bối rối.
Quả là đại bác bắn muỗi, cần cẩu nâng cọng lông gà! Hóa ra từ đầu tới cuối, nàng ta khổ tâm tính toán, hết lòng bày vẽ, lời nói vòng vo che giấu dụng ý chỉ để người ta không nghi ngờ, vậy mà đối phương lại chẳng mảy may đề phòng, ngay từ đầu đã hoàn toàn tin tưởng nàng ta!
Ngọc quý phi lập tức trấn tĩnh, khôi phục nụ cười tự tin: "Ngươi nói đúng. Có ta ở đây, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi đi sai đường."
"Ta chỉ sẽ chặn hết đường ngay lối thẳng của ngươi mà thôi," nàng ta thầm bổ sung trong lòng.
Khi vừa xuyên vào cuốn sách, nghe nói thân phận của nữ chính là Hoàng hậu một nước, Ngọc quý phi từng rất kiêng dè. Cho dù nàng ta có học rộng tài cao thế nào, Hoàng hậu vẫn là thân phận cao quý vượt xa nàng ta. Nhưng sau khi biết nữ chính cũng là người xuyên không, nàng ta lại càng thêm lo lắng. Nếu phải đối đầu với một nữ chính hiểu rõ toàn bộ cốt truyện, chẳng phải nàng ta sẽ hoàn toàn thất bại sao?
Nữ chính trời chọn?
Thật tiếc thay, người nhập vào thân xác nữ chính lại là một kẻ không biết gì về cốt truyện, thậm chí còn ngây thơ đến mức... ngu ngốc.
Trời không tuyệt đường người!
Nàng ta hoàn toàn có thể dùng diễn biến cốt truyện để thao túng mọi hành động của nữ chính, biến nàng thành con rối trong tay mình. Không chỉ có nữ chính, mà ngay cả nam chính chẳng phải cũng mặc nàng ta sắp đặt sao?
Thậm chí, tại sao phải đi theo kịch bản gốc? Nếu tùy tiện sửa đổi cốt truyện mà gây hậu quả xấu cho một nhân vật nhỏ bé như nàng ta thì sao? Lỡ như nữ chính cứ đi theo cốt truyện cũ mà kết cục vẫn bị hút về phía nam chính thì sao?
Nàng ta là người duy nhất biết rõ câu chuyện, chẳng phải tất cả đều do nàng ta định đoạt sao?
Ngọc quý phi âm thầm hạ quyết tâm, nàng ta sẽ bịa ra một câu chuyện hoàn toàn mới, triệt để thay đổi số phận của nữ chính.
"Cuốn sách này tên là 'Vương gia cố chấp và Hoàng tẩu ác độc'. Hoàng đế Hạ Thành Diễn chỉ là một bạo quân phản diện, xuất hiện để hành hạ ngươi trong giai đoạn đầu. Còn nam chính thực sự, chính là người đệ đệ nhỏ nhất của y, hiện là Thân Vương duy nhất trong kinh thành – Thư vương Hạ Thành Diệp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.