Chương 3: Cô Đơn?
Bối Lặc Gia
30/01/2021
Shiho khẽ mở chiếc cửa ô tô, nói với hắn:
- Anh có khát không?
Hắn vẫn im lặng ...
- Tôi có mua trà rất tốt cho sức khỏe, anh thử uống không, nó còn có tác dụng chữa bệnh tâm lí đấy!
Nghe thấy hai từ "tâm lí" hắn liền liền mở mắt ra:
- Đưa đây!
Cô cũng chỉ nghĩ rằng một kẻ như hắn sẽ có tâm lí không bình thường, ai dè hắn có lẽ bị bệnh thật!
Shiho giơ cốc trà sữa trước mặt hắn, hắn liền tức giận:
- Cô muốn chết à? Đây là sữa!
- Đây không phải sữa mà là "trà sữa"!
Hắn liền ngơ ngác không hiểu ...
Lẽ nào một thứ ngon như vậy, anh chưa từng uống qua sao?
**********
"Đây có thể coi là thuốc trường sinh bất lão, uống vào sẽ trẻ đi 10 tuổi"
"Đúng thật vậy!"
"Con yêu, con uống thứ này đi"
Đứa trẻ chỉ mới 10 tuổi ...
Và bị teo nhỏ đến chết!
"Không, con tôi!"
"Là các người, các người đã giết con tôi, các ngời đền mạng cho con tôi đi! Tôi sẽ giết các người!"
"Bình tĩnh nào! Tôi bảo cô là nó giúp trẻ đi 10 tuổi, cô đã từ 30 xuống còn 20, nhưng con của cô còn chưa lên mười, một người thông minh như cô không nghĩ ra à?"
.....
"A secrect makes a woman woman ..."
*********
- Anh uống thử đi!
Cô gái này nếu giết thì sẽ bị ông trùm trách tội, mà nếu không giết thì sẽ bị cô ta đeo bám mãi, vậy nen sự lựa chọn tốt nhất là ...
- Đưa đây cho tôi!
Hắn cắm ống mút vào cốc trà sữa, từ từ nhâm nhi vị ngọt thanh ở đầu lưỡi ...
Mặt hắn đổi sắc ...
Có lẽ hắn thấy ngon ...
Liền rít một hơi dài ...
- Anh trẻ như vậy, sao lại không biết đến loại thức uống này?
- Trẻ? Tôi năm nay đã 27 tuổi rồi!
Đối với người khác thì là trẻ, nhưng đối với cô là già lắm rồi ...
Vì cô mới có 13! Tức có nghĩa là hơn cô 14 tuổi!
Nhưng trông hắn rất trẻ, cô nghĩ chắc hắn chỉ 19, 20 là cùng!
- Anh có thấy ngon không?
- Cũng tạm!
Cũng tạm? Vậy mà hắn uống sạch cả hai cốc trà sữa của cô rồi!
- Cô muốn tiếp cận tôi vì mục đích gì?
- Tôi thấy anh ... cô đơn!
- Cô đơn? Làm như cô hiểu tôi lắm!
Thật ra cái này cô cũng chỉ đoán thôi, bởi ...
- Anh đã khóc, đúng không?
- Không! Cô muốn chết à?
- Anh muốn giết tôi, nhưng không thể đúng không, vì tôi họ Miyano ...
- Cô đừng thách tôi!
Hắn xông vào bóp cổ cô!
Mặt hắn đỏ bừng, thậm chí còn nhìn thấy cả những mạch máu ở tròng trắng mắt, lực ở tay hắn bắt đầu mạnh hơn làm cô ngạt thở, cô kêu lên cầu xin hắn:
- Làm ơn ... Tôi ... tôi xin lỗi!
Trông cô như sắp khóc ra, hắn mới vội vã buông tay, cúi mặt quay sang chỗ khác ....
- Tôi ... tôi chỉ muốn giúp đỡ những người ... giống tôi!
- Cô ra khỏi xe và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa!
Hắn đanh giọng, cô cũng chẳng biết làm gì ngoài nghe theo và để lại một câu:
- Chào ngài, tôi về!
Cô vừa ra khỏi xe, hắn đã phóng đi như bay ...!
Một tên cầm thú!
Cô đã có lòng tốt giúp hắn, muốn làm hắn vui, vậy mà ...
Quả là không nên nghe lời chị Akemi, rằng "Bất kể ai dù hoàn cảnh nào, khi họ gặp khó khăn hoặc chuyện buồn, em phải giúp đỡ họ!", đó, chị ý đã nói với cô như thế khi cô năm tuổi!
Một người đàn ông gần ba mươi bóp cổ một đứa trẻ hơn mười ba! Không xứng đáng được hạnh phúc!
Cô cứ nhởn nhơ rong chơi hết cả tuần ...
Một đứa trẻ không bình thường như cô, khá là khó để tìm được bạn!
- Xin chào! Cậu đang buồn à?
Cô ngẩng mặt lên ...
Là một cậu bé cũng chạc tuổi cô ...
Một cậu bé có dáng vẻ nghịch ngợm và nụ cười tỏa nắng!
- Cậu trông cũng tầm tuổi tớ thôi mà mặt rũ rượi như bà cụ vậy!
- Tôi thế nào thì kệ tôi!
Mãi mới được yên tĩnh trong công viên, ai ngờ lại gặp một tên rảnh háng!
- Ăn kẹo không? Tớ thấy tụi con gái rất thích kẹo này!
Cậu ta chìa ra một cây kẹo mút Chuppa Chups, cô cầm lấy:
- Cá ...
Cô đang định cảm ơn cậu ta, nhưng ...
- Này, cậu làm gì mà lâu thế?
Có tiếng con gái gọi cậu ta ...
- Tớ đến ngay đây, Ran!
Cậu ta định chạy đi, nhưng chợt quay lại nói với Shiho:
- Đừng ủ rũ nữa nha, nhóc!
Hắn chạy ra chỗ cô bé kia ...
- Cậu làm gì mà lâu thế, Shinichi?
- Làm một việc tốt!
- Việc tốt?
Nhóc? Hắn gọi cô là nhóc sao?
Bình thường cô tưởng cô người lớn lắm, ai ngờ trong mắt người khác, cô cũng chỉ là "nhóc" thôi!
Tôi thở dài một tiếng, môi hơi mỉm cười, xách túi rời khỏi công viên!
**********
- Này Shuu, đằng ấy đã thành công chưa?
- Tôi sẽ phải trải qua vài năm huấn luyện để được vào tổ chức, vì đã có kĩ thuật từ trước nên chỉ cần khoảng ba năm!
Đầu dây bên kia im lặng, rất tiếc rằng người con trai đó không thể biết rằng, cô gái ấy đang khóc, cô khóc vì một kẻ vô tình, một kẻ lấy nhiệm vụ lên hàng đầu, và bỏ cô ấy!
- Anh đã nghĩ kĩ chưa?
- Đây là một cơ hội tốt!
- Sao phải chia tay với tôi?
Người đàn ông im lặng không trả lời ...
- Tôi hiểu mà, cô gái ấy là một thành phần quan trọng của băng đảng mafia đó!
- Tôi cũng không muốn cô nguy hiểm! Có gì tôi sẽ tự chịu!
- Tự chịu? Chẳng phải cô gái kia cũng sẽ bị lôi vào sao?
- ...
- Anh đã làm tổn thương tôi thì đừng gieo thêm đau thương cho người khác nữa!
- KHÔNG QUAN TRỌNG!
- Anh có khát không?
Hắn vẫn im lặng ...
- Tôi có mua trà rất tốt cho sức khỏe, anh thử uống không, nó còn có tác dụng chữa bệnh tâm lí đấy!
Nghe thấy hai từ "tâm lí" hắn liền liền mở mắt ra:
- Đưa đây!
Cô cũng chỉ nghĩ rằng một kẻ như hắn sẽ có tâm lí không bình thường, ai dè hắn có lẽ bị bệnh thật!
Shiho giơ cốc trà sữa trước mặt hắn, hắn liền tức giận:
- Cô muốn chết à? Đây là sữa!
- Đây không phải sữa mà là "trà sữa"!
Hắn liền ngơ ngác không hiểu ...
Lẽ nào một thứ ngon như vậy, anh chưa từng uống qua sao?
**********
"Đây có thể coi là thuốc trường sinh bất lão, uống vào sẽ trẻ đi 10 tuổi"
"Đúng thật vậy!"
"Con yêu, con uống thứ này đi"
Đứa trẻ chỉ mới 10 tuổi ...
Và bị teo nhỏ đến chết!
"Không, con tôi!"
"Là các người, các người đã giết con tôi, các ngời đền mạng cho con tôi đi! Tôi sẽ giết các người!"
"Bình tĩnh nào! Tôi bảo cô là nó giúp trẻ đi 10 tuổi, cô đã từ 30 xuống còn 20, nhưng con của cô còn chưa lên mười, một người thông minh như cô không nghĩ ra à?"
.....
"A secrect makes a woman woman ..."
*********
- Anh uống thử đi!
Cô gái này nếu giết thì sẽ bị ông trùm trách tội, mà nếu không giết thì sẽ bị cô ta đeo bám mãi, vậy nen sự lựa chọn tốt nhất là ...
- Đưa đây cho tôi!
Hắn cắm ống mút vào cốc trà sữa, từ từ nhâm nhi vị ngọt thanh ở đầu lưỡi ...
Mặt hắn đổi sắc ...
Có lẽ hắn thấy ngon ...
Liền rít một hơi dài ...
- Anh trẻ như vậy, sao lại không biết đến loại thức uống này?
- Trẻ? Tôi năm nay đã 27 tuổi rồi!
Đối với người khác thì là trẻ, nhưng đối với cô là già lắm rồi ...
Vì cô mới có 13! Tức có nghĩa là hơn cô 14 tuổi!
Nhưng trông hắn rất trẻ, cô nghĩ chắc hắn chỉ 19, 20 là cùng!
- Anh có thấy ngon không?
- Cũng tạm!
Cũng tạm? Vậy mà hắn uống sạch cả hai cốc trà sữa của cô rồi!
- Cô muốn tiếp cận tôi vì mục đích gì?
- Tôi thấy anh ... cô đơn!
- Cô đơn? Làm như cô hiểu tôi lắm!
Thật ra cái này cô cũng chỉ đoán thôi, bởi ...
- Anh đã khóc, đúng không?
- Không! Cô muốn chết à?
- Anh muốn giết tôi, nhưng không thể đúng không, vì tôi họ Miyano ...
- Cô đừng thách tôi!
Hắn xông vào bóp cổ cô!
Mặt hắn đỏ bừng, thậm chí còn nhìn thấy cả những mạch máu ở tròng trắng mắt, lực ở tay hắn bắt đầu mạnh hơn làm cô ngạt thở, cô kêu lên cầu xin hắn:
- Làm ơn ... Tôi ... tôi xin lỗi!
Trông cô như sắp khóc ra, hắn mới vội vã buông tay, cúi mặt quay sang chỗ khác ....
- Tôi ... tôi chỉ muốn giúp đỡ những người ... giống tôi!
- Cô ra khỏi xe và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa!
Hắn đanh giọng, cô cũng chẳng biết làm gì ngoài nghe theo và để lại một câu:
- Chào ngài, tôi về!
Cô vừa ra khỏi xe, hắn đã phóng đi như bay ...!
Một tên cầm thú!
Cô đã có lòng tốt giúp hắn, muốn làm hắn vui, vậy mà ...
Quả là không nên nghe lời chị Akemi, rằng "Bất kể ai dù hoàn cảnh nào, khi họ gặp khó khăn hoặc chuyện buồn, em phải giúp đỡ họ!", đó, chị ý đã nói với cô như thế khi cô năm tuổi!
Một người đàn ông gần ba mươi bóp cổ một đứa trẻ hơn mười ba! Không xứng đáng được hạnh phúc!
Cô cứ nhởn nhơ rong chơi hết cả tuần ...
Một đứa trẻ không bình thường như cô, khá là khó để tìm được bạn!
- Xin chào! Cậu đang buồn à?
Cô ngẩng mặt lên ...
Là một cậu bé cũng chạc tuổi cô ...
Một cậu bé có dáng vẻ nghịch ngợm và nụ cười tỏa nắng!
- Cậu trông cũng tầm tuổi tớ thôi mà mặt rũ rượi như bà cụ vậy!
- Tôi thế nào thì kệ tôi!
Mãi mới được yên tĩnh trong công viên, ai ngờ lại gặp một tên rảnh háng!
- Ăn kẹo không? Tớ thấy tụi con gái rất thích kẹo này!
Cậu ta chìa ra một cây kẹo mút Chuppa Chups, cô cầm lấy:
- Cá ...
Cô đang định cảm ơn cậu ta, nhưng ...
- Này, cậu làm gì mà lâu thế?
Có tiếng con gái gọi cậu ta ...
- Tớ đến ngay đây, Ran!
Cậu ta định chạy đi, nhưng chợt quay lại nói với Shiho:
- Đừng ủ rũ nữa nha, nhóc!
Hắn chạy ra chỗ cô bé kia ...
- Cậu làm gì mà lâu thế, Shinichi?
- Làm một việc tốt!
- Việc tốt?
Nhóc? Hắn gọi cô là nhóc sao?
Bình thường cô tưởng cô người lớn lắm, ai ngờ trong mắt người khác, cô cũng chỉ là "nhóc" thôi!
Tôi thở dài một tiếng, môi hơi mỉm cười, xách túi rời khỏi công viên!
**********
- Này Shuu, đằng ấy đã thành công chưa?
- Tôi sẽ phải trải qua vài năm huấn luyện để được vào tổ chức, vì đã có kĩ thuật từ trước nên chỉ cần khoảng ba năm!
Đầu dây bên kia im lặng, rất tiếc rằng người con trai đó không thể biết rằng, cô gái ấy đang khóc, cô khóc vì một kẻ vô tình, một kẻ lấy nhiệm vụ lên hàng đầu, và bỏ cô ấy!
- Anh đã nghĩ kĩ chưa?
- Đây là một cơ hội tốt!
- Sao phải chia tay với tôi?
Người đàn ông im lặng không trả lời ...
- Tôi hiểu mà, cô gái ấy là một thành phần quan trọng của băng đảng mafia đó!
- Tôi cũng không muốn cô nguy hiểm! Có gì tôi sẽ tự chịu!
- Tự chịu? Chẳng phải cô gái kia cũng sẽ bị lôi vào sao?
- ...
- Anh đã làm tổn thương tôi thì đừng gieo thêm đau thương cho người khác nữa!
- KHÔNG QUAN TRỌNG!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.