Chương 17
no name
11/03/2015
-Ê, con hâm... Ơ..
Nó chạy lên, thì lên tiếng gọi nhỏ, ai ngờ ở đây cũng có "người lạ". Quân quay đâu nhìn, anh khẽ "à" một tiếng, con bé này hôm bữa đi cùng Linh. Nó nhìn Quân chăm chăm, nhíu mày như để nhớ lại cái gì đó.
-Ê, ai thế.. Anh họ mày à.
Nó hỏi 1 câu tỉnh bơ, Quân thì suýt nữa cắn phải lưỡi, vì cứ ngỡ nó nhớ anh. (@@) Chẳng lẽ, người như Quân, không để lại một chút ấn tượng nào với 2 cô nhóc này. Quân bắt đầu thấy nghi ngờ về sức hút của mình.
-Hai bé không nhớ anh thật à...
Thấy nhỏ và nó tròn xoe mắt, Quân khẽ thở dài nói tiếp:
-Hôm chủ nhật. đám bạn Huy ở quán...
-AAA, tôi nhớ rồi...-Nó hét lên, làm Quân giật mình, ngưng hẳn lời định nói. Nhỏ thì đang cố gắng nặn hết trí nhớ của mình để nhớ đến cái cảnh nào đó, gặp anh này vào hôm chủ nhật, tiếc là, một cô nàng nhân mã, ham chơi, vô tư như nhỏ thì làm sao mà nhớ được những người chỉ thoáng qua.
-Mày quen hắn à.-Linh hất cằm, nhìn nó. lần nữa Quân suýt té ngữa vì câu nói ngây thơ của nhỏ.
-Không quen, chỉ biết thôi, thế mày không nhớ à, ngọn nguồn, gốc rễ việc mày với anh Huy cái nhau ý.
Nói rồi nó quay sang lườm Quân. Quân gãi đầu, ý như:"Anh không cố ý mà". Nhìn rất đáng yêu. Nhỏ thì đang phừng phừng lửa giận:
-A. ra là anh à. hừm
-Ơ, hôm đó anh có cố ý đâu. Tại đám kia đấy chứ, cũng tại hai bé đanh đá quá anh mới lên tiếng giúp bạn..
-Cái gì, chúng tôi đanh đá, không tại anh và đám bạn anh quá vô duyên thì chúng tôi có thế không hả-Nó hét lên. nhỏ cũng gật đầu tán thành.
Nó chạy lên, thì lên tiếng gọi nhỏ, ai ngờ ở đây cũng có "người lạ". Quân quay đâu nhìn, anh khẽ "à" một tiếng, con bé này hôm bữa đi cùng Linh. Nó nhìn Quân chăm chăm, nhíu mày như để nhớ lại cái gì đó.
-Ê, ai thế.. Anh họ mày à.
Nó hỏi 1 câu tỉnh bơ, Quân thì suýt nữa cắn phải lưỡi, vì cứ ngỡ nó nhớ anh. (@@) Chẳng lẽ, người như Quân, không để lại một chút ấn tượng nào với 2 cô nhóc này. Quân bắt đầu thấy nghi ngờ về sức hút của mình.
-Hai bé không nhớ anh thật à...
Thấy nhỏ và nó tròn xoe mắt, Quân khẽ thở dài nói tiếp:
-Hôm chủ nhật. đám bạn Huy ở quán...
-AAA, tôi nhớ rồi...-Nó hét lên, làm Quân giật mình, ngưng hẳn lời định nói. Nhỏ thì đang cố gắng nặn hết trí nhớ của mình để nhớ đến cái cảnh nào đó, gặp anh này vào hôm chủ nhật, tiếc là, một cô nàng nhân mã, ham chơi, vô tư như nhỏ thì làm sao mà nhớ được những người chỉ thoáng qua.
-Mày quen hắn à.-Linh hất cằm, nhìn nó. lần nữa Quân suýt té ngữa vì câu nói ngây thơ của nhỏ.
-Không quen, chỉ biết thôi, thế mày không nhớ à, ngọn nguồn, gốc rễ việc mày với anh Huy cái nhau ý.
Nói rồi nó quay sang lườm Quân. Quân gãi đầu, ý như:"Anh không cố ý mà". Nhìn rất đáng yêu. Nhỏ thì đang phừng phừng lửa giận:
-A. ra là anh à. hừm
-Ơ, hôm đó anh có cố ý đâu. Tại đám kia đấy chứ, cũng tại hai bé đanh đá quá anh mới lên tiếng giúp bạn..
-Cái gì, chúng tôi đanh đá, không tại anh và đám bạn anh quá vô duyên thì chúng tôi có thế không hả-Nó hét lên. nhỏ cũng gật đầu tán thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.