Chương 21: Trả Lại Thân Phận
Hnyuq_hna
14/05/2023
Đêm đó , Tư Sở nằm suy nghĩ về chị gái của mình rất nhiều , tại sao bây giờ lại nằng nặc đòi kết hôn với
Âu Thành Đông mặc dù trước đó không phải rất ghét cuộc hôn nhân này sao?
Rốt cuộc , lí do gì mà lại khiến chị gái cô đột nhiên trở nên thay đổi? Tư Nhiên trước giờ làm việc gì cũng cẩn trọng , cho nên chắc chắn sẽ không cho cô biết được lí do vì sao lại trở nên như vậy.
Muốn biết thì chỉ có thể tự mình điều tra , nhưng cô chắc chắn , Âu Thành Đông lấy chị gái ra uy hiếp cô không phải về việc tráo đổi cô dâu . Mà là một chuyện khác , ắt hẳn việc đó chạm vào mạch của anh mới khiến anh ra tay đến vậy!
Lộ Trân Trân?
Đột nhiên cái tên đó lóe lên trong đầu cô , có một lần Tư Sở biết được nguyên nhân cái chết của Lộ Trân Trân hơn mười năm nay vẫn không tìm được . Bên phía cảnh sát đành đóng toàn bộ hồ sơ , kết luận vì bị tai nạn . Nhưng người gây ra vụ tai nạn đó đến nay vẫn chưa bắt được.
Tư Sở cô đột nhiên hoảng sợ , nếu suy xét về mặt đó , rất có khả năng Âu Thành Đông lấy chị cô ra uy hiếp là vì một lí do . Chị cô là người gây ra tai nạn cho Lộ Trân Trân!
Nghĩ đến đây cô không thể nào nghĩ tiếp được nữa , bật người dậy lấy lại sự bình tĩnh . Cô không thể tự suy diễn rồi vội kết tội chị gái được , Tư Nhiên là chị cô , nhất định sẽ không làm ra tội ác tày trời này!!
- Tư Nhiên , em hy vọng cái chết của Trân Trân không dính đến chị..
Tư Sở vô thức tự nói với bản thân , nhằm trấn an mình bình tĩnh lại.
Đưa mắt nhìn sang Âu Thành Đông đang say giấc , hơi thở cô có chút nặng nề . Rốt cuộc người đàn ông này có bao nhiêu bí mật ở phía sau mà cô chưa biết được?
Ngồi thẩn thờ suy nghĩ , chẳng để ý anh ở bên cạnh đã thức giấc.
- Sao không ngủ? Đau bụng sao?
Tư Sở giật mình xoay người , cô nhất thời không đưa ra được lí do nên chỉ gật đầu.
Âu Thành Đông áp sát lồng ngực của mình vào lưng cô , cánh tay đặt ngang eo . Bàn tay to ôm lấy bụng cô nhẹ nhàng xoa.
Tư Sở cảm nhận được hơi ấm của anh , nhưng cũng chỉ biết nằm im thin thít ở đó để anh ôm mình.
...
Sau cuộc hoan ái của cả hai , Tư Nhiên hoàn toàn mất đi ý thức , cô ngất lịm đi . Cẩn Vương sau một hồi lâu giải tỏa bản thân mới chịu buông tha cho cô.
Tư Nhiên tỉnh lại giữa đêm , trên người không có một mảnh vải che thân , những chiến tích của cuộc vui lúc nãy vẫn còn . Chỉ là không thấy bóng dáng người đàn ông kia đâu nữa.
Cô lết thân mình dọn dẹp căn phòng , bản thân cũng đi tắm để chà rửa những vết nhơ trên người . Tư Nhiên không nghĩ rằng sẽ có ngày mình thê thảm đến mức sống không được mà chết cũng không xong.
Chỉ là , Tư Sở là tia hy vọng cuối cùng để cô sống sót , em gái cô chính là một cái mầm non nớt , Tư Nhiên dù có đớn đau thế nào cũng sẽ cố gắng gồng mình . Cả đời này cô cũng sẽ không để Tư Sở biết được chính chị gái mình đã hại chết bạch nguyệt quang của người mà con bé yêu.
Nhìn ra ngoài trời thấy hôm nay không có mây , cũng chẳng có sao , không khí có chút âm u . Nhưng cô không mấy quan tâm , Tư Nhiên chỉ biết đưa thân mình lên giường nằm ình xuống , đôi mắt cảm giác như không thể mở được nữa . Nặng trĩu nhắm lại mặc kệ mọi thứ xung quanh , cô ước gì bây giờ có thể ngủ một giấc không bao giờ tỉnh lại nữa . Sẽ không phải chịu đau đớn nữa , thân thể này xin trả lại cho trời đất , đời đời kiếp kiếp về sau cũng không dám trao linh hồn vào thân xác này!
Tầm nhìn mờ đi , Tư Nhiên lại một lần nữa chìm trong giấc ngủ , căn phòng rộng rãi nhưng lại lạnh lẽo đến vô cùng . Trên chiếc giường lớn chỉ có một thân ảnh nhỏ bé nằm co ro không ai ôm ấp . Ở bên ngoài cửa kính gió ào ạt đập vào , sau đó là những đám mây đen cuồng cuộn kéo đến . Rồi những cơn mưa rào thật lớn , tuy rạng sáng , nhưng cơn mưa đã làm mù mịt đi ánh sáng ấy , tạo nên một không gian vô cùng âm u . Cái lạnh bên ngoài , cũng có thể nuốt chửng người con gái ấy lúc nào nếu nó muốn!
(...)
Người phụ nữ mặc chiếc váy đỏ , trên tay cầm ly rượu vang liên tục lắc nhẹ . Tay còn lại cầm một xấp ảnh , ánh mắt đăm chiêu nhìn ngọn những tấm hình rồi ngọn lửa cháy rực phía sau . Dứt khoát ném nó vào đám lửa , những tấm hình làm chướng mắt người phụ nữ ngay lập tức bị ngọn lửa nuốt chửng.
Thân ảnh ngọt ngào khẽ lướt qua phòng khách , thân hình lả lơi trong gió , khóe môi khẽ cong lên cao , đưa đôi mắt thâm sâu ngắm nhìn thành phố phồn hoa trước mắt.
- Lộ Tĩnh Vy , đến lúc trả lại thân phận cho em rồi!
Giọng nói của nữ nhân nghe rất ngọt ngào , lời nói bay theo làn gió ở ban công . Một ít rượu vang trong ly còn sót lại liền được trót vào cuống họng người phụ nữ.
Quay người vào trong nhà , chiếc áo choàng lụa màu đỏ rơi từ người của nữ nhân xuống sàn . Cô ả lả lơi bước vào phòng tắm , cơ thể nuốt nà mập mờ qua ánh đèn vàng lấp lóe của phòng tắm , cả cơ thể nằm im lìm xuống bồn tắm một cách hưởng thụ . Những cánh hoa hồng đỏ rực che lấp ngọn đồi nhấp nhô trên mặt nước . Khuôn mặt được thư giãn , đôi môi đỏ rực của nữ nhân nâng cao tạo thành một nụ cười quyến rũ.
- Âu Thành Đông , sẽ không lâu nữa đâu!
Giọng nói không mang chút ngọt ngào nào , mà lại là sự kiên định đi theo sau , trầm lặng như mặt hồ yên tĩnh.
Rốt cuộc , lí do gì mà lại khiến chị gái cô đột nhiên trở nên thay đổi? Tư Nhiên trước giờ làm việc gì cũng cẩn trọng , cho nên chắc chắn sẽ không cho cô biết được lí do vì sao lại trở nên như vậy.
Muốn biết thì chỉ có thể tự mình điều tra , nhưng cô chắc chắn , Âu Thành Đông lấy chị gái ra uy hiếp cô không phải về việc tráo đổi cô dâu . Mà là một chuyện khác , ắt hẳn việc đó chạm vào mạch của anh mới khiến anh ra tay đến vậy!
Lộ Trân Trân?
Đột nhiên cái tên đó lóe lên trong đầu cô , có một lần Tư Sở biết được nguyên nhân cái chết của Lộ Trân Trân hơn mười năm nay vẫn không tìm được . Bên phía cảnh sát đành đóng toàn bộ hồ sơ , kết luận vì bị tai nạn . Nhưng người gây ra vụ tai nạn đó đến nay vẫn chưa bắt được.
Tư Sở cô đột nhiên hoảng sợ , nếu suy xét về mặt đó , rất có khả năng Âu Thành Đông lấy chị cô ra uy hiếp là vì một lí do . Chị cô là người gây ra tai nạn cho Lộ Trân Trân!
Nghĩ đến đây cô không thể nào nghĩ tiếp được nữa , bật người dậy lấy lại sự bình tĩnh . Cô không thể tự suy diễn rồi vội kết tội chị gái được , Tư Nhiên là chị cô , nhất định sẽ không làm ra tội ác tày trời này!!
- Tư Nhiên , em hy vọng cái chết của Trân Trân không dính đến chị..
Tư Sở vô thức tự nói với bản thân , nhằm trấn an mình bình tĩnh lại.
Đưa mắt nhìn sang Âu Thành Đông đang say giấc , hơi thở cô có chút nặng nề . Rốt cuộc người đàn ông này có bao nhiêu bí mật ở phía sau mà cô chưa biết được?
Ngồi thẩn thờ suy nghĩ , chẳng để ý anh ở bên cạnh đã thức giấc.
- Sao không ngủ? Đau bụng sao?
Tư Sở giật mình xoay người , cô nhất thời không đưa ra được lí do nên chỉ gật đầu.
Âu Thành Đông áp sát lồng ngực của mình vào lưng cô , cánh tay đặt ngang eo . Bàn tay to ôm lấy bụng cô nhẹ nhàng xoa.
Tư Sở cảm nhận được hơi ấm của anh , nhưng cũng chỉ biết nằm im thin thít ở đó để anh ôm mình.
...
Sau cuộc hoan ái của cả hai , Tư Nhiên hoàn toàn mất đi ý thức , cô ngất lịm đi . Cẩn Vương sau một hồi lâu giải tỏa bản thân mới chịu buông tha cho cô.
Tư Nhiên tỉnh lại giữa đêm , trên người không có một mảnh vải che thân , những chiến tích của cuộc vui lúc nãy vẫn còn . Chỉ là không thấy bóng dáng người đàn ông kia đâu nữa.
Cô lết thân mình dọn dẹp căn phòng , bản thân cũng đi tắm để chà rửa những vết nhơ trên người . Tư Nhiên không nghĩ rằng sẽ có ngày mình thê thảm đến mức sống không được mà chết cũng không xong.
Chỉ là , Tư Sở là tia hy vọng cuối cùng để cô sống sót , em gái cô chính là một cái mầm non nớt , Tư Nhiên dù có đớn đau thế nào cũng sẽ cố gắng gồng mình . Cả đời này cô cũng sẽ không để Tư Sở biết được chính chị gái mình đã hại chết bạch nguyệt quang của người mà con bé yêu.
Nhìn ra ngoài trời thấy hôm nay không có mây , cũng chẳng có sao , không khí có chút âm u . Nhưng cô không mấy quan tâm , Tư Nhiên chỉ biết đưa thân mình lên giường nằm ình xuống , đôi mắt cảm giác như không thể mở được nữa . Nặng trĩu nhắm lại mặc kệ mọi thứ xung quanh , cô ước gì bây giờ có thể ngủ một giấc không bao giờ tỉnh lại nữa . Sẽ không phải chịu đau đớn nữa , thân thể này xin trả lại cho trời đất , đời đời kiếp kiếp về sau cũng không dám trao linh hồn vào thân xác này!
Tầm nhìn mờ đi , Tư Nhiên lại một lần nữa chìm trong giấc ngủ , căn phòng rộng rãi nhưng lại lạnh lẽo đến vô cùng . Trên chiếc giường lớn chỉ có một thân ảnh nhỏ bé nằm co ro không ai ôm ấp . Ở bên ngoài cửa kính gió ào ạt đập vào , sau đó là những đám mây đen cuồng cuộn kéo đến . Rồi những cơn mưa rào thật lớn , tuy rạng sáng , nhưng cơn mưa đã làm mù mịt đi ánh sáng ấy , tạo nên một không gian vô cùng âm u . Cái lạnh bên ngoài , cũng có thể nuốt chửng người con gái ấy lúc nào nếu nó muốn!
(...)
Người phụ nữ mặc chiếc váy đỏ , trên tay cầm ly rượu vang liên tục lắc nhẹ . Tay còn lại cầm một xấp ảnh , ánh mắt đăm chiêu nhìn ngọn những tấm hình rồi ngọn lửa cháy rực phía sau . Dứt khoát ném nó vào đám lửa , những tấm hình làm chướng mắt người phụ nữ ngay lập tức bị ngọn lửa nuốt chửng.
Thân ảnh ngọt ngào khẽ lướt qua phòng khách , thân hình lả lơi trong gió , khóe môi khẽ cong lên cao , đưa đôi mắt thâm sâu ngắm nhìn thành phố phồn hoa trước mắt.
- Lộ Tĩnh Vy , đến lúc trả lại thân phận cho em rồi!
Giọng nói của nữ nhân nghe rất ngọt ngào , lời nói bay theo làn gió ở ban công . Một ít rượu vang trong ly còn sót lại liền được trót vào cuống họng người phụ nữ.
Quay người vào trong nhà , chiếc áo choàng lụa màu đỏ rơi từ người của nữ nhân xuống sàn . Cô ả lả lơi bước vào phòng tắm , cơ thể nuốt nà mập mờ qua ánh đèn vàng lấp lóe của phòng tắm , cả cơ thể nằm im lìm xuống bồn tắm một cách hưởng thụ . Những cánh hoa hồng đỏ rực che lấp ngọn đồi nhấp nhô trên mặt nước . Khuôn mặt được thư giãn , đôi môi đỏ rực của nữ nhân nâng cao tạo thành một nụ cười quyến rũ.
- Âu Thành Đông , sẽ không lâu nữa đâu!
Giọng nói không mang chút ngọt ngào nào , mà lại là sự kiên định đi theo sau , trầm lặng như mặt hồ yên tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.