Gió Xuân Cũng Bỏ Qua Người Và Ta
Chương 15: Lời cuối truyện
Khuyết Danh
25/01/2024
Lời cuối truyện
***
Viết xong chương cuối cùng, chính mình cũng sức cùng lực kiệt.
Tựa như đã cùng Phương Kính đi hết một đời này.
Bốn vạn chữ ngắn ngủi, còn tốn sức hơn cả khi viết một bộ truyện dài ba mươi vạn chữ.
Câu chuyện này đã muốn viết từ lâu.
Muốn viết gì đó cho Triệu Kỳ.
Hắn là nhân vật duy nhất lướt qua cả hai tác phẩm chính của tôi, nhưng trong bộ lại không xuất hiện chính diện.
Thậm chí đến tôi cũng tò mò về hắn, cũng muốn tìm tòi nghiên cứu hắn.
Câu chuyện xưa này được điều chỉnh theo lối tự thuật, từ sự hồn nhiên khi hai người ở tuổi đôi mươi, dần chuyển sang sự ngưng đọng khi gần bước về tuổi xế chiều.
Từ tinh tế tỉ mỉ dần trở nên đơn giản mộc mạc.
Lời nói từ câu dài là chính, dần dần xuất hiện câu đơn, sau đó chủ yếu là câu đơn.
Hy vọng thông qua phương thức này khiến người đọc cảm nhận được rõ ràng hơn thời gian trôi qua, cảm nhận bi kịch của câu chuyện xưa.
Thử nghiệm mới này bản thân tôi rất thích, không biết mọi người có thích hay không.
***
***
Bát Bát: Ở chương 8 Phương Kính có trích dẫn một câu của người xưa: "Khương địch hà tu oán dương liễu, xuân phong bất độ Ngọc Môn Quan"
Tên gốc của bộ truyện này có tên phiên âm Hán Việt chính là
"Gió xuân cũng bỏ qua người và ta"
Lúc Bát đặt cái tên tiếng Việt này thật ra mới chỉ đọc mấy chương đầu, phần lớn là dựa vào cái tag #SE của tác giả. Nên thành thật mà nói khi đó Bát cũng không chắc mình có thật sự hiểu cái tên mà tác giả đặt hay không.
Triệu Kỳ nói: "Bắc Xuyên, hôm nay ngươi đến đây, gió xuân cũng đến rồi."
Trong mắt Khiếu Lâm của khi đó tựa như cũng có gió xuân.
Có thể Bát đã hiểu đúng, cũng có thể vẫn còn thiếu, nhưng mà bây giờ thì cũng không còn quan trọng nữa, hì.
Có thể là Bát cũng có tuổi rồi, gần đây khá muốn tin vào chuyện kiếp trước kiếp sau, Giang Nam Lão đã có kiếp sau HE, và Bát tin là kiếp sau của Tứ Mạc Hí hay Xuân Phong Bất Độ đều sẽ là một cái kết HE.
Bởi vì, 'người có tình rồi sẽ về với nhau' mà, đúng không ^^~
Mượn câu vốn là lời cuối cùng của tác giả đặt ở đây
"Chuyện xưa quá buồn đau khiến ta tổn hại thân thể, bộ tiếp theo chọn vui vẻ ngọt ngào đi!"
Bát sẽ còn tiếp tục với hố "Sính Ác" ngọt sủng, và sắp tới sẽ giới thiệu đến mọi người một hố mới kết HE, vẫn chưa quyết là đam hay ngôn, nhưng tham lam mong được mọi người tiếp tục ủng hộ ^^!
-
Cuối cùng, nếu yêu thích bộ truyện này thì mong mọi người nhiệt tình thả like, viết bình luận, bấm chia sẻ, và nếu ai muốn gửi donate cho Bát có thêm càng nhiều động lực duy trì sở thích dịch truyện nhỏ bé của mình thì đây là tài khoản nhận donate của Bát <3
Techcombank: 19034203718015 PHAM HONG DIEP
Momo: 0383870044 PHAM HONG DIEP
Cám ơn sự ủng hộ của mọi người, ngày tháng còn dài, mong là có thể cùng nhau đi tiếp thật lâu, yêu thương yêu thương
***
Viết xong chương cuối cùng, chính mình cũng sức cùng lực kiệt.
Tựa như đã cùng Phương Kính đi hết một đời này.
Bốn vạn chữ ngắn ngủi, còn tốn sức hơn cả khi viết một bộ truyện dài ba mươi vạn chữ.
Câu chuyện này đã muốn viết từ lâu.
Muốn viết gì đó cho Triệu Kỳ.
Hắn là nhân vật duy nhất lướt qua cả hai tác phẩm chính của tôi, nhưng trong bộ lại không xuất hiện chính diện.
Thậm chí đến tôi cũng tò mò về hắn, cũng muốn tìm tòi nghiên cứu hắn.
Câu chuyện xưa này được điều chỉnh theo lối tự thuật, từ sự hồn nhiên khi hai người ở tuổi đôi mươi, dần chuyển sang sự ngưng đọng khi gần bước về tuổi xế chiều.
Từ tinh tế tỉ mỉ dần trở nên đơn giản mộc mạc.
Lời nói từ câu dài là chính, dần dần xuất hiện câu đơn, sau đó chủ yếu là câu đơn.
Hy vọng thông qua phương thức này khiến người đọc cảm nhận được rõ ràng hơn thời gian trôi qua, cảm nhận bi kịch của câu chuyện xưa.
Thử nghiệm mới này bản thân tôi rất thích, không biết mọi người có thích hay không.
***
***
Bát Bát: Ở chương 8 Phương Kính có trích dẫn một câu của người xưa: "Khương địch hà tu oán dương liễu, xuân phong bất độ Ngọc Môn Quan"
Tên gốc của bộ truyện này có tên phiên âm Hán Việt chính là
"Gió xuân cũng bỏ qua người và ta"
Lúc Bát đặt cái tên tiếng Việt này thật ra mới chỉ đọc mấy chương đầu, phần lớn là dựa vào cái tag #SE của tác giả. Nên thành thật mà nói khi đó Bát cũng không chắc mình có thật sự hiểu cái tên mà tác giả đặt hay không.
Triệu Kỳ nói: "Bắc Xuyên, hôm nay ngươi đến đây, gió xuân cũng đến rồi."
Trong mắt Khiếu Lâm của khi đó tựa như cũng có gió xuân.
Có thể Bát đã hiểu đúng, cũng có thể vẫn còn thiếu, nhưng mà bây giờ thì cũng không còn quan trọng nữa, hì.
Có thể là Bát cũng có tuổi rồi, gần đây khá muốn tin vào chuyện kiếp trước kiếp sau, Giang Nam Lão đã có kiếp sau HE, và Bát tin là kiếp sau của Tứ Mạc Hí hay Xuân Phong Bất Độ đều sẽ là một cái kết HE.
Bởi vì, 'người có tình rồi sẽ về với nhau' mà, đúng không ^^~
Mượn câu vốn là lời cuối cùng của tác giả đặt ở đây
"Chuyện xưa quá buồn đau khiến ta tổn hại thân thể, bộ tiếp theo chọn vui vẻ ngọt ngào đi!"
Bát sẽ còn tiếp tục với hố "Sính Ác" ngọt sủng, và sắp tới sẽ giới thiệu đến mọi người một hố mới kết HE, vẫn chưa quyết là đam hay ngôn, nhưng tham lam mong được mọi người tiếp tục ủng hộ ^^!
-
Cuối cùng, nếu yêu thích bộ truyện này thì mong mọi người nhiệt tình thả like, viết bình luận, bấm chia sẻ, và nếu ai muốn gửi donate cho Bát có thêm càng nhiều động lực duy trì sở thích dịch truyện nhỏ bé của mình thì đây là tài khoản nhận donate của Bát <3
Techcombank: 19034203718015 PHAM HONG DIEP
Momo: 0383870044 PHAM HONG DIEP
Cám ơn sự ủng hộ của mọi người, ngày tháng còn dài, mong là có thể cùng nhau đi tiếp thật lâu, yêu thương yêu thương
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.