Chương 379: đứa con tham lam
Nguyễn Văn Thanh
20/08/2016
"Hoàng Thiên chí tôn - lạc âu chi tổ - việt chi vĩnh hằng"
Đi từ xa tới, Thiên và Mai đã nghe được những lời tụng niệm tổ đạo
Sáng sớm, chính là thời gian mà tổ dân sẽ dành 1 ít phút cho tổ tiên của mình
Từ ngày tổ đạo thành lập, nguyên cả cái huyện Gò Vấp này đại đa số người đều theo tổ đạo mà thờ tổ tiên, thờ Bác Hồ, thờ cha ông
Lượng tín ngưỡng sinh ra mỗi buổi sáng đều khiến cho không khí nơi đây trở nên an tường, quang huy mặt trời phủ xuống cũng vì đó mà dịu nhẹ hơn, ấm áp hơn...
Lực lượng tín ngưỡng này thực tế cũng chỉ có 7 phần là được gửi đi, còn lại 3 phần đều sẽ tự giác tích tụ lại đây...chính ngay tại cái bàn thờ mà họ ngày ngày quỳ lậy này
Lấy cái bàn thờ đó làm trung tâm, vùng đất xung quanh liền tràn đầy linh tính thuần khiết và ảo diệu tự nhiên
Từ đó, những điều sai lệch trong khí vận, sai lệch trong phong thủy, sai lệch trong tư tưởng con người....tất cả đều được khắc phục
Từ ngày họ thờ Tổ đạo, tâm tư cũng hiểu được nhân hiếu đạo đức hơn, tình cảm và cách biểu đạt cũng hòa ái hơn
Trộm cướp không còn, tệ nạn không còn...người người đều từ tốn yêu thương lẫn nhau, Gò Vấp trở thành 1 vùng đất bình yên nhất...đậm chất việt nhất
Trong mỗi lần quỳ lậy thành kính, thậm chí còn ngẫu nhiên có vài người ngộ ra được tự nhiên, luyện ra được 1 thân tâm tính bằng phẳng của chân đạo, ngộ nhập được "chân nhân chi đạo", hiểu được vận dụng ngũ hành
Long khí từ đất đã khôi phục, những người thờ tổ đạo lại càng dễ nhận được ân điển của trời đất hơn, người thành đạo cũng dần nhiều hơn
Mặc cho bên ngoài có vô vàn tín đồ đang làm trời làm đất, gây sóng to gió lớn đến đất nước và xã hội
Thì ở đây, họ vẫn an tường ổn định hưởng thụ những phút giây yên bình đầm ấm với nhau
Dù thế giới bên ngoài có bao nhiêu thần tích phủ xuống, bao nhiêu lời nói ngon ngọt dụ dỗ, bao nhiêu gieo rắc sai lệch
Họ vẫn kiên tâm 1 mực vì bản thân vì xã hội và vì đất nước này mà cống hiến....ở đây không có đạo giáo ngoại lai....không có đấng tối cao nào cả....cũng không có những đức tu hành vẽ vời chân lý thiện dung xa vời huyễn ảo
Bản tâm của họ là gì, họ hiểu rõ....không cần người hướng đạo....không cần ai dậy bảo....họ cứ như vậy thôi, chỉ cầu 1 kiếp sống vì xã hội vì đời sau mà đóng góp....không cầu bất kỳ thứ gì xa hoa không thật
Thiên đường hay địa ngục, thành phật hay thành ma...không có 1 chút nào vướng bận họ....
"Anh thấy không...đây là tổ đạo mà anh lập đó....thật là tốt phải không..."
"Uhm...thờ tổ tiên, chính là 1 phương pháp tu nhân, tu hiếu tốt nhất....đó cũng là cách họ tu luyện cho chính mình, giáo dục chính mình rất tốt..."
"Uhm....nếu như nơi nào cũng như ở đây thì thật là tốt....đúng không anh..."
Thiên không nói gì, hắn chỉ nhẹ xiết lấy bàn tay Mai
Ước mơ mà cô gái này thể hiện ra...hắn hiểu chứ..."bình yên" có ai mà không muốn
"Uhm...mấy tháng rồi mới tới đây...không biết thím thảo sao rồi em hà...."
"Uhm...em nghe mẹ nói, thím bây giờ tốt hơn trước nhiều, ớt trên đất của bác trồng tốt lắm....nổi tiếng ở đây đó....nhưng mà loại ớt này lại chỉ trồng được ở đó thôi...không chỗ nào trồng được hết...."
"Uhm...ai nói ah....không phải nhà em cũng có mấy cây đó sao...."
"Hi...em thấy cũng hay nha, chỉ có cây nào anh trồng là sống được thôi...bên thím cũng vậy....chứ tay người khác trồng thì không 1 cây nào sống cả...."
"Hehe...đẹp trai trồng có khác... em ha..."
"Đẹp cái đầu anh đó....hứ..."
"Mà em nghe nói là chị Hồng lại về nhà....đòi chia đất....cãi nhau với thím mấy ngày nay rồi....thím khóc nhiều lắm...."
"ủa...giành đất...là sao..."
"Uh thì là muốn chia tài sản đó...hồi xưa nhà thím nghèo, nghe nói chị Hồng cũng có nhan sắc nên trước giờ không có muốn làm....nhà nghèo, không chịu được khổ nên chị bỏ nhà đi theo chồng bỏ lại vợ chồng thím khổ cực 1 mình...."
"Bây giờ thấy miếng đất thím kiếm ra tiền....không biết nghe chuyện ở đâu, thế là cả vợ chồng chị đều về nhà, mới đầu thì ngọt nhạt quà cáp, báo hiếu nhưng sau đó thì muốn đuổi vợ chồng thím ra khỏi nhà để chiếm đất...."
"Gê vậy hả..."
"Em không có thấy, em chỉ nghe thôi, nhưng mà ở đây người ta nói chắc đúng thôi...."
"Được hơn tháng rồi.....nghe nói cãi nhau to lắm, mấy người bên họ chồng của chị Hồng đều làm to, nhà lại giầu....tất cả họ cùng vào cuộc ép thím đó....nếu không phải có người dân ở đây bất bình thì miếng đất này chắc đổi chủ rồi..."
Mai giống như 1 bà tám nhiều chuyện, câu câu là nhại theo giọng 1 người, chữ chữ là lại học theo thái độ 1 người.
Khuôn mặt cô vừa thuần khiết lại vừa xinh đẹp, càng giả giọng xấu xa thì lại càng khả ái...cánh tay tròn tròn mềm mại, trắng nõn không ngừng vung lên tỏ thái độ bất mãn
Thiên nhìn mà ngứa mắt, tay chụp lại cái đầu Mai hôn lia lịa mấy phát mới chịu buông, miệng lại đê tiện nói "trưa này nha...chít với anh.."
2 người nói nói, dỡn dỡn 1 lúc đã sắp tới nhà mai....nhưng mà
"Choang....con nói mẹ rồi....cái đất này mẹ không cho con thì còn để làm gì.....để làm đất chôn thây sao....hay là cảm thấy kiếm được tiền cho nên sợ con gái chiếm mất....bà ích kỷ vậy đó hả..." 1 giọng nói nữ tính thanh thanh nhưng lại gào thét lên nghe thật sự là khó chịu vang lên từ trong nhà thím...
Đi từ xa tới, Thiên và Mai đã nghe được những lời tụng niệm tổ đạo
Sáng sớm, chính là thời gian mà tổ dân sẽ dành 1 ít phút cho tổ tiên của mình
Từ ngày tổ đạo thành lập, nguyên cả cái huyện Gò Vấp này đại đa số người đều theo tổ đạo mà thờ tổ tiên, thờ Bác Hồ, thờ cha ông
Lượng tín ngưỡng sinh ra mỗi buổi sáng đều khiến cho không khí nơi đây trở nên an tường, quang huy mặt trời phủ xuống cũng vì đó mà dịu nhẹ hơn, ấm áp hơn...
Lực lượng tín ngưỡng này thực tế cũng chỉ có 7 phần là được gửi đi, còn lại 3 phần đều sẽ tự giác tích tụ lại đây...chính ngay tại cái bàn thờ mà họ ngày ngày quỳ lậy này
Lấy cái bàn thờ đó làm trung tâm, vùng đất xung quanh liền tràn đầy linh tính thuần khiết và ảo diệu tự nhiên
Từ đó, những điều sai lệch trong khí vận, sai lệch trong phong thủy, sai lệch trong tư tưởng con người....tất cả đều được khắc phục
Từ ngày họ thờ Tổ đạo, tâm tư cũng hiểu được nhân hiếu đạo đức hơn, tình cảm và cách biểu đạt cũng hòa ái hơn
Trộm cướp không còn, tệ nạn không còn...người người đều từ tốn yêu thương lẫn nhau, Gò Vấp trở thành 1 vùng đất bình yên nhất...đậm chất việt nhất
Trong mỗi lần quỳ lậy thành kính, thậm chí còn ngẫu nhiên có vài người ngộ ra được tự nhiên, luyện ra được 1 thân tâm tính bằng phẳng của chân đạo, ngộ nhập được "chân nhân chi đạo", hiểu được vận dụng ngũ hành
Long khí từ đất đã khôi phục, những người thờ tổ đạo lại càng dễ nhận được ân điển của trời đất hơn, người thành đạo cũng dần nhiều hơn
Mặc cho bên ngoài có vô vàn tín đồ đang làm trời làm đất, gây sóng to gió lớn đến đất nước và xã hội
Thì ở đây, họ vẫn an tường ổn định hưởng thụ những phút giây yên bình đầm ấm với nhau
Dù thế giới bên ngoài có bao nhiêu thần tích phủ xuống, bao nhiêu lời nói ngon ngọt dụ dỗ, bao nhiêu gieo rắc sai lệch
Họ vẫn kiên tâm 1 mực vì bản thân vì xã hội và vì đất nước này mà cống hiến....ở đây không có đạo giáo ngoại lai....không có đấng tối cao nào cả....cũng không có những đức tu hành vẽ vời chân lý thiện dung xa vời huyễn ảo
Bản tâm của họ là gì, họ hiểu rõ....không cần người hướng đạo....không cần ai dậy bảo....họ cứ như vậy thôi, chỉ cầu 1 kiếp sống vì xã hội vì đời sau mà đóng góp....không cầu bất kỳ thứ gì xa hoa không thật
Thiên đường hay địa ngục, thành phật hay thành ma...không có 1 chút nào vướng bận họ....
"Anh thấy không...đây là tổ đạo mà anh lập đó....thật là tốt phải không..."
"Uhm...thờ tổ tiên, chính là 1 phương pháp tu nhân, tu hiếu tốt nhất....đó cũng là cách họ tu luyện cho chính mình, giáo dục chính mình rất tốt..."
"Uhm....nếu như nơi nào cũng như ở đây thì thật là tốt....đúng không anh..."
Thiên không nói gì, hắn chỉ nhẹ xiết lấy bàn tay Mai
Ước mơ mà cô gái này thể hiện ra...hắn hiểu chứ..."bình yên" có ai mà không muốn
"Uhm...mấy tháng rồi mới tới đây...không biết thím thảo sao rồi em hà...."
"Uhm...em nghe mẹ nói, thím bây giờ tốt hơn trước nhiều, ớt trên đất của bác trồng tốt lắm....nổi tiếng ở đây đó....nhưng mà loại ớt này lại chỉ trồng được ở đó thôi...không chỗ nào trồng được hết...."
"Uhm...ai nói ah....không phải nhà em cũng có mấy cây đó sao...."
"Hi...em thấy cũng hay nha, chỉ có cây nào anh trồng là sống được thôi...bên thím cũng vậy....chứ tay người khác trồng thì không 1 cây nào sống cả...."
"Hehe...đẹp trai trồng có khác... em ha..."
"Đẹp cái đầu anh đó....hứ..."
"Mà em nghe nói là chị Hồng lại về nhà....đòi chia đất....cãi nhau với thím mấy ngày nay rồi....thím khóc nhiều lắm...."
"ủa...giành đất...là sao..."
"Uh thì là muốn chia tài sản đó...hồi xưa nhà thím nghèo, nghe nói chị Hồng cũng có nhan sắc nên trước giờ không có muốn làm....nhà nghèo, không chịu được khổ nên chị bỏ nhà đi theo chồng bỏ lại vợ chồng thím khổ cực 1 mình...."
"Bây giờ thấy miếng đất thím kiếm ra tiền....không biết nghe chuyện ở đâu, thế là cả vợ chồng chị đều về nhà, mới đầu thì ngọt nhạt quà cáp, báo hiếu nhưng sau đó thì muốn đuổi vợ chồng thím ra khỏi nhà để chiếm đất...."
"Gê vậy hả..."
"Em không có thấy, em chỉ nghe thôi, nhưng mà ở đây người ta nói chắc đúng thôi...."
"Được hơn tháng rồi.....nghe nói cãi nhau to lắm, mấy người bên họ chồng của chị Hồng đều làm to, nhà lại giầu....tất cả họ cùng vào cuộc ép thím đó....nếu không phải có người dân ở đây bất bình thì miếng đất này chắc đổi chủ rồi..."
Mai giống như 1 bà tám nhiều chuyện, câu câu là nhại theo giọng 1 người, chữ chữ là lại học theo thái độ 1 người.
Khuôn mặt cô vừa thuần khiết lại vừa xinh đẹp, càng giả giọng xấu xa thì lại càng khả ái...cánh tay tròn tròn mềm mại, trắng nõn không ngừng vung lên tỏ thái độ bất mãn
Thiên nhìn mà ngứa mắt, tay chụp lại cái đầu Mai hôn lia lịa mấy phát mới chịu buông, miệng lại đê tiện nói "trưa này nha...chít với anh.."
2 người nói nói, dỡn dỡn 1 lúc đã sắp tới nhà mai....nhưng mà
"Choang....con nói mẹ rồi....cái đất này mẹ không cho con thì còn để làm gì.....để làm đất chôn thây sao....hay là cảm thấy kiếm được tiền cho nên sợ con gái chiếm mất....bà ích kỷ vậy đó hả..." 1 giọng nói nữ tính thanh thanh nhưng lại gào thét lên nghe thật sự là khó chịu vang lên từ trong nhà thím...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.