Chương 378: "ý" chi "yên bình phút chốc"
Nguyễn Văn Thanh
20/08/2016
Đối với 2 cô gái đa sầu đa cảm thì đây thuần túy là 1 tác phẩm nghệ
thuật đầy mỹ cảm.....là 1 bức tranh muôn màu muôn vẻ...1 thế giới mỹ hảo tuyệt đẹp trong thế nhân hay 1 cảnh giới nghệ thuật cao không tưởng nổi
Có thể họ cũng đã hiểu được 7 phần của 1 bức tranh "an bình phút chốc" đầy quý giá, nhưng mà 10 phần ảo diệu trong đó, họ lại không hiểu nổi quá được 1 phần
Còn với Thiên lại khác....âm nhạc có 7 nốt, mỗi 1 sự tách ghép giữa 2,3 hay 5,6 nốt nhạc lại với nhau sẽ sinh ra 1 âm điệu khác nhau
Tình cảm phổ vào đó sẽ là 1 cung điệu khác nhau....tình cảm nhân thế phức tạp tới đâu là âm nhạc đều có thể diễn tả tới đó
Huyền ảo và mầu nhiệm
Đa dạng mà ngay ngắn
Thất tình lục dục là cảnh giới tối cao mà Hồn Thiên tu luyện hồn lực....và âm nhạc, không ngờ lại trở thành 1 loại phương thức thể hiện mỹ mãn cho hồn đạo
Nhạc cụ trở thành linh bảo giúp khai thác và vận dụng hồn đạo tới cực đỉnh
Ngày hôm nay, khi mà hắn bắt đầu thông hiểu hơn về đàn, điều này mới bắt đầu được hắn chú ý....có lẽ đây là 1 con đường mới cho Hồn Thiên có được bản sắc và truyền thừa của mình
"Đây....đây là..." sau 1 hồi ngây ngẩn trong vô vàn xúc động, ruốt cuộc Nguyệt vẫn là người thức tỉnh đầu tiên
"Đúng vậy anh Thiên....đây là...anh mới sáng tác sao...."
"Uhm....mới có chút cảm ngộ.."
"Aiiiii...." 2 cô gái đều nhất loạt ngây ra, tên khốn này không thể bình thường được như người khác hay sao
Mới cách mấy ngày đã sáng tác 3 tác phẩm, lần nào hắn chạm vào nhạc cụ cũng đều là lần hắn sáng tác
Người ta phải mất cả tháng mới sáng tác được 1 tác phẩm, còn tên này....thoáng 1 cái đã sáng tác 1 bài....sống nổi hay không chứ
"Anh....anh Thiên....bài hát này hay quá...nó...có tên là gì..."
Thiên điềm tĩnh nói
"An Bình..phút...chốc..."
Thế gian này lắm thứ gian khổ, mà cuộc đời lại lắm gập ghềnh
Hạnh phúc chỉ thoáng qua mà khổ đau thì kéo dài
Mỗi lúc hạnh phúc ...chính là 1 khoảnh khắc vô cùng quý giá trong cuộc sống....tại vì nó rất ngắn ngủi
Cho nên "An Bình Phút Chốc" này của anh....chính là để nhắc nhở con người....hãy biết cách tận hưởng những khoảnh khắc quý giá như vậy...lưu nó vào trong trái tim....thấm đượm nó vĩnh viễn trong tâm trí.... để rồi
1 ngày nào đó có bạn gặp khó khăn, chán nản...vậy thì hãy nhớ lại thời khắc này...con đường đời còn dài....nhìn về phía tốt đẹp để sống....như hướng dương hướng về mặt trời vậy, Dù quãng đời huy hoàng chỉ trong phút chốc....nhưng mà nó vẫn chưa từng hết lạc quan vào cuộc sống
Ánh mắt Thiên long lanh trong suốt nhìn vào mắt đẹp của 2 cô gái.....miệng hắn mỉm cười nói tiếp
"Cuộc đời anh cũng như vậy....và anh lấy cách đó để sống, để an ủi mình...."
Thời khắc này đây, ở bên 2 em....nói chuyện....đánh đàn....và ngắm nhìn 2 em vui vẻ......đó chính là khoảng khắc "an bình phút chốc" đó của anh...."
..................
Phường 6, q Gò Vấp, hiện giờ Thiên cũng đã cùng Mai ở nhà bố mẹ chơi
Cảm giác ở 1 miền quê đầy cây cối trong lành và ở thành phố đầy khói bụi ô nhiễm quả thật là quá mức khác biệt
Nếu ai ở thành phố mà về đây, chắc chắn sẽ không muốn về nữa
Thiên và Mai sớm đã đi từ sáng, nhưng mà 2 người này vừa có được thời gian riêng tư cái là dắt nhau đi chơi khắp nơi, hưởng thụ tình yêu đầy chân thật của mình, mãi cho tới chiều nay mới về được tới nhà
Bố mẹ Mai sớm đã thịt gà làm cơm chờ sẵn cho cô cậu này về cái là hưởng phúc thôi
Bố mẹ Mai dễ gần và chân chất vô cùng, Thiên rất là thích những người như vậy....buổi tối ở đây cũng vô cùng thoải mái
Mai rất là khéo làm bếp và làm việc nhà, cô gái quê đều có cuộc sống rất tự giác chứ không có lụa là, công chúa như ở thành phố
mai giống hệt như 1 người vợ đảm đang luôn tay lo hết mọi chuyện của nhà và Thiên, dịu dàng và tỉ mỉ
Thiên cũng rất là đắc ý vì điều này....hắn thảnh thơi nói chuyện với bố Mai cho tới khua mới ngủ
Có thể họ cũng đã hiểu được 7 phần của 1 bức tranh "an bình phút chốc" đầy quý giá, nhưng mà 10 phần ảo diệu trong đó, họ lại không hiểu nổi quá được 1 phần
Còn với Thiên lại khác....âm nhạc có 7 nốt, mỗi 1 sự tách ghép giữa 2,3 hay 5,6 nốt nhạc lại với nhau sẽ sinh ra 1 âm điệu khác nhau
Tình cảm phổ vào đó sẽ là 1 cung điệu khác nhau....tình cảm nhân thế phức tạp tới đâu là âm nhạc đều có thể diễn tả tới đó
Huyền ảo và mầu nhiệm
Đa dạng mà ngay ngắn
Thất tình lục dục là cảnh giới tối cao mà Hồn Thiên tu luyện hồn lực....và âm nhạc, không ngờ lại trở thành 1 loại phương thức thể hiện mỹ mãn cho hồn đạo
Nhạc cụ trở thành linh bảo giúp khai thác và vận dụng hồn đạo tới cực đỉnh
Ngày hôm nay, khi mà hắn bắt đầu thông hiểu hơn về đàn, điều này mới bắt đầu được hắn chú ý....có lẽ đây là 1 con đường mới cho Hồn Thiên có được bản sắc và truyền thừa của mình
"Đây....đây là..." sau 1 hồi ngây ngẩn trong vô vàn xúc động, ruốt cuộc Nguyệt vẫn là người thức tỉnh đầu tiên
"Đúng vậy anh Thiên....đây là...anh mới sáng tác sao...."
"Uhm....mới có chút cảm ngộ.."
"Aiiiii...." 2 cô gái đều nhất loạt ngây ra, tên khốn này không thể bình thường được như người khác hay sao
Mới cách mấy ngày đã sáng tác 3 tác phẩm, lần nào hắn chạm vào nhạc cụ cũng đều là lần hắn sáng tác
Người ta phải mất cả tháng mới sáng tác được 1 tác phẩm, còn tên này....thoáng 1 cái đã sáng tác 1 bài....sống nổi hay không chứ
"Anh....anh Thiên....bài hát này hay quá...nó...có tên là gì..."
Thiên điềm tĩnh nói
"An Bình..phút...chốc..."
Thế gian này lắm thứ gian khổ, mà cuộc đời lại lắm gập ghềnh
Hạnh phúc chỉ thoáng qua mà khổ đau thì kéo dài
Mỗi lúc hạnh phúc ...chính là 1 khoảnh khắc vô cùng quý giá trong cuộc sống....tại vì nó rất ngắn ngủi
Cho nên "An Bình Phút Chốc" này của anh....chính là để nhắc nhở con người....hãy biết cách tận hưởng những khoảnh khắc quý giá như vậy...lưu nó vào trong trái tim....thấm đượm nó vĩnh viễn trong tâm trí.... để rồi
1 ngày nào đó có bạn gặp khó khăn, chán nản...vậy thì hãy nhớ lại thời khắc này...con đường đời còn dài....nhìn về phía tốt đẹp để sống....như hướng dương hướng về mặt trời vậy, Dù quãng đời huy hoàng chỉ trong phút chốc....nhưng mà nó vẫn chưa từng hết lạc quan vào cuộc sống
Ánh mắt Thiên long lanh trong suốt nhìn vào mắt đẹp của 2 cô gái.....miệng hắn mỉm cười nói tiếp
"Cuộc đời anh cũng như vậy....và anh lấy cách đó để sống, để an ủi mình...."
Thời khắc này đây, ở bên 2 em....nói chuyện....đánh đàn....và ngắm nhìn 2 em vui vẻ......đó chính là khoảng khắc "an bình phút chốc" đó của anh...."
..................
Phường 6, q Gò Vấp, hiện giờ Thiên cũng đã cùng Mai ở nhà bố mẹ chơi
Cảm giác ở 1 miền quê đầy cây cối trong lành và ở thành phố đầy khói bụi ô nhiễm quả thật là quá mức khác biệt
Nếu ai ở thành phố mà về đây, chắc chắn sẽ không muốn về nữa
Thiên và Mai sớm đã đi từ sáng, nhưng mà 2 người này vừa có được thời gian riêng tư cái là dắt nhau đi chơi khắp nơi, hưởng thụ tình yêu đầy chân thật của mình, mãi cho tới chiều nay mới về được tới nhà
Bố mẹ Mai sớm đã thịt gà làm cơm chờ sẵn cho cô cậu này về cái là hưởng phúc thôi
Bố mẹ Mai dễ gần và chân chất vô cùng, Thiên rất là thích những người như vậy....buổi tối ở đây cũng vô cùng thoải mái
Mai rất là khéo làm bếp và làm việc nhà, cô gái quê đều có cuộc sống rất tự giác chứ không có lụa là, công chúa như ở thành phố
mai giống hệt như 1 người vợ đảm đang luôn tay lo hết mọi chuyện của nhà và Thiên, dịu dàng và tỉ mỉ
Thiên cũng rất là đắc ý vì điều này....hắn thảnh thơi nói chuyện với bố Mai cho tới khua mới ngủ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.