Giới Thần

Chương 717: Kinh khủng đại

Nguyễn Văn Thanh

07/08/2018

Trọn vẹn 10 phút sau.

Khi mà đám người Cổ Kiến Hùng bị bàn chân của Thiên dày xéo chà đạp đến nỗi không nhìn ra hình dáng thì cũng lúc đó, bỉ mông cự thủ kia rốt cuộc tới nơi

Bàn tay này che trời phủ đất mang theo khí thể hủy thiên diệt địa ầm ầm nện xuống, lực đổ trường hà, phách chấn khai sơn

Đang lúc mà mọi người gần như choáng ngợp trước uy thế khủng bố này thi ngay lúc đó.

Bầu trời một góc khác bỗng nhiên bộc phát ra một đạo kim quang chói lọi, một loại khí thế đế vương phun trào như chấn rung cả bầu trời, đạo kiếm khí này uy năng to lớn trực tiếp xé rách không gian màng ngăn vượt qua lực lượng của thần từ trên không chém xuống.

Đạo cự đại bỉ mông chưởng ảnh kia cũng thoáng chốc phát sinh một chút kiềm chế.

Trên cao không một chưởng một kiếm này vừa ra liền phát sinh ra uy năng không thể tưởng nổi, ngay cả Thiên Kiếm Môn đại trận phòng hộ cũng bắt đầu sinh ra rung chấn khó chịu.

Nhân loại bên dưới tức thì trở nên nhỏ yếu như sâu kiến, vô lực nhìn tới thiên không như thần như quỷ giáng xuống.

Không chút nào nghi ngờ lực lượng này chính là thiên cấp cường giả cũng là trong nhân gian hay gọi là tối cao chi Thiên Thần

Thiên Kiếm Môn này không ngờ giờ khắc này lại bộc hiện ra 2 vị đại cường giả cấp bậc trong truyền thuyết Thiên cảnh.

Trên cao lầu, tuyết gia cả nhà đều nghiêm túc sắc mặt

Tuyết Đế cũng thu lại nụ cười

Bên dưới, vô số nhân loại đệ tử đều sợ hãi toán loạn đến run rẩy, trước sức mạnh không thuộc phạm trù nhân loại này họ ngay cả can đảm bỏ chạy cũng không có, ai nấy run rẩy lẩy bẩy ngã ra tại chỗ vô lực chờ chết

Một chỗ khác 3 vị tông sư cùng vợ chồng Dược Thiên Kiều đều cay đắng kìm chế mình không được đi xuống, ánh mắt vô cùng lo lắng

Một bên khác Thượng Quan Hồng Nguyệt cũng đè lại 2 đệ tử Thượng Quan Hồng, Thượng Quan Tuyết không cho 2 nàng liều mạng xông lên, vô lực ở đó 2 nàng đã khóc thành mèo mướp

Bên khác Sương nhi, Nhan nhi cũng quẫn bách khóc lóc nhưng lại vô lực tiến tới

Chính giữa trung tâm, Thiên vẫn như cũ bình đạm vô ưu, không nhiễm bụi trần đứng đó

Nhưng cũng ngay tại lúc này, hắn động

Chỉ thấy trên thân hắn phản phất như một mảnh đại dương trầm tĩnh mà đồ sộ, bất động mà quy tụ ngàn vạn thủy lưu, không to lớn nhưng thâm sâu tận cùng, không hủy thiên diệt địa nhưng vó thể nuốt chửng hết cả sơn nhạc.

Loại mơ hồ khí tràng này vừa tỏa phát ra lúc này, bỗng nhiên trên miệng hắn nhẹ nhàng nở ra một nụ cười

Rất bình dị một nụ cười

Rất tinh khiết một nụ cười

Nhưng mà nụ cười này vừa nở ra, lập tức vạn ngàn ánh mắt nhìn tới liền ngây ngẩn, một mảnh trời đất lập tức như dừng lại tại thời điểm này.

Nụ cười của hắn nở ra, nhân tâm liền say đắm

Thế gian khổ hải lập tức không còn.



Bi ai, thù hận hay ích kỷ tất cả đều không còn

Lợi ích và tham lam không còn

Nhân sinh tựa như trở về thời điểm xuất phát, nhân loại giống như quên hết thế gian tranh đấu trở về với niềm vui thuần khiết nhất lúc sinh mạng được thăng hoa.

Hạnh phúc, một loại cảm giác giản dị mà hiếm có bỗng nhiên tràn đầy trong trái tim những vo" giả lạnh lùng như bọn họ.

Bỗng chốc.

Sương nhi, Nhan nhi nở nụ cười

Tiểu Xá Bình, Thiết Vô Danh, Vu Tiểu Sài cười

Âu quyết cười

Sau đó là từng tên...từng tên đệ tử nở nụ cười

Thời gian ngắn sau đó, 3 vị tông sư cười ngây ngô

Sư đồ Thượng Quan Hồng Nguyệt cười tươi tắn

Mấy ngàn đệ tử đồng loạt nở nụ cười.

Trên cao lầu, mấy vị trưởng lão cao tầng Thiên Kiếm Môn cũng mở nụ cười.

Tuyết gia 3 người cũng nở nụ cười, chỉ là trên mặt Tuyết Đế lại hiện một vẻ âm trầm không đổi.

Một loại ý chí ẩn chứa vô tận vô hạn hạnh phúc hoan ái hỉ nhạc liền sinh ra sau đó cấp tốc lan tràn ra ngoài bằng tốc độ khủng khiếp.

Trong thời gian ngắn ngủi liền phủ trọn cả Thiên Kiếm Môn, nơi này cũng vì thế mà khiến cho ngàn vạn nhân loại sinh linh đều dừng lại công việc ai nấy miệng nở nụ cười trên môi.

Thiên Kiếm Môn từ cao tầng cho tới nô bộc, từ các đại lão đang bế quan cho tới sủng thú linh thú.

Không còn sót một ai chỉ ngoại trừ 2 vị đại cường giả Thiên cấp trên kia.

Mỗi một nụ cười nở ra đều khiến nhân tâm như mở rộng ra vô hạn sung sướng sau đó cảm xúc quy tụ về một mối.

Toàn Thiên Kiếm Môn lấy vị trí chỗ Thiên đứng làm trung tâm bắt đầu khuếch tán ra một loại đại thế to lớn, sau đó thiên địa tựa như phỉ xuống vô tận ảo diệu thiên đạo

Mỗi một người cười lên đều bị loại hạnh phúc chi ý này kéo vào trong đại thế sau đó, loại ảo diệu thanh minh này trực tiếp liền theo loại hạnh phúc khe hở được nới lỏng này mà tràn đến.

"Pựt..." thiên địa đại thế ban xuống ảo diệu, thanh tỉnh nhân hồn mở ra một mảnh chân trời mới.

Mịn ngộ liền phát sinh.

"Phốc" khởi đầu là lão tông sư miêu hoành thức tỉnh lên hỏa luyện chi đạo



Sau đó Trình Công Hà thức tỉnh lên Phù Chi Thiên Đạo.

Dược Thiên Thu ngộ ra Dược chi Thiên Đạo

Dược Thiên Kiều thức tỉnh một loại hạo nhiên chánh khí Thiên Đạo, đẹp trai mà hào hùng vạn trượng

Dược phu nhân ngôn ra sắc đẹp chi đạo. Cả người như u lan thơm phức, mềm mại tuyệt mỹ

Thượng Quan Hồng Nguyệt cũng tương tự ngộ ra Sắc đẹp chi đạo, trên thân tỏa phát ra một loại khí tức mông lung tuyệt mỹ mà thanh thoát khó tả.

Thượng Quan Hồng ngộ ra Băng Tuyết kiếm đạo, hàn ý lăng nhiên

Thượng Quan Tuyết lĩnh ngộ Kiếm Cung Thiên Đạo.

Sương nhi phát ra hơi thở dược liệu tinh nguyên, lĩnh ngộ Dược chi đạo

Sau đó, dù là Âu Chánh Nam cũng ngộ ra oán hận ma chi kiếm đạo

Độc Mễ Kim Tiền ngộ ra một loại âm u quỷ dị ma chi đạo.

Cổ võng cũng ngộ ra hung bạo chi đạo

Các loại tiểu áo nghĩa chi đạo lần lượt bị vô vàn những nguowid này lĩnh ngộ ra sau đó hết thảy dung nhập vào đại thế

Tựa như một bông hoa chậm rãi nở rộ, mỗi người đều có sinh mệnh và khí vận đặc thù trong trời đất lại càng có được những góc nhìn đặc biệt đối với thiên đạo.

Cho nên dưới cơ duyên to lớn này kéo đến, mỗi người họ đều lĩnh hội ra một chân mệnh chi đạo thuộc về mình.

Tòa đại "thế" này tựa như một mặt biển rộng lớn gom hết mọi vật sinh linh tiến vào trong thu thập tâm tình của họ, lấy hạnh phúc chi tâm làm điểm tựa sau đó mặt biển như một nơi dẫn động sóng ngầm.

Từ hạnh phúc làm điểm tựa đó bắt đầu sản sinh chấn động dẫn động ra sóng sinh mệnh ra khắp mặt biển, càng ngày càng mạnh hơn.

"Oanh....oanh...oanh...." ngàn vạn loại thiên đạo vừa lĩnh ngộ ra liền ầm ầm phát sinh cộng hưởng nhập vào mặt biển dẫn động ra những cơn sóng lớn ngập trời.

Thương không thoáng chốc liền chấn động như run rẩy, một cỗ đại đạo chư thiên to lớn như biển cả sinh ra, nhấn chìm hết vạn vật như lu mờ.

Khủng bố một tòa đại thế mang thiên hoán địa ẩn chứa trọn vẹn 36 vạn loại áo nghĩa đại đạo tựa như một cự đại hải dương cuồn cuộn sóng lớn, một trận lực lượng mạnh đến độ thiên địa vô pháp chịu đựng.

Pháp tắc phát sinh vết rạn nứt, hạ thiên vực chấn động đến run run, đại thế này vừa ra liền nhấn chìm 2 cỗ lực lượng thiên cảnh ở trên như dìm chết con chim nhỏ.

Tử vong khí tức lại một lần nữa ngập tràn khắp mảnh trời đất.

Nhưng mà hạnh phúc còn chưa triệt, ngay tại lúc này

Miệng Thiên lại một lần nữa nở nụ cười

Một nụ cười hội tụ hết mọi ký ức hoan hỉ hạnh phúc từ 2 kiếp người

Một nụ cười rạng rỡ tuyệt nhiên không tạp chất, xinh đẹp mà chấn động thế nhân

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Giới Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook