Chương 36: Tiệc sinh nhật (2)
Tg Mể Mể
26/06/2023
Ngọc Hân đến làm náo loạn cả tiệc sinh nhật của Thế Phong ai cũng thắc mắc cô ta có quan hệ gì với hắn sao lại quấn lấy hắn không rời thế kia, mọi người đều bàn tán về cô ta, Nhược Hy thấy chuyện này không hay chút nào cũng mai là hôm nay ba mẹ cô đã đi du lịch nếu họ đến đây được, nếu họ thấy cảnh tượng này Nhược Hy không biết phải giải thích làm sao với họ nữa.
Cô ta cứ ôm lấy cánh tay Thế Phong đi theo hắn mời rượu mọi người, cứ ngỡ mình nữ chủ nhân trong căn nhà này, Tuyết Vân và Lan Anh nhìn cô ta vô cùng ngứa mắt hai người cảm thấy tức thay cho Nhược Hy, trong khi hai cô bạn đang tức giận thay mình thì Nhược Hy đang ung dung nhâm nhi ly rượu trên tay cô không muốn xen vào những chuyện như thế này sự kiêu hãnh của cô không cho phép cô làm điều đó.
" Nhược Hy à cậu cứ im lặng như thế sao cô ta sắp thay cậu làm vợ của Thế Phong rồi đấy."
Nhược Hy nhàm chán nói.
" Đây không phải lần đầu anh ta làm như vậy cái cậu đừng quá để tâm."
Tuyết Vân liền phẩn nộ nói.
" Vậy là hắn làm vậy với cậu thường xuyên à đúng là quá đáng mà."
Nhược Hy không nói gì cô bỏ ly rượu trên tay xuống nói.
" Được rồi tớ cảm thấy hơi mệt cái cậu cứ vui chơi tiếp đi tớ lên phòng nghỉ ngơi đây."
Tuyết Vân và Lan Anh nhìn theo bóng lưng của Nhược Hy Lan Anh sục sùi nói.
" Tội cho cậu ấy quá chắc cậu ấy buồn lắm. "
Tuyết Vân nhìn về phía Ngọc Hân đai nghiến nói.
" Ả hồ ly tinh đó rồi sẽ có ngày tớ dạy cho cô ta một bài học."
Ngọc Hân nhìn thấy Nhược Hy đi lên lầu cô ta liền cười đắc ý đi theo Nhược Hy, Nhược Hy đang bước trên hành lang đi về phía phòng mình, bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên.
" Mới như thế đã chịu không nổi bỏ đi rồi sao."
Nhược Hy quay người lại cô nhìn Ngọc Hân đầy khinh bỉ nói.
" Lại là cô."
Ngọc Hân đi đến nói.
" Tội nghiệp cho thiếu phu nhân nhà học Mạc trong mắt anh Phong hoàn toàn không có cô."
Nhược Hy nghe cô ta nói mà nhếch mép cười mỉa mai.
" Tôi lại cần sự quan tâm của anh ta quá cơ, đối với tôi cô chỉ là một tấm giẻ rách không xứng để nói chuyện với tôi, chỉ là tôi muốn lấy lòng mẹ chồng nên chọn cách im lăng, cô thử động não một tí đi cô không có được sự tôn trọng yêu thương của ba mẹ anh ta thì làm sao có cửa bước chân vào căn nhà này, đồ ngu dốt."
Ngọc Hân nhìn Nhược Hy gương mặt tức giận cô ta như một ả điên hất đổ cái bình hoa được trưng bày ở hành lang bình hoa vỡ nát dưới sàn, Ngọc Hân cầm lên một mãnh thủy tinh vụn của bình hoa rồi tự gạch vào chân mình để máu cứ thế tuôn ra, Nhược Hy hoàn toàn kinh tởm với những thủ đoạn đê hèn của cô ta, Ngọc Hân la lên một tiếng đúng như kế hoạch của cô ta mọi người đã vội vàng chạy lên, Thế Phong lấy chân cô ta chảy máu vội vàng đi đến đỡ Ngọc Hân.
" Em bị sao vậy?"
Ngọc Hân khóc lóc trong lòng hắn.
" Là chị Nhược Hy đã gọi em lên đây chị ấy......."
Cô ta không nói ra hết mà cứ ngập ngừng Thế Phong lạnh giọng nói.
" Cô ta làm gì em?"
Ngọc Hân nghẹn ngào nói.
" Chị ấy đánh em lấy mảnh thủy tinh cắt vào chân em còn đe doạ không cho em đến làm phiền anh."
Nhược Hy như chết lặng trước vai diễn của cô ta cô không ngờ Ngọc Hân lại làm loại người thâm độc đến như vậy, bây giờ Nhược Hy mà giải thích chỉ càng chứng minh cô là người làm nhưng cô ta thật sự rất quá đáng bịa đặt ra mọi chuyện để nói.
Thế Phong lạnh lùng nói.
" Chuyện này là sao vậy tôi cần em giải thích."
Nhược Hy nhìn hắn bằng đôi mắt khinh bỉ từ khi kết hôn với hắn cô chưa ngày nào được sống yên cả.
" Muốn tôi giải thích thể nào giải thích là tôi không làm, vậy tôi nói là tôi không làm anh có tin tôi không."
Thế Phong đưa tay bóp trán gương mặt đầy mệt mỏi nói.
" Sao này đừng làm như thế nữa."
Rõ ràng trong thân tâm của hắn, hắn chưa một lần tin cô vậy thì giải thích để làm gì chỉ hao tâm tốn sức.
Tuyết Vân cảm thấy Nhược Hy đã nhịn nhục quá nhiều cô tiến lên làm chủ cho Nhược Hy.
" Này bạn tôi không bao giờ làm như vậy chỉ có ả hồ ly này giở trò thôi."
Nhược Hy đưa tay đặt lên vai Tuyết Vân nói.
" Mặt kệ bọn họ đi cậu đừng làm ầm lên nữa ở đây có rất nhiều người."
Tuyết Vân nhìn Nhược Hy nói.
" Cậu đấy lúc nào cũng nghĩ đến thể diện của hắn, hắn có xem cậu là vợ không vợ mình không tin lại đi tin người ngoài."
Nhược Hy thật sự rất mệt mỏi trước những chuyện như thế này này, Ngọc Hân cố tình rên đau để gây sự chú ý với Thế Phong hắn bế cô ta lên đưa cô ta sang phòng khác để xử lý vết thương.
Bà Mạc vô cùng tức giận khi chứng kiến mọi chuyện bà đi đến an ủi Nhược Hy.
" Con đừng buồn nữa, mẹ sẽ nói chuyện với nó sau."
Nhược Hy chỉ mỉm cười rồi đi vào phòng ngủ, cô đi đến giường ngồi xuống rồi thở dài một tiếng, cuộc đời quá khắc nghiệt này quá khắc nghiệt với cô gái nhỏ bé này chuyện gì sẽ ập đến với cô nữa đây.
Cô ta cứ ôm lấy cánh tay Thế Phong đi theo hắn mời rượu mọi người, cứ ngỡ mình nữ chủ nhân trong căn nhà này, Tuyết Vân và Lan Anh nhìn cô ta vô cùng ngứa mắt hai người cảm thấy tức thay cho Nhược Hy, trong khi hai cô bạn đang tức giận thay mình thì Nhược Hy đang ung dung nhâm nhi ly rượu trên tay cô không muốn xen vào những chuyện như thế này sự kiêu hãnh của cô không cho phép cô làm điều đó.
" Nhược Hy à cậu cứ im lặng như thế sao cô ta sắp thay cậu làm vợ của Thế Phong rồi đấy."
Nhược Hy nhàm chán nói.
" Đây không phải lần đầu anh ta làm như vậy cái cậu đừng quá để tâm."
Tuyết Vân liền phẩn nộ nói.
" Vậy là hắn làm vậy với cậu thường xuyên à đúng là quá đáng mà."
Nhược Hy không nói gì cô bỏ ly rượu trên tay xuống nói.
" Được rồi tớ cảm thấy hơi mệt cái cậu cứ vui chơi tiếp đi tớ lên phòng nghỉ ngơi đây."
Tuyết Vân và Lan Anh nhìn theo bóng lưng của Nhược Hy Lan Anh sục sùi nói.
" Tội cho cậu ấy quá chắc cậu ấy buồn lắm. "
Tuyết Vân nhìn về phía Ngọc Hân đai nghiến nói.
" Ả hồ ly tinh đó rồi sẽ có ngày tớ dạy cho cô ta một bài học."
Ngọc Hân nhìn thấy Nhược Hy đi lên lầu cô ta liền cười đắc ý đi theo Nhược Hy, Nhược Hy đang bước trên hành lang đi về phía phòng mình, bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên.
" Mới như thế đã chịu không nổi bỏ đi rồi sao."
Nhược Hy quay người lại cô nhìn Ngọc Hân đầy khinh bỉ nói.
" Lại là cô."
Ngọc Hân đi đến nói.
" Tội nghiệp cho thiếu phu nhân nhà học Mạc trong mắt anh Phong hoàn toàn không có cô."
Nhược Hy nghe cô ta nói mà nhếch mép cười mỉa mai.
" Tôi lại cần sự quan tâm của anh ta quá cơ, đối với tôi cô chỉ là một tấm giẻ rách không xứng để nói chuyện với tôi, chỉ là tôi muốn lấy lòng mẹ chồng nên chọn cách im lăng, cô thử động não một tí đi cô không có được sự tôn trọng yêu thương của ba mẹ anh ta thì làm sao có cửa bước chân vào căn nhà này, đồ ngu dốt."
Ngọc Hân nhìn Nhược Hy gương mặt tức giận cô ta như một ả điên hất đổ cái bình hoa được trưng bày ở hành lang bình hoa vỡ nát dưới sàn, Ngọc Hân cầm lên một mãnh thủy tinh vụn của bình hoa rồi tự gạch vào chân mình để máu cứ thế tuôn ra, Nhược Hy hoàn toàn kinh tởm với những thủ đoạn đê hèn của cô ta, Ngọc Hân la lên một tiếng đúng như kế hoạch của cô ta mọi người đã vội vàng chạy lên, Thế Phong lấy chân cô ta chảy máu vội vàng đi đến đỡ Ngọc Hân.
" Em bị sao vậy?"
Ngọc Hân khóc lóc trong lòng hắn.
" Là chị Nhược Hy đã gọi em lên đây chị ấy......."
Cô ta không nói ra hết mà cứ ngập ngừng Thế Phong lạnh giọng nói.
" Cô ta làm gì em?"
Ngọc Hân nghẹn ngào nói.
" Chị ấy đánh em lấy mảnh thủy tinh cắt vào chân em còn đe doạ không cho em đến làm phiền anh."
Nhược Hy như chết lặng trước vai diễn của cô ta cô không ngờ Ngọc Hân lại làm loại người thâm độc đến như vậy, bây giờ Nhược Hy mà giải thích chỉ càng chứng minh cô là người làm nhưng cô ta thật sự rất quá đáng bịa đặt ra mọi chuyện để nói.
Thế Phong lạnh lùng nói.
" Chuyện này là sao vậy tôi cần em giải thích."
Nhược Hy nhìn hắn bằng đôi mắt khinh bỉ từ khi kết hôn với hắn cô chưa ngày nào được sống yên cả.
" Muốn tôi giải thích thể nào giải thích là tôi không làm, vậy tôi nói là tôi không làm anh có tin tôi không."
Thế Phong đưa tay bóp trán gương mặt đầy mệt mỏi nói.
" Sao này đừng làm như thế nữa."
Rõ ràng trong thân tâm của hắn, hắn chưa một lần tin cô vậy thì giải thích để làm gì chỉ hao tâm tốn sức.
Tuyết Vân cảm thấy Nhược Hy đã nhịn nhục quá nhiều cô tiến lên làm chủ cho Nhược Hy.
" Này bạn tôi không bao giờ làm như vậy chỉ có ả hồ ly này giở trò thôi."
Nhược Hy đưa tay đặt lên vai Tuyết Vân nói.
" Mặt kệ bọn họ đi cậu đừng làm ầm lên nữa ở đây có rất nhiều người."
Tuyết Vân nhìn Nhược Hy nói.
" Cậu đấy lúc nào cũng nghĩ đến thể diện của hắn, hắn có xem cậu là vợ không vợ mình không tin lại đi tin người ngoài."
Nhược Hy thật sự rất mệt mỏi trước những chuyện như thế này này, Ngọc Hân cố tình rên đau để gây sự chú ý với Thế Phong hắn bế cô ta lên đưa cô ta sang phòng khác để xử lý vết thương.
Bà Mạc vô cùng tức giận khi chứng kiến mọi chuyện bà đi đến an ủi Nhược Hy.
" Con đừng buồn nữa, mẹ sẽ nói chuyện với nó sau."
Nhược Hy chỉ mỉm cười rồi đi vào phòng ngủ, cô đi đến giường ngồi xuống rồi thở dài một tiếng, cuộc đời quá khắc nghiệt này quá khắc nghiệt với cô gái nhỏ bé này chuyện gì sẽ ập đến với cô nữa đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.