Chương 577
Lạc Thanh Du
18/03/2021
Trong ánh mắt của Chiến Quốc Việt lóe lên sự nghỉ ngờ: “Bố của cháu đâu rồi?”
Trong lòng Quan Minh Vũ đau đón tận cùng, nụ cười chua xót của anh hiện trên khuôn mặt tuấn tú: ‘Ôi chao, loại việc này chúng ta đâu dám quấy rầy anh ấy đâu? Cháu không phải không biết bố của cháu thế nào, anh ấy là người bận rộn trăm công ngàn việc”
Ánh mắt sâu thẳm của Chiến Quốc Việt sắc bén nhìn trên người Quan Minh Vũ: “Bố cháu bận đến độ không đến thăm chúng cháu sao, bố sẽ không sợ trước lúc qua đời tại nhà không ai chăm sóc cho sao?”
Ánh mắt Quan Minh Vũ hiện lên vẻ đau đớn khổ sở.
Nếu tổng giám đốc có thể qua đời tại nhà, thật là tốt biết bao!
Đôi con người của Chiến Quốc Việt co rút, trong lòng cậu bé đau nhói.
Cậu đã đoán được bố đã lâu như vậy đều không tới thăm bọn họ, nhất định là bố đã gặp phải cản trở không gì có thể ngăn nổi.
Bây giờ công ty Á Châu cũng xảy ra chuyện. Xem ra sự việc so với trong tưởng tượng của cậu tệ hơn rất nhiều.
“Chú đưa máy tính cho cháu.” Chiến Quốc Việt nói.
Quan Minh Vũ nhanh chóng đưa laptop của mình cho Chiến Quốc Việt.
Chiến Quốc Việt ôm máy tính chạy vào phòng làm việc, rất nhanh sau đó cậu đã ngồi ở trước máy tính, những ngón tay nhỏ nhắn thon dài đáp ở trên bàn phím máy tính, động tác thành thạo mở trang web rat Vốn dĩ cậu bé muốn tìm kiếm tin tức, nhưng chẳng biết làm sao máy tính đã bị người khác động tay chân, ngoại trừ có thể mở ra mạng internet nội bộ công ty Á Châu, tìm kiếm các trang web khác đều bị xóa sạch.
Trong lòng Chiến Quốc Việt càng thêm bất an, cậu bé trừng mắt nhìn Quan Minh Vũ: “Vì sao không cho cháu tìm kiếm trang web?”
Quan Minh Vũ sờ sờ cái mũi, đọc thuộc lời nói dối đã được suy nghĩ xong một lần: “Đây là tổng giám đốc cố ý thử thách cháu. Tổng giám đốc hy vọng cháu dựa vào thực lực của mình tự tạo ra trang web với hệ sinh thái tìm kiếm”
Chiến Quốc Việt nói: “Chú ra ngoài chờ cháu, cho cháu một giờ đồng hồ”
Quan Minh Vũ và Phong Mang không nghỉ ngờ gì cậu bé, xoay người đi ra ngoài phòng khách Một giờ đồng hồ sau, khi Quan Minh Vũ và Phong Mang tranh thủ dùng di động kiểm tra mạng internet nội bộ Á Châu, phát hiện mạng internet vẫn bị đình trệ như cũ.
Hai người có chút mất mát, họ cho răng kỹ thuật hacker của Chiến Quốc Việt không địch lại đối phương, lo lắng sốt ruột đi vào phòng làm việc, dò hỏi Chiến Quốc Việt: “Quốc Việt, có phải đối phương cực kỳ giỏi phải không?”
Chiến Quốc Việt không hề trả lời.
Cậu bé giống như con rối đang ngồi trên ghế, hốc mắt ửng đỏ. Vẻ mặt đau khổ cực kỳ.
Quan Minh Vũ và Phong Mang nhìn nhau, đột nhiên họ cảm thấy không ổn. Hai người chạy đến trước máy tính, lại nhìn đến trên màn hình máy tính là mười mấy tin tức xấu có liên quan đến Á Châu.
Có liên quan đến sự tình chưa xác định sống chết của tổng giám đốc Á Châu, chỉ số chứng khoán của công ty Á Châu biến động, tin tức về tương lai của công ty Á Châu giống lông ngỗng như bay đầy trời khiến người ta lo lắng, lập lòe ở trên màn hình máy tính Những tin tức đó bị Quan Minh Vũ liều mình giữ bí mật, hiện giờ toàn bộ đều đã lộ ra.
Sắc mặt của Quan Minh Vũ và Phong Mang ngưng trọng, bọn họ không biết nên làm thế nào để an ủi đứa bé còn chưa trưởng thành này, Lạc Thanh Tùng và Lạc Thanh An rất nhanh cũng đã phát giác trong phòng làm việc không thích hợp, hai đứa bé đi vào, sau khi bọn họ nhìn thấy trang web trên màn hình máy tính, Lạc Thanh An dường như bật khóc ngay lập tức.
*Em muốn đi tìm bốt”
Lạc Thanh Tùng đờ người ra.
Trong trường hợp này cô bé có chút mất khống chế, Phong Mang ôm lấy Lạc Thanh An, nghẹn ngào an ủi nói: “Lạc Thanh An, cháu phải vâng lời nhé, bố cháu sẽ không sao cả.”
Lạc Thanh An đâu có nghe lọt tai được gì: “Các chú là đồ lừa đảo, là người xấu, các chú không cho chúng cháu gặp bố. Cháu ghét các chú!”
Quan Minh Vũ bất lực ngã ngồi trên ghế.
Thật lâu sau nghe thấy giọng nới với hơi thở mong manh của Chiến Quốc Việt truyền đến: “Chú Quan Minh Vũ, cháu cần phải biết tất cả chân tướng”
Quan Minh Vũ cả kinh bỗng dưng ngẩng đầu, dáng vẻ ông cụ non của Chiến Quốc Việt, còn dần dân thay đổi giọng nói trẻ con sang giọng đàn ông, đều ẩn chứa khí thế khiến người khác không thể chống cự được.
Thậm chí anh ta có chút không thể nào tiếp tục xem Chiến Quốc Việt như con nít nữa.
Trong lòng Quan Minh Vũ đau đón tận cùng, nụ cười chua xót của anh hiện trên khuôn mặt tuấn tú: ‘Ôi chao, loại việc này chúng ta đâu dám quấy rầy anh ấy đâu? Cháu không phải không biết bố của cháu thế nào, anh ấy là người bận rộn trăm công ngàn việc”
Ánh mắt sâu thẳm của Chiến Quốc Việt sắc bén nhìn trên người Quan Minh Vũ: “Bố cháu bận đến độ không đến thăm chúng cháu sao, bố sẽ không sợ trước lúc qua đời tại nhà không ai chăm sóc cho sao?”
Ánh mắt Quan Minh Vũ hiện lên vẻ đau đớn khổ sở.
Nếu tổng giám đốc có thể qua đời tại nhà, thật là tốt biết bao!
Đôi con người của Chiến Quốc Việt co rút, trong lòng cậu bé đau nhói.
Cậu đã đoán được bố đã lâu như vậy đều không tới thăm bọn họ, nhất định là bố đã gặp phải cản trở không gì có thể ngăn nổi.
Bây giờ công ty Á Châu cũng xảy ra chuyện. Xem ra sự việc so với trong tưởng tượng của cậu tệ hơn rất nhiều.
“Chú đưa máy tính cho cháu.” Chiến Quốc Việt nói.
Quan Minh Vũ nhanh chóng đưa laptop của mình cho Chiến Quốc Việt.
Chiến Quốc Việt ôm máy tính chạy vào phòng làm việc, rất nhanh sau đó cậu đã ngồi ở trước máy tính, những ngón tay nhỏ nhắn thon dài đáp ở trên bàn phím máy tính, động tác thành thạo mở trang web rat Vốn dĩ cậu bé muốn tìm kiếm tin tức, nhưng chẳng biết làm sao máy tính đã bị người khác động tay chân, ngoại trừ có thể mở ra mạng internet nội bộ công ty Á Châu, tìm kiếm các trang web khác đều bị xóa sạch.
Trong lòng Chiến Quốc Việt càng thêm bất an, cậu bé trừng mắt nhìn Quan Minh Vũ: “Vì sao không cho cháu tìm kiếm trang web?”
Quan Minh Vũ sờ sờ cái mũi, đọc thuộc lời nói dối đã được suy nghĩ xong một lần: “Đây là tổng giám đốc cố ý thử thách cháu. Tổng giám đốc hy vọng cháu dựa vào thực lực của mình tự tạo ra trang web với hệ sinh thái tìm kiếm”
Chiến Quốc Việt nói: “Chú ra ngoài chờ cháu, cho cháu một giờ đồng hồ”
Quan Minh Vũ và Phong Mang không nghỉ ngờ gì cậu bé, xoay người đi ra ngoài phòng khách Một giờ đồng hồ sau, khi Quan Minh Vũ và Phong Mang tranh thủ dùng di động kiểm tra mạng internet nội bộ Á Châu, phát hiện mạng internet vẫn bị đình trệ như cũ.
Hai người có chút mất mát, họ cho răng kỹ thuật hacker của Chiến Quốc Việt không địch lại đối phương, lo lắng sốt ruột đi vào phòng làm việc, dò hỏi Chiến Quốc Việt: “Quốc Việt, có phải đối phương cực kỳ giỏi phải không?”
Chiến Quốc Việt không hề trả lời.
Cậu bé giống như con rối đang ngồi trên ghế, hốc mắt ửng đỏ. Vẻ mặt đau khổ cực kỳ.
Quan Minh Vũ và Phong Mang nhìn nhau, đột nhiên họ cảm thấy không ổn. Hai người chạy đến trước máy tính, lại nhìn đến trên màn hình máy tính là mười mấy tin tức xấu có liên quan đến Á Châu.
Có liên quan đến sự tình chưa xác định sống chết của tổng giám đốc Á Châu, chỉ số chứng khoán của công ty Á Châu biến động, tin tức về tương lai của công ty Á Châu giống lông ngỗng như bay đầy trời khiến người ta lo lắng, lập lòe ở trên màn hình máy tính Những tin tức đó bị Quan Minh Vũ liều mình giữ bí mật, hiện giờ toàn bộ đều đã lộ ra.
Sắc mặt của Quan Minh Vũ và Phong Mang ngưng trọng, bọn họ không biết nên làm thế nào để an ủi đứa bé còn chưa trưởng thành này, Lạc Thanh Tùng và Lạc Thanh An rất nhanh cũng đã phát giác trong phòng làm việc không thích hợp, hai đứa bé đi vào, sau khi bọn họ nhìn thấy trang web trên màn hình máy tính, Lạc Thanh An dường như bật khóc ngay lập tức.
*Em muốn đi tìm bốt”
Lạc Thanh Tùng đờ người ra.
Trong trường hợp này cô bé có chút mất khống chế, Phong Mang ôm lấy Lạc Thanh An, nghẹn ngào an ủi nói: “Lạc Thanh An, cháu phải vâng lời nhé, bố cháu sẽ không sao cả.”
Lạc Thanh An đâu có nghe lọt tai được gì: “Các chú là đồ lừa đảo, là người xấu, các chú không cho chúng cháu gặp bố. Cháu ghét các chú!”
Quan Minh Vũ bất lực ngã ngồi trên ghế.
Thật lâu sau nghe thấy giọng nới với hơi thở mong manh của Chiến Quốc Việt truyền đến: “Chú Quan Minh Vũ, cháu cần phải biết tất cả chân tướng”
Quan Minh Vũ cả kinh bỗng dưng ngẩng đầu, dáng vẻ ông cụ non của Chiến Quốc Việt, còn dần dân thay đổi giọng nói trẻ con sang giọng đàn ông, đều ẩn chứa khí thế khiến người khác không thể chống cự được.
Thậm chí anh ta có chút không thể nào tiếp tục xem Chiến Quốc Việt như con nít nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.