Hà Tần Hợp Lý

Chương 89

Hàm Yên

25/08/2020

Tại trung tâm giao dịch công trình thành phố D, buổi đấu thầu diễn ra ở hội trường bên ngoài.

Tần Miễn bắt chéo hai chân, ngồi trên ghế chờ ngoài hành lang. Bên cạnh anh là Đồ Bảo Lương, cô đặt laptop trên đùi tập trung tinh thần gõ chữ trên bàn phím, Tần Miễn cúi đầu nhìn ghi chép buổi đấu thầu trong tay, đây là bản sao, mỗi đại diện của đơn vị đến dự thầu đều có một bản như thế, phía trên còn có chữ kí của mỗi người.

Kỹ thuật thi công vẫn còn trong quá trình bình chọn, bất quá Tần Miễn biết, không có gì bất ngờ xảy ra, đại cục đã định.

Buổi đấu thầu trung học Thành Nam áp dụng hình thức trung bình cộng của tổng điểm đạt được, trong đó thương vụ (tức trả giá ra giá) chiếm 70% , công nghệ kỹ thuật chiếm 20%, tư thẩm kiểm định chiếm 10%. Mười ba đơn vị tham gia buổi đấu thầu hôm nay đều là các đơn vị được thông qua dự thẩm trong đó tư chất cũng như công trạng đều được thông qua. Về mảng kỹ thuật, chênh lệch giữa các đơn vị không lớn, vì vậy, trúng thầu hay không chủ yếu dựa vào mức giá đưa ra.

Phương thức lựa chọn giá lần này như sau, mười ba đơn vị nộp hồ sơ dự thầu theo thứ tự, thứ tự dựa theo mức giá, loại bỏ một mức cao nhất và một mức giá thấp nhất, sau đó tính toán và chia đều.

Sau khi chia trung bình, trọng tài giám sát sẽ nhận được ba mẫu hệ số theo thứ thự là 3%, 2% và 1%. Đại diện đơn vị kêu gọi đầu tư là Phí Lăng Tiêu ở hội trường chủ trì mở thầu, ông ta mời một đại diện của đơn vị bất kì lên lấy hệ số, người lên là Lý Hồng Đông, bởi vì anh ta thích ngồi hàng ghế đầu.

Lý Hồng Đông rút được hệ số 3%, bên dưới khán đài mọi người kề tai nhau thì thầm, sau đó Phí Lăng Tiêu nhập con số vào laptop, màn hình trước mặt trình chiếu toàn bộ quá trình thao tác của ông ta —— chia trung bình cộng dưới hệ số 3%, kết quả tính ra chính là mức giá tiêu chuẩn của buổi thầu hôm nay.

Tất cả giá của các đơn vị đều tính công thức đã định, con số đưa ra chênh lệch với mức tiêu chuẩn, gần đạt được cao nhất, kém đến xa nhất, đạt được là thấp nhất.

Trước khi có kết quả về kỹ thuật thi công, danh sách thương vụ đề tên ba đơn vị: Vị trí thứ nhất là kiến trúc Thắng Thái ở thành phố S, xếp thứ hai là kiến trúc Cát Lâm Doanh Á, kiến trúc Thịnh Đằng của thành phố D xếp thứ ba.

Kết quả này đều nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Cát Lâm Doanh Á tuy cũng là đơn vị cùng hợp tác với Phú Dương, nhưng lão tổng của đơn vị này và Tôn Kiến Quân không quá thân, Tôn Kiến Quân chỉ là thuận tiện lôi kéo đến. Ban đầu khi tiến hành dự thẩm tư cách tham gia, Tôn Kiến Quân tìm đến 8 đơn vị hợp tác, không ngờ bị loại tới bốn đơn vị, trong đó còn có mấy đơn vị có quan hệ rất tốt với ông ta. Bốn đơn vị còn lại chỉ có kiến trúc Tư Đông là xem như có quan hệ tốt với ông ta, Tôn Kiến Quân liền nổi lên ý niệm từ bỏ. Nhưng lúc gần đến giờ mở thầu, cảm thấy dù sao cũng đã cất công đến, hơn nữa hồ sơ dự thầu của Cát Lâm Doanh Á chuẩn bị cũng rất đầy đủ, khi công bố kết quả người đại diện của đơn vị cũng không ngờ tới, Doanh Á lại có thể xếp thứ hai.

Và người càng bị sốc hơn chính là đại diện của kiến trúc Thắng Thái, đây chỉ là một nam nhân viên còn rất trẻ tuổi, thấy công ty mình đạt được kết quả khó tin khi xếp đầu bảng, anh ta khẩn trương đến mức trán cũng túa mồ hôi.

Nam nhân viên đứng ở hành lang kích động gọi điện cho ông chủ của mình, “Vâng, giá của chúng ta xếp đầu bảng!…Thứ hai? Thứ hai là Cát Lâm Doanh Á, thứ ba là Thịnh Đằng ở thành phố D….Phú Dương? Phú Dương xếp thứ năm….vâng, vâng, Trung Cần? Trung Cần xếp thứ tư…”

Thịnh Hồng Quân và Lý Hồng Đông đang hút thuốc ở khu vực hút thuốc lá.

Thịnh Hồng Quân cảm thấy kì quái, nói: “Không thể nào! Sao lại thành ra thế này được chứ.”

Lý Hồng Đông cũng cảm thấy không ổn: “Tần Lý có vẻ như đã sơ sót, dường như mức giá đặt ra không tốt.”

“Bảy đơn vị hợp tác, trừ năm đơn vị bên Phú Dương, Trung Cần ngay cả top ba cũng không vào được, thật sự là không nói nổi.” Thịnh Hồng Quân than thở, “Lần này xem ra là không có chuẩn bị tốt.”

“Cũng không hẳn, bên phía kỹ thuật thi công vẫn còn chưa chọn xong.” Lý Hồng Đông vẫn thấy chút hy vọng, “Nói không chừng sau khi Tần Lý lo liệu ổn thỏa, sẽ loại bỏ Thắng Thái và Doanh Á cũng không chừng.”

“Khó đấy.” Thịnh Hồng Quân nói, “Thắng Thái bị loại là chắc chắn, nhưng Doanh Á…quả thật có chút khó khăn, Tôn Kiến Quân dường như đã hạ quyết tâm.”

Vẻ mặt Tần Miễn vẫn như cũ không thay đổi ngồi ở đó, không cùng bất luận kẻ nào nói chuyện phiếm.

Đồ Bảo Lương đem laptop đưa đến trước mặt anh, chỉ vào một dãy số, ” Đây là mức giá A đúng không?”

Tần Miễn liếc mắt nhìn, gật đầu “Ừ” một tiếng.

Đồ Bảo Lương một tay bưng kín mặt, nặng nề than thở: “Nếu nộp giá A thì tốt rồi, các đơn vị khác đều không thay đổi, nộp giá A, Trung Cần đứng thứ nhất, Thịnh Đằng đứng thứ hai.”

Tần Miễn dời tầm mắt, không trả lời.

Một giờ sau, Phí Lăng Tiêu bước ra ngoài nói: “Thưa các đại biểu của đơn vị tham gia đấu thầu, quá trình bình chọn kỹ thuật thi công đã xong, một giờ sau chúng tôi sẽ công bố trên website chính thức, buổi đấu thầu hôm nay kết thúc, các vị có thể rời đi. Còn một chuyện tôi muốn thông báo, đó là kiến trúc Thắng Thái hiện đang đứng đầu bảng, bởi vì hạng mục quản lý không phù hợp, điều phối nhân viên yêu cầu cũng rất thấp, cho nên bộ phận tư thẩm quyết định loại hồ sơ dự thầu của đơn vị này, điều này cũng sẽ được công bố trên website.”

Mọi người lại bắt đầu xôn xao, trong đó không ít người vẫn như cũ cố giữ bình tĩnh, ánh mắt khó lường, không nói được lời nào.

Nam nhân viên đại diện cho kiến trúc Thắng Thái thất vọng cực kỳ, nhưng anh ta vẫn còn chưa cam tâm, đuổi theo Phí Lăng Tiêu hỏi lung tung này kia, phần lớn mọi người đều biết, đây là kết quả của việc đơn độc “tác chiến”, cho dù vị trí thứ hai là Trung Cần hay Phú Dương, hoặc giá cả của Thắng Thái định ra có tốt đến đâu đi chăng nữa thì đến cuối cùng vẫn sẽ bị loại.

Tần Miễn đứng dậy cầm theo áo khoác vắt lên tay, mấy vị đại diện ngồi gần đó cũng rất thức thời, không cần anh phải liếc mắt đã đứng dậy tốp năm tốp ba rời đi.

Tần Miễn và Đồ Bảo Lương đi phía sau, tâm trạng của Đồ Bảo Lương rất tệ, lúc đi qua hành lang, ở khúc quanh Đồ Bảo Lương ngẩng đầu nhìn thấy Vương Vũ Lâm và Tôn Kiến Quân.

Vương Vũ Lâm cũng đã gồng mình chịu đựng suốt một đêm, sắc mặt có chút ảm đạm, tinh thần thì lại không tệ lắm. Vốn dĩ anh ta còn đang nói chuyện với Tôn Kiến Quân, nghiêng đầu sang liền nhìn thấy Tần Miễn và Đồ Bảo Lương, sửng sốt một chút ngay sau đó liền nở nụ cười.

“Tần đổng, quản lý Đồ.” Anh gật đầu chào hỏi.

Tôn Kiến Quân cũng xoay đầu lại, vỗ vỗ vai Tần Miễn cười khan mấy tiếng, nói: “Tần đổng, kết quả hôm nay có lẽ làm cho mọi người bất mãn, bất quá…lần sau nếu chúng ta lại có thể hợp tác, tôi nhất định sẽ phối hợp với mọi người, chờ chuyện bên này xong xuôi, tôi mời cậu và Tần tổng cùng ăn bữa cơm.”

Tần Miễn vốn nổi tiếng mặt lạnh, nhưng mà lúc này anh cũng không đến nỗi không cho Tôn Kiến Quân chút mặt mũi, chẳng qua là khách khí nói: “Được, sang năm còn mấy hạng mục, quả thực rất muốn hợp tác cùng Tôn đổng.” Dứt lời, anh nâng cổ tay nhìn đồng hồ, nói, “Xin lỗi Tôn đổng, tôi còn chút chuyện nên đi trước, tạm biệt.”

Tôn Kiến Quần cùng anh bắt tay, hai người nói tạm biệt, Tần Miễn liếc mắt nhìn Vương Vũ Lâm đứng bên cạnh, xoay người rời đi cùng Đồ Bảo Lương.

—— Thật ra, Tần Miễn và Đồ Bảo Lương đều biết, Trung Cần vốn dĩ vẫn còn có cơ hội.

Sáng sớm hôm nay, Tần Lý còn cùng bọn họ thảo luận vấn đề giá cả sau khi khai mạc.



Phí Lăng Tiêu nói với Tần Lý, chỉ cần đơn vị đứng trước Trung Cần không phải là Phú Dương, Tư Đông, và bảy đơn vị tham gia cùng Trung Cần thì chuyên gia bình chọn và đại biểu mở thầu sẽ cùng nhau loại đơn vị đó.

Tình huống sau đó đích xác là như thế, kiến trúc Thắng Thái thì không cần phải nói, nhất định bị loại, mấu chốt là Cát Lâm Doanh Á, một hạng mục lớn như vậy, hồ sơ dự thầu không thể nào không có bại lộ, huống chi đây còn là “mục tiêu” nên sẽ bị rà soát đặc biệt cẩn thận. Vì vậy, nếu như Tần Lý muốn loại Cát Lâm Doanh Á cũng không phải là không thể.

Nếu loại bỏ Doanh Á, thì đứng đầu bảng chính là Thịnh Đằng.

Hơn nữa, bộ giáo dục của thành phố D vẫn hy vọng đơn vị thi công trường trung học Thành Nam là công ty bản địa, cho nên bọn họ nhất định sẽ phối hợp với Tần Lý để loại bỏ Doanh Á.

Thời điểm công bố bảng xếp hạng, Tần Miễn gọi điện thoại cho Tần Lý, sau khi cúp máy, Tần Lý gửi cho Tần Miễn một tin nhắn ngắn, anh nói: Để cho Doanh Á trúng thầu.

Tần Miễn quả thực không hiểu, Tần Lý cũng không giải thích thêm, Tần Miễn chỉ đành phải ra tín hiệu cho Phí Lăng Tiêu, nói ông ta không cần loại Doanh Á.

#

Đến bãi đỗ xe, Đồ Bảo Lương muốn đi lấy xe, suy nghĩ một chút vẫn là gọi Tần Miễn.

“A Miễn.”

Tần Miễn quay đầu lại.

“Chị vẫn nên chào cậu trước đi, chị muốn từ chức.” Đồ Bảo Lương cười híp mắt nói.

Tần Miễn sửng sốt, hỏi: “Tại sao?”

“Em biết mà.” Đồ Bảo Lương nhìn anh, “A Lý trước giờ chưa từng làm chuyện ngu xuẩn như vậy, bây giờ làm, nói không chừng sau này sẽ tiếp tục làm, chị không muốn làm việc với tên ngốc như thế.”

“Chị Đồ…”

“Được rồi, chị chỉ nói trước với cậu vậy thôi, bản thân chị cũng chưa chắc chắn, trước hết đừng nói gì với A Lý. Buổi trưa còn phải ăn cơm cùng các đơn vị đại diện, chị không muốn nó mất vui.”

Tần Miễn: “….”

Đồ Bảo Lương nhún nhún vai, cười nói, “Được rồi, về công ty trước.”

#

Buổi trưa được sắp xếp ăn ở Phàm Huân Nhiên, mười người một bàn, đồ ăn ngon mắt, bày trí tinh xảo, Thịnh Hồng Quân, Lý Hồng Đông và các đơn vị khác đều đã ngồi vào vị trí, Tần Miễn và Đồ Bảo Lương cũng vào ngồi, mọi người cùng đợi Tần Lý.

Trước đó, Đồ Bảo Lương lên web tra được, kết quả đấu thầu trung học Thành Nam đã được công bố, xếp đầu bảng là Cát Lâm Doanh Á, thứ hai là Thịnh Đằng, tên thứ ba là kiến trúc Trung Cần.

Cứ như vậy, coi như kết quả đã định, đối với những người đang ngồi ở đây, kết cục này đều khiến người ta thất vọng.

Năm phút sau, Hà Đường đẩy Tần Lý tiến vào Phàm Huân Nhiên.

Sắc mặt của Hà Đường cực kỳ cực kỳ kém, so sánh với vẻ mặt tươi cười của Tần Lý mà nói thật sự là khác một trời một vực.

Tần Lý cũng đã biết kết quả cuối cùng của buổi đấu thầu, dường như anh không chút gì gọi là bị ảnh hưởng, nhìn thấy đám người Thịnh Hồng Quân và Lý Hồng Đông vẫn như cũ nhiệt tình chào hỏi, cảm tạ bọn họ bận rộn trăm việc vẫn đến giúp một tay, lại vì mình đến trễ mà liên tiếp nói xin lỗi.

Đợi bọn họ trở lại chỗ, Tần Lý kéo tay Hà Đường, nói với mọi người đang ngồi, “Vẫn chưa giới thiệu với mọi người, đây là vợ của tôi, cô ấy tên Hà Đường, Thịnh tổng và Lý tổng đã gặp, tối qua Hà Đường phải làm thêm giờ nên không thể tới dùng cơm cùng các vị, hôm nay tôi đưa cô ấy đến cho mọi người xem một chút.”

Mấy vị lão tổng tán dương một phen, nói Tần Lý thật tốt số, Hà Đường nhìn vào chính là vợ hiền đảm đang, Tần Lý cười đến khóe mắt cong cong, trong lòng Hà Đường đang rất khổ sở, nghe Tần Lý giới thiệu mình với mọi người cô chỉ cố gắng cười cười nói, “Cám ơn mọi người.”

Món ăn bắt đầu được bưng lên, bởi vì sợ Tần Lý và Tần Miễn không vui, không ai có ý đề cập đến chuyện trung học Thành Nam, chẳng qua là tán gẫu đông tây, Đồ Bảo Lương lại nhiệt tình rót rượu, hảo ngữ liên châu, thiện giải nhân ý, khuấy động không khí một cách triệt để, qua ba tuần rượu, mọi người dần buông lỏng, rốt cục cũng có người than thở nói: “Hazzz….Bị mất gói thầu lần này đúng là đáng tiếc.”

Tần Lý cười nói: “Công trình mỗi năm đều có, không gấp.”

“Chẳng qua là để lão Tôn Kiến Quân này được lợi.” Thịnh Hồng Quân bất mãn nói, ngay sau đó lại cười lên, “Ấy thế mà lão cũng không ngờ sẽ lại lọt vào tay Cát Lâm nhỉ, xa như vậy, hahahaha, sau này chắc lão sẽ gặp phiền phức cho xem.”

Lý Hồng Đông nói: “Phiền toái cũng không sợ, lợi nhuận cao bỏ ra chút gì cũng xem như đáng giá.”

Tần Lý nói: “Tôn Kiến Quân cũng không hẳn là được lợi, ông ta vẫn còn muốn nhúng tay vào mấy công trình lớn của nhà nước ở thành phố D, cái này không trúng sẽ có cái sau, cái sau không trúng thì còn những cái sau sau nữa. À, sang năm hạng mục rạp hát lớn ở thành phố D sẽ bắt đầu khởi động, bộ phận thiết kế cũng đã bắt đầu sẽ phác thảo, còn có bệnh viện Đệ Nhất cũng muốn chuyển đến khu mới, những công trình lớn như vậy vẫn còn chưa làm xong.”

Đại diện của Tam Gia hỏi: “Tần tổng, chuyện này này có phải do cậu không làm đến nơi không, một Doanh Á xa cuối chân trời như vậy, chẳng lẽ lại phế không được?”

“Phế được nhưng không phế.” Tần Lý cười một tiếng, “Kha tổng, công trình rạp hát sang năm anh có biết mức đầu tư là bao nhiêu không?”

“Bao nhiêu?”

Tần Lý đưa ngón tay ra dấu, ánh mắt sáng quắc, “Tám triệu.”

“Trời! chánh phủ của thành phố D quả nhiên chơi lớn.” (Chánh phủ: thị chính, là bộ phận quản lý thành phố)



“Đúng vậy.” Ánh mắt Tần Lý lóe lên, “Đến lúc đó không thể không kính xin mọi người giúp một tay, nói không chừng sẽ còn có thêm một Tôn đổng đấy.”

Kha tổng cười ha hả, đứng lên, “Tần tổng quả nhiên có dự tính từ trước, nghĩ được vậy thì tốt rồi!”

“Tôi thì không cho là vậy, “Thịnh Hồng Quân không phục, hừ một tiếng mới nói, “Đó là chuyện của năm sau, cho dù năm sau Tôn Kiến Quân không đấu với cậu, làm sao cậu chắc chắn sẽ không có những công ty khác nhô ra đây? Nếu là tôi, thì gói thầu lần này tôi nhất định sẽ giành lấy, hơn nữa bên cục giáo dục có nói diện tích của những ngôi trường rất nhỏ, những năm gần đây đã có ý định chuyển đến vùng ngoại ô lân cận. Trung học Thành Nam chỉ là một bước đệm, Tôn Kiến Quân nhận được công trình này, nói không chừng sẽ cùng những quan viên kia bưng bít, cậu không sợ lão sẽ nuốt trọn vụ này sao?”

“Tôi sợ chứ! Sao lại không sợ?” Tần Lý trợn to hai mắt vỗ vỗ ngực trái, lại cười ha ha, “Nhưng biết làm sao đây Thịnh tổng, giá cả tôi định ra không tốt, chuyện cũng đã lỡ rồi, sau này tôi nhất định sẽ chú ý kĩ. Sang năm, tôi và Tần Miễn còn có rất nhiều hạng mục muốn nhờ mọi người giúp đỡ, hôm nay mong mọi người bỏ qua cho tôi nhé.”

Anh đã nói thế, người khác cũng không tiện nói gì thêm, dù sao nhiệm vụ của các đơn vị cùng dự thầu đều đã hoàn thành thuận lợi, bởi vì mức giá không tốt nên Trung Cần mới không trúng thầu, đây không phải trách nhiệm của bọn họ.

Trong lòng Hà Đường run sợ.

Từ đầu đến cuối, cô đều không nói gì. Tất cả mọi người đều nhìn ra được, tâm trạng của cô đang rất tệ.

Không ai biết trong lòng cô chất chứa bao nhiêu áy náy, bao nhiêu hối hận, loại áy náy hối hận này bởi vì Tần Lý không thèm để ý chút nào nên càng trở nên khó chịu, Hà Đường thà bị Tần Lý mắng cô một trận, nói cô ngu ngốc như thế nào, ngây thơ như thế nào, quá não tàn, quá ngốc nghếch…so với lúc này anh vẫn như cũ cười hì hì đối với cô càng đả kích hơn gấp mấy trăm lần.

Hà Đường đã thấy kết quả được công bố trên web, cô nhìn thấy mức giá của tất cả các đơn vị dự thầu, trong tay của cô có giá A và giá B của Trung Cần, cô biết Tần Miễn đã nộp giá B, Hà Đường tính toán một chút, nếu như Trung Cần nộp giá A thì chắc chắn đã trúng thầu.

Thật sự…là bởi vì cô sao?

Nếu như giá A là giá Tần Lý phỏng đoán Vương Vũ Lâm đổi giá lần hai, còn giá B thì phỏng đoán anh ta sẽ giữ nguyên giá cũ mà định ra, vậy….tất cả trách nhiệm toàn độ đều trên người cô.

Hà Đường cảm thấy trong lòng giống như có một ngọn núi lớn đè xuống, nặng tới nỗi khiến cô không thể thở, cô nghĩ đến lúc trước Tần Lý đã từng vừa cười vừa nói với cô nếu lần này không trúng thầu chính là sự sỉ nhục, thất bại, vậy càng thấy rõ, vì gói thầu lần này mà anh đã chuẩn bị vô cùng cẩn thận, có mười phần nắm chắc.

Hà Đường một chút khẩu vị cũng không có, chỉ gắp hai ba cái liền hạ đũa, Tần Lý vẫn liên tiếp gắp thức ăn cho cô. Hà Đường tình cờ ngẩng đầu lên, chạm đến ánh mắt của Đồ Bảo Lương, ánh mắt của chị ta vốn đang nhiệt tình nhưng khi nhìn Hà Đường liền lập tức lạnh xuống, nghiêng đầu cùng Lý Hồng Đông nói chuyện.

Hà Đường lại cúi đầu, chỉ cảm thấy như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, tâm loạn như ma.

#

Buổi chiều, Lý Hồng Đông và đại diện của Đại Minh Phàm, Tân Kiều Thông đến sân bay quay về, đại diện của Tam Gia cũng lái xe về thành phố H. Hà Đường ôm đà điểu trong lòng trở về phòng làm việc, Đồ Bảo Lương suy tư hồi lâu mới gõ cửa phòng làm việc của Tần Lý.

Chị ta nói với Tần Lý mình muốn từ chức, Tần Lý cũng không quá ngạc nhiên, anh chẳng qua chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng, kêu Đồ Bảo Lương ngồi xuống ghế.

Một giờ sau, Đồ Bảo Lương rời khỏi phòng làm việc của anh.

Buổi tối, Tần Lý gọi điện thoại cho Hà Đường, bảo cô đến phòng làm việc của mình một chuyến.

Hà Đường do do dự dự hồi lâu vẫn chưa đi, thật ra là cô không dám đi, cô sợ nhìn thấy ánh mắt vẫn như cũ thản nhiên của Tần Lý mỗi khi nhìn mình, thời điểm đang ngẩn người trước bàn làm việc thì cửa bị gõ.

Hà Đường kinh ngạc ngẩng đầu lên, thấy Tần Lý xuất hiện ở cửa phòng làm việc. Vẻ mặt của anh có chút bất đắc dĩ, Hà Đường ngơ ngác ngồi trên ghế, bả vai run run không biết nên làm sao.

“Anh chờ em thật lâu.” Tần Lý điều khiển xe lăn đến bên người cô, nói, “Mà vẫn không thấy em qua.”

“Em….” Hà Đường không biết nên nói cái gì, suy nghĩ hồi lâu, chỉ có thể nói ra năm chữ, “A Lý, rất xin lỗi.”

“Em có lỗi gì?” Anh hỏi.

Hà Đường ngước mắt nhìn anh, vẻ mặt thê lương: “Em không nên tin tưởng Vương Vũ Lâm, em nên tin anh mới phải.”

“Giá cả cuối cùng là anh quyết định, muốn nộp bộ giá nào cũng là do anh quyết định, nếu sai thì là anh sai.” Tần Lý đưa tay kéo tay Hà Đường, “Đường Đường, anh không trách em.”

“Không phải! Không phải như vậy…” Hà Đường biết anh chẳng qua là đang an ủi cô thôi, “Em làm hỏng chuyện lớn như vậy, mọi người đã phải bận rộn suốt một năm qua, Lưu Cách, chị Đồ, Võ Văn Văn, Khâu Tiểu Đàn,…bọn họ vì chuyện này mà bận rộn rất nhiều rất nhiều, cuối cùng lại bị em phá hỏng hết, em….”

“Đây chỉ là vấn đề lựa chọn.” Tần Lý ngắt lời cô, giọng nói của anh êm ái, ánh mắt ấm áp, một chút cũng không nhìn ra ý tứ trách cứ, “Em có thể lựa chọn tin tưởng Vương Vũ Lâm hoặc là không tin tưởng anh ta, anh cũng có thể chọn tin tưởng em hoặc không tin tưởng em, A Miễn cũng sẽ chọn tin tưởng hoặc không tin tưởng anh, cuối cùng, anh có thể lựa chọn nộp giá A hoặc giá B, thậm chí Vương Vũ Lâm cũng đã lựa chọn, lựa chọn em tin tưởng anh ta hay là không tin tưởng. Đường Đường…”

Hà Đường bị lời của anh hấp dẫn, cô ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt hai người cùng giằng co. Tần Lý nói tiếp: “Trong cuộc sống vốn dĩ lúc nào cũng có những chọn lựa, mỗi một lần chọn lựa để sẽ dẫn tới một hướng đi khác nhau, đại đa số thời điểm, lựa chọn không phân biệt đúng sai, đương nhiên có những lúc sẽ có ngoại lệ. Lấy hạng mục lần này làm ví dụ, giá cả vốn dĩ là do mọi người móc nối liên lạc phức tạp, rút dây động rừng, không ai có thể đoán được chắc chắn mức giá cuối cùng sẽ rơi ở mức bao nhiêu. Vì vậy, đến giờ anh không nghĩ đó là lỗi của em, hoặc là lỗi của anh,được, cứ coi như là chúng ta lựa chọn sai đi, vậy thì đã sao?”

Anh cười lên: “Trái đất vẫn quay, công trình mới vẫn cái này nối tiếp cái kia mọc lên, anh đi đấu thầu cho đến tận bây giờ đây cũng không phải là hạng mục nhất định phải có cho bằng được, mặc dù chi phí của nó rất lớn, nhưng so với nó vẫn còn những hạng mục có chi phí lớn hơn, cho nên anh thật không có để ý nhiều làm gì.”

Hà Đường ngây ngốc nhìn anh.

“Ngược lại em đó….” Tần Lý vẫn cười như cũ, “Anh chỉ hy vọng từ nay về sau em có thể hiểu một chuyện, lần sau thời điểm em đưa ra lựa chọn, anh hi vọng em có thể lựa chọn tin tưởng anh.”

#

Sau khi trở lại phòng làm việc, Tần Lý gọi một cuộc điện thoại.

Qua một lúc lâu người bên kia mới bắt máy, giọng nói có chút nghi ngờ: “Tần tổng?”

Tần Lý cười nhẹ, nói: “Là tôi. Vương quản lý.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hà Tần Hợp Lý

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook