Chương 73: Hắc Long Hội đột kích (1)
Điên Phong Tàn Lang
04/03/2013
Nhìn thấu bộ mặt của vị cao tầng này, Đường Phong không có bất kỳ một hi vọng nào ở bọn họ. Hắn đột nhiên nhớ tới văn kiện đã từng nói:
- Đường tuy rằng là người khác an bài, nhưng người đi chính là ngươi. Quốc gia là quốc gia của nhân dân, không phải quốc gia của riêng một người nào đó, đừng vì nhiệm vụ mà khiến nhân dân thất vọng mới là chân lý.
Đúng vậy, chính mình muốn làm cho xã hội đen không gây tổn hại cho nhân dân, chứ không phải trở thành quân cờ của một ít lãnh đạo cao tầng nào đó. Sau này chỉ cần mình không làm những việc có lỗi với bản thân, có lỗi với nhân dân là được. Về phần các cái khác cho nó đi gặp quỉ đi!
Nghĩ đến tình cảnh gian nan hiện nay của Hoa Hưng Xã, Đường Phong bộc phát ý chí chiến đấu cường liệt. Hắc Long hội sao? Đến đây đi, lão tử ra sống vào chết còn có thể sợ các ngươi sao? Còn chính quyền địa phương, hắn tạm thời không rảnh để lo lắng. Hiện tại cảnh sát vây bắt tiểu đệ Hoa Hưng Xã khắp nơi, tạm thời còn chưa tìm được nơi này, chỉ khổ cho những huynh đệ đã bị bắt.
Đi xuống lầu dưới, bọn Quan Trí Dũng đã trở về. Nghe Hứa Cường và Phỉ Phỉ nói xong, bọn họ vốn dĩ muốn đi lên, nhưng lại bị Phỉ Phỉ ngăn cản. Phỉ Phỉ biết ca ca lúc này nhất định không muốn bị người khác đến quấy rầy hắn.
Thấy Đường Phong đi xuống, mấy người vội vàng tiến lên đón. Quan Trí Dũng nói:
- Lão đại, anh làm sao vậy?
Lắc đầu, Đường Phong nói:
- Chúng ta chuẩn bị nghênh đón địch nhân rất mạnh. Tỷ lệ sống sót rất thấp. Anh em có sợ không?
Mấy người nhìn nhau, Quan Trí Dũng nói:
- Lão đại, rốt cuộc là có chuyện gì. Anh cứ nói rõ ràng trước đã. Em nghĩ những người đứng ở đây không một ai sợ chết đâu.
Nhìn thoáng qua mọi người, thấy bọn họ đều kiên định gật đầu, Đường Phong ngồi ở trên sô pha, châm điếu thuốc nói:
- Lần này địch nhân rất hùng mạnh. Đối phương là người của Hắc Long hội ở Uy Quốc. Kẻ dẫn đầu chính là tứ trưởng lão của bọn chúng, là một võ sĩ đạo rất nổi tiếng của Uy Quốc, Tiểu Khuyển Nhất Đao.
Lời Đường Phong giống như một tảng đá lớn rơi vào mặt hồ phẳng lặng. Mấy người đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. Tên tuổi Hắc Long hội bọn họ đã từng nghe qua, là tổ chức hắc đạo đứng đầu Uy Quốc, đứng thứ ba thế giới. Chỉ cần tham gia vào hắc đạo không ai không biết.
- Cái gì? Tiểu Khuyển Nhất Đao? Hắn không phải đã chết sao?
Quan Trí Dũng giật mình. Hắn rõ ràng còn nhớ kỹ lúc trước chính tay mình bắn Tiểu Khuyển Nhất Đao một viên đạn vào ngực bên trái.
Lắc đầu, Đường Phong nói:
- Hắn không chết, anh tận mắt nhìn thấy. Về các việc khác em đừng hỏi, trước hết cần suy nghĩ xem đối phó với Hắc Long hội thế nào đã. Chờ chuyện này qua đi, nếu như chúng ta còn sống, anh sẽ nói cho mọi người biết.
Quan Trí Dũng nặng nề ngồi xuống sô pha, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Không có khả năng, không có khả nang, rõ ràng...
- Thứ Đao, bây giờ không phải lúc nói việc đó!
Đường Phong nhìn Quan Trí Dũng, cắt ngang lời của hắn.
Quan Trí Dũng liền tỉnh ngộ, nhưng hắn vẫn như trước không thể tin được Tiểu Khuyển vậy mà không chết. Khả năng bắn súng tới mức xuất thần nhập hóa vẫn là tiền vốn mà hắn kiêu ngạo nhất
- Lão đại, anh khẳng định thực sự đó là Hắc Long hội sao?
Hứa Cường cau mày hỏi. Đường Phong gật đầu nói:
- Đều là anh tận mắt nhìn thấy, không phải đêm nay thì chính là đêm mai, Hắc Long hội nhất định sẽ đến.
Lúc trước tại nhà Lâm lão đầu, Tiểu Khuyển Nhất Đao chỉ nói với Lâm lão đầu sẽ ở đây hai ngày. Trong thời gian này sẽ giải quyết Hòa Hưng Xã nhưng cũng chưa nói cụ thể thời gian. Theo Đường Phong suy đoán bọn chúng khẳng định sẽ không hành động vào ban ngày. Như vậy cũng chỉ có đêm nay hoặc đêm mai.
Mọi người trầm mặc, Quan Trí Dũng biết lão đại không bao giờ nói giỡn, cũng biết hiện tại không phải lúc suy nghĩ những chuyện trước kia. Hắn khôi phục vẻ bình tĩnh trước đây, sau khi suy xét một chút nhíu mày nói:
- Hắc Long hội là hắc bang lớn nhất Uy quốc, phía sau chúng chính là chính phủ Uy quốc. Thực lực rất cường hãn. Xem ra lần này chúng ta dữ nhiều lành ít rồi.
- Đúng vậy. Thực lực của tứ trưởng lão Hắc Long hội rất mạnh. Thứ Đao và Tả Thủ không thể so với hắn. Còn ta có thể chiếm được chút thượng phong. Nhưng nếu như bọn chúng đến đây đều là nhất lưu cao thủ, thì quả thực chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.
Đường Phong nói.
Vương Thắng và Phong Tử đảo mắt nhìn lẫn nhau, hiển nhiên còn chưa rõ tình huống thế nào. Phong Tử mở miệng nói:
- Lão đại, nếu bọn chúng mạnh như vậy, anh xem có cần gọi nhân thủ của chúng ta hay không?
Lắc đầu Đường Phong nói:
- Không được, thực lực chênh lệch quá nhiều. Không thể để cho các huynh đệ chịu chết một cách vô ích.
- Nói không chừng những kẻ bọn chúng phái tới không mạnh lắm đâu.
Vương Thắng xen vào. Đường Phong cười khổ một tiếng, rồi tiếp tục nói:
- Không có khả năng đó. Hắc Long hội cũng không phải bọn ngu ngốc, phái người thực lực kém tới quốc gia của chúng ta làm gì? Phải biết rằng Hắc Long hội có hơn mười vạn tiểu đệ, trong đó lại có một nhánh có thể so với bộ đội đặc chủng là hắc long quân. Nhân thủ của nhóm này so với bộ đội đặc chủng thông thường không sai biệt lắm. Mà phái đến các quốc gia chấp hành nhiệm vụ đều là thành viên của Hắc Long quân. Nói cách khác chúng ta phải đối mặt với cuộc tấn công của bộ đội đặc chủng!
Nhìn mọi người đều mang bộ dạng "chết chắc rồi!", Quỷ Diện cười nói:
- Các ngươi đều nghĩ sự việc quá nghiêm trọng rồi. Kỳ thực tình huống không có như các ngươi tưởng tương đâu. Đầu tiên quan hệ giữa Uy quốc và nước ta rất xấu. Nước chúng ta luôn kiểm tra rất nghiêm ngặt đối với việc xuất nhập cảnh của người Uy quốc. Bởi vậy người của Hắc Long hội ở quốc gia chúng ta khẳng định không nhiều. Z quốc lớn như vậy, người Hắc Long hội chắc chắn phải phân tán các nơi. Như thế tập trung tại XA sẽ không nhiều lắm. Hơn nữa các ngươi nên nhớ, nơi này là khu dân cư, tuy rằng khoảng cách giữa các biệt thự khá xa, nhưng bọn chúng mang nhiều người đến sẽ lo sợ bị người khác phát hiện. Thứ hai, tuy rằng không biết vì sao Hắc Long hội đến gây phiền phức cho chúng ta, nhưng Hoa Hưng Xã trong mắt Hắc Long hội chỉ là một tiểu bang phái, các ngươi nghĩ bọn họ sẽ dùng thật nhiều cao thủ sao? Mà điểm quan trọng nhất là, nơi này dù sao cũng là Z quốc, bọn họ tuyệt đối không dám dùng vũ khí nóng, muốn đánh chỉ có thể cùng chúng ta đánh tay không.
Nghe Quỷ Diện nói xong, Đường Phong ngẩng đầu nhìn hắn. Hắn đã có chút minh bạch ý tứ của Quỷ Diện.
- Nhưng cho dù bọn chúng tới đây không nhiều cũng không phải mấy người chúng ta có thể đối phó đâu.
Quỷ Diện cười cười, sau đó nói:
- Lão đại vừa mới nói, anh ấy có thể một mình đối phó với tên trưởng lão kia, vậy Tá Thủ, ngươi cảm thấy ngươi có thể đánh được mấy tên bộ đội đặc chủng?
Suy nghĩ một chút, Hứa Cường nhíu mày nói:
- Bộ đội đặc chủng thông thường thì khoảng 5, 6 tên không thành vấn đề. Nếu như tinh anh tối đa cũng 3,4 tên.
Hứa Cường có chút che giấu thực lực thực sự của mình.
- Thứ Đao, còn ngươi?
Quỷ Diện lại nhìn Quan Trí Dũng nói
- Không sai biệt lắm so với Tả Thủ, nhưng ngươi phải biết rằng người Uy quốc đều là các cao thủ dùng đao. Vũ khí họ am hiểu nhất chính là trường đao. Mà chúng ta nói đều là dưới tình huống đánh tay không.
Quan Trí Dũng nhìn Quỷ Diện nói.
- Đường tuy rằng là người khác an bài, nhưng người đi chính là ngươi. Quốc gia là quốc gia của nhân dân, không phải quốc gia của riêng một người nào đó, đừng vì nhiệm vụ mà khiến nhân dân thất vọng mới là chân lý.
Đúng vậy, chính mình muốn làm cho xã hội đen không gây tổn hại cho nhân dân, chứ không phải trở thành quân cờ của một ít lãnh đạo cao tầng nào đó. Sau này chỉ cần mình không làm những việc có lỗi với bản thân, có lỗi với nhân dân là được. Về phần các cái khác cho nó đi gặp quỉ đi!
Nghĩ đến tình cảnh gian nan hiện nay của Hoa Hưng Xã, Đường Phong bộc phát ý chí chiến đấu cường liệt. Hắc Long hội sao? Đến đây đi, lão tử ra sống vào chết còn có thể sợ các ngươi sao? Còn chính quyền địa phương, hắn tạm thời không rảnh để lo lắng. Hiện tại cảnh sát vây bắt tiểu đệ Hoa Hưng Xã khắp nơi, tạm thời còn chưa tìm được nơi này, chỉ khổ cho những huynh đệ đã bị bắt.
Đi xuống lầu dưới, bọn Quan Trí Dũng đã trở về. Nghe Hứa Cường và Phỉ Phỉ nói xong, bọn họ vốn dĩ muốn đi lên, nhưng lại bị Phỉ Phỉ ngăn cản. Phỉ Phỉ biết ca ca lúc này nhất định không muốn bị người khác đến quấy rầy hắn.
Thấy Đường Phong đi xuống, mấy người vội vàng tiến lên đón. Quan Trí Dũng nói:
- Lão đại, anh làm sao vậy?
Lắc đầu, Đường Phong nói:
- Chúng ta chuẩn bị nghênh đón địch nhân rất mạnh. Tỷ lệ sống sót rất thấp. Anh em có sợ không?
Mấy người nhìn nhau, Quan Trí Dũng nói:
- Lão đại, rốt cuộc là có chuyện gì. Anh cứ nói rõ ràng trước đã. Em nghĩ những người đứng ở đây không một ai sợ chết đâu.
Nhìn thoáng qua mọi người, thấy bọn họ đều kiên định gật đầu, Đường Phong ngồi ở trên sô pha, châm điếu thuốc nói:
- Lần này địch nhân rất hùng mạnh. Đối phương là người của Hắc Long hội ở Uy Quốc. Kẻ dẫn đầu chính là tứ trưởng lão của bọn chúng, là một võ sĩ đạo rất nổi tiếng của Uy Quốc, Tiểu Khuyển Nhất Đao.
Lời Đường Phong giống như một tảng đá lớn rơi vào mặt hồ phẳng lặng. Mấy người đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. Tên tuổi Hắc Long hội bọn họ đã từng nghe qua, là tổ chức hắc đạo đứng đầu Uy Quốc, đứng thứ ba thế giới. Chỉ cần tham gia vào hắc đạo không ai không biết.
- Cái gì? Tiểu Khuyển Nhất Đao? Hắn không phải đã chết sao?
Quan Trí Dũng giật mình. Hắn rõ ràng còn nhớ kỹ lúc trước chính tay mình bắn Tiểu Khuyển Nhất Đao một viên đạn vào ngực bên trái.
Lắc đầu, Đường Phong nói:
- Hắn không chết, anh tận mắt nhìn thấy. Về các việc khác em đừng hỏi, trước hết cần suy nghĩ xem đối phó với Hắc Long hội thế nào đã. Chờ chuyện này qua đi, nếu như chúng ta còn sống, anh sẽ nói cho mọi người biết.
Quan Trí Dũng nặng nề ngồi xuống sô pha, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Không có khả năng, không có khả nang, rõ ràng...
- Thứ Đao, bây giờ không phải lúc nói việc đó!
Đường Phong nhìn Quan Trí Dũng, cắt ngang lời của hắn.
Quan Trí Dũng liền tỉnh ngộ, nhưng hắn vẫn như trước không thể tin được Tiểu Khuyển vậy mà không chết. Khả năng bắn súng tới mức xuất thần nhập hóa vẫn là tiền vốn mà hắn kiêu ngạo nhất
- Lão đại, anh khẳng định thực sự đó là Hắc Long hội sao?
Hứa Cường cau mày hỏi. Đường Phong gật đầu nói:
- Đều là anh tận mắt nhìn thấy, không phải đêm nay thì chính là đêm mai, Hắc Long hội nhất định sẽ đến.
Lúc trước tại nhà Lâm lão đầu, Tiểu Khuyển Nhất Đao chỉ nói với Lâm lão đầu sẽ ở đây hai ngày. Trong thời gian này sẽ giải quyết Hòa Hưng Xã nhưng cũng chưa nói cụ thể thời gian. Theo Đường Phong suy đoán bọn chúng khẳng định sẽ không hành động vào ban ngày. Như vậy cũng chỉ có đêm nay hoặc đêm mai.
Mọi người trầm mặc, Quan Trí Dũng biết lão đại không bao giờ nói giỡn, cũng biết hiện tại không phải lúc suy nghĩ những chuyện trước kia. Hắn khôi phục vẻ bình tĩnh trước đây, sau khi suy xét một chút nhíu mày nói:
- Hắc Long hội là hắc bang lớn nhất Uy quốc, phía sau chúng chính là chính phủ Uy quốc. Thực lực rất cường hãn. Xem ra lần này chúng ta dữ nhiều lành ít rồi.
- Đúng vậy. Thực lực của tứ trưởng lão Hắc Long hội rất mạnh. Thứ Đao và Tả Thủ không thể so với hắn. Còn ta có thể chiếm được chút thượng phong. Nhưng nếu như bọn chúng đến đây đều là nhất lưu cao thủ, thì quả thực chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.
Đường Phong nói.
Vương Thắng và Phong Tử đảo mắt nhìn lẫn nhau, hiển nhiên còn chưa rõ tình huống thế nào. Phong Tử mở miệng nói:
- Lão đại, nếu bọn chúng mạnh như vậy, anh xem có cần gọi nhân thủ của chúng ta hay không?
Lắc đầu Đường Phong nói:
- Không được, thực lực chênh lệch quá nhiều. Không thể để cho các huynh đệ chịu chết một cách vô ích.
- Nói không chừng những kẻ bọn chúng phái tới không mạnh lắm đâu.
Vương Thắng xen vào. Đường Phong cười khổ một tiếng, rồi tiếp tục nói:
- Không có khả năng đó. Hắc Long hội cũng không phải bọn ngu ngốc, phái người thực lực kém tới quốc gia của chúng ta làm gì? Phải biết rằng Hắc Long hội có hơn mười vạn tiểu đệ, trong đó lại có một nhánh có thể so với bộ đội đặc chủng là hắc long quân. Nhân thủ của nhóm này so với bộ đội đặc chủng thông thường không sai biệt lắm. Mà phái đến các quốc gia chấp hành nhiệm vụ đều là thành viên của Hắc Long quân. Nói cách khác chúng ta phải đối mặt với cuộc tấn công của bộ đội đặc chủng!
Nhìn mọi người đều mang bộ dạng "chết chắc rồi!", Quỷ Diện cười nói:
- Các ngươi đều nghĩ sự việc quá nghiêm trọng rồi. Kỳ thực tình huống không có như các ngươi tưởng tương đâu. Đầu tiên quan hệ giữa Uy quốc và nước ta rất xấu. Nước chúng ta luôn kiểm tra rất nghiêm ngặt đối với việc xuất nhập cảnh của người Uy quốc. Bởi vậy người của Hắc Long hội ở quốc gia chúng ta khẳng định không nhiều. Z quốc lớn như vậy, người Hắc Long hội chắc chắn phải phân tán các nơi. Như thế tập trung tại XA sẽ không nhiều lắm. Hơn nữa các ngươi nên nhớ, nơi này là khu dân cư, tuy rằng khoảng cách giữa các biệt thự khá xa, nhưng bọn chúng mang nhiều người đến sẽ lo sợ bị người khác phát hiện. Thứ hai, tuy rằng không biết vì sao Hắc Long hội đến gây phiền phức cho chúng ta, nhưng Hoa Hưng Xã trong mắt Hắc Long hội chỉ là một tiểu bang phái, các ngươi nghĩ bọn họ sẽ dùng thật nhiều cao thủ sao? Mà điểm quan trọng nhất là, nơi này dù sao cũng là Z quốc, bọn họ tuyệt đối không dám dùng vũ khí nóng, muốn đánh chỉ có thể cùng chúng ta đánh tay không.
Nghe Quỷ Diện nói xong, Đường Phong ngẩng đầu nhìn hắn. Hắn đã có chút minh bạch ý tứ của Quỷ Diện.
- Nhưng cho dù bọn chúng tới đây không nhiều cũng không phải mấy người chúng ta có thể đối phó đâu.
Quỷ Diện cười cười, sau đó nói:
- Lão đại vừa mới nói, anh ấy có thể một mình đối phó với tên trưởng lão kia, vậy Tá Thủ, ngươi cảm thấy ngươi có thể đánh được mấy tên bộ đội đặc chủng?
Suy nghĩ một chút, Hứa Cường nhíu mày nói:
- Bộ đội đặc chủng thông thường thì khoảng 5, 6 tên không thành vấn đề. Nếu như tinh anh tối đa cũng 3,4 tên.
Hứa Cường có chút che giấu thực lực thực sự của mình.
- Thứ Đao, còn ngươi?
Quỷ Diện lại nhìn Quan Trí Dũng nói
- Không sai biệt lắm so với Tả Thủ, nhưng ngươi phải biết rằng người Uy quốc đều là các cao thủ dùng đao. Vũ khí họ am hiểu nhất chính là trường đao. Mà chúng ta nói đều là dưới tình huống đánh tay không.
Quan Trí Dũng nhìn Quỷ Diện nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.