Chương 74: Hắc Long Hội đột kích (2)
Điên Phong Tàn Lang
04/03/2013
Quỷ Diện khẽ cười một tiếng, sau đó nói:
- Ta đã cùng giao thủ với bộ đội đặc chủng. Ta tin tưởng dưới tình huống 1 đối 1 sẽ giải quyết đối phương. Mà thực lực Hữu Thủ với ta không sai biệt lắm, hắn cũng có thể giết chết một tên. Về phần nói bọn họ am hiểu dùng đao, cái này chỉ hữu dụng đối với ba người các ngươi. Với ta và Hữu Thủ mà nói, bọn họ có dùng đao hay không cũng vậy thôi, ta không cho rằng đao pháp của chúng ta sẽ kém hơn đám người Uy quốc kia!
Đường Phong gật đầu, tán thưởng nhìn Quỷ Diện nói:
- Theo như ngươi nói, cho dù chúng ta đây nhiều nhất cũng chỉ có thể giết chết mười mấy tên , những người khác thì sao?
- Theo ý ta, bọn chúng đến nhiều nhất cũng chỉ khoảng 20, 30 người. Lúc trước đã nói, bọn chúng sẽ không xuất động quá nhiều người. Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Z quốc. Hơn nữa trong đầu bọn chúng nhất định không coi chúng ta ra gì cả, có thể mang đến 20, 30 người cũng là nể tình rồi. Hiện tại chúng ta có thể chính diện đối phó với mười mấy tên, có lẽ là phân nửa của bọn chúng. Đám còn lại ta nghĩ lão đại hẳn là có biện pháp giải quyết chứ?
Nói xong, Quỷ Diện rút khảm đao từ phía sau ra, dùng ống tay áo lau chùi.
- Thứ Đao, trước tiên nói về những thứ em đã chuẩn bị đi.
Đường Phong nhìn Quan Trí Dũng nói.
Kéo hai bao da màu đen bên cạnh tới, Quan Trí Dũng có chút buồn bực nói:
- Gần đây tra xét rất nghiêm, đồ cũng khó kiếm được, hơn nữa thời gian gấp quá, ở đây em chỉ có 6 dụng cụ giám sát và điều khiển.
Đường Phong thở dài, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Em cùng Tả Thủ cầm dụng cụ giám thị an trí tại mái nhà, đừng để góc chết. Hữu Thủ, em nói huynh đệ trong viện này giải tán đi thôi, họ có lưu lại cũng vô dụng.
- Lão đại, có cần lấy ít xăng ở ga ra không? Đến lúc đó hỏa thiêu chúng nó?
Phong Tử nói.
- Không được. Đường Phong cùng Quan Trí Dũng đồng thời mở miệng. Hai người nhìn nhau, sau đó Đường Phong nói:
- Em đừng quên, địch nhân của chúng ta hiện tại không chỉ có Hắc Long hội. Nếu như phóng hỏa thiêu bọn chúng khẳng định sẽ có người báo cảnh sát, đến lúc cảnh sát đến, muốn chạy cũng không chạy được.
Phong Tử có chút xấu hổ gãi gãi đầu.
-Phong Tử, anh có một nhiệm vụ khó khăn giao cho em.
Đường Phong nói. Phong Tử hưng phấn nói:
- Lão đại cứ nói.
Hắn biết bản thân là người yếu nhất trong số những người ở đây. Cho dù một đối một với một tinh anh của Hắc Long hội hắn cũng không có nhiều hi vọng thắng lợi. Lúc trước Quỷ Diện đánh giá chiến lực song phương, duy chỉ có hắn là không tính vào. Trong lòng nếu nói không có chút mất mát là giả. Lúc này nghe Đường Phong nói có nhiệm vụ giao cho hắn, hắn mới cảm thấy bản thân chưa bị người khác quên mất, vẫn còn hữu dụng.
- Ừm, nhiệm vụ của em chính là bảo vệ Phỉ Phỉ! Hai người chút nữa chạy ra ga ra, trốn ở trong xe, ngàn vạn lần không được đi ra ngoài!
Đường Phong chăm chú nhìn hắn nghiêm túc nói.
Vừa nghe nhiệm vụ như thế, Phong Tử hiển nhiên có chút không bằng lòng. Nhưng hắn cũng biết khả năng của mình có thể làm được, chính là việc này. Gật đầu, Phong Tử nói:
- Lão đại, anh yên tâm đi, em cam đoan chỉ cần em không chết sẽ không để Phỉ Phỉ rụng một sợi tóc.
Đường Phong lắc đầu nói:
- Không cần khoa trương như vậy, chỉ cần hai đứa ở bên trong thành thành thật thật đợi hẳn là không có vấn đề gì.
Chờ bọn Quan Trí Dũng lắp đặt xong xuôi camera, Đường Phong để bọn họ đem màn hình theo dõi lắp đặt trong thư phòng, rồi một đám người yên tĩnh ngồi trong thư phòng đợi màn đêm buông xuống.
21:30 phút, Đường Phong đứng lên nói:
- Được rồi, bọn người này không biết lúc nào sẽ đến, nhưng chúng ta phải phòng bị toàn diện thật tốt. Phỉ Phỉ, em cùng Phong Tử đến ga ra. Phong Tử ở bên trong khóa chặt cửa lại, sau khi an toàn anh sẽ gọi hai đứa.
Hai người gật đầu, Phỉ Phỉ có chút không nỡ nhìn Đường Phong nói:
- Ca, các anh phải cẩn thận.
Nói xong xoay người rời đi. Tuy rằng nàng không muốn rời xa ca ca, nhưng nàng biết mình có lưu lại cũng chỉ tăng thêm gánh nặng cho mọi người.
- Hữu Thủ, tắt điện đi. Không thể để cho bọn chúng tìm được vị trí chính xác của chúng ta. Chúng ta quen thuộc bên trong hơn chúng, đánh du kích với bọn chúng là lựa chọn tốt nhất. Nếu như bọn chúng tới, chúng ta sẽ phân tán ra. Thấy kẻ nào đơn lẻ lập tức xuống tay, cố gắng không để những kẻ khác chú ý. Chờ đến khi chúng nó còn lại một nửa, ta sẽ khởi động thiết bị bảo vệ của biệt thự. Trước tiên cứ giải quyết hết đám xâm nhập bên trong biệt thự, tiếp đó đi đối phó với đám còn lại.
Đường Phong an bài xong, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình. Người Uy quốc ngoại trừ am hiểu đao pháp ra, còn rất am hiểu che giấu. Nếu như không quan sát kỹ nói không chừng sẽ để cho bọn họ lén lút tiến vào.
1h sáng, Vương Thắng ngáp dài một tiếng nói:
- Em nói lão đại, những người Uy này sợ là đêm này không đến đâu. Ngồi ở đây lâu như vậy, cổ mỏi nhừ rồi. Thật là con mẹ nó muốn lên giường nằm ngủ một giấc thật ngon lành.
- Muốn nghỉ ngơi chờ sau khi chết rồi có khi có cơ hội.
Đường Phong vừa mới nói xong, mắt sáng ngời nhỏ giọng nói:
- Tắt thuốc đi, bọn chúng tới rồi.
Mấy người trong nháy mắt cấp tốc nhìn chằm chằm vào màn hình:
- Lão đại, ở đâu vậy? Sao em không nhìn thấy?
Vương Thắng lại hỏi, hắn nhìn nửa ngày cũng không phát hiện được người ở đâu.
Chỉ chỉ một cái bóng đen sì sì trên màn hình, Đường Phong nói:
- Là cái này, những người này am hiểu ẩn giấu, không chú ý nhìn sẽ không dễ dàng nhìn thấy. Thằng này phỏng chừng là tới trước để tìm hiểu tình hình.
Quả nhiên, không lâu sau khi Đường Phong nói xong, bóng đen trên màn hình chuyển động. Bóng đên này lúc trước tựa hồ là ngồi xổm. Lúc này sau khi đứng lên, Vương Thắng mới phân biệt được đây đúng là một con người. Chỉ thấy người nọ quay lại phía sau dùng tay ra hiệu, sau một khắc, mười mấy bóng đen giống nhau xuất hiện trên màn hình.
- Còn may, bọn chúng chỉ có mười mấy người.
Vương Thắng thở phào nhẹ nhõm.
Đường Phong không nói chuyện, hai mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào những người kia. Chỉ thấy những người đó tụ lại một chỗ, sau đó một người đi đầu làm vài động tác ra hiệu, những người đó liền đồng loạt chia nhau ra các hướng lẻn vào trong biệt thự.
- Bắt đầu hành động! Hữu Thủ và Quỷ Diện, hai người nấp ở lầu 2. Nhìn thấy kẻ nào đi một mình lập tức xuống tay. Tả Thủ và Thứ Đao theo anh xuống lầu 1. Chờ anh mở thiết bị bảo vệ xong lập tức tốc chiến tốc thắng. Hệ thống bảo vệ không vây khốn được chúng nó lâu lắm đâu!
Nói xong Đường Phong nhanh chóng tắt màn hình, cầm theo hai thanh cương đao đi xuống lầu 1.
- Ta đã cùng giao thủ với bộ đội đặc chủng. Ta tin tưởng dưới tình huống 1 đối 1 sẽ giải quyết đối phương. Mà thực lực Hữu Thủ với ta không sai biệt lắm, hắn cũng có thể giết chết một tên. Về phần nói bọn họ am hiểu dùng đao, cái này chỉ hữu dụng đối với ba người các ngươi. Với ta và Hữu Thủ mà nói, bọn họ có dùng đao hay không cũng vậy thôi, ta không cho rằng đao pháp của chúng ta sẽ kém hơn đám người Uy quốc kia!
Đường Phong gật đầu, tán thưởng nhìn Quỷ Diện nói:
- Theo như ngươi nói, cho dù chúng ta đây nhiều nhất cũng chỉ có thể giết chết mười mấy tên , những người khác thì sao?
- Theo ý ta, bọn chúng đến nhiều nhất cũng chỉ khoảng 20, 30 người. Lúc trước đã nói, bọn chúng sẽ không xuất động quá nhiều người. Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Z quốc. Hơn nữa trong đầu bọn chúng nhất định không coi chúng ta ra gì cả, có thể mang đến 20, 30 người cũng là nể tình rồi. Hiện tại chúng ta có thể chính diện đối phó với mười mấy tên, có lẽ là phân nửa của bọn chúng. Đám còn lại ta nghĩ lão đại hẳn là có biện pháp giải quyết chứ?
Nói xong, Quỷ Diện rút khảm đao từ phía sau ra, dùng ống tay áo lau chùi.
- Thứ Đao, trước tiên nói về những thứ em đã chuẩn bị đi.
Đường Phong nhìn Quan Trí Dũng nói.
Kéo hai bao da màu đen bên cạnh tới, Quan Trí Dũng có chút buồn bực nói:
- Gần đây tra xét rất nghiêm, đồ cũng khó kiếm được, hơn nữa thời gian gấp quá, ở đây em chỉ có 6 dụng cụ giám sát và điều khiển.
Đường Phong thở dài, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Em cùng Tả Thủ cầm dụng cụ giám thị an trí tại mái nhà, đừng để góc chết. Hữu Thủ, em nói huynh đệ trong viện này giải tán đi thôi, họ có lưu lại cũng vô dụng.
- Lão đại, có cần lấy ít xăng ở ga ra không? Đến lúc đó hỏa thiêu chúng nó?
Phong Tử nói.
- Không được. Đường Phong cùng Quan Trí Dũng đồng thời mở miệng. Hai người nhìn nhau, sau đó Đường Phong nói:
- Em đừng quên, địch nhân của chúng ta hiện tại không chỉ có Hắc Long hội. Nếu như phóng hỏa thiêu bọn chúng khẳng định sẽ có người báo cảnh sát, đến lúc cảnh sát đến, muốn chạy cũng không chạy được.
Phong Tử có chút xấu hổ gãi gãi đầu.
-Phong Tử, anh có một nhiệm vụ khó khăn giao cho em.
Đường Phong nói. Phong Tử hưng phấn nói:
- Lão đại cứ nói.
Hắn biết bản thân là người yếu nhất trong số những người ở đây. Cho dù một đối một với một tinh anh của Hắc Long hội hắn cũng không có nhiều hi vọng thắng lợi. Lúc trước Quỷ Diện đánh giá chiến lực song phương, duy chỉ có hắn là không tính vào. Trong lòng nếu nói không có chút mất mát là giả. Lúc này nghe Đường Phong nói có nhiệm vụ giao cho hắn, hắn mới cảm thấy bản thân chưa bị người khác quên mất, vẫn còn hữu dụng.
- Ừm, nhiệm vụ của em chính là bảo vệ Phỉ Phỉ! Hai người chút nữa chạy ra ga ra, trốn ở trong xe, ngàn vạn lần không được đi ra ngoài!
Đường Phong chăm chú nhìn hắn nghiêm túc nói.
Vừa nghe nhiệm vụ như thế, Phong Tử hiển nhiên có chút không bằng lòng. Nhưng hắn cũng biết khả năng của mình có thể làm được, chính là việc này. Gật đầu, Phong Tử nói:
- Lão đại, anh yên tâm đi, em cam đoan chỉ cần em không chết sẽ không để Phỉ Phỉ rụng một sợi tóc.
Đường Phong lắc đầu nói:
- Không cần khoa trương như vậy, chỉ cần hai đứa ở bên trong thành thành thật thật đợi hẳn là không có vấn đề gì.
Chờ bọn Quan Trí Dũng lắp đặt xong xuôi camera, Đường Phong để bọn họ đem màn hình theo dõi lắp đặt trong thư phòng, rồi một đám người yên tĩnh ngồi trong thư phòng đợi màn đêm buông xuống.
21:30 phút, Đường Phong đứng lên nói:
- Được rồi, bọn người này không biết lúc nào sẽ đến, nhưng chúng ta phải phòng bị toàn diện thật tốt. Phỉ Phỉ, em cùng Phong Tử đến ga ra. Phong Tử ở bên trong khóa chặt cửa lại, sau khi an toàn anh sẽ gọi hai đứa.
Hai người gật đầu, Phỉ Phỉ có chút không nỡ nhìn Đường Phong nói:
- Ca, các anh phải cẩn thận.
Nói xong xoay người rời đi. Tuy rằng nàng không muốn rời xa ca ca, nhưng nàng biết mình có lưu lại cũng chỉ tăng thêm gánh nặng cho mọi người.
- Hữu Thủ, tắt điện đi. Không thể để cho bọn chúng tìm được vị trí chính xác của chúng ta. Chúng ta quen thuộc bên trong hơn chúng, đánh du kích với bọn chúng là lựa chọn tốt nhất. Nếu như bọn chúng tới, chúng ta sẽ phân tán ra. Thấy kẻ nào đơn lẻ lập tức xuống tay, cố gắng không để những kẻ khác chú ý. Chờ đến khi chúng nó còn lại một nửa, ta sẽ khởi động thiết bị bảo vệ của biệt thự. Trước tiên cứ giải quyết hết đám xâm nhập bên trong biệt thự, tiếp đó đi đối phó với đám còn lại.
Đường Phong an bài xong, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình. Người Uy quốc ngoại trừ am hiểu đao pháp ra, còn rất am hiểu che giấu. Nếu như không quan sát kỹ nói không chừng sẽ để cho bọn họ lén lút tiến vào.
1h sáng, Vương Thắng ngáp dài một tiếng nói:
- Em nói lão đại, những người Uy này sợ là đêm này không đến đâu. Ngồi ở đây lâu như vậy, cổ mỏi nhừ rồi. Thật là con mẹ nó muốn lên giường nằm ngủ một giấc thật ngon lành.
- Muốn nghỉ ngơi chờ sau khi chết rồi có khi có cơ hội.
Đường Phong vừa mới nói xong, mắt sáng ngời nhỏ giọng nói:
- Tắt thuốc đi, bọn chúng tới rồi.
Mấy người trong nháy mắt cấp tốc nhìn chằm chằm vào màn hình:
- Lão đại, ở đâu vậy? Sao em không nhìn thấy?
Vương Thắng lại hỏi, hắn nhìn nửa ngày cũng không phát hiện được người ở đâu.
Chỉ chỉ một cái bóng đen sì sì trên màn hình, Đường Phong nói:
- Là cái này, những người này am hiểu ẩn giấu, không chú ý nhìn sẽ không dễ dàng nhìn thấy. Thằng này phỏng chừng là tới trước để tìm hiểu tình hình.
Quả nhiên, không lâu sau khi Đường Phong nói xong, bóng đen trên màn hình chuyển động. Bóng đên này lúc trước tựa hồ là ngồi xổm. Lúc này sau khi đứng lên, Vương Thắng mới phân biệt được đây đúng là một con người. Chỉ thấy người nọ quay lại phía sau dùng tay ra hiệu, sau một khắc, mười mấy bóng đen giống nhau xuất hiện trên màn hình.
- Còn may, bọn chúng chỉ có mười mấy người.
Vương Thắng thở phào nhẹ nhõm.
Đường Phong không nói chuyện, hai mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào những người kia. Chỉ thấy những người đó tụ lại một chỗ, sau đó một người đi đầu làm vài động tác ra hiệu, những người đó liền đồng loạt chia nhau ra các hướng lẻn vào trong biệt thự.
- Bắt đầu hành động! Hữu Thủ và Quỷ Diện, hai người nấp ở lầu 2. Nhìn thấy kẻ nào đi một mình lập tức xuống tay. Tả Thủ và Thứ Đao theo anh xuống lầu 1. Chờ anh mở thiết bị bảo vệ xong lập tức tốc chiến tốc thắng. Hệ thống bảo vệ không vây khốn được chúng nó lâu lắm đâu!
Nói xong Đường Phong nhanh chóng tắt màn hình, cầm theo hai thanh cương đao đi xuống lầu 1.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.