Hai Đời Oan Gia

Chương 5:

Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu

27/07/2023

Edit + beta: journeyofluv

"Ngài nói xem ngài định tính thế nào?" Lại Vân Yên lên tiếng nói chuyện trước, thực tế mà nói, thế trận hiện giờ nàng đã thua một nửa, đây là đất của Ngụy gia, nếu Ngụy Cẩn Hoằng ra chiêu thì nàng chỉ có thể chịu đòn.

Vì vậy cứ nói toạc ra cho dù không thể hỏi được gì cũng có thể nghe thử giọng điệu của Ngụy Cẩn Hoằng.

"Nàng nói xem ta sẽ tính thế nào?" Ngụy Cẩn Hoằng cầm một cái vòng tay bằng bạch ngọc lên xem.

"Nếu ta là ngài, đợi khi kính trà xong sẽ tự mình đến thư phòng, tìm một tiểu nha hoàn xinh đẹp ôm ấp thế là đã đủ để hành ta rồi." Lại Vân Yên cười nói.

Đến lúc đó, nha hoàn của cả Ngụy phủ ai cũng có một phen mơ mộng, mà Ngụy mẫu chỉ cần hắn cưới nàng về, còn chuyện hắn yêu đương thế nào bà ấy không quản.

Mà thể diện của vị đại thiếu phu nhân này cũng vì thế mà bị quét đi hết.

"Ừm." Ngụy Cẩn Hoằng nghe vậy trầm ngâm một lúc mới ngước mắt lên nhìn nàng nói, "Như vậy vào ngày lại mặt nàng sẽ tìm Chấn Nghiêm huynh khóc lóc kể lễ một phen, rồi Chần Nghiêm huynh lại chạy đến giáo huấn ta, nàng nhân đó làm bộ đau buồn, nghĩ tạm lại nhà mẹ đẻ, một lần nghỉ này là đợi tới khi ta hưu nàng mới xong phải không?"

Nghe vậy, Lại Vân Yên cười phá lên khanh khách, phẩy khăn nói, "Xem ngài nói kìa, thiếp làm sao lại tự đào hố chôn mình thế kia được."

Nghe nàng nói chuyện giả giả thật thật hơn nửa đời người, càng lâu Ngụy Cẩn Hoằng càng không rõ khi nào là nàng nói thật còn khi nào là nói dối, vì vậy hắn đều xem những lời mà hắn thấy nghi ngờ là nói dối, vì vậy khi nghe xong câu nói giả dối rành rành vừa rồi của nàng làm hắn cũng cảm thấy trong lòng hắn cũng toàn thứ giả dối, hắn đảo mắt, nhìn vòng tay bạch ngọc nói, "Một đôi này nàng tặng cho Nhị thẩm?"

"Ừm," Lại Vân Yên lấy khăn che miệng miệng, cười thật lòng nói, "Không giấu gì ngài, sau khi trải qua tất cả, người mà ta thích nhất là Nhị thẩm."



"Rất quý giá." Ngụy Cẩn Hoằng đạm nhiên nói,

"Làm sao lại nói vậy," Lại Vân Yên lấy khăn che giấu đi khóe miệng đang ngáp, miễn cưỡng nói, "Đồ cho Cô mẫu ta cũng không ngại là có quý giá hay không thì tặng cho Nhị thẩm thì làm sao phải cân nhắc?"

Dứt câu, bên miệng nàng giữ lại nụ cười lạnh, nói với Ngụy Cẩn Hoằng, "Không phải nói ngoa, nếu không phải vì muốn giữ chút tình nghĩa ngoài mặt này thì ta cũng không muốn mang khăn tay tự mình thêu cho Cô mẫu đâu."

Với người Cô mẫu này đến giờ nghĩ tới Lại Vân Yên vẫn thấy trong lòng khó chịu, nàng chưa từng thấy người cô nào hăng hái nhét nữ nhân lên giường cháu mình như vậy, cùng với chủ nhà chứa chẳng mấy khác biệt.

Năm đó nàng bị thương đau ốm nằm mãi trên giường, cũng chịu không ít kích thích từ bà ấy, tuy Ngụy Cẩn Hoằng cũng không phải dạng quân tử ngay thẳng, nhưng bà ấy đứng ra nhét nữ nhân cho hắn như thế là đang tát thẳng vào mặt nàng, cứ như thế một cái lại thêm một cái.

"Không nói bà ấy nữa," Lại Vân Yên lắc đầu nói, "Vừa nói đến bà ấy, rồi phải nhìn thấy ngài sợ là đồ ăn sáng nay của ta lại tiết kiệm đi không ít."

Hai cô cháu bọn họ song kiếm hợp bích là đủ khiến nàng ghê tởm ăn gì cũng không trôi.

Lại Vân Yên thẳng thắn nói chuyện, Ngụy Cẩn Hoằng trước sau đều không nói lời nào.

Hắn không tiếp lời, Lại Vân Yên cũng không muốn mở miệng nữa, dù sao thứ nàng muốn biết, cũng đã biết rồi.

Khả năng tạm thời là Ngụy Cẩn Hoằng không muốn bày trò gì với nàng.

Nghĩ lại thì hắn cũng phải chờ tới khi nàng mắc lỗi mới có lí hạ một đòn xuống cả Lại gia rồi tiện thể đá nàng ra khỏi Ngụy phủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Đời Oan Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook