Chương 168: Cấm Ma Thạch Vs Thần Thạch
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Cục dị năng.
“Trình Chu nói sao cơ?” Lý Thanh Văn ngoáy tai có chút kích động hỏi.
Lâm Đình gật đầu nói: “Đúng vậy. Đúng vậy. Trình Chu nói là cậu ta muốn hợp tác với viện nông nghiệp. Cậu ta còn nói là muốn nghiên cứu và phát triển các loại nông sản kiểu mới.”
Lý Thanh Văn gật đầu rất kích động nói: “Được, quá tốt rồi. Có một kỳ tài như Trình Chu thì nông nghiệp quốc gia ta nhất định sẽ rất phát triển. Tôi hy vọng lần này nền nông nghiệp của nước ta sẽ rẽ sang một trang sử mới tốt đẹp hơn.”
Lâm Đình rất chờ mong mà nói: “Tôi đoán là trên tay Trình Chu chắc hẳn là đã có thêm một vài con bướm mới.”
Dĩ nhiên là bên cục dị năng cũng đã phát hiện ra sự tồn tại của Tinh Linh, thậm chí là bọn họ đã có thêm rất nhiều hình ảnh về đám Tinh Linh đó rồi. Mấy chuyên gia bên viện nông nghiệp cũng đã quay được một vài hình ảnh rõ nét và gửi tới cho người bên cục dị năng nghiên cứu thử.
Lý Thanh Văn cũng rất tò mò với mấy con bướm kỳ lạ này, nhưng đây là bí mật của Trình Chu nên Trình Chu mà không mở miệng thì hắn và phía trên cũng sẽ không đả động tới.
Mấy ngày nay thì tình trạng bên trong sơn trang của tổ chức Quang Minh kia dường như cũng không hề thái bình, ở bên ngoài cũng đã nghe được những âm thanh cãi cọ ầm ĩ.
Phía bên ngoài hàng rào của sơn trang cũng phủ đầy các loại hoa loa kèn nên cũng có rất nhiều người đã chạy tới đây để check in, nhưng mà không biết vì lý do gì mà nửa ngày sau thì số hoa này cũng nhanh chóng bị héo hết.
Công ty của Đàm Tiềm đột nhiên cho tổ chức một đợt rút thăm trúng thưởng, có công nhân còn trúng được một quả bí có đường kính cỡ 1 mét, cũng có nhân viên còn trúng một cây củ cải đường cỡ lớn, lại cũng có một nhân viên rút được một túi ớt có kích cỡ cực kỳ bự, …
Phúc lợi của Đàm thị cũng đa dạng, hơn nữa chất lượng của những phúc lợi này còn tốt như vậy đã làm cho nhân viên của các công ty khác phải gào lên hâm mộ không thôi.
Chuyện này chắc cũng do có quá nhiều Tinh Linh, cho nên đám Tinh Linh cũng tranh nhau mà giục sinh ra một số lượng lớn các cây bản mạng của mình, thành ra sơn trang của tổ chức Quang Minh cũng đang dư thừa rất nhiều đồ ăn. Do cũng sợ lãng phí đồ ăn nên đám Clara cũng vận chuyển một mớ đưa tới Đàm thị.
Đám Tinh Linh này cũng rất đa dạng nên các loại nông sản cũng rất đa dạng và đủ loại kích cỡ. Thời điểm mới nhìn thấy đống nông sản bày đầy trước mặt như vậy thì Đàm Tiềm cũng không có cách nào mà xử lý ngay được, cuối cùng thì Dịch Thù Tuyết mới nghĩ ra phương án là rút thăm trúng thưởng làm phúc lợi cho nhân viên.
Nhân viên ở Đàm thị cũng không ít, nên sau khi nhận được phần thưởng thì họ cũng đăng lên weibo để cảm ơn này nọ, và tất nhiên là dân cư mạng nhìn thấy thì nhao nhao lên mà ghen tị và hâm mộ.
Đàm Tiềm chỉ là tuỳ tay mà làm nhưng giang cư mận lại bầu Đàm Tiềm thành ông chủ tốt nhất thế kỷ.
……
Trình Chu và Dạ U mang theo mấy chục con Tinh Linh đi đến viện nông nghiệp.
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu có chút kích động nói: “Nghe nói là Trình thiếu muốn cùng chúng tôi hợp tác về mặt gieo trồng và phát triển rau củ, trái cây đúng không?
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu rồi cẩn thận hỏi: “Không biết là Trình thiếu muốn chọn hình thức hợp tác nào?”
Trình Chu ngồi dựa vào ghế rồi đan mười ngón ở trước ngực mà nói: “Cháu muốn đầu tư vào mảng kỹ thuật là được.”
Lý Thanh Văn có chút tò mò nói: “Đầu tư kỹ thuật?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Cháu sẽ cung cấp nhân viên kỹ thuật.”
Còn những vấn đề khác thì hắn sẽ không để ý đâu.
Đôi mắt của Trình Chu cũng hướng sang bên cạnh nhìn qua phía khu vườn thực nghiệm một lượt rồi nhắm tới một mảnh đất thực nghiệm đang có gieo trồng một loại thực vật, cũng vừa vặn đó là giống ớt.
Trình Chu thả một con ớt hạ Tinh Linh ra, bề ngoài của con ớt hạ Tinh Linh có một cái đầu tóc màu đỏ rực, trên tóc có quấn thêm một vài quả ớt, đôi mắt sáng ngời mà sâu thẳm, nhìn qua cũng tràn đầy sức sống.
Trình Chu đưa tay ra hiệu cho ớt hạ Tinh Linh, ngay lập tức thì con ớt hạ Tinh Linh cũng ngầm hiểu mà bay lên phía trên một vài cây ớt rồi thi triển năng lực làm một mảng ớt cũng ngay lập tức phóng lên sau đó điên cuồng mà sinh trưởng.
Mấy giáo sư nông nghiệp nhìn hình ảnh trước mắt mà cũng trợn mắt há mồm.
Trình Chu thu hồi con ớt hạ Tinh Linh rồi cười cười nói: “Đây là một công nhân kỹ thuật sơ cấp bên cháu, trình độ kỹ thuật vẫn còn hơi kém một chút.”
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu thầm nghĩ: Đã lợi hại như vậy rồi mà vẫn còn hơi kém sao? Năng lực này cũng quá kỳ quái rồi.
Một giáo sư tò mò hỏi: “Đây là nhân viên sơ cấp thôi sao? Vậy cũng còn có nhân viên kỹ thuật trung cấp và cao cấp nữa sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Không sai, đúng là như thế ạ.”
Sau khi Trình Chu thu hồi ớt hạ Tinh Linh, thì cũng nhanh chóng triệu hồi một con táo trung Tinh Linh ra.
Táo trung Tinh Linh cũng có chút thẹn thùng và ngại ngùng, nên khi vừa bị triệu hồi ra nó cũng chạy ngay rồi trốn ở đằng sau lưng Trình Chu. Sau đó khi Trình Chu ra hiệu thì con Táo trung Tinh Linh này cũng bay qua vườn táo bên cạnh mà chuyển động một vòng, sau đó thì trên những cây táo đó cũng mọc ra những quả táo đỏ rực mọng nước.
Hoàn thành nhiệm vụ thì Táo trung Tinh Linh cũng bay nhanh về phía Trình Chu mà nấp luôn.
Mấy chuyên gia nhìn chằm chằm vào con Táo trung Tinh Linh một hồi làm con Tinh Linh này cũng sợ hãi mà chui tọt vào trong tay áo của Trình Chu.
Chủng loại Tinh Linh khác nhau, tính tình cũng khác nhau, có con thì thích chạy loạn khắp nơi, có con thì thích náo nhiệt, có con thì nhát gan, có con thì nóng nảy, con táo trung Tinh Linh này là điển hình của một con trạch Tinh Linh chỉ thích trốn ở trên cây ngủ.
Trình Chu cười cười nói: “Đây là nhân viên kỹ thuật trung cấp.”
Lâm Đình nhìn Trình Chu thầm nghĩ: Cậu ta đem một con vật đáng yêu và thần kỳ như vậy gọi là nhân viên kỹ thuật trung cấp sao? Chúng nó cũng chịu hả trời? Nhưng mà, dù sao thì Trình Chu là ông chủ nên Trình Chu cũng có quyền định đoạt tên gọi.
Một chuyên gia chờ mong nói: “Vậy thì không biết nhân viên kỹ thuật cao cấp có dạng gì?”
Trình Chu cười cười nói: “Nhân viên kỹ thuật cao cấp đây ạ.”
Trình Chu triệu hồi con Củ cải đường thượng Tinh Linh ra, ngay khi mà con thượng Tinh Linh này xuất hiện thì cũng tự mình hiển lộ một tràng khí của anh cả trong nhà ra.
Củ cải đường thượng Tinh Linh đứng ở trên đỉnh đầu Trình Chu rồi đảo mắt nhìn khắp nơi một vòng, con thượng Tinh Linh cũng có chút kiêu ngạo như thể đang đánh giá giang sơn mới của mình.
Lý Thanh Văn nhìn con Củ cải đường thượng Tinh Linh thầm nghĩ: quả nhiên là nhân viên kỹ thuật cao cấp mà. Tuy là thân hình có lớn hơn con nhân viên kỹ thuật trung cấp kia một chút nhưng mà khí tràng của nó cũng quá cao rồi, vừa mới ra cũng dẫm lên đầu Trình Chu luôn, đè đầu cưỡi cổ trong truyền thuyết là đây sao? Đáng khen, đáng khen.
Trình Chu bốc con củ cải đường thượng Tinh Linh xuống rồi búng lên đầu nó nói: “Đi, thi triển tài năng đi nào.”
Con thượng Tinh Linh cũng bay quanh khu vườn thực nghiệm một vòng, ngay sau đó thì những câu củ cải đường cũng nhanh chóng nảy mầm, mọc rễ và phát triển thành những câu củ cải đường cực lớn.
Mấy giống loại thực vật khác bên trong khu thực nghiệm bị cây củ cải chen ngang làm đổ ngang đổ dọc, con củ cải đường thượng Tinh Linh thấy vậy thì đứng trên một cây củ cải chống nạnh rồi cười ha hả như địa chủ được mùa.
Mấy chuyên gia của viện nông nghiệp nhìn thấy mà mắt muốn lọt ra ngoài.
Trình Chu cười cười nói: “Đây là nhân viên kỹ thuật cao cấp của chúng cháu.”
Lý Thanh Văn có chút kích động nói: “Các nhân viên kỹ thuật dưới trướng của Trình thiếu năng lực rất giỏi, rất tốt.”
Chỉ cần có năng lực thì dù là cái chức danh gì thì cũng ổn cả thôi. Có mấy nhân viên kỹ thuật như này thì bên phía Trình Chu cũng có thể lũng đoạn thị trường được rồi, vì đây căn bản là kỹ thuật độc quyền đấy.
Bí đỏ thượng Tinh Linh trong thân thể Trình Chu bỗng nhiên bị cái gì đó kích động mà làm ầm lên, Trình Chu không thể khắc chế được nên cũng đành phải thả con Bí đỏ thượng Tinh Linh ra ngoài.
Sau khi Bí đỏ thượng Tinh Linh chạy ra thì nó cũng kích động mà nhào lên muốn đấm nhau với con Củ cải đường thượng Tinh Linh.
Trình Chu búng một ngón tay thẳng về phía con Bí đỏ thương Tinh Linh khiến nó bắn bay ra xa.
Mấy chuyên gia ở đây chứng kiến cảnh này thì bọn họ cũng hãi hùng khiếp vía rồi lộ ra vẻ mặt đau lòng.
Bí đỏ thượng Tinh Linh cũng nhanh chóng bò lên rồi dùng năng lực mà giục sinh ra những quả bí đỏ có đường kính lớn hơn 2 mét.
Bí đỏ thượng Tinh Linh nâng quả bí đỏ cực lớn kia đuổi theo con Củ cải đường thượng Tinh Linh mà bay loạn ở khu thực nghiệm.
Mấy người trong phòng họp cũng kích động mà nhìn hai con Tinh Linh đang bay loạn kia.
Lý Thanh Văn nhìn hai con Tinh Linh đang đuổi nhau rất vui thì hắn cũng hiểu rõ cái lý do cho tình trạng rối loạn của cái sơn trang kia.
Trình Chu cười cười nói: “Cháu có thể cung cấp hơn 40 kỹ thuật viên nhưng phần lớn đều là sơ cấp và trung cấp thôi.”
Lý Thanh Văn kích động nói: “Nhiều như vậy sao?”
Lý Thanh Văn còn tưởng là Trình Chu chỉ có 7 – 8 con thôi chứ, ai mà ngờ là có tới hơn 40 con lận. Quá tốt rồi.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, nhưng mà củ cải đường và bí đỏ đều là những thành viên trụ cột của chúng cháu, thực lực cũng mạnh nhất, mấy nhân viên khác cũng không có mạnh bằng tụi nó đâu.”
Con củ cải đường thượng Tinh Linh nghe được lời Trình Chu khích lệ thì cũng “Khặc khặc” mà nở nụ cười rạng rỡ.
Con Củ cải đường thượng Tinh Linh vung tay vứt ra một lượng lớn hạt giống củ cải đường, sau đó thì mấy cây củ cải đường cũng trực tiếp mà sinh trưởng nhanh chóng. Mấy chuyên gia nông nghiệp chứng kiến được thì cũng liên tục gật đầu rồi cảm thán.
Con Cí đỏ thượng Tinh Linh cũng không cam lòng yếu thế mà nhanh chóng giục sinh ra một đám bí đỏ khổng lồ.
“Đừng náo loạn nữa.” Trình Chu nói.
Mấy chuyên gia vội vàng nói: “Không sao, không sao.”
Mấy vị chuyên gia cũng thầm nghĩ: Cứ gây chuyện đi, cứ làm loạn nhiều vào, đánh càng lớn càng tốt.
Một chuyên gia thầm thắc mắc mà lẩm bẩm: “Cũng không biết là trên nhân viên kỹ thuật cao cấp thì còn có nhân viên kỹ thuật có trình độ cao hơn nữa không?”
Trình Chu nhìn chuyên gia rồi nói: “Tất nhiên là có, nhưng mà cháu còn chưa có bồi dưỡng ra được. Hơn nữa thì mấy nhân viên kỹ thuật này có thể tấn chức được mà.”
Mấy chuyên gia nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau, sau đó thì người nào người nấy cũng cực kỳ kích động.
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu nói: “Bên Trình thiếu đã cung cấp kỹ thuật rồi vậy thì phía bên chúng tôi sẽ cung cấp gì cho Trình thiếu?”
Trình Chu cười cười rồi nói: “Bên mọi người cần phải đảm bảo an toàn cho mấy nhân viên kỹ thuật của cháu, hơn nữa đồng ruộng cũng phải thật lớn để chúng nó thi triển tài năng, sau đó thì cung cấp thức ăn …”
Lý Thanh Văn sửng sốt nói: “Không biết là thức ăn của bọn nó……”
Trình Chu: “Ngọc thạch, chất lượng càng cao càng tốt.”
Lý Thanh Văn gật đầu nói: “Đã hiểu.”
Trình Chu cùng đám Lý Thanh Văn sau một hồi đàm phán thì cũng đã đạt được hiệp nghị, bên Trình Chu phụ trách cung cấp Tinh Linh còn viện nông nghiệp quốc gia sẽ phụ trách chăm sóc cho Tinh Linh, cung cấp ruộng đồng, cung cấp thức ăn cho Tinh Linh, … Sau khi Tinh Linh gieo trồng và thu hoạch nông sản thì sản lượng sẽ phân 50:50.
Sau khi hai bên đạt thành hiệp nghị thì mấy con Tinh Linh mới khế ước của Trình Chu cũng tự mình gom được một đống vú em tới chăm sóc, kế tiếp thì Trình Chu cũng không can thiệp nhiều mà chỉ chờ lấy tiền là được.
Vừa mới nói chuyện xong với người của viện nông nghiệp thì Trình Chu nhận được điện thoại của Dịch Thành Giang.
“Ông ngoại nói cái gì vậy ạ?” Dạ U hỏi.
Trình Chu nhìn Dạ U nói: “Ông ngoại nói là nghiên cứu về thần thạch và cấm ma thạch đã có kết quả rồi.”
Dạ U có chút hứng thú nói: “Thật sao? Nhanh như vậy mà đã có kết quả rồi?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Sau khi từ dị giới về thì Trình Chu cũng mang thần thạch và cấm ma thạch đưa cho mấy nghiên cứu viên của viện nghiên cứu, mà mấy ngày nay hắn vẫn luôn bận rộn nên cũng suýt mà quên mất.
……
Phòng thí nghiệm của Dịch Thành Giang.
“Ông ngoại, ông nói là đã có kết quả về hai viên đá kia ạ?” Trình Chu nhìn Dịch Thành Giang hỏi.
Dịch Thành Giang gật đầu nói: “Bước đầu cũng coi như là có rồi. Hai viên đá này thành phần cũng rất đặ biệt và không thuộc về bất kỳ loại vật chất nào mà ông đã từng tra. Nhân viên nghiên cứu đã kiểm tra được là chất liệu của hai viên đá này là giống nhau nhưng mà từ trường lại hoàn toàn tương phản với nhau.”
Dạ U lặp lại: “Chất liệu giống nhau chỉ có từ trường là tương phản sao?”
Dịch Thành Giang gật đầu nói: “Đúng vậy, bên cục dị năng có một Dị năng giả có dị năng rất đặc biệt, dị năng của cậu có lẽ là nghịch chuyển. Hiện tại thì cậu ta có thể làm cho hai viên đá này đảo ngược cho nhau.”
Dạ U giật mình cũng hơi tò mò nói: “Nghịch chuyển? Đây là dị năng gì ạ?”
Dịch Thành Giang: “Dị năng này tương đối hiếm thấy. Đa số là Dị năng giả thường không quá hiểu biết về dị năng của bản thân mình, cậu ta cũng vậy. Lúc trước là cậu ta phát hiện ra là bản thân mình có thể đảo nghịch hai chiều của nam châm, từ cực âm sang cực dương mà ngược lại. Sau khi đọc hồ sơ của cậu ta thì ông nghĩ là cậu ta có thể đảo chiều từ trường của hai viên đá mà các cháu mang về.”
Trình Chu hoài nghi nói: “Vậy thì cậu ta cũng thật sự có thể nghịch chuyển từ trường của hai viên đó ạ?”
Dịch Thành Giang gật đầu nói: “Có thể. Hai viên đá mà cháu mang tới thì một loại là phụ trợ tăng cường dị năng cho Dị năng giả, còn loại kia là áp chế dị năng của Dị năng giả đúng không? Dị năng của cậu ta có thể thay đổi thuộc tính của hai viên đá này.”
Dạ U có chút bất ngờ nói: “Còn có loại dị năng này ạ? Vậy thì dị năng của cậu ta cũng thật quý hiếm đấy.”
Trình Chu thầm nghĩ: Liên minh Thiên Tuyển giả kia cũng chỉ đưa cho hắn một viên thôi, mà chỉ có một viên thì chắc chắn là quá ít rồi. Vốn dĩ là hắn còn đang nghĩ phải liên hệ với người của liên minh đó để đổi thêm vài viên nữa, không nghĩ là hiện tại hắn đã tìm được phương pháp tự cung tự cấp rồi. Khoa học đúng là không đùa được đâu, thế giới của hắn vẫn có nhiều nhân tài.
Dạ U nhíu mày nói: “Cháu có thể gặp Dị năng giả kia không ạ?”
Dịch Thành Giang gật đầu nói: “Đương nhiên rồi, cậu ra là fans của cháu mà.”
Dạ U: “Fans của cháu ạ?”
Dịch Thành Giang gật đầu rồi cười cười nói: “Cháu hiện tại có rất nhiều fans đó.”
Dạ U: “……”
……
Trình Chu, Dạ U và Palmyra tiến vào trung tâm huấn luyện dị năng.
Dạ U muốn cẩn thận cảm nhận tâm trạng của Dị năng giả kia đã sử dụng như thế nào để thay đổi cấm ma thạch thành thần thạch nên cần phải mang theo Palmyra tới cùng.
Dạ U và Palmyra vừa bước vào thì ngay lập tức cũng đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Đột nhiên Palmyra dừng chân sau đó cô bé dùng ngôn ngữ của Tinh Linh thế giới mà trò chuyện với Dạ U.
Mấy người xung quanh cũng vểnh tai lên để nghe hai người trò chuyện nhưng họ phát hiện ra là họ nghe mà không hiểu cái gì cả.
Dịch Thành Giang là trí nhớ Dị năng giả và dạo gần đây thì ông thường xuyên cùng Mạc Lạc giao lưu rồi tiến hành trao đổi các nghiên cứu nên ông cũng coi như nghe hiểu một chút ngôn ngữ của dị giới. Palmyra đang nói là người mặc đồ màu xanh kia chính là gián điệp. Còn Dạ U đáp lại rằng không nghĩ rằng lớn lên cũng rất đoan chính vậy mà là gián điệp.
Dịch Thành Giang nghe mấy lời nói rất bình tĩnh của Dạ U và Palmyra nói với nhau thì ông cũng rất kinh ngạc, sao hai đứa nhỏ này lại tự do mà bàn luận một vấn đề quan trọng như vậy với tâm thái bình tĩnh như thế được chứ? Nhưng có lẽ là thái độ như vậy cũng khá tốt.
Trình Chu cũng giục Dịch Thành Giang đi làm chính sự trước nên Dịch Thành Giang cũng đành mang mấy đứa cháu của ông vào phòng thí nghiệm của cục dị năng. Ông cũng lưu ý tên gián điệp kia cho người của cục dị năng luôn.
Trình Chu bước vào phòng thí nghiệm thì cũng thấy được cậu bé có thể đảo chiều từ trường mà Dịch Thành Giang đã nói.
Cậu bé tên là Lý Dương, chỉ là một cậu nhóc học sinh hơn mười tuổi thôi.
Lý Dương lớn lên có chút béo nhưng mà đôi mắt rất có thần, nhìn cũng rất đáng yêu.
Lúc trường học làm thí nghiệm thì giáo viên cũng phát hiện là Lý Dương có thể là đảo chiều của hai cục nam châm. Sau nhiều lần xác nhận thì nhà trường cũng xác nhận Lý Dương đúng là Dị năng giả.
Sau khi xác nhận là Dị năng giả thì Lý Dương cũng thành lão đại của cả lớp, dưới tay cũng có nhiều đàn em.
Người mà Lý Dương sùng bái nhất chính là Dạ U. Trong mắt Lý Dương thì Dạ U là ông chủ của một dàn mỹ nữ có thực lực thì hẳn là Dạ U cũng là một người rất cường hãn và Dạ U tuyệt đối là ngôi sao sáng chói trong mắt mọi người. Còn mấy tên đàn em của cậu bé cùng lắm cũng chỉ là mấy học sinh tiểu học đang tập làm toán 1 2 3 thôi ấy mà. Đúng là người so với người càng tức chết người mà, hàng so với hàng càng muốn đổi trả.
Đương nhiên là Lý Dương cũng cảm thấy dị năng của mình cũng chẳng có tác dụng gì cả nên nếu có thể thu được đàn em đã là tốt lắm rồi,
Lý Dương có chút kích động nói: “Xin chào, rốt cuộc thì em cũng được gặp anh rồi, anh có thể cho em xin chữ ký được không?”
Sắc mặt Dạ U có chút cổ quái mà nhìn Lý Dương rồi nói: “Có thể.”
Lý Dương lấy một cuốn sổ ra rồi đưa cho Dạ U ký tên. Sau khi Dạ U ký tên xong thì cậu ta cũng cẩn thận mà cất vào bên trong balo của mình.
Dạ U nhìn Lý Dương nói: “Em có thể chuyển đổi cấm ma thạch sao?”
Lý Dương chớp mắt nói: “Có lẽ là em có thể làm được, em cũng không rõ lắm.”
“Em có thể làm lại được không?” Dạ U hỏi.
Lý Dương gật đầu nói: “Có thể ạ.”
Lý Dương cầm một viên cấm ma thạch ở trên tay, sau đó thì viên cấm ma thạch cũng chuyển thành viên thần thạch.
Palmyra có chút kích động nói: “Lực ức chế đã biến mất rồi, thật là không thể nghĩ tới mà. Hoá ra có thể làm được thật.”
Dạ U nhìn viên cấm ma thạch đã bị chuyển hóa thì nhìn chằm chằm Lý Dương rồi nói: “Ẩn ma giả?”
Trình Chu nhìn Lý Dương thầm nghĩ: Thằng nhóc này cũng là Ẩn ma giả giống Dạ U sao? Không ngờ đấy.
Lý Dương chớp mắt nói: “Ẩn ma giả ạ? Là cái gì vậy ạ?”
Dạ U lên tiếng giải thích: “Là người có thể che giấu một cách hoàn mỹ dao động ma lực của bản thân. Đây là một Dị năng giả cực kỳ hiếm.”
Lý Dương gật đầu nói: “Thì ra là vậy ạ. Em chưa từng nghe thấy chuyện này. Lúc trước em cũng đi thì nghiệm kiểm tra dị năng nhưng vẫn không thể kiểm tra ra có bất kỳ dao động dị năng nào, mấy người kia còn nghĩ em đi giả mạo Dị năng giả nữa đấy. Thật quá đáng mà.”
Dạ U: “……”
Palmyra nhìn Lý Dương rồi nghiêm túc nói: “Dị năng của cậu rất trân quý đấy, cậu nhất định phải quý trọng nó.”
Lý Dương chớp mắt cũng có chút kinh ngạc nói: “Thật không? Dị năng của em rất quý sao? Thằng béo họ Chu kia còn nói dị năng của em không có tác dụng gì và cũng chẳng thể dùng vào việc gì cả. Nó nói em là một loại phế tài Dị năng giả. Nó còn mắng em là đồ vô dụng nữa.”
Trình Chu lắc đầu nói: “Vậy thì nhóc Chu béo kia không biết nhìn hàng rồi.”
Lý Dương gật đầu rất tán thành.
“Em có thể chuyển đổi nó lại như cũ không?” Dạ U nhìn Lý dương hỏi.
Lý dương gật đầu nói: “Có thể ạ.”
Lý Dương cầm viên thần thạch mới được chuyển hoá một lúc thì viên thần thạch cũng bị đổi thành viên cấm ma thạch.
Dạ U vươn tay ra cầm lấy viên cấm ma thạch đó rồi tự dưng viên cấm ma thạch cũng chuyển thành thần thạch.
Palmyra kinh ngạc nhìn Dạ U nói: “Anh cũng có thể làm được ạ?”
Dạ U gật đầu nói: “Vừa mới học xong.”
Dạ U phát hiện ra là thời điểm mà Lý Dương chuyển hóa viên đá thì cả người cậu ta cũng phát ra một dòng từ trường tương phản với dòng từ trường của viên đá, sau đó thì viên đá đó đã bị chuyển hoá.
Dạ U hít sâu một hơi thầm nghĩ: Sao cậu lại không sớm nghĩ tới chuyện này nhỉ? Lúc trước, khi gặp cấm ma thạch thì cậu cũng phát hiện ra là bản thân mình có thể tự điều chỉnh bước sóng của dao động ma lực để triệt tiêu ảnh hưởng của cấm ma thạch lên bản thân nhưng cậu hoàn toàn không hề nghĩ tới việc bản thân có thể thay đổi thuộc tính của cấm ma thạch.
Như nghe được suy nghĩ của Dạ U mà Palmyra chớp mắt nói: “Nếu anh có thể sớm không chế thì … Đương nhiên thì hiện tại cũng không tính là chậm mà.”
Trình Chu híp mắt nói: “Có vẻ như là chúng ta cần phải đi thu hoạch cấm ma thạch càng sớm càng tốt rồi.”
Cấm ma thạch có tác dụng trực tiếp với Dị năng giả và nó cũng từng là với Dị năng giả, còn loại thần thạch này hoàn toàn bất đồng. Năng lượng bên trong viên thần thạch này cực kỳ phù hợp với Dị năng giả, đám Clara đã cảm thấy rất thoải mái khi ở bên cạnh viên thần thạch này, hơn nữa thì ma lực vận chuyển trơn tru hơn rất nhiều.
Bên phía liên minh Thiên Tuyển giả có nhiều cao thủ như vậy thì hẳn là có liên quan đến viên thần thạch này. Hoá ra cấm ma thạch biến thành thần thạch chính là biến phế vật thành bảo vật rồi.
End chap 168
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Trình Chu nói sao cơ?” Lý Thanh Văn ngoáy tai có chút kích động hỏi.
Lâm Đình gật đầu nói: “Đúng vậy. Đúng vậy. Trình Chu nói là cậu ta muốn hợp tác với viện nông nghiệp. Cậu ta còn nói là muốn nghiên cứu và phát triển các loại nông sản kiểu mới.”
Lý Thanh Văn gật đầu rất kích động nói: “Được, quá tốt rồi. Có một kỳ tài như Trình Chu thì nông nghiệp quốc gia ta nhất định sẽ rất phát triển. Tôi hy vọng lần này nền nông nghiệp của nước ta sẽ rẽ sang một trang sử mới tốt đẹp hơn.”
Lâm Đình rất chờ mong mà nói: “Tôi đoán là trên tay Trình Chu chắc hẳn là đã có thêm một vài con bướm mới.”
Dĩ nhiên là bên cục dị năng cũng đã phát hiện ra sự tồn tại của Tinh Linh, thậm chí là bọn họ đã có thêm rất nhiều hình ảnh về đám Tinh Linh đó rồi. Mấy chuyên gia bên viện nông nghiệp cũng đã quay được một vài hình ảnh rõ nét và gửi tới cho người bên cục dị năng nghiên cứu thử.
Lý Thanh Văn cũng rất tò mò với mấy con bướm kỳ lạ này, nhưng đây là bí mật của Trình Chu nên Trình Chu mà không mở miệng thì hắn và phía trên cũng sẽ không đả động tới.
Mấy ngày nay thì tình trạng bên trong sơn trang của tổ chức Quang Minh kia dường như cũng không hề thái bình, ở bên ngoài cũng đã nghe được những âm thanh cãi cọ ầm ĩ.
Phía bên ngoài hàng rào của sơn trang cũng phủ đầy các loại hoa loa kèn nên cũng có rất nhiều người đã chạy tới đây để check in, nhưng mà không biết vì lý do gì mà nửa ngày sau thì số hoa này cũng nhanh chóng bị héo hết.
Công ty của Đàm Tiềm đột nhiên cho tổ chức một đợt rút thăm trúng thưởng, có công nhân còn trúng được một quả bí có đường kính cỡ 1 mét, cũng có nhân viên còn trúng một cây củ cải đường cỡ lớn, lại cũng có một nhân viên rút được một túi ớt có kích cỡ cực kỳ bự, …
Phúc lợi của Đàm thị cũng đa dạng, hơn nữa chất lượng của những phúc lợi này còn tốt như vậy đã làm cho nhân viên của các công ty khác phải gào lên hâm mộ không thôi.
Chuyện này chắc cũng do có quá nhiều Tinh Linh, cho nên đám Tinh Linh cũng tranh nhau mà giục sinh ra một số lượng lớn các cây bản mạng của mình, thành ra sơn trang của tổ chức Quang Minh cũng đang dư thừa rất nhiều đồ ăn. Do cũng sợ lãng phí đồ ăn nên đám Clara cũng vận chuyển một mớ đưa tới Đàm thị.
Đám Tinh Linh này cũng rất đa dạng nên các loại nông sản cũng rất đa dạng và đủ loại kích cỡ. Thời điểm mới nhìn thấy đống nông sản bày đầy trước mặt như vậy thì Đàm Tiềm cũng không có cách nào mà xử lý ngay được, cuối cùng thì Dịch Thù Tuyết mới nghĩ ra phương án là rút thăm trúng thưởng làm phúc lợi cho nhân viên.
Nhân viên ở Đàm thị cũng không ít, nên sau khi nhận được phần thưởng thì họ cũng đăng lên weibo để cảm ơn này nọ, và tất nhiên là dân cư mạng nhìn thấy thì nhao nhao lên mà ghen tị và hâm mộ.
Đàm Tiềm chỉ là tuỳ tay mà làm nhưng giang cư mận lại bầu Đàm Tiềm thành ông chủ tốt nhất thế kỷ.
……
Trình Chu và Dạ U mang theo mấy chục con Tinh Linh đi đến viện nông nghiệp.
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu có chút kích động nói: “Nghe nói là Trình thiếu muốn cùng chúng tôi hợp tác về mặt gieo trồng và phát triển rau củ, trái cây đúng không?
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu rồi cẩn thận hỏi: “Không biết là Trình thiếu muốn chọn hình thức hợp tác nào?”
Trình Chu ngồi dựa vào ghế rồi đan mười ngón ở trước ngực mà nói: “Cháu muốn đầu tư vào mảng kỹ thuật là được.”
Lý Thanh Văn có chút tò mò nói: “Đầu tư kỹ thuật?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Cháu sẽ cung cấp nhân viên kỹ thuật.”
Còn những vấn đề khác thì hắn sẽ không để ý đâu.
Đôi mắt của Trình Chu cũng hướng sang bên cạnh nhìn qua phía khu vườn thực nghiệm một lượt rồi nhắm tới một mảnh đất thực nghiệm đang có gieo trồng một loại thực vật, cũng vừa vặn đó là giống ớt.
Trình Chu thả một con ớt hạ Tinh Linh ra, bề ngoài của con ớt hạ Tinh Linh có một cái đầu tóc màu đỏ rực, trên tóc có quấn thêm một vài quả ớt, đôi mắt sáng ngời mà sâu thẳm, nhìn qua cũng tràn đầy sức sống.
Trình Chu đưa tay ra hiệu cho ớt hạ Tinh Linh, ngay lập tức thì con ớt hạ Tinh Linh cũng ngầm hiểu mà bay lên phía trên một vài cây ớt rồi thi triển năng lực làm một mảng ớt cũng ngay lập tức phóng lên sau đó điên cuồng mà sinh trưởng.
Mấy giáo sư nông nghiệp nhìn hình ảnh trước mắt mà cũng trợn mắt há mồm.
Trình Chu thu hồi con ớt hạ Tinh Linh rồi cười cười nói: “Đây là một công nhân kỹ thuật sơ cấp bên cháu, trình độ kỹ thuật vẫn còn hơi kém một chút.”
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu thầm nghĩ: Đã lợi hại như vậy rồi mà vẫn còn hơi kém sao? Năng lực này cũng quá kỳ quái rồi.
Một giáo sư tò mò hỏi: “Đây là nhân viên sơ cấp thôi sao? Vậy cũng còn có nhân viên kỹ thuật trung cấp và cao cấp nữa sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Không sai, đúng là như thế ạ.”
Sau khi Trình Chu thu hồi ớt hạ Tinh Linh, thì cũng nhanh chóng triệu hồi một con táo trung Tinh Linh ra.
Táo trung Tinh Linh cũng có chút thẹn thùng và ngại ngùng, nên khi vừa bị triệu hồi ra nó cũng chạy ngay rồi trốn ở đằng sau lưng Trình Chu. Sau đó khi Trình Chu ra hiệu thì con Táo trung Tinh Linh này cũng bay qua vườn táo bên cạnh mà chuyển động một vòng, sau đó thì trên những cây táo đó cũng mọc ra những quả táo đỏ rực mọng nước.
Hoàn thành nhiệm vụ thì Táo trung Tinh Linh cũng bay nhanh về phía Trình Chu mà nấp luôn.
Mấy chuyên gia nhìn chằm chằm vào con Táo trung Tinh Linh một hồi làm con Tinh Linh này cũng sợ hãi mà chui tọt vào trong tay áo của Trình Chu.
Chủng loại Tinh Linh khác nhau, tính tình cũng khác nhau, có con thì thích chạy loạn khắp nơi, có con thì thích náo nhiệt, có con thì nhát gan, có con thì nóng nảy, con táo trung Tinh Linh này là điển hình của một con trạch Tinh Linh chỉ thích trốn ở trên cây ngủ.
Trình Chu cười cười nói: “Đây là nhân viên kỹ thuật trung cấp.”
Lâm Đình nhìn Trình Chu thầm nghĩ: Cậu ta đem một con vật đáng yêu và thần kỳ như vậy gọi là nhân viên kỹ thuật trung cấp sao? Chúng nó cũng chịu hả trời? Nhưng mà, dù sao thì Trình Chu là ông chủ nên Trình Chu cũng có quyền định đoạt tên gọi.
Một chuyên gia chờ mong nói: “Vậy thì không biết nhân viên kỹ thuật cao cấp có dạng gì?”
Trình Chu cười cười nói: “Nhân viên kỹ thuật cao cấp đây ạ.”
Trình Chu triệu hồi con Củ cải đường thượng Tinh Linh ra, ngay khi mà con thượng Tinh Linh này xuất hiện thì cũng tự mình hiển lộ một tràng khí của anh cả trong nhà ra.
Củ cải đường thượng Tinh Linh đứng ở trên đỉnh đầu Trình Chu rồi đảo mắt nhìn khắp nơi một vòng, con thượng Tinh Linh cũng có chút kiêu ngạo như thể đang đánh giá giang sơn mới của mình.
Lý Thanh Văn nhìn con Củ cải đường thượng Tinh Linh thầm nghĩ: quả nhiên là nhân viên kỹ thuật cao cấp mà. Tuy là thân hình có lớn hơn con nhân viên kỹ thuật trung cấp kia một chút nhưng mà khí tràng của nó cũng quá cao rồi, vừa mới ra cũng dẫm lên đầu Trình Chu luôn, đè đầu cưỡi cổ trong truyền thuyết là đây sao? Đáng khen, đáng khen.
Trình Chu bốc con củ cải đường thượng Tinh Linh xuống rồi búng lên đầu nó nói: “Đi, thi triển tài năng đi nào.”
Con thượng Tinh Linh cũng bay quanh khu vườn thực nghiệm một vòng, ngay sau đó thì những câu củ cải đường cũng nhanh chóng nảy mầm, mọc rễ và phát triển thành những câu củ cải đường cực lớn.
Mấy giống loại thực vật khác bên trong khu thực nghiệm bị cây củ cải chen ngang làm đổ ngang đổ dọc, con củ cải đường thượng Tinh Linh thấy vậy thì đứng trên một cây củ cải chống nạnh rồi cười ha hả như địa chủ được mùa.
Mấy chuyên gia của viện nông nghiệp nhìn thấy mà mắt muốn lọt ra ngoài.
Trình Chu cười cười nói: “Đây là nhân viên kỹ thuật cao cấp của chúng cháu.”
Lý Thanh Văn có chút kích động nói: “Các nhân viên kỹ thuật dưới trướng của Trình thiếu năng lực rất giỏi, rất tốt.”
Chỉ cần có năng lực thì dù là cái chức danh gì thì cũng ổn cả thôi. Có mấy nhân viên kỹ thuật như này thì bên phía Trình Chu cũng có thể lũng đoạn thị trường được rồi, vì đây căn bản là kỹ thuật độc quyền đấy.
Bí đỏ thượng Tinh Linh trong thân thể Trình Chu bỗng nhiên bị cái gì đó kích động mà làm ầm lên, Trình Chu không thể khắc chế được nên cũng đành phải thả con Bí đỏ thượng Tinh Linh ra ngoài.
Sau khi Bí đỏ thượng Tinh Linh chạy ra thì nó cũng kích động mà nhào lên muốn đấm nhau với con Củ cải đường thượng Tinh Linh.
Trình Chu búng một ngón tay thẳng về phía con Bí đỏ thương Tinh Linh khiến nó bắn bay ra xa.
Mấy chuyên gia ở đây chứng kiến cảnh này thì bọn họ cũng hãi hùng khiếp vía rồi lộ ra vẻ mặt đau lòng.
Bí đỏ thượng Tinh Linh cũng nhanh chóng bò lên rồi dùng năng lực mà giục sinh ra những quả bí đỏ có đường kính lớn hơn 2 mét.
Bí đỏ thượng Tinh Linh nâng quả bí đỏ cực lớn kia đuổi theo con Củ cải đường thượng Tinh Linh mà bay loạn ở khu thực nghiệm.
Mấy người trong phòng họp cũng kích động mà nhìn hai con Tinh Linh đang bay loạn kia.
Lý Thanh Văn nhìn hai con Tinh Linh đang đuổi nhau rất vui thì hắn cũng hiểu rõ cái lý do cho tình trạng rối loạn của cái sơn trang kia.
Trình Chu cười cười nói: “Cháu có thể cung cấp hơn 40 kỹ thuật viên nhưng phần lớn đều là sơ cấp và trung cấp thôi.”
Lý Thanh Văn kích động nói: “Nhiều như vậy sao?”
Lý Thanh Văn còn tưởng là Trình Chu chỉ có 7 – 8 con thôi chứ, ai mà ngờ là có tới hơn 40 con lận. Quá tốt rồi.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, nhưng mà củ cải đường và bí đỏ đều là những thành viên trụ cột của chúng cháu, thực lực cũng mạnh nhất, mấy nhân viên khác cũng không có mạnh bằng tụi nó đâu.”
Con củ cải đường thượng Tinh Linh nghe được lời Trình Chu khích lệ thì cũng “Khặc khặc” mà nở nụ cười rạng rỡ.
Con Củ cải đường thượng Tinh Linh vung tay vứt ra một lượng lớn hạt giống củ cải đường, sau đó thì mấy cây củ cải đường cũng trực tiếp mà sinh trưởng nhanh chóng. Mấy chuyên gia nông nghiệp chứng kiến được thì cũng liên tục gật đầu rồi cảm thán.
Con Cí đỏ thượng Tinh Linh cũng không cam lòng yếu thế mà nhanh chóng giục sinh ra một đám bí đỏ khổng lồ.
“Đừng náo loạn nữa.” Trình Chu nói.
Mấy chuyên gia vội vàng nói: “Không sao, không sao.”
Mấy vị chuyên gia cũng thầm nghĩ: Cứ gây chuyện đi, cứ làm loạn nhiều vào, đánh càng lớn càng tốt.
Một chuyên gia thầm thắc mắc mà lẩm bẩm: “Cũng không biết là trên nhân viên kỹ thuật cao cấp thì còn có nhân viên kỹ thuật có trình độ cao hơn nữa không?”
Trình Chu nhìn chuyên gia rồi nói: “Tất nhiên là có, nhưng mà cháu còn chưa có bồi dưỡng ra được. Hơn nữa thì mấy nhân viên kỹ thuật này có thể tấn chức được mà.”
Mấy chuyên gia nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau, sau đó thì người nào người nấy cũng cực kỳ kích động.
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu nói: “Bên Trình thiếu đã cung cấp kỹ thuật rồi vậy thì phía bên chúng tôi sẽ cung cấp gì cho Trình thiếu?”
Trình Chu cười cười rồi nói: “Bên mọi người cần phải đảm bảo an toàn cho mấy nhân viên kỹ thuật của cháu, hơn nữa đồng ruộng cũng phải thật lớn để chúng nó thi triển tài năng, sau đó thì cung cấp thức ăn …”
Lý Thanh Văn sửng sốt nói: “Không biết là thức ăn của bọn nó……”
Trình Chu: “Ngọc thạch, chất lượng càng cao càng tốt.”
Lý Thanh Văn gật đầu nói: “Đã hiểu.”
Trình Chu cùng đám Lý Thanh Văn sau một hồi đàm phán thì cũng đã đạt được hiệp nghị, bên Trình Chu phụ trách cung cấp Tinh Linh còn viện nông nghiệp quốc gia sẽ phụ trách chăm sóc cho Tinh Linh, cung cấp ruộng đồng, cung cấp thức ăn cho Tinh Linh, … Sau khi Tinh Linh gieo trồng và thu hoạch nông sản thì sản lượng sẽ phân 50:50.
Sau khi hai bên đạt thành hiệp nghị thì mấy con Tinh Linh mới khế ước của Trình Chu cũng tự mình gom được một đống vú em tới chăm sóc, kế tiếp thì Trình Chu cũng không can thiệp nhiều mà chỉ chờ lấy tiền là được.
Vừa mới nói chuyện xong với người của viện nông nghiệp thì Trình Chu nhận được điện thoại của Dịch Thành Giang.
“Ông ngoại nói cái gì vậy ạ?” Dạ U hỏi.
Trình Chu nhìn Dạ U nói: “Ông ngoại nói là nghiên cứu về thần thạch và cấm ma thạch đã có kết quả rồi.”
Dạ U có chút hứng thú nói: “Thật sao? Nhanh như vậy mà đã có kết quả rồi?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Sau khi từ dị giới về thì Trình Chu cũng mang thần thạch và cấm ma thạch đưa cho mấy nghiên cứu viên của viện nghiên cứu, mà mấy ngày nay hắn vẫn luôn bận rộn nên cũng suýt mà quên mất.
……
Phòng thí nghiệm của Dịch Thành Giang.
“Ông ngoại, ông nói là đã có kết quả về hai viên đá kia ạ?” Trình Chu nhìn Dịch Thành Giang hỏi.
Dịch Thành Giang gật đầu nói: “Bước đầu cũng coi như là có rồi. Hai viên đá này thành phần cũng rất đặ biệt và không thuộc về bất kỳ loại vật chất nào mà ông đã từng tra. Nhân viên nghiên cứu đã kiểm tra được là chất liệu của hai viên đá này là giống nhau nhưng mà từ trường lại hoàn toàn tương phản với nhau.”
Dạ U lặp lại: “Chất liệu giống nhau chỉ có từ trường là tương phản sao?”
Dịch Thành Giang gật đầu nói: “Đúng vậy, bên cục dị năng có một Dị năng giả có dị năng rất đặc biệt, dị năng của cậu có lẽ là nghịch chuyển. Hiện tại thì cậu ta có thể làm cho hai viên đá này đảo ngược cho nhau.”
Dạ U giật mình cũng hơi tò mò nói: “Nghịch chuyển? Đây là dị năng gì ạ?”
Dịch Thành Giang: “Dị năng này tương đối hiếm thấy. Đa số là Dị năng giả thường không quá hiểu biết về dị năng của bản thân mình, cậu ta cũng vậy. Lúc trước là cậu ta phát hiện ra là bản thân mình có thể đảo nghịch hai chiều của nam châm, từ cực âm sang cực dương mà ngược lại. Sau khi đọc hồ sơ của cậu ta thì ông nghĩ là cậu ta có thể đảo chiều từ trường của hai viên đá mà các cháu mang về.”
Trình Chu hoài nghi nói: “Vậy thì cậu ta cũng thật sự có thể nghịch chuyển từ trường của hai viên đó ạ?”
Dịch Thành Giang gật đầu nói: “Có thể. Hai viên đá mà cháu mang tới thì một loại là phụ trợ tăng cường dị năng cho Dị năng giả, còn loại kia là áp chế dị năng của Dị năng giả đúng không? Dị năng của cậu ta có thể thay đổi thuộc tính của hai viên đá này.”
Dạ U có chút bất ngờ nói: “Còn có loại dị năng này ạ? Vậy thì dị năng của cậu ta cũng thật quý hiếm đấy.”
Trình Chu thầm nghĩ: Liên minh Thiên Tuyển giả kia cũng chỉ đưa cho hắn một viên thôi, mà chỉ có một viên thì chắc chắn là quá ít rồi. Vốn dĩ là hắn còn đang nghĩ phải liên hệ với người của liên minh đó để đổi thêm vài viên nữa, không nghĩ là hiện tại hắn đã tìm được phương pháp tự cung tự cấp rồi. Khoa học đúng là không đùa được đâu, thế giới của hắn vẫn có nhiều nhân tài.
Dạ U nhíu mày nói: “Cháu có thể gặp Dị năng giả kia không ạ?”
Dịch Thành Giang gật đầu nói: “Đương nhiên rồi, cậu ra là fans của cháu mà.”
Dạ U: “Fans của cháu ạ?”
Dịch Thành Giang gật đầu rồi cười cười nói: “Cháu hiện tại có rất nhiều fans đó.”
Dạ U: “……”
……
Trình Chu, Dạ U và Palmyra tiến vào trung tâm huấn luyện dị năng.
Dạ U muốn cẩn thận cảm nhận tâm trạng của Dị năng giả kia đã sử dụng như thế nào để thay đổi cấm ma thạch thành thần thạch nên cần phải mang theo Palmyra tới cùng.
Dạ U và Palmyra vừa bước vào thì ngay lập tức cũng đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Đột nhiên Palmyra dừng chân sau đó cô bé dùng ngôn ngữ của Tinh Linh thế giới mà trò chuyện với Dạ U.
Mấy người xung quanh cũng vểnh tai lên để nghe hai người trò chuyện nhưng họ phát hiện ra là họ nghe mà không hiểu cái gì cả.
Dịch Thành Giang là trí nhớ Dị năng giả và dạo gần đây thì ông thường xuyên cùng Mạc Lạc giao lưu rồi tiến hành trao đổi các nghiên cứu nên ông cũng coi như nghe hiểu một chút ngôn ngữ của dị giới. Palmyra đang nói là người mặc đồ màu xanh kia chính là gián điệp. Còn Dạ U đáp lại rằng không nghĩ rằng lớn lên cũng rất đoan chính vậy mà là gián điệp.
Dịch Thành Giang nghe mấy lời nói rất bình tĩnh của Dạ U và Palmyra nói với nhau thì ông cũng rất kinh ngạc, sao hai đứa nhỏ này lại tự do mà bàn luận một vấn đề quan trọng như vậy với tâm thái bình tĩnh như thế được chứ? Nhưng có lẽ là thái độ như vậy cũng khá tốt.
Trình Chu cũng giục Dịch Thành Giang đi làm chính sự trước nên Dịch Thành Giang cũng đành mang mấy đứa cháu của ông vào phòng thí nghiệm của cục dị năng. Ông cũng lưu ý tên gián điệp kia cho người của cục dị năng luôn.
Trình Chu bước vào phòng thí nghiệm thì cũng thấy được cậu bé có thể đảo chiều từ trường mà Dịch Thành Giang đã nói.
Cậu bé tên là Lý Dương, chỉ là một cậu nhóc học sinh hơn mười tuổi thôi.
Lý Dương lớn lên có chút béo nhưng mà đôi mắt rất có thần, nhìn cũng rất đáng yêu.
Lúc trường học làm thí nghiệm thì giáo viên cũng phát hiện là Lý Dương có thể là đảo chiều của hai cục nam châm. Sau nhiều lần xác nhận thì nhà trường cũng xác nhận Lý Dương đúng là Dị năng giả.
Sau khi xác nhận là Dị năng giả thì Lý Dương cũng thành lão đại của cả lớp, dưới tay cũng có nhiều đàn em.
Người mà Lý Dương sùng bái nhất chính là Dạ U. Trong mắt Lý Dương thì Dạ U là ông chủ của một dàn mỹ nữ có thực lực thì hẳn là Dạ U cũng là một người rất cường hãn và Dạ U tuyệt đối là ngôi sao sáng chói trong mắt mọi người. Còn mấy tên đàn em của cậu bé cùng lắm cũng chỉ là mấy học sinh tiểu học đang tập làm toán 1 2 3 thôi ấy mà. Đúng là người so với người càng tức chết người mà, hàng so với hàng càng muốn đổi trả.
Đương nhiên là Lý Dương cũng cảm thấy dị năng của mình cũng chẳng có tác dụng gì cả nên nếu có thể thu được đàn em đã là tốt lắm rồi,
Lý Dương có chút kích động nói: “Xin chào, rốt cuộc thì em cũng được gặp anh rồi, anh có thể cho em xin chữ ký được không?”
Sắc mặt Dạ U có chút cổ quái mà nhìn Lý Dương rồi nói: “Có thể.”
Lý Dương lấy một cuốn sổ ra rồi đưa cho Dạ U ký tên. Sau khi Dạ U ký tên xong thì cậu ta cũng cẩn thận mà cất vào bên trong balo của mình.
Dạ U nhìn Lý Dương nói: “Em có thể chuyển đổi cấm ma thạch sao?”
Lý Dương chớp mắt nói: “Có lẽ là em có thể làm được, em cũng không rõ lắm.”
“Em có thể làm lại được không?” Dạ U hỏi.
Lý Dương gật đầu nói: “Có thể ạ.”
Lý Dương cầm một viên cấm ma thạch ở trên tay, sau đó thì viên cấm ma thạch cũng chuyển thành viên thần thạch.
Palmyra có chút kích động nói: “Lực ức chế đã biến mất rồi, thật là không thể nghĩ tới mà. Hoá ra có thể làm được thật.”
Dạ U nhìn viên cấm ma thạch đã bị chuyển hóa thì nhìn chằm chằm Lý Dương rồi nói: “Ẩn ma giả?”
Trình Chu nhìn Lý Dương thầm nghĩ: Thằng nhóc này cũng là Ẩn ma giả giống Dạ U sao? Không ngờ đấy.
Lý Dương chớp mắt nói: “Ẩn ma giả ạ? Là cái gì vậy ạ?”
Dạ U lên tiếng giải thích: “Là người có thể che giấu một cách hoàn mỹ dao động ma lực của bản thân. Đây là một Dị năng giả cực kỳ hiếm.”
Lý Dương gật đầu nói: “Thì ra là vậy ạ. Em chưa từng nghe thấy chuyện này. Lúc trước em cũng đi thì nghiệm kiểm tra dị năng nhưng vẫn không thể kiểm tra ra có bất kỳ dao động dị năng nào, mấy người kia còn nghĩ em đi giả mạo Dị năng giả nữa đấy. Thật quá đáng mà.”
Dạ U: “……”
Palmyra nhìn Lý Dương rồi nghiêm túc nói: “Dị năng của cậu rất trân quý đấy, cậu nhất định phải quý trọng nó.”
Lý Dương chớp mắt cũng có chút kinh ngạc nói: “Thật không? Dị năng của em rất quý sao? Thằng béo họ Chu kia còn nói dị năng của em không có tác dụng gì và cũng chẳng thể dùng vào việc gì cả. Nó nói em là một loại phế tài Dị năng giả. Nó còn mắng em là đồ vô dụng nữa.”
Trình Chu lắc đầu nói: “Vậy thì nhóc Chu béo kia không biết nhìn hàng rồi.”
Lý Dương gật đầu rất tán thành.
“Em có thể chuyển đổi nó lại như cũ không?” Dạ U nhìn Lý dương hỏi.
Lý dương gật đầu nói: “Có thể ạ.”
Lý Dương cầm viên thần thạch mới được chuyển hoá một lúc thì viên thần thạch cũng bị đổi thành viên cấm ma thạch.
Dạ U vươn tay ra cầm lấy viên cấm ma thạch đó rồi tự dưng viên cấm ma thạch cũng chuyển thành thần thạch.
Palmyra kinh ngạc nhìn Dạ U nói: “Anh cũng có thể làm được ạ?”
Dạ U gật đầu nói: “Vừa mới học xong.”
Dạ U phát hiện ra là thời điểm mà Lý Dương chuyển hóa viên đá thì cả người cậu ta cũng phát ra một dòng từ trường tương phản với dòng từ trường của viên đá, sau đó thì viên đá đó đã bị chuyển hoá.
Dạ U hít sâu một hơi thầm nghĩ: Sao cậu lại không sớm nghĩ tới chuyện này nhỉ? Lúc trước, khi gặp cấm ma thạch thì cậu cũng phát hiện ra là bản thân mình có thể tự điều chỉnh bước sóng của dao động ma lực để triệt tiêu ảnh hưởng của cấm ma thạch lên bản thân nhưng cậu hoàn toàn không hề nghĩ tới việc bản thân có thể thay đổi thuộc tính của cấm ma thạch.
Như nghe được suy nghĩ của Dạ U mà Palmyra chớp mắt nói: “Nếu anh có thể sớm không chế thì … Đương nhiên thì hiện tại cũng không tính là chậm mà.”
Trình Chu híp mắt nói: “Có vẻ như là chúng ta cần phải đi thu hoạch cấm ma thạch càng sớm càng tốt rồi.”
Cấm ma thạch có tác dụng trực tiếp với Dị năng giả và nó cũng từng là với Dị năng giả, còn loại thần thạch này hoàn toàn bất đồng. Năng lượng bên trong viên thần thạch này cực kỳ phù hợp với Dị năng giả, đám Clara đã cảm thấy rất thoải mái khi ở bên cạnh viên thần thạch này, hơn nữa thì ma lực vận chuyển trơn tru hơn rất nhiều.
Bên phía liên minh Thiên Tuyển giả có nhiều cao thủ như vậy thì hẳn là có liên quan đến viên thần thạch này. Hoá ra cấm ma thạch biến thành thần thạch chính là biến phế vật thành bảo vật rồi.
End chap 168
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.