Chương 167: Tinh Linh Tác Loạn
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Trình Chu và Dạ U vừa bước từ phòng thí nghiệm ra ngoài thì hai người bọn họ đã gặp ngay Đàm Thiếu Thiên kích động tiến lên chào đón.
Đàm Thiếu Thiên: “Anh hai, anh dâu, cuối cùng thì hai anh cũng đã ra rồi.”
Trình Chu gật đầu rồi cười cười nói: “Ừ, xử lý xong rồi thì phải đi ra thôi.”
Mấy ngày nay thì Trình Chu vẫn luôn luyện chế linh dược, do quen tay hay việc nên Trình Chu cũng cảm giác được là trình độ luyện chế linh dược của hắn đã dâng lên không ít.
Trình Chu đã có thu hoạch không tồi ở trận chiến trên quần đảo núi lửa, thêm số lượng lớn long huyết linh dược vừa mới luyện chế xong, thêm cái kho hàng của mấy con thuyền chiến mới thu thập được thì Trình Chu cũng cảm thấy là tài sản của hắn đã tăng lên không ít, chắc cũng đủ để xài trong một thời gian dài rồi đây.
Điều quan trọng bây giờ là Trình Chu phải phân bố ra toàn bộ số linh dược mới luyện chế cho tất cả mọi người sử dụng để tăng thực lực lên. Xem ra là lần này thực lực của bọn họ cũng được cải thiện kha khá rồi đây.
Đàm Thiếu Thiên có chút cao hứng nói: “Anh hai, mấy con thuyền Hoàng kim kia hình như giá trị rất cao phải không? Em nghe nói mấy vị chuyên gia trong xưởng đóng tàu sắp điên đến nơi rồi kìa.”
Mấy con thuyền ở dị giới sử dụng những kỹ thuật tương đối đặc thù để chế tác nên tất nhiên mấy chuyên gia ở thế giới hiện đại là không thể lý giải được mấy kỹ thuật này rồi.
Nhưng mà, nếu có thể mang mấy con thuyền Hoàng kim kia mổ xẻ rồi nghiên cứu triệt để thì trình độ chế tạo thuyền tàu của quốc gia bọn họ cũng có thể bay vọt lên một trình độ mơi. Nhưng mà muốn làm được việc này cũng không dễ vì hệ thống kỹ thuật cơ khí của hai bên là hoàn toàn không hề giống nhau.
Hiện nay thì các loại động vật trên đất liền đã bị dòng năng lượng kia làm cho biến dị rất nhiều, nghiêm trọng hơn là ở trong biển cũng đã có không ít các loại động vật biển cũng đã xảy ra biến dị. Cách đây không lâu thì ở một vùng duyên hải nó đã xuất hiện một con cá sấu biến dị, con cá này cũng phát triển mạnh về thể chất nên nó đã phình ra hơn 10 mét, cá sấu cũng là loài hoang dã nên rất hung tàn và cư dân ở vùng đó buộc phải chuyển nhà đi nơi khác sinh sống.
Các loại tàu đánh cá bình thường muốn ra khơi trong thời kỳ này cũng rất nguy hiểm, tai nạn cũng thường xuyên xảy ra nên dạo gần đây thì chính quyền các vùng duyên hải cũng đã cấm ngư dân ra khơi đánh bắt cá rồi. Các loại tàu bình thường đã không thể nào đáp ứng được nhu cầu cấp thiết của tình hình hiện tại, cho nên quốc gia buộc phải nghĩ ra phương pháp thăng cấp thuyền đánh cá lên. Lần này anh trai hắn mang về mấy con thuyền kiểu mới về đã giúp cho quốc gia bớt một cái vội của tình hình hiện nay. Tuy là không thể ra khơi nhưng mà đám tàu thuyền này cũng có giá trị tham khảo rất lớn.
Trình Chu lắc đầu cũng có chút khó hiểu nói: “Sao lại điên gì vậy? Mấy người này cũng quá yếu đuối rồi.”
Có mấy con thuyền hỏng thôi mà mấy người này làm gì tới mức ấy chứ?
Đàm Thiếu Thiên mỉm cười rất nịnh hót mà nói: “Là bọn họ chưa từng thấy qua thế giới rộng lớn ngoài kia mà thôi, chưa từng trải sự đời nên không thể giống anh hai được.”
Trình Chu gật đầu rất tự tin mà nói: “Đúng là vậy.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu nói: “Anh hai, anh có biết làm sao để chế tạo mấy con thuyền kia không ạ?”
Trình Chu: “Không biết. Làm sao vậy?”
Đàm Thiếu Thiên: “Không có gì. Lúc nãy em có đi ngang qua xưởng đóng tàu thì em đã bị mấy chuyên gia đó túm lại để hỏi thăm vài vấn đề.”
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu, hắn mới bị một đống chuyên gia tóc bạc lôi kéo và mong chờ mà hỏi đông hỏi tây, hỏi này hỏi nọ loạn hết cả lên, nhưng mà hắn cái gì cũng không biết nên tình huống cũng khá là xấu hổ đấy.
Dạ U lạnh nhạt nói: “Hình như các con thuyền chiến này sử dụng thú cốt làm tài liệu để luyện chế. Cấp bậc thú cốt càng cao thì chất lượng con thuyền chế tạo ra cũng càng cao. Mấy con thuyền Hoàng kim khẳng định là đã dùng thú cốt cao giai để chế tạo.”
Muốn chế tạo một con thuyền đi biển đã không dễ dàng rồi mà muốn chế tạo một con thuyền cấp bậc Hoàng kim lại càng không dễ dàng. Ở Tinh Linh thế giới thì giới quý tộc muốn chế tạo một con thuyền cấp bậc Hoàng kim cũng yêu cầu tích luỹ trong mấy thế hệ mới đủ tài lực để chế tạo. Mấy mấy con thuyền trong giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo bên này đều là tài sản mà tổ tiên truyền xuống.
Trận chiến ở quần đảo núi lửa cũng làm cho giới quý tộc bên đó bị tổn hại không ít Hoàng kim thuyền chiến, mà sau đợt này thì sinh ý bằng con đường hải vận sẽ bị thụt lùi đi mấy chục năm mất.
Đàm Thiếu Thiên chớp mắt cũng có chút kinh ngạc nói: “Sử dụng thú cốt sao? Mấy con thuyền đó là dùng xương thú để chế tạo ấy ạ?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy. Là thú cốt.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Khó trách mà, thảo nào sắc mặt của mấy chuyên gia kia lại cổ quái tới vậy. E là mấy chuyên gia đó cũng đã phát hiện ra cái gì rồi nên họ mới tỏ thái độ như vậy đây mà.
Dạ U nhìn Trình Chu rồi cười cười nói: “Lần này chúng ta cũng đã thu được một bộ thi cốt của con rồng lửa kia. Thịt rồng em cũng đã nhờ mọi người xử lý thành thịt kho rồi, máu thì anh cũng đã luyện chế thành linh dược rồi, xương thú thì vẫn chưa có hướng xử lý, nhưng mà xương của con rồng này mà dùng làm tài liệu luyện khí thì cũng rất ổn. Anh có thể nghĩ cách để chế tạo thành một chiếc Địa giai thuyền chiến cũng được. Nếu anh dùng bộ xương của con rồng lửa đó để chế tạo thành thuyền chiến thì thời điểm ra khơi mấy con quái thú trên biển cũng vẫn cảm nhận được uy áp của con rồng lửa, cho nên chúng nó sẽ không dám tới gần. An toàn cũng được đảm bảo hơn so với các loại chất liệu thuyền khác.”
Trình Chu cười cười nói: “Nghe cũng không tồi, Địa giai thuyền chiến sao?”
Ngữ khí của Dạ U thay đổi mà nói: “Muốn chế tạo một chiếc Địa giai thuyền chiến thì không chỉ yêu cầu tài liệu cao cấp mà còn cần một lượng lớn các luyện khí sư có tay nghề. Nếu anh có hứng thú với Địa giai thuyền chiến thì anh mang con thuyền của tên đại công tước kia về, tuy là cũng bị phá đôi chút nhưng mà vẫn còn cái xác ở đó, dùng cũng khá tốt. Mà em còn nghe nói là con Địa giai thuyền chiến của đại công tước cũng sử dụng long cốt để chế tạo đấy.”
Trình Chu: “Nhưng mà con thuyền của tên đại công tước kia cũng đã bị dập nát hết rồi, nên nếu thu về thì cũng chẳng khác gì rác thải, hay thôi, quên đi.”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Nếu mà Mạc Lạc ra ngoài này mà nghe được những lời từ miệng hai con người này chắc là Mạc Lạc sẽ chửi ầm lên mất, hai tên Trình Chu và Dạ U này đúng là hai tên ăn no không biết người đói khổ mà. Dù sao thì kia cũng là một con Địa giai thuyền chiến đấy, dù có nát thì nó cũng là Địa giai thuyền chiến mà dám chửi nó là rác rưởi.
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Anh hai, người của xưởng đóng tàu hình như đang muốn mượn người từ chỗ anh đấy.”
Trình Chu: “Mượn người? Mượn ai chứ?”
Đàm Thiếu Thiên: “Mạc Lạc, mọi người muốn hỏi về kỹ thuật luyện khí nào đã chế tạo ra con thuyền này. Hệ thống kỹ thuật của hai nơi là hoàn toàn không giống nhau nên tiến độ nghiên cứu cũng đã bị chững lại. Mọi người cũng đang muốn tìm một người biết việc và cũng có chút hiểu biết nên bọn họ muốn mượn Mạc Lạc.”
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: “Mạc Lạc? Sao bọn họ lại biết Mạc Lạc chứ?”
Đàm Thiếu Thiên có chút xấu hổ nói: “Là em đã nói.”
Trình Chu: “……”
Đàm Thiếu Thiên có chút bất đắc dĩ nói: “Em cũng đâu có biện pháp nào đâu. Lúc không cẩn thận em đã lỡ miệng nói ra.”
Mấy chuyên gia đó cứ quấn lấy hắn để hỏi này hỏi nọ nên hắn muốn thoát thân thì cũng chỉ đành phải lôi Mạc Lạc ra làm tấm chắn mà thôi.
Trình Chu gật đầu nói: “Mạc Lạc sao? Hình như hắn ta cũng nói là hắn ta có chút hiểu biết về mấy con thuyền Hoàng kim đó thì phải.”
Luyện khí và luyện dược cũng phân thành hai phương hướng bất đồng, mà Mạc Lạc lại chủ yếu nghiên cứu về luyện dược. Nhưng mà hẳn là Mạc Lạc cũng có chút kiến thức về luyện khí.
Đàm Thiếu Thiên rất tán đồng nói: “Đúng vậy, hình như trên mấy con thuyền luyện khí đó có một số quyển sách về phương pháp thao tác, tuy là Mạc Lạc không biết nhưng hình như tên đó có thể nhận biết được ký tự.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, hắn ta biết chữ.”
Lúc trước cũng chính vì Mạc Lạc biết chữ nên tên Mạc Lạc này mới bị hắn nhìn trúng rồi bắt tới đây đó sao?
Trình Chu cười cười nói: “Em cứ hỏi ý Mạc Lạc đi, nếu hắn ta nguyện ý thì cứ để hắn ta đi tới đó thôi.”
Dạ U: “Hiện nay Mạc Lạc còn đang bận việc đấy. Cũng chưa chắc hắn ta rảnh đâu.”
Trình Chu: “Hình như chúng ta hơi thiếu nhân tài rồi.”
Đàm Thiếu Thiên tán thành nói: “Đúng vậy.”
Hình như là nhân tài ở dị giới cũng hơi bị hiếm thì phải.
Dạ U nghĩ nghĩ nói: “Nếu không đủ thì anh có thể đi dị giới để đăng thông báo tuyển dụng cũng được mà.”
Trình Chu: “……”
Thông báo tuyển dụng? Có được không? Tuy là hiện nay cái tên Mạc Lạc này cũng rất tận tình với công việc đó, nhưng mà trước đó thì hình như là tên này cũng rất kháng cự với việc này mà phải không?
Dạ U híp mắt nói: “Anh có thể sử dụng long cốt để làm mồi nhử, vì đây là một loại tài liệu cao cấp nên chắc chắn sẽ có người nguyện ý ứng tuyển đấy.”
Trình Chu: “Nghe được đấy. Chủ ý này của em cũng không tồi đâu.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi đổi đề tài nói: “Anh hai, đừng nói về chuyện này nữa. Anh mau về sơn trang đi.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Sơn trang sao? Có chuyện gì? Không phải sơn trang đó đã có hai con mãng xà ở đó toạ trấn rồi sao? Người bình thường mà bọn họ cũng dám xâm nhập vào sơn trang đó sao?”
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Không có người lạ dám xâm nhập vào nhưng mà hình như là mấy con bướm kia có mâu thuẫn với nhau thì phải. Bọn chúng đang đánh nhau rồi.”
Vẻ mặt của Trình Chu rất khác lạ nói: “Những con Tinh Linh đó đã đánh nhau rồi á?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi trong lòng cũng có chút sợ hãi nói: “Đúng vậy. Cũng không có ai áp chế được chúng nó.”
Đừng nhìn những con bướm kia lớn lên nhìn rất đáng yêu thì lầm, khi chúng nó đánh nhau nhìn còn rất hung mãnh đấy, một con đấm một cái, con kia lại đá một cái, hai con còn nhào vào nhau đánh túi bụi. Đàm Thiếu Thiên đứng ở một bên nhìn một hồi cũng thấy rất lo lắng. Mấy con bướm đó tay chân có chút xíu à, đánh nhau như vậy không bị gãy tay hay gãy chân gì đó chứ? Mà lỡ có gãy thì chữa kiểu gì? Nhìn chúng nó cũng đâu phải vật thể ở thế giới này đúng không? Lỡ mà làm sao thì phải làm sao? …
Trình Chu: “Để anh chạy đi nhìn xem như thế nào, nếu tình hình nghiêm trọng thì cũng phải nhanh nghĩ cách mà tách chúng nó ra.”
Đàm Thiếu Thiên nghiêm túc gật đầu cũng rất tán đồng mà nói: “Vâng, anh đi nhanh đi.”
Năng lực của mấy con Tinh Linh đó vô cùng kỳ diệu nên lỡ mà anh hai để mất con nào cũng là một tổn thất cực kỳ to lớn đấy.
Trình Chu xoa trán rồi lẩm bẩm: “Là anh đã quá sơ suất rồi.”
Trước đó Dạ U cũng nói rồi mà hắn lại quên mất. Ý thức địa bàn của Tinh Linh rất mạnh nên trong cùng một khu vực thì cũng chỉ có duy nhất 1 con thượng Tinh Linh khác loại là cũng, nếu có hai con thượng Tinh Linh mà ở gần nhau thì chuyện tiếp theo chính là tranh giành địa bàn bên đám này rất dễ đánh nhau. Mà đợt này hắn còn thu hoạch thêm mấy con thượng Tinh Linh lận. Quý tộc mà có nhiều thượng Tinh Linh cũng đại biểu cho lãnh địa của quý tộc đó cũng vô cùng rộng lớn.
……
Trình Chu, Dạ U và Đàm Thiếu Thiên thuấn di đến khu vực bên ngoài sơn trang của tổ chức Quang Minh thì cũng nhìn thấy tình trạng vô cùng hỗn loạn đang diễn ra ở bên trong sơn trang của tổ chức Quang Minh, các loại thực vật đang mọc tứ lung tung phá huỷ hoàn toàn cảnh quan vốn có của sơn trang.
Trình Chu đi vào bên trong đại sảnh của sơn trang, trong sảnh cũng có hàng chục chiếc lồng Acrylic (亞力克籠: yà lìkè lóng - lồng Alex), mấy chiếc lồng này vốn dĩ cũng là dùng để nuôi nhốt chuột hamster còn hiện tại là dùng để tách riêng từng con Tinh Linh ra.
Trình Chu nhìn Clara đang ở trong phòng thì dò hỏi: “Chúng nó đánh nhau rồi ạ?”
Clara gật đầu nghiêm túc nói: “Đánh rồi, còn đánh rất hăng say nữa. Chuyện này là do bọn chị tính sai rồi.”
Phong Ngữ chống cằm nói: “Là do chúng nó ăn nhiều quá nên hiếu động đấy. Sớm biết vậy thì em đã cho chúng nó ăn ít linh ngọc đi rồi.”
Trình Chu: “……”
Ban đầu thì đám Tinh Linh này cũng rất an phận, một phần chúng nó yên phận là do mới bị chủ nhân giải trừ khế ước nên nhìn có chút uể oải, thứ hai thì cũng là do chúng nó chưa quen với hoàn cảnh mới.
Đám Clara cũng thấy tinh thần của chúng nó không được tốt cho lắm nên bọn họ đã tìm thêm ngọc thạch chuyên để nuôi dưỡng Tinh Linh về cho chúng nó ăn.
Do linh ngọc ngọc ở hiện thế cũng đã bị biến dị nên phẩm chất của các loại ngọc cũng tăng lên ít nhiều, đám Tinh Linh này sau khi ăn ngọc thạch thì cả một đám cũng nhanh chóng lấy lại sức sống, sau đó chúng nó lại ăn thêm rồi ăn thêm nữa nên sức sống của chúng nó cũng trở nên rất dư giả.
Sau khi một đám Tinh Linh khôi phục sức lực thì chúng nó cũng bắt đầu giục sinh thực vật để thể hiện.
Mấy con thượng Tinh Linh cũng bắt đầu tranh đoạt địa bàn trồng những cây thực vật bản mệnh của mình lên khắp sơn trang. Sau đó thì mấy con trung Tinh Linh cũng bắt đầu gia nhập mà trồng các loại cây bản mạng của mình. Nhưng mà dưới uy áp của những con thượng Tinh Linh mà những lãnh địa của những con trung Tinh Linh này cũng bị dồn về một góc và hoàn toàn không thể tranh giành địa bàn được.
Trình Chu đi qua hướng đại sảnh thì cũng thấy con bí đỏ Tinh Linh và con củ cải đường Tinh Linh đang chơi trò đuổi bắt ở trong hoa viên, trận đuổi bắt này diễn ra trong tình trạng rất kịch tính.
Con Bí đỏ Tinh Linh cầm một nắm hạt bí đỏ ném về phía con Củ cải đường Tinh Linh rồi con Củ cải đường Tinh Linh cũng không cam lòng yếu thế ném một đống củ cải qua đáp lễ.
Hoa viên trong sơn trang cũng mọc đầy bí đỏ và củ cải đường. Trình Chu cũng nhìn thấy bên hoa viên có một quả bí đỏ đã mọc ra với đường kính hơn 3 mét, nhìn trái bí đỏ lớn như vậy thì cũng có thể chế tạo ra chiếc xe bí đỏ trong trruyền thuyết luôn rồi.
Carey đang ngồi ở trong sân điều khiển ngọn lửa để chưng bí đỏ.
Linh dược mà Trình Chu đã luyện chế thì Carey cũng đã dùng mấy phần rồi. Hiệu quả của linh dược rất tốt nên khả năng khống chế ngọn lửa của Carey cũng càng ngày cao, cũng may là đúng dịp nên sử dụng luôn.
Bí đỏ mà con Bí đỏ Tinh Linh giục sinh ra có chút giống hạt dẻ bí đỏ nên ăn cũng có chút thơm ngọt và rất ngon miệng. Nhìn thấy đám Trình Chu đi đến thì Carey cũng đi lên đưa ra mấy phần để mọi người cùng thưởng thức.
Đàm Thiếu Thiên cảm thấy Carey dùng dị năng của bản thân để chưng bí đỏ như này cũng có chút lãng phí, nhưng mà Carey đã mời thì hắn cũng vui vẻ mà ăn.
Annie phồng má vừa ôm bí đỏ vừa ăn lại đứng mắng là đám Tinh Linh đã phá hỏng hết tạo hình của hoa viên. Mà đúng là hoa viên hiện tại cũng biến thành một cái vườn rau thật nhìn lên cũng rất thú vị.
Palmyra cũng đi ra an ủi Annie nói: “Vườn rau cũng khá tốt mà, cũng giống như trước kia, muốn ăn cái gì cũng có thể trực tiếp đi ra vườn hoa để hái ăn luôn cũng được.”
Trình Chu nhìn một đám Tinh Linh đang tràn đầy sinh lục thì có chút đau đầu nói: “Chúng ta vẫn nên tìm viện nông nghiệp để hợp tác thôi.”
Thời điểm không có Tinh Linh thì hắn đã phải tốn bao nhiêu tâm sức để bồi dưỡng, nhưng sau này có nhiều quá thì nuôi nấng như thế nào cũng thành một vấn đề khá lớn.
Nhiều Tinh Linh như vậy mà có một mình hắn nuôi dưỡng thì hắn cảm thấy chuyện này cũng quá là lao lực rồi. Mà mỗi lần đám Tinh Linh nào thi triển sức mạnh thì cũng dễ làm người ta chú ý. Dù sao thì cái quả bí ngô có đường kính 3 mét kia cũng rất là không bình thường đúng không?
Tốt nhất là hắn vẫn nên tìm người của viện nông nghiệp tới đây để hỗ trợ chăm sóc số Tinh Linh này thôi.
Bên phía Trình Dương cũng đã hợp tác với người của viện nông nghiệp rồi, mấy người bên viện nông nghiệp cũng đã phát hiện ra sự tồn tại của Tinh Linh rồi nhưng mà họ không nói ra mà thôi.
Hiện tại nếu như Trình Chu muốn hợp tác với người của viện nông nghiệp thì không cần Trình Chu phải nói thì người của viện nông nghiệp chắc chắn cũng sẽ cung ứng thức ăn cho đám Tinh Linh này. Nếu có thể như vậy thì hắn cũng yên tâm mà phủi tay làm chưởng quầy rồi.
------^.^------
https://thehamstershop.vn/long-mini-chinh-hang-cao-cap-alex
Chuồng Alex
https://nongtraicaonguyen.vn/products/hat-giong-bi-bo-hat-de-sieu-ngon
Bí ngô hạt dẻ
End chap 167
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Đàm Thiếu Thiên: “Anh hai, anh dâu, cuối cùng thì hai anh cũng đã ra rồi.”
Trình Chu gật đầu rồi cười cười nói: “Ừ, xử lý xong rồi thì phải đi ra thôi.”
Mấy ngày nay thì Trình Chu vẫn luôn luyện chế linh dược, do quen tay hay việc nên Trình Chu cũng cảm giác được là trình độ luyện chế linh dược của hắn đã dâng lên không ít.
Trình Chu đã có thu hoạch không tồi ở trận chiến trên quần đảo núi lửa, thêm số lượng lớn long huyết linh dược vừa mới luyện chế xong, thêm cái kho hàng của mấy con thuyền chiến mới thu thập được thì Trình Chu cũng cảm thấy là tài sản của hắn đã tăng lên không ít, chắc cũng đủ để xài trong một thời gian dài rồi đây.
Điều quan trọng bây giờ là Trình Chu phải phân bố ra toàn bộ số linh dược mới luyện chế cho tất cả mọi người sử dụng để tăng thực lực lên. Xem ra là lần này thực lực của bọn họ cũng được cải thiện kha khá rồi đây.
Đàm Thiếu Thiên có chút cao hứng nói: “Anh hai, mấy con thuyền Hoàng kim kia hình như giá trị rất cao phải không? Em nghe nói mấy vị chuyên gia trong xưởng đóng tàu sắp điên đến nơi rồi kìa.”
Mấy con thuyền ở dị giới sử dụng những kỹ thuật tương đối đặc thù để chế tác nên tất nhiên mấy chuyên gia ở thế giới hiện đại là không thể lý giải được mấy kỹ thuật này rồi.
Nhưng mà, nếu có thể mang mấy con thuyền Hoàng kim kia mổ xẻ rồi nghiên cứu triệt để thì trình độ chế tạo thuyền tàu của quốc gia bọn họ cũng có thể bay vọt lên một trình độ mơi. Nhưng mà muốn làm được việc này cũng không dễ vì hệ thống kỹ thuật cơ khí của hai bên là hoàn toàn không hề giống nhau.
Hiện nay thì các loại động vật trên đất liền đã bị dòng năng lượng kia làm cho biến dị rất nhiều, nghiêm trọng hơn là ở trong biển cũng đã có không ít các loại động vật biển cũng đã xảy ra biến dị. Cách đây không lâu thì ở một vùng duyên hải nó đã xuất hiện một con cá sấu biến dị, con cá này cũng phát triển mạnh về thể chất nên nó đã phình ra hơn 10 mét, cá sấu cũng là loài hoang dã nên rất hung tàn và cư dân ở vùng đó buộc phải chuyển nhà đi nơi khác sinh sống.
Các loại tàu đánh cá bình thường muốn ra khơi trong thời kỳ này cũng rất nguy hiểm, tai nạn cũng thường xuyên xảy ra nên dạo gần đây thì chính quyền các vùng duyên hải cũng đã cấm ngư dân ra khơi đánh bắt cá rồi. Các loại tàu bình thường đã không thể nào đáp ứng được nhu cầu cấp thiết của tình hình hiện tại, cho nên quốc gia buộc phải nghĩ ra phương pháp thăng cấp thuyền đánh cá lên. Lần này anh trai hắn mang về mấy con thuyền kiểu mới về đã giúp cho quốc gia bớt một cái vội của tình hình hiện nay. Tuy là không thể ra khơi nhưng mà đám tàu thuyền này cũng có giá trị tham khảo rất lớn.
Trình Chu lắc đầu cũng có chút khó hiểu nói: “Sao lại điên gì vậy? Mấy người này cũng quá yếu đuối rồi.”
Có mấy con thuyền hỏng thôi mà mấy người này làm gì tới mức ấy chứ?
Đàm Thiếu Thiên mỉm cười rất nịnh hót mà nói: “Là bọn họ chưa từng thấy qua thế giới rộng lớn ngoài kia mà thôi, chưa từng trải sự đời nên không thể giống anh hai được.”
Trình Chu gật đầu rất tự tin mà nói: “Đúng là vậy.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu nói: “Anh hai, anh có biết làm sao để chế tạo mấy con thuyền kia không ạ?”
Trình Chu: “Không biết. Làm sao vậy?”
Đàm Thiếu Thiên: “Không có gì. Lúc nãy em có đi ngang qua xưởng đóng tàu thì em đã bị mấy chuyên gia đó túm lại để hỏi thăm vài vấn đề.”
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu, hắn mới bị một đống chuyên gia tóc bạc lôi kéo và mong chờ mà hỏi đông hỏi tây, hỏi này hỏi nọ loạn hết cả lên, nhưng mà hắn cái gì cũng không biết nên tình huống cũng khá là xấu hổ đấy.
Dạ U lạnh nhạt nói: “Hình như các con thuyền chiến này sử dụng thú cốt làm tài liệu để luyện chế. Cấp bậc thú cốt càng cao thì chất lượng con thuyền chế tạo ra cũng càng cao. Mấy con thuyền Hoàng kim khẳng định là đã dùng thú cốt cao giai để chế tạo.”
Muốn chế tạo một con thuyền đi biển đã không dễ dàng rồi mà muốn chế tạo một con thuyền cấp bậc Hoàng kim lại càng không dễ dàng. Ở Tinh Linh thế giới thì giới quý tộc muốn chế tạo một con thuyền cấp bậc Hoàng kim cũng yêu cầu tích luỹ trong mấy thế hệ mới đủ tài lực để chế tạo. Mấy mấy con thuyền trong giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo bên này đều là tài sản mà tổ tiên truyền xuống.
Trận chiến ở quần đảo núi lửa cũng làm cho giới quý tộc bên đó bị tổn hại không ít Hoàng kim thuyền chiến, mà sau đợt này thì sinh ý bằng con đường hải vận sẽ bị thụt lùi đi mấy chục năm mất.
Đàm Thiếu Thiên chớp mắt cũng có chút kinh ngạc nói: “Sử dụng thú cốt sao? Mấy con thuyền đó là dùng xương thú để chế tạo ấy ạ?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy. Là thú cốt.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Khó trách mà, thảo nào sắc mặt của mấy chuyên gia kia lại cổ quái tới vậy. E là mấy chuyên gia đó cũng đã phát hiện ra cái gì rồi nên họ mới tỏ thái độ như vậy đây mà.
Dạ U nhìn Trình Chu rồi cười cười nói: “Lần này chúng ta cũng đã thu được một bộ thi cốt của con rồng lửa kia. Thịt rồng em cũng đã nhờ mọi người xử lý thành thịt kho rồi, máu thì anh cũng đã luyện chế thành linh dược rồi, xương thú thì vẫn chưa có hướng xử lý, nhưng mà xương của con rồng này mà dùng làm tài liệu luyện khí thì cũng rất ổn. Anh có thể nghĩ cách để chế tạo thành một chiếc Địa giai thuyền chiến cũng được. Nếu anh dùng bộ xương của con rồng lửa đó để chế tạo thành thuyền chiến thì thời điểm ra khơi mấy con quái thú trên biển cũng vẫn cảm nhận được uy áp của con rồng lửa, cho nên chúng nó sẽ không dám tới gần. An toàn cũng được đảm bảo hơn so với các loại chất liệu thuyền khác.”
Trình Chu cười cười nói: “Nghe cũng không tồi, Địa giai thuyền chiến sao?”
Ngữ khí của Dạ U thay đổi mà nói: “Muốn chế tạo một chiếc Địa giai thuyền chiến thì không chỉ yêu cầu tài liệu cao cấp mà còn cần một lượng lớn các luyện khí sư có tay nghề. Nếu anh có hứng thú với Địa giai thuyền chiến thì anh mang con thuyền của tên đại công tước kia về, tuy là cũng bị phá đôi chút nhưng mà vẫn còn cái xác ở đó, dùng cũng khá tốt. Mà em còn nghe nói là con Địa giai thuyền chiến của đại công tước cũng sử dụng long cốt để chế tạo đấy.”
Trình Chu: “Nhưng mà con thuyền của tên đại công tước kia cũng đã bị dập nát hết rồi, nên nếu thu về thì cũng chẳng khác gì rác thải, hay thôi, quên đi.”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Nếu mà Mạc Lạc ra ngoài này mà nghe được những lời từ miệng hai con người này chắc là Mạc Lạc sẽ chửi ầm lên mất, hai tên Trình Chu và Dạ U này đúng là hai tên ăn no không biết người đói khổ mà. Dù sao thì kia cũng là một con Địa giai thuyền chiến đấy, dù có nát thì nó cũng là Địa giai thuyền chiến mà dám chửi nó là rác rưởi.
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Anh hai, người của xưởng đóng tàu hình như đang muốn mượn người từ chỗ anh đấy.”
Trình Chu: “Mượn người? Mượn ai chứ?”
Đàm Thiếu Thiên: “Mạc Lạc, mọi người muốn hỏi về kỹ thuật luyện khí nào đã chế tạo ra con thuyền này. Hệ thống kỹ thuật của hai nơi là hoàn toàn không giống nhau nên tiến độ nghiên cứu cũng đã bị chững lại. Mọi người cũng đang muốn tìm một người biết việc và cũng có chút hiểu biết nên bọn họ muốn mượn Mạc Lạc.”
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: “Mạc Lạc? Sao bọn họ lại biết Mạc Lạc chứ?”
Đàm Thiếu Thiên có chút xấu hổ nói: “Là em đã nói.”
Trình Chu: “……”
Đàm Thiếu Thiên có chút bất đắc dĩ nói: “Em cũng đâu có biện pháp nào đâu. Lúc không cẩn thận em đã lỡ miệng nói ra.”
Mấy chuyên gia đó cứ quấn lấy hắn để hỏi này hỏi nọ nên hắn muốn thoát thân thì cũng chỉ đành phải lôi Mạc Lạc ra làm tấm chắn mà thôi.
Trình Chu gật đầu nói: “Mạc Lạc sao? Hình như hắn ta cũng nói là hắn ta có chút hiểu biết về mấy con thuyền Hoàng kim đó thì phải.”
Luyện khí và luyện dược cũng phân thành hai phương hướng bất đồng, mà Mạc Lạc lại chủ yếu nghiên cứu về luyện dược. Nhưng mà hẳn là Mạc Lạc cũng có chút kiến thức về luyện khí.
Đàm Thiếu Thiên rất tán đồng nói: “Đúng vậy, hình như trên mấy con thuyền luyện khí đó có một số quyển sách về phương pháp thao tác, tuy là Mạc Lạc không biết nhưng hình như tên đó có thể nhận biết được ký tự.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, hắn ta biết chữ.”
Lúc trước cũng chính vì Mạc Lạc biết chữ nên tên Mạc Lạc này mới bị hắn nhìn trúng rồi bắt tới đây đó sao?
Trình Chu cười cười nói: “Em cứ hỏi ý Mạc Lạc đi, nếu hắn ta nguyện ý thì cứ để hắn ta đi tới đó thôi.”
Dạ U: “Hiện nay Mạc Lạc còn đang bận việc đấy. Cũng chưa chắc hắn ta rảnh đâu.”
Trình Chu: “Hình như chúng ta hơi thiếu nhân tài rồi.”
Đàm Thiếu Thiên tán thành nói: “Đúng vậy.”
Hình như là nhân tài ở dị giới cũng hơi bị hiếm thì phải.
Dạ U nghĩ nghĩ nói: “Nếu không đủ thì anh có thể đi dị giới để đăng thông báo tuyển dụng cũng được mà.”
Trình Chu: “……”
Thông báo tuyển dụng? Có được không? Tuy là hiện nay cái tên Mạc Lạc này cũng rất tận tình với công việc đó, nhưng mà trước đó thì hình như là tên này cũng rất kháng cự với việc này mà phải không?
Dạ U híp mắt nói: “Anh có thể sử dụng long cốt để làm mồi nhử, vì đây là một loại tài liệu cao cấp nên chắc chắn sẽ có người nguyện ý ứng tuyển đấy.”
Trình Chu: “Nghe được đấy. Chủ ý này của em cũng không tồi đâu.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi đổi đề tài nói: “Anh hai, đừng nói về chuyện này nữa. Anh mau về sơn trang đi.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Sơn trang sao? Có chuyện gì? Không phải sơn trang đó đã có hai con mãng xà ở đó toạ trấn rồi sao? Người bình thường mà bọn họ cũng dám xâm nhập vào sơn trang đó sao?”
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Không có người lạ dám xâm nhập vào nhưng mà hình như là mấy con bướm kia có mâu thuẫn với nhau thì phải. Bọn chúng đang đánh nhau rồi.”
Vẻ mặt của Trình Chu rất khác lạ nói: “Những con Tinh Linh đó đã đánh nhau rồi á?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi trong lòng cũng có chút sợ hãi nói: “Đúng vậy. Cũng không có ai áp chế được chúng nó.”
Đừng nhìn những con bướm kia lớn lên nhìn rất đáng yêu thì lầm, khi chúng nó đánh nhau nhìn còn rất hung mãnh đấy, một con đấm một cái, con kia lại đá một cái, hai con còn nhào vào nhau đánh túi bụi. Đàm Thiếu Thiên đứng ở một bên nhìn một hồi cũng thấy rất lo lắng. Mấy con bướm đó tay chân có chút xíu à, đánh nhau như vậy không bị gãy tay hay gãy chân gì đó chứ? Mà lỡ có gãy thì chữa kiểu gì? Nhìn chúng nó cũng đâu phải vật thể ở thế giới này đúng không? Lỡ mà làm sao thì phải làm sao? …
Trình Chu: “Để anh chạy đi nhìn xem như thế nào, nếu tình hình nghiêm trọng thì cũng phải nhanh nghĩ cách mà tách chúng nó ra.”
Đàm Thiếu Thiên nghiêm túc gật đầu cũng rất tán đồng mà nói: “Vâng, anh đi nhanh đi.”
Năng lực của mấy con Tinh Linh đó vô cùng kỳ diệu nên lỡ mà anh hai để mất con nào cũng là một tổn thất cực kỳ to lớn đấy.
Trình Chu xoa trán rồi lẩm bẩm: “Là anh đã quá sơ suất rồi.”
Trước đó Dạ U cũng nói rồi mà hắn lại quên mất. Ý thức địa bàn của Tinh Linh rất mạnh nên trong cùng một khu vực thì cũng chỉ có duy nhất 1 con thượng Tinh Linh khác loại là cũng, nếu có hai con thượng Tinh Linh mà ở gần nhau thì chuyện tiếp theo chính là tranh giành địa bàn bên đám này rất dễ đánh nhau. Mà đợt này hắn còn thu hoạch thêm mấy con thượng Tinh Linh lận. Quý tộc mà có nhiều thượng Tinh Linh cũng đại biểu cho lãnh địa của quý tộc đó cũng vô cùng rộng lớn.
……
Trình Chu, Dạ U và Đàm Thiếu Thiên thuấn di đến khu vực bên ngoài sơn trang của tổ chức Quang Minh thì cũng nhìn thấy tình trạng vô cùng hỗn loạn đang diễn ra ở bên trong sơn trang của tổ chức Quang Minh, các loại thực vật đang mọc tứ lung tung phá huỷ hoàn toàn cảnh quan vốn có của sơn trang.
Trình Chu đi vào bên trong đại sảnh của sơn trang, trong sảnh cũng có hàng chục chiếc lồng Acrylic (亞力克籠: yà lìkè lóng - lồng Alex), mấy chiếc lồng này vốn dĩ cũng là dùng để nuôi nhốt chuột hamster còn hiện tại là dùng để tách riêng từng con Tinh Linh ra.
Trình Chu nhìn Clara đang ở trong phòng thì dò hỏi: “Chúng nó đánh nhau rồi ạ?”
Clara gật đầu nghiêm túc nói: “Đánh rồi, còn đánh rất hăng say nữa. Chuyện này là do bọn chị tính sai rồi.”
Phong Ngữ chống cằm nói: “Là do chúng nó ăn nhiều quá nên hiếu động đấy. Sớm biết vậy thì em đã cho chúng nó ăn ít linh ngọc đi rồi.”
Trình Chu: “……”
Ban đầu thì đám Tinh Linh này cũng rất an phận, một phần chúng nó yên phận là do mới bị chủ nhân giải trừ khế ước nên nhìn có chút uể oải, thứ hai thì cũng là do chúng nó chưa quen với hoàn cảnh mới.
Đám Clara cũng thấy tinh thần của chúng nó không được tốt cho lắm nên bọn họ đã tìm thêm ngọc thạch chuyên để nuôi dưỡng Tinh Linh về cho chúng nó ăn.
Do linh ngọc ngọc ở hiện thế cũng đã bị biến dị nên phẩm chất của các loại ngọc cũng tăng lên ít nhiều, đám Tinh Linh này sau khi ăn ngọc thạch thì cả một đám cũng nhanh chóng lấy lại sức sống, sau đó chúng nó lại ăn thêm rồi ăn thêm nữa nên sức sống của chúng nó cũng trở nên rất dư giả.
Sau khi một đám Tinh Linh khôi phục sức lực thì chúng nó cũng bắt đầu giục sinh thực vật để thể hiện.
Mấy con thượng Tinh Linh cũng bắt đầu tranh đoạt địa bàn trồng những cây thực vật bản mệnh của mình lên khắp sơn trang. Sau đó thì mấy con trung Tinh Linh cũng bắt đầu gia nhập mà trồng các loại cây bản mạng của mình. Nhưng mà dưới uy áp của những con thượng Tinh Linh mà những lãnh địa của những con trung Tinh Linh này cũng bị dồn về một góc và hoàn toàn không thể tranh giành địa bàn được.
Trình Chu đi qua hướng đại sảnh thì cũng thấy con bí đỏ Tinh Linh và con củ cải đường Tinh Linh đang chơi trò đuổi bắt ở trong hoa viên, trận đuổi bắt này diễn ra trong tình trạng rất kịch tính.
Con Bí đỏ Tinh Linh cầm một nắm hạt bí đỏ ném về phía con Củ cải đường Tinh Linh rồi con Củ cải đường Tinh Linh cũng không cam lòng yếu thế ném một đống củ cải qua đáp lễ.
Hoa viên trong sơn trang cũng mọc đầy bí đỏ và củ cải đường. Trình Chu cũng nhìn thấy bên hoa viên có một quả bí đỏ đã mọc ra với đường kính hơn 3 mét, nhìn trái bí đỏ lớn như vậy thì cũng có thể chế tạo ra chiếc xe bí đỏ trong trruyền thuyết luôn rồi.
Carey đang ngồi ở trong sân điều khiển ngọn lửa để chưng bí đỏ.
Linh dược mà Trình Chu đã luyện chế thì Carey cũng đã dùng mấy phần rồi. Hiệu quả của linh dược rất tốt nên khả năng khống chế ngọn lửa của Carey cũng càng ngày cao, cũng may là đúng dịp nên sử dụng luôn.
Bí đỏ mà con Bí đỏ Tinh Linh giục sinh ra có chút giống hạt dẻ bí đỏ nên ăn cũng có chút thơm ngọt và rất ngon miệng. Nhìn thấy đám Trình Chu đi đến thì Carey cũng đi lên đưa ra mấy phần để mọi người cùng thưởng thức.
Đàm Thiếu Thiên cảm thấy Carey dùng dị năng của bản thân để chưng bí đỏ như này cũng có chút lãng phí, nhưng mà Carey đã mời thì hắn cũng vui vẻ mà ăn.
Annie phồng má vừa ôm bí đỏ vừa ăn lại đứng mắng là đám Tinh Linh đã phá hỏng hết tạo hình của hoa viên. Mà đúng là hoa viên hiện tại cũng biến thành một cái vườn rau thật nhìn lên cũng rất thú vị.
Palmyra cũng đi ra an ủi Annie nói: “Vườn rau cũng khá tốt mà, cũng giống như trước kia, muốn ăn cái gì cũng có thể trực tiếp đi ra vườn hoa để hái ăn luôn cũng được.”
Trình Chu nhìn một đám Tinh Linh đang tràn đầy sinh lục thì có chút đau đầu nói: “Chúng ta vẫn nên tìm viện nông nghiệp để hợp tác thôi.”
Thời điểm không có Tinh Linh thì hắn đã phải tốn bao nhiêu tâm sức để bồi dưỡng, nhưng sau này có nhiều quá thì nuôi nấng như thế nào cũng thành một vấn đề khá lớn.
Nhiều Tinh Linh như vậy mà có một mình hắn nuôi dưỡng thì hắn cảm thấy chuyện này cũng quá là lao lực rồi. Mà mỗi lần đám Tinh Linh nào thi triển sức mạnh thì cũng dễ làm người ta chú ý. Dù sao thì cái quả bí ngô có đường kính 3 mét kia cũng rất là không bình thường đúng không?
Tốt nhất là hắn vẫn nên tìm người của viện nông nghiệp tới đây để hỗ trợ chăm sóc số Tinh Linh này thôi.
Bên phía Trình Dương cũng đã hợp tác với người của viện nông nghiệp rồi, mấy người bên viện nông nghiệp cũng đã phát hiện ra sự tồn tại của Tinh Linh rồi nhưng mà họ không nói ra mà thôi.
Hiện tại nếu như Trình Chu muốn hợp tác với người của viện nông nghiệp thì không cần Trình Chu phải nói thì người của viện nông nghiệp chắc chắn cũng sẽ cung ứng thức ăn cho đám Tinh Linh này. Nếu có thể như vậy thì hắn cũng yên tâm mà phủi tay làm chưởng quầy rồi.
------^.^------
https://thehamstershop.vn/long-mini-chinh-hang-cao-cap-alex
Chuồng Alex
https://nongtraicaonguyen.vn/products/hat-giong-bi-bo-hat-de-sieu-ngon
Bí ngô hạt dẻ
End chap 167
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.