Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 214: Chiêu Mộ Luyện Khí Sư

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Phong cách làm việc của Trình Chu từ trước tới nay cũng là sấm rền gió cuốn, bên phía Vân Phong vừa đề ra kiến nghị có tính khả thi thì phía Trình Chu cũng ngay lập tức quyết định hành động nhanh luôn.

Bên phía gồm có 4 người Trình Chu, Dạ U, Phong Ngữ, Đàm Thiếu Thiên, và 5 người bên phía Vân Phong đi cùng để trợ giúp cho Finger thực hiện năng lực liên chuyển ma lực.

Trình Chu sử dụng năng lực không gian mà mang tất cả mọi người thuấn di đi đến đảo Thiên Tinh.

“Có vẻ bên này đang rất bận rộn.” Trình Chu nói.

Vân Phong nhướn mày nói: “Hình như đảo chủ của mấy hòn đảo nhỏ ở Hiệp Loan quần đảo này đang tăng cường muốn đặt mới thêm vài chiếc thuyền chiến mới, nghe nói là bên phía đảo Thiên Tinh này đã nhận thêm vài đơn chế tạo thuyền của khách hàng.”

Vân Phong quay sang nhìn Trình Chu rồi ngữ khí cũng có chút cổ quái mà nói: “Nhưng phần lớn các đơn đặt hàng này đều là Bạch ngân thuyền chiến.”

Nguyên nhân của chuyện này cũng không cần phải nói làm gì, chủ yếu cũng là do những chiếc Hoàng kim thuyền chiến của các hòn đảo nhỏ đều đã bị mất rồi. Hoàng kim thuyền chiến là vũ khí chiến tranh cực kỳ hung hiểm và muốn đặt làm cũng khá tốn kém, tốm kém cả về thời gian và tiền bạc, cho nên đặt làm được cũng là một vấn đề rất khó. Nhưng mà đặt làm xong rồi mà con thuyền đó lại bị mất đi thêm lần nữa thì các quý tộc này chắc cũng sẽ phát điên và rơi vào tuyệt vọng luôn mất. Giả dụ như mà họ đặt làm mới một con thuyền Hoàng kim rồi mang đi ra ngoài ngao du chẳng hạn, rồi lỡ đâu con thuyền của bọn họ lại bị Trình Chu coi trọng gì đấy thì không phải là họ lại phí tiền bạc và công sức để đặt hàng rồi sao? Cho nên, sau khi tính toán kỹ cho cẩn thận lại thì thời điểm hiện tại các thế lực có tiền tài và gần như là toàn bộ giới quý tộc bọn họ sẽ coi trọng việc kiến tạo các con thuyền Bạch ngân hơn. Tất nhiên là đơn đặt hàng của đảo Thiên Tinh hiện nay cũng chật ních các loại đơn hàng cũng như mẫu mã của các con Bạch ngân thuyền chiến.

Phi Ưng nhìn Trình Chu một chút cũng có chút háo hức mà nói: “Trình Chu các hạ, nơi này có không ít luyện khí sư, không phải là các hạ đang thiếu thốn luyện khí sư sao? Hay là các hạ ra tay gom hết luôn đi.”

Trình Chu lắc đầu nói: “Không được, có rất nhiều luyện khí sư vẫn luôn tâm cao khí ngạo đấy, có càng nhiều luyện khí sư như vậy cũng phiền lắm, hơn nữa quá nhiều người sẽ dẫ đến tình trạng không dễ để quản lý. Tôi cảm thấy nếu như bọn họ tự nguyện đầu nhập thì mới là kết quả tốt nhất.”

Tuy là hiện tại hắn đang trong tình trạng rất thiếu nhân tài nhưng mà hắn cũng đâu có dễ dài, đâu phải là người nào hắn cũng tuyển. Nếu như mấy người này có lòng gì đấy rồi động tay động chân trong lúc chế tạo con thuyền thì không phải là hắn tự đưa mình vào chỗ xui xẻo rồi gặp nguy hiểm lớn rồi sao, vụ ở trận chiến quần đảo núi lửa là một ví dụ minh chứng rồi. Thà thiếu chứ nhất quyết không nhận bừa.

Vân Phong cười cười nói: “Nếu các hạ muốn như vậy thì chúng ta làm náo động lên đi, mời mọi người bên trong xưởng tàu ra hết là được.”

Dạ U đứng ra nhìn Trình Chu rồi cười cười nói: “Việc này để em làm cho.”

Dạ U phát động kỹ năng đặc thù của bản thân, ngay sau đó thì năng lượng của hắc ám cũng nhanh chóng lan rộng ra và bao trùm hết khu vực bến tàu, đảo Thiên Tinh nhanh chóng chìm hoàn toàn vào bóng tối. Những luyện khí sư và học đồ bên trong bên tàu cũng nhanh chóng nhận ra điều bất thường rồi mọi người cũng bắt đầu nhao nhao chạy ra ngoài.

“Bầu trời đã thay đổi rồi. Bầu trời đã thay đổi rồi.”

“Sao lại thế này chứ? Sao trời lại chuyển sang màu đen thế này? Mà cũng không nhìn thấy một ngôi sao nào cả.”

“Chắc chắn là Zoe đã tới rồi, là Hắc ám chi tử trong truyền thuyết đến rồi sao? Hiệp Loan quần đảo sắp chìm vào bóng tối rồi.”

“Zoe tới làm gì chứ?”

“Hình như là lúc trước hầu tước đại nhân của chúng ta muốn thảo phạt đảo San Hô nên Zoe muốn tính sổ luôn với chúng ta đúng không?”

“….”

Đông đảo luyện khí sư đang hoảng loạn mà nhìn về phía bầu trời màu đen kia mà nói chuyện to nhỏ.

Phong Ngữ cầm một cái loa ra rồi cất cao giọng mà nói: “Quý vị, quý vị, mọi người đang bị bao vây đấy, nhưng mà mọi người cũng không cần phải cảm thấy quá lo lắng làm gì. Hiện nay mọi người có 20 phút để rời khỏi khu vực bến tàu này, đương nhiên là nếu mọi người nguyện ý đầu nhập vào tổ chức Quang Minh của chúng tôi thì mọi người cũng có thể ở lại.”

“Tổ chức Quang Minh của chúng tôi rất chân thành muốn gửi lời mời đến tất cả các vị luyện khí sư tài năng và các vị học đồ luyện khí sư chăm chỉ ở đây gia nhập cùng với chúng tôi. Những người ở lại đều có có hội tham gia vào quá trình chế tạo Địa giai thuyền chiến. Và các vị sẽ có cơ hội chứng kiến toàn bộ quá trình ra đời Địa giai thuyền chiến. Đây là cơ hội ngàn năm, hy vọng các vị nắm chắc.”

Những người có mặt ở đây sau khi nghe những lời mà Phong Ngữ nói thì cũng hoảng sợ mà tháo chạy về phía sau.

Các nhân viên và học đồ đang công tác ở bến tàu cũng nhanh chóng chạy ra rồi chạy tán loạn ra khỏi bến tàu.

Tình trạng hỗn loạn như vậy nhưng vẫn còn một số luyện khí sư dừng ở bên trong bến tàu rồi đứng nói chuyện với nhau.

“Là Đoạ ma giả sao?”

“Mấy Đoạ ma giả này đang tính toán chiếm một mảnh của bến tàu này hả? Vậy thì chúng ta nên rời đi hay chọn ở lại chỗ này?”

“Nếu ở lại nơi này thì tôi sẽ bị hiểu lầm là tôi muốn gia nhập vào tổ chức Đoạ ma giả đúng không?”



“Những người này đang muốn làm cái gì vậy? Không phải là tổ chức Quang Minh đã có vài con thuyền Hoàng kim rồi sao? Hiện tại bọn họ lại còn đánh chủ ý đến khu bến tàu này của chúng ta nữa hả?”

“Hình như lúc nãy tôi nghe nói là họ muốn kiến tạo một con Đại đại thuyền chiến đấy, có vẻ như Hoàng kim thuyền chiến đã không nhập vào mắt bọn họ nữa rồi.”

“Kiến tạo một con Địa giai thuyền chiến á? Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy chứ? Bọn họ mơ tưởng quá.”

“Chuyện này cũng không phải là không có khả năng đâu. Hình như là bọn họ đã giết chết một con rồng lửa ở trận chiến trên quần đảo núi lửa thì phải, bọn họ lại mới giết thêm một con Địa giai bạch tuộc nữa đấy. Hình như nguồn tài liệu cao cấp trên tay những Đoạ ma giả đó rất nhiều, tôi nghĩ chắc là rất phong phú đấy.” Luyện khí sư vừa nói xong cũng tự cảm thấy phải đỏ mắt mà ghen tị.

Tuy là cái công việc luyện khí sư này tiền lời cũng không hề thấp nhưng mà các loại tài liệu cao cấp cũng không hề rẻ, có những người dù có tích góp cả đời cũng không thể mua nổi một khối thú cốt cao cấp nữa.

“Những tên Đoạ ma giả này chỉ biết cướp bóc chứ làm gì có tâm tình mà kiến tạo thuyền chiến chứ?”

“Cũng không thể nói như vậy đuọc. Hình như Trình Chu đã mang theo hai con Hoàng kim thuyền chiến quay lại nơi này. Hai chiếc thuyền đó nhìn là thấy đã duy tu qua rồi, hơn nữa chất lượng duy tu cũng rất tốt. Theo như tôi nhớ thì thời điểm đó hai con thuyền kia đã bị tổn hại rất nghiêm trọng, có thể tu sửa thành như vậy thì trình độ luyện khí của bọn họ chắc hẳn cũng có thực lực đấy.”

“……”

……..

Hầu tước của đảo Thiên Tinh cũng nhanh chóng đuổi tới, ban đầu thì hầu tước đảo Thiên Tinh cũng không muốn ra mặt làm gì, nhưng mà chuyện cũng đã náo loạn đến mức này rồi mà ông còn không ra mặt thì mọi chuyện cũng khó mà xử lý được.

Hầu tước đảo Thiên Tinh nhìn đám người Trình Chu thì căng da đầu mà nói: “Các vị, các vị muốn làm cái gì chứ? Có chuyện gì thì từ từ thương lượng cũng được. Có việc gì mà các vị lại chạy tới đảo của tôi chứ?”

Trình Chu nhìn thấy hầu tước đảo Thiên Tinh rồi cười cười nói: “Rốt cuộc thì hầu tước đại nhân cũng chịu xuất hiện rồi, xưởng đóng tàu này nhìn cũng rất tốt đấy.”

Hầu tước đảo Thiên Tinh do dự một chút rồi nói: “Chẳng lẽ các hạ muốn thành lập một căn cứ chế tạo thuyền ở đây sao?”

Trình Chu híp mắt nói: “Cũng gần vậy, mảnh địa vực này hiện tại đã thuộc về tôi rồi, từ giờ trở đi thì nơi này cũng thuộc về tôi luôn.”

Hầu tước đảo Thiên Tinh nghe vậy mà căng da đầu nói: “Trình Chu các hạ, các hạ nói lời này cũng không quá thích hợp rồi.”

Trình Chu gật đầu rất là tán đồng mà nói: “Hình như lời tôi nói cũng có chút không thích hợp thì phải, dù sao thì việc thù cường hào đoạt thủ như vậy cũng không quá tốt, sẽ làm ảnh hưởng đến thanh danh của tôi đúng không?”

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Anh đừng lo, dù sao thì cũng không có thanh danh gì quá tốt đẹp đâu.”

Trình Chu híp mắt rồi phản bác nói: “Thanh danh của anh trước kia đúng là không tốt lắm, nhưng mà dạo gần đây thanh danh của anh cũng được cải thiện phần nào rồi mà.”

Dạ U bĩu môi nói: “Cũng không khác biệt gì đâu.”

Hầu tước đảo Thiên Tinh nghe hai người này kẻ xướng người hoạ thì ông cũng sợ hãi mà không dám lên tiếng nhiều lời.

Trình Chu hếch cằm lên nhìn qua hầu tước đảo Thiên Tinh nói: “Hầu tước ra giá đi.”

Hầu tước đảo Thiên Tinh cau mày, trong nháy mắt thì tâm tình của ông cũng bất an, ông đang lo lắng là ra cái giá quá cao thì sẽ chọc giận Trình Chu mà ra cái giá quá thấp thì lại quá thiệt bản thân mình.

Hầu tước đảo Thiên Tinh do dự nửa ngày thì cũng lưỡng lự mà nói: “Trình Chu các hạ, các hạ cảm thấy có thể có thể trả bao nhiêu?”

Trình Chu nhướn mày rồi nói: “Tôi đang hỏi hầu tước mà, sao hầu tước lại đẩy ngược vấn đề lại cho tôi rồi?”

Ngay sau đó thì Trình Chu cầm một chồng phiếu mua sắm giao cho hầu tước đảo Thiên Tinh rồi hào phóng mà nói: “Bên đảo San Hô của chúng tôi sắp khai trương một trung tâm thương mại lớn. Đế lúc đó thì chúng tôi cũng sẽ bày bán các loại mỹ thực, linh được, quần áo, giày dép, …. Hàng bán ra có thể mua bằng phiếu mua sắm này đổi, sử dụng phiếu này thì cũng có thể mua sắm miễn phí, coi như là đây phí tổn của lần này. Hầu tước cũng đừng xem thường chồng phiếu mua sắm này. Người có phiếu này có thể miễn phí ăn uống và mua sắm nên rất hữu dụng đấy. Một chồng như vậy cũng đáng giá 17 – 18 vạn đồng vàng, lần này hầu tước kiếm lớn rồi.”

Hầu tước đảo Thiên Tinh nhìn Trình Chu, hiện tại ông chỉ hận không thể nện luôn cái gọi là chồng phiếu mua sắm vào mặt Trình Chu.

Tuy là ông đối với hành vi cường mua cường bán này của Trình Chu cũng phẫn hận không thôi nhưng mà ông cũng biết là thực lực hiện tại của ông là không đủ và ông cũng không phải là đối thủ của đám người mà Trình Chu mang tới.



Theo như Trình Chu biết thì thời điểm đại công tước muốn thảo phạt đảo San Hô thì vị hầu tước đảo Thiên Tinh này đã giương cao ngọn cờ ủng hộ thảo phạt, cho nên hành động cường đoạt này cũng không làm cho Trình Chu cảm thấy chột dạ cho lắm.

Trình Chu nhìn hầu tước đảo Thiên Tinh nói: “Hầu tước đại nhân tới cũng tốt, những người ở đây cũng có chút hoảng sợ quá mức, thấy hầu tước tới đây rồi thì bọn họ cũng có thể yên tâm hơn rồi. Hiện tại, nếu có người nào muốn đầu nhập vào đảo của chúng tôi mà bọn họ muốn rời đi thì mong là hầu tước cũng nên thành toàn cho bọn họ mà ra tay đuổi việc bọn họ luôn đi đi. Những người còn lại ở nơi này không muốn gia nhập thì tôi cũng hy vọng hầu tước có thể hỗ trợ trấn an và di dời bọn họ ra ngoài một cách từ từ, tránh chen lấn.”

Hầu tước đảo Thiên Tinh nắm chặt tay rồi nhìn Trình Chu. Bây giờ ông cưỡng chế lại cái cảm xúc muốn xông lên đấm chết Trình Chu.

Trình Chu cũng tự nói tiếp: “Chà, nếu hầu tước không nói gì thì chúng ta cũng đã hoàn thành việc đàm phán rồi nhé. Thỉnh hầu tước đại nhân hỗ trợ chúng tôi dàn xếp việc thuyên chuyển nhân sự lần này.”

Hầu tước đảo Thiên Tinh: “......” Hắn còn chưa đáp ứng việc gì đâu.

Trình Chu nhìn Dạ U nói: “Em thu hồi năng lực lại thôi.”

Dạ U vận chuyển ma lực rồi thu hồi lại sức mạng hắc ám, một mảnh thiên địa ở bến tàu cũng nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu.

Phong Ngữ cầm loa tiếp tục tuyên truyền: “Các vị, các vị, hầu tước đảo Thiên Tinh cũng đã tới rồi, mọi người không cần phải hoảng sợ nữa. Người không nguyện ý tham dự vào công việc kiến tạo Địa giai thuyền chiến của chúng thôi thì xin đứng về phía sau vị hầu tước đại nhân này rồi từ từ rời đi, đừng chen lấn, đừng vội vàng cũng đừng hoảng sợ.”

Phi Ưng nhịn không được mà nhìn về phía Trình Chu thầm nghĩ: Tên Trình Chu còn dám yêu cầu vị hầu tước đảo Thiên Tinh này sắp xếp cho công nhân sơ tán nữa hả. Đúng là thiên tài mà. Mặt vị hầu tước này đã tái hơn tàu lá luôn rồi mà vẫn phải đứng đây để hỗ trợ, thật sự cũng không dễ dàng gì mà.

Phong Ngữ cầm loa rồi hào hùng mà tiếp tục tuyên truyền: “Các vị không muốn tham gia cũng không cần phải lo lắng, tổ chức Quang Minh của chúng tôi nhân tài đông đúc nên cũng không cưỡng cầu các vị phải tham gia.”

“Những người nguyện ý ở lại thì chúng tôi cũng chúc mừng các vị đã đưa ra một quyết định cực kỳ sáng suốt. Tổ chức Quang minh của chúng tôi sẽ trả thù lao cực kỳ phong phú cho các vị nguyện cống hiến, hơn nữa cũng đảm bảo cung cấp đầy đủ nơi ăn chốn ở cho các vị, mọi người cũng có thể được hưởng thụ các loại thịt nướng khác nhau, các loại mỹ thực của dị vực. Mọi người cần phải suy xét thật cẩn thận, với những đãi ngộ như thế này mà các vị bỏ lỡ thì cũng không còn cơ hội nào nữa đâu.”

Mấy luyện khí sư còn lại ở bến tàu cũng không động đậy.

“Bác Thụy, cậu không đi hả?” Theodore hỏi.

Bác Thụy lắc đầu nói: “Tôi không đi, ở chỗ này thì tôi cũng chỉ có thể chế tạo Bạch ngân thuyền chiến ngày qua ngày mà thôi, cũng không có gì thú vị cho nên tôi cũng muốn tận dụng cơ hội trước mắt để thay đổi hoàn cảnh.”

Bác Thụy là Bạch ngân luyện khí sư, khoảng cách để thăng cấp lên Hoàng kim luyện khí sư cũng chỉ còn một bước chân nhỏ nữa là đạt được rồi. Bác Thuỵ cảm thấy nếu như hắn có thể gia nhập vào quá trình chế tác một con Địa giai thuyền chiến thì chắc chắn là hắn cũng sẽ có cơ hội tiến giai thôi.

Theodore cười cười nói: “Nếu cậu đã muốn thì tôi sẽ đi cùng cậu.”

Bác Thụy liếc Theodore và nói: “Ba xạo, còn nói đi cùng tôi. Chắc chắn là cậu cũng muốn đầu nhập về phía đảo San Hô rồi đúng không? Cậu suốt ngày nhìn chằm chằm vào cái tin tức Mạc Lạc đang chiêu mộ nhân tài mà. Tôi thấy cả rồi.”

Theodore cười cười nói: “Cái đó hả? Là tôi tiện thì nhìn thôi, nhưng mà bọn họ là Đoạ ma giả đấy, cậu không lo lắng gì sao?”

Bác Thụy cười cười nói: “Bá tước Royer cũng đi theo Đoạ ma giả đấy, không phải là ông ấy đang sống rất tốt sao?”

Theodore híp mắt nói: “Trên tay Trình Chu chắc chắn có tài liệu cao giai hải thú, chắc chắn là không hề ít, tôi muốn đi kiến thức một chút về những cao giai hải thú này.”

Những người trong bến tàu cũng lục tục đi ra, lần này thì bọn họ cũng không quá hoảng sợ như ban đầu nữa, bọn họ cũng không cần phải chạy trốn nữa cho nên bọn họ cũng từ từ mà rút lui về phía sau.

Phong Ngữ nhìn những người đang bỏ chạy thì lắc đầu nói: “Đúng là thiển cận mà, cơ hội tốt như vậy mà không biết nắm bắt. Mấy người này xứng đáng cả đời là học đồ của luyện khí sư, xứng đáng làm công cả đời.”

Đàm Thiếu Thiên khoanh tay nói: “Chính xác. Bọn họ chắc chắn sẽ nhanh chóng biết bản thân đã bỏ lỡ cơ hội trân quý cỡ nào đâu. Đến lúc đó bọn họ sẽ khóc thảm thiết muốn gia nhập thì cũng vô ích thôi.”

Phong Ngữ gật đầu nói: “Đúng vậy, đến lúc đó thì bọn họ sẽ nói là hoá ra đã từng có một công việc tốt đẹp như vậy bày ở trước mặt mà tôi không thèm quý trọng. Mãi đến khi mất việc thì tôi mới biết là hối hận thì cũng đã quá muộn rồi. Nếu ông trời cho tôi lựa chọn thêm một lần nữa thì tôi sẽ chạy lên nói là cầu mong ông chủ hãy nhận tôi đi, một nửa tiền lương tôi cũng chịu.”

Trình Chu: “......” Thiếu Thiên và Phong Ngữ đã diễn đến nghiện luôn rồi sao?

End chap 214

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook