Chương 213: Đảo Thiên Tinh
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Trình Chu và Dạ U đi tới tháp luyện dược của đảo San Hô, hiện tại thì bên trong tháp cũng có không ít người đang bận rộn đi qua đi lại.
“Trình thiếu.” Mạc Lạc đi ra đón.
Trình Chu: “Công tác chiêu mộ luyện khí sư đến đâu rồi?”
Mạc Lạc: “Đã có một vài phản hồi rồi.”
Giữa tất cả các luyện khí sư cũng có một phương pháp liên hệ độc quyền với nhau, sau khi tin tức của Mạc Lạc phát đi thì Mạc Lạc cũng nhận được không ít phản hồi của luyện khí sư nguyện ý gia nhập, một số ít thì mấy luyện khí sư vẫn còn kiêng kị thanh danh của Đoạ ma giả cho nên mấy người này vẫn đang do dự chưa phản hồi.
“Nhưng mà những người muốn tham gia này đều không thể tự mình tới đảo San Hô được, làm phiền Trình thiếu đi đón người.” Mạc Lạc nói.
Trình Chu gật đầu nói: “Tất nhiên là có thể, người có thể đón thì tôi cũng muốn đón tới đây càng nhanh càng tốt. Sau đó mọi người cũng có thể tập trung toàn lực mà nghiên cứu và hoàn thành một con Địa giai thuyền chiến.”
Mạc Lạc nhìn Trình Chu rồi dò hỏi: “Trình thiếu đang tính toán tự mình muốn hoàn thành con Địa giai thuyền chiến sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Tôi đang có ý này.”
Mạc Lạc nghe vậy cũng có chút kích động mà nói: “Ông chủ, rốt cuộc thì cậu cũng đã chịu đặt tâm tư lên việc chế tạo thuyền rồi. Chỉ cần cậu chịu phí một chút tâm tư để học tập thì Địa giai thuyền chiến cũng nhanh chóng hạ thuỷ thôi.”
Trình Chu nhìn Mạc Lạc rồi cười cười mà nói: “Có vẻ như anh cũng rất tin tưởng vào tôi đấy nhỉ?”
Mạc Lạc: “Ông chủ cậu cũng đâu phải là người thường.”
Mạc Lạc cũng không phải khen suông co qua chuyện gì đâu, dù sao thì về phương diện luyện dược kia thì hắn cũng gần như là bị Trình Chu đả kích rất nhiều lần rồi, hiện tại có thêm phần luyện khí thì hắn cũng chẳng có vấn đề gì.
Mạc Lạc cũng cảm thấy nếu như Trình Chu chịu phí chút tâm tư để đi học tập thêm thuật luyện khí thì thành quả cũng tốt lắm đây, chỉ cần Trình Chu có được một nửa thiên phú như thuật luyện dược thì con Địa giai thuyền chiến cũng có thể nhanh chóng ra lò thôi. Mà có vẻ như việc này cũng chẳng làm khó Trình Chu được.
Trình Chu cười cười nói: “Hy vọng là có thể.”
Mạc Lạc đang cực kỳ háo hức và nóng lòng cho nên hắn cũng nói luôn: “Mấy ngày nay tôi cũng thường xuyên trò chuyện với mấy người của liên minh Thiên Tuyển giả rồi, mấy người bọn họ nói là nếu như chúng ta có thể đào người tới đây thì việc chế tạo con Địa giai thuyền chiến cũng nhanh hơn rất nhiều.”
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: “Người của liên minh Thiên Tuyển giả? Bên liên minh đó có Hoàng kim luyện khí sư sao?”
Mạc Lạc lắc đầu nói: “Cái này thì tôi không nghe nói, nhưng cũng có khả năng.”
Tất nhiên là bên phía liên minh Thiên Tuyển giả kia biết rất nhiều, trước tới nay bọn họ vẫn luôn là tàng long ngoạ hổ (藏龍卧虎 Cáng lóng wò hǔ) mà, bọn họ đã có nhân tài bên luyện dược sư thì chắc chắn bên phía bọn họ cũng có nhân tài bên luyện khí sư thôi.
Trình Chu: “Anh đã nói chuyện với ai vậy?”
Mạc Lạc chậm rãi nói: “Bên phía liên minh Thiên Tuyển giả có một Năng lực giả tên là Thanh Hiệt, người này đã thức tỉnh năng lực tương đối hiếm đó là năng lực có liên quan đến thư tịch. Cậu ta có một cuốn Thời không chi thư, người thức tỉnh năng lực này có thể đồng hành cùng với cuốn sách qua các khoảnh khắc của thời gian và không gian.”
Trình Chu tò mò nói: “Thời không chi thư? Đó là năng lực gì?”
Mạc Lạc nói: “Trong tay cậu ta có muốn cuốn sách trống không, trong một phạm vi nhất định nào đó thì dù có là cuốn sách đã bị ẩn tàng kín ở bất kỳ chỗ nào trọng phạm vi đó đều bị lộ, mà nội dung của cuốn sách đó có thể hiện rõ trên cuốn sách trống này.”
Trình Chu cũng có chút kinh nghi nói: “Năng lực này nghe cũng rất đáng sợ đấy. Nếu như người kia sử dụng năng lực này để cắp cơ mật thì mọi chuyện cũng quá thuận lợi rồi.”
Mạc Lạc gật đầu nói: “Không chỉ có như vậy thôi đâu. Cậu ta còn là có một năng lực là gặp qua thì sẽ không bao giờ quên, chỉ cần là đồ vật mà cậu ta nhìn thấy thì có thể tự phân tích và hiện rõ nguyên lý ở trong đầu.”
Trình Chu: “......”
Liên minh Thiên Tuyển giả còn có một dị nhân như vậy sao? Cái này hẳn là trí nhớ Dị năng giả của hiện thế rồi. Nếu người này mà ở thế giới hắn thì người này có muốn làm tiến sĩ hay giáo sư hay bất kỳ loại học vị gì đó thì cậu ta cũng có thể lấy tới tay.
Mạc Lạc: “Tuy Thanh Hiệt không phải là luyện khí sư nhưng mà người này đã nhìn qua rất nhiều điển tịch và sách có liên quan đến thuật luyện khí. Nếu như chúng ta có thêm cậu ấy tới hỗ trợ thì mọi phương án nghiên cứu cũng như kỹ thuật để chế tạo Địa giai thuyền chiến cũng có thể đẩy nhanh tốc độ được rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được rồi, để tôi dành thời gian tìm cậu ta nói chuyện.”
Mạc Lạc cũng do dự một chút rồi nói: “Ngoài ra thì chúng ta cũng còn thêm một phiền toái nữa. Công việc chế tác con Địa giai thuyền chiến là một công việc rất rườm rà, muốn hoàn thành công việc cũng tiêu tốn rất nhiều thứ, ngoại trừ việc cần có một nguồn nhân lực và vật lực khổng lồ thì chúng ta vẫn cần phải có một bến tàu thích hợp để đặt con thuyền lên. Có thể xây dựng một bến tàu thì cũng được thôi nhưng mà tốn kém lắm, hay là Trình thiếu chiếm lấy một bến tàu đã được xây dựng cũng tốt.”
Trình Chu: “Chậc, anh đã nói như vậy thì chắc hẳn là anh đã chọn được một phương án thích hợp rồi đúng không?”
Mạc Lạc gật đầu nói: “Tài nguyên của đảo San Hô này quá cằn cỗi, nếu như Trình thiếu muốn xây dựng bến tàu mới hoàn toàn luôn cũng không ổn.”
“Để tránh phiền phức thì tôi cũng đưa ra kiến nghị luôn, Trình thiếu nên thành lập một căn cứ chế tạo thuyền ở trên đảo Thiên tinh là được rồi. Trên đảo Thiên Tinh này có đủ các sản phẩm luyện kim, luyện khí, dụng cụ chế tạo thuyền, cũng như các loại tàu thuyền có trên biển. Nơi này chuyên dùng để đóng thuyền nên dụng cụ và trang thiết bị rất đầy đủ.”
“Trên đảo Thiên Tinh này có rất nhiều bến tàu cỡ lớn, đảo Thiên Tinh đã sản xuất và chế tạo ra hơn 30% tổng số lượng thuyền Bạch ngân của Hiệp Loan quần đảo này. Hoàn cảnh ở nơi này rất phù hợp với công việc chế tạo tàu thuyền, hơn nữa tôi còn nghe nóihòn đảo này cũng có một mỏ có chứa đủ các loại quặng thạch dùng để luyện khí, và cũng cps thừa các loại tinh thạch dùng để khắc hoạ trận pháp luyện khí.”
Trình Chu híp mắt nói: “Ý của anh là tôi nên thành lập một căn cứ để chế tạo thuyền ở trên đảo Thiên Tinh này đúng không?”
Mạc Lạc gật đầu vừa có chút chờ mong lại có chút lo lắng mà nói: “Kiến nghị của tôi là vậy, còn lại thì xem ý của ông chủ thế nào thôi.”
Trình Chu cau mày, hắn cũng có chút khó xử.
Dân chúng bình thường của Hiệp Loan quần đảo rất bài xích Đoạ ma giả cho nên hắn cũng không hy vọng quá lớn gì về việc thái độ của bọn họ sẽ thay đổi trong một sớm một chiều. Mà ngay tại thời điểm hiện nay thì hắn cũng không muốn mở rộng thêm lãnh thổ ra quá nhiều, nếu như hắn thành lập một bến tàu ở trên đảo Thiên Tinh thì chắc chắn là hắn cũng không thể coi chừng được cả hai bên rồi. Mà tình hình và thế cục bên đảo Thiên Tinh có vẻ phức tạp hơn đảo San Hô này rất nhiều.
……
Thành chủ phủ - Thư phòng của Michael.
“Đảo Thiên Tinh sao?” Michael nhíu mày nói.
Trình Chu gật đầu dò hỏi: “Bá tước có hiểu biết gì về hòn đảo này không?”
Michael gật đầu nói: “Đảo Thiên Tinh là một trong những hòn đảo giàu có của Hiệp Loan quần đảo. Giá đất bên đó cũng rất đắt, người bình thường muốn tới đảo Thiên Tinh rất khó, người muốn tới đều phải trải qua khảo hạch rất khắt khe.”
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Có vẻ như tình hình đất đai bên đảo Thiên Tinh khá là giống với các đô thị hiện đại của hiện thế. Người ở quê muốn tới thành phố sinh sống và mua nhà thì cũng sẽ chịu đủ mọi loại hạn chế, thuế má và nguyên tắc. Người ở đô thị lớn cũng khá là kỳ thị những người tới từ vùng nông thôn.
Trình Chu chống cằm nói: “Mạc Lạc nói là phía bên đảo Thiên Tinh kia thuật luyện khí rất mạnh phải không?”
Michael gật đầu nói: “Thuật luyện khí bên kia đúng là rất mạnh, người biết luyện khí cũng rất nhiều, học đồ cũng rất khổng lồ. Nhưng mà trong mắt của rất nhiều luyện dược sư kia thì bọn họ cũng cảm thấy rất coi thường các luyện khí sư của đảo Thiên Tinh. Thường thì mấy luyện khí sư thường nói sau lưng rồi coi luyện khí sư trên đảo Thiên Tinh này là những tên thợ rèn không có khả năng tiến bộ, cũng coi ngang hàng với mấy tên thợ rèn cấp thấp mà thôi.”
“Hơn nữa, theo những gì mà tôi nghe được thì thuật luyện khí này có vẻ rất dễ học nhưng mà khó để mà tinh thông, nếu hạ quyết tâm lớn thì chỉ cần học một chút là đã có thể tinh thông các kỹ thuật luyện khí đơn giản rồi. Nếu như dành thời gian nghiên cứu kỹ càng thì các kỹ thuật luyện khí cao cấp hơn cũng không quá khó, có rất nhiều học viên chỉ cần nắm vững một vài kỹ thuật luyện khí cơ bản dùng để xử lý các loại vật liệu dùng trong luyện khí thì bọn họ cũng có thể sống tốt rồi.”
Những gì mà Michael nói thì Trình Chu cũng được nghe Mạc Lạc nói qua rồi, nhưng mà cái này là quan điểm giữa các nhà học thuật với nhau mà thôi, và mối quan hệ này cũng không hề lành mạnh.
Cùng là dân học thuật nhưng mà địa vị của luyện dược sư vẫn luôn luôn cao hơn địa vị của luyện khí sư. Nên luyện dược sư vẫn có thói quen luôn khinh bỉ và chê bai mấy người luyện khí sư, đúng là trong mắt mấy luyện dược sư thì mấy luyện khí sư chẳng khác gì những tên thợ rèn suốt ngày hùng hục không có tí học thuật nào.
Mà luyện khí sư cũng cảm thấy rất khinh bỉ mấy người luyện dược sư này, cũng không ai vừa ai mà. Có làm gì thì làm, cũng chỉ có luyện khí sư mới có thể chế tạo thành công được các loại dụng cụ luyện dược tinh xảo và phức tạp cho luyện dược sư sử dụng. Nếu không có mấy loại dụng cụ đó thì mấy tên luyện dược sư kia cũng chẳng thể làm được gì cho đời cả. Và bọn họ cũng coi mấy tên luyện dược sư này chỉ là những tên chỉ có thể làm những công việc đơn giản mà làm màu làm mè lên rồi tự coi là chuyện tốn nhiều sức.
Đầu vào của ngành chế tạo thuyền rất là thấp, cái quan trọng nhất của ngành chế tạo thuyền này chính là thể lực, yêu cầu cao nhất của mấy vị học đồ luyện khí sư chính là xử lý những tài liệu luyện khí đơn giản. Cái công việc này đơn giản đến mức mấy vị học đồ cũng chỉ cần học để xử lý tài liệu và nguyên liệu dùng cho chế tạo thuyền đã là các kỹ thuật phức tạp nhất của quá trình học tập thuật luyện khí rồi. Những người không quá thông minh, cũng trải qua rất nhiều thất bại truong việc học tập thuật luyện dược thì bọn họ cũng có thể quay đầu mà đầu nhập cho ngành chế tạo thuyền để công tác. Chỉ cần đầu nhập thành công vào một thế lực nào đó thì những học đồ này cũng được phân công cho các loại công việc như chế tạo đinh ốc, cắt tài liệu, đóng đinh ốc, trét keo,… nên ngành sản xuất và chế tạo thuyền này chính là nơi thu nhận của các học viên của ngành luyện dược đã thải loại và không đạt được thành tựu gì, nói đây là ngành nhặt rác cũng không sai.
Thời gian càng lâu thì thanh danh của ngành sản xuất và chế tạo thuyền này càng ngày càng xấu. Đã có rất nhiều luyện dược sư đều có một nhận định là chỉ có những người không có tiền đồ gì thì mấy người này mới chọn đi đầu nhập làm luyện khí sư và đầu quân vào ngành đóng thuyền.
Nhưng mà, lẽ tất nhiên thì dù là luyện khí sư hay là luyện dược sư gì thì bọn họ cũng rất mạnh và bọn họ cũng có danh tiếng hơn những người bình thường rất nhiều làm. Cùng là người trong ngành học thuật cho nên đám người này vẫn giữ mặt mũi cho nhau trước người bình thường.
Trình Chu nhìn Michael nói: “Thành chủ cảm thấy sao về việc thành lập một căn cứ đóng thuyền ở đảo Thiên Tinh?”
Michael cau mày nói: “Chuyện này thì không tốt lắm đâu. Đảo Thiên Tinh quá gần vương đô. Hơn nữa, theo những gì mà tôi nghe được thì dân cư ở đảo Thiên Tinh rất căm thù Đoạ ma giả, trước đây còn hòn đảo này đã phát sinh một sự kiện rất nghiêm trọng, dân chúng cũng khó mà xoá nhoà được. Hình như lúc đó người dân của hòn đảo này đã cho nổ và phóng hoả trên quy mô lớn vào những căn nhà bị tình nghi là nhà của của Đoạ ma giả. Bình dân bình thường trên đảo Thiên Tinh không dễ chọc như người dân trên hòn đảo này đâu.”
Trình Chu nghe vậy thì nhăn mày rồi dò hỏi: “Sự kiện phá huỷ nhà cửa của Đoạ ma giả sao? Tình huống cụ thể khi đó là sao?”
Michael hít sâu một hơi rồi chậm rãi giải thích: “Năm đó đảo Thiên Tinh đã xảy ra nạn hải thú triều xâm lấn và một số lượng lớn ngư dân đã bị đàn hải thú cắn nuốt hết, đám hải thú này đã phá huỷ rất nhiều nhà cửa cũng như tàu bè. Có người đã cảm thấy đây đều là sai lầm của Đoạ ma giả, cũng là Đoạ ma giả đã mang tai hoạ đến. Đúng vào lúc đó thì trên hòn đảo này cũng có nhiều lời đồn đãi là người nào có đốm đỏ trên người thì người đó chính là Đoạ ma giả. Ngay sau đó mấy người có người nhà bị chết trong đợt hải thú triều này đã chạy tới phóng hoả và cho nổ luôn nhà của mấy người có đốm đỏ xuất hiện trên người.”
“Lúc ấy, đảo Thiên Tinh đã bị chết không ít người, việc này cũng tạo ra động tĩnh không hề nhỏ đối với rất nhiều người. Về sau thì người xuất hiện đốm đỏ lại càng ngày càng nhiều, lúc đó đám người này cũng chột dạ cho nên bọn họ mới chạy đi khám, trong đó cũng có mấy người đã từng chạy đi đốt phá nhà của mấy người kia, cuối cùng thì đám người đó mới phát hiện ra những người có xuất hiện đốm đỏ này cũng do bọn họ đã ăn một loại cá biển nào đó cho nên cơ thể mấy người này mới biến thành như vậy. Loại cá biển này đã có một bộ phận rất độc cho nên những người đã ăn loại cá biển này mà không xử lý cẩn thận qua phần độc đều xuất hiện những tình trạng không khoẻ, khó thở và nổi đốm đỏ. Cách giải quyết tốt nhất chính là ngừng ăn loại cá biển này một thời gian là những đốm đỏ này cũng tự nhiên mà biến mất. Nhưng mà lúc đó tình huống tương đối loạn cho nên cũng có rất nhiều người có đốm đỏ đều đã bị giết chết oan.”
Trình Chu lắc đầu thầm nghĩ: Đúng là dân ngu muội thì dễ bị người khác dắt mũi mà, cứ chuyện gì xấu xa thì đổ cho Đoạ ma giả, tốt đẹp thì công lao của quý tộc, đúng là chính sách ngu dân đã ảnh hưởng rất nhiều đến nhận thức của mọi người.
Trình Chu: “Vậy những kẻ đầu têu dẫn người đi phóng hoả đó thì sao? Kết cục như thế nào?”
Michael lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, sau đó tôi cũng không có nghe nói gì về chuyện này nữa, chắc là cứ để như vậy thôi.”
Trình Chu: “......”
Cứ để vậy thôi? Đúng là hoang đường mà. Đám bình dân này cũng quá ngu muội rồi, hải thú xâm lấn thì đi tìm hải thú mà đòi nợ chứ? Đám người này không thể đối phó được hải thú thì đám ngu dân này chạy người khác gây phiền toái sao? Đúng là vô lý. Hắn thật sự không thể nào mà lý giải được tại sao chính sách ngu dân có thể kiểm soát được một đám như vậy? Chẳng lẽ không có một ai nhận ra sự khác thường rồi đứng lên chống lại chính sách ngu dân và những bất công như thế này sao?
Michael có chút kiêng kị nói: “Cư dân của đảo Thiên Tinh này rất hung hãn, hơn nữa trong nhà của mấy người này đều có các loại vũ khí luyện khí để phòng thân. Tuy là những vũ khí này không ảnh hưởng gì đến các hạ nhưng mà nếu như họ cố tình dùng vũ khí để đối phó người khác thì cũng ảnh hưởng tạo thành cũng ít nhiều. Nếu các hạ muốn dời bến tàu qua bên đó thì phải chú ý công tác bảo vệ an toàn cho tất cả mọi người trong bến thuyền.”
Trình Chu: “…”
Nếu thật sự là như vậy thì chuyện thành lập căn cứ ở đảo Thiên Tinh cũng không ổn lắm thì phải. Nhưng mà, nếu như hắn cứ như vậy mà từ bỏ cái ý kiến này rồi chuyển qua xây dựng một căn cứ đóng thuyền ở trên đảo San Hô sao? Không được đâu, công tác chuẩn bị cũng quá phiền toái và rườm rà rồi.
“Để tôi suy nghĩ lại đã.” Trình Chu chống cằm rồi cả người rơi vào trạng thái khó nghĩ.
…….
Đảo San Hô - nơi dừng chân của tổ chức Quang Minh.
“Sao Vân Phong các hạ lại ghé đây thế này?” Trình Chu nhìn sang Vân Phong chào hỏi.
Vân Phong cười cười nói: “Tôi nghe nói là các hạ muốn chế tạo một con thuyền Địa giai nhưng đang phát sầu vì chuyện tu sửa bến tàu đúng không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Tôi đang suy nghĩ về chuyện này, phương án xây dựng một xưởng sửa chữa tàu thuyền ở đảo San Hô cũng quá phức tạp vừa tốn thời gian vừa tốn vật tư. Phương án của Mạc Lạc là muốn thành lập một căn cứ ở đảo Thiên Tinh, nhưng phương án này cũng không quá thích hợp.”
Tình hình của hiện thế hiện nay cũng đang thay đổi một cách chóng mặt nên hắn bắt buộc phải tăng tốc độ lên nếu không thì đến lúc hắn chế tạo xong con thuyền Địa giai thì dân số bên kia cũng bị giảm một cách trầm trọng mất.
Vân Phong cười cười nói: “Tôi cũng minh bạch những băn khoăn của Trình Chu các hạ, có lẽ các hạ nên nghe thử biện pháp của tôi xem có được không?”
Trình Chu nhìn Vân Phong cũng rất có hứng thú mà nói: “Thủ lĩnh Vân Phong có kiến giải gì hay sao? Mời thủ lĩnh nói.”
Vân Phong sảng khoái mỉm cười và nói: “Phần lớn khu vực bến tàu của đảo Thiên Tinh là nằm trên một hòn đảo nhỏ phía rìa ở bên cạnh hòn đảo chính, nếu Trình Chu các hạ có thể chẻ hòn đảo Thiên Tinh này ra làm hai và đem một mảnh bến tàu đó dịch chuyển về biên giới của đảo San Hô này, sau đó các hạ lại nhờ một Năng lực giả hệ thổ tới để hợp nhất hai mảnh đảo này lại với nhau là được rồi.”
Trình Chu trừng mắt nhìn Vân Phong thầm nghĩ: Không hổ là người làm thủ lĩnh mà. Tầm nhìn cũng thật khác người.
Nháy mắt thì cảm xúc của Trình Chu cũng mở rộng ra, nhưng sau đó cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.
Vân Phong cười cười nói: “Liên minh Thiên Tuyển giả của chúng tôi có một Năng lực giả có năng lực liên chuyển ma lực, cậu ấy có thể hội tụ ma lực của các Năng lực giả khác lên trên một người khác để sử dụng, nếu năng lực của một mình Trình Chu các hạ không đủ thì liên minh Thiên Tuyển giả chúng tôi có thể trợ giúp các hạ một tay, còn có vài vị Năng lực giả bên phía Dạ U các hạ nữa, tôi nghĩ là chúng ta có thể thử một lần.”
Trình Chu sửng sốt một chút rồi nói: “Liên chuyển ma lực sao? Liên minh Thiên Tuyển giả của các hạ còn có một Năng lực giả như vậy sao? Sao trên trận chiến ở quần đảo núi lửa tôi lại không nhìn thấy người này.”
Vân Phong: “Vì cậu ta muốn phát động dị năng thì cậu ta cũng cần phải có một thời gian để chuẩn bị trước, hơn nữa năng lực này của cậu ấy cũng không phải là không có hạn chế, hạn chế đầu tiên là cậu ta chỉ có thể tập trung ma lực của 8 người cùng một lúc mà thôi. Kế nữa thì trước khi truyền ma lực cho người khác thì cậu ta cũng cần phải điều hoà ma lực lại, cậu ta cũng yêu cầu cần phải có 1 hoàn cảnh ổn định và yên tĩnh. Tình cảnh lúc ấy ở quần đảo núi lửa cũng quá hỗn loạn,với điều kiện đó cũng không thích hợp cho năng lực của cậu ấy phát huy.”
Trình Chu gật đầu nói: “Hoá ra là vậy. Năng lực kia cũng quá lợi hại. Nếu Vân Phong các hạ đã nói như vậy thì chúng ta có thể xem xét thử thôi.”
Vân Phong nhìn Trình Chu nói: “Năng lực của Finger chỉ có thể di dời và chuyển ma lực thôi, các hạ có chắc là bản thân các hạ có thể tiếp nhận được ma lực sao?”
Trình Chu: “……”
Hoá ra là Vân Phong đã nhìn ra rồi sao? Vân Phong cũng đã nhận ra chuyện hắn đang giả mạo Năng lực giả rồi hả? Hắn nguỵ trang quá kém hay gì? Nhưng mà chuyện này cũng không quá kỳ quái, bên cạnh Vân Phong còn có Mir mà, dị năng của Mir cũng rất đặc thù và người này rất mẫn cảm với các loại dao động năng lượng.
“Năng lực của tôi đúng là rất đặc thù, nhưng mà chuyện này cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, nhờ các hạ nói Finger tập trung ma lực lên người một mình Dạ U là được. Phu phu chúng tôi là nhất thể cho nên chúng tôi có thể mượn năng lượng và ma lực của nhau.” Trình Chu cười cười nói.
Nếu đem ma lực tập trung lên người Dạ U thì hắn cũng có thể mượn ma lực của Dạ U, hẳn là có thể đạt được hiệu quả tương tự thôi nhỉ?
Vân Phong gật đầu nói: “Như vậy cũng được.”
End chap 213
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Trình thiếu.” Mạc Lạc đi ra đón.
Trình Chu: “Công tác chiêu mộ luyện khí sư đến đâu rồi?”
Mạc Lạc: “Đã có một vài phản hồi rồi.”
Giữa tất cả các luyện khí sư cũng có một phương pháp liên hệ độc quyền với nhau, sau khi tin tức của Mạc Lạc phát đi thì Mạc Lạc cũng nhận được không ít phản hồi của luyện khí sư nguyện ý gia nhập, một số ít thì mấy luyện khí sư vẫn còn kiêng kị thanh danh của Đoạ ma giả cho nên mấy người này vẫn đang do dự chưa phản hồi.
“Nhưng mà những người muốn tham gia này đều không thể tự mình tới đảo San Hô được, làm phiền Trình thiếu đi đón người.” Mạc Lạc nói.
Trình Chu gật đầu nói: “Tất nhiên là có thể, người có thể đón thì tôi cũng muốn đón tới đây càng nhanh càng tốt. Sau đó mọi người cũng có thể tập trung toàn lực mà nghiên cứu và hoàn thành một con Địa giai thuyền chiến.”
Mạc Lạc nhìn Trình Chu rồi dò hỏi: “Trình thiếu đang tính toán tự mình muốn hoàn thành con Địa giai thuyền chiến sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Tôi đang có ý này.”
Mạc Lạc nghe vậy cũng có chút kích động mà nói: “Ông chủ, rốt cuộc thì cậu cũng đã chịu đặt tâm tư lên việc chế tạo thuyền rồi. Chỉ cần cậu chịu phí một chút tâm tư để học tập thì Địa giai thuyền chiến cũng nhanh chóng hạ thuỷ thôi.”
Trình Chu nhìn Mạc Lạc rồi cười cười mà nói: “Có vẻ như anh cũng rất tin tưởng vào tôi đấy nhỉ?”
Mạc Lạc: “Ông chủ cậu cũng đâu phải là người thường.”
Mạc Lạc cũng không phải khen suông co qua chuyện gì đâu, dù sao thì về phương diện luyện dược kia thì hắn cũng gần như là bị Trình Chu đả kích rất nhiều lần rồi, hiện tại có thêm phần luyện khí thì hắn cũng chẳng có vấn đề gì.
Mạc Lạc cũng cảm thấy nếu như Trình Chu chịu phí chút tâm tư để đi học tập thêm thuật luyện khí thì thành quả cũng tốt lắm đây, chỉ cần Trình Chu có được một nửa thiên phú như thuật luyện dược thì con Địa giai thuyền chiến cũng có thể nhanh chóng ra lò thôi. Mà có vẻ như việc này cũng chẳng làm khó Trình Chu được.
Trình Chu cười cười nói: “Hy vọng là có thể.”
Mạc Lạc đang cực kỳ háo hức và nóng lòng cho nên hắn cũng nói luôn: “Mấy ngày nay tôi cũng thường xuyên trò chuyện với mấy người của liên minh Thiên Tuyển giả rồi, mấy người bọn họ nói là nếu như chúng ta có thể đào người tới đây thì việc chế tạo con Địa giai thuyền chiến cũng nhanh hơn rất nhiều.”
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: “Người của liên minh Thiên Tuyển giả? Bên liên minh đó có Hoàng kim luyện khí sư sao?”
Mạc Lạc lắc đầu nói: “Cái này thì tôi không nghe nói, nhưng cũng có khả năng.”
Tất nhiên là bên phía liên minh Thiên Tuyển giả kia biết rất nhiều, trước tới nay bọn họ vẫn luôn là tàng long ngoạ hổ (藏龍卧虎 Cáng lóng wò hǔ) mà, bọn họ đã có nhân tài bên luyện dược sư thì chắc chắn bên phía bọn họ cũng có nhân tài bên luyện khí sư thôi.
Trình Chu: “Anh đã nói chuyện với ai vậy?”
Mạc Lạc chậm rãi nói: “Bên phía liên minh Thiên Tuyển giả có một Năng lực giả tên là Thanh Hiệt, người này đã thức tỉnh năng lực tương đối hiếm đó là năng lực có liên quan đến thư tịch. Cậu ta có một cuốn Thời không chi thư, người thức tỉnh năng lực này có thể đồng hành cùng với cuốn sách qua các khoảnh khắc của thời gian và không gian.”
Trình Chu tò mò nói: “Thời không chi thư? Đó là năng lực gì?”
Mạc Lạc nói: “Trong tay cậu ta có muốn cuốn sách trống không, trong một phạm vi nhất định nào đó thì dù có là cuốn sách đã bị ẩn tàng kín ở bất kỳ chỗ nào trọng phạm vi đó đều bị lộ, mà nội dung của cuốn sách đó có thể hiện rõ trên cuốn sách trống này.”
Trình Chu cũng có chút kinh nghi nói: “Năng lực này nghe cũng rất đáng sợ đấy. Nếu như người kia sử dụng năng lực này để cắp cơ mật thì mọi chuyện cũng quá thuận lợi rồi.”
Mạc Lạc gật đầu nói: “Không chỉ có như vậy thôi đâu. Cậu ta còn là có một năng lực là gặp qua thì sẽ không bao giờ quên, chỉ cần là đồ vật mà cậu ta nhìn thấy thì có thể tự phân tích và hiện rõ nguyên lý ở trong đầu.”
Trình Chu: “......”
Liên minh Thiên Tuyển giả còn có một dị nhân như vậy sao? Cái này hẳn là trí nhớ Dị năng giả của hiện thế rồi. Nếu người này mà ở thế giới hắn thì người này có muốn làm tiến sĩ hay giáo sư hay bất kỳ loại học vị gì đó thì cậu ta cũng có thể lấy tới tay.
Mạc Lạc: “Tuy Thanh Hiệt không phải là luyện khí sư nhưng mà người này đã nhìn qua rất nhiều điển tịch và sách có liên quan đến thuật luyện khí. Nếu như chúng ta có thêm cậu ấy tới hỗ trợ thì mọi phương án nghiên cứu cũng như kỹ thuật để chế tạo Địa giai thuyền chiến cũng có thể đẩy nhanh tốc độ được rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được rồi, để tôi dành thời gian tìm cậu ta nói chuyện.”
Mạc Lạc cũng do dự một chút rồi nói: “Ngoài ra thì chúng ta cũng còn thêm một phiền toái nữa. Công việc chế tác con Địa giai thuyền chiến là một công việc rất rườm rà, muốn hoàn thành công việc cũng tiêu tốn rất nhiều thứ, ngoại trừ việc cần có một nguồn nhân lực và vật lực khổng lồ thì chúng ta vẫn cần phải có một bến tàu thích hợp để đặt con thuyền lên. Có thể xây dựng một bến tàu thì cũng được thôi nhưng mà tốn kém lắm, hay là Trình thiếu chiếm lấy một bến tàu đã được xây dựng cũng tốt.”
Trình Chu: “Chậc, anh đã nói như vậy thì chắc hẳn là anh đã chọn được một phương án thích hợp rồi đúng không?”
Mạc Lạc gật đầu nói: “Tài nguyên của đảo San Hô này quá cằn cỗi, nếu như Trình thiếu muốn xây dựng bến tàu mới hoàn toàn luôn cũng không ổn.”
“Để tránh phiền phức thì tôi cũng đưa ra kiến nghị luôn, Trình thiếu nên thành lập một căn cứ chế tạo thuyền ở trên đảo Thiên tinh là được rồi. Trên đảo Thiên Tinh này có đủ các sản phẩm luyện kim, luyện khí, dụng cụ chế tạo thuyền, cũng như các loại tàu thuyền có trên biển. Nơi này chuyên dùng để đóng thuyền nên dụng cụ và trang thiết bị rất đầy đủ.”
“Trên đảo Thiên Tinh này có rất nhiều bến tàu cỡ lớn, đảo Thiên Tinh đã sản xuất và chế tạo ra hơn 30% tổng số lượng thuyền Bạch ngân của Hiệp Loan quần đảo này. Hoàn cảnh ở nơi này rất phù hợp với công việc chế tạo tàu thuyền, hơn nữa tôi còn nghe nóihòn đảo này cũng có một mỏ có chứa đủ các loại quặng thạch dùng để luyện khí, và cũng cps thừa các loại tinh thạch dùng để khắc hoạ trận pháp luyện khí.”
Trình Chu híp mắt nói: “Ý của anh là tôi nên thành lập một căn cứ để chế tạo thuyền ở trên đảo Thiên Tinh này đúng không?”
Mạc Lạc gật đầu vừa có chút chờ mong lại có chút lo lắng mà nói: “Kiến nghị của tôi là vậy, còn lại thì xem ý của ông chủ thế nào thôi.”
Trình Chu cau mày, hắn cũng có chút khó xử.
Dân chúng bình thường của Hiệp Loan quần đảo rất bài xích Đoạ ma giả cho nên hắn cũng không hy vọng quá lớn gì về việc thái độ của bọn họ sẽ thay đổi trong một sớm một chiều. Mà ngay tại thời điểm hiện nay thì hắn cũng không muốn mở rộng thêm lãnh thổ ra quá nhiều, nếu như hắn thành lập một bến tàu ở trên đảo Thiên Tinh thì chắc chắn là hắn cũng không thể coi chừng được cả hai bên rồi. Mà tình hình và thế cục bên đảo Thiên Tinh có vẻ phức tạp hơn đảo San Hô này rất nhiều.
……
Thành chủ phủ - Thư phòng của Michael.
“Đảo Thiên Tinh sao?” Michael nhíu mày nói.
Trình Chu gật đầu dò hỏi: “Bá tước có hiểu biết gì về hòn đảo này không?”
Michael gật đầu nói: “Đảo Thiên Tinh là một trong những hòn đảo giàu có của Hiệp Loan quần đảo. Giá đất bên đó cũng rất đắt, người bình thường muốn tới đảo Thiên Tinh rất khó, người muốn tới đều phải trải qua khảo hạch rất khắt khe.”
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Có vẻ như tình hình đất đai bên đảo Thiên Tinh khá là giống với các đô thị hiện đại của hiện thế. Người ở quê muốn tới thành phố sinh sống và mua nhà thì cũng sẽ chịu đủ mọi loại hạn chế, thuế má và nguyên tắc. Người ở đô thị lớn cũng khá là kỳ thị những người tới từ vùng nông thôn.
Trình Chu chống cằm nói: “Mạc Lạc nói là phía bên đảo Thiên Tinh kia thuật luyện khí rất mạnh phải không?”
Michael gật đầu nói: “Thuật luyện khí bên kia đúng là rất mạnh, người biết luyện khí cũng rất nhiều, học đồ cũng rất khổng lồ. Nhưng mà trong mắt của rất nhiều luyện dược sư kia thì bọn họ cũng cảm thấy rất coi thường các luyện khí sư của đảo Thiên Tinh. Thường thì mấy luyện khí sư thường nói sau lưng rồi coi luyện khí sư trên đảo Thiên Tinh này là những tên thợ rèn không có khả năng tiến bộ, cũng coi ngang hàng với mấy tên thợ rèn cấp thấp mà thôi.”
“Hơn nữa, theo những gì mà tôi nghe được thì thuật luyện khí này có vẻ rất dễ học nhưng mà khó để mà tinh thông, nếu hạ quyết tâm lớn thì chỉ cần học một chút là đã có thể tinh thông các kỹ thuật luyện khí đơn giản rồi. Nếu như dành thời gian nghiên cứu kỹ càng thì các kỹ thuật luyện khí cao cấp hơn cũng không quá khó, có rất nhiều học viên chỉ cần nắm vững một vài kỹ thuật luyện khí cơ bản dùng để xử lý các loại vật liệu dùng trong luyện khí thì bọn họ cũng có thể sống tốt rồi.”
Những gì mà Michael nói thì Trình Chu cũng được nghe Mạc Lạc nói qua rồi, nhưng mà cái này là quan điểm giữa các nhà học thuật với nhau mà thôi, và mối quan hệ này cũng không hề lành mạnh.
Cùng là dân học thuật nhưng mà địa vị của luyện dược sư vẫn luôn luôn cao hơn địa vị của luyện khí sư. Nên luyện dược sư vẫn có thói quen luôn khinh bỉ và chê bai mấy người luyện khí sư, đúng là trong mắt mấy luyện dược sư thì mấy luyện khí sư chẳng khác gì những tên thợ rèn suốt ngày hùng hục không có tí học thuật nào.
Mà luyện khí sư cũng cảm thấy rất khinh bỉ mấy người luyện dược sư này, cũng không ai vừa ai mà. Có làm gì thì làm, cũng chỉ có luyện khí sư mới có thể chế tạo thành công được các loại dụng cụ luyện dược tinh xảo và phức tạp cho luyện dược sư sử dụng. Nếu không có mấy loại dụng cụ đó thì mấy tên luyện dược sư kia cũng chẳng thể làm được gì cho đời cả. Và bọn họ cũng coi mấy tên luyện dược sư này chỉ là những tên chỉ có thể làm những công việc đơn giản mà làm màu làm mè lên rồi tự coi là chuyện tốn nhiều sức.
Đầu vào của ngành chế tạo thuyền rất là thấp, cái quan trọng nhất của ngành chế tạo thuyền này chính là thể lực, yêu cầu cao nhất của mấy vị học đồ luyện khí sư chính là xử lý những tài liệu luyện khí đơn giản. Cái công việc này đơn giản đến mức mấy vị học đồ cũng chỉ cần học để xử lý tài liệu và nguyên liệu dùng cho chế tạo thuyền đã là các kỹ thuật phức tạp nhất của quá trình học tập thuật luyện khí rồi. Những người không quá thông minh, cũng trải qua rất nhiều thất bại truong việc học tập thuật luyện dược thì bọn họ cũng có thể quay đầu mà đầu nhập cho ngành chế tạo thuyền để công tác. Chỉ cần đầu nhập thành công vào một thế lực nào đó thì những học đồ này cũng được phân công cho các loại công việc như chế tạo đinh ốc, cắt tài liệu, đóng đinh ốc, trét keo,… nên ngành sản xuất và chế tạo thuyền này chính là nơi thu nhận của các học viên của ngành luyện dược đã thải loại và không đạt được thành tựu gì, nói đây là ngành nhặt rác cũng không sai.
Thời gian càng lâu thì thanh danh của ngành sản xuất và chế tạo thuyền này càng ngày càng xấu. Đã có rất nhiều luyện dược sư đều có một nhận định là chỉ có những người không có tiền đồ gì thì mấy người này mới chọn đi đầu nhập làm luyện khí sư và đầu quân vào ngành đóng thuyền.
Nhưng mà, lẽ tất nhiên thì dù là luyện khí sư hay là luyện dược sư gì thì bọn họ cũng rất mạnh và bọn họ cũng có danh tiếng hơn những người bình thường rất nhiều làm. Cùng là người trong ngành học thuật cho nên đám người này vẫn giữ mặt mũi cho nhau trước người bình thường.
Trình Chu nhìn Michael nói: “Thành chủ cảm thấy sao về việc thành lập một căn cứ đóng thuyền ở đảo Thiên Tinh?”
Michael cau mày nói: “Chuyện này thì không tốt lắm đâu. Đảo Thiên Tinh quá gần vương đô. Hơn nữa, theo những gì mà tôi nghe được thì dân cư ở đảo Thiên Tinh rất căm thù Đoạ ma giả, trước đây còn hòn đảo này đã phát sinh một sự kiện rất nghiêm trọng, dân chúng cũng khó mà xoá nhoà được. Hình như lúc đó người dân của hòn đảo này đã cho nổ và phóng hoả trên quy mô lớn vào những căn nhà bị tình nghi là nhà của của Đoạ ma giả. Bình dân bình thường trên đảo Thiên Tinh không dễ chọc như người dân trên hòn đảo này đâu.”
Trình Chu nghe vậy thì nhăn mày rồi dò hỏi: “Sự kiện phá huỷ nhà cửa của Đoạ ma giả sao? Tình huống cụ thể khi đó là sao?”
Michael hít sâu một hơi rồi chậm rãi giải thích: “Năm đó đảo Thiên Tinh đã xảy ra nạn hải thú triều xâm lấn và một số lượng lớn ngư dân đã bị đàn hải thú cắn nuốt hết, đám hải thú này đã phá huỷ rất nhiều nhà cửa cũng như tàu bè. Có người đã cảm thấy đây đều là sai lầm của Đoạ ma giả, cũng là Đoạ ma giả đã mang tai hoạ đến. Đúng vào lúc đó thì trên hòn đảo này cũng có nhiều lời đồn đãi là người nào có đốm đỏ trên người thì người đó chính là Đoạ ma giả. Ngay sau đó mấy người có người nhà bị chết trong đợt hải thú triều này đã chạy tới phóng hoả và cho nổ luôn nhà của mấy người có đốm đỏ xuất hiện trên người.”
“Lúc ấy, đảo Thiên Tinh đã bị chết không ít người, việc này cũng tạo ra động tĩnh không hề nhỏ đối với rất nhiều người. Về sau thì người xuất hiện đốm đỏ lại càng ngày càng nhiều, lúc đó đám người này cũng chột dạ cho nên bọn họ mới chạy đi khám, trong đó cũng có mấy người đã từng chạy đi đốt phá nhà của mấy người kia, cuối cùng thì đám người đó mới phát hiện ra những người có xuất hiện đốm đỏ này cũng do bọn họ đã ăn một loại cá biển nào đó cho nên cơ thể mấy người này mới biến thành như vậy. Loại cá biển này đã có một bộ phận rất độc cho nên những người đã ăn loại cá biển này mà không xử lý cẩn thận qua phần độc đều xuất hiện những tình trạng không khoẻ, khó thở và nổi đốm đỏ. Cách giải quyết tốt nhất chính là ngừng ăn loại cá biển này một thời gian là những đốm đỏ này cũng tự nhiên mà biến mất. Nhưng mà lúc đó tình huống tương đối loạn cho nên cũng có rất nhiều người có đốm đỏ đều đã bị giết chết oan.”
Trình Chu lắc đầu thầm nghĩ: Đúng là dân ngu muội thì dễ bị người khác dắt mũi mà, cứ chuyện gì xấu xa thì đổ cho Đoạ ma giả, tốt đẹp thì công lao của quý tộc, đúng là chính sách ngu dân đã ảnh hưởng rất nhiều đến nhận thức của mọi người.
Trình Chu: “Vậy những kẻ đầu têu dẫn người đi phóng hoả đó thì sao? Kết cục như thế nào?”
Michael lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, sau đó tôi cũng không có nghe nói gì về chuyện này nữa, chắc là cứ để như vậy thôi.”
Trình Chu: “......”
Cứ để vậy thôi? Đúng là hoang đường mà. Đám bình dân này cũng quá ngu muội rồi, hải thú xâm lấn thì đi tìm hải thú mà đòi nợ chứ? Đám người này không thể đối phó được hải thú thì đám ngu dân này chạy người khác gây phiền toái sao? Đúng là vô lý. Hắn thật sự không thể nào mà lý giải được tại sao chính sách ngu dân có thể kiểm soát được một đám như vậy? Chẳng lẽ không có một ai nhận ra sự khác thường rồi đứng lên chống lại chính sách ngu dân và những bất công như thế này sao?
Michael có chút kiêng kị nói: “Cư dân của đảo Thiên Tinh này rất hung hãn, hơn nữa trong nhà của mấy người này đều có các loại vũ khí luyện khí để phòng thân. Tuy là những vũ khí này không ảnh hưởng gì đến các hạ nhưng mà nếu như họ cố tình dùng vũ khí để đối phó người khác thì cũng ảnh hưởng tạo thành cũng ít nhiều. Nếu các hạ muốn dời bến tàu qua bên đó thì phải chú ý công tác bảo vệ an toàn cho tất cả mọi người trong bến thuyền.”
Trình Chu: “…”
Nếu thật sự là như vậy thì chuyện thành lập căn cứ ở đảo Thiên Tinh cũng không ổn lắm thì phải. Nhưng mà, nếu như hắn cứ như vậy mà từ bỏ cái ý kiến này rồi chuyển qua xây dựng một căn cứ đóng thuyền ở trên đảo San Hô sao? Không được đâu, công tác chuẩn bị cũng quá phiền toái và rườm rà rồi.
“Để tôi suy nghĩ lại đã.” Trình Chu chống cằm rồi cả người rơi vào trạng thái khó nghĩ.
…….
Đảo San Hô - nơi dừng chân của tổ chức Quang Minh.
“Sao Vân Phong các hạ lại ghé đây thế này?” Trình Chu nhìn sang Vân Phong chào hỏi.
Vân Phong cười cười nói: “Tôi nghe nói là các hạ muốn chế tạo một con thuyền Địa giai nhưng đang phát sầu vì chuyện tu sửa bến tàu đúng không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Tôi đang suy nghĩ về chuyện này, phương án xây dựng một xưởng sửa chữa tàu thuyền ở đảo San Hô cũng quá phức tạp vừa tốn thời gian vừa tốn vật tư. Phương án của Mạc Lạc là muốn thành lập một căn cứ ở đảo Thiên Tinh, nhưng phương án này cũng không quá thích hợp.”
Tình hình của hiện thế hiện nay cũng đang thay đổi một cách chóng mặt nên hắn bắt buộc phải tăng tốc độ lên nếu không thì đến lúc hắn chế tạo xong con thuyền Địa giai thì dân số bên kia cũng bị giảm một cách trầm trọng mất.
Vân Phong cười cười nói: “Tôi cũng minh bạch những băn khoăn của Trình Chu các hạ, có lẽ các hạ nên nghe thử biện pháp của tôi xem có được không?”
Trình Chu nhìn Vân Phong cũng rất có hứng thú mà nói: “Thủ lĩnh Vân Phong có kiến giải gì hay sao? Mời thủ lĩnh nói.”
Vân Phong sảng khoái mỉm cười và nói: “Phần lớn khu vực bến tàu của đảo Thiên Tinh là nằm trên một hòn đảo nhỏ phía rìa ở bên cạnh hòn đảo chính, nếu Trình Chu các hạ có thể chẻ hòn đảo Thiên Tinh này ra làm hai và đem một mảnh bến tàu đó dịch chuyển về biên giới của đảo San Hô này, sau đó các hạ lại nhờ một Năng lực giả hệ thổ tới để hợp nhất hai mảnh đảo này lại với nhau là được rồi.”
Trình Chu trừng mắt nhìn Vân Phong thầm nghĩ: Không hổ là người làm thủ lĩnh mà. Tầm nhìn cũng thật khác người.
Nháy mắt thì cảm xúc của Trình Chu cũng mở rộng ra, nhưng sau đó cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.
Vân Phong cười cười nói: “Liên minh Thiên Tuyển giả của chúng tôi có một Năng lực giả có năng lực liên chuyển ma lực, cậu ấy có thể hội tụ ma lực của các Năng lực giả khác lên trên một người khác để sử dụng, nếu năng lực của một mình Trình Chu các hạ không đủ thì liên minh Thiên Tuyển giả chúng tôi có thể trợ giúp các hạ một tay, còn có vài vị Năng lực giả bên phía Dạ U các hạ nữa, tôi nghĩ là chúng ta có thể thử một lần.”
Trình Chu sửng sốt một chút rồi nói: “Liên chuyển ma lực sao? Liên minh Thiên Tuyển giả của các hạ còn có một Năng lực giả như vậy sao? Sao trên trận chiến ở quần đảo núi lửa tôi lại không nhìn thấy người này.”
Vân Phong: “Vì cậu ta muốn phát động dị năng thì cậu ta cũng cần phải có một thời gian để chuẩn bị trước, hơn nữa năng lực này của cậu ấy cũng không phải là không có hạn chế, hạn chế đầu tiên là cậu ta chỉ có thể tập trung ma lực của 8 người cùng một lúc mà thôi. Kế nữa thì trước khi truyền ma lực cho người khác thì cậu ta cũng cần phải điều hoà ma lực lại, cậu ta cũng yêu cầu cần phải có 1 hoàn cảnh ổn định và yên tĩnh. Tình cảnh lúc ấy ở quần đảo núi lửa cũng quá hỗn loạn,với điều kiện đó cũng không thích hợp cho năng lực của cậu ấy phát huy.”
Trình Chu gật đầu nói: “Hoá ra là vậy. Năng lực kia cũng quá lợi hại. Nếu Vân Phong các hạ đã nói như vậy thì chúng ta có thể xem xét thử thôi.”
Vân Phong nhìn Trình Chu nói: “Năng lực của Finger chỉ có thể di dời và chuyển ma lực thôi, các hạ có chắc là bản thân các hạ có thể tiếp nhận được ma lực sao?”
Trình Chu: “……”
Hoá ra là Vân Phong đã nhìn ra rồi sao? Vân Phong cũng đã nhận ra chuyện hắn đang giả mạo Năng lực giả rồi hả? Hắn nguỵ trang quá kém hay gì? Nhưng mà chuyện này cũng không quá kỳ quái, bên cạnh Vân Phong còn có Mir mà, dị năng của Mir cũng rất đặc thù và người này rất mẫn cảm với các loại dao động năng lượng.
“Năng lực của tôi đúng là rất đặc thù, nhưng mà chuyện này cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, nhờ các hạ nói Finger tập trung ma lực lên người một mình Dạ U là được. Phu phu chúng tôi là nhất thể cho nên chúng tôi có thể mượn năng lượng và ma lực của nhau.” Trình Chu cười cười nói.
Nếu đem ma lực tập trung lên người Dạ U thì hắn cũng có thể mượn ma lực của Dạ U, hẳn là có thể đạt được hiệu quả tương tự thôi nhỉ?
Vân Phong gật đầu nói: “Như vậy cũng được.”
End chap 213
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.