Chương 136: Chu Hoa Linh Dược
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Dạ U mở mắt ra thì thấy Trình Chu đang ngồi canh ở mép giường.
Dạ U lên tiếng phá vỡ im lặng: “Trời đã sáng rồi ạ?”
Nghĩ đến bộ dạng thất thố của mình hôm qua thì Dạ U cũng cảm thấy có chút xấu hổ. Nhưng mà sau khi khóc một trận thoải mái thì những áp lực trong lòng cũng tiêu tan đi rất nhiều rồi. Trước mặt mấy thành viên trong tổ chức Quang Minh thì Dạ U vẫn luôn nguỵ trang bản thân mình vẫn ổn, nhưng mà nỗi đau bị phụ thân và em trai phản bội vẫn luôn ẩn sâu trong lòng và cậu vẫn chưa thể buông bỏ được.
Trình Chu đỡ Dạ U dậy rồi nói: “Bắp đã chín rồi, ngày hôm qua em cũng chưa ăn gì mà, giờ em có muốn nếm thử không?”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng được.”
Làm người thì cũng không thể đắm chìm mãi trong quá khứ được nên cả hai người đều ăn ý không nhắc đến việc ngày hôm qua nữa, nhưng mà cũng nhờ có việc ngày hôm qua nên quan hệ của cả hai cũng thân thiết hơn rồi.
Clara nhìn thấy hai người bước xuống thì lên tiếng: “Xuống đi, bắp đã luộc xong rồi, có thể ăn thôi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Dạ.”
Dạ U gặm một miếng bắp thì đôi mắt cũng ngay lập tức sáng lên.
Mẻ bắp đầu tiên do bắp trùng giục sinh vẫn luôn có chất lượng cao hơn hẳn, vị ngọt, dẻo, mềm và rất thơm, làm người ta đã ăn một miếng thì cũng muốn ăn thêm miếng nữa.
“Em ăn từ từ thôi, cũng đâu có ai đoạt của em đâu.” Trình Chu nhìn Dạ U nói.
Dạ U trừng mắt nhìn Trình Chu nói: “Ăn của anh đi, sao anh nói nhiều thế chứ? Anh có kế hoạch gì tiếp chưa?”
Trình Chu tính toán một chút rồi nói: “Anh đang tính đi tới phòng thí nghiệm một chút.”
Dạ U: “Đã lấy đủ linh thảo chưa?”
Trình Chu gật đầu nói: “Gom được không ít rồi.”
Dù sao thì Michael giờ đã làm bá tước của đảo San Hô nên vẫn có tác dụng.
Dạ U nói: “Anh hiện tại đã nhập môn luyện dược, nếu cơ thể thành công khảo nghiệm thành Bạch ngân luyện dược sư ở dị giới thì hẳn là có rất nhiều quý tộc muốn mời chào anh đấy.”
Trình Chu dựa vào ghế rồi ngạo nghễ nói: “Cấp bậc Bạch ngân luyện dược sư cũng bình thường thôi, anh muốn cao hơn nữa.”
Dạ U nhìn Trình Chu bỡn cợt nói: “Anh muốn trở thành Hoàng kim luyện dược sư sao? Mạc Lạc vẫn đang ở cấp bậc Bạch ngân kìa.”
“Hắn ta chỉ là Bạch ngân chứng minh là hắn quá ngốc, nghiên cứu thuật luyện dược đã lâu như vậy mà cũng chỉ mới thành Bạch ngân sao? Anh cũng rất nhanh sẽ chứng minh là trò giỏi hơn thầy.” Trình Chu nói.
Dạ U: “……”
Thiên phú luyện dược của Mạc Lạc cũng đã rất cao rồi, nên bản thân hắn vẫn luôn tâm cao thế ngạo. Nếu Mạc Lạc mà nghe được mấy lời này của Trình Chu thì hắn ta sẽ tức giận chết mất. Nhưng đúng là thiên phú luyện dược của Trình Chu cũng cao thật, nói một lần liền hiểu nên việc trở thành Hoàng kim luyện dược sư cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
……
Trình Chu mang thêm một cái hộp đựng linh thảo thuấn di đến phòng thì nghiệm.
Đối với việc xuất hiện xuất quỷ nhập thần của Trình Chu thì ban đầu Dịch Thành Giang còn ngạc nhiên chứ hiện tại thì cũng thấy nhiều rồi nên ông cũng kệ.
“Ông chủ đã trở lại rồi.” Mạc Lạc chào hỏi.
Mấy ngày nay thì Mạc Lạc cũng thông qua nhiều con đường khác nhau để học tập ngôn ngữ của thế giới này. Do hắn cũng khá là thông minh cho nên mấy nay dù không có sự trợ giúp của Palmyra thì hắn vẫn có thể sử dụng được một vài câu giao tiếp bình thường. Trước thì Mạc Lạc và Dịch Thành Giang muốn giao tiếp gì đó là phải hoàn toàn phải dựa vào Palmyra, nhưng mà 2 ngày gần đây thì cũng đã không cần nữa rồi. Dạo này thì hai người bọn họ cũng đã tự nghiên cứu phương pháp riêng để có thể tự giao lưu các kết quả thí nghiệm với nhau rồi.
Trình Chu gật đầu rồi mở cái hộp đựng linh thảo ra để lộ ra một hộp đầy các loại linh thảo khác nhau.
Mạc Lạc nhìn cái hộp đầy linh thảo rồi lại nhìn nhìn Trình Chu với ánh mắt có chút kỳ lạ. Đúng là luyện dược sư có thể kiếm được rất nhiều tiền nhưng mà chi ra thì cũng rất nhiều. Mạc Lạc cũng thường xuyên tiêu rất nhiều tiền để làm một số nghiên cứu mới nên nhiều khi hắn cũng sạch túi. Dần dần thì tay nghề của hắn cũng tăng lên nhưng mà hắn cũng kiếm chẳng được bao nhiêu cả.
Tuổi của Mạc Lạc cũng còn khá trẻ mà đã trở thành Bạch ngân luyện dược sư rồi, tính ra thì hắn cũng được coi như luyện dược sư tuổi trẻ tài cao nên danh tiếng cũng tốt. Vì danh tiếng trong ngành khá tốt nên mấy năm nay cũng kiếm được không ít, nhưng mà hắn cũng không có khả năng giữ tiền nên thường thì tiền vừa tới tay thì cũng bị hắn xài sạch trong chớp mắt.
Trong một thời gian ngắn mà Trình Chu lại có thể kiếm được một số lượng lớn linh thảo như vậy thì hiệu suất làm việc cũng quá cao rồi đấy, tốc độ này cũng có thể coi như là ngang ngửa với những đại gia tộc luyện dược sư giàu có rồi đấy. Với việc này thì Mạc Lạc cũng rất khâm phục Trình Chu.
Mạc Lạc: “Trình thiếu, hôm nay cậu muốn tìm hiểu về loại linh dược nào?”
Trình Chu nghĩ nghĩ rồi nói: “Có loại linh dược nào có thể nhanh chóng bồi dưỡng Tinh Linh trùng thành thượng Tinh Linh luôn không?”
Mạc Lạc có chút bất đắc dĩ nói: “Tinh Linh muốn tiến hóa thì cũng phải xem vận khí mới được, linh dược có tác dụng với Tinh Linh trùng rất hiếm gặp. Trình thiếu có một loại Tinh Linh trùng nào muốn bồi dưỡng sao?”
“Xem như là có.” Trình Chu xoè tay ra thì có một con bắp trùng xuất hiện ở trên tay Trình Chu.
Mạc Lạc có chút tò mò nói: “Đây là loại Tinh Linh trùng gì?”
Tinh Linh trùng khác nhau thì hoa văn và màu sắc cũng rất khác nhau, Mạc Lạc cũng đã nhìn qua cả ngàn loại Tinh Linh trùng rồi nhưng mà con này thì hắn cũng chưa từng thấy qua.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc nói: “Đây là bắp trùng.”
“Bắp, chẳng lẽ là hoa màu của thế giới này ……” Mạc Lạc bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện rồi nói.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Thế nào? Có biện pháp sao?”
Mạc Lạc cau mày nói: “Có vài loại linh dược có thể tăng tốc độ trưởng thành của Tinh Linh trùng nhưng mà phối phương của loại linh dược này phần lớn đều nằm trong tay các đại gia tộc luyện dược sư, tầm thường luyện dược sư không có khả năng tiếp xúc.”
Trình Chu có chút thất vọng nói: “Nói như vậy thì anh không biết?”
Mạc Lạc: “……” Biết rõ rồi mà còn cố hỏi sao?
Mạc Lạc ướm lời mà dò hỏi: “Trình thiếu, không phải là trên tay cậu có một quyển luyện dược thư sao? Trong đó khả năng có phương thuốc giúp làm gia tăng tốc độ trưởng thành của Tinh Linh trùng đó.”
Trình Chu có chút ngoài ý muốn nói: “Có sao?”
Mấy ngày nay thì Trình Chu vẫn luôn cùng Mạc Lạc nghiên cứu các đơn thuốc mà đối phương quen thuộc thôi. Tuy là cuốn luyện dược thư kia đã được phiên dịch lại tốt nhưng kiến thức cũng tương đối cao thâm nên Trình Chu vẫn chưa có thời gian nghiên cứu.
Mạc Lạc cũng có chút không chắc chắn mà nói: “Tôi cũng không biết, khả năng là có.”
Tuy là Mạc Lạc có giúp Trình Chu phiên dịch lại cuốn sách cổ mà Dịch Thù Tuyết đã phục chế nhưng mà đám Clara cũng đã làm đảo lộn hết ký tự nên coi như hắn cũng chưa từng xem xét kỹ cuốn luyện dược thư này, hơn nữa thì cũng không biết rõ là trong cuốn sách cổ đó có những phương thuốc mới nào.
Trình Chu cũng lật qua loa cuốn sách tranh đã được phiên dịch để kiểm tra.
“Có.” Trình Chu nói.
Mạc Lạc nghe vậy thì biến sắc. Các luyện dược sưvà quý tộc của Hiệp Loan quần đảo chỉ nắm giữ các phối phương có tác dụng với kỵ sĩ mà thôi. Còn các loại linh dược có tác dụng với Tinh Linh thì chỉ có luyện dược sư của hoàng thất mới có.
Mạc Lạc nói với Trình Chu kiểm tra cuốn luyện dược thư kia cũng chỉ là thuận miệng mà nhắc tới, không nghĩ là thực sự có. Tuy là văn tự lộn xộn nhưng Mạc Lạc cũng tự sắp xếp được rất nhiều thông tin.
Mạc Lạc đang thầm hoài nghi là cuốn điển tịch trong tay Trình Chu còn có giá trị hơn truyền thừa luyện dược của gia tộc bọn họ nữa. Ngẫm một lúc thì Mạc Lạc cũng nảy sinh hứng thú với cuốn điển tịch trên tay Trình Chu.
Trình Chu đọc qua rồi kiểm tra một lượt danh mục linh thảo cần trong phối phương thì nhăn mày mà nói nhỏ: “Số linh dược này có một vài loại rất ít thấy, muốn gom đủ chỉ sợ cũng không dễ dàng gì rồi.”
Mạc Lạc nghe vậy thì tính tò mò cuối cùng cũng chiến thắng đi lên nói: “Trình thiếu, cho tôi xem thử.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được.”
Mạc Lạc kiểm tra phối phương của loại linh dược này thì tâm tình cũng kích động nói: “Hoá ra là vậy, hoá ra là chỉ cần có thế này là có thể sao? Trình thiếu, số linh thảo này tuy là hiếm gặp nhưng mà cũng không quá trân quý. Nên với bản lĩnh của Trình thiếu thì muốn gom đủ số linh thảo này cũng không quá khó khăn.”
Nếu mà linh dược này mà có công hiệu thì sẽ tạo thành một chấn động không nhỏ cho Tinh Linh thế giới đấy. Mạc Lạc hiện tại hận không thể giục Trình Chu nhanh đi gom đủ linh thảo để hắn thử luyện chế.
Trình Chu nhăn mày nói: “Để lần sau đi.”
Mạc Lạc cau mày nói: “Lần sau? Trình thiếu, cậu không tò mò muốn biết hiệu quả của loại linh dược này dành cho Tinh Linh sẽ như thế nào sao?”
Luyện dược sư gặp được một phối phương mới lạ mà không chạy đi gom linh thảo để điều chế luôn sao? Sao mà có thể đợi được chứ?
Trình Chu: “Tò mò chứ. Nhưng không phải là tôi không có linh thảo sao?”
Mạc Lạc: “……” Tò mò thật sao? Sao thoạt nhìn thì có vẻ Trình Chu cũng chẳng có tí hiếu kỳ nào là sao?
Làm luyện dược sư nên phải luôn giữ vững tính tò mò và hiếu kỳ về các loại linh thảo mới và luyện chế ra các loại linh dược mới. Làm sao mà cái tên Trình Chu này chẳng có tí tôn trọng nào với thuật luyện dược thế này chứ? Nhưng mà sao cái tên thiếu tôn trọng này lại có thiên phú tốt như vậy được nhỉ? Mạc Lạc nghĩ vậy mà nhịn không được phải ghen tị.
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Không cần vội. Anh đem con bắp trùng vào bên trong con ấn để ôn dưỡng nó đi, làm vậy cũng giúp nó nhanh chóng lột xác mà.”
Trình Chu gật đầu nói: “Con dấu kia đúng là thứ tốt, nhưng mà nếu có thể điều chế ra loại linh dược có thể giúp tăng khả năng tiến giải của Tinh Linh trùng thì lại càng tốt.”
Vì để cảm ơn ân cứu mạng cho Tiêu Hồng Kiệt nên Tiêu gia đã đưa cái ấn truyền quốc cho Trình Chu, mà con ấn này lại là một cái trùng sào có tác dụng nuôi dưỡng Tinh Linh. Trình Chu cũng thu luôn các loại Tinh Linh vào trong đó để ôn dưỡng, dạo này thì Tiểu May Mắn trưởng thành cũng rất nhanh, hẳn là cũng có một phần tác dụng của con ấn này.
Mạc Lạc nhìn Dạ U mà có chút ai oán rồi thầm nghĩ: Không cần vội thật sao? Sao có thể không vội được chứ? Dạ U có hiểu biết giá trị của loại linh dược này với Tinh Linh thế giới không vậy hả?
Tài sản của quý tộc cũng có liên quan trực tiếp với Tinh Linh, nếu loại linh dược này có thể được điều chế ra thì có thể sẽ làm điên đảo cả Tinh Linh thế giới mất. Sao Dạ U có thể bình tĩnh như vậy được nhỉ?
“Nếu linh thảo của loại linh dược này gom không đủ thì chúng ta cứ thử luyện chế loại linh dược khác thôi.” Trình Chu nói.
Không tìm thấy phối phương của linh dược cho Tinh Linh thì còn tốt, tìm được rồi thì hiện tại Mạc Lạc lại mất luôn hứng thú với các loại linh dược khác. Nhưng mà Trình Chu thì lại không như vậy, hắn vẫn đang rất có hứng thú với việc luyện dược nên cũng muốn bắt tay vào luôn. Trình Chu đã nói vậy thì Mạc Lạc cũng đâu phản kháng được.
……
Bên trong phòng thí nghiệm.
Trình Chu làm theo những gì mà Mạc Lạc chỉ dẫn mà luyện chế linh dược.
Hiện nay thì trên tay Trình Chu cầm một ống linh dược màu đỏ như máu đang hình thành.
“Xong rồi, có phải như vậy không?” Trình Chu nhìn qua Mạc Lạc hỏi.
Mạc Lạc mở to mắt cũng không thể tin nổi mà nói: “Sao có thể luyện chế được chứ? Sao cậu có thể luyện được?”
Trình Chu nhìn Mạc Lạc cũng có chút nghi hoặc nói: “Vì cái gì không thể luyện ra chứ? Anh đã cố tình dạy sai sao?”
Mạc Lạc lập tức nói: “Tất nhiên là không sai, nhưng đây là linh dược cấp bậc Hoàng kim đó.”
Trình Chu bừng tỉnh nói: “Hoá ra là linh dược cấp Hoàng kim à, thảo nào mà tôi thấy luyện chế khó hơn rất nhiều. Mà sao tự dưng anh lại dạy tôi điều chế loại linh dược này mà không nói trước vậy?”
Mạc Lạc có chút chột dạ mà cười cười. Tất nhiên là vì hắn đã gặp được loại linh dược có liên quan đến Tinh Linh nên hiện tại thì tâm trí của hắn đang đắm chìm vào cái loại linh dược đó đấy. Cho nên cũng có chút qua loa có lệ với Trình Chu.
Trình Chu tiến bộ quá nhanh nên Mạc Lạc cũng phát hiện là hắn sắp hết thứ có thể dạy cho Trình Chu rồi. Linh dược cấp bậc Bạch kim không thể làm khó được Trình Chu mà vừa vặn cũng có linh thảo thích hợp nên Mạc Lạc cũng đưa ra phối phương và các bước luyện chế cho Trình Chu luôn. Ống linh dược trong tay Trình Chu vừa luyện chế là Chu hoa linh dược.
Mạc Lạc cũng từng thử luyện chế qua Chu hoa linh dược rồi, nhưng thử vài lần vẫn chưa thành công nên hắn nhớ rõ các bước luyện chế. Mạc Lạc thấy dạo gần đây Trình Chu cũng có chút tự mãn nên muốn tạt một gáo nước lạnh để thức tỉnh Trình Chu đã, thật không ngờ là Trình Chu có thể luyện chế ra thật này.
Có thể luyện chế ra linh dược này cũng chứng tỏ là Trình Chu đã tiến vào luyện dược sư cấp bậc Hoàng kim rồi đấy nhỉ? Vậy mà hắn vẫn chỉ là luyện dược sư cấp bậc Bạch ngân sao? Bây giờ thì Mạc Lạc cũng đột nhiên cảm nhận được một loại cảm xúc rất thất bại và khá thất vọng về bản thân.
Trình Chu gật đầu nói: “Ồ, hoá ra là anh chưa thể luyện chế được loại linh dược này. Nhưng mà anh cũng yên tâm, loại sự tình như này ở thế giới tôi cũng bình thường thôi, còn rất phổ biển nữa. Ví dụ như huấn luyện viên bơi lội dạy cho học viên nhưng anh ta lại chỉ thạo bơi chó, hoặc huấn luyện viên điền kinh thì chính mình lại bị bệnh khớp, còn những người muốn dạy người khác thành công thì trên lưng cũng đeo đống nợ, …. Nên chuyện này cũng không phải là chuyện gì quá ghê gớm, quen là được rồi.”
Mạc Lạc: “……” Sao hắn lại không hề có cảm giác được an ủi là thế nào?
Mạc Lạc nhìn Trình Chu rồi bản thân cung xcó chút bực mình. Tại sao Tinh Linh thế giới chỉ nói đến Đoạ ma giả làm ra những hành động đáng ghê tởm như thế nào cũng có, nhưng lại không có bất kỳ một ai nhắc tới chuyện Đoạ ma giả lại có thiên phú nghịch thiên trong việc luyện dược như vậy chứ?
“Linh dược này có tác dụng gì?” Trình Chu hỏi.
Mạc Lạc mở miệng giải thích: “Linh dược này giúp cho mấy kỵ sĩ có tuổi khôi phục đến trạng thái tuổi 20 hoặc 30.”
Thực lực của kỵ sĩ sẽ theo tuổi tác mà tăng lên, nhưng mà sau tuổi 80 thì đấu khí của Bạch ngân kỵ sĩ sẽ bị chựng lại và liên tục bị suy giảm. Nếu có thể khôi phục lại trạng thái sung mãn như tuổi 20, 30 thì tốc độ tu luyện cũng sẽ tiến bộ rất nhanh và cũng có thể tăng cơ hội để đánh sâu vào Hoàng kim kỵ sĩ.
Trình Chu gật đầu nói: “Thì ra là vậy.”
Dạ U bĩu môi nói: “Loại linh dược này rất được hoan ngênh ở các hội đấu giá đấy. Mấy bá tước, hầu tước thích sống trong nhung lụa đều thích cái loại linh dược này.”
Rất nhiều bá tước và hầu tước có tuổi cũng không trông cậy vào loại linh dược này để đánh sâu hay đề cao đấu khí gì cả, họ chỉ muốn tìm lại thanh xuân để có đủ tinh lực leo giường với người khác mà thôi.
End chap 136
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Dạ U lên tiếng phá vỡ im lặng: “Trời đã sáng rồi ạ?”
Nghĩ đến bộ dạng thất thố của mình hôm qua thì Dạ U cũng cảm thấy có chút xấu hổ. Nhưng mà sau khi khóc một trận thoải mái thì những áp lực trong lòng cũng tiêu tan đi rất nhiều rồi. Trước mặt mấy thành viên trong tổ chức Quang Minh thì Dạ U vẫn luôn nguỵ trang bản thân mình vẫn ổn, nhưng mà nỗi đau bị phụ thân và em trai phản bội vẫn luôn ẩn sâu trong lòng và cậu vẫn chưa thể buông bỏ được.
Trình Chu đỡ Dạ U dậy rồi nói: “Bắp đã chín rồi, ngày hôm qua em cũng chưa ăn gì mà, giờ em có muốn nếm thử không?”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng được.”
Làm người thì cũng không thể đắm chìm mãi trong quá khứ được nên cả hai người đều ăn ý không nhắc đến việc ngày hôm qua nữa, nhưng mà cũng nhờ có việc ngày hôm qua nên quan hệ của cả hai cũng thân thiết hơn rồi.
Clara nhìn thấy hai người bước xuống thì lên tiếng: “Xuống đi, bắp đã luộc xong rồi, có thể ăn thôi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Dạ.”
Dạ U gặm một miếng bắp thì đôi mắt cũng ngay lập tức sáng lên.
Mẻ bắp đầu tiên do bắp trùng giục sinh vẫn luôn có chất lượng cao hơn hẳn, vị ngọt, dẻo, mềm và rất thơm, làm người ta đã ăn một miếng thì cũng muốn ăn thêm miếng nữa.
“Em ăn từ từ thôi, cũng đâu có ai đoạt của em đâu.” Trình Chu nhìn Dạ U nói.
Dạ U trừng mắt nhìn Trình Chu nói: “Ăn của anh đi, sao anh nói nhiều thế chứ? Anh có kế hoạch gì tiếp chưa?”
Trình Chu tính toán một chút rồi nói: “Anh đang tính đi tới phòng thí nghiệm một chút.”
Dạ U: “Đã lấy đủ linh thảo chưa?”
Trình Chu gật đầu nói: “Gom được không ít rồi.”
Dù sao thì Michael giờ đã làm bá tước của đảo San Hô nên vẫn có tác dụng.
Dạ U nói: “Anh hiện tại đã nhập môn luyện dược, nếu cơ thể thành công khảo nghiệm thành Bạch ngân luyện dược sư ở dị giới thì hẳn là có rất nhiều quý tộc muốn mời chào anh đấy.”
Trình Chu dựa vào ghế rồi ngạo nghễ nói: “Cấp bậc Bạch ngân luyện dược sư cũng bình thường thôi, anh muốn cao hơn nữa.”
Dạ U nhìn Trình Chu bỡn cợt nói: “Anh muốn trở thành Hoàng kim luyện dược sư sao? Mạc Lạc vẫn đang ở cấp bậc Bạch ngân kìa.”
“Hắn ta chỉ là Bạch ngân chứng minh là hắn quá ngốc, nghiên cứu thuật luyện dược đã lâu như vậy mà cũng chỉ mới thành Bạch ngân sao? Anh cũng rất nhanh sẽ chứng minh là trò giỏi hơn thầy.” Trình Chu nói.
Dạ U: “……”
Thiên phú luyện dược của Mạc Lạc cũng đã rất cao rồi, nên bản thân hắn vẫn luôn tâm cao thế ngạo. Nếu Mạc Lạc mà nghe được mấy lời này của Trình Chu thì hắn ta sẽ tức giận chết mất. Nhưng đúng là thiên phú luyện dược của Trình Chu cũng cao thật, nói một lần liền hiểu nên việc trở thành Hoàng kim luyện dược sư cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
……
Trình Chu mang thêm một cái hộp đựng linh thảo thuấn di đến phòng thì nghiệm.
Đối với việc xuất hiện xuất quỷ nhập thần của Trình Chu thì ban đầu Dịch Thành Giang còn ngạc nhiên chứ hiện tại thì cũng thấy nhiều rồi nên ông cũng kệ.
“Ông chủ đã trở lại rồi.” Mạc Lạc chào hỏi.
Mấy ngày nay thì Mạc Lạc cũng thông qua nhiều con đường khác nhau để học tập ngôn ngữ của thế giới này. Do hắn cũng khá là thông minh cho nên mấy nay dù không có sự trợ giúp của Palmyra thì hắn vẫn có thể sử dụng được một vài câu giao tiếp bình thường. Trước thì Mạc Lạc và Dịch Thành Giang muốn giao tiếp gì đó là phải hoàn toàn phải dựa vào Palmyra, nhưng mà 2 ngày gần đây thì cũng đã không cần nữa rồi. Dạo này thì hai người bọn họ cũng đã tự nghiên cứu phương pháp riêng để có thể tự giao lưu các kết quả thí nghiệm với nhau rồi.
Trình Chu gật đầu rồi mở cái hộp đựng linh thảo ra để lộ ra một hộp đầy các loại linh thảo khác nhau.
Mạc Lạc nhìn cái hộp đầy linh thảo rồi lại nhìn nhìn Trình Chu với ánh mắt có chút kỳ lạ. Đúng là luyện dược sư có thể kiếm được rất nhiều tiền nhưng mà chi ra thì cũng rất nhiều. Mạc Lạc cũng thường xuyên tiêu rất nhiều tiền để làm một số nghiên cứu mới nên nhiều khi hắn cũng sạch túi. Dần dần thì tay nghề của hắn cũng tăng lên nhưng mà hắn cũng kiếm chẳng được bao nhiêu cả.
Tuổi của Mạc Lạc cũng còn khá trẻ mà đã trở thành Bạch ngân luyện dược sư rồi, tính ra thì hắn cũng được coi như luyện dược sư tuổi trẻ tài cao nên danh tiếng cũng tốt. Vì danh tiếng trong ngành khá tốt nên mấy năm nay cũng kiếm được không ít, nhưng mà hắn cũng không có khả năng giữ tiền nên thường thì tiền vừa tới tay thì cũng bị hắn xài sạch trong chớp mắt.
Trong một thời gian ngắn mà Trình Chu lại có thể kiếm được một số lượng lớn linh thảo như vậy thì hiệu suất làm việc cũng quá cao rồi đấy, tốc độ này cũng có thể coi như là ngang ngửa với những đại gia tộc luyện dược sư giàu có rồi đấy. Với việc này thì Mạc Lạc cũng rất khâm phục Trình Chu.
Mạc Lạc: “Trình thiếu, hôm nay cậu muốn tìm hiểu về loại linh dược nào?”
Trình Chu nghĩ nghĩ rồi nói: “Có loại linh dược nào có thể nhanh chóng bồi dưỡng Tinh Linh trùng thành thượng Tinh Linh luôn không?”
Mạc Lạc có chút bất đắc dĩ nói: “Tinh Linh muốn tiến hóa thì cũng phải xem vận khí mới được, linh dược có tác dụng với Tinh Linh trùng rất hiếm gặp. Trình thiếu có một loại Tinh Linh trùng nào muốn bồi dưỡng sao?”
“Xem như là có.” Trình Chu xoè tay ra thì có một con bắp trùng xuất hiện ở trên tay Trình Chu.
Mạc Lạc có chút tò mò nói: “Đây là loại Tinh Linh trùng gì?”
Tinh Linh trùng khác nhau thì hoa văn và màu sắc cũng rất khác nhau, Mạc Lạc cũng đã nhìn qua cả ngàn loại Tinh Linh trùng rồi nhưng mà con này thì hắn cũng chưa từng thấy qua.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc nói: “Đây là bắp trùng.”
“Bắp, chẳng lẽ là hoa màu của thế giới này ……” Mạc Lạc bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện rồi nói.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Thế nào? Có biện pháp sao?”
Mạc Lạc cau mày nói: “Có vài loại linh dược có thể tăng tốc độ trưởng thành của Tinh Linh trùng nhưng mà phối phương của loại linh dược này phần lớn đều nằm trong tay các đại gia tộc luyện dược sư, tầm thường luyện dược sư không có khả năng tiếp xúc.”
Trình Chu có chút thất vọng nói: “Nói như vậy thì anh không biết?”
Mạc Lạc: “……” Biết rõ rồi mà còn cố hỏi sao?
Mạc Lạc ướm lời mà dò hỏi: “Trình thiếu, không phải là trên tay cậu có một quyển luyện dược thư sao? Trong đó khả năng có phương thuốc giúp làm gia tăng tốc độ trưởng thành của Tinh Linh trùng đó.”
Trình Chu có chút ngoài ý muốn nói: “Có sao?”
Mấy ngày nay thì Trình Chu vẫn luôn cùng Mạc Lạc nghiên cứu các đơn thuốc mà đối phương quen thuộc thôi. Tuy là cuốn luyện dược thư kia đã được phiên dịch lại tốt nhưng kiến thức cũng tương đối cao thâm nên Trình Chu vẫn chưa có thời gian nghiên cứu.
Mạc Lạc cũng có chút không chắc chắn mà nói: “Tôi cũng không biết, khả năng là có.”
Tuy là Mạc Lạc có giúp Trình Chu phiên dịch lại cuốn sách cổ mà Dịch Thù Tuyết đã phục chế nhưng mà đám Clara cũng đã làm đảo lộn hết ký tự nên coi như hắn cũng chưa từng xem xét kỹ cuốn luyện dược thư này, hơn nữa thì cũng không biết rõ là trong cuốn sách cổ đó có những phương thuốc mới nào.
Trình Chu cũng lật qua loa cuốn sách tranh đã được phiên dịch để kiểm tra.
“Có.” Trình Chu nói.
Mạc Lạc nghe vậy thì biến sắc. Các luyện dược sưvà quý tộc của Hiệp Loan quần đảo chỉ nắm giữ các phối phương có tác dụng với kỵ sĩ mà thôi. Còn các loại linh dược có tác dụng với Tinh Linh thì chỉ có luyện dược sư của hoàng thất mới có.
Mạc Lạc nói với Trình Chu kiểm tra cuốn luyện dược thư kia cũng chỉ là thuận miệng mà nhắc tới, không nghĩ là thực sự có. Tuy là văn tự lộn xộn nhưng Mạc Lạc cũng tự sắp xếp được rất nhiều thông tin.
Mạc Lạc đang thầm hoài nghi là cuốn điển tịch trong tay Trình Chu còn có giá trị hơn truyền thừa luyện dược của gia tộc bọn họ nữa. Ngẫm một lúc thì Mạc Lạc cũng nảy sinh hứng thú với cuốn điển tịch trên tay Trình Chu.
Trình Chu đọc qua rồi kiểm tra một lượt danh mục linh thảo cần trong phối phương thì nhăn mày mà nói nhỏ: “Số linh dược này có một vài loại rất ít thấy, muốn gom đủ chỉ sợ cũng không dễ dàng gì rồi.”
Mạc Lạc nghe vậy thì tính tò mò cuối cùng cũng chiến thắng đi lên nói: “Trình thiếu, cho tôi xem thử.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được.”
Mạc Lạc kiểm tra phối phương của loại linh dược này thì tâm tình cũng kích động nói: “Hoá ra là vậy, hoá ra là chỉ cần có thế này là có thể sao? Trình thiếu, số linh thảo này tuy là hiếm gặp nhưng mà cũng không quá trân quý. Nên với bản lĩnh của Trình thiếu thì muốn gom đủ số linh thảo này cũng không quá khó khăn.”
Nếu mà linh dược này mà có công hiệu thì sẽ tạo thành một chấn động không nhỏ cho Tinh Linh thế giới đấy. Mạc Lạc hiện tại hận không thể giục Trình Chu nhanh đi gom đủ linh thảo để hắn thử luyện chế.
Trình Chu nhăn mày nói: “Để lần sau đi.”
Mạc Lạc cau mày nói: “Lần sau? Trình thiếu, cậu không tò mò muốn biết hiệu quả của loại linh dược này dành cho Tinh Linh sẽ như thế nào sao?”
Luyện dược sư gặp được một phối phương mới lạ mà không chạy đi gom linh thảo để điều chế luôn sao? Sao mà có thể đợi được chứ?
Trình Chu: “Tò mò chứ. Nhưng không phải là tôi không có linh thảo sao?”
Mạc Lạc: “……” Tò mò thật sao? Sao thoạt nhìn thì có vẻ Trình Chu cũng chẳng có tí hiếu kỳ nào là sao?
Làm luyện dược sư nên phải luôn giữ vững tính tò mò và hiếu kỳ về các loại linh thảo mới và luyện chế ra các loại linh dược mới. Làm sao mà cái tên Trình Chu này chẳng có tí tôn trọng nào với thuật luyện dược thế này chứ? Nhưng mà sao cái tên thiếu tôn trọng này lại có thiên phú tốt như vậy được nhỉ? Mạc Lạc nghĩ vậy mà nhịn không được phải ghen tị.
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Không cần vội. Anh đem con bắp trùng vào bên trong con ấn để ôn dưỡng nó đi, làm vậy cũng giúp nó nhanh chóng lột xác mà.”
Trình Chu gật đầu nói: “Con dấu kia đúng là thứ tốt, nhưng mà nếu có thể điều chế ra loại linh dược có thể giúp tăng khả năng tiến giải của Tinh Linh trùng thì lại càng tốt.”
Vì để cảm ơn ân cứu mạng cho Tiêu Hồng Kiệt nên Tiêu gia đã đưa cái ấn truyền quốc cho Trình Chu, mà con ấn này lại là một cái trùng sào có tác dụng nuôi dưỡng Tinh Linh. Trình Chu cũng thu luôn các loại Tinh Linh vào trong đó để ôn dưỡng, dạo này thì Tiểu May Mắn trưởng thành cũng rất nhanh, hẳn là cũng có một phần tác dụng của con ấn này.
Mạc Lạc nhìn Dạ U mà có chút ai oán rồi thầm nghĩ: Không cần vội thật sao? Sao có thể không vội được chứ? Dạ U có hiểu biết giá trị của loại linh dược này với Tinh Linh thế giới không vậy hả?
Tài sản của quý tộc cũng có liên quan trực tiếp với Tinh Linh, nếu loại linh dược này có thể được điều chế ra thì có thể sẽ làm điên đảo cả Tinh Linh thế giới mất. Sao Dạ U có thể bình tĩnh như vậy được nhỉ?
“Nếu linh thảo của loại linh dược này gom không đủ thì chúng ta cứ thử luyện chế loại linh dược khác thôi.” Trình Chu nói.
Không tìm thấy phối phương của linh dược cho Tinh Linh thì còn tốt, tìm được rồi thì hiện tại Mạc Lạc lại mất luôn hứng thú với các loại linh dược khác. Nhưng mà Trình Chu thì lại không như vậy, hắn vẫn đang rất có hứng thú với việc luyện dược nên cũng muốn bắt tay vào luôn. Trình Chu đã nói vậy thì Mạc Lạc cũng đâu phản kháng được.
……
Bên trong phòng thí nghiệm.
Trình Chu làm theo những gì mà Mạc Lạc chỉ dẫn mà luyện chế linh dược.
Hiện nay thì trên tay Trình Chu cầm một ống linh dược màu đỏ như máu đang hình thành.
“Xong rồi, có phải như vậy không?” Trình Chu nhìn qua Mạc Lạc hỏi.
Mạc Lạc mở to mắt cũng không thể tin nổi mà nói: “Sao có thể luyện chế được chứ? Sao cậu có thể luyện được?”
Trình Chu nhìn Mạc Lạc cũng có chút nghi hoặc nói: “Vì cái gì không thể luyện ra chứ? Anh đã cố tình dạy sai sao?”
Mạc Lạc lập tức nói: “Tất nhiên là không sai, nhưng đây là linh dược cấp bậc Hoàng kim đó.”
Trình Chu bừng tỉnh nói: “Hoá ra là linh dược cấp Hoàng kim à, thảo nào mà tôi thấy luyện chế khó hơn rất nhiều. Mà sao tự dưng anh lại dạy tôi điều chế loại linh dược này mà không nói trước vậy?”
Mạc Lạc có chút chột dạ mà cười cười. Tất nhiên là vì hắn đã gặp được loại linh dược có liên quan đến Tinh Linh nên hiện tại thì tâm trí của hắn đang đắm chìm vào cái loại linh dược đó đấy. Cho nên cũng có chút qua loa có lệ với Trình Chu.
Trình Chu tiến bộ quá nhanh nên Mạc Lạc cũng phát hiện là hắn sắp hết thứ có thể dạy cho Trình Chu rồi. Linh dược cấp bậc Bạch kim không thể làm khó được Trình Chu mà vừa vặn cũng có linh thảo thích hợp nên Mạc Lạc cũng đưa ra phối phương và các bước luyện chế cho Trình Chu luôn. Ống linh dược trong tay Trình Chu vừa luyện chế là Chu hoa linh dược.
Mạc Lạc cũng từng thử luyện chế qua Chu hoa linh dược rồi, nhưng thử vài lần vẫn chưa thành công nên hắn nhớ rõ các bước luyện chế. Mạc Lạc thấy dạo gần đây Trình Chu cũng có chút tự mãn nên muốn tạt một gáo nước lạnh để thức tỉnh Trình Chu đã, thật không ngờ là Trình Chu có thể luyện chế ra thật này.
Có thể luyện chế ra linh dược này cũng chứng tỏ là Trình Chu đã tiến vào luyện dược sư cấp bậc Hoàng kim rồi đấy nhỉ? Vậy mà hắn vẫn chỉ là luyện dược sư cấp bậc Bạch ngân sao? Bây giờ thì Mạc Lạc cũng đột nhiên cảm nhận được một loại cảm xúc rất thất bại và khá thất vọng về bản thân.
Trình Chu gật đầu nói: “Ồ, hoá ra là anh chưa thể luyện chế được loại linh dược này. Nhưng mà anh cũng yên tâm, loại sự tình như này ở thế giới tôi cũng bình thường thôi, còn rất phổ biển nữa. Ví dụ như huấn luyện viên bơi lội dạy cho học viên nhưng anh ta lại chỉ thạo bơi chó, hoặc huấn luyện viên điền kinh thì chính mình lại bị bệnh khớp, còn những người muốn dạy người khác thành công thì trên lưng cũng đeo đống nợ, …. Nên chuyện này cũng không phải là chuyện gì quá ghê gớm, quen là được rồi.”
Mạc Lạc: “……” Sao hắn lại không hề có cảm giác được an ủi là thế nào?
Mạc Lạc nhìn Trình Chu rồi bản thân cung xcó chút bực mình. Tại sao Tinh Linh thế giới chỉ nói đến Đoạ ma giả làm ra những hành động đáng ghê tởm như thế nào cũng có, nhưng lại không có bất kỳ một ai nhắc tới chuyện Đoạ ma giả lại có thiên phú nghịch thiên trong việc luyện dược như vậy chứ?
“Linh dược này có tác dụng gì?” Trình Chu hỏi.
Mạc Lạc mở miệng giải thích: “Linh dược này giúp cho mấy kỵ sĩ có tuổi khôi phục đến trạng thái tuổi 20 hoặc 30.”
Thực lực của kỵ sĩ sẽ theo tuổi tác mà tăng lên, nhưng mà sau tuổi 80 thì đấu khí của Bạch ngân kỵ sĩ sẽ bị chựng lại và liên tục bị suy giảm. Nếu có thể khôi phục lại trạng thái sung mãn như tuổi 20, 30 thì tốc độ tu luyện cũng sẽ tiến bộ rất nhanh và cũng có thể tăng cơ hội để đánh sâu vào Hoàng kim kỵ sĩ.
Trình Chu gật đầu nói: “Thì ra là vậy.”
Dạ U bĩu môi nói: “Loại linh dược này rất được hoan ngênh ở các hội đấu giá đấy. Mấy bá tước, hầu tước thích sống trong nhung lụa đều thích cái loại linh dược này.”
Rất nhiều bá tước và hầu tước có tuổi cũng không trông cậy vào loại linh dược này để đánh sâu hay đề cao đấu khí gì cả, họ chỉ muốn tìm lại thanh xuân để có đủ tinh lực leo giường với người khác mà thôi.
End chap 136
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.