Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 257: Địa Giai Thuyền Chiến

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Khu bến tàu.

Mấy luyện khí sư đang trong tình trạng bận rộn không ngừng, hiện tại thì ở bên trong khu bên tàu này đang tập trung toàn bộ luyện khí sư cao cấp nhất của Hiệp Loan quần đảo cũng như những chuyên gia đóng thuyền của quốc gia gấu trúc. Tiến độ chế tạo con Địa giai thuyền chiến còn nhanh hơn nhiều so với những gì mọi người đã dự đoán nữa.

Đại sư Tầm Thiên cũng có chút kích động nói: “Sắp hoàn thành rồi, toàn bộ kết cấu chính thức cũng đã hoàn thành rồi, vũ khí đã trang bị xong hết rồi, chuẩn bị hạ thuỷ để thử thôi. Rốt cuộc là cũng gần hoàn thành rồi.”

Đại sư Tầm Thiên nhìn con thuyền bán thành phẩm ở ngya trước mắt mà cảm xúc của ông cũng phập phồng không thôi. Mộng tưởng từ trước tới nay đã gần như là hoàn thành trong chớp mắt rồi cho nên ông cũng nhịn không được mà cực kỳ kích động. Cảm giác phấn khích này cũng làm cho người ta rạo rực không thôi.

Lúc trước đại sư Tầm Thiên đã lựa chọn rời bỏ đảo Thiên Tinh để đầu nhập vào tổ chức của Trình Chu thì cũng chỉ vì khối long cốt của con rồng lửa kia mà thôi. Nhưng mà, những tài liệu luyện khí mà Trình Chu có thể cung cấp cho ông cũng đa dạng và phong phú hơn tất cả những gì mà ông đã từng tưởng tượng rất nhiều, số tài liệu đó cũng đã vượt quá những gì mà ông đã kỳ vọng. Đối với một luyện khí sư mà nói thì nhìn thấy số tài liệu luyện khí cao cấp như vậy đặt ngay trước mắt thì đúng là một điều cực kỳ mỹ diệu.

Tầm Nhất cũng có chút kích động mà nói: “Sư phụ, để con chạy nhanh đi thông tri luôn cho Trình Chu các hạ nhé. Con cảm giác rằng nếu chúng ta kéo dài thêm một thời gian nữa thôi thì chắc là con Đại đia thuyền chiến này cũng không còn lọt vào mắt của Trình Chu các hạ nữa đâu. Đến lúc đó thì con thuyền này cũng trở thành món đồ vô giá trị mất.”

Đại sư Tầm Thiên nghe vậy thấy vậy thì cứ như là bị tạt cho một gáo nước lạnh cũng rất bất đắc dĩ mà nói: “Cũng đúng.”

Nghĩ đến Trình Chu thì đại sư Tầm Thiên cũng nhịn không được mà phải phiền muộn không thôi, Địa giai thuyền chiến đối với các thế lực lớn ở Hiệp Loan quần đảo mà nói thì chính là một loại vũ khí chiến tranh cực kỳ sắc bén, nhưng mà cái thứ này cũng không là gì đối với Trình Chu cả, nói chung cũng là vì tốc độ tiến bộ của Trình Chu cũng thuộc vào dạng quá nhanh rồi. Dạo gần đây cũng không biết ai nói gì mà tên đó lại trực tiếp cắt luôn hòn đảo Đường Thụ và Hoàng Kim tiểu mạch đảo lại đây luôn. Thật không thể nói nổi mà.

Trước kia thì đại sư Tầm Thiên còn cảm thấy rằng chỉ cần Địa giai thuyền chiến mà chế tạo thành công thì con thuyền này cũng có thể trở thành một trong nhũng vũ khí chiến lược trong tay Trình Chu, rất có thể loại vũ khí này sẽ giúp cho Trình Chu mở mang bờ cõi cũng như săn bắt được thêm các loại tài nguyên tu luyện khác nữa.

Nhưng mà, sự thật cũng chứng minh là năng lực không gian của Trình Chu cũng quá khủng bố, một hòn đảo lớn như vậy mà người này nói muốn di chuyển là di chuyển được luôn, mà còn là liên tiếp di chuyển cũng chẳng làm sao cả. Có vẻ như con Địa giai thuyền chiến này ở trong tay Trình Chu cũng có chút không đủ nhìn rồi.

Nói như vậy thôi chứ ông cũng chẳng cần phải lo lắng quá nhiều về chuyện này, tuy rằng con Địa giai thuyền chiến có thể chẳng có đất dụng võ trong tay Trình Chu, cũng có thể Trình Chu khá chướng mắt vì thể tích của nó quá to đấy, nhưng mà mấy người như Bạch Nham và mấy tên đóng thuyền ở hiện thế kia lại đỏ mắt mà mong chờ, mấy tên kia cũng chỉ hận không thể cùng một lúc đào ra thêm mấy con thuyền chiến nữa để vác sang thế giới bên kia thôi. Nhìn thấy con thuyền này hoàn thành chắc chắn là bọn họ sẽ nhảy cẫng lên mất.

Nếu như tên Trình Chu kia chướng mắt không thèm dùng thì Bạch Nham chắc hẳn là vô cùng vui sướng mà tiếp thu rồi mang sang bên kia luôn đấy.

……..

Sau khi Trình Chu nhận được tin tức của khu bên tàu thì tâm tình của hắn cũng trở nên rất hứng khởi.

Dạ U: “Thuyền chiến chuẩn bị chạy thử rồi sao?”

Trình Chu gật đầu nói: “Ừ, đúng vậy đấy.”

Mấy hôm trước thì Trình Chu cũng đã ghé ngang qua khu bên tàu đó vài lần rồi, thời điểm mà hắn ghé qua thì con thuyền đó gần hoàn thành rồi, mọi thứ gần như là xong xuôi cả, cũng chỉ còn mấy loại vũ khí, trang bị khác chưa ráp xong mà thôi, mà hiện tại thì có vẻ như toàn bộ công việc đã xong xuôi hết rồi. Nghe nói con thuyền đó cũng nhanh hạ thuỷ ngay thôi.

Tâm tình của Dạ U cũng không tồi mà nói: “Vậy nhanh lên. Chúng ta cùng nhau đi xem thôi. Kia chính là Địa giai thuyền chiến đấy.”

Hiện tại thì toàn bộ Hiệp Loan quần đảo này cũng chỉ có 2 con Địa giai thuyền chiến mà thôi, một con thuyền là của vương thất thì không nói làm gì, con còn lại của Trình Chu chính là con thuyền độc nhất đấy.

Trong lòng Dạ U cũng có chút buồn bã, nghe nói là thời điểm mà ông ngoại còn sống thì ông ngoại cũng từng suy nghĩ đến việc Hoàng Kim tiểu mạch đảo sẽ dùng tài vật của toàn bộ hòn đảo để chế tạo cho thành công một con Hoàng kim thuyền chiến, nhưng mà đáng tiếc là công việc còn chưa đến đâu thì ông ngoại đã không còn nữa rồi. Nếu như ông ngoại cậu mà con sống trên đời thêm một thời gian nữa, ông ngoại mà nhìn thấy con Địa giai thuyền chiến này thì hẳn là ông sẽ rất cao hứng đấy.

Trình Chu và Dạ U cũng nhau chạy nhanh đến khu bến tàu.

Trình Chu cười cười mà nói: “Đại sư, đã xong hết rồi ạ?”

Đại sư Tầm Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Sau khi hoàn thành toàn bộ quá trình chê tác thì khí thế của con Địa giai thuyền chiến toả ra cũng cực kỳ bức người, đứng ngay trước mặt con thuyền chiến này mà Trình Chu cũng có cảm giác như đang phải đối mặt với con rồng lửa khổng lồ ở quần đảo núi lửa. Uy thế của con thuyền này tạo ra vô cùng kinh người.

Mà đúng là thời điểm đó thì con rồng lửa ở quần đảo núi lửa đó cũng là con hung thú đáng sợ nhất mà Trình Chu từng phải đối mặt.

Trình Chu cũng đánh giá lại con rồng đó một phen, với thực lực hiện tại của hắn và cộng thêm cả Dạ U nữa thì nếu có gặp lại con rồng lửa đó thêm một lần nữa thì hai người bọn họ cũng có thể trực tiếp làm thịt được rồi.

Trình Chu chắp tay sau lưng rồi nói: “Nhìn không tồi. Nhìn khá tốt, khá uy phong đấy. Đây mới là con thuyền cao cấp chứ. Con thuyền này chắn chắn là mạnh mẽ hơn con thuyền của đại công tước Oss.”

Đại sư Tầm Thiên chắp tay sau lưng rồi tỏ vẻ vô cùng ngạo nghễ mà nói: “Tất nhiên là như vậy rồi. Con thuyền của đại công tước Oss kia không thể so sánh được với con thuyền này của chúng ta đâu.”

Tất nhiên là đại sư Tầm Thiên phải vô cùng tin tưởng vào tay nghề chế tạo Địa giai thuyền chiến của bản thân ông rồi. Con Địa giai thuyền chiến của bọn họ là dùng tới một con Địa giai hung thú làm khung đấy, ngoài ra còn dùng thêm đủ loại Địa giai hải thú để chế tác đó, hơn nữa thêm vào đều là loại tài liệu có cấp bậc Địa giai đấy. Mà con thuyền này còn dung hợp thêm kỹ thuật chế tạo thuyền và đóng thuyền của cả hai thế giới cơ mà. Đây là con thuyền vượt vị diện, cái con thuyền cổ lỗ sĩ ở vương đô kia còn lâu mới có thể so sánh được với con thuyền này của bọn họ.

Ban đầu thì bản vẽ của con Địa giai thuyền chiến mà đại sư Tầm Thiên vẽ ra cũng là một bản vẽ tương đối đơn giản, lúc đó ông cũng không có bao nhiêu hy vọng về ông chủ mới này của mình đâu. Nhưng mà, càng về sau này thì tài liệu Địa giai cũng chất chồng chất đống lên, tài liệu nhiều quá mà ông còn ngán ngẩm, cuối cùng thì ông cũng phải thăng cấp bản vẽ lên vài lần liên tục, tài liệu càng nhiều thì ý tưởng càng lớn hơn nữa cho nên bản vẽ cuối cùng này là một bản vẽ vô cùng suất sắc.

Trình Chu gật đầu nói: “Không tồi, không tồi. Chọn ngày không bằng nhặt ngày. Hôm nay cũng không phải là ngày gì quá xấu cho nên chúng ta hạ thuỷ luôn thôi.”

Đại sư Tầm Thiên cũng có chút chờ mong mà nói: “Cũng được.”

Đại sư Tầm Thiên cẩn thận mà đánh giá Trình Chu vài lần rồi ánh mắt của ông cũng có chút phức tạp không thôi.

Trình Chu quay qua nhìn đại sư Tầm Thiên cũng có chút nghi hoặc mà nói: “Đại sư làm sao vậy? Sao đại sư lại nhìn tôi như vậy chứ?”

Đại sư Tầm Thiên lắc đầu rồi thở dài một hơi nói: “Không có việc gì. Có phải các hạ đã tiến giai rồi đúng không?”

Trình Chu khẽ gật đầu rồi vân đạm phong khinh mà nói: “Đại sư đã nhìn ra rồi. Không sai, hiện tại cháu đã là Địa giai kỵ sĩ rồi.”



Đại sư Tầm Thiên nghe vậy cũng ngẩn người ra một chút rồi thầm nghĩ: Sao tên Trình Chu này lại có thể bình tĩnh mà ném xuống một quả bom hạng nặng như vậy chứ? Mà cái tên Trình Chu đã tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ rồi sao? Tiến giai khi nào chứ? Trời ạ, cả cái Hiệp Loan quần đảo này ngoại trừ đại công tước Oss ra thì cũng chỉ có một mình Trình Chu có thể đạt tới cấp bậc này thôi đấy. Vậy mà hắn ta tỏ vẻ bình tĩnh như vậy là sao?

“Chúc mừng các hạ.” Đại sư Tầm Thiên nói.

Đại sư Tầm Thiên cười cười rồi thầm nghĩ: Khi mà tên Trình Chu này còn đang là Hoàng kim kỵ sĩ thì hắn ta đã có thể khiêu chiến vượt cấp rồi, hiện tại người này đã tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ thì không biết thực lực của tên này còn khủng bố tới mức nào nữa chứ. Thật khó mà tưởng tượng được mà.

Trình Chu cười cười nói: “Đa tạ.”

Đại sư Tầm Thiên cũng có chút khác thường mà nói: “Nhưng mà chuyện Trình Chu các hạ tiến giai thành Địa giai kỵ sĩ chắc cũng tạo ra rất nhiều chấn động đúng không? Tại sao tôi lại không hề nghe được bất kỳ tin tức này vậy?”

Nếu như Trình Chu này tiến giai ở Hiệp Loan quần đảo thì chắc chắn quá trình tiến giai sẽ tạo thành động tĩnh không hề nhỏ mới đúng, cho nên đại sư Tầm Thiên đang hoài nghi Trình Chu đã tiến giai ở biển bên kia rồi. Nếu như vậy thì người này cũng có thể thuận lợi mà tránh đi cái hạn chế khi tiến giai ở Hiệp Loan quần đảo này.

Trình Chu cười cười nói: “Con người của tôi ấy mà tôi tương đối thích điệu thấp. Cái loại chuyện như thế này thì bản thân mình biết là tốt lắm rồi. Không cần phải lộ ra làm gì.”

Đại sư Tầm Thiên cười cười rồi nói: “Quả nhiên là như vậy mà. Dù sao thì Trình Chu các hạ cũng không phải người bình thường mà. Nếu là các quý tộc khác tiến giai thành công thì bọn họ cũng tổ chức sênh ca ăn uống linh đình mấy ngày rồi.”

Đùa chứ nếu như cái tin tức Trình Chu tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ này mà lộ ra ngoài thì cả cái Hiệp Loan quần đảo này sẽ chấn động mất.

Tin tức con thuyền Địa giai của đảo San Hô muốn hạ thuỷ cũng nhanh chóng được lan truyền rộng rãi.

Không bao lâu sau thì khu vực cùng ven biển của cả 3 hòn đảo mới bị cắt lại cũng nhanh chóng tụ tập tất cả mọi người lại, cũng có không ít dân chúng tụ tập lại ở bên bờ biển mà nghị luận khí thế.

“Nghe nói còn Địa giai thuyền chiến kia sắp hạ thuỷ rồi đúng không? Chúng ta cũng có Địa giai thuyền chiến rồi.”

“Ngoại trừ vương đô thì cũng chỉ có đảo San Hô của chúng ta là có Địa giai thuyền chiến thôi đó.”

“Không biết con thuyền của vương đô kia và con thuyền này của chúng ta thì con thuyền nào lợi hại hơn nhỉ?”

“Còn phải nói nữa sao? Chắc chắn là con thuyền của hòn đảo chúng ta rồi. Đảo San Hô của chúng ta đã sử dụng tới bộ thi cốt của con rồng lửa làm khung chính đấy, Biết có nghĩa là gì không? Là con thuyền của đảo chúng ta không hề sợ lửa đấy nhé. Nghĩ cũng biết là con thuyền nào lợi hại hơn rồi.”

“…..”

Bên bờ biển ngoài dân chúng của đảo ra thì cũng có các con em quý tộc của các hòn đảo khác tới đây dụ lịch cũng đang tụ tập lại bên bờ biển.

“Chị, nghe nói là hôm nay con Địa giai thuyền chiến kia sẽ hạ thuỷ, không biết là tin này có phải là sự thật hay không nữa.” Roland nói.

Yisi cau mày nói: “Chắc là sự thật.”

Tiếng đồn đại cũng đã tuôn ra thành như vậy rồi thì không thật cũng sẽ phải thành sự thật thôi, nếu không hạ thuỷ thật thì mấy người kia cũng bị vả mặt quá rát rồi.

Roland cũng nhịn không được mà phải nói: “Thật là náo nhiệt mà.”

Yisi gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Các quý tộc ở Hiệp Loan quần đảo một người lại một người chết đi, mấy người còn dư lại cũng đang sợ hãi và bất an mà trốn trong nhà.

Bên ngoài xa xăm kia thì phong ba bão táp đập vào mặt nhưng mà tình hình ở đảo San Hô này lại sóng yên biển lặng như chẳng có việc gì xảy ra cả, không những thế thì tin tốt còn ào ào kéo tới không ngừng. Đúng như mọi người nói mà, chỉ cần có hai người Trình Chu và Dạ U toạ trấn ở nơi này thì toàn bộ đảo San Hô này cũng trở thành hòn đảo an toàn nhất của Hiệp Loan quần đảo mà.

Trên mặt biển hiện tại vẫn chỉ có hai con thuyền Hoàng kim đang đi lại tuần tra, hiện tại thì hai con thuyền này đang nhận nhiệm vụ dọn dẹp sạch sẽ lại toàn bộ hải vực cho thông thoáng, phía trên bờ thì tiếng nghị luận cũng không dứt.

Roland chắp tay sau lưng mà nói: “Không biết là khi nào con thuyền đó mới hạ thuỷ nữa.”

Tất cả những con thuyền có hình dạng khổng lồ mà muốn hạ thuỷ lần đầu thì đây đúng là chuyện cực kỳ phiền toái, quy trình nào là cần người dùng dây kéo xuống, nào là con lăn, nào là … nhưng mà chuyện hạ thuỷ con thuyền ở đảo San Hô này thì nhàn hơn nhiều, có Trình Chu ở đây thì mọi chuyện cũng chẳng cần phiền toái quá mức tới như vậy. Nghe nói là Trình Chu chỉ cần dùng một ý niệm thôi là con thuyền nào cũng sẽ tự ra khơi đứng thôi. Cho nên bọn họ cũng chỉ có thể đứng đó mà chờ đợi thôi.

“Chị, là ông chủ của studio Thiên Tinh kìa.” Roland nói.

Đạo diễn Giả Ba đang chỉ huy mấy nhân viên lắp mấy cái camera ở bên bờ biển rồi hưng phấn mà gào lớn lên: “Nhanh, nhanh lên, nhanh tay nhanh chân lên, sắp bắt đầu rồi đấy. Phải quay lại rõ ràng cho tôi, quay rõ từng chi tiết một cho tôi đấy. Ai dám để cho mình mất đoạn nào thì lập tức trừ lương. Nghe rõ chưa?”

Chuột lão nhị nhìn đạo diễn Giả Ba với khuôn mặt tươi cười mà nói: “Đạo diễn, chuyện này thì đạo diễn yên tâm đi, chúng tôi đã lắp hơn 10 cái camera rồi. Khẳng định là có thể quay chụp được những hình ảnh cực kỳ rõ ràng. Nếu không quay được thì ngài nói với Trình Chu các hạ lại hạ thuỷ thêm một lần nữa là được rồi mà.”

Đạo diễn Giả Ba cuộn một cuốn kịch bản trong tay lại đập lên đầu Chuột lão nhị một cái rồi tức giận mà nói: “Cậu đang nói cái gì đấy hả? Các cậu nghĩ rằng tôi có mặt mũi lớn tới vậy hồi nào đấy hả? Tôi mà dám chỉ đạo Trình Chu sao? Các cậu đang nằm mơ đúng không? Các cậu lo nhanh tay lên cho tôi.”

Chuột lão nhị ôm đầu mà thầm nghĩ: Ủa đạo diễn, ngày thường ngài dữ như vậy cơ mà, sao cứ nhắc tới Trình Chu là ngài lại thành như thế này rồi hả?

Từng người rồi lại từng người chạy ra biển quan sát mà sắc mặt cũng biến đổi liên tục. Bờ biển hoàn toàn tĩnh lặng như chưa có động gì cả, một đám con em quý tộc đang dần mất kiên nhẫn thì đột nhiên phía xa có một con thuyền tự dưng từ đâu đó mà xuất hiện ở trên mặt nước. Con Địa giai thuyền chiến đột nhiên xuất hiện như vậy cũng gây ra chấn động không thôi. Nhưng mà lần hạ thuỷ này cũng quá nhàn nhã, cũng không có cái uy phong của những con thuyền mới hạ thuỷ lần đâu. Cho nên mọi người cũng trầm trồ về khí thế của con thuyền mới xuất hiện.

“Ơ … Thật sự là bọn họ đã chế tạo thành công rồi kìa. Xuất hiện thật rồi kìa.”

“Đây chính là Địa giai thuyền chiến thật sao?”

“Uy thế này cũng chấn động đấy nhỉ? Nhìn thôi mà tôi đã run rồi. Trông không khác gì một con Hồng Hoang cự thú đấy.”

“Mà khoan, nếu như con Địa giai thuyền chiến này đã chế tạo thành công thì đại sư Tầm Thiên đã chính thức trở thành Địa giai luyện khí sư rồi đúng không?”



“Nhìn con thuyền chiến này còn cao cấp hơn con Địa giai thuyền chiến của đại công tước Oss ở vương đô luôn rồi.”

“Đúng vậy, nhìn thế nào đi nữa thì con Địa giai thuyền chiến ở vương đô không thể so sánh được rồi.”

Nếu thật sự phải so sánh giữa hai con Địa giai thuyền chiến với nhau thì cũng có thể hình tượng hoá cho dễ hiểu hơn một chút, con thuyền ở vương đô chính là Địa giai kỵ sĩ lớn tuổi đang chuẩn bị kết thúc cuộc đời, còn con thuyền của đảo San Hô chính là Địa giai kỵ sĩ trẻ tuổi vừa mới thăng cấp còn đang cực kỳ sung mãn cùng căng tràn sức sống.

“Nghe mấy vị luyện khí sư ở bên trong khu bến tàu kia nói lộ ra là con Địa giai thuyền chiến này sử dụng toàn là Địa giai hải thú làm tài liệu đấy, hơn nữa tài liệu luyện khí cũng như các trận pháp đắp vào đó cũng không thể đếm được nữa. Nghe nói các loại vũ khí cũng rất đồ sộ và tân tiến nữa đấy.”

“….”

Mọi người đứng trên bờ đang nghị luận sôi nổi về khí thế của con Địa giai thuyền chiến rồi tơi tài liệu chế tạo, … thì con Hoàng kim thuyền chiến cùng con Địa giai thuyền chiến cũng từ từ biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Đạo diễn Giả Ba nhìn con thuyền đang ra khơi kia thì khen ngợi không dứt: “Quá đồ sộ rồi. Cảnh tượng này cũng quá hoành tráng rồi”

Mấy con thuyền chiến đang tiến hành tuần tra quanh 3 hòn đảo một vòng như cho tất cả mọi người của các hòn đảo chiêm ngưỡng thành quả.

Ban đầu đảo San Hô có 2 con thuyền Hoàng kim đã làm người ta phải trầm trồ vì độ hoành tráng rồi đấy, hiện nay có thêm con thuyền Địa giai đã hạ thuỷ thì nhìn hai con thuyền Hoàng kim kia cũng trở nên quá chừng, mấy con thuyền tiến hành tuần tra xung quanh đảo vài vòng làm mọi người phải hướng theo từ góc này tới góc khác để ngắm cho đã.

“Chị, con thuyền kia đã biến mất rồi.” Roland nói.

Yisi cau mày nói: “Chắc là đi xa để săn thú rồi.”

Truyền thống từ trước đến nay mỗi khi hạ thuỷ một con thuyền chiến chính là đi săn vài con hải thú tới để thí luyện. Đây là nghi thức của thuyền chiến rồi, săn bất kể thứ gì cũng được miễn là man thành quả về mới được tính là hoàn thành nghi thức hạ thuỷ. Đây còn là Địa giai thuyền chiến nên chắc chắn sẽ phải đi săn cao giai hải thú để chúc mừng một phen chứ.

Trình Chu mang theo con Địa giai thuyền chiến này thuấn di vào một lãnh hải của khu vực biển nước sâu xanh thẳm, khu vực này hiện đang có rất nhiều cao giai hải thú đang chiếm đóng. Nghe nói thì đây cũng là một vùng biển cấm của Hiệp Loan quần đảo. Khu vực này vô cùng nguy hiểm và thường xuyên cấm tàu bè đi lại.

Trình Chu cũng đứng bên trong cabin kiểm tra tình trạng của con thuyền đang di chuyển, bên trong cabin này cũng có trang bị thêm những trang thiết bị dùng để kiểm tra đo lường dao động năng lượng. Thiết bị này có thể phát hiện chính xác vị trí của hải thú đang ở các khu vực biển gần đây cùng các khu vực biển xung quanh nữa, phạm vi đo lường cũng rất lớn.

Dạ U nhìn lên màn hình lớn thì rất hứng thú nói: “Xung quanh khu vực này có tới 6 con cao giai hải thú. Không hề ít.”

“Khai hỏa thôi.” Trình Chu quay đầu nói với các thành viên của đội hải quân đang có mặt trên thuyền.

Sau khi mấy quân nhân thuộc lực lượng hải quân nhận được mệnh lệnh thì cũng nhanh chóng kích hoạt mấy vũ khí công kích có trên tàu.

Vì để cải tiến lực sát thương của các vũ khí trên tàu thì đại sư Tầm Thiên và các chuyên gia vũ khí của hiện thế đã tốn không ít công sức để thiết kế, cải thiện thiết kế rồi thử nghiệm các loại bản vẽ khác nhau, hiện tại thì bọn họ cũng coi như là thử nghiệm công hiệu của các loại vũ khí mới này luôn.

“Ầm ầm ầm” một lượng lớn đạn pháo từ con thuyền phóng ra ngoài, tốc độ bắn của mấy khẩu đạn pháo này cũng coi như nhanh hơn bình thường, uy lực của mấy viên đạn pháo cũng mạnh hơn bình thường gaoas mấy lần, chỉ mấy viên đạn pháo bắn ra thì những con cao giai hải thú mục tiêu cũng nhanh chóng bị hạ gục.

Hơn nửa tiếng sau thì Trình Chu lại mang theo con Địa giai thuyền chiến ấy cũng với mấy con cao giai hải thú của khu vực biển cấm xuất hiện lại ở địa điểm xuất phát.

Địa giai thuyền chiến đã hạ thuỷ thành công tốt đẹp cũng đánh một dấu mốc vô cùng quan trọng, đây cũng như thông cáo cho toàn bộ Hiệp Loan quần đảo là trình độ luyện khí của đảo San Hô bọn họ đang dẫn đầu.

Trên bãi biển hiện nay vẫn đang còn rất nhiều người vây quanh để nhìn con thuyền đang kéo mấy con hải thú quay lại. Thế rồi bọn họ lại có thêm một chuyện mới để trò chuyện.

“Hình như đây là con Tuyết văn tinh đốm đúng không? Đây là một loại cá cực kỳ bổ dưỡng đấy. Cũng không biết là họ có bán ra không?”

“Con kia là cá voi sát thủ đúng không?”

“Còn con kia hình như là cá tơ hồng đuôi bạc đúng không? Sao nó lại có thể biến thành 3 mét như thế kia nhỉ?”

“Sao lại nhiều như vậy chứ? Chắc chắn sẽ đưa một phần tới nhà hàng ngự thiện thế gia để bán ra thôi.”

“Sớm biết như vậy thì lúc tới đây tôi đã mang theo nhiều đồng vàng tới rồi. Hiện tại thì làm sao mà ăn được đây?”

“Đâu chỉ riêng mình ông chứ? Ai mà biết được là cái đảo San Hô này lại thành một nơi tốn tiền như vậy chứ.”

“…”

Thời điểm khi mà tên Trình Chu này bắt đầu đi đòi nợ rồi bán ra rất nhiều phiếu mua sắm cho các hòn đảo thì tất nhiên là các quý tộc thì không dám tới rồi, nhưng mà con em quý tộc thì ai cũng có mặt trên đảo. Những người này đều ôm tâm lý tới nhanh giải quyết hết số phiếu mua sắm rồi tham quan cho nhanh cái hòn đảo bé bằng cái lỗ mũi không có sản vật gì đặc sắc. Cho nên tất cả bọn họ cũng chẳng có ai mang theo quá nhiều tiền để làm gì cả. Ai cũng nghĩ khi tới đây có ở lại nửa tháng cả đi lẫn về đã là quá đáng lắm rồi đấy. Không ngờ là mấy người này lại bị vả mặt nhanh tới mức như vậy đâu chứ? Mà hiện tại bọn họ còn đang tìm nhà để mua ở lại nhưng mà không đủ tiền đây.

Những người dân đang đứng bên bờ biển nhìn thấy con thuyền đang vận chuyển hải thú quay trở lại thì người nào người nấy cũng vui mừng vì thành tựu mới của đảo San Hô.

Yisi nhìn những con hải thú đang vận chuyển trở về thì thầm nghĩ: Rồi, sóng gió cũng chuẩn bị ập tới rồi đây. Địa giai thuyến chiến cũng đã chế tạo thanh công rồi thì sắp tới chính là thẳng tiến về vương đô thôi. Chậc, thời gian khói lửa này cuối cùng cũng tới rồi.

Đoạ ma giả và vương thất tranh đấu là chuyện không thể tránh khỏi được rồi, cũng không biết là bước tiếp theo Trình Chu đã có tính toán gì chưa.

End chap 257

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook