Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 211: Quay Về Hiện Thế

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Đảo San Hô - phòng làm việc quốc gia gấu trúc.

Bạch Nham vội vã đi về phía Trình Chu.

“Chú đã tới rồi ạ.” Trình Chu nhìn Bạch Nham rồi lên tiếng chào hỏi.

Kế hoạch mang mấy ngàn người của quốc gia gấu trúc truyền tống đi qua Tinh Linh thế giới đã được lên kế hoạch từ lâu rồi, và bên phía cao tầng của cục dị năng cũng phái Bạch Nham đi sang cùng để quản lý luôn.

Biết là Trình Chu rất bận cho nên mấy công việc nhẹ nhàng, linh tinh vụn vặt hoặc những việc phân phó công việc, kế hoạch, nghiên cứu, … thì mọi người cũng không tới tìm Trình Chu làm gì, lúc đó mọi người cũng chạy đi tìm Bạch Nham để hỗ trợ nhờ xử lý và ra quyết sách. Dù sao thì đông người cho nên việc phát sinh cũng rất nhiều, mà mọi người cũng không thể lúc nào cứ chạy đi tìm Trình Chu được.

Bạch Nham gật đầu nói: “Ừ.”

Trình Chu nhìn chồng giấy dày cộp trên tay Bạch Nham thì cũng dò hỏi: “Đây là danh sách mua sắm đợt này ạ?”

Bạch Nham gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Trên tay Bạch Nham đúng là danh sách vật tư cần phải mua sắm để phục vụ cho cuộc sống ở dị thế, nhìn cái chồng giấy dày cui này chắc cũng cả mấy cân chứ đùa.

Lần này cũng có hơn 4.000 người hiện thế đến đây. Lúc đó thì Trình Chu đã cho mọi người thời gian chuẩn bị quá ngắn, bọn họ chỉ có 3 ngày để sắp xếp toàn bộ mọi việc cho nên mọi người cũng không có cách nào có thể chuẩn bị đầy đủ được, danh sách trên tay Bạch Nham đang cầm chính là danh sách vật tư cần phải bổ sung mà mọi người yêu cầu thêm.

Trong danh sách cũng có bổ sung thêm một ít dụng cụ nghiên cứu, tài liệu nghiên cứu, trang thiết bị nghiên cứu, …. tuỳ theo ngân sách mà phía trên có thể chi ra mà có thể bổ sung. Ngoài ra thì đồ dùng cá nhân này nọ của tất cả mọi người cũng có trong danh sách, mà tiền sao? Cứ khấu trừ dần vào tiền lương là được rồi. Dù thì đám người tiến tới đây cũng được phía trên trả lương cho không ít rồi mà.

Trình Chu nhìn sơ qua một tờ danh sách nhìn rất dài thì nói: “Đây là danh sách vật phẩm của hội trưởng Hoàng yêu cầu đúng không ạ? Nhiều tới vậy sao?”

Bạch Nham gật đầu nói: “Đúng thế, vốn dĩ là hội trưởng Hoàng đã mang theo rất nhiều gia vị tới đây rồi, ông ấy cũng nghĩ là đủ để sử dụng. Nhưng mà dự đoán cũng không đuổi kịp tốc độ biến hoá nên ông ấy cũng nộp lên một chồng danh sách vật tư này đây.”

Trình Chu xấu hổ cười cười nói: “Hoá ra là vậy ạ? Chuyện này cũng là lỗi của cháu, nếu cháu không tổ chức tiệc cơ động thì gia vị của hội trưởng Hoàng cũng không bị cạn kiệt nhanh tới vậy. Nhưng mà Tinh Linh thế giới hẳn là có gia vị để thay thế chứ ạ?”

Bạch Nham gật đầu nói: “Chắc sẽ có. Hội trưởng Hoàng cũng đang nghiên cứu sản xuất các loại gia vị mới rồi. Nhưng mà, hiện tại có muốn thay thế một số lượng gia vị lớn như vậy cũng là chuyện bất khả thi, dù sao thì hội trưởng Hoàng cũng cần phải có thời gian mới có thể thành công được. Tạm thời thì hội trưởng Hoàng vẫn đang cần chúng ta phải tới hiện thế để nhập hàng gia vị mới về, đây là chuyện khẩn cấp đấy.”

Trình Chu gật đầu rồi nói: “Cũng đúng, chú đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta có thể đi luôn chứ?”

Bạch Nham có chút nghi hoặc nhìn Trình Chu rồi hỏi: “Chỉ có hai chúng ta đi thôi sao? Dạ thiếu không quay về sao?”

Trình Chu nhíu mày cũng có chút bất đắc dĩ nói: “Cháu cũng muốn mang em ấy đi cùng nhưng mà em ấy lại lo lắng chuyện đại công tước sẽ có hành động gì đó cản trở, cho nên em ấy muốn ở lại đây để chủ trì đại cục. Chúng ta đi nhanh về nhanh là được.”

Bạch Nham gật đầu nói: “Cũng được.”

Trình Chu mang Bạch Nham quay về hiện thế, sau đó thì Trình Chu đã đem Bạch Nham cùng với thi thể của những con hải thú đưa đến trung tâm Dị năng giả rồi hắn lại thuấn di trở về Đàm gia.

Đàm Thiếu Thiên nhìn thấy Trình Chu thì nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Anh trai thân mến à, rốt cuộc thì anh cũng quay trở về rồi.”

Trình Chu: “Ừ.”

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu cũng có chút rầu rĩ mà dò hỏi: “Đám Phong Ngữ đã về bên kia rồi ạ? Thái độ của người bên kia khi đối xử với Dị năng giả đã tốt hơn chưa ạ? Mọi người đều khoẻ cả chứ ạ?”

Trình Chu gật đầu nói: “Còn được, dù sao thì chỉ cần thực lực đủ mạnh thì thanh danh có kém cũng chẳng sao cả. Em sao rồi?”

Đàm Thiế Thiên gật đầu nói: “Cũng ổn ạ.”

Đàm Thiếu Thiên có chút nghi hoặc mà nói: “Anh dâu của em đâu rồi?”

Trình Chu có chút bất đắc dĩ nói: “Anh dâu em phải ở lại Tinh Linh thế giới. Tổ chức Quang Minh và căn cứ của quốc gia gấu trúc mới bị tập kích đấy, nếu như anh với anh dâu em mà cùng quay về đây hết cũng không ổn, anh dâu em đang lo lắng không yên tâm.”

Đàm Thiếu Thiên phồng má rồi thở ngắn than dài mà nói: “Sao anh dâu lại không quay trở về chứ? Xem ra lần này anh hai cũng không thể ở lại đây lâu được rồi. Anh hai, anh tính khi nào lại qua dị thế vậy? Ngày mai hay ngày kia?”

“Ba hoa, nhiều chuyện.” Trình Chu gõ vào trán Đàm Thiếu Thiên một cái thật mạnh.

Đàm Thiếu Thiên xoa trán nói: “Sao anh đánh em?”

Trình Chu: “Lập tức đi luôn.”

Đàm Thiếu Thiên: “......”

Hoá ra là hôm nay trở về rồi hôm nay cũng đi luôn rồi sao? Là hắn đoán vẫn còn quá thận trọng đúng không? Không nghĩ là ông anh hắn lại dính người tới vậy cơ chứ? Xa anh dâu 1 chút mà đã chịu không nổi rồi hả? Cái trình độ dính người như thế này cũng ….



Bị Đàm Thiếu Thiên nhìn chằm chằm khiến cho Trình Chu cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Trình Chu lên tiếng giải thích nói: “Anh chỉ mang người về đây để chuẩn bị vật tư mà thôi. Mà chuẩn bị hết đống vật tư kia cũng cần một thời gian rất dài. Mà anh có chờ ở bên này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Sớm trở về cũng tốt.”

Đàm Thiếu Thiên: “......”

Sao lại không có ý nghĩa gì chứ? Bên này cũng đang có rất nhiều vấn đề nghiêm trọng mà phía trên đang hy vọng anh trai hắn ra mặt giúp đỡ đấy. Hừ, cái người anh trai của hắn đúng là một khắc cũng không thể rời khỏi anh dâu mà. Người em trai này đúng là hàng đính kèm không đáng giá mà, thích thì vứt không cần suy nghĩ luôn. Không rời được thì thì nói là không dời được đi, kiếm cớ làm cái gì chứ?

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu nói: “Anh hai, anh rời đi mấy ngày thì nơi này đã xảy ra một đợt hải thú triều quy mô lớn.”

Trình Chu có chút ngoài ý muốn nói: “Bên này cũng đã xảy ra hải thú triều sao?”

Đàm Thiếu Thiên: “Đúng vậy. Bên kia cũng phát sinh hải thú triều ạ?”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng, nhưng mà đã giải quyết xong. Bên này sao rồi?”

Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: “Cũng đã đẩy lùi. Lần này thành công cũng là nhờ mấy con thuyền Hoàng kim mà anh đã mang về đây và sự hỗ trợ của tộc nhân Hắc Kim nhất tộc đấy.”

Nhờ công của mấy tộc nhân Hắc Kim nhất tộc dốc sức làm việc ngày đêm mà mấy con thuyền Hoàng kim kia cũng lần lượt tu sửa xong hết một lượt rồi, mà đợt này cũng nhờ vào số thuyền chiến đó thì bọn họ cũng có thể đẩy lùi được đám hải thú xâm lấn.

Mấy con thuyền Hoàng kim đã thể được hiện sức mạnh không hề nhỏ, cho nên một lần xuất kích cũng khiến cho các quốc gia khác rất chú ý. Ngay sau khi đợt hải thú triều này kết thúc cũng có mấy quốc gia khác đã chạy đến quốc gia bọn họ để hỏi mua lại mấy con thuyền này. Nhưng mà đám người này có suy nghĩ cũng quá đẹp rồi, tổng tất cả mấy con thuyền Hoàng kim này bọn họ còn không có đủ để dùng đâu.

Trình Chu gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi.”

Đàm Thiếu Thiên thở dài nói: “Tuy rằng đã đánh lùi nhưng mà tình hình hiện tại cũng không quá lạc quan.”

Trình Chu nhíu mày nói: “Tình hình rất tệ sao?”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Tốc độ biến dị của hải thú trong biển càng ngày càng nhanh, thực lực chỉnh thể của đám hải thú này cũng càng ngày càng mạnh, thực lực hiện nay của đám hải thú đang dâng lên một cách chóng mặt. Đã có nhiều quốc gia là dạng đảo nhỏ hay có nhiều đảo nhỏ đã không thể kiểm soát được tình hình nữa rồi. Hiện tại thì đám hải thú này có thể dùng mấy con thuyền Hoàng kim kia để chấn trụ được, nhưng mà thực lực của chúng nó vẫn tăng lên không ngừng cho nên tương lai thế nào cũng khó nói lắm. Phía trên nói với em là anh đang có hứng thú với thuyền chiến cấp bậc cao hơn ạ?”

Trình Chu gật đầu nói: “Ừ, là con Địa giai thuyền chiến.”

Tất nhiên rồi, so với mấy con thuyền Hoàng kim thì con Địa giai thuyền chiến kia vẫn hợp quy cách hơn.

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu rồi nói: “Anh hai, anh có thể chế tạo một con thuyền như vậy không?”

Trình Chu cau mày cũng có chút quở trách mà nói: “Em nói thì dễ lắm đấy. Muốn đóng một con thuyền chiến cấp bậc Địa giai sao? Làm gì mà có chuyện dễ dàng như vậy chứ?”

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu cũng có chút nghi hoặc mà nói: “Anh cũng làm không được ạ? Dị năng không gian của anh vẫn đang dùng vẫn tốt mà, anh có yêu cầu thêm tài liệu gì thì cũng có thể chạy đi chạy lại giữa hai thế giới để lấy. Phía trên cũng đã nói rồi, hiện nay xưởng đóng tàu của quốc gia sẽ tận lực mà ủng hộ anh, ở dị thế cũng như hiện thế thì cũng có các Dị năng giả và chuyên gia sẽ tận sức hỗ trợ anh. Bọn họ cũng đồng ý thuyên chuyển công tác chỉ cần anh lên tiếng. Hơn nữa, em nghe Mạc Lạc cũng nói ở phương diện luyện khí này anh hai cũng có thiên phú mà, nếu anh chịu đầu tư thêm chút thời gian thì anh có muốn kiến tạo một con Địa giai thuyền chiến cũng là chuyện trong tầm tay.”

Trình Chu: “Mạc Lạc còn nói vậy à?”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Dạ, đúng mà. Em nghe hắn ta nói nếu như anh có thể tham dự quá trình luyện chế một con thuyền chiến cỡ lớn thì anh cũng nhanh chóng tiếp thu được kiến thức mà thôi.”

Trình Chu nhíu mày rôi thầm nghĩ: Hình như cũng đúng. Có vẻ như trước nay hắn đã nghĩ quá nhiều rồi thì phải, hắn vẫn luôn nghĩ là công việc kiến tạo ra một con Địa giai thuyền chiến khổng lồ như vậy là một việc quá sức, cho nên hắn cũng chẳng nghĩ theo chiều hướng tự mình làm. Phần quan trọng nhất của con Địa giai thuyền chiến chính là tài liệu khung, mà khung thuyền thì hắn cũng đã có sẵn rồi còn gì? Chính là bộ long cốt kia đấy thôi. Nếu con Địa giai thuyền chiến mà sử dụng bộ cốt long của con rồng lửa đó để hộ thể thì không chừng mọi việc cũng không khó như hắn đã tưởng tượng đâu nhỉ?

Trình Chu cẩn thận suy nghĩ một lúc rồi nói: “Hình như cũng được, chuyện này không phải không thể thử.”

Đàm Thiếu Thiên cười cười nói: “Anh xem, kỳ thật thì việc này chưa chắc đã khó như vậy, nhưng mà anh quá lười nên mới vậy thôi.”

Trình Chu lại gõ mạnh vào trán Đàm Thiếu Thiên thêm một lần nữa rồi nói: “Ba hoa quá đấy thằng nhóc này!”

Đàm Thiếu Thiên xoa trán nói: “Anh hai, anh đừng quá đáng.”

Là hắn đã nói đúng quá cho nên ông anh hắn mới thấy xấu hổ đúng không?

Trình Chu khoanh tay nói: “Có muốn sang bên kia không?”

Đàm Thiếu Thiên vội vàng gật đầu nói: “Dạ muốn. Tất nhiên là em muốn đi rồi.”

Trình Chu gật đầu nói: “Muốn đi cũng được, mang thêm mấy cái máy huấn luyện của em và mấy dụng cụ nạp điện này nọ của em theo đi, gom hết lại rồi mang qua hết đi. Anh đã đồng ý là mang một bộ sang bên kia đưa cho Vân Phong rồi.”

Đàm Thiếu Thiên cũng có chút khác thường nhìn Trình Chu rồi nghĩ: Anh trai ruột của hắn đó hả trời? Bỏ quên hắn vài lần thì thôi đi, còn muốn đem đồ của hắn đi tặng cho người khác nữa cũng được luôn hả? Có thể đổi anh trai được không vậy?



Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi hỏi: “Làm sao? Có vấn đề à?”

Đàm Thiếu Thiên rầu rĩ lắc đầu rôi nói: “Không có ạ.”

Trình Chu: “Vậy được rồi, mang theo đồ rồi đi thôi.”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Dạ.”

…….

Đàm Thiếu Thiên đi theo Trình Chu tới đảo San Hô.

Hiện nay, khắp nơi trên cái hòn đảo San Hô này đang lâm vào tình trạng cực kỳ bận rộn, người bận ở đây không chỉ có những người mà Trình Chu đã mang tới mà còn có thêm dân bản địa của đảo San Hô. Nhìn hình ảnh bận rộn như thế này thì người ngoài nhìn vào cũng thấy là đảo San Hô đã có thêm sức sống rồi.

Tất nhiên là tình hình hiện nay thì đảo San Hô cũng có những biến hoá nghiêng trời lệch đất so với tình cảnh trước kia rồi, nhìn sơ qua thì cũng có thể nhìn thấy mấy người mặc quần áo hiện đại của hiện thế đi qua đi lại.

Năng lực thích ứng của mọi người ở quốc gia gấu trúc từ trước nay cũng rất mạnh cho nên bọn họ cũng chỉ tốn vài ngày thòi gian thôi là tất cả những người ở hiện thế cũng gần như là dung nhập hoàn toàn vào cuộc sống của người dị thế trên đảo rồi.

Dân cư ở Tinh Linh thế giới trước nay cũng trong tình trạng rất thưa thớt. Trước kia thì toàn bộ đảo San Hô cũng chỉ có hơn 4 vạn người mà thôi, sau khi Michael bị bại lộ tin tức đã hợp tác với Đoạ ma giả thì những người có điều kiện cũng nhanh chóng lên thuyền rồi rời khỏi đảo San Hô rồi. Hiện nay trên đảo cũng chỉ còn dư lại khoảng 3 vạn người và phần lớn đều là bình dân và nông nô.

Đối với Tình Chu mà nói thì quý tộc hay tiểu quý tộc hay phú thương trên đảo rút lui hết toàn bộ như vậy cũng là chuyện tốt, tầng lớp tư bản đều là những thành phần khó quản lý, đây đều là những thành phần thích chống đối và tất nhiên đâu đều là những thành phần có rất nhiều ý tưởng không tốt cho giai đoạn đầu mới thành lập trung tâm thương mại này. Chỉ còn lại mấy bình dân trên đảo thì dễ hơn, mấy bình dân này cũng dễ quản lý hơn, cho nên các chính sách và chế độ cũng dễ thi hành hơn rất nhiều. Đối với những tầng lớp vô sản thì chỉ có giải phóng khỏi tư bản thì cuộc sống của bọn họ mới tốt hơn được.

Thời điểm mà Đàm Thiếu Thiên đặt chân lên đảo San Hô thì hắn cũng nhìn thấy một đám người hiện thế đang ngồi tụ tập với một đám người ở dị thế mà cười cười nói nói rồi cùng nhau chơi đùa rất vui vẻ.

Công tác chuẩn bị cho phố mỹ thực cũng đến khâu gần như là hoàn thiện rồi, các công việc trù bị cho khu phố mỹ thực này cũng quá nhiều, thật sự là bận đến mức chân không chạm đất. Cho nên nhân thủ chắc chắn là không đủ rồi đấy, suy nghĩ qua lại thì mấy người ở hiện thế cũng nhanh nhanh chạy đi lôi kéo mấy người ở dị thế đến để giúp đỡ. Đằng nào thì nhân thủ của bọn họ cũng không đủ mà dân bản địa cũng có mà, tại sao không tận dụng chứ?

Vốn dĩ là dân bản xứ cũng không dễ dàng tiếp nhận việc làm thuê cho Đoạ ma giả như vậy đâu, nhưng mà tình hình hiện tại cũng hoà hoãn hơn rồi, đây cũng là nhờ vào cái hiệu quả của 3 ngày ăn tiệc cơ động mà Trình Chu đã làm ra đấy, đã có mở màn tốt đẹp cho nên mọi việc cũng dễ nói hơn rồi.

Dù sao thì giữa bọn họ cũng là cái tình cái nghĩa cùng nhau ăn đồ miễn phí mà, hơn nữa lúc đó cũng có không ít người hiện thế còn nhiệt tình giúp đỡ mấy người dân bản địa trong tiệc cơ động cơ. Cho nên bọn họ cũng nhanh chóng giao lưu với nhau và hiện nay thì cũng coi như thuận lý thành chương mà chấp nhận chuyện thuê mướn và làm việc.

Ngành xây dựng ở quốc gia gấu trúc cũng được coi như là vô cùng nổi danh rồi. Ngay sau khi đến đây thì nhiều người dân bản địa cũng nhanh chóng bị hấp dẫn và kéo nhau lại cùng tham gia chung.

Xi măng là một trong những nhân tố cực kỳ trọng yếu trong ngành xây dựng, cũng là hồn của những công trình xây dựng. Ngay sau khi tới nơi này thì một số chuyên gia trong ngành xây dựng và vật liệu cũng đã sớm căn cứ vào những nguyên vật liệu hiện có của thế giới này mà nghiên cứu ra xi măng loại mới dành riêng cho Tinh Linh thế giới.

“Anh hai, song phương giao tiếp cũng rất ổn nhỉ?” Đàm Thiếu Thiên nói.

Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được, lần này có rất nhiều nhân viên bên cơ sở hạ tầng đã đến đây. Bọn họ cũng đã có rất nhiều ý tưởng để cải tạo lại đảo San Hô này. Tất nhiên là nếu chỉ dựa vào sức của người của hiện thế thì chắc chắn là không đủ dùng rồi, cho nên bọn họ đã thuê thêm sức lao động của dân bản địa tham gia vào. Tình hình hiện tại xem như là cũng ổn rồi, hiệu quả cũng không tệ.”

Đàm Thiếu Thiên có chút hoài nghi nhìn Trình Chu nói: “Anh hai, anh có bị người ta phản kháng hay gì không?”

Trình Chu lắc đầu nói: “Không hề.”

Đàm Thiếu Thiên có chút nghi hoặc nói: “Không có sao? Anh hai, theo em nhớ thì thanh danh của anh ở chỗ này không được tốt lắm mà?”

Trình Chu liếc Đàm Thiếu Thiên một cái nói: “Tin tức của em đã quá hạn và lỗi thời rồi. Gần đây thanh danh của anh đã tốt lên rồi.”

Đàm Thiếu Thiên có chút khó có thể tin nhìn Trình Chu nói: “Không thể nào…”

Trình Chu nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Đàm Thiếu Thiên thì tức giận nói: “Ánh mắt này của em là thế nào đấy?”

Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Đâu có gì đâu. Em chỉ cảm thấy là người ở đây vẫn luôn có ấn tượng xấu với Đoạ ma giả nên cũng không nghĩ là họ lại dễ dàng thay đổi như vậy.”

Hơn nữa, anh trai hắn cũng đi tống tiền khắp mọi nơi ở cái thế giới này mà, hình như cũng chưa từng làm việc tốt nữa chứ.

Trình Chu cười cười nói: “Tiền đặt đúng chỗ là có thể giải quyết được hết. Có tiền mua tiên cũng được, há gì chỉ là mấy người ở đây. Cái khó chỉ là rào cản ngôn ngữ của hai bên quá lớn nên giao tiếp hơi khó khăn.”

Hiện nay hắn đang cực kỳ thiếu thốn phiên dịch viên đây. Hy vọng là trong thời gian tới có thể cải thiện được phần nào.

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói thầm: “Đúng vậy. Cái rào cản ngôn ngữ này em cũng hiểu mà. Quá phiền phức rồi.”

End chap 211

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook