Chương 212: Máy Phát Điện
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Nơi dừng chân của tổ chức Quang Minh.
Dạ U vui vẻ tiến lên chào đón hai người đang đi tới nói: “Sao anh đã về rồi ạ?”
Trình Chu cười cười nói: “Anh về luôn. Trong thời gian anh đi không có chuyện gì mới phát sinh chứ?”
“Anh đi cũng có bao lâu đâu mà phát sinh chuyện gì được chứ? Còn chưa có kịp phát sinh chuyện gì đâu. Sao anh không ở lại hiện thế thêm hai ngày rồi trở về?” Dạ U hỏi.
Trình Chu: “Tình hình bên hiện thế đang tốt lắm, cũng không có việc gì quá đặc biệt cả cho nên anh cũng quay về đây luôn.”
Đàm Thiếu Thiên chắp tay ra sau lưng rồi lườm Trình Chu một cái thật dài rồi thầm nghĩ: Hiện thế đang nhiều việc lắm, hiện thế cũng không hề tốt đâu. Anh hai hắn đúng là rất giỏi trong việc trợn mắt nói dối mà.
Đàm Thiếu Thiên: “Anh dâu, anh đừng nghe anh hai gạt người. Là do anh hai em quá dính người thôi. Anh dâu không đi sang hiện thế với anh hai cho nên ảnh bị bồn chồn không thể ở lại được á. Chưa kịp nhìn cái gì đâu mà ảnh đã trốn về đây luôn rồi.”
Trình Chu trừng mắt nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Câm miệng.”
Đàm Thiếu Thiên vẫn chắp tay sau lưng thầm nghĩ: Hờ, lại thẹn quá hoá giận chứ gì? Thích dính anh dâu cũng có ai nói gì đâu. Có sai đâu mà không cho người ta nói.
Dạ U mỉm cười nói: “Anh trở lại cũng tốt. Clara và Palmyra đã nghiên cứu ra một thứ rất thú vị đấy. Để em cho anh coi, nhất định là anh sẽ cảm thấy hứng thú.”
Trình Chu có chút tò mò nói: “Cái gì vậy?”
Dạ U lấy hai hạt giống ra đặt ở trên tay.
Trình Chu nhìn hai hạt giống mà Dạ U vừa mới lấy ra thì nhăn mày nói: “Đây là hạt giống cộng sinh mà.”
Dạ U gật đầu nói: “Ban đầu thì nó là hạt giống cộng sinh, nhưng mà loại hạt giống này đã được cải tiến rồi. Ờ, theo như cách nói bên kia thì hạt giống này đã được update lên version mới rồi. Hạt giống này đã được tích hợp thêm năng lực của cả Palmyra nữa. Hai người không thông hiểu ngôn ngữ của nhau thì chỉ cần đeo hai viên hạt giống này lên là được, đến lúc đó thì bọn họ cũng có thể dễ dàng lý giải lời nói và cảm xúc của đối phương.”
Đàm Thiếu Thiên có chút kích động nói: “Còn có món hàng tốt đến vậy ạ? Đây chính là máy phiên dịch cao cấp đấy.”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng gần vậy đấy. Clara và Palmyra đặt tên cho loại hạt giống này là hay thấu hiểu trái tim.”
Đàm Thiếu Thiên nắm chặt tay lại rồi tâm tình cũng trở nên cực kỳ kích động mà nói: “Quá tốt rồi, chỉ cần có loại hạt giống này thì em cũng không cần phải học thêm một môn ngoại ngữ nữa. Đội ơn chị Clara và Palmyra.”
Hắn còn đang cảm thấy sợ hãi vì không thể hiểu được cái ngôn ngữ của thể giới này đây, nếu như có cái loại hạt này hỗ trợ thì mọi chuyện cũng đơn giản hơn rồi.
Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Sử dụng thứ này cũng có hạn chế nhất định. Hạt giống này chỉ có tác dụng liên kết giữa hai người với nhau, hạt giống là một cặp và phải cùng sử dụng thì mới có tác dụng, cũng có nghĩa là chỉ có tác dụng giao lưu 1 đối 1 với nhau. Ngoài ra, mỗi khi đeo hạt giống thấu tâm này thì hai người sư dụng cũng dễ dàng bị nhìn thấu tâm tình của đối phương.”
Trình Chu: “Đây cũng không phải là vấn đề quá lớn, tuy là có hạn chế nhưng cũng coi như là giải pháp hợp lý. Mà sao Clara và Palmyra lại đột nhiên nghĩ tới giải pháp này vậy?”
Trình Chu cũng không ngờ là hắn chỉ rời đi có một chút thôi mà vấn đề giao lưu giữa hai bên đã được giải quyết một cách dễ dàng như vậy.
Dạ U: “Em cũng không biết, chắc là bận quá. Nơi nơi đều thiếu phiên dịch viên nên chị em Clara phải di chuyển khắp nơi để hỗ trợ. Hơn nữa vấn đề ngôn ngữ này cũng quá phức tạp mà đám Clara cũng chỉ là gà mờ.”
Đám Clara đã tới hiện thế ở được một thời gian khá lâu rồi, nhưng mà thời gian mà bọn họ tới cũng không được tính là đủ dài để có thể thấu hiểu hoàn toàn được các dạng ngữ nghĩa của các câu phức tạp. Hơn nữa, đại đa số thời gian bọn Clara phải đi giao lưu với người khác thì bọn họ đã có Palmyra hỗ trợ rồi, mà trong thời gian ở chung thì mọi người cũng sử dụng ngôn ngữ của Tinh Linh thế giới để giao lưu với nhau.
Dạ U cười cười nói: “Giao tiếp đơn giản hàng ngày thì bọn họ còn làm tốt chứ mấy cái giao lưu cao cấp hơn như các loại học thuật hoặc chuyên ngành gì đó thì đám Clara còn không thể hiểu rõ nghĩa câu chữ cơ mà, làm sao mà bọn họ có thể phiên dịch được.”
Bị kéo đi làm phiên dịch viên cho đôi bên thì đúng là đang ép buộc đám Clara hơi bị quá mức rồi, đây là hiện trạng của câu thành ngữ không trâu bắt chó đi cày đúng không?
Trình Chu cười cười nói: “Này thì anh có thể hiểu được, dù sao thì học một môn ngoại ngữ mới cũng không phải là việc dễ dàng gì.”
Trước kia Dạ U còn không nhận được mặt chữ và chữ số của hiện thế bọn họ cho nên Dạ U còn dắt Annie đi nhầm cửa mà. Quả nhiên, đã làm cpm người thì cũng phải bức vào con đường tuyệt cảnh thì con người mới có khả năng bứt phá chạy nước rút được mà. Nghèo tắc biến, biến tắc thông (窮則變,變則通: Qióng zé biàn, biàn zé tōng -nghèo phải thay đổi, thay đổ sẽ thành công). Đối mặt với áp lực công việc khổng lồ thì con người cũng buộc phải phát huy hết tiềm lực của bản thân để tìm ra phương án tốt để giải quyết nhanh gọn hơn thôi. Hắn tuyệt đối không thể để cho bọn họ có thời gian nhàn rỗi mà sinh lười biếng được.
Có lẽ đã cảm ứng được nỗi lòng của Trình Chu cho nên Dạ U cũng quay sang nhìn Trình Chu rồi híp mắt nói: “Anh suy nghĩ cái gì đấy?”
Trình Chu lắc đầu rất chính trực mà nói: “Anh cái gì cũng không nghĩ. Anh thề, anh không hề nghĩ gì cả.”
Dạ U: “Anh muốn áp bức người khác nữa đúng không? Có vẻ như anh còn cảm thấy rất đắc ý đấy nhỉ?”
Trình Chu xoè tay ra cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Anh cũng không có biện pháp nào khác mà, nhân tài trong tay chúng ta quá ít mà, thời thế thế thời cho nên anh đành phải hy vọng người tài giỏi có thể làm thêm chút việc thôi.”
Dạ U: “Anh đừng làm quá, cẩn thận mấy chị em đình công rồi sa thải anh đấy.”
Trình Chu có chút buồn bực nói: “Sao bọn họ lại đình công chứ? Anh cũng đâu có áp bức gì bọn họ đâu. Em nhìn mấy quý tộc ở chỗ này có cái đức tính ….”
Dạ U có chút cạn lời rồi nhìn Trình Chu nói: “Anh đang cố gắng để cho bản thân tệ hơn nữa đúng không?”
Trình Chu: “......” Đúng nhỉ? Hình như hắn hơi tệ quá rồi thì phải. Nghĩ lại thì đúng là xấu hổ thật.
…….
Nơi dừng chân của liên minh Thiên Tuyển giả.
“Lão đại, Đàm Thiếu Thiên và Phong Ngữ tới rồi.” Phi Ưng nhào vào nói.
Vân Phong nghe vậy thì ngẩng đầu nói: “Đàm Thiếu Thiên? Chính là lôi điện Năng lực giả kia sao?”
Phi Ưng gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Vân Phong đứng lên nói: “Để anh ra đón người.”
Nhìn thấy Vân Phong bước ra thì Đàm Thiếu Thiên cũng nhiệt tình chào hỏi: “Thủ lĩnh Vân Phong, đã lâu không gặp.”
Vân Phong cười cười nói: “Đã lâu không gặp.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn bức hoạ trên tường phía sau Vân Phong rất thích thú mà nói: “Thủ lĩnh Vân Phong, bức tranh này nhìn không tồi.”
Lâu đài mà đám người Vân Phong đang cư trú từng là nơi làm việc của một phú thương nhà giàu, nơi này chuyên dùng để chiêu đãi các quý tộc khác đến mua hoan tiêu kim tệ cho nên nhìn tổng thể thì toà lâu đài này cũng không tồi, bởi vì nơi này là nơi mua hoan cho nên những bức tường xung quanh toà lâu đài này cũng được vẽ những bức hoạ nhìn khá là nhạy cảm cũng rất tục tằng. Sau khi người của liên minh Thiên Tuyển giả tiến vào nơi này để ở thì bọn họ đã gọi hoạ sư của liên minh tới, xoá mấy bức tranh phía trên tường trước rồi vẽ lại những bức tranh khác nhìn tươi mới hơn.
Đàm Thiếu Thiên: “Bức tranh này nhìn không hề đơn giản, là tác phẩm của hội họa Năng lực giả sao?”
Vân Phong gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Đàm Thiếu Thiên: “Liên minh Thiên Tuyển Giả đúng là nhân tài đông đúc.”
Vân Phong: “Các hạ quá khen, nhân sự bên phía mọi người mới thật sự là nhân tài đông đúc. Hình như bên phía mọi người đang có mấy trăm Năng lực giả tới đây đúng không?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Cũng gần vậy, nhưng mà năng lực của các Năng lực giả bên phía chúng tôi khá tầm thường. Không đáng nhắc tới.”
Vân Phong: “......”
Tuy rằng năng lực của mấy người kia cũng có hơi tầm thường một chút, nhưng mà số lượng này cũng rất khủng bố đấy.
“Tôi nghe nói là các hạ có hứng thú với máy phát điện đúng không? Tôi đã mang theo vài cái lại đây để các hạ xem thử.” Đàm Thiếu Thiên nói.
Vân Phong có chút kinh ngạc nói: “Vài cái?”
Đàm Thiếu Thiên mang mấy cái máy phát điện bên trong vòng không gian ra rồi đặt trên mặt đất rồi nói: “Bên phía chúng tôi chủ yếu sử dụng máy phát điện chạy bằng xăng. Đây là máy phát điện xoay chiều, còn cái này là máy phát điện một chiều và cái này là đa năng.”
“Cái máy phát điện xoay chiều này có thể phóng thích điện áp lên cao nhất là 26.000 kV, tôi cũng không biết cách chuyển sang đơn vị đo lường của thế giới bên này.”
“Còn cái máy phát điện một chiều này có thể phóng thích điện áp lên cao nhất là 36.000 kV, cường độ dòng điện có thể điều chỉnh được.”
“Còn cái máy đa dụng này thì có thể điều chỉnh các chế độ khác nhau cho nên công suất cũng nhỏ hơn hai cái máy kia, tối đa cũng chỉ có thể phóng 20.000 kV mà thôi.”
Đàm Thiếu Thiên chỉ tay vào từng cái máy rồi giới thiệu cụ thể chức năng và cách điều chỉnh cho phù hợp với Vân Phong.
“Mỗi ngày tôi đều dành thời gian để nạp điện, nhờ những cái máy này thì tôi cũng có thể đảm bảo ma lực ở bên trong cơ thể luôn sung túc, thực lực của thủ lĩnh Vân Phong mạnh hơn tôi rất nhiều cho nên cường độ dòng điện này có thể không đủ với thủ lĩnh. Cho nên các hạ có sử dụng thì hiệu quả cũng chưa chắc là tốt như tôi.”
Vân Phong cười cười nói: “Các hạ đừng lo, sao có thể chứ? Mấy cái máy này chắc chắn là có hiệu quả tốt với tôi, sao lại không đủ được chứ?”
Ngay tại thời điểm Đàm Thiếu Thiên vừa mới khởi động máy phát điện kia thôi thì hắn cũng cảm nhận được một luồng năng lượng điện năng vô cùng mãnh liệt rồi.
Đàm Thiếu Thiên: “Bên phía chúng tôi đang tiến hành nghiên cứu ra một loại máy phát điện kiểu mới, nếu như chúng tôi có thể nghiên cứu thành công thì công suất của mấy loại máy phát điện này cũng có thể cao hơn mấy cái máy này, chờ thêm một thời gian nữa thì tôi sẽ mang tới đây cho các hạ nhìn thử.”
Trước khi tới đây thì phía trên đang nghiên cứu về độ an toàn và hiệu quả của máy phát điện sử dụng năng lượng hạt nhân rồi. Nhưng mà điện hạt nhân này cũng không dễ khống chế cho nên phía trên vẫn đang thong thả để nghiên cứu về loại máy phát điện này. Nhưng mà hiện tại thì cũng khác rồi.
Sau các đợt Ma lực triều tịch thì quốc gia bọn họ cũng xuất hiện thêm không ít trí nhớ Dị năng giả, tất nhiên sau khi thức tỉnh dị năng thì khả năng tính toán của các trí nhớ Dị năng giả này cũng được đề cao lên thấy rõ. Ngay sau đó cũng có rất nhiều nghiên cứu ở trong tình trạng trì trệ cũng được khai thông rồi đẩy nhanh tiến độ lên thấy rõ. Nếu phía trên cho mấy chuyên gia này thêm một chút thời gian thì việc nghiên cứu ra máy phát điện có thể sử dụng năng lượng hạt nhân sẽ dễ dàng hơn nhiều và hắn tin là chuyện này rất có khả năng sẽ thành công.
Nếu như hạng mục này có thể nghiên cứu thành công thì chuyện này có thể sẽ tác động rất lớn đến các ngành năng lượng, mấy công ty năng lượng có thể sẽ bị ảnh hưởng mạnh và phá sản cũng nên.
Mir đột nhiên nhìn chằm chằm vào cái nhẫn và vòng tay mà Đàm Thiếu Thiên đang đeo trên tay, nhìn hoài không chớp mắt.
Vân Phong quay qua nhìn thì hắn cũng cảm thấy ánh mắt của Mir cũng có chút bất lịch sự, Vân Phong cũng nhịn không được phải mở miệng nhắc nhở: “Mir.”
Mir bị nói làm cho giật mình, hắn cũng sửng sốt một chút rồi nhanh chóng thu liễm lại biểu cảm của mình.
Mir nhẫn nhịn một chút nhưng mà hắn cũng không thể nhịn được lòng hiếu kỳ cho nên hắn cũng phải hỏi: “Cái vòng tay và nhẫn trên tay các hạ đều là đạo cụ không gian đúng không?”
Đàm Thiếu Thiên cười cười nói: “Đúng vậy. Sao các hạ lại nhìn ra?”
Phi Ưng có chút kinh ngạc nói: “Mọi người đều có đạo cụ không gian sao?”
Ban đầu nhìn thấy Đàm Thiếu Thiên thì Phi Ưng còn cho là một thân trang phục và trang sức này của Đàm Thiếu Thiên chính là phong cách theo kiểu nhà giàu mới nổi, hoá ra mấy cái trang sức này lại là đạo cụ không gian sao? Nhưng nhìn thế nào cũng thấy đây là phong cách của nhà giàu mới nổi mà nhỉ? Cậu ta không hiểu một chuyện là cậu ta ăn mặc như thế này rất giống như như kiểu đang mời chào người ta tới cướp bóc cậu ta sao?
Phi Ưng nhịn không được mà phải hỏi: “Những không gian đạo cụ này là do Trình Chu chế tác sao? Quan hệ của các hạ và Trình Chu các hạ cũng không tồi nhỉ?”
Đàm Thiếu Thiên ngẩng đầu nói: “Vẫn ổn, dù sao thì anh ấy cũng là anh trai tôi mà.”
Vân Phong sửng sốt rồi có chút ngoài ý muốn nói: “Trình Chu và các hạ là anh em?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Vân Phong: “……” Thì ra là thế vậy. Thảo nào mà cậu ta lại có nhiều đạo cụ không gian đến vậy, hoá ra là người này có một người anh trai là không gian Năng lực giả.
Đàm Thiếu Thiên xoay xoay cái vòng tay không gian trên tay nói: “Nếu như anh trai tôi mà có thời gian thì anh ấy sẽ làm thêm vài đạo cụ không gian nữa, cái nào mà nhìn đẹp một chút, không gian lớn hơn một chút thì anh ấy sẽ mang tới hiến cho anh dâu tôi, còn cái nào mà tồi tàn, nhìn xấu và không gian nhỏ thì vứt cho tôi. Diện tích của mấy cái trang sức không gian trên người tôi rất nhỏ, tôi cũng phải gom hết lại mới bằng diện tích của một cái nhẫn không gian trên tay anh dâu đấy.”
Phi Ưng: “……”
Tuy là Đàm Thiếu Thiên đang tự nói theo kiểu hắn ta đáng thương lắm đấy, nghe cũng chẳng khác gì tên này đang nhặt rác của người khác vậy, nhưng mà mấy cái rác đó bọn họ cũng muốn được nhặt đấy có được không? Đạo cụ không gian có diện tích nhỏ hả, xấu hả, không sao cả, bọn họ nhặt tất, dù sao thì đó cũng là đạo cụ không gian.
Vân Phong cười cười nói: “Quan hệ của Trình Chu các hạ và Dạ U các hạ nhìn rất tốt.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Tất nhiên. Anh trai tôi nghiên cứu ra đạo cụ không gian là để chế tác nhẫn không gian dùng để cầu hôn anh dâu mà. Lúc cầu hôn anh trai tôi còn làm ra 9 cái nhẫn không gian để mang đi cầu hôn anh dâu đấy. Anh hai tôi hào phóng như vậy cho nên anh tôi cũng rất đào hoa đấy, cũng có rất nhiều người đang mơ tưởng để gả vào nhà chúng tôi đây.”
Vân Phong: “……”
Sau đó thì Vân Phong cũng lôi kéo Đàm Thiếu Thiên tới hàn huyên về một số tâm đắc và kinh nghiệm tu luyện năng lực. Thời gian thức tỉnh năng lực của Vân Phong lâu hơn Đàm Thiếu Thiên rất nhiều, cho nên xét về phương diện tu luyện năng lực lôi điện thì Vân Phong cũng mạnh hơn và kiến thức cũng coi như vững hơn Đàm Thiếu Thiên rất nhiều.
Phương pháp tu luyện chuyên về lôi điện của Vân Phong cũng có chút thô bạo, thường thì Vân Phong sẽ sử dụng phương pháp dẫn dắt lôi điện có trong tự nhiên để nhập thể, ví dụ như sấm sét ngoài tự nhiên chẳng hạn. Còn phương pháp tu luyện của Đàm Thiếu Thiên lại nhẹ nhàng và có trình tự hơn nhiều. Trước kia thì Đàm Thiếu Thiên cũng từng nghĩ tới chuyện chạy tới cái địa phương nào đó có nhiều sấm sét để tu luyện, nhưng mà mấy chuyên gia trong cục dị năng thì lại không muốn như vậy. Tất cả mấy chuyên gia đều cảm thấy phương pháp thô bạo này đúng là có thể thành công đấy, nhưng mà phương pháp này cũng quá nguy hiểm, lỡ không cẩn thận có khi còn chết người cho nên mấy chuyện gia cũng cấm không cho Đàm Thiếu Thiên thực hiện. Vân Phong và Đàm Thiếu Thiên hàn huyên vài tiếng đồng hồ mà bọn họ vẫn chưa đã thèm nhưng bọn họ cũng phải kết thúc đoạn hội thoại mà phải rời đi.
Đàm Thiếu Thiên vừa rời đi thì Vân Phong cũng chạy ngay tới nghiên cứu và thử sử dụng các loại công dụng mới của mấy cái máy phát điện này.
“Lão đại, anh cảm thấy sao? Ổn không?” Phi Ưng tò mò tiến lên hỏi thăm.
Vân Phong gật đầu nói: “Rất tốt.”
Cái thứ như máy phát điện này đã tạo ra dòng điện ổn định hơn dòng điện của sấm sét trong tự nhiên rất nhiều, mà muốn khống chế cũng dễ dàng hơn nhiều. Nếu như hắn có thể sử dụng dòng điện ổn định này trong một khoảng thời gian dài thì thực lực của hắn cũng có thể theo đà mà tăng lên cũng nên. Mấy cái dụng cụ luyện khí này đúng là tốt thật, luyện khí sư đã nghiên cứu ra cái máy này đúng là thiên tài mà.
Phi Ưng cũng duỗi tay cảm giác sức mạnh của lôi điện một chút, sau đó thì tất nhiên là Phi Ưng cũng bị điện giật cho dựng đứng lông lên.
“Lão đại, anh không thấy khó chịu sao?” Phi Ưng rụt tay lại rồi nói.
Vân Phong lắc đầu nói: “Không có. Lôi điện nhập thể vẫn luôn có loại cảm giác làm cả người thấy sảng khoái mà.”
Phi Ưng: Lôi điện Năng lực giả quả nhiên không giống người thường mà. Bị điện giật như vậy mà còn cảm thấy sảng khoái. Thôi, nhường đấy.
End chap 212
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Dạ U vui vẻ tiến lên chào đón hai người đang đi tới nói: “Sao anh đã về rồi ạ?”
Trình Chu cười cười nói: “Anh về luôn. Trong thời gian anh đi không có chuyện gì mới phát sinh chứ?”
“Anh đi cũng có bao lâu đâu mà phát sinh chuyện gì được chứ? Còn chưa có kịp phát sinh chuyện gì đâu. Sao anh không ở lại hiện thế thêm hai ngày rồi trở về?” Dạ U hỏi.
Trình Chu: “Tình hình bên hiện thế đang tốt lắm, cũng không có việc gì quá đặc biệt cả cho nên anh cũng quay về đây luôn.”
Đàm Thiếu Thiên chắp tay ra sau lưng rồi lườm Trình Chu một cái thật dài rồi thầm nghĩ: Hiện thế đang nhiều việc lắm, hiện thế cũng không hề tốt đâu. Anh hai hắn đúng là rất giỏi trong việc trợn mắt nói dối mà.
Đàm Thiếu Thiên: “Anh dâu, anh đừng nghe anh hai gạt người. Là do anh hai em quá dính người thôi. Anh dâu không đi sang hiện thế với anh hai cho nên ảnh bị bồn chồn không thể ở lại được á. Chưa kịp nhìn cái gì đâu mà ảnh đã trốn về đây luôn rồi.”
Trình Chu trừng mắt nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Câm miệng.”
Đàm Thiếu Thiên vẫn chắp tay sau lưng thầm nghĩ: Hờ, lại thẹn quá hoá giận chứ gì? Thích dính anh dâu cũng có ai nói gì đâu. Có sai đâu mà không cho người ta nói.
Dạ U mỉm cười nói: “Anh trở lại cũng tốt. Clara và Palmyra đã nghiên cứu ra một thứ rất thú vị đấy. Để em cho anh coi, nhất định là anh sẽ cảm thấy hứng thú.”
Trình Chu có chút tò mò nói: “Cái gì vậy?”
Dạ U lấy hai hạt giống ra đặt ở trên tay.
Trình Chu nhìn hai hạt giống mà Dạ U vừa mới lấy ra thì nhăn mày nói: “Đây là hạt giống cộng sinh mà.”
Dạ U gật đầu nói: “Ban đầu thì nó là hạt giống cộng sinh, nhưng mà loại hạt giống này đã được cải tiến rồi. Ờ, theo như cách nói bên kia thì hạt giống này đã được update lên version mới rồi. Hạt giống này đã được tích hợp thêm năng lực của cả Palmyra nữa. Hai người không thông hiểu ngôn ngữ của nhau thì chỉ cần đeo hai viên hạt giống này lên là được, đến lúc đó thì bọn họ cũng có thể dễ dàng lý giải lời nói và cảm xúc của đối phương.”
Đàm Thiếu Thiên có chút kích động nói: “Còn có món hàng tốt đến vậy ạ? Đây chính là máy phiên dịch cao cấp đấy.”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng gần vậy đấy. Clara và Palmyra đặt tên cho loại hạt giống này là hay thấu hiểu trái tim.”
Đàm Thiếu Thiên nắm chặt tay lại rồi tâm tình cũng trở nên cực kỳ kích động mà nói: “Quá tốt rồi, chỉ cần có loại hạt giống này thì em cũng không cần phải học thêm một môn ngoại ngữ nữa. Đội ơn chị Clara và Palmyra.”
Hắn còn đang cảm thấy sợ hãi vì không thể hiểu được cái ngôn ngữ của thể giới này đây, nếu như có cái loại hạt này hỗ trợ thì mọi chuyện cũng đơn giản hơn rồi.
Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Sử dụng thứ này cũng có hạn chế nhất định. Hạt giống này chỉ có tác dụng liên kết giữa hai người với nhau, hạt giống là một cặp và phải cùng sử dụng thì mới có tác dụng, cũng có nghĩa là chỉ có tác dụng giao lưu 1 đối 1 với nhau. Ngoài ra, mỗi khi đeo hạt giống thấu tâm này thì hai người sư dụng cũng dễ dàng bị nhìn thấu tâm tình của đối phương.”
Trình Chu: “Đây cũng không phải là vấn đề quá lớn, tuy là có hạn chế nhưng cũng coi như là giải pháp hợp lý. Mà sao Clara và Palmyra lại đột nhiên nghĩ tới giải pháp này vậy?”
Trình Chu cũng không ngờ là hắn chỉ rời đi có một chút thôi mà vấn đề giao lưu giữa hai bên đã được giải quyết một cách dễ dàng như vậy.
Dạ U: “Em cũng không biết, chắc là bận quá. Nơi nơi đều thiếu phiên dịch viên nên chị em Clara phải di chuyển khắp nơi để hỗ trợ. Hơn nữa vấn đề ngôn ngữ này cũng quá phức tạp mà đám Clara cũng chỉ là gà mờ.”
Đám Clara đã tới hiện thế ở được một thời gian khá lâu rồi, nhưng mà thời gian mà bọn họ tới cũng không được tính là đủ dài để có thể thấu hiểu hoàn toàn được các dạng ngữ nghĩa của các câu phức tạp. Hơn nữa, đại đa số thời gian bọn Clara phải đi giao lưu với người khác thì bọn họ đã có Palmyra hỗ trợ rồi, mà trong thời gian ở chung thì mọi người cũng sử dụng ngôn ngữ của Tinh Linh thế giới để giao lưu với nhau.
Dạ U cười cười nói: “Giao tiếp đơn giản hàng ngày thì bọn họ còn làm tốt chứ mấy cái giao lưu cao cấp hơn như các loại học thuật hoặc chuyên ngành gì đó thì đám Clara còn không thể hiểu rõ nghĩa câu chữ cơ mà, làm sao mà bọn họ có thể phiên dịch được.”
Bị kéo đi làm phiên dịch viên cho đôi bên thì đúng là đang ép buộc đám Clara hơi bị quá mức rồi, đây là hiện trạng của câu thành ngữ không trâu bắt chó đi cày đúng không?
Trình Chu cười cười nói: “Này thì anh có thể hiểu được, dù sao thì học một môn ngoại ngữ mới cũng không phải là việc dễ dàng gì.”
Trước kia Dạ U còn không nhận được mặt chữ và chữ số của hiện thế bọn họ cho nên Dạ U còn dắt Annie đi nhầm cửa mà. Quả nhiên, đã làm cpm người thì cũng phải bức vào con đường tuyệt cảnh thì con người mới có khả năng bứt phá chạy nước rút được mà. Nghèo tắc biến, biến tắc thông (窮則變,變則通: Qióng zé biàn, biàn zé tōng -nghèo phải thay đổi, thay đổ sẽ thành công). Đối mặt với áp lực công việc khổng lồ thì con người cũng buộc phải phát huy hết tiềm lực của bản thân để tìm ra phương án tốt để giải quyết nhanh gọn hơn thôi. Hắn tuyệt đối không thể để cho bọn họ có thời gian nhàn rỗi mà sinh lười biếng được.
Có lẽ đã cảm ứng được nỗi lòng của Trình Chu cho nên Dạ U cũng quay sang nhìn Trình Chu rồi híp mắt nói: “Anh suy nghĩ cái gì đấy?”
Trình Chu lắc đầu rất chính trực mà nói: “Anh cái gì cũng không nghĩ. Anh thề, anh không hề nghĩ gì cả.”
Dạ U: “Anh muốn áp bức người khác nữa đúng không? Có vẻ như anh còn cảm thấy rất đắc ý đấy nhỉ?”
Trình Chu xoè tay ra cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Anh cũng không có biện pháp nào khác mà, nhân tài trong tay chúng ta quá ít mà, thời thế thế thời cho nên anh đành phải hy vọng người tài giỏi có thể làm thêm chút việc thôi.”
Dạ U: “Anh đừng làm quá, cẩn thận mấy chị em đình công rồi sa thải anh đấy.”
Trình Chu có chút buồn bực nói: “Sao bọn họ lại đình công chứ? Anh cũng đâu có áp bức gì bọn họ đâu. Em nhìn mấy quý tộc ở chỗ này có cái đức tính ….”
Dạ U có chút cạn lời rồi nhìn Trình Chu nói: “Anh đang cố gắng để cho bản thân tệ hơn nữa đúng không?”
Trình Chu: “......” Đúng nhỉ? Hình như hắn hơi tệ quá rồi thì phải. Nghĩ lại thì đúng là xấu hổ thật.
…….
Nơi dừng chân của liên minh Thiên Tuyển giả.
“Lão đại, Đàm Thiếu Thiên và Phong Ngữ tới rồi.” Phi Ưng nhào vào nói.
Vân Phong nghe vậy thì ngẩng đầu nói: “Đàm Thiếu Thiên? Chính là lôi điện Năng lực giả kia sao?”
Phi Ưng gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Vân Phong đứng lên nói: “Để anh ra đón người.”
Nhìn thấy Vân Phong bước ra thì Đàm Thiếu Thiên cũng nhiệt tình chào hỏi: “Thủ lĩnh Vân Phong, đã lâu không gặp.”
Vân Phong cười cười nói: “Đã lâu không gặp.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn bức hoạ trên tường phía sau Vân Phong rất thích thú mà nói: “Thủ lĩnh Vân Phong, bức tranh này nhìn không tồi.”
Lâu đài mà đám người Vân Phong đang cư trú từng là nơi làm việc của một phú thương nhà giàu, nơi này chuyên dùng để chiêu đãi các quý tộc khác đến mua hoan tiêu kim tệ cho nên nhìn tổng thể thì toà lâu đài này cũng không tồi, bởi vì nơi này là nơi mua hoan cho nên những bức tường xung quanh toà lâu đài này cũng được vẽ những bức hoạ nhìn khá là nhạy cảm cũng rất tục tằng. Sau khi người của liên minh Thiên Tuyển giả tiến vào nơi này để ở thì bọn họ đã gọi hoạ sư của liên minh tới, xoá mấy bức tranh phía trên tường trước rồi vẽ lại những bức tranh khác nhìn tươi mới hơn.
Đàm Thiếu Thiên: “Bức tranh này nhìn không hề đơn giản, là tác phẩm của hội họa Năng lực giả sao?”
Vân Phong gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Đàm Thiếu Thiên: “Liên minh Thiên Tuyển Giả đúng là nhân tài đông đúc.”
Vân Phong: “Các hạ quá khen, nhân sự bên phía mọi người mới thật sự là nhân tài đông đúc. Hình như bên phía mọi người đang có mấy trăm Năng lực giả tới đây đúng không?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Cũng gần vậy, nhưng mà năng lực của các Năng lực giả bên phía chúng tôi khá tầm thường. Không đáng nhắc tới.”
Vân Phong: “......”
Tuy rằng năng lực của mấy người kia cũng có hơi tầm thường một chút, nhưng mà số lượng này cũng rất khủng bố đấy.
“Tôi nghe nói là các hạ có hứng thú với máy phát điện đúng không? Tôi đã mang theo vài cái lại đây để các hạ xem thử.” Đàm Thiếu Thiên nói.
Vân Phong có chút kinh ngạc nói: “Vài cái?”
Đàm Thiếu Thiên mang mấy cái máy phát điện bên trong vòng không gian ra rồi đặt trên mặt đất rồi nói: “Bên phía chúng tôi chủ yếu sử dụng máy phát điện chạy bằng xăng. Đây là máy phát điện xoay chiều, còn cái này là máy phát điện một chiều và cái này là đa năng.”
“Cái máy phát điện xoay chiều này có thể phóng thích điện áp lên cao nhất là 26.000 kV, tôi cũng không biết cách chuyển sang đơn vị đo lường của thế giới bên này.”
“Còn cái máy phát điện một chiều này có thể phóng thích điện áp lên cao nhất là 36.000 kV, cường độ dòng điện có thể điều chỉnh được.”
“Còn cái máy đa dụng này thì có thể điều chỉnh các chế độ khác nhau cho nên công suất cũng nhỏ hơn hai cái máy kia, tối đa cũng chỉ có thể phóng 20.000 kV mà thôi.”
Đàm Thiếu Thiên chỉ tay vào từng cái máy rồi giới thiệu cụ thể chức năng và cách điều chỉnh cho phù hợp với Vân Phong.
“Mỗi ngày tôi đều dành thời gian để nạp điện, nhờ những cái máy này thì tôi cũng có thể đảm bảo ma lực ở bên trong cơ thể luôn sung túc, thực lực của thủ lĩnh Vân Phong mạnh hơn tôi rất nhiều cho nên cường độ dòng điện này có thể không đủ với thủ lĩnh. Cho nên các hạ có sử dụng thì hiệu quả cũng chưa chắc là tốt như tôi.”
Vân Phong cười cười nói: “Các hạ đừng lo, sao có thể chứ? Mấy cái máy này chắc chắn là có hiệu quả tốt với tôi, sao lại không đủ được chứ?”
Ngay tại thời điểm Đàm Thiếu Thiên vừa mới khởi động máy phát điện kia thôi thì hắn cũng cảm nhận được một luồng năng lượng điện năng vô cùng mãnh liệt rồi.
Đàm Thiếu Thiên: “Bên phía chúng tôi đang tiến hành nghiên cứu ra một loại máy phát điện kiểu mới, nếu như chúng tôi có thể nghiên cứu thành công thì công suất của mấy loại máy phát điện này cũng có thể cao hơn mấy cái máy này, chờ thêm một thời gian nữa thì tôi sẽ mang tới đây cho các hạ nhìn thử.”
Trước khi tới đây thì phía trên đang nghiên cứu về độ an toàn và hiệu quả của máy phát điện sử dụng năng lượng hạt nhân rồi. Nhưng mà điện hạt nhân này cũng không dễ khống chế cho nên phía trên vẫn đang thong thả để nghiên cứu về loại máy phát điện này. Nhưng mà hiện tại thì cũng khác rồi.
Sau các đợt Ma lực triều tịch thì quốc gia bọn họ cũng xuất hiện thêm không ít trí nhớ Dị năng giả, tất nhiên sau khi thức tỉnh dị năng thì khả năng tính toán của các trí nhớ Dị năng giả này cũng được đề cao lên thấy rõ. Ngay sau đó cũng có rất nhiều nghiên cứu ở trong tình trạng trì trệ cũng được khai thông rồi đẩy nhanh tiến độ lên thấy rõ. Nếu phía trên cho mấy chuyên gia này thêm một chút thời gian thì việc nghiên cứu ra máy phát điện có thể sử dụng năng lượng hạt nhân sẽ dễ dàng hơn nhiều và hắn tin là chuyện này rất có khả năng sẽ thành công.
Nếu như hạng mục này có thể nghiên cứu thành công thì chuyện này có thể sẽ tác động rất lớn đến các ngành năng lượng, mấy công ty năng lượng có thể sẽ bị ảnh hưởng mạnh và phá sản cũng nên.
Mir đột nhiên nhìn chằm chằm vào cái nhẫn và vòng tay mà Đàm Thiếu Thiên đang đeo trên tay, nhìn hoài không chớp mắt.
Vân Phong quay qua nhìn thì hắn cũng cảm thấy ánh mắt của Mir cũng có chút bất lịch sự, Vân Phong cũng nhịn không được phải mở miệng nhắc nhở: “Mir.”
Mir bị nói làm cho giật mình, hắn cũng sửng sốt một chút rồi nhanh chóng thu liễm lại biểu cảm của mình.
Mir nhẫn nhịn một chút nhưng mà hắn cũng không thể nhịn được lòng hiếu kỳ cho nên hắn cũng phải hỏi: “Cái vòng tay và nhẫn trên tay các hạ đều là đạo cụ không gian đúng không?”
Đàm Thiếu Thiên cười cười nói: “Đúng vậy. Sao các hạ lại nhìn ra?”
Phi Ưng có chút kinh ngạc nói: “Mọi người đều có đạo cụ không gian sao?”
Ban đầu nhìn thấy Đàm Thiếu Thiên thì Phi Ưng còn cho là một thân trang phục và trang sức này của Đàm Thiếu Thiên chính là phong cách theo kiểu nhà giàu mới nổi, hoá ra mấy cái trang sức này lại là đạo cụ không gian sao? Nhưng nhìn thế nào cũng thấy đây là phong cách của nhà giàu mới nổi mà nhỉ? Cậu ta không hiểu một chuyện là cậu ta ăn mặc như thế này rất giống như như kiểu đang mời chào người ta tới cướp bóc cậu ta sao?
Phi Ưng nhịn không được mà phải hỏi: “Những không gian đạo cụ này là do Trình Chu chế tác sao? Quan hệ của các hạ và Trình Chu các hạ cũng không tồi nhỉ?”
Đàm Thiếu Thiên ngẩng đầu nói: “Vẫn ổn, dù sao thì anh ấy cũng là anh trai tôi mà.”
Vân Phong sửng sốt rồi có chút ngoài ý muốn nói: “Trình Chu và các hạ là anh em?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Vân Phong: “……” Thì ra là thế vậy. Thảo nào mà cậu ta lại có nhiều đạo cụ không gian đến vậy, hoá ra là người này có một người anh trai là không gian Năng lực giả.
Đàm Thiếu Thiên xoay xoay cái vòng tay không gian trên tay nói: “Nếu như anh trai tôi mà có thời gian thì anh ấy sẽ làm thêm vài đạo cụ không gian nữa, cái nào mà nhìn đẹp một chút, không gian lớn hơn một chút thì anh ấy sẽ mang tới hiến cho anh dâu tôi, còn cái nào mà tồi tàn, nhìn xấu và không gian nhỏ thì vứt cho tôi. Diện tích của mấy cái trang sức không gian trên người tôi rất nhỏ, tôi cũng phải gom hết lại mới bằng diện tích của một cái nhẫn không gian trên tay anh dâu đấy.”
Phi Ưng: “……”
Tuy là Đàm Thiếu Thiên đang tự nói theo kiểu hắn ta đáng thương lắm đấy, nghe cũng chẳng khác gì tên này đang nhặt rác của người khác vậy, nhưng mà mấy cái rác đó bọn họ cũng muốn được nhặt đấy có được không? Đạo cụ không gian có diện tích nhỏ hả, xấu hả, không sao cả, bọn họ nhặt tất, dù sao thì đó cũng là đạo cụ không gian.
Vân Phong cười cười nói: “Quan hệ của Trình Chu các hạ và Dạ U các hạ nhìn rất tốt.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Tất nhiên. Anh trai tôi nghiên cứu ra đạo cụ không gian là để chế tác nhẫn không gian dùng để cầu hôn anh dâu mà. Lúc cầu hôn anh trai tôi còn làm ra 9 cái nhẫn không gian để mang đi cầu hôn anh dâu đấy. Anh hai tôi hào phóng như vậy cho nên anh tôi cũng rất đào hoa đấy, cũng có rất nhiều người đang mơ tưởng để gả vào nhà chúng tôi đây.”
Vân Phong: “……”
Sau đó thì Vân Phong cũng lôi kéo Đàm Thiếu Thiên tới hàn huyên về một số tâm đắc và kinh nghiệm tu luyện năng lực. Thời gian thức tỉnh năng lực của Vân Phong lâu hơn Đàm Thiếu Thiên rất nhiều, cho nên xét về phương diện tu luyện năng lực lôi điện thì Vân Phong cũng mạnh hơn và kiến thức cũng coi như vững hơn Đàm Thiếu Thiên rất nhiều.
Phương pháp tu luyện chuyên về lôi điện của Vân Phong cũng có chút thô bạo, thường thì Vân Phong sẽ sử dụng phương pháp dẫn dắt lôi điện có trong tự nhiên để nhập thể, ví dụ như sấm sét ngoài tự nhiên chẳng hạn. Còn phương pháp tu luyện của Đàm Thiếu Thiên lại nhẹ nhàng và có trình tự hơn nhiều. Trước kia thì Đàm Thiếu Thiên cũng từng nghĩ tới chuyện chạy tới cái địa phương nào đó có nhiều sấm sét để tu luyện, nhưng mà mấy chuyên gia trong cục dị năng thì lại không muốn như vậy. Tất cả mấy chuyên gia đều cảm thấy phương pháp thô bạo này đúng là có thể thành công đấy, nhưng mà phương pháp này cũng quá nguy hiểm, lỡ không cẩn thận có khi còn chết người cho nên mấy chuyện gia cũng cấm không cho Đàm Thiếu Thiên thực hiện. Vân Phong và Đàm Thiếu Thiên hàn huyên vài tiếng đồng hồ mà bọn họ vẫn chưa đã thèm nhưng bọn họ cũng phải kết thúc đoạn hội thoại mà phải rời đi.
Đàm Thiếu Thiên vừa rời đi thì Vân Phong cũng chạy ngay tới nghiên cứu và thử sử dụng các loại công dụng mới của mấy cái máy phát điện này.
“Lão đại, anh cảm thấy sao? Ổn không?” Phi Ưng tò mò tiến lên hỏi thăm.
Vân Phong gật đầu nói: “Rất tốt.”
Cái thứ như máy phát điện này đã tạo ra dòng điện ổn định hơn dòng điện của sấm sét trong tự nhiên rất nhiều, mà muốn khống chế cũng dễ dàng hơn nhiều. Nếu như hắn có thể sử dụng dòng điện ổn định này trong một khoảng thời gian dài thì thực lực của hắn cũng có thể theo đà mà tăng lên cũng nên. Mấy cái dụng cụ luyện khí này đúng là tốt thật, luyện khí sư đã nghiên cứu ra cái máy này đúng là thiên tài mà.
Phi Ưng cũng duỗi tay cảm giác sức mạnh của lôi điện một chút, sau đó thì tất nhiên là Phi Ưng cũng bị điện giật cho dựng đứng lông lên.
“Lão đại, anh không thấy khó chịu sao?” Phi Ưng rụt tay lại rồi nói.
Vân Phong lắc đầu nói: “Không có. Lôi điện nhập thể vẫn luôn có loại cảm giác làm cả người thấy sảng khoái mà.”
Phi Ưng: Lôi điện Năng lực giả quả nhiên không giống người thường mà. Bị điện giật như vậy mà còn cảm thấy sảng khoái. Thôi, nhường đấy.
End chap 212
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.