Chương 114: Review Sản Phẩm
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Một căn chung cư 3 phòng ngủ ở thành phố A có một chàng trai trẻ đang ngồi nhìn máy tính mà trầm ngâm.
“Em trai, đang nhìn cái gì thế?” Thạch Thư Vũ hỏi.
“Em đang xem shop online của nhà này.” Thạch Đông Hải nói.
Thạch Thư Vũ có chút nghi hoặc nói: “Shop online có gì hay mà coi?”
Thạch Đông Hải: “Chị, vậy là chị chưa biết rồi, shop này hot lắm. Hai ngày trước khi khai trương thì shop này đã niêm yết giá sản phẩm lên website, em thấy giá cao quá nên em chạy vào chat cùng nhân viên bán hàng rồi hỏi chuyện một chút. Em hỏi là sao giá bán cao vậy? Có nhầm lẫn không? Hàng vì lý do gì mà niêm yết giá tới mức này, chất lượng sản phẩm ra sao? …. Thì chị biết nhân viên trả lời sao không? Cô ta trả lời đúng 3 câu là giá sản phẩm chính là như vậy đó, còn gì mà Khương Thái Công câu cá, nguyện giả thượng câu. Rồi chốt 1 câu cuối là em muốn hiểu thì tự tìm hiểu, muốn mua hay không cũng tuỳ.”
Thạch Thư Vũ: “Sau đó thì sao? Em đã mua rồi hả?”
Thạch Đông Hải gật đầu nói: “Dạ, em tốn 1 vạn mua 1 phần dược đen tóc.”
Thạch Thư Vũ tức giận đánh cho Thạch Đông Hải một cái vào đầu rồi nói: “Em đó. Vì muốn trị cho cái đầu hói của mình mà cũng liều quá vậy hả? Em còn dám tin mấy cái sản phẩm 3 không này sao?”
Thạch Đông Hải ôm đầu lên tiếng: “Chị, là chị không biết thôi, em đã tìm hiểu kỹ shop này rồi, thật sự khác mà.”
Thạch Thư Vũ tức giận nói: “Khác chỗ nào chứ? Em nói thử coi nào, là bởi vì nhân viên bán hàng có thái độ lồi lõm nên khác sao? Em là M đó à?”
Thạch Đông Hải: “Hàng của shop này bán rất nhanh, 1 vạn một phần gừng mà 2 phút đã bị vét sạch. Lúc đó em cũng nhanh tay đặt thử còn chưa kịp suy nghĩ xong đã hết hàng rồi.”
Thạch Thư Vũ tức giận nói: “Còn không phải shop này đang tạo hiệu ứng sao? Em bị ngốc hả?”
Thạch Đông Hải: “Nhưng nếu muốn tạo hiệu ứng thì người này cũng quá tận tâm rồi, sản phẩm vừa đăng kệ đã bán sạch.”
Thạch Thư Vũ: “Đây là mánh lới quảng cáo đó em hiểu không? Sao em ngốc vậy chứ?”
Thạch Đông Hải cau mày nói: “Không phải đâu, em cũng nghe qua vài tin tức rồi, người ta nói shop này là do Trình Dương mở bán.”
Thạch Thư Vũ hoang mang nói: “Trình Dương? Ai? Rất nổi tiếng sao?”
Thạch Đông Hải cười cười nói: “Chị, có thể chị không biết Trình Dương nhưng chị nhất định biết cái đám cưới nổi tiếng gần đây đấy, có mời hội trưởng hiệp hội ẩm thực quốc gia làm đầu bếp chính đó, nhớ không? Có minh tinh hạng A là Viên Tụng tới chung vui, còn có ảo thuật gia kia tới đấy.”
Thạch Thư Vũ nghe vậy thì có chút ngây ra rồi nói: “Em nói Trình Dương chính là chú rể kia hả?”
Thạch Đông Hải gật đầu nói: “Đúng vậy đấy.”
Sau đám cưới của Trình Dương thì Phong Ngữ hoàn toàn nổi tiếng luôn rồi, video Phong Ngữ biểu diễn ảo thuật biến thành các loại gia cầm khác nhau cũng đã hot rầm rộ trên mạng. Phong Ngữ còn được ca ngợi là ảo thuật gia có triển vọng nhất thế kỷ nữa.
Bây giờ thì chuông báo thức của Thạch Thư Vũ toàn là “Ku ku ku”, “cuckoo cuckoo”, “Quack quack”, Cạc cạc cạc” …… Mỗi ngày đổi một kiểu làm sáng nào cũng rất vui nhộn như trong trại gia cầm.
Thạch Thư Vũ cau mày nói: “Nếu cửa hàng này mà đúng là do Trình Dương mở thì hàng mà em mua cũng có lẽ là hàng thật.”
Thạch Đông Hải gật đầu nói: “Lần này em khẳng định là không có vấn đề gì.”
“Đinh.” Thông báo tin nhắn của Thạch Đông Hải vang lên. Thạch Đông Hải mở di động ra nhìn, ngay lập tức cũng lên tinh thần mà nói: “Dược đen tóc của em tới rồi.”
Thạch Đông Hải cũng chạy nhanh đi lấy hàng ship rồi lên phòng mở gói hàng ra. Bên trong gói hàng có một túi zippo, trong túi zippo có một cái gói giấy nhỏ.
Thạch Thư Vũ đi lên nhìn qua rồi nói: “Tin tức của em có chuẩn không vậy? Em có chắc shop này có quan hệ với Trình Dương không? Thứ này nhìn thế nào giống sản phẩm 3 không mà còn trị giá tới 1 vạn á? Cái kiểu cách đóng gói này nhìn thế nào cũng …”
Thạch Đông Hải rầu rĩ nói: “Đánh cuộc một lần thôi.”
Thạch Thư Vũ nhìn cái hộp chuyển phát nhanh rỗng tuếch thì nói: “Cửa hàng này đúng là không bình thường thật.”
Hộp chuyển phát nhanh của các shop khác thường thì cũng phải có một tờ poster để quảng cáo về sản phẩm, đánh giá khen ngợi, thư cảm ơn, …. nhiều lắm. Còn cửa hàng này thì sao chứ? Đúng một cái túi zippo là hết rồi. Mà giá cả cũng cao ngất trời, mấy người mua khác cũng không thèm quan tâm tới phản hồi luôn sao?
Thạch Đông Hải nắm chặt tay, thái độ thấy chết không sờn rồi cầm bịch dược đen tóc đó nuốt xuống.
Ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy thì Thạch Đông Hải cũng chạy thẳng vào nhà vệ sinh rồi nhìn vào cái gương, cậu ta cũng vừa dịp nhìn thấy cái đầu trụi lủi của mình đã mọc lún phún lên một lớp tóc ngắn.
Thạch Đông Hải soi gương rồi cứ sờ sờ vào cái đầu đang lún phún tóc của mình mà cười ngây ngô, thật sự thì sản phẩm 3 không của cái cửa hàng này cũng quá tuyệt vời rồi. Cũng không là cửa hàng Bàn Thạch này lấy hàng ở chỗ nào?
……
Thạch Thư Vũ nhìn di động rồi có chút khác thường mà nói: “Cửa hàng nông sản Bàn Thạch đã lên hot search rồi.”
Thạch Đông Hải có chút kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy mà đã lên hot search rồi? Người biết nhìn hàng vẫn rất nhiều đấy.”
Thạch Đông Hải mở một video ra xem, video là của một blogger chuyên đánh hàng giả làm ra. Blogger này đeo mặt nạ sói tên Tôn Vệ Thao.
Thời đại dị năng nên cũng có không ít công ty nghiên cứu và phát triển làm về các sản phẩm liên quan đến dị năng để kiếm lợi. Thị trường thật giả tốt xấu lẫn lộn và Tôn Vệ Thao chính là reviewer chuyên làm về các sản phẩm liên quan đến dị năng này.
Tên này lá gan cũng không nhỏ, cũng liều mạng bất chấp sống chết, đã nhiều lần hắn cũng phải chạy vào viện súc ruột vì ăn phải hàng giả mà vẫn chưa sợ.
Dẫm hố nhiều lần nên Tôn Vệ Thao cũng chạy đi thuê luôn một phòng ở gần bệnh viện để thuận tiện chạy chữa. Lần cuối mới nhập viện là 5 ngày trước, không nghĩ là vừa mới ra khỏi bệnh viện thì hắn cũng quay lại nghề cũ. Fans của Tôn Vệ Thao cũng khá đông nên mỗi lần hắn livestream đều thu hút sự rất nhiều chú ý.
“Số này tôi mang đến cho các bạn sản phẩm của cửa hàng nông sản chính tông Bàn Thạch. Cái tên này … ờm … nghe thô tục đấy nhỉ? Tuy là vậy nhưng cửa hàng này cũng rất đặc biệt. Như các bạn cũng biết thì mỗi một shop online mà khai trương thì họ cũng bắt đầu chiến dịch quảng cáo rầm rộ thông báo. Nhưng mà, cửa hàng này lại hoàn toàn khác, họ hoàn toàn khiêm tốn không lọt một chút gió nào. Tôi cũng search khắp nơi tìm kiếm thì chỉ có một thông báo duy nhất là cửa hàng nông sản Bàn Thạch sắp khai trương. Hết.”
“Người đăng bài còn che che giấu giấu đủ đường, tôi cũng quan sát một thời gian thì mới biết một chuyện, ông chủ của shop Bàn Thạch này trước kia cũng từng mở nhà hàng hải sản Ngư Đa Đa, là một nhà hàng buffet. Sau khi nhà hàng này đóng cửa thì họ chuyển sang mở shop bán hàng online này. Cho nên, khách quen cũng không gọi là shop Bàn Thạch mà vẫn gọi là shop Ngư Đa Đa.”
“Mà nhà hàng Ngư Đa Đa cũng rất đặc biệt, nhà hàng này cũng rất rất nổi tiếng ở khu vực của họ. Hơn nữa, người nổi tiếng cũng thường xuyên ghé đến nhà hàng này dùng bữa.”
“Các bạn có biết là nước gừng đường nâu của nhà hàng này chính là khắc tinh của chị em phụ nữ đến tháng đúng không? Khách hàng của họ cũng đặt cho biệt danh là nước thần, uống một chén đánh bay đau bụng, cả người nhẹ nhàng sảng khoái đấy.”
“Điều đáng nói là nhà hàng này đóng cửa là bởi vì khống chuột Dị năng giả tới gây chuyện. Và sau đó thì mọi người cũng đã biết là khống chuột Dị năng giả kia đã bị một khống xà Dị năng giả đánh cho nhập viện, giờ cũng đang nằm trong viện tâm thần luôn rồi. Mà đáng nói là vị khống xà Dị năng giả này có quan hệ gì với ông chủ nhà hàng Ngư Đa Đa hay không thì vẫn còn là ẩn đố đấy.”
“Còn việc này nữa, tôi đã dò hỏi nhân viên của tiệm này là tôi sử dụng sản phẩm của shop thì tôi có thể thức tỉnh dị năng không? Thì các bạn biết nhân viên trả lời sao không? Anh ta trả lời là không. Sau đó tôi hỏi sao giá cao vậy thì anh ta trả lời là ông chủ họ định giá như vậy đấy.”
“Bởi vậy nên mọi người cũng có thể thấy là thái độ của ông chủ và nhân viên bọn họ vô cùng lồi lõm, và họ cũng không hề thiếu tiền đúng không? Hoặc có thể đây mà một phương pháp marketing mới cũng không rõ.”
“Mọi người cũng có thể vào và xem giao diện của cửa hàng này đi, nhìn vô cùng thô sơ mà cũng chẳng có hiệu ứng gì đẹp đẽ cả, ban đầu tôi còn nghĩ không ai thèm mua cái sản phẩm này cơ. Nhưng hoàn toàn bất ngờ là sản phẩm đầu tiên lên kệ, là gừng này đây, sau khi lên kệ đã hết sạch sau 2 phút.”
“Tôi cũng hiếu kỳ mà, nên tôi cũng đặt mua một phần hạt hướng dương này, hàng cũng vừa mới tới thôi, để tôi xem hạt hướng dương có giá 1 vạn 1 phần nó là cái dạng gì? Để tôi rửa mắt mong chờ nào.”
“….”
Tôn Vệ Thao mở hộp chuyển phát nhanh ra, bên trong cũng chỉ có 1 cái túi zippo bọc lấy túi hạt hướng dương.
“Quao, nhìn hạt hướng dương này đi, cái kích cỡ này cũng thật là rất khác biệt với hạt hướng dương bình thường đấy, nó phải to cỡ quả óc chó này, xem ra là thực vật biến dị rồi. Xem ra thì 1 vạn cũng không lãng phí.”
Tôn Vệ Thao cũng làm trò trước đông đảo mắt xem trên điện thoại, rồi mang một hạt hướng dương ra cắn ăn. Sau khi nếm thử thì Tôn Vệ Thao tiếp tục nói: “Mì vị rất ngon, các bạn cũng biết là dạo gần đây tôi cũng ăn uống hơi linh tinh nên bao tử cũng hơi phản đối tôi rồi. Quả thật là hương vị của hạt hướng dương này không tồi, nhưng mà hình như cái giá này cũng quá đắt rồi đấy.”
Sau khi Tôn Vệ Thao livestream thì cũng nhiều người tò mò mà chạy tới website bán hàng dò hỏi tình huống. Mà nhân viên trực web cũng chỉ có Hàn Kiều và Trình Dương nên hai người cũng không thể trả lời kịp nên cũng dứt khoát mặc kệ luôn.
Thái độ của hai người cũng quả đúng như những gì đang lan truyền trên mạng, thái độ cực kỳ lồi lõm, nên shop online này lại càng thần bí hơn.
Cũng có rất nhiều người có xu hướng thích chịu ngược, càng không mua được hàng thì càng háo hức muốn mua cho bằng được.
Cũng có rất nhiều người ngại giá hàng quá đắt nhưng đồ của shop thì lúc nào cũng trong tình trạng hết hàng làm mọi người cũng cảm thấy có lẽ là cửa hàng này vẫn có chút hữu dụng hoặc là tiền nào của nấy.
……
Buổi livestream của Tôn Vệ Thao cũng đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người và cũng có rất nhiều phản hồi nóng hổi của hàng Bàn Thạch cũng dần dần xuất hiện. Trên mạng cũng có một siêu thoại mới với chủ đề là cũng đang leo mạnh mẽ lên bảng tìm kiếm.
“Em gái của tôi đã mua một phần dược đen tóc, đây là do bạn thân của em gái tôi đề cử. Người bạn thân của em gái tôi còn nói là cô ta có tin tức nội bộ và nói là thuốc này rất hiệu quả. Em gái tôi cũng thường giao lưu với đám bạn xấu hồ bằng cẩu hữu này và nó cũng bị lừa không chỉ 1 đến 2 lần nên là tôi cũng quyết định lấy cái đầu trụi lủi này của mình để chứng minh hiệu quả của dược đen tóc. Hôm đó khi hàng chuyển phát nhanh tới thì tôi đã nhanh tay trộm luôn để sử dụng trước em gái tôi.”
“Điều bất ngờ hơn là sau khi tôi uống xong thì hôm sau thức dậy trên đầu tôi đã mọc ra một đám lún phún thật, thật không ngờ là sản phẩm 3 không này thật sự có hiệu quả này.”
“Các bạn biết xui xẻo là gì không? Con em gái tôi nói là chờ cho tóc mới của cái đầu tôi mọc ra này của tôi dài được một tí nào thì con bé sẽ lấy nhíp mà nhổ trụi. Nó còn đảm bảo là yên tâm, nó có đủ kiên nhẫn nữa chứ. Quá tàn ác.”
“Bây giờ phải làm sao để mua bù lại cho nó bây giờ? Con em gái của tôi dữ lắm. SOS, help. ”
Sau đó là hình ảnh so sánh trước khi dùng và sau khi dùng dược đen tóc 2 ngày trông rất chuyên nghiệp. Bài đăng của thanh niên này trong siêu thoại cũng thu hút được rất nhiều lượt like và bình luận.
“Ồ, tình anh em cảm động trời xanh, người anh đợt này chết chắc rồi.”
“Dược đen tóc thật sự có hiệu quả sao? Khi nào bán lại?”
“Hàng của nhà này hình như rất lợi hại thì phải?”
“Trọc nhiều năm, thật không? Không phải là lăng xê đó chứ?”
“….”
……
Cục dị năng.
“Dân cư mạng này thật đúng là sợ thiên hạ không đủ loạn mà.” Bạch Nham nói.
Lâm Đình lắc đầu nói: “Thôi, sớm muộn gì thì cũng không thể giấu được.”
Sản phẩm của cửa hàng Bàn Thạch cái nào cái nấy đều rất đặc biệt, mấy nghiên cứu viên bên viện cũng đang tăng ca nghiên cứu sản phẩm rồi.
Vì muốn chiếm được nhiều nên lần này cục dị năng cũng lặng lẽ đi mua hàng mà không bình luận hay tuyên truyền gì. Những người biết chuyện cũng đồng dạng giữ im lặng và cũng lặng lẽ mà mua thật nhiều hàng thôi.
Đáng tiếc là bọn họ muốn hạ thấp danh tiếng nhưng dân cư mạng lại không chịu như vậy, họ có vấn đề gì cũng đăng hết lên mạng tuyên truyền. Nên muốn dập cũng rất khó.
Bạch Nham cau mày nói: “Đúng là dược đen tóc kia hiệu quả rất tốt, thành phần chính của nó là hà thủ ô, mọi người đều thấy tác dụng chữa hói rất mạnh nên cũng bỏ qua những tác dụng phụ của hà thủ ô. Mấy Dị năng giả sau khi uống cũng nói là họ cảm thấy dị năng của mình cũng tăng lên một ít, tuy là không nhiều nhưng nếu có thể sử dụng một lượng lớn thì hiệu quả không tồi đâu.”
Lâm Đình thở dài nói: “Dùng lâu dài? Là đốt tiền đấy.” Lâu lâu mua thì còn tốt, nếu mà mua thường xuyên thì chỉ sợ không đủ tiền thôi.
……
Đàm gia.
Dịch Thù Tuyết nhìn Trình Chu đi xuống thì dò hỏi: “Tiểu Chu, cửa hàng của Trình Dương đã khai trương rồi phải không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Dạ, nghe nói buôn bán cũng tốt lắm, đồ cũng bán hết rồi ạ.”
Dịch Thù Tuyết cười cười nói: “Buôn bán cực tốt, chú Hoàng nói với mẹ là ông ấy muốn chạy vào mua một ít ớt để về chế biến làm tương ớt, không nghĩ tới là vừa vào đã bị cướp sạch, chú mới gọi cho mẹ nhờ mẹ mua giúp một ít ớt, ông ấy cũng có thể giúp chúng ta chế biến một ít tương ớt để sử dụng luôn.”
Trình Chu chống cằm nói: “Mẹ nói chú Hoàng lần sau đi, lần này hàng hóa đã bị quét sạch rồi.”
Dịch Thù Tuyết gật đầu nói: “Được, cũng chỉ sợ đợt hàng sau cũng bị cục dị năng cướp sạch mất.”
Trình Chu nhún vai nói: “Kệ bọn họ đi mẹ.” Đằng nào cũng bán mà, bán cho ai cũng được, nếu cục dị năng muốn mua thì họ cũng tự đặt hàng, dù sao thì tiền tới tay là được.
Dịch Thù Tuyết nhìn Trình Chu nói: “Mẹ nghe nói là Trình Dương đang muốn tìm đất nông sản để chuẩn bị gieo trồng hoa Hướng Dương và ớt phải không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Dạ, đúng là có chuyện như này.”
Ở dị giới thì Trình Chu cũng có lãnh địa của mình nhưng hắn vẫn cảm thấy diện tích vẫn quá nhỏ, Trình Chu cũng nhờ Trình Dương đi tìm mấy khu đất trồng của nông dân để mượn lại. Chờ sau khi thu xếp thành công thì Trình Chu sẽ điều Tinh Linh trùng và tiểu Tinh Linh tới đây để phát triển đồng ruộng.
Dịch Thù Tuyết nhìn Trình Chu nói: “Mẹ có một vài cánh đồng thực nghiệm ở ngoại ô Bắc Kinh, vốn là muốn dùng để gieo trồng một số sản phẩm rau củ quả thuần thiên nhiên, ít bị ô nhiễm. Nếu con thích thì giao lại cho con xử lý.”
Trình Chu gật đầu nói: “Dạ.”
End chap 114
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Em trai, đang nhìn cái gì thế?” Thạch Thư Vũ hỏi.
“Em đang xem shop online của nhà này.” Thạch Đông Hải nói.
Thạch Thư Vũ có chút nghi hoặc nói: “Shop online có gì hay mà coi?”
Thạch Đông Hải: “Chị, vậy là chị chưa biết rồi, shop này hot lắm. Hai ngày trước khi khai trương thì shop này đã niêm yết giá sản phẩm lên website, em thấy giá cao quá nên em chạy vào chat cùng nhân viên bán hàng rồi hỏi chuyện một chút. Em hỏi là sao giá bán cao vậy? Có nhầm lẫn không? Hàng vì lý do gì mà niêm yết giá tới mức này, chất lượng sản phẩm ra sao? …. Thì chị biết nhân viên trả lời sao không? Cô ta trả lời đúng 3 câu là giá sản phẩm chính là như vậy đó, còn gì mà Khương Thái Công câu cá, nguyện giả thượng câu. Rồi chốt 1 câu cuối là em muốn hiểu thì tự tìm hiểu, muốn mua hay không cũng tuỳ.”
Thạch Thư Vũ: “Sau đó thì sao? Em đã mua rồi hả?”
Thạch Đông Hải gật đầu nói: “Dạ, em tốn 1 vạn mua 1 phần dược đen tóc.”
Thạch Thư Vũ tức giận đánh cho Thạch Đông Hải một cái vào đầu rồi nói: “Em đó. Vì muốn trị cho cái đầu hói của mình mà cũng liều quá vậy hả? Em còn dám tin mấy cái sản phẩm 3 không này sao?”
Thạch Đông Hải ôm đầu lên tiếng: “Chị, là chị không biết thôi, em đã tìm hiểu kỹ shop này rồi, thật sự khác mà.”
Thạch Thư Vũ tức giận nói: “Khác chỗ nào chứ? Em nói thử coi nào, là bởi vì nhân viên bán hàng có thái độ lồi lõm nên khác sao? Em là M đó à?”
Thạch Đông Hải: “Hàng của shop này bán rất nhanh, 1 vạn một phần gừng mà 2 phút đã bị vét sạch. Lúc đó em cũng nhanh tay đặt thử còn chưa kịp suy nghĩ xong đã hết hàng rồi.”
Thạch Thư Vũ tức giận nói: “Còn không phải shop này đang tạo hiệu ứng sao? Em bị ngốc hả?”
Thạch Đông Hải: “Nhưng nếu muốn tạo hiệu ứng thì người này cũng quá tận tâm rồi, sản phẩm vừa đăng kệ đã bán sạch.”
Thạch Thư Vũ: “Đây là mánh lới quảng cáo đó em hiểu không? Sao em ngốc vậy chứ?”
Thạch Đông Hải cau mày nói: “Không phải đâu, em cũng nghe qua vài tin tức rồi, người ta nói shop này là do Trình Dương mở bán.”
Thạch Thư Vũ hoang mang nói: “Trình Dương? Ai? Rất nổi tiếng sao?”
Thạch Đông Hải cười cười nói: “Chị, có thể chị không biết Trình Dương nhưng chị nhất định biết cái đám cưới nổi tiếng gần đây đấy, có mời hội trưởng hiệp hội ẩm thực quốc gia làm đầu bếp chính đó, nhớ không? Có minh tinh hạng A là Viên Tụng tới chung vui, còn có ảo thuật gia kia tới đấy.”
Thạch Thư Vũ nghe vậy thì có chút ngây ra rồi nói: “Em nói Trình Dương chính là chú rể kia hả?”
Thạch Đông Hải gật đầu nói: “Đúng vậy đấy.”
Sau đám cưới của Trình Dương thì Phong Ngữ hoàn toàn nổi tiếng luôn rồi, video Phong Ngữ biểu diễn ảo thuật biến thành các loại gia cầm khác nhau cũng đã hot rầm rộ trên mạng. Phong Ngữ còn được ca ngợi là ảo thuật gia có triển vọng nhất thế kỷ nữa.
Bây giờ thì chuông báo thức của Thạch Thư Vũ toàn là “Ku ku ku”, “cuckoo cuckoo”, “Quack quack”, Cạc cạc cạc” …… Mỗi ngày đổi một kiểu làm sáng nào cũng rất vui nhộn như trong trại gia cầm.
Thạch Thư Vũ cau mày nói: “Nếu cửa hàng này mà đúng là do Trình Dương mở thì hàng mà em mua cũng có lẽ là hàng thật.”
Thạch Đông Hải gật đầu nói: “Lần này em khẳng định là không có vấn đề gì.”
“Đinh.” Thông báo tin nhắn của Thạch Đông Hải vang lên. Thạch Đông Hải mở di động ra nhìn, ngay lập tức cũng lên tinh thần mà nói: “Dược đen tóc của em tới rồi.”
Thạch Đông Hải cũng chạy nhanh đi lấy hàng ship rồi lên phòng mở gói hàng ra. Bên trong gói hàng có một túi zippo, trong túi zippo có một cái gói giấy nhỏ.
Thạch Thư Vũ đi lên nhìn qua rồi nói: “Tin tức của em có chuẩn không vậy? Em có chắc shop này có quan hệ với Trình Dương không? Thứ này nhìn thế nào giống sản phẩm 3 không mà còn trị giá tới 1 vạn á? Cái kiểu cách đóng gói này nhìn thế nào cũng …”
Thạch Đông Hải rầu rĩ nói: “Đánh cuộc một lần thôi.”
Thạch Thư Vũ nhìn cái hộp chuyển phát nhanh rỗng tuếch thì nói: “Cửa hàng này đúng là không bình thường thật.”
Hộp chuyển phát nhanh của các shop khác thường thì cũng phải có một tờ poster để quảng cáo về sản phẩm, đánh giá khen ngợi, thư cảm ơn, …. nhiều lắm. Còn cửa hàng này thì sao chứ? Đúng một cái túi zippo là hết rồi. Mà giá cả cũng cao ngất trời, mấy người mua khác cũng không thèm quan tâm tới phản hồi luôn sao?
Thạch Đông Hải nắm chặt tay, thái độ thấy chết không sờn rồi cầm bịch dược đen tóc đó nuốt xuống.
Ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy thì Thạch Đông Hải cũng chạy thẳng vào nhà vệ sinh rồi nhìn vào cái gương, cậu ta cũng vừa dịp nhìn thấy cái đầu trụi lủi của mình đã mọc lún phún lên một lớp tóc ngắn.
Thạch Đông Hải soi gương rồi cứ sờ sờ vào cái đầu đang lún phún tóc của mình mà cười ngây ngô, thật sự thì sản phẩm 3 không của cái cửa hàng này cũng quá tuyệt vời rồi. Cũng không là cửa hàng Bàn Thạch này lấy hàng ở chỗ nào?
……
Thạch Thư Vũ nhìn di động rồi có chút khác thường mà nói: “Cửa hàng nông sản Bàn Thạch đã lên hot search rồi.”
Thạch Đông Hải có chút kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy mà đã lên hot search rồi? Người biết nhìn hàng vẫn rất nhiều đấy.”
Thạch Đông Hải mở một video ra xem, video là của một blogger chuyên đánh hàng giả làm ra. Blogger này đeo mặt nạ sói tên Tôn Vệ Thao.
Thời đại dị năng nên cũng có không ít công ty nghiên cứu và phát triển làm về các sản phẩm liên quan đến dị năng để kiếm lợi. Thị trường thật giả tốt xấu lẫn lộn và Tôn Vệ Thao chính là reviewer chuyên làm về các sản phẩm liên quan đến dị năng này.
Tên này lá gan cũng không nhỏ, cũng liều mạng bất chấp sống chết, đã nhiều lần hắn cũng phải chạy vào viện súc ruột vì ăn phải hàng giả mà vẫn chưa sợ.
Dẫm hố nhiều lần nên Tôn Vệ Thao cũng chạy đi thuê luôn một phòng ở gần bệnh viện để thuận tiện chạy chữa. Lần cuối mới nhập viện là 5 ngày trước, không nghĩ là vừa mới ra khỏi bệnh viện thì hắn cũng quay lại nghề cũ. Fans của Tôn Vệ Thao cũng khá đông nên mỗi lần hắn livestream đều thu hút sự rất nhiều chú ý.
“Số này tôi mang đến cho các bạn sản phẩm của cửa hàng nông sản chính tông Bàn Thạch. Cái tên này … ờm … nghe thô tục đấy nhỉ? Tuy là vậy nhưng cửa hàng này cũng rất đặc biệt. Như các bạn cũng biết thì mỗi một shop online mà khai trương thì họ cũng bắt đầu chiến dịch quảng cáo rầm rộ thông báo. Nhưng mà, cửa hàng này lại hoàn toàn khác, họ hoàn toàn khiêm tốn không lọt một chút gió nào. Tôi cũng search khắp nơi tìm kiếm thì chỉ có một thông báo duy nhất là cửa hàng nông sản Bàn Thạch sắp khai trương. Hết.”
“Người đăng bài còn che che giấu giấu đủ đường, tôi cũng quan sát một thời gian thì mới biết một chuyện, ông chủ của shop Bàn Thạch này trước kia cũng từng mở nhà hàng hải sản Ngư Đa Đa, là một nhà hàng buffet. Sau khi nhà hàng này đóng cửa thì họ chuyển sang mở shop bán hàng online này. Cho nên, khách quen cũng không gọi là shop Bàn Thạch mà vẫn gọi là shop Ngư Đa Đa.”
“Mà nhà hàng Ngư Đa Đa cũng rất đặc biệt, nhà hàng này cũng rất rất nổi tiếng ở khu vực của họ. Hơn nữa, người nổi tiếng cũng thường xuyên ghé đến nhà hàng này dùng bữa.”
“Các bạn có biết là nước gừng đường nâu của nhà hàng này chính là khắc tinh của chị em phụ nữ đến tháng đúng không? Khách hàng của họ cũng đặt cho biệt danh là nước thần, uống một chén đánh bay đau bụng, cả người nhẹ nhàng sảng khoái đấy.”
“Điều đáng nói là nhà hàng này đóng cửa là bởi vì khống chuột Dị năng giả tới gây chuyện. Và sau đó thì mọi người cũng đã biết là khống chuột Dị năng giả kia đã bị một khống xà Dị năng giả đánh cho nhập viện, giờ cũng đang nằm trong viện tâm thần luôn rồi. Mà đáng nói là vị khống xà Dị năng giả này có quan hệ gì với ông chủ nhà hàng Ngư Đa Đa hay không thì vẫn còn là ẩn đố đấy.”
“Còn việc này nữa, tôi đã dò hỏi nhân viên của tiệm này là tôi sử dụng sản phẩm của shop thì tôi có thể thức tỉnh dị năng không? Thì các bạn biết nhân viên trả lời sao không? Anh ta trả lời là không. Sau đó tôi hỏi sao giá cao vậy thì anh ta trả lời là ông chủ họ định giá như vậy đấy.”
“Bởi vậy nên mọi người cũng có thể thấy là thái độ của ông chủ và nhân viên bọn họ vô cùng lồi lõm, và họ cũng không hề thiếu tiền đúng không? Hoặc có thể đây mà một phương pháp marketing mới cũng không rõ.”
“Mọi người cũng có thể vào và xem giao diện của cửa hàng này đi, nhìn vô cùng thô sơ mà cũng chẳng có hiệu ứng gì đẹp đẽ cả, ban đầu tôi còn nghĩ không ai thèm mua cái sản phẩm này cơ. Nhưng hoàn toàn bất ngờ là sản phẩm đầu tiên lên kệ, là gừng này đây, sau khi lên kệ đã hết sạch sau 2 phút.”
“Tôi cũng hiếu kỳ mà, nên tôi cũng đặt mua một phần hạt hướng dương này, hàng cũng vừa mới tới thôi, để tôi xem hạt hướng dương có giá 1 vạn 1 phần nó là cái dạng gì? Để tôi rửa mắt mong chờ nào.”
“….”
Tôn Vệ Thao mở hộp chuyển phát nhanh ra, bên trong cũng chỉ có 1 cái túi zippo bọc lấy túi hạt hướng dương.
“Quao, nhìn hạt hướng dương này đi, cái kích cỡ này cũng thật là rất khác biệt với hạt hướng dương bình thường đấy, nó phải to cỡ quả óc chó này, xem ra là thực vật biến dị rồi. Xem ra thì 1 vạn cũng không lãng phí.”
Tôn Vệ Thao cũng làm trò trước đông đảo mắt xem trên điện thoại, rồi mang một hạt hướng dương ra cắn ăn. Sau khi nếm thử thì Tôn Vệ Thao tiếp tục nói: “Mì vị rất ngon, các bạn cũng biết là dạo gần đây tôi cũng ăn uống hơi linh tinh nên bao tử cũng hơi phản đối tôi rồi. Quả thật là hương vị của hạt hướng dương này không tồi, nhưng mà hình như cái giá này cũng quá đắt rồi đấy.”
Sau khi Tôn Vệ Thao livestream thì cũng nhiều người tò mò mà chạy tới website bán hàng dò hỏi tình huống. Mà nhân viên trực web cũng chỉ có Hàn Kiều và Trình Dương nên hai người cũng không thể trả lời kịp nên cũng dứt khoát mặc kệ luôn.
Thái độ của hai người cũng quả đúng như những gì đang lan truyền trên mạng, thái độ cực kỳ lồi lõm, nên shop online này lại càng thần bí hơn.
Cũng có rất nhiều người có xu hướng thích chịu ngược, càng không mua được hàng thì càng háo hức muốn mua cho bằng được.
Cũng có rất nhiều người ngại giá hàng quá đắt nhưng đồ của shop thì lúc nào cũng trong tình trạng hết hàng làm mọi người cũng cảm thấy có lẽ là cửa hàng này vẫn có chút hữu dụng hoặc là tiền nào của nấy.
……
Buổi livestream của Tôn Vệ Thao cũng đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người và cũng có rất nhiều phản hồi nóng hổi của hàng Bàn Thạch cũng dần dần xuất hiện. Trên mạng cũng có một siêu thoại mới với chủ đề là cũng đang leo mạnh mẽ lên bảng tìm kiếm.
“Em gái của tôi đã mua một phần dược đen tóc, đây là do bạn thân của em gái tôi đề cử. Người bạn thân của em gái tôi còn nói là cô ta có tin tức nội bộ và nói là thuốc này rất hiệu quả. Em gái tôi cũng thường giao lưu với đám bạn xấu hồ bằng cẩu hữu này và nó cũng bị lừa không chỉ 1 đến 2 lần nên là tôi cũng quyết định lấy cái đầu trụi lủi này của mình để chứng minh hiệu quả của dược đen tóc. Hôm đó khi hàng chuyển phát nhanh tới thì tôi đã nhanh tay trộm luôn để sử dụng trước em gái tôi.”
“Điều bất ngờ hơn là sau khi tôi uống xong thì hôm sau thức dậy trên đầu tôi đã mọc ra một đám lún phún thật, thật không ngờ là sản phẩm 3 không này thật sự có hiệu quả này.”
“Các bạn biết xui xẻo là gì không? Con em gái tôi nói là chờ cho tóc mới của cái đầu tôi mọc ra này của tôi dài được một tí nào thì con bé sẽ lấy nhíp mà nhổ trụi. Nó còn đảm bảo là yên tâm, nó có đủ kiên nhẫn nữa chứ. Quá tàn ác.”
“Bây giờ phải làm sao để mua bù lại cho nó bây giờ? Con em gái của tôi dữ lắm. SOS, help. ”
Sau đó là hình ảnh so sánh trước khi dùng và sau khi dùng dược đen tóc 2 ngày trông rất chuyên nghiệp. Bài đăng của thanh niên này trong siêu thoại cũng thu hút được rất nhiều lượt like và bình luận.
“Ồ, tình anh em cảm động trời xanh, người anh đợt này chết chắc rồi.”
“Dược đen tóc thật sự có hiệu quả sao? Khi nào bán lại?”
“Hàng của nhà này hình như rất lợi hại thì phải?”
“Trọc nhiều năm, thật không? Không phải là lăng xê đó chứ?”
“….”
……
Cục dị năng.
“Dân cư mạng này thật đúng là sợ thiên hạ không đủ loạn mà.” Bạch Nham nói.
Lâm Đình lắc đầu nói: “Thôi, sớm muộn gì thì cũng không thể giấu được.”
Sản phẩm của cửa hàng Bàn Thạch cái nào cái nấy đều rất đặc biệt, mấy nghiên cứu viên bên viện cũng đang tăng ca nghiên cứu sản phẩm rồi.
Vì muốn chiếm được nhiều nên lần này cục dị năng cũng lặng lẽ đi mua hàng mà không bình luận hay tuyên truyền gì. Những người biết chuyện cũng đồng dạng giữ im lặng và cũng lặng lẽ mà mua thật nhiều hàng thôi.
Đáng tiếc là bọn họ muốn hạ thấp danh tiếng nhưng dân cư mạng lại không chịu như vậy, họ có vấn đề gì cũng đăng hết lên mạng tuyên truyền. Nên muốn dập cũng rất khó.
Bạch Nham cau mày nói: “Đúng là dược đen tóc kia hiệu quả rất tốt, thành phần chính của nó là hà thủ ô, mọi người đều thấy tác dụng chữa hói rất mạnh nên cũng bỏ qua những tác dụng phụ của hà thủ ô. Mấy Dị năng giả sau khi uống cũng nói là họ cảm thấy dị năng của mình cũng tăng lên một ít, tuy là không nhiều nhưng nếu có thể sử dụng một lượng lớn thì hiệu quả không tồi đâu.”
Lâm Đình thở dài nói: “Dùng lâu dài? Là đốt tiền đấy.” Lâu lâu mua thì còn tốt, nếu mà mua thường xuyên thì chỉ sợ không đủ tiền thôi.
……
Đàm gia.
Dịch Thù Tuyết nhìn Trình Chu đi xuống thì dò hỏi: “Tiểu Chu, cửa hàng của Trình Dương đã khai trương rồi phải không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Dạ, nghe nói buôn bán cũng tốt lắm, đồ cũng bán hết rồi ạ.”
Dịch Thù Tuyết cười cười nói: “Buôn bán cực tốt, chú Hoàng nói với mẹ là ông ấy muốn chạy vào mua một ít ớt để về chế biến làm tương ớt, không nghĩ tới là vừa vào đã bị cướp sạch, chú mới gọi cho mẹ nhờ mẹ mua giúp một ít ớt, ông ấy cũng có thể giúp chúng ta chế biến một ít tương ớt để sử dụng luôn.”
Trình Chu chống cằm nói: “Mẹ nói chú Hoàng lần sau đi, lần này hàng hóa đã bị quét sạch rồi.”
Dịch Thù Tuyết gật đầu nói: “Được, cũng chỉ sợ đợt hàng sau cũng bị cục dị năng cướp sạch mất.”
Trình Chu nhún vai nói: “Kệ bọn họ đi mẹ.” Đằng nào cũng bán mà, bán cho ai cũng được, nếu cục dị năng muốn mua thì họ cũng tự đặt hàng, dù sao thì tiền tới tay là được.
Dịch Thù Tuyết nhìn Trình Chu nói: “Mẹ nghe nói là Trình Dương đang muốn tìm đất nông sản để chuẩn bị gieo trồng hoa Hướng Dương và ớt phải không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Dạ, đúng là có chuyện như này.”
Ở dị giới thì Trình Chu cũng có lãnh địa của mình nhưng hắn vẫn cảm thấy diện tích vẫn quá nhỏ, Trình Chu cũng nhờ Trình Dương đi tìm mấy khu đất trồng của nông dân để mượn lại. Chờ sau khi thu xếp thành công thì Trình Chu sẽ điều Tinh Linh trùng và tiểu Tinh Linh tới đây để phát triển đồng ruộng.
Dịch Thù Tuyết nhìn Trình Chu nói: “Mẹ có một vài cánh đồng thực nghiệm ở ngoại ô Bắc Kinh, vốn là muốn dùng để gieo trồng một số sản phẩm rau củ quả thuần thiên nhiên, ít bị ô nhiễm. Nếu con thích thì giao lại cho con xử lý.”
Trình Chu gật đầu nói: “Dạ.”
End chap 114
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.