Chương 33: Săn Bắt Ngân Long
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Dạ U nhãn nhã chống cằm rồi có chút lười biếng nhìn Trình Chu rồi nói: “Ta đã từng thấy qua.”
Trình Chu nhất thời còn chưa kịp phản ứng theo bản năng hỏi: “Thấy qua cái gì?”
“Bầy cá đó.” Dạ U nói.
“Bầy cá gì?” Trình Chu chớp chớp mắt, bỗng nhiên phản ứng lại kích động hỏi: “Ý cậu đang nói là bầy cá Ngân Long kia sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Trình Chu nhìn Dạ U có chút lo được lo mất hỏi: “Cậu có nhìn nhầm không? Có lẽ loại cá nhìn hơi giống cá Ngân Long mà thôi.”
Dạ U đen mặt nhìn Trình Chu không vui nói: “Sao có thể, ngươi hoài nghi thị lực của ta sao?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không, làm sao có thể chứ, cậu có thể giúp tôi bắt mấy con không?”
Một con ngân long có phẩm tướng tốt thì có giá mấy chục vạn, nếu có thể bắt được 5 hay 6 con thì hắn cũng đủ phát tài rồi.
Dạ U hung ác hỏi: “Tại sao ta phải giúp ngươi bắt cá? Ngươi là chủ nhân hay ta là chủ nhân? Có nô lệ nào dám ra lệnh cho chủ nhân không? Ngươi có thể có tính tự giác đi được không?”
Trình Chu gật đầu phụ hoạ nói: “Vâng, vâng, đều là lỗi của tôi, là tôi không tốt, nhưng nếu không có tiền thì không thể mua được đồ ăn ngon cho cậu được đâu.”
Dạ U bất mãn nói: “Trà sữa cũng không đắt.”
Trình Chu: “…” So với nhà và xe thì trà sữa xác thực không đắt, nhưng Dạ U ăn cũng vô cùng tốt không phải sao? Tích tiểu thành đại thì cũng thành một khoản khá lớn đấy. “Vậy cậu muốn cái gì?”
Dạ U lấy ra một tờ quảng cáo trong điện thoại ra đưa cho Trình Chu.
Trình Chu nhìn rồi có chút không nói nên lời, Dạ U đây là có chuẩn bị mà đến. Thứ mà Dạ U đưa ra là một tờ quảng cáo về chiếc RV (房车: fángchē).
Trình Chu thầm nghĩ: Người ta thường nói rằng, mọi người đàn ông trên thế gian này đều sẽ mơ về một chiếc xe sang mà không ngờ Dạ U là người đến từ dị thế cũng không ngoại lệ.
Trình Chu nhìn tờ quảng cáo rồi nghĩ: Dạ U càng ngày càng biết hưởng thụ, cư nhiên còn nhìn trúng một chiếc RV.
“ Chiếc RV này yêu cầu cần được nạp điện rồi cũng cần phải đổ thêm nước.” Nếu đem chiếc RV này đến dị thế thì có rất nhiều công năng không thể sử dụng được.
Dạ U gật đầu nói: “Nhưng ít nhất cũng có một cái giường, gió không thể thổi tới mà mưa cũng không bị ướt.”
Trình Chu gật đầu nói: “Nghe cũng không tệ.” Đúng là hoàn cảnh sống ở dị thế cũng quá tệ. “Nếu bắt được vài con ngân long thì mua một chiếc RV cũng không thành vấn đề.”
Dạ U gật đầu nói: “Được rồi, ngươi đi chuẩn bị đi, đến lúc về dị giới thì chúng ta cùng đi bắt.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được”.
Sau khi ở nhà đủ ba ngày thì Trình Chu cũng chào tạm biệt gia đình và chuẩn bị đi “làm việc”.
Ba mẹ Trình Chu níu tay dặn dò tới lui là ráng làm việc cho thật tốt, hiện tại kinh tế thị trường đang suy thoái, đừng để mất công việc tốt như vậy.
Trình Chu mang Dạ U trở lại thành phố Q. Cùng lúc đó thì 10 chiếc thuyền cao su (橡皮艇: xiàngpí tǐng) cùng lưới đánh cá (渔网: yúwǎng) mà Trình Chu đặt trên mạng cũng đã đến.
Trình Chu ban đầu cũng muốn mua một cái thuyền đánh cá, nhưng dạo gần đây hắn đã chi quá nhiều tiền vào việc “về thăm nhà” nên không đủ kinh phí để mua một thuyền. Sau khi suy xét cẩn thận thì hắn đành phải chọn mấy chiếc thuyền cao su này.
Vì là thuyền hơi nên khá nhẹ, giá cũng rẻ, và chỉ cần bơm căng là có thể sử dụng được.
Trình Chu lại chất đồ lên xe tải rồi mang Dạ U đi đến dị giới.
Trình Chu lái chiếc xe vào Hắc Mạch thôn, dù đã quen thuộc nhưng mỗi lần xe tải chạy qua thì người dân vẫn sẽ dừng lại nhìn một chút rồi mới tiếp tục công việc.
Trình Chu lái xe đến một nơi vắng vẻ rồi nhìn Dạ U nói: “Chúng ta đi thôi.”
Dạ U gật đầu nói: “Được.”
Dưới sự chỉ dẫn của Dạ U thì Trình Chu cũng đi bộ đến bờ phía tây của Hắc Mạch thôn.
“Nói này thật sự có một đàn ngân long sao?” Trình Chu có chút hoài nghi hỏi.
Dạ U gật đầu nói: “Ừ, lần trước ta đã gặp một đàn cá ngân long ở đây.”
Trình Chu gật đầu nói: “Để tôi tới tìm thử.”
Trình Chu ném hai chiếc cao su đã bơm hơi xuống biển, và cũng để lại mấy cái ở trên biển để dự phòng.
Dạ U và Trình Chu cùng đi xuống thuyền để xuống biển, Dạ U cũng đối với thuyền cao su cũng rất tò mò nên ra sức chèo mạnh về phía trước, có thể nói là chơi vui đến quên nhiệm vụ luôn rồi.
Trình Chu nhìn Dạ U đang chơi vui vẻ nghĩ: Khi Dạ U không xù lông thì tính tình cũng rất trẻ con và đáng yêu.
Trình Chu nhìn xung quanh cau mày rồi nói: “Không nhìn thấy ngân long ở đâu cả.”
Dạ U trầm mặt xuống ghét bỏ nói: “Ngươi nhãn lực kém như vậy thì làm sao có thể nhìn ra được, lát nữa ngươi đem lưới đánh cá mở tung ra, ta đi tìm xem chỗ nào có ngân long, nếu nhìn thấy thì ta sẽ lùa cá tới đây.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Trình Chu nhìn vào khuôn mặt đang trầm xuống của Dạ U mà nghĩ: Vừa rồi sao mình có thể nghĩ Dạ U dễ thương được nhỉ, quả nhiên là ảo giác rồi.
Dạ U nhẹ nhàng biến mất trước mắt Trình Chu, Trình Chu còn đang ở trên mặt biển thắc mắc một hồi thì đã thấy lưới đánh cá có động tĩnh truyền tới.
Bầy cá dường như đang bị một thứ gì đó điều khiển và chạy về phía lưới đánh cá.
Trình Chu nhanh chóng kéo lưới đánh cá lên và hắn lập tức chấn kinh luôn rồi.
Trên lưới có xuất hiện đủ loại cá, trong đó có một vài con trông rất giống cá rồng bạch kim.
Kiến thức về cá của Trình Chu cũng khá thiếu thốn, cũng chỉ nhìn lướt qua vài lần, nhưng lần này thì hắn đúng quả thật là nhìn thấy vài con cá giống y hệt với con cá rồng màu bạc của tên mập Chu Bách Vạn kia. Nếu nói về điểm khác nhau thì mấy con cá bên này nhìn xuất sắc hơn mà thôi.
Bóng dáng của Dạ U xuất hiện trên thuyền cao su rồi hỏi: “Sao rồi?”
Trình Chu gật đầu nói: “Hẳn là có thể.”
Dạ U nhìn Trình Chu thắc mắc: “Con cá này đáng giá thật sao?”
Trình Chu suy nghĩ một chút rồi giải thích: “Đại khái tôi nghe được là có rất nhiều người thích nuôi cá nói loại cá rồng bạch kim này có thể trấn phong thuỷ xấu, chiêu tài lộ. Cá rồng là biểu tượng của thân phận.”
Dạ U chớp mắt rồi nói: “Không hiểu!”
Trình Chu thở dài nói: “Thực ra tôi cũng không hiểu, người chân chính thích loại cá này hẳn là rất ít, đại đa số mọi người muốn nuôi cá rồng vẫn là vì muốn giả ngầu (trang bức - giả vờ), kẻ có tiền cũng rất nhiều, nên cũng muốn tán tài tiêu tai đi, hoặc là cũng muốn nâng cao vị thế của bản.”
Dạ U nghiêng đầu nói: “Có chuyện như vậy sao?”
Trình Chu vỗ tay nói: “Quên đi, không cần lo lắng về tâm lý của những kẻ có tiền muốn nuôi cá, mấu chốt là lần này chúng ta bắt được mấy chục con cá rồng này thì có thể đổi được bao nhiêu tiền.”
Dạ U cũng háo hức nói: “Hy vọng có thể đổi được nhiều một chút.”
Trình Chu nhìn Dạ U nói: “Chắc là có thể đấy.”
Trình Chu nhìn những con cá đang bơi lội ở trong xô như đang nhìn một đống tiền đang bơi lội, chỉ cấn bán hết số cá này thì hắn liền có hy vọng thành phú ông ngàn vạn.
Mấy thôn dân nhìn Trình Chu đang nhìn chằm chằm mấy con cá rồng có chút khó hiểu.
“Trình Chu đại nhân làm sao vậy, sao lại nhìn chằm chằm mấy con cá trắng không rời thế?”
“Trình Chu đại nhân có vẻ rất thích mấy con cá kia thì phải.”
“Trình Chu đại nhân đang muốn ăn loại cá này sao? Lúc trước ta cũng đã từng ăn thử rồi, cá này không thể ăn, rất dở.”
“Vừa rồi Macy nói muốn làm cá cho Trình Chu đại nhân ăn thì Trình Chu đại nhân còn mắng hắn một trận, nói cá này không phải là đồ ăn mà là đồ đi hối lộ cho người khác.”
“Đại khái là do các quý tốc có sở thích đặc biệt đi, Trình Chu đại nhân đại khái là thích đủ loại cá.”
“….”
Trình Chu nghe được mấy thôn dân đang bàn tán thì hắn mới biết được rằng không chỉ có Dạ U đã từng nhìn thấy cá rồng mà còn có rất nhiều người khác trong thôn cũng đã nhìn thấy, thậm chí còn từng ăn nó, mấy chục vạn mới được một con cá, mấy người này lại bắt đem nấu, thật quá phí phạm.
--------+.+--------
Chiếc xe mà bạn í muốn mua. RV
https://thaimobihome.vn/
End chap 33
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Trình Chu nhất thời còn chưa kịp phản ứng theo bản năng hỏi: “Thấy qua cái gì?”
“Bầy cá đó.” Dạ U nói.
“Bầy cá gì?” Trình Chu chớp chớp mắt, bỗng nhiên phản ứng lại kích động hỏi: “Ý cậu đang nói là bầy cá Ngân Long kia sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Trình Chu nhìn Dạ U có chút lo được lo mất hỏi: “Cậu có nhìn nhầm không? Có lẽ loại cá nhìn hơi giống cá Ngân Long mà thôi.”
Dạ U đen mặt nhìn Trình Chu không vui nói: “Sao có thể, ngươi hoài nghi thị lực của ta sao?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không, làm sao có thể chứ, cậu có thể giúp tôi bắt mấy con không?”
Một con ngân long có phẩm tướng tốt thì có giá mấy chục vạn, nếu có thể bắt được 5 hay 6 con thì hắn cũng đủ phát tài rồi.
Dạ U hung ác hỏi: “Tại sao ta phải giúp ngươi bắt cá? Ngươi là chủ nhân hay ta là chủ nhân? Có nô lệ nào dám ra lệnh cho chủ nhân không? Ngươi có thể có tính tự giác đi được không?”
Trình Chu gật đầu phụ hoạ nói: “Vâng, vâng, đều là lỗi của tôi, là tôi không tốt, nhưng nếu không có tiền thì không thể mua được đồ ăn ngon cho cậu được đâu.”
Dạ U bất mãn nói: “Trà sữa cũng không đắt.”
Trình Chu: “…” So với nhà và xe thì trà sữa xác thực không đắt, nhưng Dạ U ăn cũng vô cùng tốt không phải sao? Tích tiểu thành đại thì cũng thành một khoản khá lớn đấy. “Vậy cậu muốn cái gì?”
Dạ U lấy ra một tờ quảng cáo trong điện thoại ra đưa cho Trình Chu.
Trình Chu nhìn rồi có chút không nói nên lời, Dạ U đây là có chuẩn bị mà đến. Thứ mà Dạ U đưa ra là một tờ quảng cáo về chiếc RV (房车: fángchē).
Trình Chu thầm nghĩ: Người ta thường nói rằng, mọi người đàn ông trên thế gian này đều sẽ mơ về một chiếc xe sang mà không ngờ Dạ U là người đến từ dị thế cũng không ngoại lệ.
Trình Chu nhìn tờ quảng cáo rồi nghĩ: Dạ U càng ngày càng biết hưởng thụ, cư nhiên còn nhìn trúng một chiếc RV.
“ Chiếc RV này yêu cầu cần được nạp điện rồi cũng cần phải đổ thêm nước.” Nếu đem chiếc RV này đến dị thế thì có rất nhiều công năng không thể sử dụng được.
Dạ U gật đầu nói: “Nhưng ít nhất cũng có một cái giường, gió không thể thổi tới mà mưa cũng không bị ướt.”
Trình Chu gật đầu nói: “Nghe cũng không tệ.” Đúng là hoàn cảnh sống ở dị thế cũng quá tệ. “Nếu bắt được vài con ngân long thì mua một chiếc RV cũng không thành vấn đề.”
Dạ U gật đầu nói: “Được rồi, ngươi đi chuẩn bị đi, đến lúc về dị giới thì chúng ta cùng đi bắt.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được”.
Sau khi ở nhà đủ ba ngày thì Trình Chu cũng chào tạm biệt gia đình và chuẩn bị đi “làm việc”.
Ba mẹ Trình Chu níu tay dặn dò tới lui là ráng làm việc cho thật tốt, hiện tại kinh tế thị trường đang suy thoái, đừng để mất công việc tốt như vậy.
Trình Chu mang Dạ U trở lại thành phố Q. Cùng lúc đó thì 10 chiếc thuyền cao su (橡皮艇: xiàngpí tǐng) cùng lưới đánh cá (渔网: yúwǎng) mà Trình Chu đặt trên mạng cũng đã đến.
Trình Chu ban đầu cũng muốn mua một cái thuyền đánh cá, nhưng dạo gần đây hắn đã chi quá nhiều tiền vào việc “về thăm nhà” nên không đủ kinh phí để mua một thuyền. Sau khi suy xét cẩn thận thì hắn đành phải chọn mấy chiếc thuyền cao su này.
Vì là thuyền hơi nên khá nhẹ, giá cũng rẻ, và chỉ cần bơm căng là có thể sử dụng được.
Trình Chu lại chất đồ lên xe tải rồi mang Dạ U đi đến dị giới.
Trình Chu lái chiếc xe vào Hắc Mạch thôn, dù đã quen thuộc nhưng mỗi lần xe tải chạy qua thì người dân vẫn sẽ dừng lại nhìn một chút rồi mới tiếp tục công việc.
Trình Chu lái xe đến một nơi vắng vẻ rồi nhìn Dạ U nói: “Chúng ta đi thôi.”
Dạ U gật đầu nói: “Được.”
Dưới sự chỉ dẫn của Dạ U thì Trình Chu cũng đi bộ đến bờ phía tây của Hắc Mạch thôn.
“Nói này thật sự có một đàn ngân long sao?” Trình Chu có chút hoài nghi hỏi.
Dạ U gật đầu nói: “Ừ, lần trước ta đã gặp một đàn cá ngân long ở đây.”
Trình Chu gật đầu nói: “Để tôi tới tìm thử.”
Trình Chu ném hai chiếc cao su đã bơm hơi xuống biển, và cũng để lại mấy cái ở trên biển để dự phòng.
Dạ U và Trình Chu cùng đi xuống thuyền để xuống biển, Dạ U cũng đối với thuyền cao su cũng rất tò mò nên ra sức chèo mạnh về phía trước, có thể nói là chơi vui đến quên nhiệm vụ luôn rồi.
Trình Chu nhìn Dạ U đang chơi vui vẻ nghĩ: Khi Dạ U không xù lông thì tính tình cũng rất trẻ con và đáng yêu.
Trình Chu nhìn xung quanh cau mày rồi nói: “Không nhìn thấy ngân long ở đâu cả.”
Dạ U trầm mặt xuống ghét bỏ nói: “Ngươi nhãn lực kém như vậy thì làm sao có thể nhìn ra được, lát nữa ngươi đem lưới đánh cá mở tung ra, ta đi tìm xem chỗ nào có ngân long, nếu nhìn thấy thì ta sẽ lùa cá tới đây.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Trình Chu nhìn vào khuôn mặt đang trầm xuống của Dạ U mà nghĩ: Vừa rồi sao mình có thể nghĩ Dạ U dễ thương được nhỉ, quả nhiên là ảo giác rồi.
Dạ U nhẹ nhàng biến mất trước mắt Trình Chu, Trình Chu còn đang ở trên mặt biển thắc mắc một hồi thì đã thấy lưới đánh cá có động tĩnh truyền tới.
Bầy cá dường như đang bị một thứ gì đó điều khiển và chạy về phía lưới đánh cá.
Trình Chu nhanh chóng kéo lưới đánh cá lên và hắn lập tức chấn kinh luôn rồi.
Trên lưới có xuất hiện đủ loại cá, trong đó có một vài con trông rất giống cá rồng bạch kim.
Kiến thức về cá của Trình Chu cũng khá thiếu thốn, cũng chỉ nhìn lướt qua vài lần, nhưng lần này thì hắn đúng quả thật là nhìn thấy vài con cá giống y hệt với con cá rồng màu bạc của tên mập Chu Bách Vạn kia. Nếu nói về điểm khác nhau thì mấy con cá bên này nhìn xuất sắc hơn mà thôi.
Bóng dáng của Dạ U xuất hiện trên thuyền cao su rồi hỏi: “Sao rồi?”
Trình Chu gật đầu nói: “Hẳn là có thể.”
Dạ U nhìn Trình Chu thắc mắc: “Con cá này đáng giá thật sao?”
Trình Chu suy nghĩ một chút rồi giải thích: “Đại khái tôi nghe được là có rất nhiều người thích nuôi cá nói loại cá rồng bạch kim này có thể trấn phong thuỷ xấu, chiêu tài lộ. Cá rồng là biểu tượng của thân phận.”
Dạ U chớp mắt rồi nói: “Không hiểu!”
Trình Chu thở dài nói: “Thực ra tôi cũng không hiểu, người chân chính thích loại cá này hẳn là rất ít, đại đa số mọi người muốn nuôi cá rồng vẫn là vì muốn giả ngầu (trang bức - giả vờ), kẻ có tiền cũng rất nhiều, nên cũng muốn tán tài tiêu tai đi, hoặc là cũng muốn nâng cao vị thế của bản.”
Dạ U nghiêng đầu nói: “Có chuyện như vậy sao?”
Trình Chu vỗ tay nói: “Quên đi, không cần lo lắng về tâm lý của những kẻ có tiền muốn nuôi cá, mấu chốt là lần này chúng ta bắt được mấy chục con cá rồng này thì có thể đổi được bao nhiêu tiền.”
Dạ U cũng háo hức nói: “Hy vọng có thể đổi được nhiều một chút.”
Trình Chu nhìn Dạ U nói: “Chắc là có thể đấy.”
Trình Chu nhìn những con cá đang bơi lội ở trong xô như đang nhìn một đống tiền đang bơi lội, chỉ cấn bán hết số cá này thì hắn liền có hy vọng thành phú ông ngàn vạn.
Mấy thôn dân nhìn Trình Chu đang nhìn chằm chằm mấy con cá rồng có chút khó hiểu.
“Trình Chu đại nhân làm sao vậy, sao lại nhìn chằm chằm mấy con cá trắng không rời thế?”
“Trình Chu đại nhân có vẻ rất thích mấy con cá kia thì phải.”
“Trình Chu đại nhân đang muốn ăn loại cá này sao? Lúc trước ta cũng đã từng ăn thử rồi, cá này không thể ăn, rất dở.”
“Vừa rồi Macy nói muốn làm cá cho Trình Chu đại nhân ăn thì Trình Chu đại nhân còn mắng hắn một trận, nói cá này không phải là đồ ăn mà là đồ đi hối lộ cho người khác.”
“Đại khái là do các quý tốc có sở thích đặc biệt đi, Trình Chu đại nhân đại khái là thích đủ loại cá.”
“….”
Trình Chu nghe được mấy thôn dân đang bàn tán thì hắn mới biết được rằng không chỉ có Dạ U đã từng nhìn thấy cá rồng mà còn có rất nhiều người khác trong thôn cũng đã nhìn thấy, thậm chí còn từng ăn nó, mấy chục vạn mới được một con cá, mấy người này lại bắt đem nấu, thật quá phí phạm.
--------+.+--------
Chiếc xe mà bạn í muốn mua. RV
https://thaimobihome.vn/
End chap 33
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.