Chương 186: Trải Nghiệm Ở Sa Mạc
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Đợt tập kích này của đàn thỏ cũng có khoảng mấy ngàn con, trong đám này còn có mấy con đã thức tỉnh năng lực nữa.
Nhiều thỏ như vậy mà Trình Chu cũng diệt gọn trong vòng mấy phút, là đồ diệt.
Đám Phó Huy cũng hai mặt nhìn nhau, trong mắt cũng tự động viết ra cái dòng .
Trước kia cũng có người khen dị năng của Đàm Thiếu Thiên mạnh mẽ và lợi hại, nhưng sau đó Đàm Thiếu Thiên liền trả lời ngay là: “Không dám, anh hai tôi lợi hại hơn.” Mấy người trong cục dị năng cũng chỉ nghĩ là Đàm Thiếu Thiên khiêm tốn mà thôi, hiện tại thì có thể thấy là Đàm Thiếu Thiên không hề khiêm tốn mà anh trai cậu ta lợi hại thật.
Lôi điện dị năng của Đàm Thiếu Thiên đúng là rất cường hãn, nhưng mà lực sát thương của dị năng không gian lại mạnh mẽ hơn gấp mấy lần, hơn nữa thì nhìn sắc mắt thong dong của Trình Chu thì dị năng hẳn là cũng tiêu hao không bao nhiêu cả.
“Đây là dị năng không gian sao? Quá lợi hại rồi.”
“Thật khủng bố.” Không hổ là nhân vật mà cao tầng của cục dị năng giữ kín như bưng.
“Quá lợi hại, không hổ là át chủ bài.”
“Khó trách Melissa lại an tâm đi ngủ như vậy.”
Có một người lợi hại như vậy trấn tràng thì xác thật là có thể an tâm mà ngủ.
“……”
Trước kia khi Đàm Thiếu Thiên nhắc tới Trình Chu thì ngũ khí của cậu ta là vô cùng kính sợ và ngưỡng mộ, người của cục dị năng còn cho là cậu ta là một kẻ cực kỳ hâm mộ anh trai mình, nên đối với anh trai mình cũng là cái dạng sùng bái một cách mù quáng.
Không nghĩ tới là khi Trình Chu ra tay thì mọi người cũng lý giải luôn được cái lý do mà Đàm Thiếu Thiên lại như vậy rồi.
“Thịt nướng cũng xong rồi, mọi người vào ăn luôn đi.” Carey hào hứng gọi.
Trình Chu nhìn qua Carey nói: “Cũng được.”
Carey cười cười nói: “May mắn là hai người tới kịp, mấy ngày nay chị còn không được một bữa cơm yên ổn nào.”
Thời gian trước thì mỗi lần mà Carey lôi thịt ra nướng thì đều bị tập kích, vừa nướng được một nửa đã phải thu dọn mà lao vào trận chiến, để lâu như vậy chắc cô cũng bị đau bao tử mất.
Mấy Dị năng giả nhìn Carey bằng ánh mắt rất kỳ lạ. Tâm thái của Carey cũng quá tốt rồi, đàn thỏ xung quanh như vậy mà còn có tâm trạng mà đi nướng thịt.
Trình Chu: “Vậy à?”
Carol có chút nghi ngờ mà nhìn Dạ U sau đó đè thấp thanh âm nói: “Trình Chu làm sao vậy? Sao tâm tình của cậu ấy lại xấu như vậy chứ?”
Dạ U nhìn Carol nói: “Sao chị lại cảm thấy như vậy?”
Carol chớp mắt nói: “Sát khí trên người hắn còn lạnh hơn cái thời tiết này rồi luôn kìa. Hai tên hỗn thế ma vương (混世魔王: Hùnshìmówáng) là Tiểu Kim và Tiểu Hắc đều đang run rẩy mà né xa cậu ta luôn rồi. Hai người cãi nhau rồi sao?”
Tiểu Kim và Tiểu Hắc cũng chẳng phải hiền lành gì cho cam, lúc không có việc gì thì chúng nó luôn muốn tìm người gây sự nên thường xuyên phun lưỡi rắn ra hù người, hiện tại thì chúng nó đang sợ hãi mà trốn luôn đến bên cạnh Melissa rồi.
Dạ U lắc đầu nói: “Không có mà.”
Carol gật đầu nói: “Không có sao? Chị cũng nghĩ là cậu ta chẳng có cái gan mà dám cãi nhau với em. Vậy thì vì sao chứ?”
Carol cũng đã ở cùng Trình Chu trong một khoảng thời gian rất lâu rồi nhưng đây là lần đầu tiên mà Carol cảm nhận được sát khí mạnh như vậy trên người Trình Chu, ngày thường thì hắn ta là một người cực kỳ ôn hoà. Nhưng mà nghe mà Palmyra nói là Mạc Lạc vẫn luôn bí mật đặt cho Trình Chu một cái biệt danh là , tuy nghe như vậy có hỏi đểu giả nhưng mà lại rất phù hợp.
Dạ U: “……”
Bạch Văn Bân lặng lẽ quan sát Dạ U thầm nghĩ: Cao thủ chân chính là ở đây này, cho dù là Trình Chu có lợi hại như thế nào thì cũng phải nghe lời Dạ U mà thôi.
Phó Huy nhìn Dạ U dò hỏi: “Anh Dạ U, anh bị thương phải không?”
Nhãn lực của Phó Huy trước tới nay vẫn rất tốt, nhìn bề ngoài thì Dạ U vẫn rất bình thường nhưng mà Phó Huy vẫn nhìn ra điều bất ổn. Phó Huy là Dị năng giả nhãn lực nên sau khi thực lực tăng tiến thì ngũ cảm đều được tăng cường lên. Phó Huy có thể cảm nhận được trên người Dạ U có một mùi thoang thoảng mà chỉ có bệnh nhân trên giường bệnh mới có.
Dạ U nhìn Phó Huy thản nhiên nói: “Thương nhỏ thôi.”
Carey nghe vậy thì nhíu mày, Trình Chu là không gian Dị năng giả, thực lực của Dạ U cũng rất cường hãn, người bình thường ở đây không thể làm gì hai người này. E là bị thương ở Tinh Linh thế giới rồi.
Nhưng mà vết thương bình thường thì qua tay Annie thì cũng lành ngay tắp. Nếu Annie không thể giải quyết được thì e là thương này không phải là thương nhẹ rồi.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Dạ U có chút khẩn trương nói: “Anh dâu, anh bị thương ạ? Ai đả thương anh chứ?”
Dạ U: “Là cao thủ, em cũng không phải đối thủ.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Vậy mà cũng đả kích người được nữa hả?
Trình Chu xụ mặt nói: “Sớm muộn gì thì cũng trả thù được.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu thầm nghĩ: Anh hai và anh dâu gặp nạn ở Tinh Linh thế giới sao? Quả nhiên là cái thế giới kia không hề đơn giản mà.
Trình Chu lấy mấy căn nhà cỡ nhỏ trong mấy cái nhẫn không gian ra rồi nói: “Ngủ ngoài trời cũng không an toàn, mọi người vào phòng nghỉ ngơi đi.”
Trong nhẫn không gian của Trình Chu có mấy ngôi nhà nhỏ định chế theo yêu cầu, mấy ngôi nhà này khá giống với nhà di động tại công trường xây dựng, chỉ là so với mấy căn nhà di động đó thì mấy ngôi nhà nhỏ này nhìn vững chắc và xa hoa hơn mà thôi.
Mọi người đều bị thao tác của Trình Chu làm cho khiếp sợ rồi, hiện nay thì đạo cụ không gian vẫn rất quý hiếm, người có đạo cụ không gian cũng không nhiều nên trong đạo cụ không gian cũng chỉ trang bị những vật tư cực kỳ cần thiết dùng để cứu mạng mà thôi. Nhẫn không gian của người này còn trang bị nhà di động, lại mấy cái cùng một lúc, quá xa xỉ, quá lãng phí rồi.
Đạo cụ không gian này của Trình Chu có vẻ như không gian cũng không hề nhỏ, quy cách cũng không hề giống mấy cái đã bán ra cho cục dị năng, không hổ là người đã lấy tới 9 cái nhẫn không gian để cầu hôn mà.
Dưới sự thúc giục của Trình Chu mà mọi người cũng đi vào trong phòng nghỉ ngơi, Trình Chu còn tri kỷ đến mức phát cho mỗi người một phần linh dược có tác dụng an thần để mọi người được an tĩnh mà nghỉ ngơi.
Đàm Thiếu Thiên đánh một giấc cũng ngủ được hơn mười tiếng rồi mới mò mặt từ trong phòng nghỉ ra ngoài.
Trình Chu và Dạ U ngồi cạnh đống lửa để sưởi ấm, xung quanh là từng lớp từng lớp xác thỏ đang vây quanh.
Hiển nhiên là lúc mọi người ngủ thì cũng có nhiều đàn thỏ chạy tới tập kích rồi, nhưng mà tới một đàn thì lại bị xử lý một đàn mà thôi.
“Ổn chưa? Có muốn ngủ thêm không?” Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên dò hỏi.
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Dạ, không cần, em ngủ đủ rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Tốt.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn đám xác thỏ chung quanh có chút kích động nói: “Anh hai, là anh ra tay ạ?”
Trình Chu gật đầu nói: “Ừ, số lượng đúng nhiều nhưng thực lực cũng chỉ có vậy.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Người với người quả nhiên là có chênh lệch mà.
Đàm Thiếu Thiên đi tới mở máy quay phim để quay lại hết hình ảnh của mấy đống xác chết này.
Đám người Đàm Thiếu Thiên qua đây để làm nhiệm vụ, nên sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì phải ghi hình lại để làm chứng cứ. Tuy là phương pháp này cũng quá mức thô sơ nhưng mà trước mắt thì cũng không còn thủ đoạn nào tốt hơn.
Người trong căn phòng di động cũng lần lượt đi ra, linh dược ngưng tâm này ngoài tác dụng trấn an tinh thần thì còn có tác dụng bồi bổ cơ thể, nên mấy người trong phòng sau khi bước ra cũng đã hồi phục ít nhiều.
Sau khi mọi người ra hết thì Trình Chu cũng thu mấy căn phòng di dộng này lại.
……
Căn phòng di động vừa mới thu xong thì cũng có âm thanh của vật thể bay không xác định từ trong không trung truyền tới.
Trình Chu cau mày nói: “Thanh âm này là gì? Có người tới sao?’
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Dạ, âm thanh này là đoàn người bên quốc gia lạc đà tới.”
Trình Chu: “Quốc gia lạc đà? Họ cũng nhận nhiệm vụ cứu trợ sao?”
Đàm Thiếu Thiên: “Dạ, chiến lực của bọn họ cũng rất được, hơn nữa vũ khí của bọn họ cũng rất đặc biệt, em có cảm giác những vũ khí này giống với thế giới của anh dâu. Nghe nói là bên quốc gia lạc đà tự dưng phát hiện mấy cái kho vũ khí bị ẩn giấu. Và dựa vào đám vũ khí này thì thực lực của bọn họ cũng không ngừng tăng lên.”
Trình Chu híp mắt nói: Lại là vũ khí luyện khí sao? Sau Ma lực triều tịch thì đúng là mọi việc cổ quái đều không ngừng phát sinh nhỉ? Hắn cũng có khả năng xuyên qua hai vị diện, nên việc phát hiện kho vũ khí từ thế giới khác thì cũng rất bình thường mà thôi.
Ngay sau đó thì Trình Chu cũng nhìn thấy những vật thể kỳ lạ đang bay lại gần, theo bản năng thì Trình Chu cũng ngay lập tức trừng mắt mà thầm nghĩ: Cái này là UFO mà đúng không? Không lẽ hiện tại UFO cũng bình thường rồi à?
Mấy cái người đàn ông đang quấn khăn trùm đầu màu trắng ngồi trên con UFO lớn nhất kia dừng trước đoàn người của Trình Chu rồi cũng từ trên cao mà nhìn xuống.
Dạ U giật mình nói thầm: “Đĩa bay?”
Trong truyền thuyết của hành tinh này thì cũng có viết về đĩa bay đấy, Dạ U cũng coi mấy chương trình khám phá trên TV rồi, nhưng cậu chỉ nghĩ là giả tưởng của mấy nhà làm phim thôi, không nghĩ tới là thực sự xuất hiện trước mặt rồi.
Đàm Thiếu Thiên đè thấp thanh âm nói: “Nghe nói cái thứ này là quốc gia lạc đà đã tìm thấy ở bên trong kho vũ khí đó.”
Kích thước của đĩa bay cũng không lớn, bên trong cũng chỉ có 4 chỗ ngồi mà thôi. Người của cục dị năng cũng suy đoán là có lẽ ở thế giới nào đó thì đĩa bay này của họ cũng giống như là ô tô của thế giới này, cũng chỉ là phương tiện dùng để đi lại mà thôi.
Dạ U nhìn người đàn ông quấn khăn trắng đang ngồi trên đĩa bay thì có chút nóng mắt.
Không chỉ Dạ U mà mấy người ở đây cũng đều nóng mắt.
Cách đây không lâu đã có một đám cưới đã được tổ chức ở trong cái quốc gia lạc đà này, trên bầu trời cũng xuất hiện hàng chục cái đĩa bay dàn hàng để cổ động cho đám cưới. Có đĩa bay xuất hiện thì dàn siêu xe cũng ngay lập tức rớt giá.
Kho vũ khí kia là cơ mật cấp quốc gia của quốc gia lạc đà, các loại vũ khí trong kho vũ khí này trình độ cũng cao cấp và tiên tiến hơn các nước khác rất nhiều.
Kho vũ khí bên quốc gia lạc đà cũng đang trong quá trình khám phá và nghiên cứu, và người bên đó cũng chỉ mới mở được một phần rất nhỏ mà thôi.
Muốn mở cái kho vũ khí kia ra cũng không đơn giản, hơn nữa cũng rất nguy hiểm, vì muốn khai phá kho vũ khí này mà bên quốc gia lạc đà cũng thiệt hại rất nhiều nhân lực rồi.
Nguy hiểm càng cao thì thứ ẩn giấu bên trong càng tốt, cũng đã có nhiều quốc gia đã đưa ra lời đề nghị hợp tác để khai thác nhưng quốc gia lạc đà cũng ngay lập tức mà từ chối lời đề nghị này. Quốc gia đại bàng cũng đã vì chuyện này mà rất tức giận.
Bên phía cục dị năng muốn đem nông sản mà Tinh Linh giục sinh ra để đổi một số cái trở về nhưng mà có vẻ như là quốc gia lạc đà cũng không quá vui vẻ.
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Thế giới này sau khi biến đổi mạnh mẽ như vậy thì cũng đủ loại cơ duyên xuất hiện, hắn cũng đã gặp được cơ duyên vô cùng lớn thì quốc gia khác cũng có người tương tự như vậy mà thôi.
“Ồ ồ, Đàm thiếu, số thỏ này là mấy người các cậu đã xử lý sao?” Hoàng tử Ibn nói.
Đàm Thiếu Thiên cười nói: “Đúng vậy. Là chúng tôi làm.”
Hoàng tử Ibn nhìn Đàm Thiếu Thiên bội phục nói: “Vậy thì các cậu cũng rất lợi hại đấy.”
Đàm Thiếu Thiên đổi đề tài nói: “Hoàng tử Ibn đã tìm được đường ra rồi sao?”
Dạ U chớp mắt cũng có chút ngoài ý muốn mà quay qua hỏi Trình Chu: “Đây là hoàng tử ạ?”
Trình Chu nhìn Dạ U cười cười nói: “Em đừng lo, tình hình bên kia cũng khác bên này lắm, hoàng tử cũng đặc biệt rất nhiều.”
Tinh Linh thế giới chỉ có con trai của đại công tước được xưng là hoàng tử, số lượng cực kỳ ít, như là lông phượng sừng lân. Nhưng bên quốc gia lạc đà thì lại không giống vậy, những đứa trẻ có quan hệ huyết thống với quốc vương đều được gọi là hoàng tử, thậm chí họ còn gọi cháu chắt hậu duệ của người có quan hệ hợp pháp với quốc vương cũng là hoàng tử, mấy năm trước thì người ta còn thống kê được là vương quốc lạc đà có hơn 1 vạn hoàng tử, và bây giờ cũng chỉ có nhiều hơn chứ không hề ít đi.
Dạ U: “……”
Hoàng tử Ibn có chút tò mò nhìn qua Trình Chu và Dạ U rồi nói: “Đàm thiếu, mọi người có ngoại viện tới cứu sao?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu cũng có chút tự đắc mà nói: “Đúng, là anh trai và anh dâu tôi.”
Hoàng tử Ibn nhìn qua Trình Chu hứng thú bừng bừng mà nói: “Đàm đại thiếu gia sao? Tôi đã nghe nói về cậu rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Thật sao?”
Hoàng tử Ibn cười cười nói: “Đúng vậy.”
Hoàng tử Ibn nhìn Trình Chu nghiêm túc nói: “Tôi có một hoàng muội cực kỳ thích cậu, rất muốn gả cho cậu. Hoàng muội của tôi là một đại mỹ nhân, nếu như cậu thích thì chỉ cần đưa một chiếc nhẫn không gian để cầu hôn là được rồi.”
Trình Chu: “……” Vậy thì cái người hoàng muội của anh đang coi trọng tôi hay coi trọng nhẫn không gian của tôi vậy?
Trình Chu nhìn hoàng tử Ibn rồi lắc đầu nói: “Cảm ơn, nhưng mà không cần, tôi đã có bạn đời rồi.”
Hoàng tử Ibn cũng không thèm để ý mà nói: “Quan hệ gì đâu, cậu cứ cưới mấy người là được rồi.”
Trình Chu trợn mắt nói: “Không cần, nếu anh thích thì tự mình cưới nhiều một chút.”
Hoàng tử Ibn gật đầu nói: “Tôi đã có 7 bà vợ rồi nhưng mà tôi không thể cưới hoàng muội của mình được.”
Trình Chu: “……”
Hắn cũng quên mất là cái quốc gia lạc đà này vẫn còn lưu hành chế độ 1 ông chồng nhiều bà vợ, nam nhân tam thê tứ thiếp cũng là việc rất bình thường. Đàn ông mà cưới 1 người vợ thì sẽ bị chỉ trích là không có bản lĩnh, cái lý do mà quốc gia lạc đà này có nhiều hoàng tử như vậy cũng là do cái chế độ đa thê này, một quốc vương cưới một đống vợ rồi sinh ra một đống hoàng tử, sau đó thì hoàng tử sinh ra một đống các tiểu hoàng tử, nên hoàng tử cũng nhiều vô cùng.
“Tôi không thích phụ nữ.” Trình Chu nói.
Hoàng tử Ibn nghe vậy thì tiếc nuối mà nói: “Thật đáng tiếc, hoàng muội của tôi cũng nổi tiếng là đại mỹ nhân đấy.”
Trình Chu cười khan nói: “Hy vọng là hoàng muội của anh sớm tìm được mối lương duyên.”
Hoàng tử Ibn nhìn Đàm Thiếu Thiên dò hỏi: “Đàm nhị thiếu, vậy cậu đã tìm được đường đi ra chưa?”
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Chưa tìm ra được, Hoàng tử Ibn đã có manh mối gì rồi sao?”
Hoàng tử Ibn buồn bã nói: “Tôi cũng tìm không thấy, hệ thống định vị cũng hoàn toàn không hoạt động. Có vẻ như chúng ta đã bị nhốt ở trong này rồi. Tôi cũng gặp mấy người của quốc gia kim tự tháp, bọn họ cũng không ra được.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Hoá ra là vậy, hiện tại thì bên chúng tôi cũng không có biện pháp đi ra.”
Lúc trước không tìm được đường ra thì Đàm Thiếu Thiên vẫn còn cảm thấy rất lo lắng. Nhưng mà Trình Chu đã tới rồi nên Đàm Thiếu Thiên cũng nhẹ nhõm hơn rồi.
Đàm Thiếu Thiên cũng biết rõ là cánh cửa không gian của anh trai hắn có thể truyền tống đến dị giới nên cái tình huống này cũng không thể hạn chế được Trình Chu.
Hoàng tử Ibn thở dài nói: “Vậy tôi đi tìm đường khác thử. Tôi không thể nào chịu nổi cái địa phương quỷ quái này rồi. Nếu biết sớm sẽ bị như vậy thì tôi đã từ bỏ mấy con kangaroo ngu ngốc kia rồi.”
Đàm Thiếu Thiên cũng đã từng gặp Hoàng tử Ibn rồi, lúc đó đối phương đã nói là vì săn giết kangaroo nên mới chạy sang đây, nhưng mà sau khi chạy sang đây rồi tiến vào khu vực này thì lại không thể ra ngoài được.
Sau khi chào hỏi đơn giản thì hoàng tử Ibn điều khiển đĩa bay đi về hướng khác.
Thấy người đã đi xa thì Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu nói: “Anh hai, trong điều kiện bình thường thì nơi này chỉ có vào mà không có ra, nếu muốn rời khỏi chỗ này thì cũng sẽ phát hiện là lại vòng lại chỗ cũ y như cái mê cung vậy. Anh hai, anh có biện pháp rời đi không?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không có.”
Đàm Thiếu Thiên giật mình mà trừng mắt cũng có chút khó có thể tin nói: “Không có a? Sao anh lại không có biện pháp chứ?”
Trình Chu híp mắt nói: “Nơi này đúng là có trạng thái chỉ có vào mà không có ra, nếu anh tiến hành thuấn di thì vị trí cũng sẽ thay đổi nhưng mà chỉ là chếch đi thôi chứ không hề đi ra khỏi nơi này. Anh đã thử qua vài lần rồi, không thể rời khỏi vùng cấm.”
Có lẽ là hắn có thể mở cánh cổng không gian để truyền tống tới dị giới, nhưng mà tình huống của Dạ U lại không thể tiến đến dị giới nên cũng chỉ có thể ở lại trong vùng cấm này mà thôi.
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Yên tâm đi, cũng không phải là không có biện pháp. Chỉ cần tìm ra nguyên nhân khiến nơi này biến thành ngày địa cực – đêm địa cực là có thể cởi bỏ phong ấn thôi. Đến lúc đó là có thể ra ngoài rồi.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Cái phương pháp này cũng rất khó mà làm cho người ta có thể yên tâm mà.
End chap 186
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Nhiều thỏ như vậy mà Trình Chu cũng diệt gọn trong vòng mấy phút, là đồ diệt.
Đám Phó Huy cũng hai mặt nhìn nhau, trong mắt cũng tự động viết ra cái dòng .
Trước kia cũng có người khen dị năng của Đàm Thiếu Thiên mạnh mẽ và lợi hại, nhưng sau đó Đàm Thiếu Thiên liền trả lời ngay là: “Không dám, anh hai tôi lợi hại hơn.” Mấy người trong cục dị năng cũng chỉ nghĩ là Đàm Thiếu Thiên khiêm tốn mà thôi, hiện tại thì có thể thấy là Đàm Thiếu Thiên không hề khiêm tốn mà anh trai cậu ta lợi hại thật.
Lôi điện dị năng của Đàm Thiếu Thiên đúng là rất cường hãn, nhưng mà lực sát thương của dị năng không gian lại mạnh mẽ hơn gấp mấy lần, hơn nữa thì nhìn sắc mắt thong dong của Trình Chu thì dị năng hẳn là cũng tiêu hao không bao nhiêu cả.
“Đây là dị năng không gian sao? Quá lợi hại rồi.”
“Thật khủng bố.” Không hổ là nhân vật mà cao tầng của cục dị năng giữ kín như bưng.
“Quá lợi hại, không hổ là át chủ bài.”
“Khó trách Melissa lại an tâm đi ngủ như vậy.”
Có một người lợi hại như vậy trấn tràng thì xác thật là có thể an tâm mà ngủ.
“……”
Trước kia khi Đàm Thiếu Thiên nhắc tới Trình Chu thì ngũ khí của cậu ta là vô cùng kính sợ và ngưỡng mộ, người của cục dị năng còn cho là cậu ta là một kẻ cực kỳ hâm mộ anh trai mình, nên đối với anh trai mình cũng là cái dạng sùng bái một cách mù quáng.
Không nghĩ tới là khi Trình Chu ra tay thì mọi người cũng lý giải luôn được cái lý do mà Đàm Thiếu Thiên lại như vậy rồi.
“Thịt nướng cũng xong rồi, mọi người vào ăn luôn đi.” Carey hào hứng gọi.
Trình Chu nhìn qua Carey nói: “Cũng được.”
Carey cười cười nói: “May mắn là hai người tới kịp, mấy ngày nay chị còn không được một bữa cơm yên ổn nào.”
Thời gian trước thì mỗi lần mà Carey lôi thịt ra nướng thì đều bị tập kích, vừa nướng được một nửa đã phải thu dọn mà lao vào trận chiến, để lâu như vậy chắc cô cũng bị đau bao tử mất.
Mấy Dị năng giả nhìn Carey bằng ánh mắt rất kỳ lạ. Tâm thái của Carey cũng quá tốt rồi, đàn thỏ xung quanh như vậy mà còn có tâm trạng mà đi nướng thịt.
Trình Chu: “Vậy à?”
Carol có chút nghi ngờ mà nhìn Dạ U sau đó đè thấp thanh âm nói: “Trình Chu làm sao vậy? Sao tâm tình của cậu ấy lại xấu như vậy chứ?”
Dạ U nhìn Carol nói: “Sao chị lại cảm thấy như vậy?”
Carol chớp mắt nói: “Sát khí trên người hắn còn lạnh hơn cái thời tiết này rồi luôn kìa. Hai tên hỗn thế ma vương (混世魔王: Hùnshìmówáng) là Tiểu Kim và Tiểu Hắc đều đang run rẩy mà né xa cậu ta luôn rồi. Hai người cãi nhau rồi sao?”
Tiểu Kim và Tiểu Hắc cũng chẳng phải hiền lành gì cho cam, lúc không có việc gì thì chúng nó luôn muốn tìm người gây sự nên thường xuyên phun lưỡi rắn ra hù người, hiện tại thì chúng nó đang sợ hãi mà trốn luôn đến bên cạnh Melissa rồi.
Dạ U lắc đầu nói: “Không có mà.”
Carol gật đầu nói: “Không có sao? Chị cũng nghĩ là cậu ta chẳng có cái gan mà dám cãi nhau với em. Vậy thì vì sao chứ?”
Carol cũng đã ở cùng Trình Chu trong một khoảng thời gian rất lâu rồi nhưng đây là lần đầu tiên mà Carol cảm nhận được sát khí mạnh như vậy trên người Trình Chu, ngày thường thì hắn ta là một người cực kỳ ôn hoà. Nhưng mà nghe mà Palmyra nói là Mạc Lạc vẫn luôn bí mật đặt cho Trình Chu một cái biệt danh là , tuy nghe như vậy có hỏi đểu giả nhưng mà lại rất phù hợp.
Dạ U: “……”
Bạch Văn Bân lặng lẽ quan sát Dạ U thầm nghĩ: Cao thủ chân chính là ở đây này, cho dù là Trình Chu có lợi hại như thế nào thì cũng phải nghe lời Dạ U mà thôi.
Phó Huy nhìn Dạ U dò hỏi: “Anh Dạ U, anh bị thương phải không?”
Nhãn lực của Phó Huy trước tới nay vẫn rất tốt, nhìn bề ngoài thì Dạ U vẫn rất bình thường nhưng mà Phó Huy vẫn nhìn ra điều bất ổn. Phó Huy là Dị năng giả nhãn lực nên sau khi thực lực tăng tiến thì ngũ cảm đều được tăng cường lên. Phó Huy có thể cảm nhận được trên người Dạ U có một mùi thoang thoảng mà chỉ có bệnh nhân trên giường bệnh mới có.
Dạ U nhìn Phó Huy thản nhiên nói: “Thương nhỏ thôi.”
Carey nghe vậy thì nhíu mày, Trình Chu là không gian Dị năng giả, thực lực của Dạ U cũng rất cường hãn, người bình thường ở đây không thể làm gì hai người này. E là bị thương ở Tinh Linh thế giới rồi.
Nhưng mà vết thương bình thường thì qua tay Annie thì cũng lành ngay tắp. Nếu Annie không thể giải quyết được thì e là thương này không phải là thương nhẹ rồi.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Dạ U có chút khẩn trương nói: “Anh dâu, anh bị thương ạ? Ai đả thương anh chứ?”
Dạ U: “Là cao thủ, em cũng không phải đối thủ.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Vậy mà cũng đả kích người được nữa hả?
Trình Chu xụ mặt nói: “Sớm muộn gì thì cũng trả thù được.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu thầm nghĩ: Anh hai và anh dâu gặp nạn ở Tinh Linh thế giới sao? Quả nhiên là cái thế giới kia không hề đơn giản mà.
Trình Chu lấy mấy căn nhà cỡ nhỏ trong mấy cái nhẫn không gian ra rồi nói: “Ngủ ngoài trời cũng không an toàn, mọi người vào phòng nghỉ ngơi đi.”
Trong nhẫn không gian của Trình Chu có mấy ngôi nhà nhỏ định chế theo yêu cầu, mấy ngôi nhà này khá giống với nhà di động tại công trường xây dựng, chỉ là so với mấy căn nhà di động đó thì mấy ngôi nhà nhỏ này nhìn vững chắc và xa hoa hơn mà thôi.
Mọi người đều bị thao tác của Trình Chu làm cho khiếp sợ rồi, hiện nay thì đạo cụ không gian vẫn rất quý hiếm, người có đạo cụ không gian cũng không nhiều nên trong đạo cụ không gian cũng chỉ trang bị những vật tư cực kỳ cần thiết dùng để cứu mạng mà thôi. Nhẫn không gian của người này còn trang bị nhà di động, lại mấy cái cùng một lúc, quá xa xỉ, quá lãng phí rồi.
Đạo cụ không gian này của Trình Chu có vẻ như không gian cũng không hề nhỏ, quy cách cũng không hề giống mấy cái đã bán ra cho cục dị năng, không hổ là người đã lấy tới 9 cái nhẫn không gian để cầu hôn mà.
Dưới sự thúc giục của Trình Chu mà mọi người cũng đi vào trong phòng nghỉ ngơi, Trình Chu còn tri kỷ đến mức phát cho mỗi người một phần linh dược có tác dụng an thần để mọi người được an tĩnh mà nghỉ ngơi.
Đàm Thiếu Thiên đánh một giấc cũng ngủ được hơn mười tiếng rồi mới mò mặt từ trong phòng nghỉ ra ngoài.
Trình Chu và Dạ U ngồi cạnh đống lửa để sưởi ấm, xung quanh là từng lớp từng lớp xác thỏ đang vây quanh.
Hiển nhiên là lúc mọi người ngủ thì cũng có nhiều đàn thỏ chạy tới tập kích rồi, nhưng mà tới một đàn thì lại bị xử lý một đàn mà thôi.
“Ổn chưa? Có muốn ngủ thêm không?” Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên dò hỏi.
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Dạ, không cần, em ngủ đủ rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Tốt.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn đám xác thỏ chung quanh có chút kích động nói: “Anh hai, là anh ra tay ạ?”
Trình Chu gật đầu nói: “Ừ, số lượng đúng nhiều nhưng thực lực cũng chỉ có vậy.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Người với người quả nhiên là có chênh lệch mà.
Đàm Thiếu Thiên đi tới mở máy quay phim để quay lại hết hình ảnh của mấy đống xác chết này.
Đám người Đàm Thiếu Thiên qua đây để làm nhiệm vụ, nên sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì phải ghi hình lại để làm chứng cứ. Tuy là phương pháp này cũng quá mức thô sơ nhưng mà trước mắt thì cũng không còn thủ đoạn nào tốt hơn.
Người trong căn phòng di động cũng lần lượt đi ra, linh dược ngưng tâm này ngoài tác dụng trấn an tinh thần thì còn có tác dụng bồi bổ cơ thể, nên mấy người trong phòng sau khi bước ra cũng đã hồi phục ít nhiều.
Sau khi mọi người ra hết thì Trình Chu cũng thu mấy căn phòng di dộng này lại.
……
Căn phòng di động vừa mới thu xong thì cũng có âm thanh của vật thể bay không xác định từ trong không trung truyền tới.
Trình Chu cau mày nói: “Thanh âm này là gì? Có người tới sao?’
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Dạ, âm thanh này là đoàn người bên quốc gia lạc đà tới.”
Trình Chu: “Quốc gia lạc đà? Họ cũng nhận nhiệm vụ cứu trợ sao?”
Đàm Thiếu Thiên: “Dạ, chiến lực của bọn họ cũng rất được, hơn nữa vũ khí của bọn họ cũng rất đặc biệt, em có cảm giác những vũ khí này giống với thế giới của anh dâu. Nghe nói là bên quốc gia lạc đà tự dưng phát hiện mấy cái kho vũ khí bị ẩn giấu. Và dựa vào đám vũ khí này thì thực lực của bọn họ cũng không ngừng tăng lên.”
Trình Chu híp mắt nói: Lại là vũ khí luyện khí sao? Sau Ma lực triều tịch thì đúng là mọi việc cổ quái đều không ngừng phát sinh nhỉ? Hắn cũng có khả năng xuyên qua hai vị diện, nên việc phát hiện kho vũ khí từ thế giới khác thì cũng rất bình thường mà thôi.
Ngay sau đó thì Trình Chu cũng nhìn thấy những vật thể kỳ lạ đang bay lại gần, theo bản năng thì Trình Chu cũng ngay lập tức trừng mắt mà thầm nghĩ: Cái này là UFO mà đúng không? Không lẽ hiện tại UFO cũng bình thường rồi à?
Mấy cái người đàn ông đang quấn khăn trùm đầu màu trắng ngồi trên con UFO lớn nhất kia dừng trước đoàn người của Trình Chu rồi cũng từ trên cao mà nhìn xuống.
Dạ U giật mình nói thầm: “Đĩa bay?”
Trong truyền thuyết của hành tinh này thì cũng có viết về đĩa bay đấy, Dạ U cũng coi mấy chương trình khám phá trên TV rồi, nhưng cậu chỉ nghĩ là giả tưởng của mấy nhà làm phim thôi, không nghĩ tới là thực sự xuất hiện trước mặt rồi.
Đàm Thiếu Thiên đè thấp thanh âm nói: “Nghe nói cái thứ này là quốc gia lạc đà đã tìm thấy ở bên trong kho vũ khí đó.”
Kích thước của đĩa bay cũng không lớn, bên trong cũng chỉ có 4 chỗ ngồi mà thôi. Người của cục dị năng cũng suy đoán là có lẽ ở thế giới nào đó thì đĩa bay này của họ cũng giống như là ô tô của thế giới này, cũng chỉ là phương tiện dùng để đi lại mà thôi.
Dạ U nhìn người đàn ông quấn khăn trắng đang ngồi trên đĩa bay thì có chút nóng mắt.
Không chỉ Dạ U mà mấy người ở đây cũng đều nóng mắt.
Cách đây không lâu đã có một đám cưới đã được tổ chức ở trong cái quốc gia lạc đà này, trên bầu trời cũng xuất hiện hàng chục cái đĩa bay dàn hàng để cổ động cho đám cưới. Có đĩa bay xuất hiện thì dàn siêu xe cũng ngay lập tức rớt giá.
Kho vũ khí kia là cơ mật cấp quốc gia của quốc gia lạc đà, các loại vũ khí trong kho vũ khí này trình độ cũng cao cấp và tiên tiến hơn các nước khác rất nhiều.
Kho vũ khí bên quốc gia lạc đà cũng đang trong quá trình khám phá và nghiên cứu, và người bên đó cũng chỉ mới mở được một phần rất nhỏ mà thôi.
Muốn mở cái kho vũ khí kia ra cũng không đơn giản, hơn nữa cũng rất nguy hiểm, vì muốn khai phá kho vũ khí này mà bên quốc gia lạc đà cũng thiệt hại rất nhiều nhân lực rồi.
Nguy hiểm càng cao thì thứ ẩn giấu bên trong càng tốt, cũng đã có nhiều quốc gia đã đưa ra lời đề nghị hợp tác để khai thác nhưng quốc gia lạc đà cũng ngay lập tức mà từ chối lời đề nghị này. Quốc gia đại bàng cũng đã vì chuyện này mà rất tức giận.
Bên phía cục dị năng muốn đem nông sản mà Tinh Linh giục sinh ra để đổi một số cái trở về nhưng mà có vẻ như là quốc gia lạc đà cũng không quá vui vẻ.
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Thế giới này sau khi biến đổi mạnh mẽ như vậy thì cũng đủ loại cơ duyên xuất hiện, hắn cũng đã gặp được cơ duyên vô cùng lớn thì quốc gia khác cũng có người tương tự như vậy mà thôi.
“Ồ ồ, Đàm thiếu, số thỏ này là mấy người các cậu đã xử lý sao?” Hoàng tử Ibn nói.
Đàm Thiếu Thiên cười nói: “Đúng vậy. Là chúng tôi làm.”
Hoàng tử Ibn nhìn Đàm Thiếu Thiên bội phục nói: “Vậy thì các cậu cũng rất lợi hại đấy.”
Đàm Thiếu Thiên đổi đề tài nói: “Hoàng tử Ibn đã tìm được đường ra rồi sao?”
Dạ U chớp mắt cũng có chút ngoài ý muốn mà quay qua hỏi Trình Chu: “Đây là hoàng tử ạ?”
Trình Chu nhìn Dạ U cười cười nói: “Em đừng lo, tình hình bên kia cũng khác bên này lắm, hoàng tử cũng đặc biệt rất nhiều.”
Tinh Linh thế giới chỉ có con trai của đại công tước được xưng là hoàng tử, số lượng cực kỳ ít, như là lông phượng sừng lân. Nhưng bên quốc gia lạc đà thì lại không giống vậy, những đứa trẻ có quan hệ huyết thống với quốc vương đều được gọi là hoàng tử, thậm chí họ còn gọi cháu chắt hậu duệ của người có quan hệ hợp pháp với quốc vương cũng là hoàng tử, mấy năm trước thì người ta còn thống kê được là vương quốc lạc đà có hơn 1 vạn hoàng tử, và bây giờ cũng chỉ có nhiều hơn chứ không hề ít đi.
Dạ U: “……”
Hoàng tử Ibn có chút tò mò nhìn qua Trình Chu và Dạ U rồi nói: “Đàm thiếu, mọi người có ngoại viện tới cứu sao?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu cũng có chút tự đắc mà nói: “Đúng, là anh trai và anh dâu tôi.”
Hoàng tử Ibn nhìn qua Trình Chu hứng thú bừng bừng mà nói: “Đàm đại thiếu gia sao? Tôi đã nghe nói về cậu rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Thật sao?”
Hoàng tử Ibn cười cười nói: “Đúng vậy.”
Hoàng tử Ibn nhìn Trình Chu nghiêm túc nói: “Tôi có một hoàng muội cực kỳ thích cậu, rất muốn gả cho cậu. Hoàng muội của tôi là một đại mỹ nhân, nếu như cậu thích thì chỉ cần đưa một chiếc nhẫn không gian để cầu hôn là được rồi.”
Trình Chu: “……” Vậy thì cái người hoàng muội của anh đang coi trọng tôi hay coi trọng nhẫn không gian của tôi vậy?
Trình Chu nhìn hoàng tử Ibn rồi lắc đầu nói: “Cảm ơn, nhưng mà không cần, tôi đã có bạn đời rồi.”
Hoàng tử Ibn cũng không thèm để ý mà nói: “Quan hệ gì đâu, cậu cứ cưới mấy người là được rồi.”
Trình Chu trợn mắt nói: “Không cần, nếu anh thích thì tự mình cưới nhiều một chút.”
Hoàng tử Ibn gật đầu nói: “Tôi đã có 7 bà vợ rồi nhưng mà tôi không thể cưới hoàng muội của mình được.”
Trình Chu: “……”
Hắn cũng quên mất là cái quốc gia lạc đà này vẫn còn lưu hành chế độ 1 ông chồng nhiều bà vợ, nam nhân tam thê tứ thiếp cũng là việc rất bình thường. Đàn ông mà cưới 1 người vợ thì sẽ bị chỉ trích là không có bản lĩnh, cái lý do mà quốc gia lạc đà này có nhiều hoàng tử như vậy cũng là do cái chế độ đa thê này, một quốc vương cưới một đống vợ rồi sinh ra một đống hoàng tử, sau đó thì hoàng tử sinh ra một đống các tiểu hoàng tử, nên hoàng tử cũng nhiều vô cùng.
“Tôi không thích phụ nữ.” Trình Chu nói.
Hoàng tử Ibn nghe vậy thì tiếc nuối mà nói: “Thật đáng tiếc, hoàng muội của tôi cũng nổi tiếng là đại mỹ nhân đấy.”
Trình Chu cười khan nói: “Hy vọng là hoàng muội của anh sớm tìm được mối lương duyên.”
Hoàng tử Ibn nhìn Đàm Thiếu Thiên dò hỏi: “Đàm nhị thiếu, vậy cậu đã tìm được đường đi ra chưa?”
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Chưa tìm ra được, Hoàng tử Ibn đã có manh mối gì rồi sao?”
Hoàng tử Ibn buồn bã nói: “Tôi cũng tìm không thấy, hệ thống định vị cũng hoàn toàn không hoạt động. Có vẻ như chúng ta đã bị nhốt ở trong này rồi. Tôi cũng gặp mấy người của quốc gia kim tự tháp, bọn họ cũng không ra được.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Hoá ra là vậy, hiện tại thì bên chúng tôi cũng không có biện pháp đi ra.”
Lúc trước không tìm được đường ra thì Đàm Thiếu Thiên vẫn còn cảm thấy rất lo lắng. Nhưng mà Trình Chu đã tới rồi nên Đàm Thiếu Thiên cũng nhẹ nhõm hơn rồi.
Đàm Thiếu Thiên cũng biết rõ là cánh cửa không gian của anh trai hắn có thể truyền tống đến dị giới nên cái tình huống này cũng không thể hạn chế được Trình Chu.
Hoàng tử Ibn thở dài nói: “Vậy tôi đi tìm đường khác thử. Tôi không thể nào chịu nổi cái địa phương quỷ quái này rồi. Nếu biết sớm sẽ bị như vậy thì tôi đã từ bỏ mấy con kangaroo ngu ngốc kia rồi.”
Đàm Thiếu Thiên cũng đã từng gặp Hoàng tử Ibn rồi, lúc đó đối phương đã nói là vì săn giết kangaroo nên mới chạy sang đây, nhưng mà sau khi chạy sang đây rồi tiến vào khu vực này thì lại không thể ra ngoài được.
Sau khi chào hỏi đơn giản thì hoàng tử Ibn điều khiển đĩa bay đi về hướng khác.
Thấy người đã đi xa thì Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu nói: “Anh hai, trong điều kiện bình thường thì nơi này chỉ có vào mà không có ra, nếu muốn rời khỏi chỗ này thì cũng sẽ phát hiện là lại vòng lại chỗ cũ y như cái mê cung vậy. Anh hai, anh có biện pháp rời đi không?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không có.”
Đàm Thiếu Thiên giật mình mà trừng mắt cũng có chút khó có thể tin nói: “Không có a? Sao anh lại không có biện pháp chứ?”
Trình Chu híp mắt nói: “Nơi này đúng là có trạng thái chỉ có vào mà không có ra, nếu anh tiến hành thuấn di thì vị trí cũng sẽ thay đổi nhưng mà chỉ là chếch đi thôi chứ không hề đi ra khỏi nơi này. Anh đã thử qua vài lần rồi, không thể rời khỏi vùng cấm.”
Có lẽ là hắn có thể mở cánh cổng không gian để truyền tống tới dị giới, nhưng mà tình huống của Dạ U lại không thể tiến đến dị giới nên cũng chỉ có thể ở lại trong vùng cấm này mà thôi.
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Yên tâm đi, cũng không phải là không có biện pháp. Chỉ cần tìm ra nguyên nhân khiến nơi này biến thành ngày địa cực – đêm địa cực là có thể cởi bỏ phong ấn thôi. Đến lúc đó là có thể ra ngoài rồi.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Cái phương pháp này cũng rất khó mà làm cho người ta có thể yên tâm mà.
End chap 186
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.