Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 241: Xử Lý Địa Giai Nham Thạch Cự Ngao

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Đảo San Hô - nơi dừng chân của tổ chức Quang Minh.

Trình Chu hái luôn mấy quả nham rồi mang về cho mọi người uống thử.

“Anh hai, hương vị của quả nham này cũng quá tốt rồi. Năng lượng ẩn chứa trong này cũng sung mãn đến kinh người luôn.” Đàm Thiếu Thiên kinh ngạc rồi cảm thán.

Trình Chu gật đầu nói: “Đây là trái ở trên cây nham vương mà. Nhưng mà quả ở trên cây vương cũng không có nhiều lắm, tổng cộng tất cả những quả thành thục cũng chỉ có hơn một trăm quả thôi.”

Quả nham trong tay hắn cũng không ít nhưng mà người yêu cầu uống cũng quá nhiều, chia sẻ cho người khác một phần chính là lại ít đi một phần.

Trình Chu cũng nhanh chóng phân chia quả nham bên trong rừng cây quả nham thành những cấp bậc như hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.

Những quả hạ phẩm chính là những quả nham mọc ở phía rìa ngoài của bãi cát cạnh bờ biển, tuy là hạ phẩm nhưng mà hương vị của những quả nham này lại lành ngọt mát nên người bình thường cũng có thể sử dụng dược, dù sao thì những quả nham cấp bậc hạ phẩm cũng tác dụng là làm cường thân kiện thể, đây cũng là tác dụng rất tốt cho tất cả mọi người sử dụng.

Những quả có phẩm chất tốt hơn một chút chính là quả trung phẩm. Khoảng cách của cây vương với các cây trung phẩm này cũng khá xa, nhưng vẫn được hưởng một chút sức mạnh của con đại Tinh Linh cho nên những trái trung phẩm cũng có tác dụng ngang ngửa với linh dược cấp bậc Thanh đồng, rất có tác dụng đối với những Thanh đồng kỵ sĩ.

Những trái phẩm cấp tốt hơn chính là trái thượng phẩm, khoảng cách của những cây quả nham hạ phẩm này khá là gần với cây vương nên cũng chịu rất nhiều sức ảnh hưởng của Tinh Linh. Những cây như thế này còn chưa tới 100 cây xếp vòng xung quanh khu cây vương, tất nhiên là những cây này tuy không phải là cây bản mạng của con quả nham đại Tinh Linh, nhưng mà hàng năm những cây này lại bị nhiễm khí tức của đại Tinh Linh cho nên những cây này lớn lên cũng rất khoẻ mạnh và giàu dinh dưỡng. Chất lượng của những trái thượng phẩm này tuy rằng kém hơn những trái cực phẩm một chút, nhưng mà những trái này thượng phẩm này cũng được coi như là những loại linh dược có cấp bậc Bạch ngân và cũng có tác dụng không nhỏ đối với Bạch ngân kỵ sĩ.

Những trái cực phẩm chính là những trái lớn lên ở trên cây vương, cũng chính là cây bản mạng của con đại Tinh Linh quả nham kia, trái cây mọc trên cây cũng là do chính bản thân nó giục sinh cho nên phẩm chất của những trái này cũng tương đương với Hoàng kim đỉnh linh dược. Những trái này rất khó mà có được và chắc hẳn những trái sẽ có tác dụng phụ trợ cho Hoàng kim đỉnh kỵ sĩ đánh sâu vào Địa giai kỵ sĩ.

Clara gật đầu nói: “Đúng là tác dụng cũng không tồi.”

Sau khi uống xong nước của quả nham thì Clara cũng cảm nhận được là ma lực trong cơ thể đang sôi trào, thực lực giống như là đang tăng trưởng lên thêm một chút thì phải.

Đàm Thiếu Thiên có chút tò mò nói: “Anh hai, những trái cực phẩm này anh tính toán xử lý như thế nào ạ?”

Trình Chu suy nghĩ một chút rồi nói: “Lưu một đám cho chúng ta sử dụng rồi mang một đám quay trở về thôi.”

Năng lượng của những quả nham cực phẩm này rất ôn hoà lại cực kỳ bổ dưỡng cho nên Trình Chu cảm thấy đưa mấy trái quả nham này về cho ba mẹ ruột, ba mẹ nuôi, vợ chồng Trình Dương sử dụng chắc chắn là phù hợp nhất. Mọi người trong nhà hắn hình như đều là đồng tu đấu khí và nội lực thì phải. Tuy rằng hắn đã để lại cho mọi người một số lượng lớn các loại tài nguyên tu luyện rồi đấy, nhưng mà những thứ tốt như thế này cũng không có ai ngại nhiều hơn một chút đâu nhỉ?

Những trái quả nham có chất lượng tốt như thế này thì nên để cho người trong nhà sử dụng là chuyện đúng đắn nhất, còn những luyện khí sư ở bên khu bến tàu bên kia thì bọn họ có thể sử dụng những trái có phẩm chất thấp hơn một chút như những trái nham trung cấp hoặc thượng cấp cũng ổn rồi.

Đàm Thiếu Thiên nhìn qua Trình Chu rồi dò hỏi: “Anh hai, chúng ta phải trở về sao?”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, phải đi nhập thêm hàng hoá nữa.”

Dạo gần đây đảo San Hô cũng đã được tẩy trắng thêm phần nào, nhờ hắn kiên trì mà đảo San Hô đã đánh bóng ra được cái danh tiếng khá tốt. Gió đã đảo chiều cho nên những thương nhân của các hòn đảo ở khu vực gần đây cũng chuẩn bị sẵn sàng đi tới đảo San Hô để nhập thêm hàng hoá rồi mang ngược trở về buôn bán. Thương nhân tới cũng khá nhiều cho nên hàng hoá trong siêu thị lớn cũng bị tranh giành gần như là không còn gì cả, mấy ngày phải đi qua đi lại để bổ sung hàng một lần, nếu không nhanh chóng bổ sung thêm thì hàng trên kệ cũng trống rỗng, đến lúc đó siêu thị lớn nhìn rất kỳ.

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu rồi đưa ra đề nghị: “Lần này anh trở về thì anh nói phía trên điều một phi đội (飛行部隊: Fēixíng bùduì) tới đây đi.”

Trình Chu nhíu mày nói: “Phi đội gì? Em muốn điều tới đây làm gì chứ?”

Đàm Thiếu Thiên có chút nóng lòng muốn thử nói: “Không phải là con nham thạch cự ngao kia vẫn chưa giải quyết sao? Nếu chúng ta vẫn luôn làm phiền người của liên minh Thiên Tuyển giả kia thì cũng không quá tốt đâu. Đúng lúc phía trên điều một phi đội tới đây thì không phải là giải quyết được khó khăn rồi sao?”

Trình Chu: “………" Hình như là cũng được đấy chứ.

Phong Ngữ chớp mắt có chút chần chờ nói: “Nhưng mà điều một nhánh phi đội tới đây thì có hơi quá mức không ạ?”

Dạ U nghĩ nghĩ rồi nói: “Đúng là có chút đại tài tiểu dụng (大材小用: dàcáixiǎoyòng), nhưng mà sư tử vồ thỏ (獅子搏兔: Shīzi bó tù) cũng phải chuẩn bị toàn lực, khi có thể không cần mạo hiểm thì chúng ta cũng không cần phả mạo hiểm làm gì.”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng là vậy đấy. Anh chính là nhân tài vô cùng trân quý như vậy nên anh càng phải trân trọng mạng sống đúng không? Chắc chắn quốc gia sẽ rất là luyến tiếc cái mạng này của anh, anh có tự bảo vệ bản thân cũng chính là yêu nước đúng không?”

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu thầm nghĩ: Không ngờ là anh trai hắn lại oang oang nói cho cái chuyện sợ chết này thành một nghĩa cử cao đẹp tới vậy đấy. Nhưng mà nói cho đúng thì những lời này của anh trai hắn có vài phần là sự thật.

Đàm Thiếu Thiên chống cằm nói: “Cao tầng bên quân đội nhất định sẽ giúp đỡ anh làm việc này thôi.”

Mỗi lần anh trai hắn muốn nhờ phía trên ra tay thì anh hắn cũng trả rất hào phóng. Bên phía liên minh Thiên Tuyển giả bên kia muốn ra tay hỗ trợ thì khẳng định rằng anh hắn sẽ phải tạ một phần lễ lớn. Đằng nào cũng cần phải tạ lễ, vậy thì lợi người không bằng lợi mình cho nên tất nhiên là hắn cũng cần phải cân nhắc lợi bên phía mình rồi.

“Anh nhớ hình như là quốc gia đang nợ anh rất nhiều điểm tích phân thì phải. Nếu không mượn người bên phía quân đội thì mấy cái điểm tích phân này cũng để phí mà.” Trình Chu suy nghĩ một chút rồi cười cười nói.

Hắn mà nguyện ý mượn quân cùng khí tài bên quân đội thì có khi phía trên còn cảm thấy rất cao hứng đấy chứ, vừa thuận tiện diệt luôn số đạn dược tồn kho còn trả luôn phần tích phân còn thiếu của hắn.

Dạ U quay qua nhìn Trình Chu nói: “Điều một phi đội tới đây cũng có thể nhưng thời điểm động thủ cũng cần tìm một hoang đảo càng vắng càng tốt, không cần phải nháo ra động tĩnh quá lớn làm gì.”

Trình Chu gật đầu nói: “Em yên tâm, anh hiểu mà.”



……

Trình Chu và Dạ U lại cùng nhau quay trở về hiện thế rồi hai người bọn họ lại mượn một nhánh phi đội sau đó chuẩn bị đầy đủ để quay lại tới dị thế.

Đúng như những gì đã dự đoán thì phía trên cũng không nói lời nào liền phái ra một trung đội tới luôn.

Phía trên cũng cho một trung đội có biên chế hỗn hợp gồm 8 chiếc F/A-18, 6 chiếc F-14, 6 chiếc A-6, 2 chiếc EA-6B, 2 chiếc S-3. Phi công điều khiển những máy bay chiến đấu này đều đã là những người đã có kinh nghiệm thực chiến, trong đó có ½ là thị lực Dị năng giả nên điểm xạ kích trên không cũng có độ chính xác vô cùng cao.

Tuy là Địa giai hải thú này thực lực không hề thấp nhưng mà Trình Chu lại cảm thấy quốc gia điều động nhiều như vậy cũng qua sức rồi, hắn tự nhiên có cảm giác dùng boom lớn mang đi đánh muỗi vậy.

Trình Chu nhìn Lý Thanh Văn nói: “Trưởng quan Lý à, hình như chú cũng quá khách khí với chá rồi rồi. Chờ khi bọn họ giúp cháu làm xong việc thì cháu cũng nhanh chóng đem người trở về cho chú.”

Lý Thanh Văn cười cười nói: “Không vội, không cần vội, Trình thiếu nếu có yêu cầu gì thì cứ lên tiếng là được, không cần khách khí, không cần khách khí.”

Trình Chu cười cười nói: “Dù sau thì vẫn phải cảm ơn chú.”

Lý Thanh Văn cười khổ một chút nói: “Trình thiếu khách khí như vậy là chú cũng có chút ngượng ngùng đấy.”

Trình Chu cũng nhanh chóng đem nham thạch cự ngao vương kia tới khu vực trung tâm một hòn đảo hoang đã sớm chuẩn bị sẵn một trận địa toàn là phi đội chiến đấu để bắt đầu oanh tạc từ trên không.

Phong cách chiến đấu của nham thạch cự ngao và Định phong thuỷ thú dĩ nhiên là không hề giống nhau rồi. Định phong thuỷ thú có thể điều khiển nguyên tố phong cho nên hắn mà điều động một phi đội để không kích thì đây cũng là chuyện ngu xuẩn, rất bất hợp lý cũng rất dễ bị đánh ngược trở lại.

Đạn từ trên trời cũng phóng xuống như mưa, lực phòng ngự của con Địa giai nham thạch cự ngao này đúng là vô cũng tốt nhưng mà khuyết điểm cũng lộ ra rất rõ ràng, thân hình to cộng với tốc độ di chuyển quá chậm cho nên con nham thạch cự ngao vương này đối với màn oanh kích này là không hề có lực mà tránh né.

Thời điểm ban đầu khi mà những viên đạn pháo này bắn trúng người thì bản thân con nham thạch cự ngao này cũng không cảm thấy có bất kỳ vấn đề gì cả, không đau không ngứa còn vung càng đánh lại mấy quả đạn nữa, nhưng càng về sau thì những chiếc càng cứng khổng lồ đó cũng chịu không nổi màn đạn đang điên cuồng oanh kích này nữa.

Sau đó thì trên lưng của con nham thạch cự ngao này cũng tạc ra một vết nứt ngay trên mai, mấy cái chân cũng bị tạc cho đứt gần hết.

Dạ U đứng ở bên ngoài khu vực giao tranh rồi quan sát tình huống đang diễn ra ở chiến trường rồi nhanh chóng lên tiếng: “Được rồi, nói bọn họ dừng lại thôi, tiếp tục bắn xuống sẽ bị nướng khét mất.”

Trình Chu gật đầu nói: “Được, để anh nói.”

Trình Chu cũng mở miệng hô lên làm cho phi đội cũng nhanh chóng lui sang một bên.

Trình Chu và Dạ U cũng tiến vào bên trong chiến trường, con nham thạch cự ngao đang bị thương cũng cảm ứng được khí tức của hai người Trình Chu và Dạ U tiến tới nên cũng quơ quơ cái càng đang bị tàn phế trên người.

Trạng thái của con nham thạch cự ngao cũng đã rơi vào tình trạng cực kỳ tồi tệ, hai cái càng đã bị đạn pháo bắn cho gồ ghề lồi lõm hết cả lên nên những cái càng đang múa may kia cũng không hề có lực uy hiếp.

Trình Chu cũng nhanh chóng điều động sức mạnh không gian và chém một phát xuống người con nham thạch cự ngao.

Thời kỳ toàn thịnh của con nham thạch cự ngao thì chống một chiêu của Trình Chu là có thể nhưng hiện tại nó lại là sức tàn lực kiệt, vết thương chồng chất như thế này thì đã nhanh chóng bại trận.

Trình Chu cũng thành công mà đào được viên tinh hạch của con nham thạch cự ngao rồi cảm thán: “Đại sư Tầm Thiên nói cũng không sai, phẩm chất viên tinh hạch của con nham thạch cự ngao này đúng là chẳng ra gì mà.”

Tinh hạch của con nham thạch cự ngao này nhỏ hơn tinh hạch của những con Địa giai hải thú mà Trình Chu bắt được lúc trước rất nhiều. Năng lượng ẩn chứa bên trong viên tinh hạch này cũng ít hơn, nên trong tình huống bình thường thì ra tay với con Địa giai nham thạch cự giai thì đúng là hơi lãng phí sức lực thật.

Dạ U nhẹ nhàng nói: “Phần lớn năng lượng của con cua này đều nằm trên cái mai khổng lồ này của nó mà. Hơn nữa cái mai này cũng quá xử lý nên mới không được các luyện khí sư hoan nghênh.”

Trình Chu cười cười nói: “May mắn là mục đích của chúng ta là ăn đấy. Chúng ta mang nhanh về thôi nếu để lâu thì nó lại bị biến chất mất.”

Dạ U gật đầu nói: “Vâng.”

Trình Chu nhanh chóng mang con nham thạch cự ngao này về giao cho nhà hàng ngự thiện thế gia xử lý, sau đó hắn lại cùng Dạ U mang hết toàn bộ phi đội quay trở về hiện thế ngay lập tức.

…….

Nơi dừng chân của liên minh Thiên Tuyển giả.

“Lão đại, con nham thạch cự ngao kia đã bị đánh hạ.” Phi Ưng nói.

Vân Phong có chút kinh ngạc nói: “Sao nhanh vậy chứ?”

Phi Ưng gật đầu nói: “Có lẽ là bọn họ đã sử dụng một nhánh quân đội như lần trước.”



Vân Phong nhướn mày nói: “Sao cậu lại biết là con nham thạch cự ngao vương kia đã bị đánh hạ chứ?”

Phi Ưng nhún vai nói: “Phong Ngữ giao cho em mấy tờ phiếu giảm giá để em giao lại cho anh này. Phiếu giảm giá này là phiếu trải nghiệm ẩm thực ở nhà hàng ngự thiện thế gia đấy. Phong Ngữ nói là con Địa giai nham thạch cự ngao kia là con đực cho nên gạch cua chủ yếu để lại cho Dạ U ăn, phần còn lại thì bọn họ muốn đem đi nấu cháo chân cua gì đó cho mọi người ăn. Phong Ngữ có nói lại nguyên liệu nấu ăn của con Địa giai nham thạch cự giai này cũng chỉ có một ít mà thôi.”

Vân Phong gật đầu nói: “Vốn dĩ con nham thạch cự ngao này bị Trình Chu săn bắt là để cải thiện bữa ăn cho Dạ U mà. Phân như vậy cũng có thể lý giải được.”

Phi Ưng không khỏi cảm than mà nói: “Không ngờ tên Trình Chu này còn là bạn lữ tam đại tứ hiếu (三大四孝: Sān dà sì xiào) như vậy đấy. Vì một bữa ăn cho mình Dạ U mà tên đó cũng phải mất công như vậy, chuyện này mà truyền ra ngoài thì e là toàn bộ cái Hiệp Loan quần đảo cũng không thể tìm được một người nào khác tốt như vậy đâu.”

Vân Phong híp mắt nói: “Hình như thực lực của Trình Chu và Dạ U càng ngày càng mạnh rồi thì phải.”

Địa giai hải thú một con lại một con tiếp tục bay màu như thế này đúng là làm cho người ta rất sợ hãi đấy.

Cho dù là Trình Chu không hề công khai chuyện đánh hạ con Địa giai hải thú ra bên ngoài nhưng mà việc con nham thạch cự ngao vương bị mang tới bàn ăn vẫn bị truyền khai đi khắp nơi. Dù sao thì một con Địa gia cự nham hải thú to như vậy mà được đưa đến nhà ăn thì có cận nặng đi nữa cũng phải thấy mờ mờ mà.

Cũng chính vì vậy mà cái thanh danh Trình Chu là bạn lữ nhị thập tứ hiếu (二十四孝: Èrshísìxiào) cũng nhanh chóng mà truyền bá rộng rãi trên đảo.

………

Khu bến tàu.

Đại sư Tầm Thiên có chút kích động nói: “Nghe nói là Trình Chu các hạ muốn tu sửa truyền tống trận đúng không?”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, sau khi sửa chữa xong truyền tống trận thì đảo San Hô có thể liên thông với đảo Bạch Sa.”

Đại sư Tầm Thiên thử hỏi: “Vậy lúc Trình Chu các hạ vẽ truyền tống trận thì tôi có thể đến xem không?”

Đại sư Tầm Thiên rất si mê các loại kiến thức có liên quan đến thuật luyện kim. Truyền tống trận không thể nghi ngờ chính là một loại kiến thức đỉnh cấp của thuật luyện khí nên ông cũng cảm thấy vô cùng phấn khích.

Trình Chu gật đầu nói: “Đương nhiên rồi ạ.”

Đại sư Tầm Thiên có chút tò mò nói: “Trận pháp không gian có khó vẽ không?”

Trình Chu nhún vai có chút vân đạm phong khinh mà nói: “Khó hay không khó thì thực ra tôi cũng không rõ lắm. Bởi vì tôi là không gian Năng lực giả cho nên tôi cảm thấy khá là dễ dàng, nhưng mà các luyện khí sư khác muốn vẽ truyền tống trận như thế nào thì tôi cũng không rõ lắm. Đối với tôi mà nói thì chỉ cần khắc hoạ trận đồ của truyền tống trận xong rồi rót một ít sức mạnh không gian vào là được rồi.”

Đại sư Tầm Thiên rất hâm mộ nói: “Hoá ra là như vậy sao? Năng lực giả quả nhiên là không giống chúng tôi mà. Hiện nay khu bến tàu cũng có rất nhiều luyện khí sư hứng thú với việc vẽ truyền tống trận này, bọn họ có thể đi cùng để kiến thức một chút được không?”

Trình Chu gật đầu nói: “Có thể.”

Đại sư Tầm Thiên có chút kích động nói: “Thật tốt quá, để tôi đi nói với bọn họ.”

Trình Chu nhìn theo bóng dang đại sư Tầm Thiên đang rời đi thì lắc đầu. Theo những gì mà Trình Chu đánh giá thì mấy luyện khí sư ở khu bến tàu cũng không hiểu hắn làm sao có thể vẽ truyền tống trận đâu. Thực ra thì mọi người có muốn hắn giải thích những lý luận cơ bản bên trong truyền tống trận này thì hắn cũng không thể nói rõ ràng ra được, dù sao thì chính hắn cũng cái biết cái không mà.

Trình Chu muốn vẽ truyền tống trận giữa đảo San Hô và đảo Bạch Sa nên cũng chỉ thu hút không ít luyện khí sư ở khu bến tàu mà còn thu hút rất nhiều con em quý tộc tới quan khán từ xa. Cả một đám đang dạo chơi bên các khu phố nghe được thông tin này cũng chạy rầm rầm tới xem náo nhiệt.

Trình Chu nhăn mày nói: “Sao lại nhiều người như vậy chứ?”

Dạ U nói: “Mấy quý tộc đang du ngoạn trên đảo cũng nghe phong thanh về việc này nên cũng chạy nhanh tới đây để coi việc lạ đấy.”

Trình Chu nói: “Đúng là nhị thế tổ mà, mấy con em quý tộc này đúng là không hề sợ chết nữa sao?”

Dạ U nhún vai nói: “Thật ra thì anh cứ coi cái việc khắc hoạ truyền tống trận này thành một màn biểu diễn du lịch cũng được mà.”

Không khí trên đảo San Hô hiện nay vẫn luôn sinh động, mấy quý tộc vừa mới tới đây thì còn có chút câu nệ ngưng mà chơi vài sau thì người nào người nấy cũng tự mình bay nhảy mà chơi tới bến luôn.

Trình Chu: “….”

Dạ U suy nghĩ một chút rồi nói: “Trong đám người đang quan khán kia cũng có vài người muốn trộm nghề, anh có muốn xử lý trước không?”

Trình Chu lắc đầu nói: “Không cần đầu. Xem mới mẻ thì kệ bọn họ thôi nhưng mà muốn trộm nghề thì phải xem bọn họ có cái bản lĩnh kia không đã.”

End chap 241

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook